• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Sói vương bất bại Full dịch (11 Viewers)

  • Chap-237

Chương 230: Không làm không chết, sói đến từ phương bắc




Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net



Lúc đó!



Trong tầng chính biệt thự của nhà họ Tiêu ở thủ đô!



"Tiêu Nhất Thiên đến tiệc đón gió của cửu hoàng tôn Đế Nghiêu, lựa chọn phe lục hoàng tử Đế Khâm, đồng thời chống đối tam hoàng tôn Đế Thần ở trước mặt, nói năng lỗ mãng với tam hoàng tôn..."



"Lưu Trình bên cạnh tam hoàng tôn ra tay giết Hàn



"Mà Tiêu Nhất Thiên..."



Chương!"



"Giết tên Lưu Trình tại chỗ, báo thù cho Hàn Chương!”



"Còn nói...”



"Tiêu Nhất Thiên còn nói, nếu như tam hoàng tôn còn dám ra tay với bạn bè và người thân bên cạnh cậu ta, lần tiếp theo, cậu ta sẽ chỉ mũi kiếm về phía bản thân tam hoàng tôn!”



"Mặc dù xa, cũng sẽ giết!"



Bình Trung rất cung kính đứng ở đó, nói một năm một mười chuyện thăm dò được ở Tuyên Đức lâu cho Tiêu Quốc Nguyên và bà lão.



Lúc nói...



Trái tim của Bình Trung nhảy mạnh lên, giọng nói cũng hơi run rẩy!



Quá độc ác!



Tiêu Nhất Thiên hung ác, khiến Bình Trung cực kì giật mình!



ở Lựa chọn Đế Nghiêu thì thôi đi, thể mà lại giết người của Đế Thần ngay trước mặt Đế Thần, mẹ nó còn uy hiếp giết chết Đế Thần, sự can đản và khí phách này, cho dù là làm kẻ địch, cũng khiến Bình



Trung có chút khâm phục từ đáy lòng!



Năm năm trước



Tiêu Nhất Thiên vẫn là cậu chủ nhỏ của nhà họ Tiêu ở thủ đô!



Thậm chí Bình Trung còn nghĩ, nếu như không có âm mưu, vụ án oan năm năm trước, Tiêu Nhất Thiên vẫn là cậu chủ nhỏ của nhà họ



Tiêu ở thủ đô, như vậy, bây giờ nhà họ Tiêu sẽ như thể nào???



Hai mươi sáu tuổi dã ám cảnh viên mãn! Đủ để cho địa vị của nhà họ Tiêu ở thủ đô nâng cao một bước, tiền đồ vô lượng!



Nhưng cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi...



"Thật sao???Nghe xong Bình Trung nói, Tiêu Quốc Nguyên lập tức mừng rơn, trái tim vẫn luôn căng thẳng cuối cùng đã hoàn toàn bình tĩnh lại, vẻ mặt vô cùng kích động nói ra: "Quá tốt rồi! Quá tốt rồi!”



"Thật sự là trời cũng giúp ta!"



"Thằng nhãi Tiêu Nhất Thiên này, trời sinh tính tàn bạo, xúc động lỗ mãng, dám diều võ giương oai ở trước mặt tam hoàng tôn, dựa vào tính tình và cách làm việc của tam hoàng tôn, tuyệt đối sẽ không cho nó cơ hội sống tạm!”



Kết quả này, còn hoàn hảo hơn so với Tiêu Quốc Nguyên hy vọng trước đó!



Ông ta thấy!



Bây giờ Tiêu Nhất Thiên càng tùy tiện, cũng sẽ chết càng nhanh! Thu về, châu chấu sẽ không nhảy nhót được mấy ngày đâu!



Bà lão nhà họ tiêu khoanh chân ngồi ở trên ghế sô pha, cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà bà ta cũng không tỏ vẻ mừng rỡ như Tiêu Quốc Nguyên, mà mở miệng nhắc nhở: "Quốc Nguyên, không nên vui mừng quá sớm.”



"Người không nghĩ xa, ắt có lo gần!”



"Tên nhóc con kia làm việc bốc đồng, không thể phỏng đoán theo lẽ thường, đối với chúng ta mà nói, đã là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu, con lập tức bắt đầu sắp xếp, trước khi thái tử điện hạ ra tay diệt



trừ nhóc con kia, phải tăng cường phòng bị!”



"Phòng ngừa tên nhóc kia cá chết lưới rách, liều lĩnh đồng quy vu tận cùng chúng ta!”



Lấy thực lực hôm nay của Tiêu Nhất Thiên, dù cho một mình đánh giết vào biệt thư nhà họ Tiêu, hậu quả cũng là không chịu nổi!



Mà Tiêu Nhất Thiên và Đế Thần ở đối chọi gay gắt Tuyên Đức lâu, đã hoàn toàn đắc tội thái tử Để Hạo, biển chữ vàng thái tử Đế Hạo cũng đã mất đi sức uy hiếp đối với Tiêu Nhất Thiên!



Tiêu Nhất Thiên làm việc tàn nhẫn quả quyết, trời mới biết anh có thể xuống tay với nhà họ Tiêu trước khi thái tử Đế Hạo xuống tay với anh không???



Không thể không đề phòng!



"Mẹ cứ yên tâm. Con sẽ lập tức đi sắp xếp, nếu như thằng nhóc



kia dám đến, nhất định khiến nó có đi mà không có về!" Tiêu Quốc Nguyên thu nụ cười trên mặt lại, đáy lòng hơi trầm xuống. Thay vào đó là vẻ mặt âm u lạnh lẽo, tiếp theo chính là quyết chiến sống chết giữa nhà họ Tiêu ở thủ đô và Tiêu Nhất Thiên!



Mày không chết, chính là tao chết... Cùng một thời gian!



Bên trong biệt thự chính của nhà họ Lâm ở thủ đô!



Đế Thần rời khỏi sân thượng, hình ảnh trên màn hình máy tính đột nhiên biến mất, Lâm Thanh Uyển đưa tay khép laptop lại, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Ngạo Binh vẻ mặt kích động, cong môi cười một tiếng, hỏi: "Bố, đối với kết quả này, bố còn hài lòng không?”



"Hài lòng! Hài lòng!”



Nhìn thấy sự lựa chọn của Tiêu Nhất Thiên, phản ứng của Lâm Ngạo Binh và Tiêu Quốc Nguyên đều cực kì vui vẻ!



"Quá tốt rồi!"



Lâm Ngạo Binh cười nói: "Tiêu Nhất Thiên lựa chọn Lục hoàng tử, về sau chính là người một đường với chúng ta, có Lục hoàng tử, hẳn là cậu ta sẽ không làm gì nhà họ Lâm chúng ta đâu!”



Về phần nhà họ Tiêu ở kinh thành...



Đắc tội thì đắc tội đi. Dù sao Tiêu Nhất Thiên và nhà họ Tiêu ở



kinh thành là kẻ thù sống còn không thể hóa giải, chỉ cần Tiêu Nhất



Thiên không chết, nhà họ Tiêu ở kinh thành cũng đừng nghĩ được yên bình. Chỉ sợ căn bản không thể ra tay đối phó với nhà họ Lâm được!



Kể từ đó, chỉ cần Lâm Ngạo Binh hòa hoãn quan hệ với Tiêu Nhất Thiên, sẽ có thể hóa giải nguy hiểm của nhà họ Lâm!



"Thật sao?"



Lâm Thanh Uyển cười khanh khách, đứng dậy, đột nhiên chuyển lời, sâu xa nói ra: "Cũng không nhất định”



"Bố không nên vui mừng quá sớm.”



"Tình hình của thủ đô thay đổi trong nháy mắt.” "Ai cũng không biết, ngày mai và bất ngờ, cái nào sẽ tới trước...”



Nói xong, liên quay người đi.



"Chuyện này.”



Nụ cười của Lâm Ngạo Binh cứng ở trên mặt.



Mẹ nó!



Có ý gi???



Nói rõ ràng ra xem nào!



Lâm Ngạo Binh càng ngày càng không hiểu rõ cô con gái này không đoán ra. Ở trong mắt người ngoài, Lâm Thanh Uyển vô cùng thông minh, là may mắn của nhà họ Lâm, nhưng từ khi Lâm Thanh Uyển được Lục hoàng tử trọng dụng, cả người giống như một con hổ dữ đầu thoát tù đày, luôn luôn để ông ta có loại cảm giác như có gai ở sau lung... Cùng một thời gian!



Bên trong biệt thự chính của nhà họ Lâm ở thủ đô!



Đế Thần rời khỏi sân thượng, hình ảnh trên màn hình máy tính đột nhiên biến mất, Lâm Thanh Uyển đưa tay khép laptop lại, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Ngạo Binh vẻ mặt kích động, cong môi cười một tiếng, hỏi: "Bố, đối với kết quả này, bố còn hài lòng không?”



"Hài lòng! Hài lòng!”



Nhìn thấy sự lựa chọn của Tiêu Nhất Thiên, phản ứng của Lâm Ngạo Binh và Tiêu Quốc Nguyên đều cực kì vui vẻ!



"Quá tốt rồi!"



Lâm Ngạo Binh cười nói: "Tiêu Nhất Thiên lựa chọn Lục hoàng tử, về sau chính là người một đường với chúng ta, có Lục hoàng tử, hẳn là cậu ta sẽ không làm gì nhà họ Lâm chúng ta đâu!”



Về phần nhà họ Tiêu ở kinh thành...



Đắc tội thì đắc tội đi. Dù sao Tiêu Nhất Thiên và nhà họ Tiêu ở



kinh thành là kẻ thù sống còn không thể hóa giải, chỉ cần Tiêu Nhất



Thiên không chết, nhà họ Tiêu ở kinh thành cũng đừng nghĩ được yên bình. Chỉ sợ căn bản không thể ra tay đối phó với nhà họ Lâm được!










Kể từ đó, chỉ cần Lâm Ngạo Binh hòa hoãn quan hệ với Tiêu Nhất Thiên, sẽ có thể hóa giải nguy hiểm của nhà họ Lâm!



"Thật sao?"



Lâm Thanh Uyển cười khanh khách, đứng dậy, đột nhiên chuyển lời, sâu xa nói ra: "Cũng không nhất định”



"Bố không nên vui mừng quá sớm.”



"Tình hình của thủ đô thay đổi trong nháy mắt.” "Ai cũng không biết, ngày mai và bất ngờ, cái nào sẽ tới trước...”



Nói xong, liên quay người đi.



"Chuyện này.”



Nụ cười của Lâm Ngạo Binh cứng ở trên mặt.



Mẹ nó!



Có ý gi???



Nói rõ ràng ra xem nào!



Lâm Ngạo Binh càng ngày càng không hiểu rõ cô con gái này không đoán ra. Ở trong mắt người ngoài, Lâm Thanh Uyển vô cùng thông minh, là may mắn của nhà họ Lâm, nhưng từ khi Lâm Thanh Uyển được Lục hoàng tử trọng dụng, cả người giống như một con hổ dữ đầu thoát tù đày, luôn luôn để ông ta có loại cảm giác như có gai ở sau lung...

tiền đồ vô lượng!



Nhưng cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi...



"Thật sao???Nghe xong Bình Trung nói, Tiêu Quốc Nguyên lập tức mừng rơn, trái tim vẫn luôn căng thẳng cuối cùng đã hoàn toàn bình tĩnh lại, vẻ mặt vô cùng kích động nói ra: "Quá tốt rồi! Quá tốt rồi!"



"Thật sự là trời cũng giúp ta!”



"Thằng nhãi Tiêu Nhất Thiên này, trời sinh tính tàn bạo, xúc động lỗ mãng, dám diễu võ giương oai ở trước mặt tam hoàng tôn, dựa vào tính tình và cách làm việc của tam hoàng tôn, tuyệt đối sẽ không cho nó cơ hội sống tạm!”



Kết quả này, còn hoàn hảo hơn so với Tiêu Quốc Nguyên hy vọng



trước đó!



Ông ta thấy!



Bây giờ Tiêu Nhất Thiên càng tùy tiện, cũng sẽ chết càng nhanh! Thu về, châu chấu sẽ không nhảy nhót được mấy ngày đầu!



Bà lão nhà họ tiêu khoanh chân ngồi ở trên ghế sô pha, cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà bà ta cũng không tỏ vẻ mừng rỡ như Tiêu Quốc Nguyên, mà mở miệng nhắc nhở: "Quốc Nguyên, không nên vui mừng quá sớm.”



"Người không nghĩ xa, ắt có lo gần!”



"Tên nhóc con kia làm việc bốc đồng, không thể phỏng đoán theo lẽ thường, đối với chúng ta mà nói, đã là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu, con lập tức bắt đầu sắp xếp, trước khi thái tử điện hạ ra tay diệt



trừ nhóc con kia, phải tăng cường phòng bị!” "Phòng ngừa tên nhóc kia cá chết lưới rách, liều lĩnh đồng quy vu



tận cùng chúng ta!" Lấy thực lực hôm nay của Tiêu Nhất Thiên, dù cho một mình đánh giết vào biệt thự nhà họ Tiêu, hậu quả cũng là không chịu nổi!



Mà Tiêu Nhất Thiên và Đế Thần ở đối chọi gay gắt Tuyên Đức lâu, đã hoàn toàn đắc tội thái tử Để Hạo, biển chữ vàng thái tử Đế Hạo cũng đã mất đi sức uy hiếp đối với Tiêu Nhất Thiên!



Tiêu Nhất Thiên làm việc tàn nhẫn quả quyết, trời mới biết anh có thể xuống tay với nhà họ Tiêu trước khi thái tử Để Hạo xuống tay với anh không???



Không thể không đề phòng!



"Mẹ cứ yên tâm. Con sẽ lập tức đi sắp xếp, nếu như thắng nhóc kia dám đến, nhất định khiến nó có đi mà không có về!"



Tiêu Quốc Nguyên thu nụ cười trên mặt lại, đáy lòng hơi trầm xuống. Thay vào đó là vẻ mặt âm u lạnh lẽo, tiếp theo chính là quyết chiến sống chết giữa nhà họ Tiêu ở thủ đô và Tiêu Nhất Thiên!



Mày không chết, chính là tao chết..

Cùng một thời gian!



Bên trong biệt thự chính của nhà họ Lâm ở thủ đô!



Đế Thần rời khỏi sân thượng, hình ảnh trên màn hình máy tính đột nhiên biến mất, Lâm Thanh Uyển đưa tay khép laptop lại, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Ngạo Binh vẻ mặt kích động, cong môi cười một tiếng, hỏi: "Bố, đối với kết quả này, bố còn hài lòng không?”



"Hài lòng! Hài lòng!”



Nhìn thấy sự lựa chọn của Tiêu Nhất Thiên, phản ứng của Lâm Ngạo Binh và Tiêu Quốc Nguyên đều cực kì vui vẻ!



"Quá tốt rồi!"



Lâm Ngạo Binh cười nói: "Tiêu Nhất Thiên lựa chọn Lục hoàng tử, về sau chính là người một đường với chúng ta, có Lục hoàng tử, hẳn là cậu ta sẽ không làm gì nhà họ Lâm chúng ta đâu!"



Về phần nhà họ Tiêu ở kinh thành...



Đắc tội thì đắc tội đi. Dù sao Tiêu Nhất Thiên và nhà họ Tiêu ở kinh thành là kẻ thù sống còn không thể hóa giải, chỉ cần Tiêu Nhất Thiên không chết, nhà họ Tiêu ở kinh thành cũng đừng nghĩ được yên bình. Chỉ sợ căn bản không thể ra tay đối phó với nhà họ Lâm được!



Kể từ đó, chỉ cần Lâm Ngạo Binh hòa hoãn quan hệ với Tiêu Nhất Thiên, sẽ có thể hóa giải nguy hiểm của nhà họ Lâm!



"Thật sao?”



Lâm Thanh Uyển cười khanh khách, đứng dậy, đột nhiên chuyển lời, sâu xa nói ra: "Cũng không nhất định.”



"Bố không nên vui mừng quá sớm” "Tình hình của thủ đô thay đổi trong nháy mắt”



"Ai cũng không biết, ngày mai và bất ngờ, cái nào sẽ tới trước.”



Nói xong, liền quay người đi.



"Chuyện này...”



Nụ cười của Lâm Ngạo Binh cứng ở trên mặt.



Mẹ nó!



Có ý gì???



Nói rõ ràng ra xem nào!



Lâm Ngạo Binh càng ngày càng không hiểu rõ cô con gái này, không đoán ra. Ở trong mắt người ngoài, Lâm Thanh Uyển vô cùng thông minh, là may mắn của nhà họ Lâm, nhưng từ khi Lâm Thanh Uyển được Lục hoàng tử trọng dụng, cả người giống như một con hổ dữ đầu thoát tù đày, luôn luôn để ông ta có loại cảm giác như có gai ở sau lung...



Kết quả ở Tuyên Đức lâu, khiến nhà họ Tiêu và nhà họ Lâm đều như được uống một viên thuốc an thần!



Nhưng mà!



Một nhà vui vẻ một nhà sầu!



Trong quán cà phê nào đó ở thủ đô, nhìn thấy hình ảnh trên màn hình lớn, sắc mặt thái tử Đế Hạo âm trầm, trên trán có sát ý, lắc đầu khế nói: "Hay cho một Vua Sói Bắc Cảnh!”



"Thật đúng là không biết lượng sức. Không biết tốt xấu!”



Đế Thần là con trai Đế Hạo, vào Tuyên Đức lâu mở tiệc chiêu đãi



Tiêu Nhất Thiên, chính là đại diện cho ý chí của Đế Hạo, Tiêu Nhất Thiên ngang nhiên ra tay, giết người của Đế Thần, đồng thời còn dùng lời lẽ uy hiếp, đây chắc chắn là đang vả mặt Đế Hạo!



Làm sao Để Hạo có thể nhịn được?



Đế Khâm lại đắc chí vừa lòng, mim cười, khuyên nhủ: "Anh hai đừng tức giận, chỉ là một tên Lưu Trình, chết thì chết rồi, không có gì khác với dẫm chết một con kiến cả”



"Muốn trách."



"Cũng chỉ có thể trách tên Lưu Trình này quá hống hácg, giết bạn của Tiêu Nhất Thiên, Tiêu Nhất Thiên không có giết cậu ta, cậu ta lại ngược càng muốn cố ý khiêu khích, đắc ý vênh váo"



"Haiz, làm người nha, không tìm đường chết thì sẽ không phải chet."



Thế này sao có thể là khuyên?



Rõ ràng là đang cười nhạo người của Đế Hạo ngu ngốc vô dụng!



Khóe miệng Đế Hạo có chút co quắp, chuyển ánh mắt từ trên màn hình lớn, liếc Đế Khâm một cái, trầm giọng nói ra: "Vậy chúc mừng cậu sáu, đã có được một tướng giỏi”



"Anh hai đừng hiểu lầm”



Đế Khâm cười nói: "Chính như Nghiêu nhi nói, bọn em và Tiêu Nhất Thiên chỉ là kết bạn bè thôi. Cũng không phải là kết bè kết cánh”



"Như thế là tốt nhất!”



Đế Hạo đứng lên, quay người rời đi, vừa đi mấy bước, đột nhiên dừng lại, không quay đầu lại mà nói ra: "Cậu sáu đừng quên vụ cá cược vừa rồi của chúng ta”



"Nửa tháng sau, chính là hôn lễ của Hinh Nhi và Hoắc Mãng!"



"Hoắc Mãng sẽ sớm vào thủ đô trong vòng mười ngày, chuẩn bị công việc cho lễ cưới, đến lúc đó, Vua Sói Bắc Cảnh gặp Thú Vương Nam Cương, ngược lại tôi rất hiếu kì, con sói Tiêu Nhất Thiên đến từ phương này, có thể sống đến lễ cưới của bọn họ hay không?”



Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom