• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Sơn Hà Chẩm (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Ngoại Truyện 2

【7】



Sở Lâm Dương rửa mặt sạch sẽ. Ngày hôm sau, mang theo người đến cầu thân.



Tạ gia đã coi chuyện Sở Lâm Dương tới cửa cầu thân giống như chuyện thường, sớm đã thành thói quen. Mời người Sở gia uống trà, Tạ đại học sĩ trò chuyện với Sở Lâm Dương. Sau đó kêu người đi hỏi Tạ Thuần, vốn nghĩ là nàng sẽ cự tuyệt, ai biết lúc nha hoàn trở lại, kích động nói: “Đồng ý rồi, tiểu thư đồng ý rồi!”



Tạ đại học sĩ cả kinh phun ra cả ngụm trà.



Mà chuyện này, cũng được định xuống rồi.



Sở Lâm Dương đã cho Tạ Thuần một hôn lễ chưa bao giờ có. Hôn lễ gần như là dùng cả đống ngân lượng đập vào đó. Người Hoa Kinh không khỏi mắng hắn tục tằn, sau đó nói Tạ Thuần gả cho người như vậy, cũng là mất đi phẩm cách.



Mà Tạ Thuần thì được Sở Lâm Dương vén khăn voan lên trong ánh sáng vàng rực rỡ, ngược lại nghĩ, thực ra thẩm mỹ ánh vàng rực rỡ này của Sở Lâm Dương, cũng không có gì là không tốt.



Sau hôn lễ Tạ Thuần chủ nội, Sở Lâm Dương chủ ngoại. Tạ Thuần không quá thích Tạ Vận, mà Tạ Vận trời sinh có chút sợ Tạ Thuần, vì thế một người kinh sợ một người lạnh lùng, ngược lại cũng coi như sống yên ổn với nhau.



Tạ Thuần xử lý sổ sách, quản chuyện bếp núc cực kỳ thuần thục, cho nên cho dù có một chủ mẫu như Tạ Vận, nội vụ Sở phủ lại chưa bao giờ gặp chuyện trắc trở, sắp xếp ngay ngắn rõ ràng.



Thân thể Tạ Thuần vốn yếu ớt, Sở Du lại là người mạnh mẽ. Có một lần gặp mặt đã vỗ vai một cái, đầu vai của Tạ Thuần hiện lên dấu bàn tay, Sở Lâm Dương lập tức đen cả mặt, lúc trở về hắn luận võ với Sở Du đánh cho nàng đến kêu cha gọi mẹ. Từ đó về sau, hễ nhìn thấy Sở Du, Sở Lâm Dương lại ôm chặt tức phụ vào trong lòng, lùi về phía sau một bước, đề phòng Sở Du động thủ.



Sau này, thiên hạ phân loạn, Sở Lâm Dương tự lập vương.



Vào cái ngày hắn đưa ra quyết định này, đã nhẫn nhịn rất lâu mới trở về phòng, nói với Tạ Thuần: “Phu nhân, không bằng nàng trở về Tạ gia trước. Nếu như sau này ở chỗ này của ta không xảy ra chuyện gì, ta lại đón nàng trở về. Nếu như ta xảy ra chuyện, nàng ở Tạ gia...”



Lời nói còn chưa dứt lời, Tạ Thuần đã lắc đầu.



Sở Lâm Dương hơi sửng sốt, thấy Tạ Thuần ngẩng đầu nhìn hắn.



“Tạ gia có sự lựa chọn của Tạ gia, ta có sự lựa chọn của ta.” Nàng dịu dàng nói: “Lâm Dương, ta là thê tử của chàng, cũng là mẫu thân của hài tử, lựa chọn của phụ thân ta, ta không thể hiểu được, nhưng mà ta tôn trọng. Và ta tin tưởng, ông ấy cũng sẽ tôn trọng sự lựa chọn của ta.”



“Ta sẽ ở bên cạnh chàng làm bạn với chàng đến một khắc cuối cùng. Nếu chàng thật sự đi rồi, ta cũng sẽ bảo vệ Sở gia.”



Nàng cực kỳ nghiêm túc nói: “Ta là Sở gia Đại phu nhân.”



Sở Lâm Dương hơi sửng sốt.



Một khắc kia, làm hắn nhớ đến Sở Du.



Hắn chợt phát hiện, thì ra cái gọi là Đại phu nhân, không phải ai cũng làm được.



Hắn đột nhiên hiểu năm mười tám tuổi, hắn đối với sự kinh diễm của nàng trên xuân yến năm đó là đến từ đâu.



Một nữ nhân, không chỉ có hưởng thụ quyền lợi, mà còn phải gánh chịu trách nhiệm của bản thân. Không kiêu ngạo không siểm nịnh, ung dung tự tại.



Cả đời này của nàng bất luận đã trải qua chuyện gì, bất luận trong tay cầm là kiếm hay là cầm bút, trong lòng là giang sơn hay là người nhà, cũng đều làm tỏa sáng lấp lánh.



Sở Du như vậy, Tưởng Thuần như vậy, Ngụy Thanh Bình như vậy, Trưởng công chúa như vậy, Tạ Thuần, cũng như vậy.





















 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

SƠN HÀ THỊNH YẾN
  • THIÊN HẠ QUY NGUYÊN
Chương 440:
Nam Quốc Sơn Hà
  • Yên Tử Cư Sĩ Trần Đại Sỹ
Chương 51
[Zhihu] THANH SƠN ĐẠO TRƯỞNG
  • Dịch: Phong Hành Lâu - 封衡楼
Phần IX END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom