• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Phần 2 - Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (1 Viewer)

  • Chương 5170-5175

Từ lâu anh đã biết, chuyện mình đánh vào mặt Thanh Linh, nhất định sẽ không trôi qua, nhưng anh không ngờ rằng, Thanh Linh đã đợi anh ở đây.

” Báo cảnh sát, chúng ta nhất định phải báo cảnh sát, nhất định phải đem tên hèn hạ bẩn thỉu này bắt lại, cho hắn biết, tại sao ta lại quái thai như vậy…”

Thanh Linh lúc này chỉ mũi Bùi Nguyên Minh, lớn tiếng nói.

“Cha mẹ, không phải như vậy…”

Trịnh Tuyết Dương đột nhiên đứng lên, bảo vệ Bùi Nguyên Minh.

“Bùi Nguyên Minh không có ý tứ đánh vào Khánh Vân, anh ấy đã chuẩn bị cùng con cao chạy xa bay…”

“Sau khi chúng ta đi rồi, mọi thứ ở nhánh thứ chín, sẽ là của mẹ!”

“Hơn nữa hôm nay anh ấy tới, là con kêu anh ấy tới, anh ấy tới xem tướng cho con, xem tại sao gần đây, vận khí con xui xẻo như vậy!”

“Nhìn tướng sao? còn Phong thủy đại sư sao?”

Thanh Linh hơi sững sờ, sau đó cười lạnh mở miệng.

” Một tên ở rể, sẽ xem tướng cái gì?”

“Tưởng chúng ta là đứa trẻ ba tuổi ở ven đường sao? Các ngươi nói cái gì ta đều tin sao?”

“Tin hay không tùy mẹ!”

Trịnh Tuyết Dương hiếm khi làm trái ý mẹ, nhân tiện bảo vệ Bùi Nguyên Minh.

“Bùi Nguyên Minh Phong Thủy tướng thuật là vô địch. con kêu Khánh Vân mang anh ấy đến vì mục đích này.”

“Cho nên, Bùi Nguyên Minh không có làm gì sai, không ai có thể báo cảnh sát.”

“Đi, Bùi Nguyên Minh, chúng ta ra ngoài ăn cơm!”

Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương đứng ở bên người Bùi Nguyên Minh, Thanh Linh tức giận đến sắp hộc máu khùng: “Con gái bất hiếu, đây là cứng rắn muốn cùng ta không qua được a!”

“Được rồi, đừng tức giận…”

Trịnh Tuấn thở dài.

“Không phải con hư tại mẹ sao?…”

Thanh Linh nổi giận đùng đùng nói: “Ta mặc kệ, nàng hư có phải tại ta hay không? Nhưng có một điều chắc chắn, nàng không cách nào đạt nổi level quái đản như ta!”

“Ngươi thì biết cái rắm gì!”

” Ta thật vất vả mới liên lạc được với Kim Đại Thiếu, Kim Đại Thiếu mới hứa hẹn để Tuyết Dương chúng ta ra mắt!”

“Bây giờ, hai người bọn hắn lại hòa vào nhau, chúng ta có thể làm gì đây?”

Trịnh Tuấn sửng sốt, một lát sau mới thở dài.

Quả thực, nếu Trịnh Tuyết Dương có thể kết hôn với Kim Tuấn Anh, dù là nhánh thứ chín, đối với hắn ta, cũng là một chuyện quá tốt.

Thế nhưng là, có lúc, dưa hái xanh không ngọt!

Chỉ là hiện tại, mọi chuyện đã đến mức này, dường như cũng không phải do vợ chồng bọn hắn mà định đoạt được.
Nửa giờ sau, Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương đến nhà hàng Tây bên sông Tần Hoài.

Trịnh Tuyết Dương trước tiên, đến trung tâm thương mại gần đó mua một bộ quần áo bình thường để thay vào, sau đó mới xe nhẹ đường quen giúp Bùi Nguyên Minh gọi đồ ăn.

Bùi Nguyên Minh nhìn những món ăn trước mặt bằng ánh mắt cổ quái, bởi vì những món này, anh đều thích.

Không ngờ, Trịnh Tuyết Dương thế mà nhớ kỹ.

Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh nhìn Trịnh Tuyết Dương, ánh mắt tràn ngập thâm thúy, anh biết rõ, trong lòng nữ nhân này, khẳng định có mình.

Nếu không, một màn này sẽ không xuất hiện.

” Thế nào? Muốn giữ được trái tim đàn ông, thì trước hết phải giữ được dạ dày của anh ta sao?”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười nhìn món ăn trên bàn.

” Súp gà cho tâm hồn nhìn nhiều một chút, phải không?”

Trịnh Tuyết Dương hờ hững nói: “Đừng tự mê muội chính mình, em chỉ tình cờ thích mấy thứ này mà thôi.”

“Được rồi, chúng ta nói nói chính sự đi.”

“Anh nói cho em biết, giữa anh và Khánh Vân, đến cùng là có quan hệ gì !?”

Nghe thấy đề tài này lại quay trở lại, Bùi Nguyên Minh cười khổ một tiếng nói: “Nhìn em xem, có ý tứ gì vậy chứ? anh nói, anh và Khánh Vân là quan hệ anh rể em vợ bình thường. E rằng em cũng sẽ không tin, đúng không? ”

“Anh rể em vợ bình thường, sẽ đi quán bar sao?”

“Anh rể bình thường, sẽ giả làm bạn trai của em vợ sao?”

“Anh rể bình thường, sẽ vì cô em vợ mà gây ra đại họa sao !?”

Rõ ràng, Trịnh Tuyết Dương không dốt nát như người ngoài tưởng tượng, cô đã tìm hiểu rõ ràng rất nhiều điều.

“Anh có phải đang nghĩ, đổi vợ, nhưng không đổi nhạc phụ nhạc mẫu hay không?”

Bùi Nguyên Minh nghe vậy cười khổ một tiếng: “Với đức hạnh của cha mẹ em, em cho rằng não anh ngập nước, còn không đổi nhạc phụ nhạc mẫu hay sao?”

” Nói thật, có thể đổi được nhạc phụ nhạc mẫu, ta cám ơn trời đất còn không kịp!”

Trịnh Tuyết Dương thờ ơ nói: “Nghe nói ba mẹ của Tạ Mộng Dao có tri thức, hiểu lễ nghĩa, là điển hình phụ mẫu chân chính, bằng không, anh đi nhìn thử một chút xem sao?”

” Nói không chừng, hai người mới là người một nhà tương thân tương ái!”

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Được rồi, có thể đừng nói Tạ Mộng Dao hay không?”

“Nếu anh thật sự có cái gì với cô ấy, em cho rằng, xét về thân phận và tính cách của cô ấy, cô ấy sẽ không trực tiếp tới khai chiến với em sao?”

Nghe được hai chữ khai chiến, tay phải Trịnh Tuyết Dương rung lên, vẻ mặt kỳ quái nhìn Bùi Nguyên Minh.

Cô không thể nghĩ rằng, người đàn ông có vẻ bình thường trong cuộc sống hàng ngày này, lại tự tin khi nói ra điều này như vậy.

Cứ như thể, tất cả phụ nữ trên thế giới đều yêu anh ấy, sẽ phát cuồng vì anh ấy.

“Được rồi, đừng nói những chuyện có hay không có này.”
1656647532116.png



Đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, tốt nhất là nên ăn mặc thoải mái, hiện tại bộ đồ này, càng khiến anh cảm thấy không được tự nhiên.

Trịnh Tuyết Dương do dự một chút, mới nói: “Vị khách hàng lớn này, chẳng qua là em mới quen. Anh ta có quan hệ nhất định với Chân Gia Thủ Đô, có khí lực rất lớn.”

“Nhưng là tính cách hắn có chút quái gở, không dễ hòa đồng.”

“Tuy nhiên, em nghe nói Phong Thủy gia đình hắn có vấn đề lớn. Vấn đề này, đã khiến hắn nhiều năm đau đầu, gặp ác mộng, thậm chí tim đập nhanh khi hắn ngủ gật vào ban ngày.”

” Nghe nói, hắn đã nhìn qua vô số trung ngoại danh y, nhưng đều không giải quyết được vấn đề.”

” Về sau, một lần đi lễ Phật, có một vị đại sư nói, vấn đề của hắn là ở Phong Thủy.”

” Mặc dù nói, từng có không ít phong thủy đại sư đến giúp hắn nhìn qua.”

“Tuy nhiên, thủ đoạn của những phong thủy đại sư này, đều bình thường.”

“Em nghĩ, anh bây giờ tại Kim Lăng, có tên tuổi Phong Thủy đại sư lớn như vậy, nếu có thể giúp em giải quyết chuyện của khách hàng, như vậy việc làm ăn của em sẽ ổn định.”

Trịnh Tuyết Dương không hề giấu giếm mà nói ra sự thật.

Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, có chút quan tâm nhìn Trịnh Tuyết Dương.

Mặc dù Trịnh Tuyết Dương không nói rõ ràng, nhưng Bùi Nguyên Minh cũng đoán ra được ý của cô.

Ý của cô không gì khác, chính là hi vọng Bùi Nguyên Minh, có thể đóng góp một chút cho nhánh thứ 9. Trong trường hợp này, ít nhất sự phản kháng của Thanh Linh sẽ nhỏ đi rất nhiều, rốt cuộc, Bùi Nguyên Minh có thể giúp đỡ Trịnh Tuyết Dương trong sự nghiệp, Thanh Linh sẽ không còn nhiều điều để nói.

Nếu không, có Thang Linh nằm chắn ngang ở ở giữa, hai người dù cố gắng thế nào, cũng không có cách nào tái hợp thuận lợi.

Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh nhìn Trịnh Tuyết Dương cười nhẹ, nói: “Sau này nếu có chuyện như vậy, hãy tìm anh nhiều hơn.”

“Cho dù không giúp được chuyện lớn, chuyện nhỏ anh vẫn có thể giúp một chút.”

Cái miệng nhỏ nhắn của Trịnh Tuyết Dương cong lên: ” Để anh tới giúp em chuyện nhỏ, còn tốt hơn giúp Tạ Mộng Dao chuyện lớn.”

Bùi Nguyên Minh lập tức hành quân lặng lẽ, không nói thêm gì nữa, nói thêm gì đi nữa, bình dấm chua của Trịnh Tuyết Dương lại muốn đổ nhào.

Xe chạy khoảng một tiếng đồng hồ, thì đến một trong những quần thể cao cấp nhất của Kim Lăng, Vịnh Hoa Long.

Xe của Trịnh Tuyết Dương đi trên đường bên trong khu phức hợp, một lúc sau đã đến khu biệt thự.

Bùi Nguyên Minh sửng sốt, anh nhớ tới biệt thự số 1 Vịnh Hoa Long mà Vương Văn Bân đưa cho anh lúc trước.

Thứ này, vốn là món quà anh tặng cho Trịnh Tuyết Dương nhân kỷ niệm ngày cưới, nhưng đã bị Trịnh Tuyết Dương trả lại.
Bùi Nguyên Minh nghĩ, nếu có thời gian có thể đi xem một chút, mình luôn luôn ở tại Tập Phúc Đường, dễ chịu thì dễ chịu, nhưng luôn có người tới quấy rầy mình, nghỉ ngơi thật không tốt.

Ngay sau đó, xe dừng lại ở cổng số 5 vịnh Hoa Long.

Nơi này là khu vực cao cấp nhất trong toàn bộ vịnh Hoa Long.

Cuối con đường, cách đây một trăm mét, là biệt thự số 1 Vịnh Hoa Long của Bùi Nguyên Minh.

Bấy giờ, ngôi biệt thự thứ tư không có ai sinh sống, ngôi biệt thự thứ hai là của Vương Văn Bân, ngôi biệt thự thứ ba, nghe nói thuộc về Tạ Môn Kim Lăng.

Người mà họ gặp hôm nay, lại là người ở biệt thự số 5 vịnh Hoa Long, điều này không chỉ cho thấy thân phận của anh ta vô cùng nổi bật, mà còn cho thấy tầm quan trọng của cuộc gặp gỡ ngày hôm nay.

Sau khi dừng xe, Trịnh Tuyết Dương ra hiệu cho Bùi Nguyên Minh xuống xe, sau đó cô bước tới cổng, khách khí nói với nhân viên an ninh: “Xin chào, tôi là Trịnh Tuyết Dương, nhánh thứ chín của Chân Gia Thủ Đô, hôm nay ta là mang một vị đại sư đến cho Trương tiên sinh nhìn Phong Thủy. ”

“Tôi đã nói chuyện điện thoại với tiểu thư Trương Tích Tuyết rồi.”

Nhân viên bảo vệ ở cửa nhìn Trịnh Tuyết Dương thật sâu, sau đó lấy bộ đàm ra xác nhận, một lúc lâu sau mới ấn nút “tíc” một tiếng, mở cửa, cho Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương vào.

Hai người trên đường, đi xuyên qua khu vườn có chim và hoa.

Ngay sau đó không xa, một người phụ nữ với khuôn mặt thanh tú mặc váy dài mở cửa biệt thự bước ra.

Nàng mang một khí chất thượng vị giả đặc hữu, như một công chúa hay Nữ Vương, cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng sinh.

Lúc này, đôi mắt xinh đẹp của cô liếc nhìn Trịnh Tuyết Dương một chút, sau đó nhàn nhạt nói: “Trịnh tiểu thư, buổi sáng tốt lành.”

Chỉ bất quá, chào hỏi thì chào hỏi, giờ phút này, nữ nhân lại hai tay ôm ngực vì sợ rớt, không có ý định bắt tay Trịnh Tuyết Dương.

Điều này đủ cho thấy sự kiêu hãnh và tự phụ của cô.

Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn người trước mặt, dựa vào vóc người cao gầy cùng giọng điệu của cô ta, Bùi Nguyên Minh căn bản có thể đoán được, cô ta là người của vùng Lỗ Trung.

Đến từ Lỗ Trung, cao cao tại thượng, lại họ Trương.

Danh tính của người này, dường như đã sẵn sàng để lộ ra.

“Trương tiểu thư, chào buổi sáng.”

Trịnh Tuyết Dương tuy là người đứng đầu nhánh thứ chín của Chân Gia Thủ Đô, nhưng rõ ràng ở trước mặt đối phương, hiển nhiên cũng không được coi trọng.

Cho nên lúc này, Trịnh Tuyết Dương cũng không để tâm mà cười nói: ” Ta nghe nói, Trương tiên sinh gần đây. đang tìm một ít phong thủy đại sư tới đây nói chuyện, cho nên hôm nay, mới mang theo đệ nhất thầy Phong Thủy của Kim Lăng. hy vọng có thể giúp được Trương tiên sinh. ”
1656647546515.png

Chẳng mấy chốc, một nhóm ba người đã đến đại sảnh của biệt thự.

Phong cách trang trí của nơi này rất cổ kính và trang nhã, điều này không chỉ thể hiện sự giàu có của chủ nhân, mà còn giải thích về di sản văn hóa.

Rõ ràng, chủ nhân của nơi này, chắc chắn có lịch sử, lai lịch và năng lực.

Mà không phải thổ hào, nhà giàu mới nổi bình thường.

Tầm mắt của Bùi Nguyên Minh, nhanh chóng rơi vào trên ghế sô pha trầm hương trong đại sảnh.

Có một người đàn ông mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, đeo một cặp kính vàng, đang nghiêm túc đọc kinh Phật.

Sắc mặt tái nhợt có mấy phần dị dạng, ấn đường hơi biến đen, nhưng dù vậy, cả người trông vẫn có sức sống và tràn đầy năng lượng.

Mái tóc có mấy phần hoa râm, thậm chí còn được chải tỉ mỉ về phía sau, trông đầy sức sống và sang trọng.

Chỉ là sát khí giữa hai lông mày của hắn rất nặng.

Và bên cạnh hắn, có hơn chục người phục vụ.

Chỉ nhìn vẻ phô trương của hắn ta, Bùi Nguyên Minh có thể hiểu được, tại sao Trịnh Tuyết Dương lại coi trọng cuộc gặp gỡ này như vậy.

Đồng thời, Bùi Nguyên Minh cũng nhận ra thân phận của đối phương.

Một trong thập đại gia tộc cao cấp Đại Hạ, Trương Trấn Đông nhà Trương Lỗ Trung.

“Cha, Trịnh tiểu thư đến rồi!”

Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, Trương Tích Tuyết vẻ mặt cung kính, thấp giọng mở miệng nói.

“Nàng còn mang theo một người trẻ tuổi, được mệnh danh là đệ nhất thầy Phong Thủy của Kim Lăng.”

Khi lời này nói ra, lời nói của Trương Tích Tuyết, rõ ràng là mang theo mấy phần khinh thường.

Hiển nhiên, đối với một người, tuổi còn trẻ, liền dám tự xưng đệ nhất thầy Phong Thủy của Kim Lăng, Trương Tích Tuyết là vô luận như thế nào, đều chướng mắt.

Nhưng là chuyện như vậy, nàng cũng sẽ không tự tiện làm chủ, mà là muốn đem quyền lựa chọn, giao cho Trương Trấn Đông.

Từ điểm này, có thể thấy rằng, Trương Tích Tuyết kính sợ có phép cha của mình.

“Tiểu Trịnh, thật là hao tâm tổn trí.”

” Chúng ta thập đại gia tộc cao cấp, đồng khí liên chi, ngươi có việc gì cứ trực tiếp tới gặp ta là được.”

“Kỳ thực ngươi cũng không cần khách sáo như vậy.”

Trương Trấn Đông nhìn không có thượng vị giả chút nào, hắn đứng dậy bắt tay Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương, một vẻ chiêu hiền đãi sĩ.

Bùi Nguyên Minh thì một luồng khí tức nhanh chóng tản ra, liền hiểu rõ tình huống Trương Trấn Đông.

“Trương tiên sinh quá khách khí.”

Trịnh Tuyết Dương cười nhẹ.
“Ngài không chỉ là quý nhân nhánh thứ chín của chúng ta, mà còn là trưởng bối của ta. ta dẫn người đến xem cho ngươi một chút, cũng là phải.”

“Hô hô, Tiểu Trịnh, ngươi khách sáo, tất cả mọi người là người bình thường, không cần khách sáo như thế, uống trà đi.”

Trương Trấn Đông vẻ mặt lịch sự, hiển nhiên hắn từ lâu, đã miễn nhiễm với khen ngợi của người ngoài.

Hắn ta tự mình ngồi xuống, mặc dù có vẻ chiêu hiền đãi sĩ, nhưng là tư cách người bề trên từ xưa tới nay, khiến hắn ta quên mất việc mời Trịnh Tuyết Dương và Bùi Nguyên Minh ngồi xuống, huống chi là để người ta phục vụ trà.

Điều quan trọng nhất là, đây không phải là điều hắn ta cố tình làm, cho nên mới càng thêm lộ ra, hắn cao cao tại thượng.

Trương Tích Tuyết nhìn cảnh này, trong mắt hiện lên một tia giễu cợt cùng châm chọc.

Nhưng là nàng lại mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, chỉ đứng ở giữa sân, như thể cô không nghe thấy.

Bầu không khí lúc này vô cùng xấu hổ, Trịnh Tuyết Dương vừa chớp chớp mí mắt, nhanh chóng lấy hộp quà mang theo ra, kính cẩn đặt lên bàn.

“Trương tiên sinh, đây là một điểm tâm ý nho nhỏ, còn mời ngài vui vẻ nhận cho.”

Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn, có lẽ đây là một quyển kinh lịch sử Phật giáo, nhất định được cất giữ cẩn thận, từ điểm này cũng có thể thấy được, Trịnh Tuyết Dương thực sự rất dụng tâm.

Nhưng vấn đề là, thứ này đối với Trương Trấn Đông mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Kinh Phật trong nhà hắn, Phong Thủy bảo vật… Đồ vật, có thể nói nhiều vô số kể.

Hắn đến Kim Lăng mấy ngày nay, nhận được trọng lễ càng nhiều, loại đồ vật hợp ý này của Trịnh Tuyết Dương, thực sự là không nhập được vào pháp nhãn của hắn.

“Cảm ơn Tiểu Trịnh.”

Cho dù trong lòng không thích, Trương Trấn Đông vẫn là nói xã giao.

“Ta rất thích thứ này, ngươi có thể để đó.”

“Ngoài ra, lần này ta đến Kim Lăng, có một số việc phải làm.”

“Đầu tiên là ta nghe nói Giáo chủ Ordás của thần uy ngục đang ở Kim Lăng. Ta muốn xem thủ đoạn phương Tây, có thể giải trừ sát khí trên người ta không.”

“Thứ hai, ta nghe nói, Địa ốc Kim Lăng đã đào mặt bằng một khu vườn Kim Lăng, để chuẩn bị phát triển bất động sản lớn nhất Viễn Đông, nên ta đang tính chuyện hợp tác.”

“Về phần những chuyện khác, ta không có hứng thú nói, cũng không muốn nói tới. – Tamlinh247.vn – Với trí thông minh của ngươi, ngươi hẳn là hiểu ý của ta?”

” Còn như ngươi, tại sao có thể đi vào, chính ngươi cũng rõ ràng, đúng không?”

Rõ ràng, nếu Trịnh Tuyết Dương không phải là người đứng đầu nhánh thứ chín của Chân Gia Thủ Đô, cũng không phải người nhà họ Chân ở Thủ Đô.

Nếu như không phải có câu nói, thập đại gia tộc cao cấp đồng khí liên chi.

E rằng Trịnh Tuyết Dương, còn không vào được cửa này.
1656647558446.png
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom