• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Lấy chồng bạc tỷ Full dịch (19 Viewers)

  • Chap-850

CHƯƠNG 850: BỌN HỌ BIẾT RỒI




CHƯƠNG 850: BỌN HỌ BIẾT RỒI
Anh muốn nói cho cô biết, đời này, trừ anh ra, không ai có thể hôn cô yêu cô như anh.
Nhưng mà hình như Trần Nhạc Nhung lại không hiểu, cô giãy dụa trong lòng ngực anh giống như con heo nhỏ, chính là không muốn để anh hôn được cô dễ dàng như vậy.
Nhưng mà cho dù con "heo nhỏ" này giãy dụa thế nào, cũng không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Quyền Nam Dương, chỉ có thể để anh gặm cô một trận.
Trong lòng Trần Nhạc Nhung đau khổ kêu rên, anh Liệt của cô có phải biến cô thành đầu heo nhỏ nướng chín thơm ngát mà gặm không vậy?
Nhìn đi nhìn đi, có lẽ cô đoán đúng rồi!
Trước kia lúc anh Liệt hôn hôn cô sẽ hôn môi cô, gặm gặm cổ cô còn chưa tính, hôm nay lại còn đi xuống dọc theo cổ cô, càng ngày càng quá đáng rồi.
A .....
Lúc nụ hôn của Quyền Nam Dương càng ngày càng đi xuống, Trần Nhạc Nhung sợ tới mức giật mình một cái, vội vàng đưa tay đẩy Quyền Nam Dương ra, sau đó mình cũng lùi về sau hai bước, kéo rộng khoảng cách với anh.
Cô nhìn anh, nhìn thấy tơ máu màu đỏ trong mắt anh giống như dáng vẻ muốn ăn thịt người vậy, nhìn qua rất đáng sợ.
Trước kia Trần Nhạc Nhung chưa từng nhìn thấy dáng vẻ Quyền Nam Dương thế này, sợ tới mức rụt cổ lại: "Anh Liệt, anh. . . . . . em. . . . . ."
Cô lắp bắp đến không biết mình đang nói gì, dừng một chút, trong đầu vẫn giống như hồ dán, cũng không thể tổ chức lại ngôn ngữ lần nữa
Quyền Nam Dương không có mở miệng nói chuyện, chỉ dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm xem xét cô một lúc lâu, tơ máu trong mắt mới tan đi được một chút.
"Anh Liệt, em. . . . . ." Một câu còn chưa nói xong, Trần Nhạc Nhung đã căng thẳng đến nuốt nước miếng, trước đây cô đâu có nhát gan như vậy, hơn nữa người làm cô sợ hãi lại còn là anh Liệt của cô, chuyện này đúng là khó thể tưởng tượng nổi.
Cô thích anh Liệt, lúc nhìn thấy anh chỉ hận không thể dán lấy anh, hôm nay lại lùi rồi lại lùi, chỉ hận không thể nhanh chóng biến mất trước mặt anh Liệt của cô.
"Hả?" Quyền Nam Dương chỉ cao giọng phun ra từ đơn một âm tiết, biểu cảm trên mặt không chút dao động, cũng không biết anh đang nghĩ gì.
"Anh Liệt, để em kiểm ra vết thương trên mặt anh trước đi." Trần Nhạc Nhung giống như đã quên mất vì sao anh Liệt hôn cô, cũng quên mất vì sao lại sợ anh Liệt, nhưng lại còn nhớ rõ trên mặt anh Liệt bị thương.
Quyền Nam Dương nhíu mày: "Em sẽ đau lòng vì anh sao?"
Trần Nhạc Nhung cũng nhíu chặt mày: "Đương nhiên em sẽ đau lòng vì anh."
Quyền Nam Dương chỉnh đốn lại cảm xúc của mình, vẻ mặt vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm Trần Nhạc Nhung: "Vậy em có biết lặng lẽ dẫn Tưởng Linh Nhi ra khỏi bệnh viện, sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho anh không?"
"Em. . . . . ." Cô không có cố ý đâu, là vì cô không chịu được Tưởng Linh Nhi cầu xin mình, cho nên mới dẫn Tưởng Linh Nhi ra ngoài.
Bị Quyền Nam Dương nhìn chằm chằm, Trần Nhạc Nhung thật sự không có cách nào nói dối, đành phải giữ im lặng, một chữ cũng không nói, dù sao cô đã chính miệng đồng ý với Tưởng Linh Nhi, cô không thể nói một đằng làm một nẻo được.
"Nhung Nhung, nói cho anh biết, vì sao muốn dẫn Tưởng Linh Nhi đi?" Quyền Nam Dương nhìn chằm chằm cô, giọng nói dịu dàng hơn rất nhiều.
Nha đầu Trần Nhạc Nhung này chắc chắn không phải một nha đầu tùy hứng làm bậy, cô không nghĩ tới hậu quả mà dẫ Tưởng Linh Nhi đi, chắc chắn sẽ có lý do của cô.
"Bởi vì. . . . . . bởi vì. . . . . . anh Liệt, anh có thể đừng hỏi em được không? Em không muốn nói." Trần Nhạc Nhung cúi đầu xuống, hai bàn tay đan lại với nhau, rối rắm cắn chặt môi mình.
Quyền Nam Dương kiên nhẫn dẫn dắt cô: "Vậy em nói cho anh biết, Tưởng Linh Nhi ở đâu? Anh phái người đi tìm cô ta."
Xem ra mặc dù anh Liệt không có chứng cứ chứng minh là cô dẫn chị Linh Nhi đi, nhưng vẫn chắc chắn là cô đã dẫn chị Linh Nhi đi, đây cũng là sự thật.
Trần Nhạc Nhung hít sâu một hơi, ưỡn ngực, bất chấp nói: "Anh Liệt, chị Linh Nhi đã xảy ra chút chuyện, bây giờ chị ấy không muốn nhìn thấy Long Duy, hy vọng các anh có thể cho chị ấy thời gian để suy nghĩ thật kỹ một chút."
"Không muốn nhìn thấy Long Duy?" Sao lại như vậy?
Quyền Nam Dương có chút không tin lắm, nhưng mà lại nghĩ đến Tưởng Linh Nhi được bọn Trần Nhạc Nhung cứu ra dưới tình huống nào, hình như anh đã hiểu ra chút gì đó.
Có lẽ giữa Long Duy và Tưởng Linh Nhi đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng cuối cùng cụ thể đã xảy ra chuyện gì, người đứng xem như bọn họ không biết, chỉ có thể biết được chân tướng từ hai người bọn họ thôi.
"Anh Liệt, anh nói với Long Duy một tiếng đi." Trần Nhạc Nhung quyết định tuyệt đối phải bảo vệ Tưởng Linh Nhi, sẽ không để người khác ép cô ta làm chuyện cô ta không muốn: "Nếu anh ta thật sự yêu chị Linh Nhi, vậy xin anh ta cho chị Linh Nhi chút thời gian để suy nghĩ, tuyết đối không được ép chị ấy."
"Ừ. Anh biết nên xử lý thế nào rồi." Quyền Nam Dương gật gật đầu, lại xoa xoa đầu Trần Nhạc Nhung: "Sau này muốn làm chuyện gì phải nói trước với anh, không được tự quyết định như vậy nữa."
Trần Nhạc Nhung cười hì hì, nhào vào lòng Quyền Nam Dương, cọ cọ trong ngực anh giống như mèo con: "Anh Liệt, em nhớ rồi. Sau này có chuyện gì chắc chắn sẽ bàn bạc với anh, sẽ không tự quyết định nữa."
"Vậy em vào nhà hỏi Tưởng Linh Nhi một chút, anh có thể đi vào nói hai câu với cô ta không?" Quyền Nam Dương lại nói.
"Anh Liệt, anh biết rồi à!" Vậy mà anh lại biết Tưởng Linh Nhi ở trong phòng cô, người của cô làm sạch sẽ như vậy, anh Liệt còn biết, sao anh lại lợi hại vậy chứ?
"Đi hỏi một chút, anh chờ em." Cô nhóc này có đôi khi thông minh đến không ai sánh bằng, có đôi khi lại ngốc nghếch như đứa ngốc vậy.
Tưởng Linh Nhi do người của cô dẫn đi, Tưởng Linh Nhi lại không có nơi nào có thể đi, Trần Nhạc Nhung cũng sẽ không yên tâm để cô ở nhà người khác, cho nên để Tưởng Linh Nhi ở trong nhà cô, đó là nơi Trần Nhạc Nhung cảm thấy an toàn nhất.
"Nam Dương, Nhạc Nhung, khiến hai người cãi nhau vì tôi, tôi có lỗi quá!" Giọng nói của Tưởng Linh Nhi đột nhiên truyền đến từ sau lưng hai người.
Bọn họ nhìn lại, Tưởng Linh Nhi đã đứng trước cửa phòng khách rồi, cô ta im lặng đứng ở đó, gầy yếu đến một trận gió nhẹ cũng có thể thổi cô ta bay đi, người khác nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng.
"Chị Linh Nhi, vết thương trên người chị còn chưa lành, không thể xuống giường đi lại được, nhanh lên giường nằm đi." Trần Nhạc Nhung vội vàng chạy đến đỡ Tưởng Linh Nhi.
"Chị không sao cả." Tưởng Linh Nhi nắm lấy tay Trần Nhạc Nhung, khẽ vỗ nhẹ: "Có thể để chị nói hai câu với Nam Dương không?"
"Được." Trần Nhạc Nhung rất hiểu chuyện, để phòng khách lại cho anh Liệt và Tưởng Linh Nhi, còn mình trở về phòng.
Cô đúng là về tới phòng, nhưng cô vẫn muốn biết Tưởng Linh Nhi sẽ nói gì với anh Liệt, cho nên lặng lẽ mở ra một khe hở, đứng ở phía sau cửa nghe lén.
"Nam Dương. . . . . ." Tưởng Linh Nhi gọi tên Quyền Nam Dương, sau đó tháo nhẫn đang đeo trên ngón giữa tay trái xuống: "Cái này phiền anh giao cho Long Duy giúp em, em nghĩ anh ấy có thể hiểu."
"Linh Nhi, cuối cùng giữa hai người đã xảy ra chuyện gì?" Quyền Nam Dương không hỏi Tưởng Linh Nhi vì sao lại làm như vậy, mà trực tiếp hỏi trong khoảng thời gian này Tưởng Linh Nhi đã xảy ra chuyện gì.
"Cái gì?" Sắc mặt của Tưởng Linh Nhi trở nên tái nhợt, giọng nói căng thẳng đến run rẩy.
Cô cho rằng người khác đều không biết trong khoảng thời gian này cô đã trải qua chuyện gì, vì sao Quyền Nam Dương lại biết?
Quan hệ của Quyền Nam Dương và Long Duy tốt như vậy, anh đã biết, vậy nói cách khác Long Duy cũng rất có thể đã biết rồi.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Review lấy chồng bạc tỷ
Lấy Chồng Nhỏ Tuổi
  • 5.00 star(s)
  • Diễm My
LẤY CHỒNG ĐIÊN
  • Trần Phan Trúc Giang
Chương 19...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom