• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Nguyện Yêu Em Cả Đời (2 Viewers)

  • Chương 90-96

Bên này Mộ Quân Phong, Từ Lộ, Lâm Hoàng Triệt và Nguyễn Vy nhận được tin thì cũng nhanh chóng đến bệnh viện để thăm cô. Một lúc sau cô cũng tỉnh lại nhìn xung quanh thấy ông bà Bạch thì mỗi người một bé còn anh thì ngồi cạnh cô.

" Em tỉnh rồi, còn chỗ nào không khỏe không? " anh đưa tay vuốt khuôn mặt có chút tái nhợt của cô

" Em không sao, cho em nhìn con chút nữa "

" Đây đây, con xem có đẹp trai, đẹp gái không? " ông bà Bạch và anh vội bế ba tiểu bảo bối đến cho cô nhìn.

" Rất đẹp ạ " cô đưa tay sờ lên má non nớt của nhóc con, ánh mắt cô nhìn bọn nhóc chưa đầy sự yêu thương.

" Hai đứa mau đặt tên đi "

" Ba và mẹ cứ đặt đi ạ " cô nhìn ông bà nói

" Vậy Bạch Vũ Khang là anh, Bạch Vũ Hạo là em, còn bé út Bạch Triệu Nhi, ta mong sau này chúng con tài sắc vẹn toàn " ông Bạch nhìn ba bé suy nghĩ một lát rồi nói, sau đó cũng không quên chúc cháu nội của mình.

" Được " anh vui vẻ đồng ý

Ông Bạch Dạ Khiêm nhìn ba đưa trẻ mà hài lòng, vừa sinh ra đã có nhưng đường nét giống anh và cô đặc biệt là bé gái nhìn giống cô y đúc, ông tin sau này chúng sẽ nên người.

Đám người của Hoàng Triệt của tới, vừa đi trước cửa thì ra nghe tiếng cười vui vẻ rồi, bọn họ nhanh chóng vào trong gặp ông bà Bạch thì chào hỏi một tiếng rồi lại quay quanh ba đứa nhóc kia. ông bà Bạch cũng đi về để lấy những đồ cần thiết tới đây cho cô.

" Tiểu Dao cậu đã đỡ hơn chưa " Từ Lộ hỏi

" Tớ khỏe nhiều rồi "

" Tiểu Dao cậu sinh thật khéo nha, ba bảo bảo này đều đáng yêu chết đi được " Nguyễn Vy nhìn ba đứa trẻ mà mê luôn, tính cô thích con nít sẵn chắc sau này sẽ đến nhà cô chơi thường xuyên quá.

" Các con mau lớn nhé sau này ba Triệt sẽ dẫn các con đi chơi " Hoàng Triệt nói.

" Này đừng giành cái chức ba nuôi với tôi " Quân Phong tiếp lời.

" Cậu mới đang giành với tôi đấy "

Hai người bắt đầu cãi nhau qua lại vì giành lấy chức ba nuôi của ba bảo bảo, Từ Lộ và Nguyễn Vy đứng đó nhìn hai người lời qua tiếng lại mà lắc đầu chịu thua, cả phòng đều ngập tràn tiếng cười nói, Vũ Khang và Vũ Hạo rất ham vui nãy giờ cứ cười không ngớt cũng không chịu ngủ gì cả, còn cô em út thì đã chìm vào giấc ngủ mặc kệ mọi thứ xung quanh.

Cả bốn người chơi đến tận khuya mới chịu đi về, là anh đuổi chứ nếu không thì còn lâu bọn họ mới chịu đi, anh vẫn ngồi nắm tay cô không buông, càng nhìn anh càng yêu cô hơn, anh chứng kiến quá trình mang thai cho đến lúc sinh của cô, cảm thấy cô rất rất cực khổ vì anh mà cô phải mang một vết sẹo dài ngay bụng, vì anh mà phải mang nặng đến tận 9 tháng 10 ngày, anh thật sự không biết dùng những từ ngữ gì để có thể diễn tả hết tâm tư của mình.

" Cảm ơn em, cảm ơn em nhiều lắm bà xã " anh hôn lên môi rồi nói.

" Không cần cảm ơn em, sau này yêu thương em và con nhiều hơn là được " cô mỉm cười nói vì đây cũng là nghĩa vụ của người vợ phải làm mà.

" Nhất định " anh nhìn cô với ánh mắt đầy chắc chắn.

__________________

Một tuần sau

Triệu Tịch Dao nằm lại bệnh viện cũng đã được một tuần rồi, hôm nay là ngày cô xuất viện về nhà, ông bà Bạch đến từ sớm để dọn đồ giúp cô. Vết thương của cô cũng còn khá đau nhưng cô không thể nào ở lại bệnh viện được nữa nên đã nói anh cho cô về nhà đi, và anh cũng đã đồng ý.

Xe dừng trước Bạch Vu, Vũ Kiệt dìu cô xuống xe, ông bà thì mỗi người bế một đứa, thím Võ bế một đứa, theo sau là hai vệ sĩ cầm những túi đồ lặt vật, mọi người trong nhà đều vui mừng đón tiếp cô, khá lâu cô không về rồi mọi thứ vẫn vậy.

" Hai đứa cứ lên nghỉ ngơi, để ba đứa nhóc cho ba mẹ là được " bà Bạch biết cô hơi mệt nên lên tiếng

" Vâng ạ, cảm ơn ba mẹ "

Nói xong thì anh dìu cô lên phòng lấy nước ấm lau người giúp cô thay đồ xong đặt cô xuống giường ngủ. Cô ngủ một giấc đến chập tối, Tịch Dao tỉnh lại nhìn xung quanh không thấy anh đâu, cô ngồi dậy đi từng bước chân nhỏ đi vào rửa mặt, rồi cô xuống lầu.

" Ba mẹ Vũ Khang, Vũ Hạo, Triệu Nhi đâu ạ "

" Mẹ mới cho ba đứa uống sữa đã ngủ rồi, Con cứ thoải mái đi, tối nay để ba đứa ngủ với ba mẹ " bà rất sẳn lòng chăm sóc cháu nha

" Cảm ơn mẹ "

" Con mau ăn cơm rồi lên phòng nghỉ ngơi đi "

" Vâng ạ "

Đang ở cử với lại cô ăn đồ ăn rất kĩ lưỡng, thím Võ đã nấu cho cô khá nhiều đồ bổ để cô nhanh chóng lấy lại sức khỏe của mình, sau khi ăn xong thì cô lên phòng ông bà Bạch vào phòng chơi với Vũ Khang, Vũ Hạo và Triệu Nhu. Đến 8h tối cô mới trở về phòng mình, anh nằm trên giường đợi cô sẵn, Tịch Dao nhanh chóng leo lên giường nằm ôm anh dựa đầu vào bộ ngực săn chắc của anh

" Bà xã anh yêu em " anh hôn lên chớp mũi cô nói

" Ông xã em cũng yêu anh " .

Cứ thế hai người ôm lấy nhau không buông, cuộc đời anh vì có cô mà trở nên tươi đẹp, cảm ơn cô đã đến bên anh, yêu anh, lấy anh, sinh con cho anh khi đang ở tuổi thanh xuân đẹp nhất. Triệu Tịch Dao mãi mãi có một vị trí quan trọng trong tim Bạch Vũ Kiệt anh.
Cũng mấy đó đã qua sáu năm anh và cô cưới nhau, tính ra thời gian trôi cũng nhanh thật, anh bây giờ đã 36 tuổi rồi nhưng nhan sắc và phong độ thì chẳng khác xưa gì. Cô cũng bước sang tuổi 24, kể từ ngày cô sinh em bé thì nhan sắc cô càng lên hương, đẹp hơn trước rất nhiều, đôi khi cô ra ngoài nếu không dẫn theo con thì chẳng ai biết cô đã làm mẹ của ba đứa trẻ khấu khỉnh cả, anh biết được điều đó nên không bao giờ để cô đi một mình nha, một là có anh, hai là mang theo con, ba là cả nhà năm người đều đi, vậy cho chắc.

Tịch Dao quyết định là cô sẽ ở nhà chăm con, lo cho gia đình nhỏ của mình và cũng dừng lại việc học từ đó. Cô rất muốn học tiếp nhưng thấy anh cứ tất bật lo cho ba đứa trẻ rồi phải lo chuyện công ty, nhìn anh mệt như vậy cô cũng không đành lòng.

Ba đứa nhóc họ Bạch nhà cô đều khôn lớn cả rồi và còn rất nghịch ngợm, Vũ Khang và Vũ Hạo càng lớn càng giống anh y đúc, còn bé út nhà ta thì lại giống cô. Trong nhà ba tiểu bảo bối này chỉ sợ mỗi cô, lệnh cô là to nhất, lời nói của anh cũng chẳng bằng cô nữa mà.

Vũ Khang và Vũ Hạo đã ra dáng anh hai và anh ba trong nhà, cả hai đều yêu thương, bảo vệ Triệu Nhi, không chỉ có hai anh trai mà còn có cả gia tộc họ Bạch, Triệu Nhi được xem là bảo bối của Bạch gia nên chẳng ai dám ức hiệp cô em út này, chỉ cần đụng đến một sợi tóc của Triệu Nhi thôi thì xác định đi nha. Ông bà Bạch cũng rất thương Triệu Nhi và hay thường xuyên đến Bạch Vu thăm cháu nội, mỗi lần đến mua khá nhiều đồ chơi cho cháu.

Năm nay ba đứa nhóc tì của cô đã vào lớp 1 rồi, mỗi sáng đều được anh hoặc cô đưa đi học nhưng hầu như là anh đảm nhận việc đó thay cô, chỉ có đến trưa cô sẽ đi đón.

Hôm nay cũng vậy cô thức sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, cô và anh đã tập tính tự lập cho ba đứa nhóc từ nhỏ thế nên mỗi buổi sáng chẳng cần ai phải đánh thức thì Vũ Khang, Vũ Hạo và Triệu Nhi tự mình thức dậy, thay đồ rồi xuống nhà ngồi cùng anh dưới phòng khách chờ cô gọi vào ăn sáng.

" Vào ăn sáng thôi nào " cô từ bếp gọi vọng ra phòng khách.

" Mẹ bế Triệu Nhi " bé út gặp cô là liền đòi bế.

" Triệu Nhi con không còn bé nữa đừng bắt mẹ suốt ngày bế như thế " anh cau mày nói, thường anh nghe nói con gái phải theo cha chứ còn đằng này suốt ngày Triệu Nhi cứ bám lấy cô, đến tối cũng không tha.

" Con còn nhỏ mà, ông xã ăn sáng đi rồi còn đưa con đi học nữa.Vũ Khang, Vũ Hạo ăn đi con " cô lên tiếng bênh thì anh lại không nói gì, đã thế Triệu Nhi chẳng sợ gì anh mà còn lè lưỡi trêu anh.

" Vâng ạ "

Tịch Dao ngồi đút từng muỗng cho Triệu Nhi ăn, anh nhìn vào lại càng tức giận hơn, từ lúc có con đến giờ mọi sự quan tâm của cô đều dành cho ba đứa trẻ này hết rồi, chẳng lo lắng gì anh cả, biết vậy lúc trước không sinh thì hơn.

Sau khi ăn xong thì cô đưa bốn cha con ra xe để đi học, ba đứa mỗi đứa mặc đồng phục, mang một cái cặp nhỏ trong rất đáng yêu, niềm hạnh phúc của cô vỏn vẹn nằm ở bốn người trước mắt mình, anh và ba đứa con của cô chỉ vậy thôi là đủ.

Trước khi đi cô đều hôn tạm biệt mỗi người một cái, Tịch Dao nhìn chiếc xe khuất dần rồi mới vào nhà. Anh đưa bọn trẻ đi học xong rồi mới đến công ty làm việc.

Thời gian rãnh cô mới hẹn gặp hai người bạn của mình, Nguyễn Vy và Từ Lộ đều ra trường cả rồi và đã vào công ty của Quân Phong và Hoàng Triệt làm.

Tịch Dao vào bếp làm đồ ăn để lát nữa mang đến công ty cho anh, thời gian gần đây anh rất bận nên không về nhà ăn trưa, cô sợ anh bỏ bữa thế là cô phải mang cơm đến công ty cho anh. Tình cảm hai người càng ngày càng tăng lên vẫn còn mặn nồng lắm nha.

" Thím ơi, Vũ Khang và Vũ Hạo thích ăn món sườn xào chua ngọt của thím nên thím làm đi ạ " cô cười nói.

" Vâng thiếu phu nhân "

Tịch Dao thấy thím Võ cũng đã có tuổi rồi nên cô rất ít khi để thím làm việc nhà chỉ lo việc bếp và xem chừng ba tiểu bảo bối giúp cô là được, mà được cái là hai người con trai của cô thì lại rất thích ăn đồ thím nấu. Thím Võ vui vẻ mà làm, vì bà rất thương ba tiểu bảo này trong nhà có trẻ con cũng nhộn nhịp lên hẳn.

Rất nhanh đã đến giờ trưa cô vội lên lầu thay đồ rồi ra xe chú Võ đưa cô đến trường để đón con, cũng không quên mang cơm cho anh nha. 15p sau đã đến nơi, trời nắng nên cô đã nhanh tay bế con mình vào xe ngồi, cô lo bọn nhóc không chịu nắng được mà bệnh, chú Võ bắt đầu chạy đến Bạch Thị.

" Ba tiểu bảo bối của mẹ học ngoan không? " cô nhìn con mình với ánh mắt trìu mến.

" Ngoan ạ, hôm nay cô giáo còn khen con nữa đấy mẹ " Vũ Hạo nói.

" Vậy à, con trai của mẹ thật giỏi "

" Mẹ, con muốn đến chỗ papa chơi " Triệu Nhi kéo kéo áo cô nói.

" Chúng ta đang đến chỗ papa đây "

" Vâng ạ "

Một lát sau xe dừng trước công ty anh, Tịch Dao bế Triệu Nhi trên tay, hai bên là Vũ Khang và Vũ Hạo đi theo cô, cả bốn người hiên ngang bước vào sảnh khiến cả công ty ai nấy cũng phải quay đầu lại nhìn, những nhân viên ở đây đều biết các nhóc tì của chủ tịch bọn họ rất đáng yêu nhưng chỉ có thể ngắm thôi nha.

Cô dẫn con mình lên thang máy để lên phòng làm việc anh. Cô vừa đặt chân tới trước cửa phòng đã nghe tiếng anh mắng trợ lí Duẩn rồi, phải công nhận một điều trợ lí Duẩn rất giỏi chịu đựng anh.

" Ông xã em và con tới rồi đây " cô mở cửa đi vào giọng ngọt ngào cất lên.

Anh nghe tiếng cô thì dừng mọi việc lại khuôn mặt cũng bắt đầu dãn ra, không còn biểu cảm lạnh lùng nữa, trợ lí Duẩn thấy cô xuất hiện đúng lúc cũng thầm tạ ơn cô nếu không hắn đã nghe anh mắng thêm một trận rồi.

" Ba có nhớ Triệu Nhi không? " cô vừa để Triệu Nhi xuống chưa gì đã chạy đòi anh bế rồi.

" Nhớ chứ, các con học thế nào? Có ai ức hiếp con gái của ba không? " anh cũng bế Triệu Nhi lên hôn vào má phúng phính của con gái mình.

" Không ạ, anh hai và anh ba bảo vệ con rất tốt "

" Ba, con muốn mua đồ chơi, ba mua cho con đi " Vũ Khang đi tới ôm chân anh nói.

" Được " anh nhanh chóng đồng ý.

" Cả con nữa " Vũ Hạo nói.

" Tất cả đều có phần "

Nghe anh nói vậy thì tất cả đều vui mừng mà ôm anh hôn, tuy bên ngoài anh rất nghiêm khắc với con mình, nhưng bên trong thì lại khác, chỉ cần là món đồ ba tiểu bảo bối thích thì anh nhất định sẽ mua, nhưng với điều kiện phải ngoan.

" Anh đừng chiều con như vậy, đồ chơi ở nhà đã chất thành đống rồi, ông bà nội cũng mua cho rất nhiều " cô nhìn anh nói.

" Không sao bà xã, tiền chúng ta có tiêu cũng chẳng hết nên con cần thì mình mua thôi, em đừng lo "

" Anh mà chiều hư bọn trẻ thì đừng trách em, mau ăn cơm thôi " cô trợn mắt lên cảnh cáo anh.

" Anh biết rồi bà xã "

Một bàn năm người cùng nhau ăn cơm trong bầu không khí vô cùng ấm cúng, động lực của anh hằng ngày là cô và ba đứa con của mình vậy là anh cũng đã thấy hạnh phúc lắm rồi, anh chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có một gia đình 5 người vui vẻ như này, ông trời rất công bằng với anh.

Sau khi cô ăn xong thì ở lại chơi một chút rồi cũng đi về, để bọn trẻ ở đây phá anh chắc rằng anh không làm việc được mất. Tịch Dao kêu chú Võ lái xe đến Bạch gia chơi với ông bà nội một chút.

Xe dừng trước sân Bạch gia, Vũ Khang, Vũ Hạo và Triệu Nhi nhanh chân chạy vào trước, cô thì bước theo sau lên tiếng nhắc nhỡ con mình đi cẩn thận, ông bà Bạch đang ngồi phòng khách thì thấy cháu nội mình chạy tới thì hai ông bà vui vẻ ôm vào lòng.

" Ông bà nội, chúng con tới chơi với hai người đây " Vũ Hạo nói.

" Ngoan quá, cháu nội của ông, vú Lê lấy bánh ngọt ra cho bọn trẻ ăn đi " ông Bạch Dạ Khiêm hai tay bế Vũ Khang và Vũ Hạo hôn một cái, sau đó kêu vú Lê lấy bánh cho cháu cưng ông ăn.

" Vâng ông chủ "

" Ba mẹ con mới tới " cô nhìn ông bà cười nói.

" Ngồi đi Dao Dao của mẹ " bà Bạch nói.

" Vâng ạ "

Tịch Dao ngồi nhìn hai ông bà chơi với cháu thì miệng nở cười ấm áp, phải công nhận một điều là ba mẹ Bạch rất rất tốt với cô, ông bà luôn là người phía sau ủng hộ cô, luôn luôn tôn trọng mọi quyết định của cô, đời nay cô được làm dâu của ông bà thì đã may mắn cho cô rồi.
Cô cho bọn nhóc chơi cùng ông bà nội đến chiều thì về nhà, Tịch Dao lên phòng tắm rữa cả buổi cô ở ngoài đường trên người cô toàn mồ hôi rất khó chịu. Vũ Khang và Vũ Hạo ở phòng khách lại bày tất cả các đồ chơi ra cùng nhau mà nghịch, Triệu Nhi thì ngồi xem phim hoạt hình.

Tịch Dao tắm xong thì bước xuống lầu, ôi trời cô đang chứng kiến cảnh gì thế này, nhìn hai cậu con trai của mình đang ngồi chơi vui vẻ ở đó còn cô thì tức sôi máu lên, cô chỉ mới dọn dẹp đống đồ chơi đó lúc sáng thôi vậy mà bây giờ Vũ Khang và Vũ Hạo lại đỗ hết ra.

" Vũ Khang, Vũ Hạo mau dọn ngay cho mẹ, có tin mẹ đánh đòn hai đứa không? " cô lớn tiếng nói, khuôn mặt giận dữ nhìn hai cậu con trai mình.

" Mẹ cho con chơi một chút đi mà " Vũ Khang bày khuôn mặt đáng thương ra nhìn cô.

" Không, nhanh lên đừng để mẹ nhắc lần hai, nếu không thì mỗi đứa 5 roi " cô trừng mắt lên nói, hôm nay cô nhất định phải đánh bọn nhóc này một trận mới được, riết rồi chẳng sợ cô gì cả.

Thím Võ nghe cô đang mắng Vũ Khang và Vũ Hạo thì bà đi lên xem tình hình thế nào còn giải vây cho hai đứa. Thấy thím Võ lên thì hai tiểu bảo mừng rỡ chạy tới ôm chân bà.

" Bác Võ, mẹ muốn đánh Vũ Khang và Vũ Hạo, mẹ hết thương hai đứa con rồi " Vũ Khang miếu máo nói, còn Vũ Hạo thì gật đầu hùa theo anh mình.

" Ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ không đánh thiếu gia đâu " bà nhẹ giọng vỗ dành.

" Thím đừng bênh hai đứa, gần đây hai tên nhóc này chẳng nghe lời con tí nào cả. " cô biết thím lên đây để bênh bọn trẻ nhưng cô cũng chỉ hâm dọa chút thôi.

" Thiếu phu nhân bớt giận, con nít hay nghịch, để lát tôi kêu người dọn là được rồi, thiếu phu nhân đừng đánh, tội nghiệp bọn trẻ " thím Võ nhẹ nhàng nói.

" Mẹ tha cho anh hai và anh ba đi mà " Triệu Nhi cũng đi tới ôm đùi cô để nói giúp hai người anh mình.

" Dẹp hết cho mẹ rồi đi tắm, nhanh lên "

" Dạ " Vũ Khang và Vũ Hạo đồng thanh nói.

Đúng lúc anh vừa về tới nhà đã thấy phòng khách bừa bộn, còn cô thì đứng khoanh tay trước ngực khuôn mặt hậm hực nhìn hai cậu con trai đang dọn đồ chơi.

" Bà xã, em lại la con nữa sao? " anh đi tới ôm cô.

" Ba về rồi, ba xem mẹ muốn đánh chúng con, còn la con nữa " hai anh em nhìn thấy anh về thì chạy tới ôm anh, Vũ Hạo lại mách lẽo với anh.

" Anh nhìn con trai anh đi, lì giống hệt anh, đúng là cha nào con nấy " cô liếc anh bằng nữa con mắt.

" Bà xã, em đừng vơ đũa cả nắm như vậy, con muốn chơi thì cứ để cho con chơi một chút, rồi lát dọn sau cũng chưa muộn, em suốt ngày không việc gì làm cứ la bọn trẻ " anh ngồi xuống ôm hai tiểu bảo vào lòng, những lời anh nói ra nhưng chẳng để ý gì tới sắc mặt của cô đang nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống.

" Bạch Vũ Kiệt anh vừa nói gì thì nói lại tôi xem, anh đi làm suốt ngày thì anh biết cái gì chứ, anh biết tôi dọn những thứ này bao nhiêu lần chưa hả? Anh có ngon thì dọn đống này cho tôi. Ngày mai không có đứa nào đi học hết còn anh ngày mai ở nhà giữ con cho tôi, trong vòng 10p mà chưa dọn xong thì đừng trách. Tối nay anh ra sopha mà ngủ " cô nghe anh nói như vậy thì tức điên lên quát lớn, anh chỉ biết im lặng nhìn cô chứ không dám ho câu nào, cô nói xong thì đi thẳng vào bếp.

Tịch Dao chỉ định là mắng một chút cho hai cậu nhóc này sợ thôi, nhưng cho đến khi anh lên tiếng thì cơn giận của cô lại lên đến tận não, được thôi cô sẽ anh biết thế nào là chăm con.

Vũ Kiệt thở dài một hơi, anh lại dại dột nữa rồi, chẳng lẻ tối nay anh phải ngủ sopha thật sao? Anh đưa mắt nhìn qua Vũ Khang và Vũ Hạo còn hai đứa trẻ kia thì cúi gầm mặt xuống, cả biệt thự này ai mà chẳng biết khi cô tức giận lên sẽ như thế nào, ngay cả anh còn không dám làm gì nữa là.

" Hai đứa hại ba rồi đấy, dẹp nhanh lên "

" Dạ "

Anh đứng dậy đi lên phòng tắm rồi xuống bàn ăn cơm, cả bàn ăn không ai nói câu nào, cũng không ai dám cử động mạnh. Tịch Dao ăn xong thì đi lên phòng khóa cửa lại, anh thấy vậy thì ba chân bốn cẳng chạy lên theo cô.

" Bà xã, anh xin lỗi, mở cửa cho anh đi " anh nói xong thì gõ cửa gọi cô.

" … "

" Bà xã mở cửa cho anh đi, em biết là anh ngủ sopha không được mà " anh lại nói thêm lần nữa.

" … "

Tịch Dao chẳng quan tâm gì lời nói của anh, dám nói cô như vậy thì anh cũng biết được kết quả của mình rồi, để cô xem là sopha ngủ êm hơn hay nằm trên giường ôm vợ ngủ êm hơn. Vũ Kiệt vẫn đứng đó nói vọng vào và cũng không nghe tiếng cô đáp lại.

" Ba qua ngủ với con đi " Vũ Khang nói.

" Được rồi, con qua phòng trước đi " anh xoa đầu Vũ Khang.

" Dạ "

Ba người con của anh đều có phòng của mình vì anh không muốn bọn trẻ làm phiền đến chuyện vợ chồng anh nên anh đã sắp xếp cho ngủ riêng hết. Vũ Kiệt ngậm ngùi đi qua thư phòng làm việc, cho đến khuya thì qua phòng của Vũ Khang ngủ, anh trằn trọc mãi không thể ngủ được vì không có cô bên cạnh anh chẳng quen chút nào. Còn bên kia thì Tịch Dao ngủ vô cùng ngon luôn.

Đến sáng anh lại thức sớm ngồi phòng khách uống trà, cả đêm anh chẳng thể nào yên giấc được vừa nhớ mùi cô, lại vừa bị Vũ Khang ôm rồi gác chân lên người anh, đúng là cãi cô là núi đè mà. Làm theo lời cô thì hôm nay chẳng ai đi học và anh cũng không đi làm, cả bốn cha con ngồi chờ cô dưới phòng khách.

" Ba có khi nào mẹ giận thật rồi không? " Vũ Hạo kéo kéo áo anh nói.

" Không phải tại hai đứa sao? Hại ba cũng bị vạ lây, sao này ba không bênh hai đứa nữa đâu " anh hậm hực nói.

" Tại hai anh và ba mà con cũng bị mẹ giận luôn đấy " Triệu Nhi khoanh tay trước ngực nói.

" Bây giờ phải làm sao để mẹ hết giận " Vũ Khang tay chóng cằm nhìn anh.

Đồng hồ chỉ điểm 7 giờ thì cô từ trên lầu đi xuống, trên người cô mặc chiếc váy voan trắng hoa dài, trang điểm nhẹ nhàng, anh thấy cô liền đứng dậy nhanh chân đi tới, ba đứa trẻ cũng chạy theo anh.

" Bà xã em đi đâu sao? Cho anh đi nữa được không? " anh nắm tay cô, khuôn mặt đáng thương nhìn cô.

" Không, lo ở nhà mà chăm con đi " cô rút tay lại còn ném cho anh một ánh mắt sắc lạnh.

" Mẹ, Triệu Nhi muốn đi, cho Triệu Nhi đi nữa "

" Đi thôi, mẹ đưa con đi chơi " cô cúi người xuống bế Triệu Nhi lên, bé út nhà chúng ta vui vẻ ôm lấy cổ cô còn tặng cô một nụ hôn ngay má.

" Bà xã, cha con anh biết lỗi rồi, em đừng giận nữa, hay anh lái xe đưa em đi nhé " anh mặt dày lại nắm tay cô mà năn nỉ

" Không là không " cô lạnh giọng nói.

" Mẹ, Vũ Khang xin lỗi, sau này con sẽ nghe lời mẹ mà "

" Đúng đó mẹ, tha lỗi cho con lần này thôi "

" Muốn tha lỗi à, được thôi, nhưng hết ngày hôm nay mẹ sẽ tha cho các con, còn bây giờ thì không "

Cả ba cha con nghe được câu trước thì mừng rỡ nhưng cho đến câu sau thì nụ cười liền vụt tắt, cô nói xong thì bế Triệu Nhi đi ra ngoài, xuống tầng hầm chọn đại một chiếc xe nào đó lái đi, cô đi mà không quay đầu lại nhìn dù chỉ một lần.

Thím Võ đã dọn đồ ăn sáng lên sẵn để cho anh, Vũ Khang và Vũ Hạo ăn. Cô hôm nay có hẹn với Từ Lộ và Nguyễn Vy đi chơi nên cô lái xe đến địa điểm hẹn. Một lát sau xe cô dừng trước nhà hàng, cô nắm tay Triệu Nhi đi vào trong.

" Aaa… dì Lộ, dì Vy, Triệu Nhi rất nhớ hai dì đó " bé út thấy Từ Lộ và Nguyễn Vy ngồi đó thì nhanh chân chạy tới ôm hai người.

" Triệu Nhi ngoan quá, dì Vy cũng rất nhớ con " Nguyễn Vy hôn lên má phúng phính của Triệu Nhi.

" Qua đây dì Lộ ôm cái nào "

Triệu Nhi ngoan ngoãn đi tới để Từ Lộ ôm, thật ra cô rất hay đưa ba tiểu bảo nhà cô đi chơi với Từ Lộ và Nguyễn Vy kể cả Quân Phong và Hoàng Triệt cũng vậy, hầu như ba nhóc con của cô đều rất thích bốn người này. Cả ba người cùng nhau ăn sáng rồi bắt đầu đi chơi, lâu lâu cô đi chơi cho thoải mái trong người.

Vũ Kiệt ngồi trên thư phòng làm việc nhưng không thể nào tập trung được, anh đang lo cho cô, lỡ đâu cô ra ngoài có ai để ý cô thì sao, anh thì chẳng đi cùng cô, đến khi nào cô mới về đây.

Thời gian trôi nhanh đã đến trưa, anh đi xuống dưới nhà xem cô đã về chưa, chân anh vừa chạm đất thì đã dẫm phải con robot của con mình, mắt anh liếc nhìn cảnh tượng xung quanh từ phòng bếp cho đến phòng khách đồ chơi rãi rác khắp nơi.

" Hai đứa mau lại đây " anh lớn tiếng nói.

" Dạ ba " Vũ Khang và Vũ Hạo lật đật chạy vào trên tay còn cầm chiếc xe mà ông bà nội đã mua cho.

" Những thứ này là gì? Tại sao các con chơi mà vứt lung tung như vậy hả? " khuôn mặt anh tức giận nhìn hai tên nhóc nghịch ngợm này, đầu anh như muốn bóc khói lên rồi.

" Con đâu có vứt đâu ạ, tại những thứ này có chân chạy a " Vũ Khang cười cười nói.

" Mau dọn hết cho ba, còn không thì khỏi ăn cơm "

" Vậy ăn cơm xong, chúng con sẽ dọn nhé " Vũ Hạo nắm tay anh kéo vào bàn ăn.

" Các con giỡn mặt với ba sao? Dọn ngay " anh đập bàn, lạnh giọng.

Vũ Khang và Vũ Hạo thấy anh tức giận như vậy thì vội đi dọn dẹp tất cả, thím Võ lắc đầu nhìn ba cha con, đúng là cô ở nhà đều phải dọn dẹp tất cả những đồ chơi của ba đứa trẻ để lại. Vũ Kiệt đưa tay day day thái dương bây giờ anh mới hiểu cảm giác của cô.

Tịch Dao đi đến 7 giờ tối mới về nhà, anh và hai cậu nhóc ngồi ngoan ngoãn ở phòng khách đợi cô và Triệu Nhi đi về, cô bước vào nhà với tâm trạng thoải mái, còn nhếch môi cười với anh, nhìn anh mệt mỏi như vậy là biết phải chịu đựng hai đứa nhóc ra sao rồi.

" Mẹ về rồi "

" Bà xã, em đi đâu mà giờ mới về " anh giảm nhẹ âm lượng lại nói với cô.

" Thế nào, ở nhà vui không? " cô nhướng mày hỏi anh.

" Bà xã, tha lỗi cho anh và con đi " anh đi tới bế cô lên để cô ngồi lên đùi mình.

" Được, nếu còn lần sau thì không phải một ngày mà là một tháng, còn hai con tái phạm nữa thì mẹ gửi con cho chú Tam và chú Tứ huấn luyện, biết chưa? "

" Dạ con biết rồi "

" Anh cảm ơn bà xã " Vũ Kiệt vui mừng hôn lên môi cô.

Tịch Dao muốn cho anh biết là ở nhà dọn dẹp không dễ dàng chút nào, muốn xem anh còn mạnh miệng như vậy nữa không. Hai bọn nhóc khá sợ đi huấn luyện nên nghe đến cô nói như vậy sợ hãi, mà không tái phạm nữa. Nhờ có cô trị mà hai cậu nhóc nhà cô đã đi vào nề nếp hơn trước, và mỗi lần cô dậy bọn trẻ thì anh cũng chẳng dám xen vào chỉ biết ngồi đó nhìn theo, đôi khi Vũ Khang và Vũ Hạo cũng đưa mắt cầu cứu anh nhưng chẳng có ích lợi vì hai cậu đều biết ba mình rất sợ cô nên thôi không nhờ vả gì thì tốt hơn.
Từ Lộ và Quân Phong tiến triển tình cảm rất tốt, ba mẹ cô cũng thích hắn và xem hắn như người trong nhà. Sau hơn 1 năm quen nhau thì cuối cùng hắn cũng tỏ tình với cô tại một bãi biển được trang trí lãng mạn, có nến, có hoa, có nhẫn và có sự chứng kiến của tất cả mọi người, ba mẹ cô cũng có mặt. Nói là tỏ tình nhưng thật chất là một màn cầu hôn, chiếc nhẫn kim cương đeo dính trên ngón áp út cô đã được vài năm rồi.

Tập đoàn K&D do Quân Phong dẫn dắt đã phát triển vô cùng tốt, nằm trong top công ty nổi tiếng nhất trong và ngoài nước, các công ty lớn, nhỏ khác đều muốn hợp tác với hắn cũng không phải chuyện dễ dàng gì. Hiện cô đang là thư kí chủ tịch của tập đoàn K&D, khi cô vừa mới tốt nghiệp thì hắn đã nhanh chóng mang cô về ngay, với tính của hắn thì làm sao có thể để Từ Lộ qua nơi khác làm việc được, thế là cô làm ở đây được 2 năm rồi.

" Phong, báo cáo mà anh cần " cô đi vào không cần gõ cửa, trên tay cầm sấp tài liệu đặt trước mặt hắn.

" Lại đây " hắn ngước mắt nhìn cô

Từ Lộ hiểu liền đi tới ngồi trên đùi, hai tay choàng qua cổ hắn, Quân Phong nhìn cô đầy sự cưng chiều, không biết từ bao giờ hắn đã yêu cô nhiều như vậy, cô đã chiếm một phần quan trọng trong cuộc đời hắn.

" Bảo bối, tối nay đi dự tiệc với anh " tay hắn mơn chớn trên khuôn mặt cô.

" Được, chiều em sẽ chuẩn bị đồ "

" Không cần, anh đã chuẩn bị cho em sẵn rồi "

" Cảm ơn anh " cô hôn lên môi hắn.

Mộ Quân Phong mỉm cười ôm cô thật chặt vào lòng, nhờ cô nên hắn đã không còn có một cuộc sống nhàm chán nữa, thay vào đó là việc lo lắng, chăm sóc, bảo vệ cô thôi đã đủ để hắn bận cả ngày rồi. Hắn có mua một biệt thự riêng cũng xin phép ba mẹ Từ cho cô chuyển qua sống ở cùng hắn, hai người cứ vâyh suốt 24 tiếng đều nhìn thấy đối phương.

Tính ra hắn kiểm soát cô không thua gì hai người bạn hắn, lúc trước cô còn nói Tịch Dao, bây giờ đến lượt cô bị mất tự do, đúng thật quả báo không chừa một ai. Chỉ khi cô đi chơi với Tịch Dao và Nguyễn Vy mới được đi một mình, còn ngoài ra thì không có hắn đi cùng bắt buộc cô phải ở nhà, kể cả việc mua sắm của cô hắn cũng một mực đòi đi cho bằng được.

Rất nhanh đã đến chiều, hắn còn màu mè đưa cô đi trang điểm xong rồi mới về biệt thự thay đồ, Từ Lộ mặc chiếc váy xanh cúp ngực mà hắn đã chuẩn bị sẵn cho cô, váy màu xanh đậm là tôn lên làn da trắng mịn của cô, và kèm theo đó là lớp trang điểm có chút đậm càng làm cô trở nên quyến rũ và nổi bật hơn.

" Phong anh có đó không? " cô lên tiếng gọi hắn.

" Bảo bối anh đây " hắn ở thư phòng nghe tiếng cô liền chạy qua xem

" Phong kéo giúp em " vì dây kéo áo ở phía sau nên cô không thể nào kéo lên được đành nhờ hắn.

Từ Lộ đưa tấm lưng trần mềm mại trắng mịn về phía hắn, Quân Phong nhìn cô nuốt nước bọt một cái, tay hắn nhẹ nhàng kéo khóa cho cô, sau đó hôn nhẹ lên lưng cô, tiện thể ngửi chút mùi hương nước hoa nhè nhẹ.

" Em thật đẹp " hắn xoay người cô lại đối diện mình.

" Bạn trai em cũng rất đẹp " cô đưa tay chỉnh lại cà vạt giúp hắn, miệng nở nụ cười tươi.

Mộ Quân Phong mặc bộ vest cùng màu với cô, với vóc dáng của hắn thì mặc gì cũng đều đẹp cả, tóc được hắn chải lên gọn gàng, khuôn mặt điển trai khiến ai nhìn cũng phải mê mệt.

" Em vừa nói gì hả? Bạn trai sao? " tay hắn siết chặt eo cô.

" Aaa đau em, ông xã " cô chỉ chọc hắn xíu thôi, ai ngờ phản ứng hắn lại mạnh đến vậy.

" Anh là gì của em " hắn nghe cô gọi ’ ông xã ’ thì tay cũng buông lỏng ra.

" Là chồng em, được chưa? " kể từ lúc hắn cầu hôn cô cho đến tận bây giờ thì hắn bắt cô phải giới thiệu với mọi người rằng hắn là chồng cô, tính chiếm hữu của hắn quá cao rồi hay không.

" Tạm tha cho em nhưng tối nay thì không " hắn thủ thỉ vào tai cô.

" Tên vô sỉ nhà anh " cô bất giác rùng mình vì lời nói đó của hắn, cô đánh mạnh lên ngực hắn.

Mộ Quân Phong cười lớn, hắn rất thích trêu chọc cô nhìn cô ngại ngùng càng làm hắn vui vẻ. Hắn dìu tay cô ra xe, trước sân có Mạc Phi và Mạc Long chờ sẵn.

Hắn lên xe choàng áo khoác cho cô mặc vào vì váy cô mặc lộ cả vòng 1 của hắn ra rồi, tính hắn không thích ai nhìn vào đồ của mình. Từ Lộ mỉm cười mặc vào bên cạnh hắn lâu như vậy làm sao không biết hắn nghĩ gì chứ.

Một lát sau chiếc BMW đen dừng trước nhà hàng, hắn ân cần dìu cô xuống xe, Từ Lộ khoác tay hắn đi vào, nhìn hai người thật sự rất xưng đôi. Cô cũng đã quen với những bữa tiệc như vậy rồi nên không có gì lo sợ cả, mà ngược lại còn tự tin sánh bước cùng hắn.

" Chào Mộ tổng và Mộ thiếu phu nhân chúng tôi rất vui khi ngài và phu nhân đến tham dự tiệc sinh nhật của con gái tôi " ông Phan Văn Võ nhìn hắn có chút e dè nói, trong lời nói đôi phần kinh nể

" Ngài khách sáo rồi " hắn nhàn nhạt đáp, cô cũng gật đầu chào ông ta một cái.

" Giới thiệu với ngài đây là con gái tôi Phan Hải Tú, con bé rất hâm mộ ngài " sẵn tiện ông ta giới thiệu luôn con gái của mình

" Chào anh, em là Phan Hải Tú " cô ta khép nép đứng bên cạnh ba mình, giọng nói õng ẹo vang lên, bàn tay cũng chìa ra phía hắn

" Xin lỗi, chồng chị không quen bắt tay với người lạ, đặc biệt là phụ nữ " cô đưa tay bắt lấy tay cô ta một cái rồi rút lại, trên môi còn nở nụ cười nhạt, muốn tiếp cận chồng cô sao? chắc có cửa

Nghe lời nói của cô thì cô ta cứng đơ người, ngay cả ba mẹ cô ta cũng chẳng dám nói gì, còn Mộ Quân Phong thì nhếch môi cười, cô bé của hắn cũng biêt ghen rồi nhưng hắn lại thích cô như vậy.

" Tôi xin phép vào trước " mặt hắn không cảm xúc nhìn ông ta nói

" Vâng mời ngài cứ tự nhiên " ông ta cười gượng nói.

Mộ Quân Phong ôm eo cô đi lướt qua mặt ông ta, hắn nhanh chóng lấy khăn lau tay cho cô, Từ Lộ nhìn hắn cười ngọt. Phan Hải Tú nhìn cô thì tức đến sôi máu nhưng không dám làm gì ngoài nhìn ra.

Hai người ngồi được một lát thì cũng rời đi, do bữa tiệc quá nhàm chán nên thà là cô về nhà ngủ còn sướng hơn là ngồi đó nhìn những người giả tạo lần lượt thay nhau tới chào hỏi. Từ Lộ về tới phòng liền thay đồ ra, làm xong tất cả mọi thứ thì lên giường nằm, mệt chết cô rồi.

" Bảo bối em có thấy Triệu Nhi đáng yêu không? " hắn lên giường nằm cạnh cô, tay hắn khẽ vuốt ve tấm lưng mảnh mai của cô.

" Có a, thật sự rất đáng yêu " nói cũng thấy nhớ, đã lâu cô chưa gặp ba đứa nhóc của Tịch Dao rồi.

" Vậy chúng ta cũng sinh một đứa "

" Gì chứ? Ai thèm sinh con cho anh " cô ngại ngùng nói.

" Vợ, anh muốn có con rồi "

Hắn nói xong thì trực tiếp hôn lên môi cô, môi, lưỡi hắn và cô hòa quyện vào nhau, càng hôn càng sâu và hắn cũng thoát y của cho hai người, quần áo vứt lung tung trên nền đất. Vậy là một đêm dài hắn hành cô đến sáng rồi mới ôm cô ngủ. Mộ Quân Phong cũng rất muốn có con, hắn muốn biết cảm giác làm ba sẽ như thế nào, từ lâu hắn đã luôn ước về một gia đình nhỏ rồi, bây giờ có cô thì hắn không còn chần chờ gì nữa.
Sau cái đêm ân ái đó thì đến nay cũng đã hai tháng, sinh hoạt cô vẫn bình thường nhưng hôm nay cô mới kiểm tra lại kinh nguyệt của mình thì cô trễ gần hai tháng rồi, do công việc dạo này khá bận nên cô quên để ý tới, bây giờ thì mới phát hiện ra.

" Phong, hôm nay em có hẹn với tiểu Dao và tiểu Vy, em xin nghỉ nhé " cô nhìn hắn nói

" Em đi cẩn thận đấy " vì đi chơi với hai người bạn thân của cô nên hắn mới đồng ý thôi.

" Em biết rồi "

Cô hôn lên môi hắn một cái rồi cầm túi xách đi ra ngoài, Quân Phong thay đồ xong thì cũng đến công ty luôn. Từ Lộ ghé mua que thử thai trước đã rồi cô mới đến điểm hẹn.

Ba người hẹn nhau tại nhà hàng để ăn điểm tâm sáng, Tịch Dao và Nguyễn Vy ngồi ở bàn đợi Từ Lộ đến, cô nhanh chóng đi vào trong.

" Xin lỗi tớ tới đến trễ " Từ Lộ nói

" Không sao, tớ và Tiểu Dao mới tới thôi " Nguyễn Vy đáp

" Tiểu Dao, sao cậu không mang ba tiểu bảo bảo đến đây "

" Bọn nhóc đi học rồi "

Cả ba gọi đồ ăn sáng xong lại ngồi tám chuyện với nhau, cho dù ba người đều bận nhưng đã hẹn gặp nhau rồi thì dù bận cấp mấy cũng phải có mặt đầy đủ, và bọn họ chưa bao giờ bỏ nhau.

" Tớ nghĩ mình có thai rồi " Từ Lộ nhìn hai người bạn mình nói.

" Thật sao? Vậy tốt quá, chúng ta sau này có thể làm xui được rồi " Tịch Dao phấn khích nói.

" Cậu đã thử chưa? " Nguyễn Vy nói.

" Tớ đã mua sẵn đây này, lát nữa tớ về rồi thử "

" Nhớ báo kết quả sớm cho bọn tớ "

" Được "

Khuôn mặt Từ Lộ hiện ra ý cười, cô và hắn cũng đã ổn định hết rồi, nên không lo ngại gì về kinh tế cả, có con thì càng tốt, cô cũng rất muốn làm mẹ và hắn cũng vậy, cô đưa tay sờ sờ lên bụng mình, trong đầu liên tưởng ra những đứa trẻ mũm mỉm đáng yêu, khiến cô thích thú.

Sau khi ăn sáng xong thì ba người lại tiếp tục đi mua sắm, cho đến tận trưa Từ Lộ mới về công ty nhưng Quân Phong vẫn chưa biết cô về đây, do đây không phải là cuối tuần nên Tịch Dao còn đi đón con nên về sớm một chút.

Từ Lộ mang que đi vào nhà vệ sinh thử, ngồi chờ kết quả mà cô hồi hộp vô cùng, không lâu sau liền hiện lên 2 vạch, cô vui mừng như muốn hét lên, nhưng phải kìm nén lại, cô giấu que thử thai đi rồi nhẹ nhàng mở cửa đi vào phòng hắn.

" Em về rồi đây " cô nhẹ giọng nói.

Mộ Quân Phong ngoắc tay kêu cô lại, Từ Lộ như chú mèo nhỏ mà đi tới lao vào lòng hắn, dựa đầu vào ngực hắn. Tay hắn cưng chiều vuốt ve tấm lưng cô.

" Em đã ăn gì chưa? " hắn cúi xuống nhìn cô hỏi

" Ăn rồi ạ " cô cười nói.

Hắn gật đầu như đã hiểu, ôm cô trong lòng, mắt thì vẫn dán vào màn hình máy tính, Từ Lộ đang tìm cách để nói với hắn, cô khá tò mò không biết hắn phản ứng thế nào nhỉ?

" Chồng " tay cô kéo kéo cổ áo hắn.

" Anh đây " hắn nghe cô gọi thì dừng việc lại, giọng ôn nhu nói.

" Nếu sau này chúng ta có con thì anh thích gái hay trai "

" Gái, vì sẽ xinh đẹp giống em " tay hắn nhéo nhéo má của cô.

" Chúc mừng anh đã được làm ba và chúng ta có thêm thành viên mới " cô đưa tay hắn đặt lên bụng mình, mắt cô thì cứ quan sát biểu cảm của hắn.

Ba? Thành viên mới? Câu nói của cô cứ vang vang trong đầu hắn, Quân Phong gần như không tin, hắn đưa mắt nhìn cô, thấy cô nhìn hắn gật đầu thêm lần nữa, vậy là cô mang thai rồi sao? Hắn được làm ba rồi à. Hắn vui mừng cười lớn, hai tay cũng ôm cô thật chặt.

" Anh làm ba rồi, thật sự anh làm ba rồi, vợ của anh cảm ơn em " hắn đứng dậy ôm cô xoay vòng vòng.

" Phong… con… anh đừng kích động " cô đánh lên vai anh, cái tên này vui đến nỗi chẳng màng gì đến con nữa rồi.

" Chết, anh vui quá, bảo bối của ba đừng sợ " hắn bình tỉnh lại liền đặt cô lên ghế ngồi, tay hắn cưng chiều vuốt ve bụng cô.

" Anh thật là "

Từ Lộ mỉm cười nhìn hắn đang ngồi đại dưới đất vuốt bụng cô, còn hôn lên đấy nữa chứ, thấy hắn vui thì cô cũng vui lây, nếu để người ngoài nhìn thấy cảnh này thì còn gì là hình tượng của tổng tài nữa.

" Bảo bối vào phòng nghỉ ngơi đi, hay em muốn về nhà "

" Em đợi anh cùng về luôn, em hơi mệt ngủ chút đã "

" Em mệt sao? Anh đưa em đi bệnh viện cho chắc " hắn đứng dậy định bế cô lên.

" Không sao, nghỉ ngơi là khỏe ấy mà " chồng cô có làm quá rồi không, chỉ là cô có chút buồn ngủ thôi.

" Được "

Hắn bế cô vào phòng đặt cô nhẹ nhàng xuống giường, đắp chăn cho cô cẩn thận chỉnh lại nhiệt độ trong phòng vừa phải và không quên đặt nụ hôn lên môi cô, sau đó hắn ra ngoài làm việc, Từ Lộ nằm một chút thì cũng ngủ ngay.

" Mẹ nghe đây con rể " giọng mẹ cô truyền qua điện thoại.

" Mẹ, vợ con có thai rồi, tối con sẽ đưa vợ về nhà chính " hắn gọi điện thông báo cho mẹ cô.

" Vậy à, được được, con rể làm tốt lắm, mẹ đi chuẩn bị phòng cho hai đứa " bà cười lớn trong điện thoại.

" Vâng "

Dù hai người chưa cưới nhưng đã lâu ba mẹ Từ đã gọi hắn là con rể rồi, ông bà nghe tin con gái mình mang thai thì mừng rỡ cho người chuẩn bị mọi người để đón cô nhà. Mộ Quân Phong liền gọi điện cho hai người bạn mình để thông báo tin vui nhưng không ngờ rằng bọn họ còn biết trước hơn cả hắn, Quân Phong cũng cho tăng lương tất cả nhân viên trong hai tháng tới, cả công ty đều vui mừng.

Đến tối thì hắn đưa cô về nhà chính của Từ gia, xe dừng trước sân hắn xuống mở của xe cho cô, Từ Lộ định chạy vào nhà để mừng ba mẹ cô nhưng đã bị hắn giữ chặt tay lại.

" Em đang mang thai, không được chạy " hắn nắm tay cô đi vào trong.

Ông bà Từ ngồi phòng khách đợi hai người, thấy cô liền đỡ tay cô ngồi xuống ghế, hai người thay nhau hỏi han cô. Từ Lộ thấy ba mẹ mình vui như vậy cũng biết hắn đã báo tin rồi, lại nhanh hơn cô rồi.

" Hai đứa đã ăn gì chưa? " mẹ cô nói.

" Chưa ạ " cô đáp

" Nhanh vào ăn thôi "

" Vâng "

Hắn dìu cô vào bàn ăn, hắn cứ làm quá lên nhưng cô vẫn để cho hắn dìu cô đi, bàn ăn có rất nhiều món bồi bổ và cô ăn khá ngon miệng. Sau khi ăn xong thì hai người lên phòng, hắn nhất định là phải tắm cho cô mặc kệ cô có đuổi thế nào cũng không chịu đi, xong xuôi thì hắn nằm ôm cô vào lòng.

____________

Thoáng chốc đã tới ngày sinh của cô, trong suốt thời gian mang thai hầu như Từ Lộ không nghén gì cả, mà còn ăn rất nhiều, chỉ là cô ngủ rất thèm ngủ, suốt ngày cô toàn ăn với ngủ thôi. Những tháng gần cuối thai kỳ thì hắn đều ở nhà để chăm sóc cho cô, mặc dù đã có ba mẹ cô lo nhưng hắn muốn chính tay mình làm. Đúng như điều hắn nói đứa bé trong bụng cô là một bé gái, Quân Phong rất thích con gái nên nghe tin thì càng vui hơn nữa.

Từ Lộ được đưa vào phòng sinh, hắn cũng đi theo cô vào trong, chứng kiến cảnh cô đau, la hét, tâm hắn thật sự không chịu được, mắt hắn rưng rưng nhìn cô, miệng hắn không ngừng động viên cô. Không lâu sau đó cuối cùng cô cũng sinh xong, hắn và cô nghe tiếng khóc của con mình mà không kìm lòng được cả hai đều khóc, khóc trong sự hạnh phúc.

" Bà xã không sinh nữa, như vậy đã quá đủ rồi, cảm ơn em " nước mắt hắn rơi lên tay cô.

" Em không sao mà, đừng khóc " cô mỉm cười nhìn hắn nói

Y tá cho cô nhìn con một chút, rồi chuyển cô qua phòng hồi sức, Quân Phong bế đứa bé ra ngoài, hắn nhìn cô con gái đang nằm trong vòng tay hắn quả thật khuôn mặt có nét nét giống cô, nhất là cái miệng nhỏ này.

Ra ngoài hắn đưa con cho ông bà ngoại bế còn mình thì đi nhanh đến phòng cô để xem tình hình thế nào. Từ Lộ vì mệt nên đã ngủ thiếp đi, hắn đợi cô dậy rồi mới đặt tên cho bảo bối của mình. Tầm 1 tiếng sau thì cô cũng tỉnh dậy, hắn nhanh chóng lấy nước cho cô uống.

" Con rể đặt tên cho con đi " ông Từ nói.

" Vợ, em đặt đi " hắn đưa mắt nhìn qua cô.

" Anh đặt đi "

" Mộ Khả Ái " hắn không nhanh không chậm nói.

Tất cả đều đồng ý với cái tên này, ba mẹ cô ở chơi một chút thì về lấy đồ cho cháu ngoại với cả đem thức ăn cho cô. Đến tối thì Vũ Kiệt, Tịch Dao, Hoàng Triệt và Nguyễn Vy đến thăm cô và đứa bé, bọn họ chơi khá lâu rồi mới đi về.

Quân Phong ngồi trên ghế ngắm nhìn cô đang cho con uống sữa, hắn chợt mỉm cười hạnh phúc, hắn sẽ làm tất cả để bảo vệ cho vợ và con của mình thật tốt, cảm ơn cô và tiểu bảo bối đã suất hiện trong cuộc đời của hắn.
Lâm Hoàng Triệt có bạn gái thì ba mẹ hắn rất mừng và thường xuyên gọi cô đến Lâm gia chơi khi có dịp quan trọng, hai ông bà Lâm thấy con trai mình đã có tuổi, cũng tính là sẽ cưới vợ cho hắn chuyện này ông bà đã tính từ rất lâu rồi, nên hiện giờ hai người đang có dự tính đây hỏi cưới Nguyễn Vy cho hắn đây.

" Con nghe đây mẹ "

" Chiều Làm về chở tiểu Vy qua gặp ba mẹ "

" Con biết rồi "

Hắn nói xong thì tắt máy, trong đầu hắn nghĩ ba mẹ mình đang muốn làm chuyện gì nữa đây, hắn vừa kết thúc cuộc nói chuyện gì Nguyễn Vy bước vào phòng làm việc trên tay cầm sắp tài liệu.

" Của anh, có gì thì anh kêu em đi lấy một lượt luôn đi, bắt em phải đi qua đi lại mệt chết đi được " cô đưa tài liệu cho hắn, khuôn mặt ủy khuất nhìn hắn.

Lâm Hoàng Triệt kéo cô ngồi lên đùi mình, có nhân viên nào dám nói chủ tịch như vậy không, cả công ty chỉ có một mình cô thôi. Hắn đưa tay bóp chân giúp cô, và những hành động này được xem là thường xuyên xảy ra, không có gì lạ cả.

" Ở đây nữa " cô đưa tay ra cho hắn bóp.

" Có đời nào nhân viên mà sai vặt chủ tịch không? Chỉ có mình tiểu quỷ nhà em" hắn nhéo nhẹ mũi cô

" Xí… là anh tự nguyện mà, em đâu có ép " cô bĩu môi nói.

Mấy năm rồi tính cô vẫn vậy, cứ nghịch ngợm, bướng bỉnh, đôi khi có cãi lời hắn cũng không sao Lâm Hoàng Triệt hắn đây đều có cách trị cô, đúng là hắn luôn nhường nhịn cô mọi thứ, nhưng chỉ có trên giường là không.

" Ba mẹ nói tan làm kêu anh đưa em về nhà " hắn xoa đầu cô nói.

" Vâng "

Nguyễn Vy quá quen với Lâm gia rồi nên không có gì ngại cả, hắn cũng rất hay đến nhà cô chơi, nói chung là hai người đều gặp ba mẹ của nhau cả rồi, chỉ còn thiếu mỗi người lớn gặp nhau nữa thôi.

Cô theo hắn học hỏi cũng được 2 năm rồi, ở đây cô làm tất cả, vừa học hỏi công việc, vừa phải phục vụ cái tên chủ tịch đáng ghét của cô. Nhưng mọi thứ cô làm đều xuất phát từ tình yêu mà ra, chăm sóc hắn là việc cô nên làm và tự nguyện.

" Anh yêu " cô đột nhiên gọi hắn với giọng vô cùng ngọt ngào khiến tim hắn đập liên hồi.

" Em muốn mua gì nói đi, đừng vòng vo " hắn không nhanh không chậm nói

Mỗi lần cô gọi như vậy là hắn biết lại có điềm nữa rồi, chỉ khi cô muốn thứ gì đó mới nói ngọt như vậy thôi, tài khoản của hắn lại sắp mất một số tiền lớn, nhưng không sao tiền của hắn sau này cũng thuộc về cô.

" Có cái túi mới ra anh mua cho em đi, được không? " cô choàng tay qua cổ hắn, nũng nịu nói.

" Được, nhưng anh không làm ăn lỗ " hắn nhướng mày để cô.

" 1 đêm, thế nào? "

" Quá ít "

Nguyễn Vy suy nghĩ không lẽ cô vì một cái túi mà phải bị liệt giường sao, nhưng mà cái túi đó rất đẹp cô phải săn lắm mới có được, lỡ rồi mặc kệ luôn.

" Vậy thì 2 đêm, em không thể thêm nữa đâu " cô bất đắc dĩ mà tăng lên.

" Hai đêm cộng thêm một buổi sáng "

" Anh đừng có được voi đòi tiên, không mua nữa " gì chứ hắn đây muốn hành cô đến kiệt sức luôn à.

" Vậy được, dù sao thì anh cũng không mất gì " hắn thản nhiên nói

Cô thật tức chết mà, cái tên này đúng là thừa cơ hội, hắn luôn biết cô có sở thích gì, cô mà đòi mua gì thì lần nào cũng bị hắn gài như vậy, ai bảo hắn quen biết rộng làm gì những đồ cô mua toàn là hắn sai người mang về cho và tất nhiên đó đều phiên bản giới hạn.

" Được rồi, nhưng trong vòng ba ngày chiếc túi đó phải có mặt tại đây cho em " cô ngẫm nghĩ một hồi lâu thì đồng ý, trước mắt là vậy, tới đó cô sẽ giở trò sao.

" Thành giao, những lí do vớ vẫn của em nên bỏ đi, đến lúc đó anh nhất định sẽ không tha cho em " hắn làm sao không biết trong đầu cô đang nghĩ gì chứ.

" Làm gì có chứ, em sẽ phục vụ anh tốt, yên tâm " cô cười cười nói, bàn tay ve vãn trước ngực hắn. Thôi xong những ý nghĩ trong đầu cô cũng bị hắn nhìn ra, kì này là tiêu cô rồi

" Tốt nhất là vậy " hắn hôn lên môi cô một cái.

Cô chỉ biết cười gượng với hắn, càng bên hắn lâu thì cái tính thô bạo khi trên giường của hắn càng hiện rõ mồn một, cô quá khổ khi phải chịu đựng một con sói như hắn

" Cái tính biếи ŧɦái của anh ngày càng hiện rõ "

" Nhưng chỉ mỗi mình em biết được điều đó thôi em yêu à " tay hắn khẽ vuốt tóc cô.

Cô không muốn cãi với hắn chỉ đành im lặng, ngồi âu yếm với nhau một lát thì cô cũng về bàn làm việc của mình. Đến chiều hai người cùng tan ca ra về, Hoàng Triệt lái xe chở cô về nhà chính của Lâm gia. Ông bà Lâm ngồi phòng nghe tiếng xe đã biết hai người đã tới. Hắn và cô cùng nhau đi vào nhà.

" Chào hai bác con mới tới " cô lễ phép chào hỏi.

" Nào tiểu Vy vào đây ngồi " bà Lâm ngoắc tay kêu cô ngồi bên cạnh bà.

" Vâng ạ "

Nguyễn Vy ngồi bên cạnh mẹ hắn, còn hắn thì ngồi bên cạnh cô, hai ông bà không đòi hỏi gia cảnh bên cô thế nào, chỉ cần cô yêu thương con trai ông bà là được, và hai người rất vừa lòng với cô, vừa lễ phép, ngoan hiền.

" Ngày mai con hẹn ba mẹ con đến nhà hàng xx nhé " bà Lâm nói.

" Vâng ạ, mà có chuyện gì vậy bác " dù cô khó hiểu nhưng vẫn đồng ý.

" Bộ hai đứa không muốn kết hôn sao? Quen lâu như vậy rồi " ông Lâm lên tiếng.

Kết hôn? Chuyện này cô chưa bao giờ nghĩ tới, cô thấy mình vẫn còn khá trẻ mà kết hôn sớm làm gì, Nguyễn Vy đưa mắt nhìn qua thấy hắn đang nhìn ba hắn cười cười như đang đồng ý chuyện hôn sự vậy.

" Tùy ba mẹ quyết định " hắn nhàn nhạt nói.

Hoàng Triệt cũng đã nghĩ lúc nên cưới co rồi, để cô chơi nhiều quá không tốt, hai người bạn hắn ai cũng có gia đình và con cả rồi chỉ còn mỗi mình hắn thôi, thế nên hắn cũng phải đẩy nhanh tiến độ mới được.

" Được, vậy mai 7 giờ tối nhé "

" Vâng ạ "

Cô cũng nhanh đồng ý, Nguyễn Vy nghĩ rằng chắc là ba mẹ mình chưa chịu gả cô đi đâu, ông bà thương cô vậy mà sao nở gả cô đi sớm như vậy.

Hai người ăn tối cùng ông bà Lâm xong thì về lại biệt thự riêng của mình, hắn và cô đã ở cùng nhau lâu rồi, cả hai bên ba mẹ đều biết điều này cũng không phản đối gì. Nguyễn Vy tắm xong lên giường nằm xoa xoa cái bụng mình, lần nào cô đến nhà hắn cũng ăn đến căng cả bụng.

" Bảo bối em ăn no chưa? " hắn đi lên nằm cạnh cô

" Rất no "

" Vậy chúng ta vấn động cho tiêu cơm nào " hắn vừa nói tay vừa di chuyển đến ngực cô.

" Triệt biếи ŧɦái, anh bỏ bàn tay anh ra "

" Em quên lúc sáng chúng ta nói gì rồi à " hắn ghé sát vào tai cô nói, lưỡi hắn còn liếm lên vành tai cô nữa chứ

Nguyễn Vy bất giác rùng mình, cái tên biếи ŧɦái này cô chỉ mới nói lúc sáng bây giờ đã đòi cô thực hiện ngay, hắn có muốn để cô đi nữa không.

" Mai nhé, hôm nay em mệt " cô cười lấy lòng hắn.

" Không "

Lâm Hoàng Triệt dứt khoát xé toạc chiếc váy ngủ cô ra, và hắn bắt đầu công việc hằng đêm của mình, hắn hành cô cho đến khi cô ngất xĩu thì mới buông tha để cô ngủ. Nguyễn Vy nằm trong lòng hắn ngủ ngon lành, hắn hôn lên trán cô rồi cũng chìm vào giấc ngủ.
Rất nhanh trời đã sáng trong khi Nguyễn Vy chưa ngủ đủ giấc, ánh nắng sớm đã chiếu thẳng vào mắt cô khiến cô giật mình tỉnh giấc, phải nói là cả cơ thể cô chỗ nào cũng đau, cái tên biếи ŧɦái này cô mà lấy được đồ cô muốn rồi thì đừng hòng mà đụng vào bà đây.

" Dậy ngay cho em " cô nhéo mạnh lên ngực hắn.

" Em muốn gϊếŧ chồng em sao? " hắn nhàn nhạt nói.

" Chồng gì chứ, ai thèm lấy tên biếи ŧɦái như anh "

" Nguyễn Vy em sinh ra đã định là người của anh rồi, có chạy cũng không thoát đâu "

Sáng sớm cô không muốn cãi nhau với hắn, từng câu từng chữ hắn nói ra đều hiện rõ sự bá đạo và tính chiếm hữu của hắn vô cùng cao. Lâm Hoàng Triệt bế cô đi vscn rồi xuống nhà ăn sáng để còn đến công ty làm việc.

Hai người nắm tay cùng nhau đi vào tập đoàn, trên dưới nhân viên đều ngưỡng mộ tình cảm của hắn và cô, cả công ty ai cũng sợ hắn còn hắn thì ngược lại sợ cô, chỉ cần Nguyễn Vy nói một tiếng thì Lâm Hoàng Triệt hắn không dám nói tiếng thứ hai.

Cô vừa tới thì đã ngồi ngay vào bàn làm việc, tuy chỗ cô không chung phòng với hắn nhưng hắn đã sắp xếp vị trí của cô thuận lợi để hắn dể quan sát mọi thứ, nhưng vị trí đó chỉ mình cô ngồi còn những thư kí khác đều ngồi cách xa cô cả mét, đặc biệt là nam.

" Ba mẹ tối nay 7 giờ nhớ đến nhà hàng xx nhé, ba mẹ của anh Triệt hẹn ạ " cô mới sực nhớ ra là quên nói với ba mẹ mình, giờ nói luôn nhỡ đâu quên thì toi.

" Được " mẹ cô đáp

" Vậy nhé, con làm việc đây "

Mẹ cô trả lời rồi cả hai cúp máy, nghĩ đến buổi hẹn tối nay cô lại hồi hộp nhỉ, hôm trước cô nghe ba mẹ anh nhắc về hôn sự, cô chắc rằng hôm nay gặp ba mẹ cô để nói về vấn đề đó, cô không ngại kết hôn nhưng chỉ cần nghĩ đến đêm vào hắn cũng hành cô thì lúc đó cô chết chắc.

Quay qua quay lại đã đến giờ trưa, cô xuống sảnh lấy cơm vì cô có đặt hai phần để hắn và cô cùng ăn, ở đây cũng có cơm nhưng do cô ăn mãi cũng ngán nên đổi khẩu vị một chút.

" Triệt qua ăn cơm nào " cô ngồi xuống bàn dọn đồ ăn ra sẵn.

" Được "

Lâm Hoàng Triệt ngồi xuống nhìn bàn đồ ăn hấp dẫn kia mà bụng hắn chợt kêu lên một tiếng, Nguyễn Vy gắp thức ăn bỏ vào chén ăn, cô nhìn hắn ăn mà mỉm cười.

" Ngon không? " cô nghiêng đầu hỏi hắn.

" Ngon "

" Đồ ăn nhà hàng không ngon sao được, biết anh ăn cơm phần ngán rồi nên em đặt ở nhà hàng cho anh "

" Chỉ có em hiểu anh "

" Dẻo miệng thật, ăn nhiều một chút "

Hai người vừa ăn vừa cười nói vui vẻ, người khác nhìn vào cứ tưởng hắn và cô là vợ chồng thật sự. Thấy hắn vui thì cô cũng vui, hai người có khoảng thời gian để tìm hiểu với nhau cho nên là nói về độ hiểu nhau của đối phương thì cả hai đều biết rất rõ. Sau khi ăn xong thì việc ai náy làm.

Đến giờ chiều tan ca hai người cùng nhau về biệt thự để chuẩn bị cho cuộc hẹn tối nay, lòng hắn rất nôn nóng vì hắn sắp có vợ nên còn chuyện nào vui hơn chuyện này nữa.

" Triệt qua bóp vai giúp em với " cô tắm xong thì liền lăn ra giường nằm.

" Tới ngay "

Hắn nghe cô gọi thì nhanh chân lên giường đấm bóp cho cô, Nguyễn Vy chỉ nằm đó nhắm mắt hưởng thụ thôi, mọi hành động của hắn làm rất nhẹ nhàng khiến cô vô cùng thoải mái.

Hoàng Triệt bóp vai, đấm lưng cho cô được một chút thì bàn tay hư hỏng của hắn lại bắt đầu giở trò khắp cơ thể cô, hắn nhìn cơ thể quyến rũ của cô ở ngay trước mắt mình không thể nào kìm lòng được.

" Anh lại biếи ŧɦái " cô mở mắt ra nhìn hắn.

" Em quyến rũ như vậy nếu anh không động lòng thì không phải là đàn ông "

" Đừng sờ nữa, anh mau đi tắm đi "

" Còn sớm mà "

Hắn nén lại một chút để chiếm tiện nghi của cô. Cho đến 6h30 hai người mới bắt đầu từ nhà xuất phát đi đến điểm hẹn, ba mẹ cô lúc này cũng đang trên đường tới đó. Tầm 15p sau xe dừng trước nhà hàng 5 sao sang trọng.

" Anh vào với ba mẹ đi, em đợi ba mẹ tới rồi vào sau "

" Được " hắn hôn lên môi cô một cái rồi đi vào trong.

Ông bà Lâm háo hức muốn có dâu đến nổi đã tới sớm hơn hết, hai ông bà ngồi nói chuyện tiện thể đợi bên ba mẹ cô tới luôn.

" Ba mẹ đến sớm vậy " hắn lên tiếng hỏi

" Ba mẹ chỉ mới tới thôi, tiểu Vy đâu? " Liễu Thúy Nga mẹ anh đáp.

" Cô ấy ở ngoài đón hai bác tới "

Hai ông bà gật đầu như đã hiểu, bên ngoài ba mẹ cô cũng được tài xế đưa tới, Nguyễn Vy nhanh chân chạy ra đón.

" Ba mẹ hôm nay rất đẹp nha " cô cười nói.

" Con bé này, vào trong thôi đừng để bên đó đợi lâu "

" Dạ "

Ba mẹ cô tuy có hơi lớn tuổi nhưng vẻ ngoài còn trẻ hơn so với tuổi tác, với Nguyễn gia thì cô cũng rất được cưng chiều vì cô là con một mà. Nguyễn Vy dẫn ba mẹ mình đi tới bàn mà ông bà Lâm ngồi đó.

" Ông bạn của tôi, lâu rồi không gặp " Lâm Hoàng Dương ba hắn thấy ba cô đến thì đứng dậy bắt tay chào hỏi, vì hai người có quen nhau và còn rất thân.

" Phải đó, lâu rồi không gặp " Nguyễn Trải ba cô cũng cười vui vẻ mà đáp lại.

" Nào nào ngồi đi "

Nguyễn Vy cứ tưởng là hai bên không quen biết nhau, nhưng nhìn thấy ba hắn và ba cô nói chuyện thân mật như vậy thì cũng nhận ra là người quen. Xem ra hai bên người lớn nói chuyện với nhau khá hợp, từ nãy giờ cô và hắn chỉ im lặng và lắng nghe. Ngồi được một lát thì phục vụ mang thức ăn ra, hai bên vừa ăn vừa nói chuyện với nhau rơm rã.

" Chúng tôi hẹn anh chị xui đến đây là muốn hỏi cưới tiểu Vy cho con trai của tôi " Thu Hoài mẹ hắn cười nói.

" Gái lớn thì cũng phải gả chồng, chỉ cần hai đứa yêu thương nhau là được, chúng tôi cũng rất vui khi tụi nhỏ lấy nhau " mẹ cô cũng nhanh đáp lại.

Nguyễn Vy trơ mắt nhìn ba mẹ mình đang muốn tống cổ cô đi, không tin là ba mẹ cô không suy nghĩ gì mà đồng ý như vậy. Bên ông bà Lâm nghe vậy thì khoái chí cười lớn, hắn cũng nhìn cô nhếch môi cười, cuối cùng hắn cũng đợi được ngày cô chính thức làm vợ hắn.

" Được được, vậy chúng tôi sẽ chuẩn bị hôn lễ sớm nhất có thể " ba hắn nói.

" Cứ quyết định vậy đi, hai đứa thế nào? " ba cô lúc này mới nhìn cô và hắn hỏi ý nhưng điều đó còn quan trọng sao, dù gì thì ba mẹ cô cũng quyết định rồi mà.

" Được ạ " hai người cùng lúc lên tiếng.

Cứ vậy mà hai bên thông gia có một buổi gặp mặt rất vui vẻ với nhau, sau khi ăn tối xong thì hai bên luyến tiếc nhau ra về. Cô và hắn cũng về nhà, thế là cô sắp có chồng rồi sao, không tin là cô lại có thể lấy tên biếи ŧɦái như hắn.

__________

Ngày cưới của Nguyễn Vy và Lâm Hoàng Triệt được tổ chức sau 1 tháng kể từ ngày hai bên gia đình gặp nhau. Hôm nay cô khoác lên mình chiếc váy cưới trắng tinh, phải nói là cô rất rất xinh đẹp. Cô ngồi trong phòng chờ mà cứ hồi hộp.

Vũ Kiệt, Tịch Dao và ba đứa con của mình cùng nhau mặc đồ đôi để đến dự đám cưới của bạn thân, Quân Phong và Từ Lộ cũng vậy, mỗi người đều bế con theo.

" Tiểu Vy hôm nay cậu rất đẹp " Từ Lộ nói.

" Phải đó hôm nay cậu xinh đẹp cứ như một cô công chúa vậy " Tịch Dao tiếp lời

" Cảm ơn các cậu, đừng khen nhiều như vậy tớ xấu hổ chết đi được "

Tịch Dao và Từ Lộ đã giao con cho hai người đàn ông kia giữ để mình có thể chơi nhiều một chút. Tới giờ làm lễ ông Nguyễn Trải nắm tay cô bước vào lễ đường, Lâm Hoàng Triệt đứng đó nhìn cô gái nhỏ xinh đẹp mặc chiếc váy cưới lấp lánh đang tiến về phía mình, tim hắn đập càng lúc càng nhanh, hôm nay cô đẹp đến động lòng người.

Nguyễn Vy từ xa nhìn hắn với con mắt long lanh, người đàn ông trước mắt thực sự rất đẹp trai, và người cô chọn làm chồng cũng sẽ cùng nhau đi đến hết cuộc đời này, cô mong mình sẽ chọn đúng, cô luôn tin tưởng vào hắn.

" Bà xã hôm nay em rất đẹp "

" Anh cũng vậy "

Hai người nhìn nhau đều nở một nụ cười hạnh phúc, ba mẹ cô nhìn con gái mình mà không kìm được nước mắt, ông bà sống đến tận bây giờ đều quan trọng nhất là chứng kiến cảnh con gái mình bước vào lễ đường, lấy được người mà cô yêu thương. Từ Lộ và Tịch Dao ngồi dưới cũng rơm rớm nước mắt.

Sau khi tuyên bố chính thức thành vợ chồng, Lâm Hoàng Triệt và Nguyễn Vy đeo nhẫn cho nhau, cuối cùng là hai người trao nhau một nụ hôn ngọt ngào. Bọn họ cũng đã khép lại chuyện tình của mình bằng một cái đám cưới đẹp như mơ.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom