• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Mê Tình Loạn Ý (10 Viewers)

  • Chap-447

Chương 447: Phan Huỳnh Bảo, anh khốn kiếp




*Chương có nội dung hình ảnh

Vietwriter

Trương Thiên Toàn buồn cười yêu thương ôm eo Lê Châu Sa nói: "Lê Châu Sa ngoan nhé, đi theo chồng cô về nhà đi."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


"Không muốn... tôi muốn ở đây với anh." Lê Châu Sa nắm lấy cơ thể Trương Thiên Toàn thật chặt, không ngừng lắc đầu nói.



Lời nói của Lê Châu Sa khiến sắc mặt Phan Huỳnh Bảo tối sầm xuống.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Anh ấy nhìn chằm chằm vào Lê Châu Sa rồi tiến lên nắm lấy tay cô ấy, lạnh lùng nói: "Lê Châu Sa, con mẹ nó em trở lại đây cho anh."



Ngay trước mặt anh ấy mà Lê Châu Sa dám mập mờ với người đàn ông khác như vậy, cô ấy thật sự cho rằng anh ấy đã chết rồi sao?



Lê Châu Sa tức giận hất tay Phan Huỳnh Bảo ra, giận dữ hét lên với anh ấy: “Em ghét anh, đừng đụng vào em, cút ngay đi, em ghét anh.”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Sắc mặt Phan Huỳnh Bảo vô cùng khó coi, cả người anh ấy toát ra hơi thở lạnh lùng ôm lấy cơ thể còn đang giãy giụa của Lê Châu Sa, sau đó nhìn Trương Thiên Toàn: “Xin lỗi, vợ tôi uống hơi nhiều, tôi đưa cô ấy về trước."



Trương Thiên Toàn nhẹ giọng nói: "Lê Châu Sa làm phiền cậu chủ Bảo rồi."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Cô ấy là người phụ nữ của tôi." Phan Huỳnh Bảo cảnh cáo nhìn Trương Thiên Toàn, sau khi bỏ lại câu nói lạnh lùng này thì lập tức ôm Lê Châu Sa rời đi không hề quay đầu lại.



Trương Thiên Toàn nghiền ngẫm nhìn theo bóng lưng rời đi của Phan Huỳnh Bảo, anh ta đưa tay lên khẽ xoa cắm mình.



Vẻ mặt của anh ta kỳ lạ khó hiểu, thậm chí lại hơi mập mờ nhìn về phía đèn đường cách đó không xa.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Vậy sao, người phụ nữ của anh à? Đáng tiếc...



...





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Buông em ra... anh là tên khốn kiếp, sao lại dám chạm vào em chứ? Cút ngay đi." Dọc đường Lê Châu Sa đều làm loạn, cô ấy nắm lấy cánh tay Phan Huỳnh Bảo rồi lắc lắc không ngừng. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



Phan Huỳnh Bảo suýt chút đã bị Lê Châu Sa làm đụng xe.



Cuối cùng, anh ấy thật sự không thể chịu được sự càn quấy của Lê Châu Sa nữa bèn dừng xe ở bên đường. Sau đó Phan Huỳnh Bảo đưa tay ra giữa lấy ót Lê Châu Sa, đôi môi mỏng dùng sức nghiền ép miệng cô ấy.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


"Um." Bị Phan Huỳnh Bảo hôn bất ngờ như vậy, Lê Châu Sa chỉ kịp mở mắt ra nhìn vào gương mặt tuấn tú trước mắt, trên mặt hiện lên chút mê man.



"Lê Châu Sa, con mẹ nó em nghe rõ cho anh, nếu như em dám chạm vào người đàn ông khác thì anh nhất định sẽ cho em biết tay."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Phan Huỳnh Bảo, anh là tên khốn kiếp." Lê Châu Sa nhìn thấy gương mặt lạnh lùng hung dữ của Phan Huỳnh Bảo thì đột nhiên hét lên một tiếng đầy giận dữ.



Cô ấy nắm chặt quả đấm rồi không đừng đập lên người Phan Huỳnh Bảo.



Vốn dĩ khuôn mặt Phan Huỳnh Bảo đã cực kỳ khó coi, bây giờ lại càng tối sầm hơn: “Lê Châu Sa, em có chừng mực chút đi.”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


"Em ghét anh, em muốn ly hôn với anh."



Lê Châu Sa cố chấp hất cằm lên gầm nhẹ với Phan Huỳnh Bảo.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Lời nói của cô ấy khiến cho gương mặt tràn đầy buồn phiền của Phan Huỳnh Bảo trở nên đáng sợ hơn.



Anh ấy bắt lấy cổ tay Lê Châu Sa, dùng sức nắm chặt tay cô ấy giống như muốn bóp nát Lê Châu Sa vậy.



"Con mẹ nó em lặp lại một lần nữa xem?”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Lê Châu Sa cố chấp ngẩng đầu lên: “Anh nghe rõ cho em, em muốn ly hôn với anh, em muốn ly hôn với anh.”



"Em.." Lời nói của Lê Châu Sa khiến sắc mặt Phan Huỳnh Bảo lạnh xuống mấy phần, anh ấy chỉnh ghế ngồi nằm ngang xuống rồi đè lên người Lê Châu Sa.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Cả cơ thể Lê Châu Sa đều bị Phan Huỳnh Bảo đè lên, hơi thở lạnh lẽo của người đàn ông ập vào mặt cô ấy khiến sắc mặt cô ấy trở nên nhợt nhạt.



Ngón tay cô ấy nắm thật chặt đệm lưng dưới người, ánh mặt ngập nước nhưng vô cùng quật cường nhìn Phan Huỳnh Bảo.



"Em nói lại một lần nữa xem.” Ánh mắt Phan Huỳnh Bảo sâu thăm thẳm nhìn chằm chằm vào Lê Châu Sa.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Lê Châu Sa bị hơi thở lạnh lẽo trên người Phan Huỳnh Bảo dọa sợ, cơ thể căng cứng, đôi môi cũng run rẩy kịch liệt.



"Nếu như em dám nói tiếng ly hôn với anh nữa thì anh sẽ khóa chặt em trên giường để cả đời này em cũng chỉ có thể nằm trên giường với anh mà thôi.”





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Phan Huỳnh Bảo cười lạnh một tiếng rồi vén quần áo Lê Châu Sa lên, đôi môi mỏng áp sát vào miệng cô ấy.



Lê Châu Sa phát ra một tiếng gầm nhỏ, cô ấy mở mắt ra thật to quật cường nhìn Phan Huỳnh Bảo.



Phan Huỳnh Bảo cười nhạt, cắn lên miệng cô ấy rồi nói: “Đừng chọc giận anh.”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


“Phan Huỳnh Bảo... anh là tên khốn kiếp, em ghét anh... hu hu hu.”





Quả đấm của Lê Châu Sa cứ không ngừng đập lên người Phan Huỳnh Bảo.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Người phụ nữ vừa đánh vừa khóc tỉ tế không dứt. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



Gương mặt tuấn tú của Phan Huỳnh Bảo vốn tràn ngập lửa giận nhưng bây giờ đã dần dần tiêu tán không ít.



Anh ấy hơi nhức đầu đưa tay đè lên trán, sau đó bắt lấy cổ tay Lê Châu Sa rồi nói: “Anh sai rồi, em đừng tức giận nữa."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


"Em muốn ly hôn với anh, anh dám chạm vào người phụ nữ khác, em muốn ly hôn với anh." Lê Châu Sa đỏ mắt nhào lên người Phan Huỳnh Bảo rồi giận dữ hét lớn.



Phan Huỳnh Bảo thấy Lê Châu Sa như vậy thì dở khóc dở cười.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Anh chạm vào người phụ nữ khác khi nào chứ? Người phụ nữ ngốc này, anh chỉ cần một mình em thôi." Phan Huỳnh Bảo cúi đầu xuống hôn lên miệng Lê Châu Sa, động tác của người đàn ông vô cùng dịu dàng mang theo chút lưu luyến.



Lê Châu Sa khẽ nháy mắt, chẹp chẹp miệng để mặc cho Phan Huỳnh Bảo hôn.



"Anh chỉ cần một mình em thôi nên em đừng tức giận nữa nhé." Phan Huỳnh Bảo thấy Lê Châu Sa đã tỉnh táo lại thì khàn giọng nói.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Lê Châu Sa khẽ hít mũi, bóp bóp ngón tay của mình: “Thật... sao?"



"Thật mà." Phan Huỳnh Bảo nhìn chằm chằm vào cô ấy rồi đảm bảo một lần nữa.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Lúc này, Lê Châu Sa mới dựa vào trong ngực Phan Huỳnh Bảo rồi cả hai cùng sa vào dục vọng.



Từng cơn gió lạnh toát thổi qua bên ngoài cửa sổ cũng không ảnh hưởng đến hai người.



...



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


“Cô chủ, cô tỉnh rồi." Đến khi Lê Châu Sa tỉnh lại đã là ngày hôm sau.



Cô ấy cảm thấy mình đã ngủ một giấc rất say, có lẽ bởi vì uống rượu rồi sau đó lại làm loạn với Phan Huỳnh Bảo cả một đêm nên cả người vô cùng mệt mỏi.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Lê Châu Sa khẽ nháy mắt nhìn quản gia, đè lên huyệt thái dương rồi nói: “Phan Huỳnh Bảo đâu?”



“Sáng sớm cậu chủ đã đi làm rồi, cậu ấy nói hôm qua cô chủ uống nhiều rượu nên cố ý bảo tôi nấu canh giải rượu cho cô. Sau khi uống rồi thì cô sẽ cảm thấy đỡ hơn một chút." Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



Quản gia đưa bát canh giải rượu cho Lê Châu Sa.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Lê Châu Sa chán ghét bĩu môi nhưng cũng ngoan ngoãn ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.



Sau khi uống xong, Lê Châu Sa mới nhàn nhạt nói: “Hôm nay tôi không muốn đi đâu cả.”





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
“Vâng ạ."



Buổi trưa, Phan Huỳnh Bảo cố ý gọi điện thoại cho Lê Châu Sa hỏi xem cô ấy có muốn ăn gì không.



Lê Châu Sa làm tổ trên ghế salon, mệt mỏi nói: “Em không muốn ăn gì cả."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Nghe thấy lời nói của Lê Châu Sa, Phan Huỳnh Bảo không khỏi cau mày: "Sao vậy? Có phải tối hôm qua anh hơi quá đáng không, cơ thể còn đau à?"



Nghe vậy, gương mặt xinh đẹp của Lê Châu Sa nhất thời đỏ bừng lên.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
“Phan Huỳnh Bảo, anh khốn kiếp.”



Lê Châu Sa thở phì phò gầm nhẹ với anh ấy.



Phan Huỳnh Bảo nghe vậy thì trên mặt hiện lên chút dịu dàng: “Được, là anh khốn kiếp, đợi một lát nữa anh sẽ đến đưa em đi ăn cơm."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


“Vâng.” Lê Châu Sa thấy thái độ Phan Huỳnh Bảo tốt như vậy thì cơn giận còn tích tụ trong người cũng từ từ hạ xuống.



Phan Huỳnh Bảo yêu thương cô ấy như vậy khiến trái tim cô ấy đập rộn lên.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Nhưng mà vừa nghĩ đến dáng vẻ mập mờ của hai người Phan Huỳnh Bảo và Vũ Phương Thùy thì đột nhiên tâm trạng Lê Châu Sa lại trở nên phức tạp vô cùng.



Năm phút sau, xe của Phan Huỳnh Bảo đã dừng lại trước cửa nhà họ Phan. Anh ấy vừa đi vào phòng khách đã nhìn thấy sắc mặt Lê Châu Sa khi trắng khi




1412548712.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!

1924514205.jpg



1217840736.jpg



1158786342.jpg



1384229908.jpg
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom