• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Một thai song bảo: tổng tài daddy phải phấn đấu (20 Viewers)

  • Chương 459: Rõ ràng là đã nhìn thấy anh ta!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Âu Mỹ Lệ mỉm cười lắc đầu giải thích: “Buổi chiều vị hôn phu của tôi đang phải giải quyết một số việc. Hai người ngồi trước đi, anh ta sế tới ngay”



Tô Kim Thư mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Lệ Hữu Tuấn Sau khi Âu Mỹ Lệ nhận một cuộc điện thoại, cô nói với nhà bếp chuẩn bị các món ăn: “Anh ấy đã đi đến cửa rồi, sắp lên đến đây rồi”



Tô Kim Thư cũng không biết là do phản ứng tâm lý hay là do vấn đề gì khác cô cảm thấy không có cảm giác thèm ăn, chướng bụng cũng rất nặng.



Đôi khi cô thấy đói, nhưng cô không thể ăn chút nào khi nhìn thấy đồ ăn.



Trước mặt, thức ăn thơm phức vừa được dọn ra cô liền cảm thấy buồn nôn. Cô nhanh chóng đứng lên: “Anh ăn cơm trước đi, em đi vệ sinh”Cô nói xong liền che miệng Lệ Hữu Tuấn nhanh chóng đứng lên: “Không thoải mái chỗ nào sao?”



Tô Kim Thư đẩy anh lại ghế ngồi: “Đừng căng thẳng, đó là phản ứng bình thường, anh cùng cô Âu tán gẫu một chút đi, em sẽ quay lại sớm thôi”



Lệ Hữu Tuấn hơi lo lắng, nhưng Tô Kim Thư không chịu để anh đi theo nên đành bó tay.



Sau khi Tô Kim Thư quay đi Lệ Hữu Tuấn mới ngồi lại chỗ của mình.



“Anh Lệ thật sự rất quan tâm bà.”



Lệ Tuấn nhàn nhạt nhìn cô ta: “Cô cũng đã nói là bà Lệ rồi, tôi làm sao có thể không tốt đối tốt với cô ấy. Đổi lại là cô, cô Âu, tôi nghĩa vị hôn phu của cô cũng không đau lòng cho cô, cô muốn mời khách, nhưng anh ta vẫn chưa xuất hiện”



Sắc mặt Âu Mỹ Lệ có chút thay đổi, nhưng cô đã nhanh chóng trở lại vẻ bình tĩnh ban đầu: “Có lẽ thói quen sinh hoạt ở nước ngoài hơi khác so với ở trong nước. Hai chúng tôi đã quen với điều đó, hấy cho nhau thêm một chút thời gian”



Lệ Hữu Tuấn gật đầu: “Đối với điều này tôi cũng không có vấn đề gì”



“Thực ra, anh Lệ tôi khá tò mò về một câu hỏi”



“Cô Âu, cứ tự nhiên”








Lệ Hữu Tuấn thậm chí còn không nâng mí mắt lên, nhưng mối lời anh ta nói đều đặc biệt sâu sắc, ngay cả Âu Mỹ Lệ cũng bị sốc bởi khí chất của anh ấy.



Lệ Hữu Tuấn nhàn nhạt ngẩng đầu: “Cô Âu vẫn hài lòng với câu trả lời này chứ?”



“Đúng vậy, đó giống như thái độ của một người si tình nên có. Tôi hy vọng khi hai người tổ chức hôn lễ, tôi sẽ may mắn được tham gia”



“Được”



Trong phòng VIP, Lệ Hữu Tuấn và Âu Mỹ Lệ đang đối đầu với nhau, cuộc chiến này như một niềm vui.



Lúc này trong phòng tắm, Tô Kim Thư đang nắm ở mép bàn thay đồ liên tục nôn khan: “Qe…oe…



Không biết có phải do buổi trưa cô không ăn gì không cho nên cô chỉ nôn khan mà lại không nôn ra một cái gì đó. Cảm giác này thực sự rất khó chịu. Không phải lúc trước cô mang thai đâu có phản ứng lớn như vậy? Nó thực sự kỳ lạ.



Tô Kim Thư vừa hít một hơi liền nhận được tin nhắn của Lệ Hữu Tuấn: “Tốt hơn chưa?”Tô Kim Thư vốn là nôn khan nên rất khó chịu, khi nhìn thấy tin nhắn này, trái tim cô lại ấm lên.



Chỉ cần cô nghĩ đến việc Lệ Hữu Tuấn bí mật nhản tin cho mình, cảm thấy rất buồn cư: Cô lấy điện thoại ra, nhanh chóng trả lời: “Chỉ là nôn khan một chút, em phải ở đây một lát nữa, anh ăn cơm trước đi”



Sau khi ra lệnh gửi đi, cô lại cảm thấy buồn nôn, một lúc lại nôn ra.



Cảm thấy gần như ổn rồi, cô lấy ra một quả mận từ túi xách của mình và nhét nó vào miệng, Sau khi chỉnh lại vẻ ngoài của mình, cô thở ra một cách nặng nhọc, đẩy cửa bước ra khỏi nhà vệ sinh.



Trên thực tế, trong phòng VIP có một phòng vệ sinh, nhưng Tô Kim Thư không muốn ảnh hưởng đến khẩu vị của người khác nên đã đặc biệt chạy đến phòng vệ sinh công cộng, hiện tại vẫn còn một đoạn đường ngắn để quay lạ Cô chưa bước được hai bước, cô đã vô thức lướt qua thang máy trong suốt đang đi lên thấy thân hình cao gầy bên trong đã thu hút moi sư chú ý của cô.



Người đàn ông mặc bộ đồ màu đen, dáng người cao và kiêu hãnh.



Dù chỉ nhìn được một nửa khuôn mặt nhỏ qua lớp kính dày, nhưng Tô Kim Thư đã nhận ra người đó ngay từ cái nhìn đầu tiên.



“Anh..“Cô mở miệng nói.



Vẫn là hình dáng đó, và một nửa khuôn mặt đó.



Làm sao cô có thể nhận nhầm người đã bên mình hơn mười năm? “Anh ơi..“Tô Kim Thư đột nhiên lao thẳng về phía thang máy như điên, tuyệt vọng hét lên: “Anh ơi! Anh ơi!”



Tô Kim Thư hoảng sợ nhìn xung quanh, như phát điên chạy theo hướng thang máy bên cạnh lao tới.



Khi cô bấm thang máy, nó tình cờ dừng lại ở tầng này. Cô lo lắng đứng đó, hai tay ôm chặt túi xách, hơi thở gần như ngừng lại Cô tuyệt đối không nhận nhầm người, tuyệt đối không. Người đàn ông đó chắc là anh trai của cô.



Chẳng phải Lệ Hữu Tuấn đã nói răng anh ấy đã trở về nước sao? Và còn nói, anh ấy nhất định sẽ đến tìm cô. Cho nên cô nhất định phải thật tỉnh táo, anh đã đến tìm cô rồi!



“Đinh!”



‘Vốn dĩ đó là một âm thanh bình thường, nhưng vào lúc này, nó giống như một nhát búa nặng nề, đập vào trái tìm Tô Kim Thư.



Cô chăm chú nhìn vào cửa thang máy, căng thắng đến mức suýt ngất đi. Đúng lúc này, cửa thang máy chậm rãi được mở ra…Ba bốn người đứng thưa thớt trong thang máy. Một phụ nữ và ba người đàn ông, nhưng không ai trong số họ là Tô Duy Nam.



Làm sao chuyện này có thể? Tô Kim Thư vội vàng nghỉ ngờ: “Làm sao có thể? Anh trai, anh trai của tôi đâu?”



“Cô có chuyện gì vậy? Cô có đi thang máy hay không? Chúng ta đều rất vội”



“À, khi thang máy đi lên, chỉ có một vài người chúng tôi, và không có ai đi xuống. Làm gì có ai khác? Ai là anh trai của cô?”



Cô nhóc, muốn đi thì vào, không đi thì thôi, đừng náo loạn ở đây, làm chậm thời gian của chúng tôi!”



Tô Kim Thư không biết có hai thang thẳng, khi cô lao vào đây cửa thang máy đối diện cũng được mở ra. Dáng người cao gầy thoải mái bước ra khỏi thang máy, đi về phía phòng VIP: anh trai mình “



Tô Kim Thư hoảng sợ nhìn xung quanh, thang máy lúc này mới chậm rãi khỏi động, trực tiếp hướng lầu một đi tới
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom