• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Một thai song bảo: tổng tài daddy phải phấn đấu (25 Viewers)

  • Chương 623

Chương 623


Anh ta có một đôi mắt đào hoa quyến rũ, đáng tiếc giờ phút này ánh mắt ấy lại vô cùng dữ tợn, cả người tràn đầy sát khí: “Con mẹ nói Cô lại là phóng viên của cái tờ báo lá cải nào nữa thế hả? Mấy người có thôi bày trò đi hay không? Có tin là tôi chỉ cần dùng một đầu ngón tay là đã có thể bóp chết cô hay không?”


Thật là đáng sợ quá đi…


Tô Kim Thư bị dọa đến mức mặt mày tái mét, theo bản năng đưa tay lên che bụng Cổ của cô bị anh ta siết chặt, cả người bị ép vào mặt tường.


Người đàn ông trước mặt quá ư là bạo lực, khiến cho cô không dám phản kháng, dù chỉ một chút. Tô Kim Thư sợ nếu chống cự, thì ngay lập tức, cô sẽ bị người gã điên trước mặt bóp chết tươi tại chỗ.


“Tôi… Tôi tới đây để giao đồ… Anh là… Cô Âu… Khụ khụ khụ..”


Tô Kim Thư còn chưa nói hết câu, cổ đã bị ghìm chặt, khiến cô không thể nào thở nổi Gương mặt người đàn ông lộ rõ vẻ bất mãn và hung dữ: “Giao đồ? Thật đúng là vớ vẩn! Tôi đây không có hứng thú với cái loại phụ nữ như cô! Còn nữa, cô kiếm cái cớ rõ thật là rác rưởi, cô có biết không?”


Cái gì?


Tô Kim Thư cảm thấy người đàn ông này đang phát điên thật rồi, nếu không thì tại sao những lời mà anh ta nói, cô đều không hiểu một chữ!


“Anh gì ơi… Khu khụ khu… Tôi nghĩ là anh đã hiểu lầm ở đâu rỉ không phải là phóng viên giải trí, tôi chỉ là tới đây gặp bạn mà thôi, trên người cũng không có bất kỳ thiết bị quay chụp nào. Vả lại, chắc hẳn anh cũng chẳng phải là siêu sao tầm cỡ gì, bãng không thì sao tôi lại không nhận ra anh cơ chứ?”


Nghe thấy những lời vừa rồi của Tô Kim Thư, người đàn ông không khỏi nhíu mày, anh †a nheo nheo mắt, bắt đầu nghiêm túc quan sát, đánh giá người phụ nữ đang ở trước mặt mình Một cô gái với dáng người cao gầy, khuôn mặt chỉ bé bằng bàn tay, vô cùng thuần khiết.


Gương mặt cô gái lộ rõ vẻ sợ hãi, thế nhưng ánh mắt lại hết sức bình tĩnh và tỉnh táo.


“Cô không biết tôi là ai ư?”


Người đàn ông lạnh giọng nói, hai mắt đỏ ngầu, xem ra là mới ngủ chưa được bao lâu đã bị đánh thức, nom vô cùng cáu kỉnh.


Tô Kim Thư mặt không biểu tình muốn lui về phía sau: “Anh cho rằng anh là đô la Mỹ hay sao? Ai ai cũng phải biết anh chắc?”


“Cô không biết tôi mà lại gõ cửa phòng tôi là sao?”


“Bạn của tôi ở phòng này – 802, tôi tới để giao một thứ cho bạn. Ngược lại, tôi cũng muốn hỏi tại sao anh lại ở đây đấy?”


“802 ư?”


Người đàn ông hơi sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên nhếch miệng cười. Anh ta xoay người dùng một tay mở cửa, sau đó túm lấy cô, kéo ra ngoài: “Nhóc con, phòng của tôi là 806, cô đi nhầm phòng rồi!”


“Cái gì?”


Tô Kim Thư nhìn kỹ lại, lúc này mới phát hiện con số cuối cùng ở trên biển phòng quả nhiên là xiêu xiêu vẹo vẹo, nhìn kỹ còn thấy cả vết dán ở trên tường. Mà căn phòng ở đối diện treo chình ình một cái biển 802.


Hỏng bét! Cô gõ cửa sai nhà Da đầu Tô Kim Thư tê dại, cô cứng đờ nhìn người đàn ông trước mặt: “Vô cùng xin l anh… Tôi… Tôi không biết… Đây là lần đầu tiên tôi đến đây..”


Người đàn ông buông lỏng tay ra, đáy mắt ánh lên vẻ nguy hiểm: “Cô tưởng một câu xin lỗi đơn giản như vậy là xong việc sao? Cô có biết là đêm hôm qua mấy giờ tôi mới được đi ngủ không hả?”


Tô Kim Thư khẽ cần môi, cúi đầu với anh ta: “Hôm nào tôi… Tôi nhất định sẽ tới nhà xin lỗi. Rất xin lỗi anh, hôm nay tôi thật sự đang có việc gấp!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom