• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New NÀNG CÔNG CHÚA VÀ HAI CHÀNG TRAI (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement

Leeyuri

Tác giả VW
Ảnh bìa
Tác giả
Leeyuri
Thể loại
Tình cảm và hành động, 13+
Tình trạng
Hoàn thành
Số chương
9
Nguồn
VietWriter.vn
Lượt đọc
1,152
Cập nhật
Tóm Tắt

Iris vốn là một nàng công chúa nhưng vì sai lầm của cha mình nên cô bị ném đi và trở thành con gái của một gia đình khá giả ở nước Anh tên Ladonna Penelope. Đây là nhà của ông Magnus Penelope và bà Jena Shaw. Cô còn có một người anh trai tên Kenneth Penelope. Năm cô 13 tuổi cô đã gặp được định mệnh của đời mình, người sẽ cho cô quay về với nghĩa vụ là một nàng công chúa và đó là Alimicots Richard. Sau đó cô lại gặp được Ruyso Frank, sau khoảng thời gian hai người tiếp xúc và làm việc với nhau thì Ruyso cũng đã có tình cảm với Ladonna. Ladonna, Alimicots, Ruyso, cả ba người đã cùng nhau trải qua sóng gió cuộc đời, cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống với nhau. Nhưng liệu rằng sau khi hóa thành công chúa Ladonna có biết được rằng vương quốc của mình đang gặp nguy hiểm, vương quốc của mình đang cần mình cứu giúp. Nhưng mà sau khi biết được tất cả mọi chuyện thì Ladonna có thể giải thoát cho cha mình từ tay kẻ địch hay không?



Chương 1: Sự ra đời

Tên vương quốc: Freedom

Vua: Maximilian Harrison

Hoàng hậu: Sienna Jones

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi tối trời mưa to gió lớn, buổi tối dành cho người sẽ cai quản cả thế giới trong tương lai, buổi tối của công chúa Iris Harrison (công chúa của thế giới). Khi công chúa Iris ra đời là lúc trời hết bão tố, sóng yên biển lặng, nhà vua thấy thế nên đã mời tất cả các bà tiên đến để chúc phúc cho công chúa. Nhưng ngài đã quên mời bà tiên của sự đau khổ. Khi các bà tiên đến thì mỗi người một câu chúc. Có người chúc rằng công chúa sẽ trở nên xinh đẹp, có người chúc rằng công chúa sẽ trở thành một cô gái có tính cách mạnh mẽ, người lại chúc rằng công chúa sẽ có giọng nói ngọt ngào và tiếng hét của cô sẽ là sự kết hợp giữa ba loài mãnh thú và các bà tiên khác cũng lần lượt chúc phúc cho công chúa, khi đến bà tiên cuối cùng thì tiên của sự đau khổ xuất hiện, bà ta rất giận dữ nên đã nói ra một câu:

"Công chúa sẽ chịu sự đau khổ cho đến khi có một chàng trai hôn lên môi cô bất ngờ với một tình yêu chân thành, lúc đó phép thuật của ta sẽ hết hiệu nghiệm."

Mọi người trong vương quốc ai cũng lo sợ cho tương lai công chúa của họ. Nhưng bà tiên cuối cùng đã nói rằng:

"Thưa đức vua, thần sẽ ban cho công chúa sự vụng về và sự kém hiểu biết."

Đức vua rất tức giận nhưng bà tiên đã nói:

"Thưa đức vua đây là cách duy nhất để công chúa có nụ hôn bất ngờ và chân thành."

Bà tiên nói tiếp:

"Nếu ngài còn muốn công chúa được sống thì hãy nghe theo lời ta. Khi ta thực hiện xong lời chúc phúc của mình thì ngài và hoàng hậu cũng phải chúc phúc cho công chúa. Sau khi hai người chúc phúc xong thì hãy ném công chúa đi vì ở đây công chúa sẽ không có được nụ hôn với một tình yêu chân thành."

Đức vua dù không muốn nhưng mà vì con gái và vì cả tương lai của thế giới nên ngài đành phải chấp nhận. Sau khi bà tiên chúc phúc cho Iris xong thì vua và hoàng hậu liền nói:

"Con sẽ không phải động đến việc giúp đỡ người khác cho đến năm con 23 tuổi."

Sau khi ném con gái của mình đi thì hoàng hậu đau lòng đến nỗi ngất đi.

Khi nhìn thấy hoàng hậu như vậy đức vua cũng đau lòng không kém, ai trong vương quốc cũng chìm trong sự đau khổ. Riêng có một nhà tiên tri đã nói với nhà vua rằng:

"Thưa bệ hạ! Thần nhìn thấy năm công chúa 13 tuổi sẽ có một chàng trai đến và hôn lên môi cô bất ngờ nhưng công chúa cũng phải đáp lại nụ hôn đó một cách bất ngờ thì phép thuật của bà tiên kia mới hết hiệu nghiệm."

Đức vua hỏi nhà tiên tri rằng con gái mình có đáp lại nụ hôn đó không và nhà tiên đã trả lời:

"Thưa có! Công chúa đã đáp lại nụ hôn đó một cách bất ngờ và ngay trước mặt gia đình."

"Vậy chàng trai đó như thế nào?"- Đức vua hỏi.

Nhà tiên tri nói rằng mình không thể tiết lộ vì như vậy sẽ vi phạm luật trời nhưng nhà tiên tri đã nói một câu:

"Thưa bệ hạ thần còn nhìn thấy sau khi công chúa trở về với thân phận của mình thì cô vẫn sẽ phải chịu đựng một số sự đau khổ vì với thân phận là công chúa của thế giới thì nghĩa vụ của công chúa là phải bảo vệ được mọi người trên Trái Đất."

Đức vua vì muốn biết thêm thông tin về con gái của mình nên mời nhà tiên tri và phòng và tránh hỏi những câu hỏi về thông tin cá nhân của con gái mình. Nhà tiên tri cũng nhiệt tình trả lời nhà vua nhưng sau đó bà nói:

"Thưa đức vua thần nhìn thấy vương quốc của chúng ta sắp phải chiến đấu với vương quốc láng giềng, xin ngài hãy đi chuẩn bị đội quân để sẵn sàng chiến đấu."

Đức vua nghe vậy liền tập hợp đội quân để sẵn sàng ra chiến trường, trận đánh quyết liệt và kéo dài suốt năm ngày năm đêm. Cuối cùng đội quân của nhà vua vẫn phải rui lui để đảm bảo lực lượng.

Vài năm sau kể từ ngày công chúa bị ném đi thì nhà vua nhận được một tin vui đó là hoàng hậu đã mang thai một hoàng tử. Đến ngày sinh vì không muốn con trai của mình có số phận như chị gái của nó nên nhà vua đã mời bà tiên của sự đau khổ đến. Khi bà tiên đến thì bà ta đã chúc phúc cho hoàng tử đó là:

"Khi hoàng tử lên 23 tuổi cậu ta sẽ phải ra chiến trường và sẽ trở về với cơ thể đầy thương tích."

Đức vua dù đau lòng nhưng ngài nghĩ những vết thương đó rồi cũng sẽ lành, ngài sẽ huấn luyện con trai để nó ra chiến trường một cách thật anh dũng. Nhưng đức vua chưa kịp làm gì thì vào trận chiến thứ hai với vương quốc láng giềng ngài đã bị bắt. Trước khi bị bắt ngài đã nói với người đưa tin rằng:

"Nếu ta có bị bắt thì ngươi hãy chạy về cung điện nói với hoàng hậu rằng hãy huấn luyện hoàng tử một cách tốt nhất. Có như vậy thì ngài mới có thể an tâm khi bị địch bắt."

Hoàng hậu khi nghe tin chồng mình bị bắt thì vô cùng đau khổ nhưng vì con trai nên người đã dùng hết những gì mình học được khi ra chiến trường để huấn luyện con trai. Con trai của vua và hoàng hậu mang tên Rowan Harrison. Cái tên này do nhà tiên tri đặt cho cậu vì cậu có mái tóc màu đỏ giống chị gái của mình.

Chương 2: Gặp gỡ

Sau khi công chúa Iris được ném đi đã rơi vào 1 gia đình khá giả và được đặt tên là Ladonna và mang họ Penelope. Đúng như những gì tiên của sự đau khổ đã nói, Ladonna chịu sự đau khổ trong suốt mười mấy năm trời và cũng như lời bà tiên nói Ladonna vụng về và kém hiểu biết và điều này đúng cả như lời nói của ba mẹ cô đó là từ nhỏ đến lớn cô chưa phải giúp đỡ ai bao giờ. Nhưng cô lại rất muốn giúp.

Một lần khi cô đang đi dạo thì có một cậu nhóc trượt ván không may trúng cô khiến cô ngã nhưng hình như cậu ta không để ý thì phải. Ladonna tức giận hét cậu ta:

"Nè anh kia quay lại đây."

Cậu nhóc đứng lại quay về phía Ladonna với một gương mặt điển trai vạn người mê nhưng Ladonna lại không hề hứng gì mà hét cậu ta:

"Tui nói anh quay lại đây."

Cậu nhóc quay lại và hỏi Ladonna:

"Hả? Cô gọi tôi hả?"

Ladonna tức giận nói:

"Không phải anh thì là ai? Tên ngốc."

Cậu nhóc tiến đến gần Ladonna sau đó đẩy cô vào một cái cây gần đó rồi nói:

"Nè cô gái, cô sinh năm bao nhiêu, tên gì?"

Ladonna nói:

"Tôi sinh 2008, tên Ladonna Penelope."

Cậu nhóc đó nói:

"Vậy cô nên biết phép lịch sự đi tiểu thư. Tôi sinh 2007, lớn hơn cô đó tiểu thư, tôi tên Alimicots Richard."

Sau khi nói xong cậu nhóc đó mỉm cười với Ladonna và nói xin lỗi rồi rời đi. Ladonna chỉ biết đứng đó nhớ lại gương mặt điển trai của Alimicots khi cậu ta mỉm cười với cô, một gương mặt vô cùng điển trai mà cô không bao giờ quên. Sau khi về nhà Ladonna liền kể cho anh trai mình là Kenneth đang ngồi đọc sách ở thư viện. Kenneth liền bảo Ladonna kể tiếp nhưng anh vẫn ngồi đọc sách.

Ladonna thấy vậy liền hét vào mặt của Kenneth:

"Nè Kenneth, anh có nghe em nói không vậy?"

Kenneth bảo với Ladonna là mình vẫn đang nghe nhưng sau đó Ladonna lại bỏ đi. Cô quay về phòng và nghĩ về Alimicots.

Sau nhiều lần gặp mặt và nói chuyện thì Ladonna và Alimicots cũng hiểu nhau hơn, mỗi khi Ladonna có chuyện buồn hay cần sự giúp đỡ thì cô đều đến tìm Alimicots để nói chuyện.

Một hôm ở lớp của Ladonna có chuyện khiến cô buồn và khóc, khi cô định quay người rời đi thì va vào Alimicots, anh ta kéo cô về phía mình và nói:

"Các người nên biết các người đang làm tổn thương ai."

Lớp trưởng nói:

"Nè anh là ai mà có quyền nói chúng tôi?"

Alimicots lên tiếng hét vào mặt của lớp trưởng:

"Tôi là bạn trai của Ladonna, các người nếu muốn sống thì đừng động vào cô ấy."

Lúc đó Ladonna và mọi người đều bị sốc bởi lời nói của Alimicots, lớp trưởng lên tiếng nói:

"Anh hãy chứng minh điều anh vừa nói đi, chứng minh anh bạn trai của Ladonna."

Vì đã lỡ lời nên Alimicots liền hôn bất ngờ một cái lên môi của Ladonna, mọi người ở đó không thể tin tin vào cái mình vừa thấy.

Vào ngày hôm đó lớp của Ladonna có thêm thành viên mới, đó là Ruyso Frank. Gương mặt của Ruyso khiến bao cô gái trong lớp của Ladonna mê mẩn ngoại trừ Ladonna. Khi sắp xếp chỗ ngồi cho cho Ruyso thì cô giáo lại sắp vào chỗ của Ladonna. Ruyso nhìn vào gương mặt xinh đẹp của Ladonna liền đồng ý ngay. Ruyso và Ladonna luôn giúp đỡ nhau trong học tập và trong những buổi thực hành nhóm thì nhóm của họ lúc nào cũng đứng nhất lớp. Tuy Ladonna kém hiểu biết nhưng cô lại có trí tưởng tượng rất phong phú.

Khi Ladonna chơi trò chơi thật hay thách thì cô là người may mắn khi là người luôn đứng ở vị trí nhất, nhì, ba. Nhưng khi cô thua thì các bạn của cô lại đưa ra đề nghị với cô rằng hãy mượn áo khoác của Ruyso. Ladonna gọi Ruyso tới và nói:

"Ruyso, anh có thể cho tôi mượn áo khoác của anh một ngày được không?"

Ruyso cười và nói:

"Cô muốn mượn bao lâu cũng được."

Tất cả những người bạn ngồi đó đều cho rằng Ruyso thích Ladonna nên họ bắt đầu bàn tán. Ladonna biết được chuyện này liền đi tìm Alimicots để nói chuyện. Alimicots nói với cô:

"Mặc kệ bọn họ đi, cô đừng để ý tới."

Nhưng Ladonna lại muốn biết nguồn gốc của chuyện này nên đã tìm đến tất cả những người có mặt trong trò chơi thật hay thách. Nhưng bọn họ đều nói không làm sau đó đổ lỗi cho người khác và cứ như vậy mọi người bắt đầu cãi nhau, đánh nhau. Giáo viên phải tới ngăn lại nếu không đã có chuyện không may. Sau đó tất cả những học sinh liên quan đến vụ đánh nhau ngày hôm đó đều bị đình chỉ học.

Sau ngày hôm đó Ladonna liền tìm tới Alimicots để kể hết mọi chuyện. Anh ta nói với cô:

"Đáng đời bọn họ, đấy là sự trừng phạt của tôi đấy."

Ladonna cảm thấy có gì đó ở Alimicots mà cô chưa biết nhưng vì muốn giữ tình bạn của hai người được bền lâu nên cô cũng không hỏi. Nhưng cô không biết rằng Alimicots đã nhìn được sự khó hiểu của cô với anh ta. Sau đó anh ta liền nói lời xin lỗi với cô vì chuyện ở lớp học nhưng Ladonna chỉ mỉm cười và nói nhìn anh lúc đó thật mạnh mẽ và oai phong. Ladonna còn nói:

"Tôi thích anh lúc đó, tôi thích tính cách mạnh mẽ của anh lúc đó hơn bây giờ. Nhìn anh bây giờ có vẻ rất hiền nhưng nhìn anh lúc anh bảo vệ tôi ở lớp học thì hoàn toàn ngược lại."

Chương 3: Vật cản

Truyện Ruyso thích Ladonna cũng đã lan đến lớp trưởng, cô ta vốn đã thích Ruyso vì vậy mỗi khi thấy Ruyso vào Ladonna cười đùa bên nhau là cô ta bắt đầu nổi máu ghen. Mỗi khi thấy Ruyso và Ladonna đi bên nhau là cô ta liền tới đẩy Ladonna vào Ruyso khiến cậu suýt ngã vì cô ta nghĩ như vậy thì Ruyso sẽ nghĩ là Ladonna cố tình làm mình bị thương.

Một hôm nhà Ladonna có chuyện khiến cô buồn nhưng cô lại không dám kên tiếng, lúc đó Alimicots xuất hiện và kéo Ladonna về phía mình sau đó kể hết chuyện cho gia đình cô nghe. Nhưng khi đang kể giữa chừng thì Ladonna liền hôn Alimicots vì không muốn gia đình mình biết hết mọi chuyện. Không ai ngờ rằng sau khi Ladonna hôn Alimicots thì cô liền trở thành công chúa Iris. Cô mặc trên người bộ váy lộng lẫy lấp lánh ánh sao, đội chiếc vương miện bằng kim cương. Phép thuật của bà tiên kia đã hết hiệu nghiệm, tình yêu chân thành đã xuất hiện. Nhưng Ladonna cũng như tất cả mọi người đều không biết chuyện gì đang xảy ra và chỉ nghĩ đó chỉ là một phép màu nào đó. Nhưng gia đình của cô đã biết hết mọi chuyện.

Một ngày nọ lớp của Ladonna tổ chức chuyến đi trên biển ba ngày hai đêm dành cho học sinh, mỗi học sinh được chọn có thể dẫn theo một người mà mình muốn người đó đi. Và học sinh được chọn ở lớp Ladonna có ba người: Ladonna, lớp trưởng và Ruyso. Sau ngày hôm đó Ladonna liền tìm tới Alimicots rủ anh ta đi cùng và tất nhiên là anh ta đồng ý rồi, lớp trưởng thì rủ bạn thân nhất của mình là lớp phó văn nghệ đi cùng, còn Ruyso thì rủ em gái của mình đi cùng vì nhà chỉ có mỗi hai anh em. Ngày đầu tiên đi mọi thứ đều rất bình thường, hôm đó Alimicots và Ruyso cũng gặp nhau và họ bắt đầu tìm hiểu về đối phương và cả hai đều biết người kia thích thầm Ladonna. Nhưng sang ngày thứ hai thì họ lại không may mắn như ngày đầu, đó là thuyền của họ bị cướp biển tấn công. Ladonna vì có được nụ hôn với tình yêu chân thành và vì đã trở lại công chúa Iris nên cô đã giúp cho thuyền của mình được an toàn bằng cách bộc lộ tính cách mạnh mẽ mà một trong số các bà tiên đã chúc phúc cho cô. Nhưng cô lại không ngờ trong lúc chiến đấu với tên cầm đầu thì chân cô và chân hắn đã được một sợ dây kết nối. Khi cô đánh tên cầm đầu ngã ra khỏi thuyền thì cô cũng bị kéo theo. Nhưng may lúc đó Alimicots đã nắm được tay cô nhưng cô lại nói:

"Buông tôi ra đi nếu không anh cũng sẽ mất mạng đấy, tôi sẽ không sao đâu. Anh buông ra đi."

Alimicots lòng đau như cắt nói:

"Chúng ta nhất định sẽ gặp lại đúng không?"

Ladonna mỉm cười nói:

"Chắc chắn rồi. Chúng ta nhất định gặp lại mà."

Nói xong Ladonna liền dùng phép khiến tay Alimicots buông ra. Tất cả mọi người đều đau lòng ngoại trừ lớp trưởng vì cô ta nghĩ rằng sau khi Ladonna không còn thì cô ta sẽ có được trái tim của Ruyso.

Nhưng không ai biết rằng sau khi Ladonna rơi xuống biển vì đã trở lại là công chúa nên cô đã hóa thành nàng tiên cá xinh đẹp vạn người mê nhưng lại bị mất trí nhớ tạm thời. Sau khi hóa thành nàng tiên cá cô bơi đến một hòn đảo hoang vu. Một lúc sau trời sập tối và cô nhìn thấy cả một gia đình tiên cá đang bơi đến hòn đảo này. Gia đình tiên cá thấy Ladonna cũng giống như mình là nàng tiên cá nên họ không nghi ngờ gì ở cô. Kì lạ thay khi gia đình tiên cá lên bờ đuôi của họ liền biến thành một đôi chân và họ cũng đã có sẵn quần áo để thay. Sau khi thay quần áo cho mình xong họ liền lấy đồ của mình cho Ladonna mặc sau đó đưa cô vào nhà ăn tối. Ăn tối xong họ bắt đầu giới thiệu về bản thân mình. Tiên cá già nhất nói ông tên Freckles Gordon, 87 tuổi; cô tiên cá nói cô tên Maris Gordon, 34 tuổi và là con gái của ông Freckles; anh chàng trước mặt Ladonna nói anh tên Jetson Gordon, 17 tuổi, là con trai của Maris và là cháu trai của ông Freckles. Sau khi giới thiệu bản thân xong thì họ hỏi Ladonna nhưng cô lại không nhớ gì hết. Maris thấy vậy liền nói:

"Nếu con không nhớ con là ai thì con hãy làm con gái ta, làm em gái của Jetson. Và tên của con sẽ là Glenda Gordon. Con thấy thế nào?"

Ladonna nghe thấy vậy liền đồng ý và sống với thân phận là Glenda. Sau đó Maris nói với Glenda rằng:

"Tiên cá chúng ta sẽ biến thành người khi mặt trời lặn và quay về làm tiên cá khi mặt trời lên. Đây là bí mật của chúng ta thế nên con tuyệt đối không được để người khác biết. Nếu không chúng ta sẽ gặp nguy hiểm."

Glenda sau khi nghe xong liền hiểu ngay. Và thế là Glenda trở thành thành viên của gia đình tiên cá. Cuộc sống của họ rất vui vẻ và hạnh phúc. Glenda tuy rất tốt bụng nhưng bởi vì lời chúc của vua Maximilian và hoàng hậu Sienna mà cô không thể giúp đỡ mọi người. Mỗi khi cô định giúp thì lời chúc của vua Maximilian và hoàng hậu Sienna lại phát huy tác dụng.

Chương 4: Tìm kiếm, thất lạc

Thời gian cứ thế trôi đi và đã qua bảy năm, Glenda đã khiến gia đình tiên cá lo sợ rằng một ngày nào đó cô sẽ lấy lại được trí nhớ và rời bỏ họ. Trong bảy năm qua họ đã quen sống với Glenda rồi. Glenda lớn lên trở thành một cô gái vô cùng xinh đẹp, vẻ đẹp của cô khiến cho bao chàng trai say đắm và cũng khiến cho bao cô gái phải ghen tỵ. Cũng bởi vì nhan sắc của mình mà Glenda luôn nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình từ các chàng trai. Glenda cũng khiến cho nhiều phụ nữ đã có gia đình phải lo sợ. Cô cũng rất yêu quý đám trẻ ở trên hòn đảo. Đám trẻ tối nào cũng qua nhà Glenda nghe cô kể chuyện rồi mới đi về và chìm vào giấc ngủ.

Một hôm cô cùng anh trai Jetson của mình cứu được một cặp đôi bị đuối nước nhưng không may đã bị người khác chụp được. Nhưng Jetson biết người chụp chỉ chụp được mắt và phần trên mắt thôi nên anh bảo Glenda đừng lo.

Sau vụ việc ngày hôm đó tin tức được lan truyền lên mạng và tất nhiên Alimicots và Ruyso cũng nhìn thấy. Sau đó họ phát hiện đó là Ladonna và cuộc hành trình của hai chàng trai bắt đầu với đầy rẫy nguy hiểm mà họ không thể lường trước được. Vì nhà chỉ có hai anh em thôi nên Ruyso đành phải mang em gái của mình là Jesse đi cùng. Alimicots và Ruyso đã mất 6 tháng trong hành trình đi tìm kiếm Ladonna.

Một hôm trong cuộc hành trình tìm kiếm Ladonna thì thuyền của hai người không may gặp phải một cơn lốc xoáy khiến cả ba lạc mất nhau.

Không biết hai chàng trai kia thế nào nhưng Jesse lại may mắn được Jetson cứu và đưa về hòn đảo của mình. Đến tối khi Jesse tỉnh lại thì cô đang ở trong nhà của người dân sống trên hòn đảo đó. Người phụ nữ da nâu ngồi trước mặt cô nói cô ta tên Amanda Dhara, cô sống cùng với con trai mình là Zachary. Jesse cũng tự giới thiệu về mình và hỏi Amanda:

"Cô có thấy anh trai cháu không?"

Nhưng Amanda nói rằng cô chỉ Jesse chứ không thấy ai khác. Amanda hỏi Jesse về anh trai cô, Jesse trả lời rằng cô và anh trai của mình bị lạc nhau trong một trận lốc xoáy. Amanda thấy thương cho hoàn cảnh của Jesse nên muốn cô làm con nuôi của mình cho đến khi cô tìm được anh trai. Jesse liền đồng ý ngay. Sau đó Zachary dẫn Jesse xung quanh hòn đảo và dẫn cô đến từng nhà người dân ngoại trừ nhà của Glenda, Jesse thấy tò mò nên hỏi Zachary:

"Sao cậu không dẫn tôi đến căn nhà đó? Bộ trong đó có thứ gì đáng sợ lắm sao?"

Zachary nói rằng:

"Đó là nhà của Glenda, nhà của chị ấy luôn khóa vào buổi sáng, không ai biết vì sao nhà chị ấy lại làm như vậy. Nếu cậu muốn gặp chị ấy thì phải chờ đến tối. Chị Glenda đẹp lắm đó."

Jesse vì tò mò nên tối hôm đó cô đã qua nhà của Glenda. Cô nói với Glenda:

"Em nhìn chị rất quen. Cứ như chúng ta đã từng gặp nhau rồi vậy."

Glenda nói rằng:

"Chắc chỉ có em thấy quen thôi chứ chị thì đây là lần đầu tiên chị gặp em."

Gia đình tiên cá đến lúc này lỗi sợ hãi của họ cũng bắt đầu.

Về phần Alimicots và Ruyso thì hai chàng trai do bám được vào một mảnh của con thuyền nên cúng trôi vào một hòn đảo tên Gregory. Hòn đảo này đã bị bỏ hoang nhiều năm vì nơi đây là nhà của nhiều loài thú dữ. Nhưng hai chàng trai vẫn phải cố gắng sinh tồn để có thể tìm được người con gái mà mình yêu. Bỗng nhiên Ruyso giật mình vì không thấy em gái mình đâu, anh ta hỏi Alimicots:

"Alimicots, anh có thấy em gái tôi đâu không?"

Alimicots nói rằng không thấy. Ruyso hoàn toàn không còn sức sống. Tuy Alimicots và Ruyso là đối thủ nhưng cả hai vẫn có tình người. Alimicots nói:

"Thôi nào Ruyso! Nếu cậu cứ như vậy thì đến khi tìm được em gái và cả Ladonna thì tôi chắc chắn họ sẽ rất buồn đấy."

Nghe những lời của Alimicots Ruyso cảm thấy anh nên cố gắng vì bản thân mình, vì Ladonna và vì cả em gái anh nữa.

Glenda sau khi nghe những lời của Jesse nói về chuyện quen cô thì cô lại rất tò mò nên đã tìm tới Jesse để hỏi. Jesse nói với cô rằng:

"Vào bảy năm trước em cùng với anh trai của mình đi chơi trên biển cùng với bốn anh chị khác nữa. Nhưng vì lúc đó em mới 5 tuổi nên em không nhớ rõ từng gương mặt của mọi người. Lúc nhìn thấy chị em cảm thấy rất quen, cứ như chúng ta gặp nhau rồi vậy."

Glenda hỏi Jesse về chuyến đi biển đó:

"Em hãy kể cho chị nghe về chuyến đi biển đó đi."

"Lớp của anh trai em tổ chức chuyến đi biển dành cho học sinh, nhóm xuất sắc ở lớp. Chuyến đi kéo dài ba ngày hai đêm. Ngày đầu tiên đi mọi thứ rất bình yên cho đến ngày thứ hai thì không còn bình yên nữa."- Jesse nói.

"Ngày thứ hai làm sao? Có chuyện gì à?"- Glenda với gương mặt tò mò hỏi.

"Ngày thứ hai thuyền của bọn em bị cướp biển tấn công và/ Jesse."- Jesse đang nói thì bỗng bị Jetson ngắt lời.

"Jesse, đến giờ Glenda về rồi. Có gì mai em nói tiếp nha. Glenda mình về thôi."- Jetson nói.

"Anh về trước đi, em ở lại thêm năm phút nữa thôi"- Glenda nói.

"Không được. Muộn rồi"- Jetson tức giận nói.

Thấy sự tức giận của anh trai Glenda không còn cách nào khác đành phải đi về. Sau khi thấy Glenda về rồi Jetson nói Jesse kể hết cho mình phần còn lại và nói không được kể cho em gái mình nghe hết. Jesse gật đầu đồng ý. Hôm sau Glenda lại đến tìm Jesse nhưng cô bé nói là:

"Chị phải kể cho em nghe lí do vì sao nhà chị khóa cửa vào buổi sáng thì em mới kể phần kết cho chị."

Glenda mặc dù rất muốn biết nhưng vì an toàn của gia đình nên cô đành phải từ bỏ.

Chương 5: Ta đã tìm thấy nhau

Thời gian cứ thế trôi đi và đã qua ba năm. Trong ba năm thì cuộc sống của hai cô gái vẫn bình thường nhưng cuộc sống của hai chàng trai thì lại vô cùng khó khăn. Hai chàng trai sống trên một hòn đảo không một bóng người mà lại có nhiều thú dữ thì đây quả là một cuộc sống vô cùng khó khăn và nguy hiểm. Nhưng cũng chính vì điều này mà hai chàng trai đã trở nên thân thiết và hiểu nhau hơn.

Một hôm cả hai chàng trai quyết định là sẽ lên đường tìm kiếm Ladonna và Jesse. Cả hai người lợi dụng những thứ có ở trên đảo để làm một chiếc thuyền nhỏ. Sau khi làm xong cuộc hành trình lại bắt dầu. Hai chàng trai đi từng hòn đảo này đến hòn đảo kia. Họ đã đi tất cả là hai mươi chín hòn đảo trong vòng ba tháng. Mỗi hòn đảo là một sự nguy hiểm đang chờ đón họ. Có những hòn đảo là nhà của thú dữ, có những hòn đảo lại là nhà của bùn đất.

Cuối cùng họ cũng đến được đảo của Ladonna và Jesse, đảo Heulwen. Alimicots nói:

"Đây là đảo Heulwen, sở dĩ gọi là đảo Heulwen vì nơi đây luôn tràn ngập ánh mặt trời."

Ruyso với gương mặt khó hiểu hỏi:

"Luôn tràn ngập ánh mặt trời?"

"Mọi người ở đây luôn vui vẻ với nhau mà, thế nên mới nói là luôn tràn ngập ánh mặt trời."- Alimicots nói.

Hai chàng trai sau khi lên bờ liền đi khám phá hòn đảo, tiếp đó là đi đến từng nhà người dân. Khi hai người đến nhà của Amanda thì hai anh em Ruyso và Jesse gặp nhau, ôm chầm lấy nhau. Sau đó hai người ở lại nhà của Amanda, Ruyso hỏi về cuộc sống của Jesse khi ở đây.

"Em ở đây vui lắm, ở đây em học được nhiều điều thú vị mà trước đây em chưa học được. Đặc biệt ở đây em còn gặp được chị Glenda nữa."- Jessi nói.

"Glenda? Ai là Glenda?"- Alimicots hỏi.

Jesse nói răng tối cô sẽ đưa hai gặp Glenda.

Đến tối Jesse đưa hai chàng trai đến nhà Glenda. Sau khi hai người nhìn thấy Glenda đều ngạc nhiên trước dung mạo của cô. Alimicots ôm chầm lấy Glenda và nói:

"Ladonna, cuối cùng chúng ta cũng gặp lại nhau. Cô có biết tôi nhớ cô nhiều đến mức nào không? Mất ăn mất ngủ vì cô đấy."

Nhưng Ladonna (Glenda) lại đẩy anh ra và nói:

"Anh là ai và tại sao lại gọi tôi là Ladonna?"

Lúc này hai chàng trai mới biết Ladonna bị mất trí nhớ. Maris liền bảo Glenda dẫn Jesse ra ngoài đi dạo và bảo Alimicots, Ruyso gặp mình nói chuyện riêng. Maris liền kể hết đầu đuôi câu chuyện cho hai người nghe. Cô còn nói:

"Nếu hai người muốn đưa con bé đi thì tôi không cản, chắc gia đình con bé cũng lo cho con bé lắm."

"Chúng tôi sẽ tìm cách giúp Ladonna hồi phục trí nhớ."- Alimicots nói.

Từ ngày đó Alimicots và Ruyso sống trong nhà của một người dân nhưng họ lại chỉ gặp được Ladonna vào buổi tối. Ngay cả họ cũng không biết bí mật của Ladonna. Ladonna (Glenda) gặp họ thường xuyên nên cũng trở nên thân thiện và cởi mở với họ.

Hai chàng trai cũng tìm đủ mọi cách để giúp Ladonna hồi phục trí nhớ nhưng tất cả đều vô dụng.

Một buổi tối Alimicots và Ruyso đến nhà Ladonna. Khi đến nhà Alimicots bất ngờ hôn lên môi của Ladonna như chuyện xảy ra của mười năm trước. Ladonna bất ngờ hồi phục trí nhớ và ôm chầm lấy Alimicots. Gia đình tiên cá có vẻ như rất buồn khi biết Ladonna hồi phục lại trí nhớ. Nhưng Ladonna lại tiến đến và ôm từng người một rồi nói cảm ơn. Bốn người họ cùng nhau ở lại hòn đảo một vài ngày rồi mới rời đi. Maris nói những lời khuyên với Ladonna để cô được an toàn.

Đến ngày Ladonna rời đảo mọi người trên đảo ai cũng buồn, đặc biệt những đứa tre thân với cô cong khóc và xin cô đừng đi. Ladonna nói với mọi người là khi có thời gian cô sẽ quay lại thăm họ. Gia đình mới của Jesse cũng rất buồn nhưng Jesse đã an ủi họ:

"Mọi người đừng buồn. Con nhất định sẽ quay lại mà."

Sau đó cả bốn người rời đảo.

Tuy cả Ladonna và Jesse đều rất vui khi được gặp lại Alimicots và Ruyso nhưng họ cũng buồn vì rời xa hòn đảo đã gắn bó cùng họ trong khoảng thời gian dài. Đến tối khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ thì Ladonna lại ra đứng ở trước thuyền và nhớ lại khoảng thời gia cô ở trên đảo và cô nhẩm một câu:

"Glenda, cái tên thật hay."

Sau đó bỗng nhiên có một con rồng từ dưới mặt nước ngoi lến và đến trước mặt Ladonna và nói:

"Công chúa Iris, tôi xin tự giới thiệu tôi là Walter, tôi có nghĩa vụ phải bảo vệ cho biển cả."

Nhìn thấy gương mặt khó hiểu của Ladonna Walter liền kể hết mọi chuyện cho cô nghe. Sau khi Ladonna nghe xong liền chạm vào con rồng và nó biến mất. Alimicots nghé thấy tiếng động liền chạy đến bên Ladonna. Khi anh đến liền hỏi Ladonna chuyện gì vừa xảy ra nhưng Ladonna lại bất ngờ hôn lên môi anh rồi nói:

"Em yêu anh. Alimicots. Em yêu anh"

Alimicots ôm lấy Ladonna. Tình yêu thật sự đã xuất hiện với họ.

Ruyso ở bên trong nhìn thấy nhưng anh vẫn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và vẫn thầm chúc phúc cho Ladonna và Alimicots. Jesse đến và an ủi anh:

"Anh đừng buồn nữa. Không phải anh rất muốn nhìn thấy chị Ladonna được hạnh phúc sao? Đừng buồn nữa. Có em ở bên anh mà."

Ladonna nói với Alimicots rằng cô muốn ở ngoài này thêm một chút nữa. Khi Alimicots đi vào thì Ruyso liền nói với anh:

"Nếu anh làm cho cô ấy bị tổn thương thì tôi sẽ không tha cho anh đâu."

Alimicots cười và nói:

"Cậu đừng lo gì về Ladonna, tôi sẽ luôn yêu thương và bảo cô ấy. Dù sao cũng cảm ơn cậu vì đã quan tâm đến bạn gái tôi."

Chương 6: Giải cứu

Sau khi về nhà tưởng như ai trong nhà cũng nhớ Ladonna nhưng không. Kể từ khi Ladonna mất tích thì gia đình của cô cũng đã rời khỏi London. Cô đi hỏi những hàng xóm xung quanh đó và biết chỉ có ba mẹ mình là chuyển đến Manchester. Còn anh trai Kenneth của cô thì vẫn ở London. Kenneth vì không muốn từ bỏ em gái nên anh đã chuyển đến James ST. Ladonna đến James ST và gặp được Kenneth. Sau đó vì ngôi nhà của hai anh em đã bị bán nên hai người đành đến ở nhà của Alimicots. Thời gian cứ thế trôi qua, lại qua bốn năm kể từ ngày Ladonna rời đảo. Trong bốn năm đó thì Landonna và Alimicots đã kết hôn và trở thành vợ chồng. Jesse thì cứ năm tháng cô lại quay về hòn đảo Heulwen để thăm mọi người. Những lúc cô về đảo thì cô và Zachary gặp nhau rất nhiều lần nên họ bắt đầu có tình cảm với nhau rồi bắt đầu hẹn hò. Ladonna cũng thường xuyên quay về đảo để thăm gia đình tiên cá của mình, cô nói với Maris một chuyện khiến cô thắc mắc:

"Mẹ ơi! Sau khi con trở về thì con lại không biến thành nàng tiên cá nữa. Chuyện này là sao ạ?"

Maris nói với Ladonna rằng chuyện này cô cũng không biết nữa.

Một hôm trên tivi chiếu một tin tức là đã bắt được một nàng tiên cá. Ladonna nhìn thấy đó là Maris thì cô tập hợp tất cả mọi người lại và cùng nhau lên kế hoạch giải cứu. Cô biết được rằng các nhà báo, phóng viên đã chụp được ảnh mẹ cô khi bà là nàng tiên cá nhưng cô biết rằng mọi người sẽ cho khách đến để chiêm ngưỡng ngời cá vào buổi tối vì đuôi của họ phát sáng vào buổi tối. Hôm đó nhân lúc không có ai ở phòng cô liền nói với Ruyso hãy che hết camera để không ai nhìn thấy. Còn Kenneth thì sẽ đánh ngất người trong phòng camera và Alimicots cũng sẽ ở đó để xem các camera còn lại. Khi mặt trời lặn Maris bỗng biến thành người và lúc đó Ladonna cũng đem quần áo tới và bảo cô mặc vào. Đúng lúc đó Alimicots nói vào mic:

"Ladonna mau chạy đi đám đông đang tới đó."

"Em biết rồi! Cảm ơn anh."- Ladonna nói.

Khi mọi người đến ai cũng bất ngờ vì trước mặt không phải là nàng tiên cá mà chỉ là một con người bình thường. Họ bắt đầu ném đá, nói xấu người đưa tin. Khi tên bắt được Maris chuẩn bị giết cô thì Ladonna chạy đến và dùng phép thuật của mình để tấn công đối thủ. Nhưng hắn đã gọi đồng bọn đông tới mức Ladonna phải bất ngờ và ngất đi. Nhưng lúc đó Alimicots và Ruyso cũng kịp thời xuất hiện và cả hai đều sử dụng phép thuật riêng của mình để chiến đấu với kẻ địch nhưng vẫn bị chúng đánh bại. Lúc đó Jetson đến và cứu được mẹ mình ra. Cả hai người dùng tiếng hét của mình để đánh bại với kẻ thù. Trận chiến kết thúc và kẻ thù của họ đã bị bắt.

Sau khi Ladonna tỉnh lại thì bọn chúng nằm gọn trong tay cô. Bỗng nhiên có một thanh kiếm xuất hiện trong tay cô. Cô chỉ thanh kiếm vào bọn chúng và tất cả đều biến mất.

Mọi việc kết thúc và Ladonna liền kể những gì mà Walter nói với cô. Ban đầu thì cô không tin nhưng bây giờ thì cô tin. Cô đã hiểu được việc mình tự nhiên biến đổi vào mười bốn năm trước.

Ladonna vì muốn biết nhiều hơn về bản thân mình nên cô đã quay lại hòn đảo và mong có thể gặp lại được Walter. Nhưng anh ta đã không xuất hiện. Ladonna chỉ biết ra về với nỗi buồn trong lòng. Cô thật sự rất muốn biết về gia đình của mình, muốn biết về ba mẹ và vương quốc của mình, muốn biết về cái tên mà họ đặt cho mình khi sinh mình ra và còn muốn biết thêm nhiều thứ khác nữa. Nhưng cô không thể. Dù buồn nhưng cô vẫn không từ bỏ ý định tìm kiếm thông tin về gia đình chính thức của mình.

Về phần vương quốc Freedom thì vương quốc đang gặp nguy hiểm vì hoàng tử của họ năm nay đã 23 tuổi rồi. Hoàng tử đã ra chiến trường và vận dụng hết những gì mà mình học được từ mẹ để chiến đấu với kẻ thù nhưng cậu vẫn trở về với những thương tích đầy mình. Hoàng tử cũng muốn biết thông tin về chị gái của mình nhưng cậu cũng không thể làm được. Cậu chỉ biết được chút ít thông tin về chị của mình qua lời kể của mẫu hậu.

Về phía Ladonna thì cô tìm đến tất cả những pháp sư giỏi nhất, những nhà tiên tri nổi tiếng nhất nhưng tất cả đều không thành. Vài tháng sau cô mới phát hiện là mình đã có thai. Alimicots thấy vậy liền nói:

"Bây giờ nhiệm vụ của em là phải chăm sóc cho bản thân và con của mình. Công việc của em cứ để anh lo."

"Cảm ơn anh nhé chồng yêu của em."- Ladonna mỉm cười nói.

Lúc đó Kenneth muốn ra ngoài ở riêng, Ladonna cũng không cản, cô cũng muốn anh trai mình có cuộc sống thật hạnh phúc. Jesse đôi lúc cũng sang chăm sóc cho Ladonna.

Một hôm Ladonna chợt nhớ lại là lúc cô chạm vào Walter thì liền biến mất. Vì thế nên cô liền nghĩ đến việc thử chạm và hình ảnh của một con rồng xem có gì xảy ra không. Nghĩ là làm cô liền gọi Jesse đến và nói:

"Jesse, em vẽ cho chị một con rồng được không? Giúp chị nhé."

Jesse liền gật đầu đồng ý.

Sau khi Jesse vẽ xong thì Ladonna liền chạm tay vào mặt con rồng rồi nhắm mắt. Con rồng đã nói chuyện với cô. Hai người nói chuyện với nhau và cuối cùng thì Ladonna cũng biết hết mọi chuyện. Và cách để cô trở về vương quốc đó là phải băng qua khu rừng cấm ở phía Bắc.

Sau khi biết được mọi chuyện thì Ladonna và mọi người cùng nhau đi đến hu rừng cấm. Nhưng khi vừa đặt chân vào thì bỗng:

Alimicots biến thành quái vật.

Ladonna biến thành công chúa của rừng xanh

Tất cả những người còn lại để bị bắt.

Riêng Ladonna thì bị đưa đến tòa lâu đài và bị nhốt ở trong đó. Alimicots vì muốn cứu cô mà gần như mất mạng. Ladonna ở trong căn phòng bị nhốt thì gào thét, đập cửa nhưng may lúc đó có một người lính tốt bụng đến và thả Ladonna ra. Sau khi được thả ra Ladonna liền cảm ơn người lính và chạy đến chỗ Alimicots. Cô liền ngồi xuống bên cạnh anh và hôn lên môi anh. Bỗng nhiên tất cả mọi thứ đều trở lại bình thường. Còn người lính đã cứu Ladonna bị xử phạt vì đã thả cô. Cuối cùng Ladonna cung về được vương quốc của mình. Hoàng hậu sau khi thấy Ladonna thì ôm chầm lấy cô và khóc. Hoàng hậu nhận ra Ladonna bởi vì cô có một vế sẹo ở thái dương nên việc nhận ra cô rất dễ dàng. Hoàng tử sau khi nhìn thấy chị mình cũng ôm chầm lấy cô, hai chị em vừa ôm nhau vừa khóc. Ladonna kể hết cho mọi người nghe chuyện của mình, sau đó cô lại biết cha của mình đang bị địch giam giữ. Hoàng hậu nói với Ladonna rằng:

"Con nên nghỉ ngơi đi, mấy ngày sau chúng ta sẽ bàn đến việc chiến đấu."

Ladonna và mọi người nghỉ ngơi mấy ngày ở cung điện. Sau khi cảm thấy đã nghỉ ngơi đủ thì họ bắt đầu bàn về việc chiến đấu. Ladonna nói rằng:

"Alimicots, anh phụ trách việc huấn luyện đội quân để chiến đấu."

Alimicots ngắt lời"

"Nhưng anh cảm thấy hình như đội quân của chúng ta rất yếu."

Hoàng hậu nói:

"Đúng vậy. Sau khi đức vua bị bắt thì những chiến binh nơi đây gần như không còn hy vọng đến việc chiến thắng kẻ thù."

"Chính vì như vậy nên Ruyso, cậu phụ trách việc đi đến từng nhà người dân và nói cho họ hiểu về việc chúng ta đang làm. Tôi tin cậu sẽ làm được, tất cả phụ thuộc và cậu."- Ladonna nói.

Ruyso dù sợ mình không làm được nhưng vẫn nhận lời.

"Còn Jesse, em cùng mấy người lính phụ trách việc tìm đường khác để tiến vào vương quốc của kẻ địch."- Ladonna nói.

"Không được. Để một đứa con gái đi đến một vương quốc xa lạ là một điều quá nguy hiểm. Tuyệt đối không thể được"- Ruyso giận dữ nói.

"Tôi sẽ cử những người lính khỏe nhất, có kinh nghiệm để đi cùng con bé. Cậu đừng lo."- Ladonna nói.

"Phải đó anh. Cho em đi đi. Em cũng muốn khám phá thế giới. Nha anh? Nha?"- Jesse nói.

Nhìn gương mặt của em gái cùng với sự yêu thương của anh dành cho cô nên Ruyso đành phải chấp nhận. Bỗng Alimicots lên tiếng:

"Lúc nãy là em ra lệnh cho mọi người rồi. Bây giờ đến lượt anh."

Ladonna mỉm cười nói:

"Được rồi, vậy anh muốn sao?"

"Anh muốn em ở trong cung điện và cùng với hoàng và em trai em tìm điểm yếu của kẻ thù."- Alimicots nói.

Ladonna gật đầu đồng ý. Nhưng trong lúc không có ai thì cô lại lén bảo em trai dạy mình chiến đấu.

Mỗi người một việc. Ruyso đi đến từng nhà người dân giải thích cho họ về cuộc chiến giành lại hòa bình nhưng không ai nghe. Cuối cùng anh nói:

"Mọi người muốn sống cuộc sống của một nô lệ sao? Chắc mọi người cũng biết nhờ đâu mọi người mới được sinh ra, mọi người sẵn sàng vì lợi ích cá nhân mà bằng lòng nhìn quê hương mình bị xâm chiếm sao? Tôi quá thất vọng về mọi người."

Sau khi nghe những lời mà Ruyso nói thì các chàng trai ở vương quốc đều tình nguyện ra chiến trường để bảo vệ quê hương. Alimicots thì sau khi thấy đội quân ngày càng đông thì anh lại càng cố gắng. Hằng ngày Alimicots đều huấn luyện đội quân rất chặt chẽ và nghiêm khắc. Vì thế nên đội quân cũng ngày càng mạnh. Về phần của Jesse thì cô cùng với một vài một lính được Ladonna cử đi cùng đã không ngừng tìm kiếm đường đi khác để có thể tấn công vào vương quốc kẻ thù. Ladonna cùng với gia đình của mình cũng đang lỗ lực để giúp cho quân ta chiến thắng.

Một buổi tối Alimicots hỏi Ladonna về việc đặt tên con. Ladonna nói rằng:

"Nếu là con trai thì ta sẽ tên theo người lính đã giúp em thoát khỏi cái nhà tù trong khu rừng cấm. Tên con sẽ là Marcus Richard. Còn nếu là con gái thì sẽ do anh chọn."

"Nếu là con gái thì tên con sẽ là Heulwen Richard. Cái tên giống với hòn đảo mà em đã từng sống đó."- Alimicots trả lời.

Như vậy là hai người đã chọn được tên cho thiên thần nhỏ của họ. Ngày qua ngày tất cả mọi người đều dốc sức để chiến thắng. Cuối cùng Jesse cũng đã tìm được vào vương quốc kẻ thù. Vậy là họ chuyển sang bước tiếp theo đó là bàn kế hoạch tấn công. Tất cả mọi người ngồi trong phòng họp một thời gian dài và cuối cùng cũng đã bàn xong. Ladonna nói:

"Vậy là xong. Mọi người cứ theo kế hoạch mà làm."

"Thời gian qua mọi người đã vất vả rồi. Tôi nghĩ mọi người nên nghỉ ngơi để còn có sức ra chiến trường."- Alimicots nói.

Tất cả mọi người ai về phòng nấy. Khi về phòng Ladonna nói với Alimicots rằng cô muốn ra chiến trường để chiến đấu thì Alimicots lại tức giận nói:

"Không được. Em không thể. Em phải nghĩ cho con chứ."

Nhưng Ladonna lại nói:

"Em biết nhưng chúng ta cũng phải cho con biết rằng mẹ của nó không phải một phụ nữ bình thường. Con cũng cần phải biết rằng cha nó sẽ luôn bảo vệ mẹ nó trước nguy hiểm chứ."

Alimicots không còn cách nào khác đành phải đồng ý.

Chương 8: Chiến đấu thôi!

Đã gần đến ngày ra chiến trường rồi! Ai ai cũng đã có tinh thần quyết chiến nhưng Alimicots lại lo cho vợ con mình. Ruyso thấy vậy liền nói:

"Lúc chúng ta cùng nhau chống lại bọn bắt cô Maris thì tôi thấy anh không phải người bình thường. Ladonna cũng vậy. Cô ấy là công chúa của thế giới đó. Vậy nên anh đừng lo. Cô ấy sẽ an toàn mà."

"Tôi cũng thấy cậu hình như cũng không phải người thường. Sức mạnh mà cậu dùng để đối phó với mấy tên bắt cô Maris quả là rất mạnh."- Alimicots nói.

Cuối cùng cũng đến ngày đó. Ngày mà đội quân của Freedom sẽ ra chiến trường để dành lại chiến thắng mà họ từng mất. Tất cả mọi người đều được trang bị những vũ khí mạnh nhất để chiến đấu với kẻ thù. Mọi người bắt đầu đi theo con đường mà Jesse đã tìm thấy và thành công lẻn vào vương quốc. Tất cả những người lính của Freedom đều được mặc trang phục của vương quốc láng giềng do những thợ may giỏi may. Trong khi đó Ladonna và Jesse hóa trang thành cung nữ và họ lén bỏ thuốc ngủ vào nước của các quan đại thần khiến họ ngủ say như chết. Còn Alimicots thì giả làm người đưa tin đến để báo với nhà vua về cuộc xâm chiếm của Freedom. Cuối cùng là Ruyso thì giả làm người gác ngục và anh đã gặp được vua của Freedom.

"Thưa đức vua. Công chúa Iris đã trở về rồi ạ."- Ruyso nói.

"Thật sao? Con gái ta về rồi sao? Không lẽ cậu là chàng trai đó? Cậu có phải là người hôn lên môi Iris bất ngờ với một tình yêu chân thành không?"- Đức vua nói.

"Công chúa đã về nhưng thần không phải là chàng trai đó. Dù không phải nhưng tình yêu thần dành cho Iris là tình yêu chân thành."- Ruyso nói.

Đức vua có vẻ buồn nhưng ngài vui vì con gái của mình đã trở về sau hai mươi mấy năm xa cách. Bỗng có một tên lính đi vào và nói:

"Anh kia. Anh đang làm gì ở đó vậy?"

"Không có gì. Tôi chỉ đứng nghe xem tên tù nhân này đang nói gì thôi mà."- Ruyso nói.

Tên lính đi về phía anh và nói với giọng nghi ngờ:

"Anh có phải lính canh ở đây không? Tôi chưa thấy anh bao giờ."

Ruyso biết mọi chuyện đang dần trở nên tồi tệ nên khi tên lính đi tới anh liền dùng phép thuật của mình để hạ gục tên lính và lấy được chìa khóa giải cứu nhà vua.

Phần của Iris và Jesse thì hai người đã bỏ thuốc ngủ vào nước uống của lính canh. Còn năm ly cuối cùng thì Iris bảo Jesse:

"Năm ly này em đừng bỏ thuốc ngủ vào, em đánh dấu để không nhầm lẫn với các ly khác."

Jesse với gương mặt khó hiểu hỏi:

"Tại sao vậy chị?"

"Để đề phòng nếu như mấy tên lính đó nghi ngờ thì chúng ta sẽ uống."- Iris giải thích.

"Em hiểu rồi."- Jesse nói.

Sau đó hai người đem nước uống đem cho mấy tên lính của vương quốc. Họ tránh những người lính ở phía mình. Đúng như lời Iris là mấy tên lính đó nghi ngờ nên đã bảo hai người uống thử. Nhưng những tên lính đó lại cầm những ly nước có bỏ thuốc ngủ đưa cho hai chị em. Iris thấy tình hình nguy hiểm nên đã dùng phép thuật của mình để hạ gục mấy tên lính, Jesse cũng vận dụng những gì được học trên đảo để đối phó. Mấy tên lính phía họ thì phụ trách đưa mấy cái xác chôn đi và thay thế họ để làm lính canh. Mọi việc xảy ra rất suôn sẻ. Alimicots nhân cơ hội làm người đưa tin nhận ra điểm yếu của đức vua láng giềng đó là ông ta rất dễ tin vào chuyện bị xâm chiếm, chỉ cần nghe tin vương quốc khác chuẩn bị xâm chiếm là ông ta không cần biết đúng sai như thế nào mà lập tức chuẩn bị đội quân.

Nhưng ông ta không ngờ rằng đội quân của mình còn lại rất ít. Vì không thường xuyên đến kiểm tra nên ông ta cũng không nhớ rõ mặt của từng người lính. Ông ta chỉ nhớ được mặt của những người thân cận với ông ta. Điều này cũng đã được Rowan tìm ra và nói với Iris. Cô cũng đã căn dặn mọi người không được động đến mấy người đó, nếu không sẽ bị nghi ngờ.

Một hôm đức vua đã phát hiện ra vua Maximilian đã trốn thoát nên ông ta đã hỏi những người trong cung điện một cách nghiêm khắc. Alinicots thấy tình hình đang rơi vào nguy hiểm nên đã đến báo với Iris. Cô liền nói với đưa tin đã đưa tin cho mẹ mình vào hai mươi bảy năm trước là:

"Ngươi chạy về cung điện báo với hoàng tử Rowan là sẵn sàng chiến đấu. Nói với hoàng tử mang theo hết tất cả những người lính còn lại trong cung điện đến. Rõ chưa?"

"Dạ rõ."- Người lính nói.

Rowan khi nghe được tin của chị mình thì anh cùng với vua và hoàng hậu đã chuẩn bị lực lượng để chiến đấu. Khi vua láng giềng biết mọi chuyện thì đã quá muộn, Cung điện đã được bao vây. Ông ta tập hợp tất cả những người lính trong cung điện nhưng đó lại là những người lính của vua Maximilian. Nhưng ông ta vẫn không từ bỏ, ông ta vẫn quyết định chiến đấu.

Trong khi mọi người đang chiến đấu quyết liệt thì ông ta nhân cơ hội đã lấy Jesse làm con tin. Sau đó ông ta hét lên:

"Tất cả dừng lại. Nếu không ta sẽ giết con bé này."

Tất cả mọi người nghe xong đều dừng lại và lo sợ rằng Jesse sẽ bị hại. Lúc này Iris định dùng phép thuật của mình để ngăn chặn vua láng giềng nhưng Alimicots nói:

"Một mình em làm không được đâu."

Sau đó Alimicots, đức vua, hoàng hậu và cả Rowen cũng dùng phép thuật của mình để ngăn chặn vua láng giềng. Ruyso dùng tay để ra lệnh cho Jesse. Hai anh em cùng nhau chơi lại trò chơi đóng băng. Ruyso nắm bàn tay lại Jesse biết đó là đóng băng nên cô đứng yên, sau đó Ruyso từ từ hạ tay xuống, đó là dấu hiệu ra lệnh cho Jesse cúi xuống.

Sau khi Jesse cúi xuống tất cả mọi người dùng phép thuật của mình để đánh bại vua láng giềng. Sau đó ông ta đầu hàng nhưng trong lòng ông ta vẫn nuôi quyết tâm trả thù. Iris vì dùng nhiều sức mạnh cộng với việc đang mang thai mà ngất đi. Đây chỉ là chiến thằng tạm thời đối với Freedom.

Chương 9: Kết thúc thôi nào!

Tất cả mọi người đều sống trong hòa bình và một buổi tối Iris hỏi Alimicots:

"Alimicots, anh không phải người bình thường đúng không?"

"Sao em hỏi vậy?"- Alimicots hỏi lại Iris.

"Đâu có người bình thường nào mà có được phép thuật."- Iris trả lời.

"Anh là/ A"- Alimicots đang trả lời thì Iris bắt đầu có dấu hiệu sinh con.

Sau đó Iris sinh được một hoàng tử và tất nhiên tên hoàng tử là Marcus Richard

Lúc này Jesse và bạn trai của mình cũng đã lên kế hoạch tổ chức đám cưới. Tất cả mọi người đều được tham gia.

"Con phải sang bên đó và làm mọi cách để chiếm lấy được trái tim của Rowen. Như vậy chúng ta mới có thể có cơ hội chiến thắng." - Vua láng giềng nói với con gái mình công chúa Edana Stephen.

Edana vốn ghét chiến tranh thế nên khi vương quốc của cô có chiến tranh nhưng là do phía vương quốc của cô gây ra thì cô lại tìm mọi cách để rời đi đến lúc chiến tranh kết thúc. Lần này cô biết là do cha cô sai nen cô giả vờ đồng ý nhưng kế hoạch của cô là khi đến bên đó cô sẽ tìm Rowen hoặc Iris và kể hết mọi chuyện cho họ nghe.

Khi vào được cung điện rồi cô gặp ngay Ruyso. Cô liền hỏi anh về Rowen và Iris. Ruyso thấy nghi ngờ nên hỏi:

"Cô tìm hai người họ để làm gì? Mà tôi thấy cô lạ lắm. Cô là ai?"

Vì không muốn bị hại nên Edana liền kể hết mọi việc cho Ruyso. Sau đó anh liền đưa cô đến gặp Rowen. Edana và Ruyso sau khi nhìn thấy đối phương và hình như họ đã bị chúng tiếng sét ái tình. Sau khi biết tất cả mọi chuyện thì mọi người lại cùng nhau lên kế hoạch để chiến đấu.

Nhưng không ngờ đội quân của vua láng giềng đã ngày một mạnh. Lần này mọi người đánh nhau quyết liệt nhưng vì sự bất cẩn nên Iris đã bị kẻ địch giết. Alimicots thấy vậy liền chạy đến và giết chết tên lính đã giết vợ anh. Vì đau lòng nên anh đã bị một tên lính giết. Vua Maximilian bị nhốt trong ngục nhiều năm cộng với tuổi già nên ông nhang chóng bị vua láng giềng giết chết. Hoàng hậu thấy vậy liền dùng hết tất cả phép thuật mà mình có để giết vua láng giềng nhưng một người lính trung thành của ông ta đã đỡ cho vua của hắn nên vua láng giềng không mất mạng. Ngược lại hoàng hậu vì dùng hết phép thuật nên cũng qua đời. Còn tên lính kia thì chắc chắn cũng ra đi. Nhìn thấy gia đình mình không còn ai sống sót nên Rowen đã ra lệnh cho rút quân nhưng lòng anh vẫn giữ mối thù với vua láng giềng.

Công chúa Edana cũng bị bắt về và bị vua láng giềng hỏi với một cách hung dữ:

"Tại sao vậy Edana? Tại sao con làm thế? Con muốn tất cả chúng ta chết sao?"

Nhưng Edana lại trả lời:

"Con chỉ muốn biết tại sao phụ hoàng lại muốn xâm chiếm Freedom? Vương quốc đó có gì mà người muốn chiếm lấy?"

"Chẳng lẽ con không biết rằng công chúa Iris của vương quốc đó có một lọ phép thuật trong trái tim sao? Chỉ cần có được lọ phép thuật đó chúng ta sẽ có tất cả."- Vua láng giềng trả lời.

"Nhưng giờ chị ta chết rồi."- Edana nói.

"Cô ta chết nhưng chắc chắn con trai hoặc em trai cô ta cũng có lọ phép thuật đó."- Vua láng giềng trả lời.

"Phụ hoàng. Phụ hoàng vẫn muốn chiếm lấy Freedom sao? Nếu phụ hoàng vẫn còn muốn làm điều đó thì coi như người đã mất con gái của mình."- Edana nói.

Nói xong cô liền lấy kiếm tự kết liễu mình. Vua láng giềng thấy vậy nhưng không thèm bận tâm. Lòng tham đã chiếm lấy con người ông ta.

Rowen sau khi biết được Edana chết thì anh càng muốn sớm giết chết tên ác quỷ kia. Bây giờ không từ nào có thể nói lên được sự căm ghét của Rowen đối với tên bạo chúa kia.



Mười tám năm sau. Trong mười tám năm đó hoàng tử Marcus đã được Rowen, Ruyso và Jesse huấn luyện để hy vọng rằng Marcus có thể dành lại công bằng cho cha mẹ và ông bà của nó. Sau mười tám năm đó lại nổ ra trận chiến tiếp theo của hai vương quốc. Lần này mọi người chuẩn bị rất kĩ càng, Rowen rất nghiêm khắc đối với tất cả mọi người. Nhìn thấy cậu mình như vậy Marcus không yên lòng. Một hôm Marcus nói với Rowen:

"Cậu à! Nếu cậu cứ như thế này thì cháu không chắc là chúng ta sẽ thắng đâu"

Rowen với gương mặt không hài lòng hỏi:

"Tại sao cháu lại nói vậy? Cháu không muốn trả thù cho gia đình mình sao? Đặc biệt là cha mẹ của cháu."

"Cháu muốn chứ. Cháu rất muốn. Nhưng cậu đang làm mọi người cảm thấy áp lực đó. Cậu biết không?"- Marcus trả lời.

"Cậu xin lỗi."- Rowen buồn bã trả lời.

Trận chiến thật sự đã xảy ra. Tất cả mọi người chiến đấu suốt năm ngày năm đêm và cuối cùng vua láng giềng cũng chết. Nhưng Rowen và Ruyso cũng không qua khỏi vì trong lúc chiến đấu họ đã mất quá nhiều máu. Jesse vô cùng đau khổ nhưng chồng cô và Marcus đã an ui cô:

"Cô đừng buồn. Cô nên tự hào vì mình có một người anh trai như Ruyso. Nếu họ thấy cô như thế này thì làm sao họ có thể thanh thản ra đi."

"Phải đó. Em đừng buồn nữa. Em nên nhớ là vẫn còn anh và Marcus ở bên em."- Zachary nói.

Những lời động viên của hai chàng trai đã giúp cho Jesse bình tĩnh lại. Mấy năm sau Jesse mang thái và hạ sinh được một bé gái. Hai vợ chồng quyết định đặt tên con gái họ là Edana. Tên của công chúa vương quốc láng giềng. Họ muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình đến công chúa. Khi nghe cái tên này Marcus có vẻ buồn nhưng Jesse đã an ủi anh:

"Cậu cũng nên tự hào vì có một người bạn gái như Edana. Tôi nghĩ cậu sẽ tìm được một cô gái khác trong tương lai."

Nhưng dù thế nào thì Marcus vẫn chỉ yêu có Edana.

Một hôm Jesse đến bên Marcus và nói:

"Thật ra cha cậu không phải người thường. Cha cậu là một vị tướng từng chỉ huy đội quân của vương quốc chúng ta. Nhưng vì không hoàn thành nhiệm vụ nên bị đày xuống kia. Nhưng cha mẹ cậu đã gặp nhau."

"Cô đang nói gì vậy?"- Marcus thắc mắc.

"Anh tôi là hoàng tử của loài người và tôi là công chúa của loài người. Anh tôi vì muốn biết cuộc sống của dân nên đã dẫn tôi đi thăm tình hình của dân. Nhưng anh tôi lại gặp được mẹ cậu và từ đó chúng tôi quyết định ở lại."- Jesse trả lời.

"Tại sao cô lại kể cho tôi nghe."- Marcus thắc mắc.

"Vì cha mẹ cậu đã hi sinh trên chiến trường lúc cậu còn rất nhỏ. Tôi nghĩ cậu cũng nên biết về cha mẹ mình. Và cái tên của cậu nữa."- Jesse trả lời.

"Tên tôi thì sao?"- Marcus hỏi.

"Cái tên Marcus của cậu được lấy từ người lính đã cứu mẹ con cậu khi đi vào khu rừng cấm."- Jesse trả lời.

Hai người ngồi nói chuyện và Marcus cũng đã biết hết mọi thứ về cha mẹ mình. Cậu nói:

"Tôi thật hạnh phúc và tự hào khi có họ là cha mẹ mình."
 
Advertisement

Đính kèm

  • 1625476409422.png
    1625476409422.png
    205.2 KB · Lượt đọc: 0
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom