• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Nếu không gả cho anh (3 Viewers)

  • Nếu không gả cho anh-8

Nếu không gả cho anh - Chương 08: Cô không xứng có người đàn ông khác yêu thương




Tô Tâm Mạn không biết cô là như thế nào về đến nhà, có phần giống bỏ của chạy lấy người





Cô có thói quen yên lặng yêu một người, xem nhẹ tình cảm của mọi người xung quanh đối với cô





Khi một người nói, Hoắc Diệp Thành không cho cô được hạnh phúc, người đó có thể cho, cô bối rối không biết đáp lại như thế nào rồi





Giống như kẻ trộm lẻn vào nhà người ta, cái gì cũng đều không trộm được, sau cùng là sợ bị phát hiện, chột dạ mà chạy mất





Trong phòng tối đen như mực, trong nhà không có một ai, lúc này, Hoắc Diệp Thành nhất định là ở bệnh viện cùng Kiều Y rồi





Đưa tay ra chạm vào công tắc, đột nhiên tay mạnh mẽ bị ấn chặt!





Hơi thở quen thuộc mãnh liệt trong bóng tối ép đến gần cô, đem cả người cô giữ ở trên ván cửa





"Hoắc Diệp Thành?"





Cạch, đèn sáng, ánh sáng chiếu vào làm sự âm u trên mặt Hoắc Diệp Thành đã không rõ ràng





Ánh mắt Hoắc Diệp Thành đột nhiên quét về phía dấu hôn ngân in trên cổ cô, là của Thẩm Nhất Thanh vừa lưu lại





"Đây là" Tô Tâm Mạn muốn giải thích, bỗng dưng lại im lặng, cô vì cái gì phải giải thích chứ?





Rõ ràng đây là điều Hoắc Diệp Thành hi vọng





"Xem ra cô hầu hạ vị bác sĩ kia thật sự sảng khoái!" Cái hôn kia như cháy trong mắt Hoắc Diệp Thành, khiến anh cảm thấy được cực kỳ chướng mắt, cả người uất ngẹn khó chịu, roẹt một tiếng, đem quần áo trên người Tô Tâm Mạn xé rách





Da thịt trắng nõn của người phụ nữ phản chiếu dưới ánh đèn sáng bóng mê người, vết hôn kia là càng thêm chói mắt





Trong đầu hiện lên hình ảnh thân thể này nằm dưới thân người đàn ông khác, anh hận không thể đem cô tự tay xé nát





Tô Tâm Mạn ôm lấy thân thể mình, cắn môi không nói lời nào





Im lặng không nói như vậy, ở trong mắt Hoắc Diệp Thành, lặng im chính là ngầm thừa nhận, buổi tối cô cùng Thẩm Nhất Thanh cực kỳ vui vẻ!





Mắt Hoắc Diệp Thành nhuộm màu đỏ tươi: "Thẩm Nhất Thanh? Bạn học cũ hay vẫn lại người yêu cũ? Cô Hoắc cuối cùng đã lừa gạt tôi bao nhiêu chuyện rồi? Hay là nói các người từ trước đã thông đồng mọi chuyện với nhau, khó trách vừa rồi tích cực đi như vậy!"





Dáng vẻ này của Hoắc Diệp Thành làm Tô Tâm Mạn sợ hãi, nhắc nhở anh: "Hoắc Diệp Thành, đó là anh để cho em đi Anh Anh hẳn không phải đang ghen chứ? A"





Giọng nói vỡ vụn, bị người đàn ông đột nhiên xông vào trong cơ thể mà cắt ngang, không có bất kỳ màn dạo đầu hay báo trước nào: "Ha, ghen, Tô Tâm Mạn, cô cũng xứng? Cô nhớ kỹ cho tôi, loại phụ nữ giống như cô, cho dù tôi không cần cô, cũng không xứng để người đàn ông khác yêu cô"





Không hề có chuẩn bị trước, Tô Tâm Mạn đau đến nỗi chỉ có thể lấy tay đánh đấm anh: "Hoắc Diệp Thành, anh điên rồi? Điện thoại, điện thoại của anh kêu kìa"





Hoắc Diệp Thành cũng không có rút khỏi người cô, mà là một tay ngăn chặn sự kháng cự của cô, một tay vươn ra lấy điện thoại





Nhìn đến tên hiển thị trên màn hình, Hoắc Diệp Thành cười đến cực kỳ quỷ quái





"Hoắc tổng, tôi là Thẩm Nhất Thanh"





Tô Tâm Mạn nghe được giọng nói của Thẩm Nhất Thanh, đột nhiên liền không kháng cự nữa, thậm chí hô hấp đều đã ngừng lại





"Tôi đồng ý mau chóng làm phẫu thuật cho Kiều Y"





Hoắc Diệp Thành nhìn chằm chằm Tô Tâm Mạn, sau đó nâng môi: "Bác sĩ Thẩm điện thoại tới thực không phải lúc"





"Thật có lỗi, không biết Hoắc tổng đang bận"





"Không sai, tôi đang bận để cô Hoắc thể nghiệm một chút, tới cùng là năng lực của bác sĩ Thẩm mạnh, hay vẫn là năng lực Hoắc Diệp Thành tôi mạnh" Hoắc Diệp Thành cố ý ra sức hơn, khiến cho Tô Tâm Mạn không kiềm chế được mà thét chói tai





"Hoắc tổng, anh!"





"Bác sĩ Thầm chẳng lẽ không muốn biết đáp án?" Hoắc Diệp Thành lại động chạm càng thêm mạnh bạo, Tô Tâm Mạn bất ngờ không phòng ngự mà rên rỉ ra tiếng, âm thanh rất nhẹ, nhưng Thẩm Nhất Thanh vừa hay nghe được





"Ai mạnh? Hả?" Hoắc Diệp Thành giống như điên rồi, càng them dung lực va chạm lung tung, quyết tâm muốn ép Tô Tâm Mạn nói ra đáp án





Tô Tâm Mạn gắt gao cắn môi, Hoắc Diệp Thành dỗ dành cô: "Ngoan, kêu lên, cô không phải cực kỳ thích kêu… lắm à? Kêu lên để cho Thẩm Nhất Thanh nghe một chút, cho anh ta biết cô trời sinh liền là người phụ nữ dâm đãng"





"Không Hoắc Diệp Thành, em xin anh, không cần"





Cúi đầu cắn vành tai Tô Tâm Mạn, thấp giọng thì thào bên tai thúc ép cô: "Tô Tâm Mạn, nếu cô không nói, tôi ngày mai liền phái người đào mộ cha cô lên!"





Cả khuôn mặt Tô Tâm Mạn tràn đầy nước mắt khuất nhục, cuối cùng khuất phục nói: "Hoắc Diệp Thành, là anh mạnh, là anh, a… A ưm"
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom