• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (19 Viewers)

  • Chương 2436-2438

Chương 2436:



Tiêu Thành từ trong chăn thò tay ra, ấn phím nhận nghe, giọng Tiêu lão gia tử lúc này truyền tới: “Alo, A Thành à.”



Nghe được giọng Tiêu lão gia tử, Hà Băng giật mình, cô nhanh chóng giơ tay lên chống lên lồng ngực Tiêu Thành.



Cảm nhận được cô đề phòng và lo lắng, Tiêu Thành đặt điện thoại ở bên đầu gối, sau đó cúi đầu hôn lên mắt cô, anh thờ ơ mở miệng nói: “Lão gia tử.”



“A Thành, ta và đại ca cầm đầu đã chuẩn bị lên máy bay rồi, ngày mai sẽ bay đến chỗ con, không biết sao ta cứ cảm thấy tâm thần không yên, nên con phải bảo đảm chỗ con an toàn, không thê đê xảy ra vân đê nào đây.” Tiêu lão gia tử dặn dò.



“Đã biết, yên tâm đi ạ.” Tiêu Thành đáp.



“Đúng rồi, Đình Đình đâu, để Đình Đình nói với ta vài câu.”



Tiêu lão gia tử đột nhiên nhắc đến Tiêu Đình Đình, Hà Băng lúc này mở mắt ra nhìn Tiêu Thành, ý kia là – làm sao bây giờ?



Tiêu Thành không hề bối rối, anh năm tay Hà Băng, xuyên vào năm ngón tay cô, gắt gao giao chặt với cô, sau đó anh đột nhiên siết chặt làm cô đau.



Hà Băng chau mày, khuôn mặt nhỏ đỏ có thể nhỏ máu, giường lớn kêu lên tiếng “két ái muội, cô mở miệng, cúi đâu kêu một tiêng.



“Ha ha ha,” Tiêu lão gia tử hài lòng cười to nói: “Xem ra ông già ta đây gọi điện thoại không đúng lúc rồi, quấy rối đến cuộc sống vợ chồng của hai con. Tốt, A Thành con càng phải thêm dốc sức với Đình Đình, để con bé sớm một chút sinh con trai cho con.”



Tiêu lão gia tử vui vẻ cúp điện thoại.



Tiêu Thành nhìn cô gái, giữa bọn họ có một loại ăn ý khó tả, chỉ cần một ánh mắt một động tác của anh, cô có thể đuổi kịp bước chân của anh, biết anh muốn làm cái gì, sau đó hoàn mỹ phối hợp anh.



Tiêu Thành hôn vào trên trán cô, cúi đầu cười, dùng thanh âm chỉ hai người mới có thê nghe được lưu luyên nói nhỏ với cô: “Thì ra em cũng biết kêu à, kêu thật hay đó.”



Hà Băng đấm một cái vào trên vai anh, một cái không đủ, cô còn đấm thêm mắy cái nữa mới thôi.



Tiêu Thành xuống giường trước, áo sơmi vắt hờ trên người không sơ vin, anh vào phòng tắm, lấy một chậu nước nóng, dùng khăn mặt lau chùi thân thể cho Hà Băng.



Hà Băng nằm ở trên giường, ngay cả sức lực để mở mắt cũng không có.



Lau sạch rồi, Tiêu Thành cầm một chiếc áo sơ mi trắng của mình mặc vào cho cô, ngón tay cong lại, giúp cô cài chăc cúc áo, vươn tay đẩy vài lọn tóc quấn quanh trên khuôn mặt cô ra, anh thì thầm: “Băng Băng, anh bỗng nhớ ra anh chưa dùng biện pháp an toàn.”



Hà Băng chôn khuôn mặt ửng đỏ vào trong gối, nhỏ giọng la anh: “Sao ngay từ đầu anh không nói?”



“Ba năm trước đây… anh cũng không nói mấy lời này…”



Tiêu Thành lần nữa: “…”



Hà Băng đã cảm thấy anh cố ý, bởi vì một vấn đề anh lại tái phạm, đã từ ba năm trước phạm đến ba năm sau rồi.



Thấy anh không nói, Hà Băng mở mắt ra nhìn anh: “Yên tâm đi, bây giờ em đang kỳ an toàn, không mang thai được.”



“Em kỳ ngay cả an toàn của mình cũng tính qua à?”



“Dĩ nhiên, ba năm trước… em đã tính qua, chúng ta còn ch
Chương 2437:

Tiêu Thành hiện tại đã không còn trẻ nữa, đã 36 rồi, hiện tại gặp được cô gái mình thích, anh đương nhiên muốn “bác sĩ bảo cưới”, song nhìn khuôn mặt nho nhỏ của Hà Băng, cô rõ ràng vẫn còn đứa trẻ, còn là cô gái nhỏ cần người thương cần người cưng chiều.

Tiêu Thành thương yêu hôn cô, sau đó nói: “Đêm nay anh không thể ở lại chỗ này bồi em rồi.”

Hà Băng gật đâu, vừa rôi Tiêu lão gia tử điện thoại tới cô cũng biết đêm nay dự định ở lại của anh phải dẹp: “Biết rồi, anh đi đi! Lát nữa em phải về nhà, dù sao… ngày đính hôn của em và Đường Ngọc sắp đến…”

Lời cô vẫn chưa nói hết, Tiêu Thành liền khẽ bấm thắt lưng mềm của cô: “Làm sao, mới vừa xuống dưới giường anh liền đính hôn với Đường Ngọc?”

Hà Băng câu môi: “Áy, mùi chua nồng quá đi.”

Tiêu Thành nhíu mày: “Đâu ra mùi chua?”

Hà Băng chui vào trong ngực anh, dùng chóp mũi cọ anh, ngửi khắp nơi, giông như chú cún nhỏ: “Ở trên người anh đó, người nào đó đánh vỡ bình dấm rồi, vị chua ghê gớm thật, nói năng cũng âm dương quái khí rồi!”

Tiêu Thành thế mới biết cô đang chê cười anh, anh kéo cô vào trong ngực mình, bá đạo nói: “Không cho phép đính hôn cùng Đường Ngọc!”

Hà Băng vươn tay ôm lấy hông anh: “Biết rồi, vừa rồi em vẫn chưa nói hết, Tiêu lão gia tử muốn dẫn người nào tới, đây đối với anh mà nói khẳng định rất quan trọng, nên em sẽ đi trước! Anh cứ chuyên tâm làm việc của anh, em cũng phải về, Dương gia và Đường gia là thế giao, em muốn trở về nói cho mẹ biết em muốn lui hôn, em sẽ không theo đính hôn với bắt cứ ai.”

Tim Tiêu Thành mêm nhũn, ý của cô là – anh có chiến trường của anh, mà cô cũng có chiến trường của chính cô, nhưng, chiến trường của cô không nên cô một thân đối mặt, anh nên cùng đối mặt với cô.

Tiêu Thành và Dương Kim Đậu đã gặp nhau hai lần, anh hiểu rất rõ Dương Kim Đậu, trong tính cách cường thế của Dương Kim Đậu còn có cô bài xích phiến diện với nghề nghiệp này của anh, gần như đã sâu tận xương tủy, muốn bà thay đổi chủ ý, khó như lên trời.

Lúc này anh nên cùng Hà Băng trở về, nên để anh gặp trực tiếp mẹ cô.

“Băng Băng, mây ngày này anh không phân thân ra được, thế nhưng, em làm xong chuyện ở đây làm xong sẽ đi tìm em trước tiên, anh sẽ nghĩ cách để cho mẹ em chấp nhận anh.” Tiêu Thành trịnh trọng nói.

Hà Băng gật đầu: “Được.”

Hà Băng trở về, cô chưa trở về trường học, mà là trực tiếp trở về nhà.

Người làm nữ mở ra cổng biệt thự, Hà Băng đã cảm thấy bầu không khí ngột ngạt bên trong, người làm nữ nhỏ giọng nhắc nhở: “Đại tiểu thư, Đường thiếu tới, cô cẩn thận một chút, tôi thấy tâm trạng phu nhân rất không tốt, mới vừa rôi còn rớt bê một cái bát.”

Hóa ra Đường Ngọc tới.

Đường Ngọc này tốc độ đúng là rất nhanh, anh ta nhất định đã dầu thêm bỏ muối chuyện ở khách sạn nói một trận với mẹ cô, Hà Băng chau mày, đi vào.

Trong phòng khách, Dương Kim Đậu và Đường Ngọc ngồi trên ghế salon, Hà Băng tiến lên, kêu một tiếng: “Mẹ.”

Sắc mặt Dương Kim Đậu rất khó nhìn, bà lạnh lùng nhìn về phía Hà Băng: “Băng Băng, mẹ hỏi con, mẹ để con và Đường Ngọc đi trên đảo quay chụp ảnh cưới, nhưng con đi làm cái gì?”

Hà Băng cũng không có ý định quanh co, cô nói thẳng: “Mẹ, hủy bỏ đính hôn đi! Con sẽ không gả cho Đường Ngọc.”

“Con không gả cho Đường Ngọc, vậy con muốn gả cho ai?”

Hà Băng nói ra một cái tên: “Tiêu Thành! Mẹ, con thích anh ấy.”
Chương 2438:

Dương Kim Đậu đứng phất dậy, bà giơ tay lên, hung hãng tát Hà Băng một cái.

Bốp.

Tiếng tát tay thanh thúy vang lên, Hà Băng bị đánh trật cả mặt.

“Phu nhân, xin bà bớt giận, bà đánh Đại tiểu thư làm cái gì?” Người làm nữ nhanh chóng tới khuyên can.

Đường Ngọc cũng đứng dậy, anh ta kéo lại Dương Kim Đậu, thành khẩn nói: “Cô, cô đừng đánh Băng Băng, con sẽ đau lòng, muốn đánh thì cô đánh con đi, là con vô năng, là con không đủ ưu tú, bằng không Băng Băng cũng sẽ không bị miệng lưỡi ba hoa của Tiêu Thành đâu độc.”

Đường Ngọc không khuyên còn đỡ, vừa khuyên liền tưới dầu vào lửa, Dương Kim Đậu tức đến run rẩy cả người, bà ta thất vọng vô cùng nhìn Hà Băng: “Băng Băng, con xem Đường Ngọc đối với con thật tình như thế, đều lúc này còn giúp con nói chuyện, con sao có thể nhẫn tâm phụ nó? Tiêu Thành kia đến tột cùng bỏ thuốc mê gì cho con, hắn đã có vợ, con trai cũng đã lớn như vậy, con một thiên kim tiểu thư trong sạch qua lại với hắn không sợ bị coi thường sao, nếu như bên ngoài truyền ra danh tiếng của con liền bị phá hủy!”

Thân phận của Tiêu Thành không thể tiết lộ, đám cưới giả cũng không thể tiết lộ, nên Hà Băng cái gì cũng không thể nói, cô chỉ kiên trì nhìn vê phía Dương Kim Đậu: “Mẹ, ngoại trừ Tiêu Thành, con sẽ không kết hôn với bất luận kẻ nào.”

“Mày!” Dương Kim Đậu tiến lên, còn muốn cho Hà Băng một tát.

Hà Băng không có tránh, đôi mắt sáng thẳng thắn thành khẩn mà cố chấp nhìn Dương Kim Đậu.

Tay Dương Kim Đậu liền cứng lại rồi, bà nhớ tới nhiều năm trước lúc bà muốn gả cho Hà Tấn, người nhà bà không đồng ý, mẹ bà đã từng đã cho bà một bạt tai, lúc đó ánh mắt của bà y đúc ánh mắt Hà Băng bây giờ, vì ái tình mà váng đầu, tự cho suy nghĩ của mình là đúng.

Nhưng, sau đó bà đồi lây cái gì?

Đứa con gái này tính cách giống hệt với bà, đánh không có tác dụng.

Dương Kim Đậu nén giận thu tay về, lạnh giọng ra lệnh: “Người đâu, nhốt Đại tiểu thư ở trong phòng, không có tôi đồng ý ai cũng không thẻ thả nó ral”

“Vâng.” Người làm nữ đi tới bên người Hà Băng: “Đại tiểu thư, phu nhân hiện tại đang ở nổi nóng, hai người là mẹ con, không nên ầm ï quá. Mấy năm nay phu nhân một mình gây dựng sự nghiệp, cũng không tái hôn, phu nhân chỉ có một người thân là con, con cũng phải thông cảm phu nhân một chút, chúng ta lên trước lầu đi!”

Những lời này đã đâm vào chô mêm mại trong lòng Hà Băng, cô xoay người, lên lầu.

Đường Ngọc thấy thân ảnh Hà Băng biến mất trong phòng ngủ, trong hai mắt lóe lên âm vụ, anh ta nhỏ giọng nói: “Cô, như vậy không giam được Băng Băng, cho dù giam được thể xác Băng Băng, cũng giam không được trái tim Băng Băng!”

Nói rồi Đường Ngọc giận dữ: “Đều do tên Tiêu Thành kia, con vẫn luôn kính trọng xem hắn là dượng, không ngờ tới hắn lại là người như thế, hiện tại Băng Băng đã vâng vâng dạ dạ đi theo hắn rồi, cả đời đều sẽ bị hủy hoại trên tay hăn, đáng tiệc là con không có năng lực liều mạng với hắn, bằng không con nhất định sẽ làm hắn biến mắt!”

Đúng vậy, làm anh biến mắt.

Làm cho Tiêu Thành biến mắt!

Hai mắt Dương Kim Đậu đột nhiên sáng lên.

Dương Kim Đậu nhìn Đường Ngọc: “Đường Ngọc, con đã biết quá khứ kia của Băng Băng và Tiêu Thành, con thực sự không chút nào chú ý sao?”

Làm sao có thể không chú ý?

Ở trong khách sạn, Hà Băng rõ ràng trúng thuốc, nhưng cô hoàn hảo trở về, điều này nói rõ cái gì, chỉ có thể nói rõ Hà Băng và Tiêu Thành lại ngủ cùng nhaul Anh ta tốn công trù tính một hồi, cuối cùng lại để Tiêu Thành được hời, nhớ đến Tiêu Thành còn xách cổ áo anh ta như xách một con gà con ra khỏi cửa khách sạn, Đường Ngọc đã hận đến mặt nhăn mày nhó.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom