• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Phàm Cốt Tu Tiên (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 37-38

Chương 37: Tiết lộ điểm mấu chốt

“Tu sĩ chính đạo?”

Sau khi đánh rớt mũi tên của Hứa Thanh Phong, con trành quỷ kia cất tiếng cười to như thể vừa nghe thấy một câu chuyện cười nào đó.

“Đạo gia các ngươi có câu, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật, cuối cùng vạn vật trở lại thành một, cho nên đạo pháp trên thế gian này chẳng qua là trăm sông đổ về một biển, làm gì có phân biệt chính tà thiện ác? Nếu ngươi đi theo ta, ta sẽ dạy ngươi đạo Quỷ tu, sau này vẫn có thể tu thành chính quả!”

Uy hiếp không thành công, trành quỷ bắt đầu thay đổi sách lược, đổi thành dụ dỗ.

“Có lẽ đạo không phân chia thiện ác, nhưng người lại có thiện có ác. Sách thánh có nói, sinh làm con người, có thể tu thân, có thể độ người, có thể như nước, ở dưới vực sâu tội ác nhưng vẫn hướng về thiện!”

Nói tới đây, Hứa Thanh Phong lại cài tên kéo cung, bất khuất ngẩng đầu lên, mắt nhìn thẳng vào trành quỷ, tiếp tục nói: “Ngươi sinh làm người, chẳng những không làm việc thiện, trái lại làm tay sai cho ma quỷ, giết hại đồng loại, ức hiếp kẻ yếu, là tội tày trời, đáng giết!”

Chiều cao hiện tại của Hứa Thanh Phong chưa tới một mét sáu lăm, nhưng khi nói ra những lời này, trông hắn như thể còn cao lớn hơn rất nhiều so với con trành quỷ cao hai mét mấy kia.

“Nếu ngươi đã muốn chết, vậy thì ta sẽ cho ngươi được toại nguyện!”

Trành quỷ thẹn quá hoá giận, lạnh lùng “hừ” một tiếng. Nó vừa bắt sói yêu xoay người, vừa quay đầu tiếp tục hung hăng đe doạ Hứa Thanh Phong.

“Ngươi tưởng nguồn nước bị cắt thì chỉ có thể làm cho linh thảo trong vườn của ngươi bị héo thôi sao? Ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, con kênh ngầm dưới vườn này chính là nguồn linh lực cung cấp cho kết giới nơi ngươi ở, nguồn nước mà bị cắt, kết giới xung quanh căn nhà này sẽ tự động sụp đổ!”

Có thể là do giận quá mất khôn, cũng có thể là do quá coi thường Hứa Thanh Phong, trành quỷ đã tiết lộ điều quan trọng này.

“Ngươi cứ đợi đó, trong vòng nửa tháng, bổn quân nhất định sẽ lấy mạng nhỏ của ngươi!”

Nói xong, trành quỷ cưỡi sói yêu thoắt cái đã biến mất trong núi rừng bên cạnh sân nhà.

“Nửa tháng… cũng đủ rồi!”

Hứa Thanh Phong nhìn khu rừng nơi trành quỷ biến mất, sau đó siết chặt tay lại.

Mấy mũi tên vừa rồi không phải hắn bắn qua loa, mà là đang cố tình thăm dò thực lực của trành quỷ.

“Ba mũi tên liên tiếp, con trành quỷ đó đều chọn ra tay ngăn cản, vậy thì chứng minh khi cái xác mà nó nhập bị thương, âm hồn nó cũng sẽ bị thương”.

“Mặt khác, thật ra lực bắn của ba mũi tên này đều khác nhau, mà sau khi ngăn lại hai mũi tên, rõ ràng nó đã chậm chạp hơn. Như vậy xem ra, nếu như tu vi của mình tiến bộ thêm một bước, rất có khả năng nó sẽ không thể dễ dàng đỡ được một mũi tên của mình”.

“Nếu như có thể khiến nó thiếu cảnh giác hơn, mình cũng có thể làm nó bị thương”.

Vừa nghĩ tới đây, Hứa Thanh Phong từ trên mái nhà nhảy xuống, sau đó nhìn quanh ngôi nhà nhỏ này.

“Tính theo tu vi thực, trừ phi đột phá cảnh giới Khai Môn, mình mới có thể đánh một trận với nó. Trong vòng nửa tháng, cho dù có thể nâng Tàn Hà Công lên tới giai đoạn kết băng, để giết được con trành quỷ kia thì cũng chỉ có thể đặt bẫy và đánh úp nó”.

“Cơ hội chỉ có một lần, mình phải chuẩn bị thật chu toàn mới được”.

Hứa Thanh Phong có thể chọn cách bỏ trốn, ví dụ như mang theo mấy bình rượu mạnh để con trành quỷ đó không dám lại gần.

Nhưng vấn đề là mấy trăm dặm xung quanh đây đều là núi hoang, hắn có thể trốn được bao lâu?

“Thay vì nghĩ cách bỏ trốn, tốt hơn là nên chiến đấu đến cùng”.

Hứa Thanh Phong quay lưng đi về phía phòng ngủ của mình.

Thời gian hiện giờ của hắn vô cùng quý giá, một phút cũng không thể lãng phí.

Có điều Hứa Thanh Phong không biết, cảnh tượng hắn giằng co với trành quỷ hôm nay đã bị một bóng người ở trong rừng cách đây vài dặm nhìn và nghe thấy.

Đó là một ông lão tóc hoa râm, quần áo rách tả tơi, nằm ngửa trên ngọn cây.

Bên hông giắt một thanh trường kiếm bằng đồng, tay cầm một bầu rượu.

Sau khi đổ “rào rào” một hớp rượu lớn vào miệng, ông ta đột nhiên nhếch môi cười nói.

“Sinh làm con người, có thể tu thân, có thể độ người, có thể như nước, ở dưới vực sâu tội ác nhưng vẫn hướng về thiện… Nói nghe hay lắm”.

Nói xong lời này, ông ta tiếp tục uống một hợp rượu, sau đó dùng tay áo thay khăn để lau miệng, rồi tiếp tục lầm bà lầm bầm.

“Không ngờ nhiều năm sau, mình lại nghe thấy những lời này từ miệng một đệ tử ngoại môn không ký danh, buồn cười, thật buồn cười!”

Dứt lời, ông ta nghiêng người lấy tay chống đầu ngáp một hơi, sau đó nhìn về phía Thanh Trúc cư, giọng điệu chợt trở nên vô cùng ác liệt.

“Ở dưới vực sâu tội ác nhưng vẫn hướng về thiện, nếu đây cũng là đạo tâm của ngươi, vậy thì hãy lấy thủ đoạn hộ đạo của ngươi ra cho ta xem đi. Kiếm Cửu ta đây ghét nhất là những kẻ ăn nói ngông cuồng!”



Vào buổi tối nọ chín ngày sau.

Núi Dương Lộc, rừng Tử Trúc.

“Rầm!”

Hứa Thanh Phong thi triển thức “Thanh Ngưu Chàng Sơn”, đánh bay một con sói yêu đang xông về phía hắn.

Có điều, ngay sau đó lại có thêm hai con sói yêu tấn công từ phía sau lưng Hứa Thanh Phong.

“Chân khí đã tiêu hao gần hết, xem ra đã đến lúc nên trở về rồi”.
Chương 38: Kết giới yếu đi, đột phá giai đoạn kết băng

Hứa Thanh Phong không cam lòng nhìn về phía sâu trong rừng trúc.

Ở sâu trong rừng Tử Trúc, một con quỷ thi đã thối rữa đang cầm một cái búa lớn đập mạnh vào một tảng nham thạch dưới đất.

Dưới tảng nham thạch này chính là con suối nguồn nước chảy vào Thanh Trúc cư, chỉ cần đập vỡ tảng đá che trên con suối rồi bịt nó lại, mạch nước chảy vào Thanh Trúc cư sẽ bị cắt đứt. Đến lúc đó, không chỉ linh thảo trong vườn thuốc khô héo, ngay cả kết giới của Thanh Trúc cư cũng có thể mất hiệu lực.

“Rầm!”

Lúc này, con quỷ thi kia lại nặng nề đập một phát lên tảng đá, tạo thành làn sóng linh lực đánh ra và vô số đá vụn bay tứ tung.

Nhát búa này làm cho tảng đá khắc đầy phù văn nứt ra thêm một đường.

“Ranh con, bây giờ đổi ý vẫn còn kịp!”

Quỷ thi cầm búa, nở nụ cười đáng sợ ngoái đầu lại nhìn về phía Hứa Thanh Phong.

Không có gì phải nghi ngờ, con quỷ thi này chính là thân thể mới mà trành quỷ nhập vào.

“Hươu chết vào tay ai vẫn chưa biết được đâu!”

Hứa Thanh Phong vừa nói, vừa vận chân khí trong cơ thể, thi triển chiêu thức “Bôn Ngưu Trùng Trận”.

Khi một tiếng rống như trâu vang lên, hai con sói yêu xông về phía hắn bị mấy quyền ảnh đột ngột xuất hiện đánh bay, không ngừng kêu rên.

“Bịch!”

Nhân lúc chúng bị đánh lùi, Hứa Thanh Phong nhanh nhẹn cầm lấy một cây trúc tím, mượn lực đàn hồi của nó bật nhảy lên cao, thoát ra khỏi vòng vây của sói yêu.

“Ngay cả mấy con sói yêu cũng không đối phó được mà vẫn muốn ngăn cản ta đào mạch nước? Trốn đi, cứ tiếp tục trốn đi, thêm vài ngày nữa, để ta xem ngươi trốn đi đâu!”

Nhìn theo hướng Hứa Thanh Phong chạy trốn, trên mặt con trành quỷ kia hiện lên một nụ cười cứng đờ.

Kể từ khi phát hiện mạch nước là con suối nằm trong rừng Tử Trúc, trong chín ngày qua, đây đã không phải lần đầu tiên Hứa Thanh Phong tới đây ngăn cản trành quỷ, nhưng lần nào cũng thất bại trở về, điều này khiến trành quỷ càng thêm đắc ý.



Trở lại Thanh Trúc cư.

“Rào rào…”

Hứa Thanh Phong múc một gáo nước trong chum xối lên người, rửa đi lớp mồ hôi bẩn trên người mình.

Sau khi tắm xong xuôi, hắn nhanh chóng lau khô nước trên người, thay bộ quần áo sạch sẽ khác rồi đi vào phòng ngủ, ngồi vào chiếc bàn đơn giản cho chính hắn tự làm.

“Lần thứ năm đánh lén trành quỷ thất bại, lần này sử dụng chừng sáu phần sức mạnh, giảm một phần so với lần trước, con trành quỷ kia cũng không phát hiện khác thường. Điểm yếu của ba con sói yêu đó cũng đã thăm dò rõ ràng, con có sẹo ở khoé mắt bị thương chân sau, có thể tấn công từ đằng sau. Con nhỏ nhất bị thương mắt, phản ứng chậm hơn hai con còn lại…”

Hứa Thanh Phong cầm bút ghi chú lại kinh nghiệm thu được từ lần đánh lén này.

Trong năm lần đánh lén, đặc biệt là hai lần cuối cùng, hắn đã có cơ hội giết chết ba con sói yêu, nhưng để đánh lừa trành quỷ và tránh bị thương trước khi quyết chiến sinh tử với nó, hắn đã cố ý giấu nghề.

“Đã thăm dò năm lần liên tiếp, con trành quỷ kia cũng nghĩ đó là toàn bộ thực lực của mình. Kế tiếp mình chỉ cần cố hết sức đề cao công lực, tốt nhất là có thể nâng Tàn Hà Công lên đến giai đoạn kết băng luôn”.

Hứa Thanh Phong đặt bút xuống, lặng lẽ ngẫm lại, một lát sau hắn bước tới bên giường ngồi xuống.

Sau khi nâng Tàn Hà Công lên tới giai đoạn kết băng, không chỉ lực phòng ngự của cương khí Tàn Hà hộ thể sẽ tăng lên đáng kể, còn có thể làm cho chân khí Tàn Hà ngưng nước thành băng.

“Nếu như đột phá giai đoạn kết băng, mình có thể mua mấy vò rượu để trong khối băng, như vậy con trành quỷ kia chắc chắn sẽ không phát hiện”.

Hắn nhìn mấy vò rượu mạnh đặt trên đầu giường.

Mặc dù người của Tây Phong các thờ ơ với trành quỷ, nhưng khi Hứa Thanh Phong muốn mua đồ, họ vẫn phái linh cầm giao hàng tới.

Tiếc rằng linh cầm giao hàng những lần này không phải Bạch Hồng, chúng đều rất lạnh lùng, không thì Hứa Thanh Phong cũng có thể nhờ chúng giúp đỡ.

“Đừng cứ mải nghĩ đến việc nhờ vả người khác, chẳng phải Linh Lung tỷ tỷ đã nói rồi sao? Ở dưới chân núi này, đệ tử ngoại môn không ký danh chỉ có thể dựa vào chính mình”.

Hứa Thanh Phong lắc đầu trấn tĩnh lại.

Hắn bỏ một hạt linh tinh Hoàng Đậu vào miệng, sau đó bắt đầu chuẩn bị thử nâng chân khí Tàn Hà trong cơ thể lên đến giai đoạn kết băng.



Chớp mắt đã thêm ba ngày trôi qua.

Trong mấy ngày qua, Hứa Thanh Phong gần như chẳng ăn uống gì mà chỉ tập trung tu luyện Tàn Hà Công, ngay cả nguồn nước trong vườn đã bị cắt cũng không dao động chút nào, cứ như đã tiến vào trạng thái quên mình.

“Thằng oắt con, ra đây nhận lấy cái chết đi nào!”

Vào chiều hôm nay, trành quỷ lại dẫn theo ba con sói yêu đi tới cổng Thanh Trúc cư.

Mặc dù bị Hứa Thanh Phong quấy phá trễ nải vài ngày, nhưng cuối cùng con trành quỷ này cũng đã bịt kín con suối trong núi Dương Lộc và rừng Tử Trúc kia.

“Rầm!”

Thấy người trong phòng chậm chạp không đáp lời, trành quỷ từ trên lưng sói yêu nhảy xuống, sau đó dùng quỷ khí chém vào cửa chính của Thanh Trúc cư.

“Ầm!”

Tuy kết giới xung quanh Thanh Trúc cư chưa biến mất hoàn toàn, nhưng uy lực của nó đã yếu hơn rất nhiều, hoàn toàn không thể làm trành quỷ bị thương như lúc trước.

“Quả nhiên uy lực của kết giới đang yếu bớt”.

Trành quỷ nhe răng cười.

“Ranh con, đêm nay bổn quân sẽ canh giữ ở đây. Khi nào kết giới biến mất triệt để sẽ là giờ chết của ngươi, đến lúc đó ta nhất định sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác muốn sống không được, muốn chết cũng không xong ra sao!”

Nó đứng trước cổng Thanh Trúc cư cười to.

Vào lúc này, Hứa Thanh Phong đã tu hành mấy ngày liên tiếp trong phòng mở mắt ra.

Ngay khi hắn mở mắt, sương mù xám trắng lượn lờ quanh người hắn đột nhiên ngưng tụ thành băng, ngay cả chiếc chiếu dưới chân hắn cũng đóng băng một mảng lớn.

“Ngưng khí thành băng, mình đột phá giai đoạn kết băng rồi!”

Hứa Thanh Phong nhìn những bông tuyết bay lượn lờ xung quanh mình, trong mắt tràn đầy hưng phấn.

Sau khi đột phá giai đoạn kết băng của Tàn Hà Công, hắn đã đủ tư cách đột phá cảnh giới Khai Môn.

Điều quan trọng hơn là, có chân khí Tàn Hà Ngưng Băng hộ thể này, tỉ lệ hắn thắng khi đối đầu với con trành quỷ kia chắc chắn sẽ cao hơn rất nhiều.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Song Thánh Giáng Phàm
  • KK Cố Hương
Cửu Vực Phàm Tiên
Phàm Ngốc Tu Tiên
  • SS Hà Thần
Chương 27
Bình Phàm
  • 玉泠
Phàm Nhân Tu Tiên

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom