• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Nam thần quốc dân: cửu thiếu xin thỉnh giáo Full dịch (85 Viewers)

Status
Not open for further replies.
  • Chương 594

Edit : Snow
Hơn nữa ở phương diện nào đó Diệp Tu Bạch vẫn tương đối tự tin vào bản thân mình.
Anh suy tư một lúc, sau đó vẫn là đem thanh chủy thủ đến trước mặt Diệp Sơ Dương .
Thấy thế Diệp Sơ Dương khoanh tay trước mặt, ung dung nhìn chú út, bộ dáng có vài phần không để ý. Những người sáng suốt đều nhìn ra tâm tình không tốt của Diệp Sơ Dương.
"Làm gì vậy? Cháu thật vất vả mới mua được thứ tốt tặng chú nhưng ngược lại là chú không cần à?"
Nói xong mấy chữ cuối cậu chăm chăm nhìn thẳng vào mắt Diệp Tu Bạch, đáy mắt còn có một vài phần ủy khuất.
Luận về diễn xuất, hai người ở đây còn thua kém Diệp Sơ Dương nhiều, quả nhiên sau khi thấy vẻ mặt của Diệp Sơ Dương, Diệp Tu Bạch trầm mặc trong nháy mắt, lập tức thu thanh thủy chủ về .
Nhìn bộ dạng lúng túng của Diệp Tu Bạch, Lục Cảnh Hoành đứng một bên liên tục đỡ trán.
Diệp Tu Bạch: "...."
Về sau hơn phân nửa là tiến không được mà lui cũng không xong.
Tưởng tượng đến cái hình ảnh kia, Lục Cảnh Hoành dường như cảm thấy có vài phần vui vẻ. Anh kìm nén sự muốn bật cười của mình xuống, bắt chéo chân nhẹ nhàng mở miệng nói, “Các cậu nếu đều không cần cái vật hộ mệnh này, thì có thể tặng cho tôi. Dù sao tôi khẳng định sẽ không khách khí với các cậu."
Nói đến vấn đề không biết xấu hổ này, thì Lục Cảnh Hoành chắc chắn là số một.
Lại đúng thời điểm lúc này, liền càng không cần phải nói.
Tuy nhiên Diệp Sơ Dương chỉ cười như không cười nhìn anh, sau đó móc ra từ túi mình một món đồ vật. Đó là một hạt ngọc châu, mặt trên có treo sợi dây nhỏ màu đỏ.
Diệp Sơ Dương đưa hạt ngọc châu này cho anh ta: "Đây! Cho anh đồ hộ mệnh này!"
Diệp Sơ Dương hiện giờ đã mở thiên nhãn, trên người tụ tập vô số linh khí, ngọc châu này đã nhiễm linh khí ở trên người cô, liền cũng trở nên có linh khí.
Tuy nói thứ này có thể chống cự oán khí và sát khí, nhưng cũng có thể dùng vào mục đích khác.
Lục Cảnh Hoành tất nhiên biết nếu là đồ của Diệp Sơ Dương lấy ra, tuyệt đối đều là thứ tốt. Lúc này nếu Diệp Sơ Dương cho anh một cái hạt châu, đương nhiên anh phải cất giữ cẩn thận.
" Tốt! tốt! Cảm ơn Diệp đại sư, khẳng định đây là vật phát tài".
Diệp Sơ Dương: “……” Không biết vì cái gì lời này nghe có vẻ kỳ kỳ quái quái.
Diệp Sơ Dương cạn lời đỡ trán. Sau khi đưa hai món pháp bảo cho hai người đó xong cũng không nói gì nữa. Cô xoay người chuyển ánh mắt về góc kia, lại phát hiện hai kẻ áo đen trong góc đã không còn ở đó nữa.
Cô hơi hơi sửng sốt, suy tư một chút liền nói, “ Chú út, cháu ra ngoài hít thở không khí chút."
Diệp Sơ Dương vừa dứt lời, Diệp Tu Bạch liền ngước mắt nhìn cô, cuối cùng gật gật đầu.
Đợi Diệp Sơ Dương đi ra ngoài, Lục Cảnh Hoành dịch tới bên cạnh người Diệp Tu Bạch, nhướng mày vẻ mặt kinh ngạc hỏi, "Thằng nhóc nhà cậu giờ đi ra ngoài đi dạo sẽ không an toàn.”
"Không vấn đề gì, Túc Ngũ sẽ đi theo.” Diệp Tu Bạch lãnh đạm nói.
Nghe được hai từ Túc Ngũ này, Lục Cảnh Hoành cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là nhướng mày, có chút bất ngờ.
Đám người bên cạnh Diệp Tu Bạch đều bắt đầu từ chữ Túc, mỗi người đều là nhân vật lớn.
Có người là chuyên gia về vũ khí, có người là tay đua xe chuyên nghiệp.
Mà Túc Ngũ trong đám thủ hạ của Diệp Tu Bạch là người có thân thủ tốt nhất.
Diệp Tu Bạch lại đem Túc Ngũ đặt ở bên cạnh Diệp Sơ Dương, đủ để thấy được anh đối với cậu nhóc nhà mình có bao nhiêu coi trọng.
Bên này bởi vì biết có Túc Ngũ đi theo Diệp Sơ Dương, nên Lục Cảnh Hoành cũng không quá lo lắng cho Diệp Sơ Dương. Mà mặt khác bên kia Diệp Sơ Dương đối việc này hồn nhiên không biết.​
 
Last edited by a moderator:
Status
Not open for further replies.

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom