• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New QUÂN CHỦ TÀN BẠO SỦNG VỢ YÊU (1 Viewer)

  • Chương 27-28

Chương 27: Tim vỡ từng mảnh nhỏ


Dưới một người, trên vạn người, lại nhàn nhã thoải mái ngồi thuyền hoa pha trà, sao mà thanh nhàn thế. Nhưng thấy thần sắc chăm chú của hắn, tư thế tao nhã, nhìn tổn thể, hắn hẳn là tận tình trở thành văn nhân nhã sĩ thong dong ngắm cảnh mà không phải ngồi trên ngôi quyền cao chức trọng.


Dung mạo ấy giống như nam tử Hạ Phong pha trà, nàng nhìn xuyên qua khuôn mặt này, thấy Hạ Phong.


Hạ Phong à, cho dù chúng ta không cùng một thời đại, ta vẫn không có cách nào quên được anh.


Trong khoảng thời gian ngắn, tâm tình của nàng rơi xuống thật thấp.


Nước nóng đã có, Thẩm Chiêu châm trà xong, lá trà cuộn như con sâu, màu nước trà xanh biếc, trong suốt sáng ngời, mùi hương trà thơm ngào ngạt, khiến con người ta muốn nẩy lòng nhấm nháp. Nàng tiếp nhận ly trà, thưởng thức mùi thơm ngát, sau đó chậm rãi nhấp.


“Ngọt lành mát mẻ, như được về chốn cũ, trà ngon, trà ngon” Diệp Vũ cười to tán thưởng, “Đây là trà gì vậy?”


“Cố chử Tử Duẩn” Hắn nheo mắt lại say mê ngửi mùi hương trà.


“Hoá ra là Cống Trà” Nàng quyết định đi thẳng vào vấn đề, “Ngoài phẩm trà ra, đại nhân còn có gì chỉ giáo?”


Hắn uống xong một ly, lại rót thêm ly nữa, “Tấn vương đã nói chuyện các người với ta rồi, ngươi vì sao không chịu vào phủ Tấn vương?”


Nàng trêu: “Đại nhân ngực mang Nhược Cốc, lòng đặt hết lên quốc gia, quan tâm hẳn phải là đại sự triều chính, chứ không phải tư tình nam nữ chứ”


Thẩm Chiêu cất cao giọng nói, “Diệp đại tướng quân hàng năm đóng ở biên cảnh, chính trực trung nghĩa, lòng dạ son sắt, công trạng lớn lao, ta kính ngưỡng vô cùng. Tướng quân không ở trong phủ, ngươi là viên minh châu của tướng quân, ta dĩ nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn được”


Diệp Vũ cười không nói.


“Theo ta biết, ngươi cuồng dại với Tấn Vương, nay Tấn vương nguyện ý cưới ngươi, vì sao ngươi lại không muốn gả chứ?”


“Ta nghĩ thời điểm gả thì ngài ấy lại không muốn cưới, lúc ngài ấy muốn kết hôn, ta lại không muốn gả, chỉ đơn giản vậy thôi”


“Đây đâu phải là nguyên nhân chính chứ” Hắn nói chắc chắn.


Hắn và Tấn vương đều thích màu áo trắng, tính tình cũng tương tự như nhau, ôn nhuận hiền hoà, nhưng Thẩm Chiêu trầm ổn hơn chút, Sở Minh Hiên lại thong dong tới mức không kiềm chế nổi, cả tâm tư đều hiện hết trên mặt, trong mắt.


Nàng dùng giọng nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy vừa ăn no miệng bị thương tổn nói, “Làm một ngươi bị người trong lòng hung hăng giẫm mạnh lên tâm ý và tôn nghiêm, lòng nàng đã tan nát từng mảnh nhỏ, rốt cuộc không trở lại được nữa, Nàng thề, sẽ không thương tâm vì loại người này, cũng không chảy một giọt lệ vì hắn nữa”


Thẩm Chiêu chậm rãi chớp mắt, “Ta hiểu. Diệp cô nương, nàng định ở lại lầu Tiêu Tương sao?”


Nàng hỏi ngược lại, “Tự lực cánh sinh, có gì không thể chứ?”


“Nếu nàng nguyện ý, ta bảo Dĩ An sắp xếp cho nàng và mẹ nàng…”


“Không cần, ta ở lầu Tiêu Tương cũng chẳng phải ở không”


“Diệp cô nương thật đặc biệt” Hắn cười từ tốn, cười như gió xuân.


Khoang thuyền yên tĩnh, hai người phẩm trà, đầy tâm sự.


Mãi một lúc sau, Diệp Vũ nghĩ ngợi rồi nói, “Có rượu không? Ta muốn uống rượu”


Lúc này hắn mới bảo gã sai vặt đi mua rượu, rất nhanh đã mang về một vò nữ nhi hồng tới, nàng rót một chén nói, “Đã lâu chưa được uống rượu, hôm nay muốn uống cho say. Tửu lượng đại nhân thế nào?”


Hắn mỉm cười nói, “Cũng khá”


Nàng bưng ly rượu lên, nói sảng khoái, “Tửu lượng rượu ta nhất định hơn ngài, nào, uống!”


Sau khi chạm cốc, nàng uống một hơi cạn sạch. Hắn khuyên nàng uống chậm chút, nàng lại không nghe, cứ hết ly này tới ly kia rót vào họng.


Tửu lượng Diệp Vũ tốt lắm, mà tửu lượng Diệp đại tiểu thư thì không được tốt. Chỉ sau bảy chén càng ngày càng mê muội, nàng đã biết mình say năm phần rồi.





Chương 28: Hôn hắn lạnh môi


“Nàng đã say rồi, đừng uống nữa” Thẩm Chiêu giật ly rượu nàng xuống.


“Đại nhân có hai khuôn mặt, à không, có ba…” Nàng cười hì hì, lảo đảo đứng lên, ợ một cái, “Đại nhân, thuyền này sao lại rung hết như vậy chứ?”


“Nàng ngồi xuống….” Hắn lo lắng nhìn nàng.


“Rượu gặp tri kỷ ngàn chén, ta còn có thể uống….ta ngàn chén không say…Tửu lượng của ngài không được, không giỏi bằng ta….” Nàng vừa cười vừa lảo đảo nghiêng trái nghiêng phải, bộ dạng say khướt khiến người ta thương tiếc, “Đại nhân à, ta bố trí mà ca múa có đẹp không? Ta nhảy cho ngài xem nhé, được không?”


“Nàng say rồi” Ánh mắt hắn cau chặt, trong mắt ưu tư.


Nàng bắt đầu múa, tay chân giơ lên, nhẹ nhàng chậm rãi múa, lúc lắc eo nhỏ, liếc mắt nhìn hắn, lấy kỹ thuật nhảy mị hoặc dụ dỗ hắn.


Thẩm Chiêu ngơ ngác nhìn nàng không rời, mắt bình tĩnh.


Loại kỹ thuật nhảy này, Diệp Vũ dễ như trở bàn tay, chỉ vài động tác nhỏ có thể thu hút ánh mắt của hắn.


Thật ra, nàng vẫn còn chút lý trí, uống rượu vì muốn mượn rượu để dụ dỗ nam tử có định lực siêu tốt này.


Bỗng nàng cố ý hơi ngã xuống; hắn vội vã đi tới đỡ nàng đứng lên, lại đỡ không nổi, đành phải ôm nàng.


Nàng ôm cổ hắn, đứng lên, lẳng lặng chăm chú nhìn hắn.


Ánh mắt giằng co như vậy, cả hai cùng nhìn, như mãi không rời.


Hắn thấy má nàng đỏ hồng, giống như nắng chiều tình diễm say động lòng người, đôi mắt trong veo trở nên mờ ảo như sương khói, câu hồn người.


Nàng thấy yết hầu hắn giật giật, ánh mắt trầm định đã không còn bình thản mà như băng hoả giao hoà.


Mãi lâu sau, Thẩm Chiêu mới bừng tỉnh, xấu hổ né nhìn, đỡ nàng ngồi xuống.


Vào lúc hắn buông tay ra, Diệp Vũ đột nhiên ngả người, ôm lấy hắn, hôn lên mội lạnh của hắn.


Toàn thân hắn cứng đờ, không đoán trước được là nàng lại gan lớn như thế, trong phút chốc quên mất đẩy nàng ra.


Nàng mút đôi môi hồng của hắn, chậm rãi nhắm mắt, như đang hôn Hạ Phong nàng thầm mến nhiều năm mà quên đi tất cả.


Mùi rượu quấn quít ngập tràn, hơi thở hai người càng dồn dập, nàng tiến quân thần tốc, chọn đầu lưỡi hắn dây dưa, hắn chợt bừng tỉnh, ra sức đẩy nàng ra.


Nàng giả vờ say mơ hồ, gục lên vai hắn.


Vừa rồi nàng xem như đạt được mong muốn, hắn cũng không kháng cự.


***


Ngày ấy tập luyện mà múa mới bắt đầu, lầu Tiêu Tương ngoài dăng hình quảng cáo.


Có loại kích tình khiến người ta mặt đỏ tim đập, có loại nóng bỏng khiến người ta không thể chỗng đỡ nổi, có loại dụ hoặc khiến huyết mạch con người ta sôi sục.


Lầu Tiêu Tương ước hẹn cùng ngươi, còn năm ngày nữa.


Mỗi ngày một rút dần, khiến người ta cảm thấy thật gấp gáp.


Chỉ mấy câu nói đó lại làm cho nam nhân thành Kim Lăng bàn luận sôi nổi.


Đêm nay, lầu Tiêu Tương lại chật kín chỗ.


Mở màn múa vẫn là bài “Thanh Hoa từ” tiếp đó là “Tiêu Tương vũ”, cuối cùng mới là màn múa mới.


Dù có rất nhiều khách điên cuồng kêu gào, tỏ vẻ bất mãn, nhưng chẳng nề hà gì, chỉ đành tiếp tục đợi, nếu không mất trắng ngân lượng.


Đại đường lại trầm xuống, chỉ có trên vũ đài treo ba chiếc đèn hoa đào, khiến cho cả vũ đài bao phủ một màu hồng, màu sắc rực rỡ lại toả ra hình ảnh mông lung.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom