• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Lão Tử Không Phải Kẻ Ngốc (1 Viewer)

  • Chương 16-21

Chương 21: Cậu Diệp bình tĩnh?

Mãi đến sau khi Diệp Phong rời đi, Bạch Tô Tô vẫn không đủ can đảm để nhắc đến chuyện “đầu tư” với anh.

Nhưng bởi vì phương diện âm nhạc không xảy ra biến cố nên tâm trạng Bạch Tô Tô vô cùng tốt.

Bạch Kiến Hào thấy vậy thì tâm trạng càng thêm kích động, ông ta cho rằng con gái mình đã dùng mỹ nhân kế thành công, Diệp Phong lại lần nữa trở thành con chó sau đuôi cô ta.

Sau khi Diệp Phong đưa Cố Vân Tương trở về thì anh cũng quay về nhà mình.

“Đinh, chúc mừng ký chủ thành công sửa đổi cốt truyện gốc, đồng thời ảnh hưởng đến cốt truyện gốc, đạt được 1000 giá trị phản công.”

“Đinh, chúc mừng ký chủ thành công đoạt lấy vận may của Lâm Dịch, đạt được 1000 giá trị phản công.”

“Đinh, nhắc nhở của hệ thống: vận may của Lâm Dịch -500.”

Trong phòng ngủ, âm thanh của hệ thống lại vang lên lần nữa, Diệp Phong rất vui, thu hoạch hôm này còn phong phú hơn cả hai lần trước.

“Hệ thống, vận may Lâm Dịch là thế nào?”

Diệp Phong tò mò hỏi, anh nhớ rõ trước đây hệ thống đã từng nói, vận may của Lâm Dịch là nghịch thiên, hơn nữa ông trời còn cho anh ta thêm 900 giá trị mị lực ẩn giấu.

“Lâm Dịch là nam chính tiểu thuyết, vì thế nên có vận may nghịch thiên.”

“Vận may chia thành các cấp độ: vận may nghịch thiên, vận may thần cấp, vận may tiên cấp, vận may người cấp, vận may bình thường.”

“Khi cơ hội, hậu cung, bảo vật của Lâm Dịch bị ký chủ đoạt lấy thì vận may của Lâm Dịch sẽ giảm xuống, mãi đến khi trở thành người bình thường mới thôi.”

Hệ thống nói.

Diệp Phong gật đầu khen ngợi, chỉ cần Lâm Dịch trở thành người bình thường thì anh ta mới chân chính trở thành phế vật.

Mà tất cả mọi thứ của anh ta cũng biến thành đá kê chân trên con đường thành công của anh.

Nếu là như thế thì xem ra sau này anh cần phải gần gũi hơn với Lâm Dịch mới phải.

“Hệ thống, đổi kỹ năng.”

Diệp Phong nói xong, trong đầu lập tức hiện lên cửa hàng của hệ thống.

Diệp Phong nhìn một vòng, anh chú ý đến kỹ năng tinh thông tranh chữ.

Tuy rằng đã lên thuyền Nhan Văn Cảnh, thế nhưng sau này chắc chắn còn phải giao lưu, anh cần phải đề phòng chu đáo.

Tinh thông tranh chữ: Có thể hiểu tất cả các kiến thức liên quan đến trăm chữ trong hai nghìn năm, 1000 giá trị phản công (đã học được).

Chuyên gia tranh chữ: Có thể hiểu hết các tri thức liên quan đến tranh chữ trong vòng năm nghìn năm, 2000 giá trị phản công (chưa học).

Kỹ năng cũng được phân thành các cấp, từ thấp đến cao, như là: cơ bản, hiểu biết, tinh thông, chuyên gia, hoàn thiện.

Diệp Phong suy tư một chút, vẫn lựa chọn bỏ qua chuyên gia, trước mắt mà nói thì tinh thông đã đủ dùng.

Mặc dù theo diễn biết cốt truyện thì còn gặp lại Nhan Văn Cảnh vài lần, thế nhưng không phải hiện tại, vậy nên anh cũng không cần phải vội vàng.

“Hệ thống, đổi chuyên gia kinh doanh.” Cuối cùng Diệp Phong lựa chọn kỹ năng kinh doanh, nguyên nhân rất đơn giản, giúp ông lớn chỉ là nhất thời, nắm giữ kỹ năng kinh doanh cốt lõi mới là một đời.

“Chúc mừng ký chủ thu được chuyên gia kinh doanh, tiêu hao 2000 giá trị phản công.”

“Chuyên gia kinh doanh: Trình độ kinh doanh của ký chủ tương đương với người kinh doanh đứng đầu của mười đế quốc trong nước.”

“Đinh, chúc mừng ký chủ thu được khx năng diễn xuất: Mê hoặc.”

“Mê hoặc: Khi ký chủ bàn chuyện kinh doanh, lời nói tràn ngập sức thuyết phục, giúp cho xác suất thành công tăng lên rất nhiều.”

Không lâu sau, rất nhiều kiến thức về kinh doanh mạnh mẽ ập vào đầu Diệp Phong, anh không khỏi hô lên quá tốt.

Với bản lĩnh này của anh thì còn lo nhà họ Diệp không thể một bước lên mây sao?

Hơn nữa, anh còn có thêm kỹ năng mê hoặc so với người kinh doanh đứng đầu mười đế quốc trong nước kia!

……

Ngày hôm sau, một ngày mới bắt đầu.

Công ty thiết kế của Cố Vân Tương có thêm một ngàn vạn tài chính rót vào, bắt đầu tuyển thêm người mới, vô cùng có sức sống.

Diệp Phong đang tìm kiếm cơ hội đầu tư mới.

Nhà họ Diệp không thiếu tiền, nhưng thị trường Kim Lăng cũng chỉ lớn có bấy nhiêu, ngoại trừ nhà họ Diệp và bốn gia tốc lớn bên ngoài thì một số gia tộc khác cũng được chia một ít thị trường.

Ví dụ như nhà họ Trương của Trương Trạch Hạo gần như chiếm cứ 60% số định mức của thị trường may mặc Kim Lăng.

Một khi muốn sát nhập thị trường đã bị chiếm lấy thì cần phải trả giá vô cùng lớn.

Hơn nữa tranh đấu giữa các ngành lại rất gay gắt, nếu có người ngoài tùy tiện xâm nhập thì sợ sẽ bị hợp sức lại nuốt đến không còn xương.

Trong nhất thời Diệp Phong cũng không có ý tưởng nào hay ho.

Không phải là “Chuyên gia kinh doanh” không có tác dụng, mà là thị trường Kim Lăng quả thực chỉ có như thế.

Nếu không thì tại sao nền kinh tế của một tỉnh ở thành phố thế này sao lại bị xếp cuối ở Giang Nam?

Năm năm trở lại đây nhà họ Diệp cũng không thể tiến thêm bước nào, toàn bộ vẫn giữ nguyên trạng thái cha già đã chiến thắng và giành được trước đó.

Bỗng dưng Phong nhận được cuộc gọi của Trần Tử Huân, anh ta mời Diệp Phong đi uống trà chiều.

“Tên Trần Tử Huân này lại muốn làm cái quỷ gì đây?”

Diệp Phong không khỏi tò mò, mặc dù đêm qua anh ta cũng rất nể tình anh, thế nhưng giao tình của hai người cũng chỉ dừng lại ở vài lần uống rượu, hoàn toàn không sâu.

Huống chi cha anh ta là Trần Thiên Lỗi cực kỳ ghét Diệp Phong.

Diệp Phong suy nghĩ chốc lát vẫn đồng ý, để anh đến xem thử trong hồ lô Trần Tử Huân đang chứa thuốc gì là được rồi.

Ba giờ chiều, khách sạn Dục Quang.

Tầng 1, phòng riêng.

“Cậu Diệp đến rồi.”

Trần Tử Huân đang ngồi bên trong, anh ta vừa uống trà vừa vẫy tay với Diệp Phong.

Bên cạnh anh ta còn có mấy tên khác, bọn họ thấy Diệp Phong đến thì cũng sôi nổi chào hỏi.

“Cậu thế này là sao đây? Sao không đến công ty cha cậu làm mà tìm tôi để uống trà chiều vậy?”

“Đêm qua cậu làm như thế, lúc về cha cậu không xử lý cậu à?”

Diệp Phong cười trêu.

“He he, đừng nhắc đến nữa.”

Trần Tử Huân cười gian một tiếng, nói: “Đêm qua cha tôi trở về, nằm trên giường nói hơn ba tiếng đồng hồ, nói chớ ‘Tử Huân à, sau này con qua lại với cậu Diệp nhiều một chút, mấy người trẻ tuổi các con nên liên lạc với nhau nhiều hơn’.”

“A?”

Diệp Phong nhìn anh ta.

“Còn không phải là do màn trình diễn đêm qua của cậu quá xuất sắc sao? Ông Nhan cũng phải lau mắt mà nhìn, thế nên ấn tượng của cha tôi đối với cậu cũng tốt lên.”

Trần Tử Huân nói.

“Ha ha.”

Diệp Phong không để bụng: “Vậy nên, hôm nay cậu bảo tôi đến đây là để giữ liên lạc đấy à?”

“Chưa đủ, chủ yếu là cha tôi bảo tôi ra ngoài đầu tư chút gì đó, thế nhưng tôi lại không quá am hiểu, vậy nên tôi muốn gọi cậu đến để học hỏi một chút.”

Trần Tử Huân trịnh trọng nói, cố vấn nhà họ Trần cũng không thua kém gì nhà họ Diệp, nhưng rõ ràng bọn họ không gặp được tình huống khó xử như Diệp Phong.

“Kinh doanh ngay lúc này không tốt lắm, sau này có cơ hội lại nói tiếp.”

Diệp Phong đáp lại một câu, sau đó anh dột nhiệt nhớ đến một chuyện: “Cậu có quen ai kinh doang may mặc không?”

“Kinh doanh may mặc? Cậu đến tìm nhà họ Trương đi, bây giờ người đứng đầu nhà bọn họ là Trương Trạch Hạo đấy.”

Trần Tử Huân nói.

“Ngoại trừ anh ta.”

“Cũng không nhất thiết là ngành may mặc, các ngành khác như ngành sản xuất trang sức và thiết kế thương hiệu đều được.”

Diệp Phong nói.

“Hả?”

Trần Tử Huân sửng sốt, anh ta đột nhiên cười phá lên: “Cậu Diệp, cậu đây là đang tìm đối tác cho chị dâu à?”

Cố Vân Tương chính là nhà thiết kế trang phục, nhưng chỉ cần có ý tưởng và phần mềm đủ tốt thì cái gì cũng có thể thiết kế được.

Bây giờ công ty Cố Vân Tương không thiếu tiền, nhưng hẳn là thiếu khách hàng.

“Nếu có thì cậu giới thiệu cho tôi.”

Diệp Phong nói.

“Thật ra là có một người, ông chủ lớn bên Giang Bắc kia, công việc kinh doanh không thua kém nhà họ Trương chút nào.”

“Anh ấy có quan hệ không tồi với nhà họ Trần, hôm nào anh ấy tôi mời anh ấy đến đây giới thiệu cho cậu.”

Trần Tử Huân nói.

“Cứ vậy đi.”

Diệp Phong gật đầu.

Đây chỉ là một đoạn nhạc đệm, thuận tay giúp Cố Vân Tương một chút.

Về phương diện gây dựng sự nghiệp vẫn nên để chính tay cô làm, cô vẫn có năng lực kia.

“Reng reng reng.”

Sau khi Diệp Phong trò chuyện với Trần Tử Huân, ngay khi anh rời khỏi khách sạn thì ông chủ Ý Vị Hiên là Lưu Văn Báo gọi đến.

“Cậu Diệp, chuyện lớn rồi, cái tên Trương Trạch Hạo kia dẫn người đến gây rối ở công ty cô Cố!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom