• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Một thai song bảo: tổng tài daddy phải phấn đấu (24 Viewers)

  • Chương 713

Chương 713


Nhưng cô ấy còn chưa kịp xoay cả đầu sang qua chỗ khác, thì đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên: “Sao vậy? Em ăn xong rồi không chịu trách nhiệm hả? Đến cả ngó anh cũng không dám”


Giọng nói này là…


Lâm Thúy Vân lập tức quay đầu nhìn, chỉ thấy lúc này Lục Mặc Thâm đang khoác áo tắm màu trắng, biếng nhác dựa người vào cửa phòng vệ sinh. Trên mái tóc màu nâu sãm của anh ta còn có giọt nước li tỉ đang nhỏ tí tách.


Áo tắm trên người Lục Mặc Thâm phanh ra, tám múi cơ bụng thấp thoáng, trông quyến rũ cực kỳ.


Lâm Thúy Vân vừa nhìn thấy Lục Mặc “Thâm, gần như lập tức từ trên giường nhảy xuống như phản xạ có điều kiện, cô ấy trực tiếp nhào vào lòng anh.


“Tốt quá, là anh!”


Lục Mặc Thâm nghe câu này xong, suýt chút nữa tắt thở.


Anh ta không vui nhìn chằm chằm Lâm Thúy Vân, nhiệt độ không khí quanh người giảm mạnh.


“Ý em là vẫn còn người khác lên giường với em ư?”


Mặc dù anh ta hỏi bằng giọng lạnh lùng, nhưng nhìn thấy Lâm Thúy Vân giang tay nhào đến, trước tiên vẫn đưa tay đỡ cô ấy, sợ cô ấy bị ngã.


Lâm Thúy Vân đưa tay ra sau gáy Lục Mặc Thâm, sau đó hôn chụt vào mặt anh.


“Dĩ nhiên không phải! Giường của em chỉ cho mỗi anh nằm mà thôi!”


Lục Mặc Thâm nghe cô nói vậy thì vẻ mặt tốt hơn chút, nhưng một giây sau, anh ta lại nhức đầu.


Cô gái nhỏ đanh đá có phản ứng thế này, chứng tỏ cô ấy đã quên sạch chuyện sau khi say rượu ngày hôm qua.


Đêm qua hai người mây mưa rồi hứa hẹn này nọ, có lẽ cô ấy cũng quên sạch rồi?


Hàng lông mày của Lục Mặc Thâm chợt nhíu lại.


“Em còn nhớ chuyện tối hôm qua không?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.


Lâm Thúy Vân bỗng cảm giác hơi chột dạ, cô ấy đưa tay gãi đầu, cẩn thận trả lời: “Ừm chuyện đó… Anh đang nói tên nhà giàu tối qua à?”


Lâm Thúy Vân nhìn Lục Mặc Thâm trầm ngâm không nói gì, biểu cảm cũng rất tệ thì càng chột dạ hơn.


“Không phải chứ? Lẽ nào đêm qua em còn gây ra chuyện gì nữa à?”


Lục Mặc Thâm nhìn dáng vẻ bối rối của cô ấy, chợt bất đắc dĩ đưa tay bóp trán.


Suy nghĩ lại thì Lâm Thúy Vân vốn là con sói trắng kiêu ngạo khó thuần.


Chuyện cầu hôn vốn dĩ không cần hỏi cô ấy trước.


Bởi vì Lâm Thúy Vân say rượu quên mất việc tối qua, nên cả buổi sáng hôm nay, nhiệt độ không khí quanh người Lục Mặc Thâm rõ ràng hơi thấp.


Lâm Thúy Vân yên lặng ăn bữa sáng, nhưng trong đầu bỗng nhiên nghĩ tới một việc: “À đúng rồi, sao hôm qua em gọi điện thoại mà anh không nghe máy?”


Lục Mặc Thâm chờ Lâm Thúy Vân suy nghĩ hồi lâu, lại nghe cô ấy hỏi một câu như.


vậy thì tức giận ngẩng đầu: “Anh chỉ lỡ mất một cuộc duy nhất mà thôi, khi anh gọi lại cho em thì điện thoại em đã tắt nguồn rồi. Bây giờ em mới đến hỏi tội, không thấy hơi muộn màng à?”


Lâm Thúy Vân đỏ mặt, lúng túng ho khan, bắt đầu nói lảng sang chuyện khác: “Ừm… Lúc đó em gọi điện thoại cho anh, thật ra muốn nhờ anh giúp đỡ một việc!”


“Giúp em việc gì?” Lục Mặc Thâm bỗng cảm thấy hơi tò mò.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom