• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Nước Mắt Người Thứ Ba (1 Viewer)

  • Chương 3:


Trong căn phòng tối, Tử Thiên như người mất hồn nhìn những ánh sao mập mờ dưới nên trời đen thẫm. Cơn gió từ đâu thổi về lạnh đến thấu xương, chiếc rèm cửa lay động đến chỗ anh ngồi như muốn làm vơi đi chút nào nỗi tuyệt vọng mà anh đang phải chịu. Chiếc điện thoại bên sáng lên cung với nhịp run báo hiệu tin nhắn mới, liếc thấy tên người trong lúc nhìn ngang Tử Thiên chẳng buồn nhấc điện thoại. Lại một tin nhắn khác. Bất giác anh lại đưa tay cầm lấy điện thoại đọc lấy những tin nhắn mà anh không hề muốn.

' Tôi là bạn trai tiểu Di, mười giờ sáng ngày mai tôi chờ anh ở quán nước Rin Rin, tôi muốn nói chuyện về tiểu Di.'

' Cô ấy cũng sẽ tới.'

Bàn tay cầm chiếc điện thoại bỗng xiết chặt lại, đôi môi nở ra một nụ cười thê lương sầu não khiến người nhìn phải ngậm ngùi đau xót. Thật đáng thương, anh tự chế giễu bản thân mình, một kẻ thứ ba, chỉ là kẻ thứ ba.

Quán nước Rin Rin.

Cánh cửa tiệm bật mở. Tử Thiên bước vào, anh nhìn xung quanh để tìm kiếm bóng hình người quen trước, dừng lại bên một đôi tình nhân trẻ, anh cất lời chua chát xen lẫn sự lạnh nhạt: - Tôi đến rồi. Tôi có chuyện cần giải quyết mong cậu nói nhanh.


Minh Lâm nhìn anh không biểu hiện chút thiện cảm nào cũng không muốn vòng vo dài dòng mà nói thẳng vào vấn đề:

- Có lẻ anh nên biết tôi mới là bạn trai tiểu Di, tôi không biết thời gian tôi sang Pháp anh đã lo cho cô ấy thế nào nhưng kể từ hôm nay tôi mong anh sẽ không xen vào giữa chúng tôi. tiểu Di là bạn gái tôi chứ không phải anh.

Thần Di không nói gì, cô cuối đầu không muốn giáp mặt với anh. Trong cô dân lên một nỗi sợ vô hình không thể nói.

- Chỉ vậy thôi sao? - Anh hỏi, hỏi mà không cần một cau trả lời nào cả. Anh trước ghế đứng dậy rồi quay gót bỏ đi không quên cho kẻ cướp đi hạnh phúc của anh trong nháy mắt một câu trả lời cùng với nụ cười lạnh nhạt: - Tôi cố giữ cũng chỉ làm khổ cả ba. Xem như tôi là kẻ chắn đường đi, cậu thắng rồi. - Anh bước nhanh khỏi cửa.

Thần Di bị lời nói của anh làm đâu nhói, cô vội đuổi theo anh ra khỏi quán mặc cho tiếng gọi của ai khác thúc giục cô quay lại. Cô đuổi theo anh ra khỏi quán, không ngừng gọi tên anh:

- Tử Thiên... Tử Thiên... - Cô ôm chầm lấy anh từ phía sau, giọng nghe ứ lại. - Tử Thiên, làm ơn đừng đi, cho em... một chút thời gian có được không...? Em...

Anh gỡ vòng tay cô đang ôm eo mình ra, nhẹ giọng nói với cô: - Đã muộn rồi.

Đã muộn quá rồi, anh đã không còn như trước nữa, lời hứa ngày xưa ai khác đã thay anh mất rồi, anh... mãi mãi là kẻ thứ ba.
----------------------------------------------------------

" Ngày mai đây khi không còn anh, em hãy cố gắn mỉm cười,

Vì anh không ở bên cạnh em cho em được niềm vui.

Những ngày đầu chưa quen nhưng em sẽ dần quên thôi,

Vì sẽ có người thay thế anh thôi mà.

Còn riêng anh sẽ nhớ về em mãi mãi không phai nhoà,

Vì anh biết khi không còn em anh sẽ không còn niềm vui.

Mong em được hạnh phúc như những ngày bên anh và hãy nhớ... ta đã từng yêu... "

(Trích bài hát: Gượng cười)
 
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom