• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4
  • Chương 1231-1244

Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1231: THẬP THẤT CŨNG SẼ ĐAU LÒNG

“Đúng vậy, em nói.” Mộ Thập Thất nhìn Hoắc Chấn Đông giống như vợ sắp cưới giả.

Không hề có cảm giác không nỡ.

Hoắc Chấn Đông xoay người rời đi.

Mộ Thập Thất nhìn bóng lưng anh ta, ngoan ngoãn đi theo sau lưng, Hoắc Chấn Đông quay đầu lại nhìn cô: “Không phải nói không giữ anh ở lại sao, em đi theo anh làm gì?”

“Em tiễn anh ra ngoài.” Mộ Thập Thất nhìn anh ta thì không nhịn được nở nụ cười.

Hoắc Chấn Đông nhìn khuôn mặt nhỏ của cô cười lên giống như đóa hoa thì cầm tay cô cùng đi đến cửa.

Xe anh ta đậu ở bên ngoài, Mộ Thập Thất đứng trước mặt anh ta nói: “Được rồi, anh về đi.”

Hoắc Chấn Đông nhìn Mộ Thập Thất: “Hai ngày nay anh sẽ rất bận, không thể đến đây thăm em được.”

Theo phong tục kết hôn thì trước khi kết hôn hai người không được gặp nhau.

Hoắc Chấn Đông muốn gặp Bóng Đèn Nhỏ nên mới đến đây.

Mộ Thập Thất gật đầu: “Ừ.”

Hoắc Chấn Đông nhìn cô, đột nhiên đưa tay ôm cô vào lòng.

Mộ Thập Thất giật mình: “Anh làm gì vậy?”

Hoắc Chấn Đông cúi đầu hôn một cái trên mặt cô.

Mộ Thập Thất được anh ta ôm vào lòng thì căng thẳng nắm chặt tay áo của anh ta.

Hoắc Chấn Đông hôn cô, nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô thì không nhịn được bật cười.

Tiếng cười trầm thấp, hơi thở ấm áp thổi vào mặt cô.

Mộ Thập Thất trừng mắt nhìn anh ta một cái: “Anh cười cái gì?”

Hoắc Chấn Đông ôm cô trêu chọc: “Lần trước em chủ động hôn anh, sao không thấy em căng thẳng như vậy?”

Sau nụ hôn của Mộ Thập Thất thì Hoắc Chấn Đông cảm thấy quan hệ của mình và Mộ Thập Thất trở nên phức tạp.

Anh ta chỉ thực hiện mong muốn của ba mẹ nên mới kết hôn với cô.

Nhưng mỗi lần anh ta nhìn thấy cô lại không nhịn được muốn gần cô hơn một chút ——

Dù sao cô đã hôn anh, anh đương nhiên phải dạy dỗ người phụ nữ lớn gan làm bậy này, cho cô biết tay một chút.

Mộ Thập Thất nhắc đến chuyện lần trước thì giả vờ ngốc nghếch: “Cái gì? Em không nhớ rõ lắm.”

Hoắc Chấn Đông ôm cô không buông ra.

Không biết vì sao bọn họ vẫn chưa kết hôn nhưng anh ta đã bắt đầu mong chờ đêm tân hôn của bọn họ rồi.

Mộ Thập Thất nói: “Rốt cuộc anh có đi hay không? Bọn họ đang chờ em đấy.”

Cô nói với bọn họ đi tiễn anh, lâu như vậy chưa quay về, lát nữa cô quay lại chắc chắn lại bị mọi người trêu chọc.

Hoắc Chấn Đông nói: “Đi ngay đây.”

Mộ Thập Thất ghét bỏ nhìn anh ta: “Được rồi, mau đi đi! Anh như vậy làm cho chúng ta giống như mấy người đang yêu nhau vậy.”

“…”

Mộ Thập Thất nói làm cho Hoắc Chấn Đông cảm thấy có chút đau lòng.

Đúng vậy!

Bọn họ không phải là mấy người đang yêu, chưa nói đến chuyện thích nhau.

Anh ta xoa đầu cô: “Anh về đây, Thanh Thu làm phiền em rồi.”

“Cô ấy là bạn em, có gì phiền hay không phiền chứ?” Mộ Thập Thất trừng mắt nhìn anh ta, giọng nói mang theo sự tủi thân nói: “Anh nói chuyện này trước mặt vợ sắp cưới, không sợ vợ sắp cưới tức giận sao?”

Hoắc Chấn Đông nói: “Em không phải là người nhỏ mọn như vậy.”

Ai tức giận chứ anh ta không cảm thấy Mộ Thập Thất sẽ tức giận.

Trái tim của người phụ nữ này rộng như biển cả.

Mấy chuyện ghen tuông này chỉ là chuyện bịa đặt với cô mà thôi.

“Được rồi, anh đi đây, em quay về đi.” Hoắc Chấn Đông mở cửa lên xe.

Mộ Thập Thất trừng mắt nhìn anh ta, còn làm mặt quỷ với anh ta, đồ đáng ghét!

Chẳng lẽ ở trong mắt anh, cô là người sắt thép sao?

Sao anh ta lại tự tin cảm thấy cô sẽ không tức giận?

Trái tim của cô cũng không phải làm bằng sắt thép, cô nhìn anh ta quan tâm một cô gái khác cũng sẽ đau lòng đó biết không?





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1232: THẬT SỰ MUỐN KẾT THÚC

Nhưng…

Cô sẽ không để ý đến thứ không thuộc về mình, cô nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, nhìn giống như không tim không phổi.

Mộ Thập Thất tiễn Hoắc Chấn Đông mới xoay người vào nhà, tiếp đón mấy người họ hàng rồi đi trên lầu.

Cao Thanh Thu tắm rửa cho Bóng Đèn Nhỏ xong thì nhìn thấy Mộ Thập Thất đang giúp mình trải giường, cô nói: “Tớ tự làm là được.”

Mộ Thập Thất quỳ gối trên giường kéo phẳng drap giường đến mức không nhìn thấy một nếp nhăn nào: “Không có việc gì. Tớ thuận tay làm thôi.”

Cao Thanh Thu đặt Bóng Đèn Nhỏ lên giường, cô đến vali tìm quần áo mặc cho Bóng Đèn Nhỏ.

Mộ Thập Thất cầm quần áo: “Tớ muốn giúp thằng bé. Tớ chưa bao giờ mặc đồ cho trẻ con.”

Cao Thanh Thu cười nói: “Được, cậu làm đi.”

Mộ Thập Thất vô cùng tò mò muốn thử làm chuyện này.

Cô vừa giúp Bóng Đèn Nhỏ mặc quần áo vừa tức giận nói: “Tớ nhỏ nhất trong nhà, ba mẹ không cho tớ làm chuyện gì. Lúc trước chị dâu cả tớ sinh con, mẹ tớ ghét bỏ tớ tay chân vụng về nên không cho tớ làm gì cả. Thật ra tớ đâu có ngốc như thế, cậu xem, không phải tớ làm rất tốt sao?”

Cao Thanh Thu nở nụ cười: “Cậu thông minh như vậy, tay chân đâu có vụng về?”

“Đúng vậy.” Cao Thanh Thu khen ngợi làm cho Mộ Thập Thất thích thú Cô nói: “Thanh Thu, cậu đừng nhìn thấy tớ được người nhà cưng chiều, thật ra bọn họ ghét bỏ tớ nhất.”

Các anh trai của Mộ Thập Thất rất tài giỏi, người này tài giỏi hơn người kia nên nổi bật Mộ Thập Thất có vẻ ngốc.

Đương nhiên cô không bao giờ thừa nhận mình ngốc.

Mộ Thập Thất đã lâu không gặp Cao Thanh Thu nên rất vui vẻ, cô trò chuyện với Cao Thanh Thu một lúc lâu mới quay về phòng ngủ.

Cô đứng ở cửa nói với Thanh Thu: “Ngủ ngon, Thanh Thu, ngày mai gặp.”

Cao Thanh Thu gật đầu: “Ngủ ngon.”

Mộ Thập Thất đóng cửa lại đi ra ngoài.

Cao Thanh Thu nhìn về phía Bóng Đèn Nhỏ đã ngủ say, cô đắp chăn cho thằng bé xong cũng nằm xuống.

Sau khi cô nằm xuống lại nghĩ tới chuyện Hoa Ngọc Thành né tránh cô hôm nay.

Cao Thanh Thu dựa đầu vào gối, không biết vì sao đột nhiên nhớ tới lúc trước cô và anh ly hôn.

Lúc đó chỉ là ly hôn giả, nhưng cô không biết rõ tình hình, cảm thấy cuộc sống của mình đột nhiên không còn ý nghĩa, buổi tối không ngủ được, không có anh bên cạnh, cô không quen.

Hiện tại thì sao?

Lần này anh tức giận như vậy, nếu ly hôn thì ly hôn thật sao?

Cao Thanh Thu chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi thì cảm thấy trái tim của mình đau đớn.

Mấy năm ở bên cạnh anh, cô hạnh phúc biết bao, cảm thấy mình đã gặp được điều tốt đẹp nhất trên thế giới này.

Nhưng hiện tại…

Cô có thể sẽ mất anh, có thể không quay lại được cuộc sống ấm áp lúc trước.

Ban đêm có hơi lạnh, Cao Thanh Thu đẩy cửa ban công dựa vào lan can, cô ngẩng đầu nhìn ngôi sao trên bầu trời, nước mắt hơi lạnh chảy xuống từ hốc mắt.

Lần này chú của cô thật sự muốn kết thúc với cô sao?

An An mang thai, gần đây công việc của Cố Sâm vào giai đoạn quan trọng.

Để tiện cho mẹ Hoắc chăm sóc cho cô ta nên hiện tại cô ta ở nhà họ Hoắc.

Sáng hôm sau Cao Thanh Thu mang theo Bóng Đèn Nhỏ đến nhà họ Hoắc một chuyến.

Cô và An An có quan hệ rất tốt nên muốn đến nhà họ Hoắc thăm An An.

Trước hai ngày Hoắc Chấn Đông kết hôn, nhà họ Hoắc vô cùng náo nhiệt, không hề thua kém nhà họ Mộ, từng nhóm họ hàng vội vàng đến nhà.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1233: ĐẾN NHÀ HỌ HOẮC THĂM AN AN

Cao Thanh Thu vừa vào cửa thì Hoắc Chấn Đông nhìn thấy cô nên đi tới.

Tối hôm qua Cao Thanh Thu không ngủ ngon, hôm nay cô thức dậy đã đặc biệt trang điểm, nhìn rất xinh đẹp.

Hoắc Chấn Đông nói: “Em đến đây tìm Ngọc Thành?”

Cao Thanh Thu phủ nhận nói: “Không có, tôi đến đây thăm An An, đây là quà tôi mua cho cô ấy.”

Cô không phải tới tìm Hoa Ngọc Thành, tuyệt đối không phải!

Anh lạnh nhạt như vậy, cô còn tới tìm anh làm gì, sao có thể được chứ?

Cao Thanh Thu đưa quà tặng An An cho Hoắc Chấn Đông, Hoắc Chấn Đông cầm lấy nói: “An An đang ở trên lầu.”

Cao Thanh Thu nói: “Trước đó tôi đã gọi cho cô ấy rồi.”

“Ừm, tôi dẫn em lên.”

Hoắc Chấn Đông cầm quà tặng dẫn Cao Thanh Thu và Bóng Đèn Nhỏ đi lên lầu.

Mẹ Hoắc đang nói chuyện với người khác lại nhìn thấy Cao Thanh Thu đi theo Hoắc Chấn Đông thì nhíu mày lại.

Tuy rằng Cao Thanh Thu lâu rồi chưa tới, nhưng mẹ Hoắc nhớ rất rõ chuyện lúc trước Hoắc Chấn Đông thích cô.

Hoắc Chấn Đông lập tức sẽ kết hôn với Mộ Thập Thất, bây giờ đang ở trong thời điểm quan trọng, mẹ Hoắc lo lắng Cao Thanh Thu xuất hiện sẽ gây ra chuyện gì đó.

Đến lúc đó chuyện kết hôn của Hoắc Chấn Đông bị phá hủy thì bà ta tuyệt đối không bỏ qua cho cô.

Mẹ Hoắc hỏi người hầu: “Cao Thanh Thu đến đây lúc nào?”

Hoa Ngọc Thành đã tới hai ngày cũng không thấy Cao Thanh Thu, bà ta cho rằng lần này Hoa Ngọc Thành một mình đến đây, không mang theo Cao Thanh Thu.

Người hầu nói: “Nghe nói chiều hôm qua đã tới nhưng ở nhà họ Mộ. Quan hệ của cô ấy và Thập Thất rất tốt, rất thân thiết.”

“Cô ta và Thập Thất có quan hệ tốt như vậy sao?”

Không ngờ lại ở nhà họ Mộ.

Mẹ Hoắc tràn đầy nghi ngờ Cao Thanh Thu, bà ta cảm thấy Cao Thanh Thu là một người lòng dạ đen tối, Hoắc Chấn Đông thích cô, cô còn làm bạn với Mộ Thập Thất, rốt cuộc cô có ý đồ gì?

Cho dù thế nào, nếu quan hệ của Hoắc Chấn Đông và Mộ Thập Thất xảy ra vấn đề, người đầu tiên bà ta tìm là Cao Thanh Thu.

Người hầu nhiều chuyện nói với mẹ Hoắc: “Tối hôm qua tôi nghe thấy Chấn Đông và Ngọc Thành nói chuyện, hình như… Hình như cô ấy và Hoa Ngọc Thành cãi nhau, cho nên không đi cùng nhau.”

“…” Mẹ Hoắc nghe thấy Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu cãi nhau thì càng lo lắng.

Lúc trước Cao Thanh Thu là vợ của Hoa Ngọc Thành, Hoắc Chấn Đông là bạn thân của Hoa Ngọc Thành nên còn e ngại Hoa Ngọc Thành, không theo đuổi Cao Thanh Thu.

Nhưng hiện tại…

Nếu Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành xảy ra chuyện gì, cô có ý đồ với Hoắc Chấn Đông thì phải làm sao?

Cao Thanh Thu đi theo Hoắc hấn Đông lên lầu gặp An An, An An nhìn thấy Cao Thanh Thu thì vô cùng vui vẻ: “Thanh Thu.”

Bây giờ bụng của An An rất lớn, nhưng cả người lại giống như con nít, mỗi ngày không buồn không lo.

Cao Thanh Thu nhìn An An, đôi khi cô rất hâm mộ cô ta, không cần phải suy nghĩ chuyện gì.

An An nhìn thấy Bóng Đèn Nhỏ thì vui vẻ không thôi: “Đã lâu không gặp Dương Dương, thật là ngoan! Dương Dương, cho dì ôm một cái.”

Cao Thanh Thu nhắc nhở nói: “Bây giờ bụng của em lớn như vậy nên đừng ôm thằng bé!”

Nhưng cô vẫn không ngăn được An An.

An An không kiềm chế được kích động muốn ôm Bóng Đèn Nhỏ.

Sau đó cô nói chuyện với Cao Thanh Thu.

Gần đây Cố Sâm luôn bận rộn chuyện công ty, bận rộn tranh đấu với Hoa Ngọc Thành và Điện Tử Đông Hằng.

Vì thế anh ta vẫn chưa đến thăm An An.

Nhưng mỗi ngày sáng tối sẽ gọi video tới.

Cao Thanh Thu nói: “Sư phụ của chị vẫn chưa tới sao?”

“Vẫn chưa, anh nói ngày mai sẽ đến.”





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1234: MẸ HOẮC LO LẮNG

Hoắc Chấn Đông kết hôn là chuyện lớn, anh ta là chồng của An An nên phải có mặt.

Cố Sâm thích An An, cho nên anh ta vẫn luôn rất cẩn thận khi đối mặt với người nhà cô.

Cao Thanh Thu nhìn An An quan tâm nói: “Có phải mang thai vất vả lắm đúng không?”

Lần trước cô gặp An An thì bụng cô vẫn chưa lớn như vậy.

“Vẫn ổn.” An An đặt tay lên bụng: “Nhưng Thanh Thu, em sợ quá.”

“Sợ cái gì?”

“Có phải sinh con đau lắm không? Em sợ quá.” Lúc trước cô chỉ muốn sinh con nên không nghĩ đến chuyện khác.

Bây giờ cô sắp sinh nên bắt đầu lo lắng vấn đề này.

Cao Thanh Thu nắm tay cô cười nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, không có việc gì, An An có thể làm được.”

Lúc mang thai cũng không dễ dàng, khi đó Cao Thanh Thu vẫn luôn lo lắng mình không chịu nổ, nhưng cô vẫn chịu đựng được.

An An rất thích Cố Sâm, cho nên cô ấy bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho Cố Sâm.

Cao Thanh Thu nói chuyện với An An một lúc thì, mẹ Hoắc đi vào mang theo trái cây cho bọn họ.

“Dì Hoắc.” Cao Thanh Thu lễ phép chào hỏi.

Mẹ Hoắc nhìn Cao Thanh Thu, trong lòng tràn đầy đề phòng nhưng trên mặt vẫn tươi cười nói: “Đã lâu không gặp cháu, lại đây dì xem. Đúng rồi, cháu không gặp Ngọc Thành sao?”

Cao Thanh Thu nghe thấy Hoa Ngọc Thành thì dừng một chút, cô biết Hoa Ngọc Thành ở chỗ này, lúc nãy Hoắc Chấn Đông có nói với cô.

Cao Thanh Thu xấu hổ nói: “Cháu nói chuyện với An An một lát rồi gặp anh ấy.”

Mẹ Hoắc nói với Cao Thanh Thu: “Chấn Đông nhà dì kết hôn, cháu có thể đến tham gia, dì rất vui vẻ.”

Cao Thanh Thu nói: “Chúc mừng dì Hoắc.”

Mẹ Hoắc cười nói: “Cảm ơn. Lần trước cháu đến, dì có nói hơi khó nghe, cháu đừng để ở trong lòng.”

“Đã qua lâu rồi, cháu đã quên hết.” Chuyện đó trôi qua không bao lâu thì Cao Thanh Thu đã không còn nhớ rõ.

Hơn nữa, hiện tại nhắc lại cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Mọi người đều là người trưởng thành, mấy chuyện râu ria kia cứ để trong lòng là được, không cần phải nhắc lại làm gì.

Mẹ Hoắc nói với Cao Thanh Thu nói: “Quan hệ của Chấn Đông và Thập Thất rất tốt, dì nghe nói cháu và Thập Thất cũng là bạn bè. Cho nên, dì tin cháu sẽ không làm chuyện khiến mọi người xấu hổ đúng không?”

“…” Mẹ Hoắc không quá tin tưởng Cao Thanh Thu, vẫn tràn đầy nghi ngờ Cao Thanh Thu.

Cao Thanh Thu nghe thấy bà ta nghi ngờ mình thì trong lòng không được tự nhiên.

Thái độ của cô cũng nhạt đi, nói với mẹ Hoắc: “Con không có hứng thú với Hoắc Chấn Đông, dì không cần suy nghĩ nhiều.”

“Không có thì tốt.” Mẹ Hoắc cười đứng lên: “Hai đứa nói chuyện đi, dì xuống dưới tiếp khách.”

Bà ta nói xong thì đi ra ngoài.

Cao Thanh Thu nhìn bà ta đóng cửa lại, cảm giác bối rối trong lòng.

An An nhìn Cao Thanh Thu nói: “Thanh Thu…”

Lời này kéo Cao Thanh Thu đang mất tập trung quay lại.

Cao Thanh Thu nhìn An An, nếu không phải hôm nay cô đến thăm An An thì cô vốn không muốn đến chỗ này.

Sự tồn tại của mẹ Hoắc làm cho cô cảm thấy không quá thoải mái.

Cao Thanh Thu và An An nói chuyện một lúc, cô cũng không muốn ở lâu.

Dù sao thời gian còn sớm, cô có thể đi dạo bên ngoài, không cần phải ở lại nhà họ Hoắc.

Kết quả cô ra khỏi phòng An An thì đụng phải Hoa Ngọc Thành, Lý Sơn đi theo sau Hoa Ngọc Thành, anh đứng ở đó nhìn hai mẹ con, vẻ mặt lạnh nhạt khó gần.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1235: HOA NGỌC THÀNH RẤT KIÊU NGẠO

“Ba.”

Bóng Đèn Nhỏ cũng không quan tâm mấy chuyện đó, thằng bé nhìn thấy Hoa Ngọc Thành thì lập tức bước chân ngắn chạy qua.

Hoa Ngọc Thành bế Bóng Đèn Nhỏ lên.

Bóng Đèn Nhỏ hỏi: “Ba đến gặp mẹ sao?”

Tối hôm qua thằng bé và Hoa Ngọc Thành trò chuyện một lát, Hoa Ngọc Thành đồng ý với nhóc sẽ đến gặp Cao Thanh Thu.

Bóng Đèn Nhỏ hỏi làm cho Hoa Ngọc Thành có chút xấu hổ.

Anh ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cao Thanh Thu, sau đó nói với Bóng Đèn Nhỏ: “Ba đến gặp con.”

Ý là… Không phải đến gặp Cao Thanh Thu!

Cao Thanh Thu không nhìn anh, xoay người đi tìm nhà vệ sinh.

Ngày hôm qua anh né tránh cô, hôm nay… Cô không biết nên đối mặt với anh thế nào.

Đúng là buồn cười!

Hiện tại cô muốn nói với anh một câu cũng phải tìm lý do.

Cao Thanh Thu đứng ở trước gương nhìn bản thân bên trong thì lông mày nhíu lại.

Không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy đau đớn như vậy.

Chú yêu cô nhất biến thành một người làm cho cô cảm thấy vô cùng xa lạ.

Hoa Ngọc Thành ôm Bóng Đèn Nhỏ đi gặp thủ trưởng Hoắc, nói chuyện với ông cụ một lúc.

Cao Thanh Thu vốn muốn đi, nhưng đành phải đứng chờ ở bên ngoài, chờ bọn họ nói xong thì cô sẽ đưa Bóng Đèn Nhỏ trở về.

Hoắc Chấn Đông đi tới nhìn thấy Cao Thanh Thu đứng ở chỗ này hỏi: “Sao em không tìm một chỗ ngồi xuống, đứng ở đây làm gì?”

Cao Thanh Thu nói: “Tôi chờ Dương Dương và ba nó nói chuyện một lát rồi đưa thằng bé trở về.”

“Thời gian còn sớm, không đợi một chút nữa sao?” Hoắc Chấn Đông nhìn đồng hồ: “Chờ một lát nữa, tôi lái xe đưa em về!”

Hoa Ngọc Thành ở đây, Cao Thanh Thu cứ vội vàng muốn đi, sau này Hoa Ngọc Thành lại không thể chạy đến nhà họ Mộ tìm người.

Cho nên Hoắc Chấn Đông hy vọng Cao Thanh Thu có thể ở lại ăn một bữa cơm gì đó.

Cao Thanh Thu nói: “Không cần.”

Mẹ Hoắc không thích cô, Hoa Ngọc Thành cũng không muốn thấy cô, Cao Thanh Thu không muốn ở lại để rước lấy nhục nhã.

Hoắc Chấn Đông: “Hay là em đến phòng của An An đi, khi nào Bóng Đèn Nhỏ ra ngoài thì tôi cho người đi tìm em được không?”

Cao Thanh Thu suy đoán Hoa Ngọc Thành và thủ trưởng trò chuyện sẽ hơi lâu nên đồng ý với đề nghị của Hoắc Chấn Đông.

Hoắc Chấn Đông đưa Cao Thanh Thu đến phòng của An An, lúc anh ta đi ra thì mẹ Hoắc đi tới.

“Mẹ.” Hoắc Chấn Đông chào hỏi.

Mẹ Hoắc đi đến trước mặt Hoắc Chấn Đông cảnh giác nói: “Không lẽ còn vẫn chưa hết hy vọng với Cao Thanh Thu sao?”

Bà t thấy anh vô cùng ân cần với Cao Thanh Thu, cũng không thấy anh nhiệt tình với Mộ Thập Thất như vậy.

“Con không biết mẹ đang nói cái gì.” Hoắc Chấn Đông nhìn dáng vẻ lo lắng của mẹ thì an ủi nói: “Con và Thanh Thu không có gì cả, mẹ đừng lo lắng như vậy được không?”

Anh không thích dáng vẻ mẹ tràn đầy thù địch với Cao Thanh Thu.

“Con nghĩ mẹ muốn lo lắng sao?” Mẹ Hoắc nói: “Con và Thập Thất sắp kết hôn, nếu bởi vì cô ta mà xảy ra chuyện gì, ba con và người nhà họ Mộ sẽ không bỏ qua cho con đâu.”

Nếu bọn họ đã đính hôn thì không thể đổi ý.

Nhà họ Mộ và nhà họ Hoắc vô cùng sĩ diện.

Hiện tại họ hàng đã đến, nếu xảy ra chuyện gì thì mặt mũi của hai nhà đều mất hết.

Đến lúc đó Hoắc Chấn Đông chắc chắn sẽ rất thê thảm.

Không nói tới người khác, có lẽ thủ trưởng sẽ đánh anh ta đến tàn phế.

Hoắc Chấn Đông nói: “Mẹ suy nghĩ nhiều quá.”

Lần trước anh ta và Cao Thanh Thu trò chuyện thì anh ta đã bình tĩnh hơn nhiều.

Anh ta sẽ không phá hỏng hạnh phúc của cô và Hoa Ngọc Thành, cũng sẽ không mang lại phiền phức cho cô.

Cho dù hôm nay cô và Hoa Ngọc Thành chia tay, anh ta cũng sẽ không đến với cô.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1236: ĐI GỌI THANH THU ĐẾN ĐÂY

Bởi vì anh biết, nếu như chỗ của anh xảy ra chuyện gì đó sơ suất, người đầu tiên không may đó chính là Cao Thanh Thu.

“Cái gì gọi là mẹ suy nghĩ quá nhiều chứ.” Mẹ Hoắc căng thẳng nói: “Mẹ nghe nói con bé đang ầm ĩ đòi ly hôn với Ngọc Thành, một khi ly hôn rồi thì con bé không có nơi nương tựa, không tìm con thì có thể tìm ai được.”

“...” Hoắc Chấn Đông nghe thấy lời của mẹ mình thì đã bắt đầu thấy nhức đầu: “Mẹ đừng có nghĩ những chuyện này nữa có được hay không hả? Người ta với Ngọc Thành rất tốt với nhau, có chuyện gì của con đâu chứ.”

Cũng chỉ là một trận cãi vã nhỏ mà thôi, Hoa Ngọc Thành vẫn cưng chiều Cao Thanh Thu như cũ, người khác nhìn không ra, nhưng mà Hoắc Chấn Đông có thể nhìn ra được.

Nếu như ai đó có ý với Cao Thanh Thu, chắc chắn Hoa Ngọc Thành là người đầu tiên đứng ra.

Chỉ là hiện tại... hai người bọn họ đều đang trong giai đoạn làm giá.

...

Hoa Ngọc Thành đang nói chuyện với lão thủ trưởng, lão thủ trưởng nhìn Bóng Đèn Nhỏ rồi cười nói: “Lần trước chú đến đây thì giống như là một hạt đậu nhỏ vậy, bây giờ đã lớn như thế rồi.”

Biết đi, biết nói chuyện.

Mỗi lần chỉ cần nhìn thấy mấy đứa bé này thì liền biết thời gian trôi qua rất nhanh.

Hoa Ngọc Thành nhìn Bóng Đèn Nhỏ một cái, phụ họa theo lời của lão thủ trưởng mà nói: “Thời gian trôi qua rất nhanh.”

Chỉ chớp mắt anh đã rời khỏi bộ đội nhiều năm như vậy, gặp được Cao Thanh Thu, giống như là chuyện thật lâu về trước.

“Đúng vậy đó.” Lão thủ trưởng nói: “À đúng rồi, Thanh Thu đâu rồi? Sao con bé không đến đây, đã lâu rồi không gặp con bé, cháu gọi con bé đến đây cho chú gặp một chút.”

“...” Nhắc đến Cao Thanh Thu, trong mắt của Hoa Ngọc Thành lại có chút chần chờ.

Lão thủ trưởng nhìn Hoa Ngọc Thành, phát hiện ánh mắt của Hoa Ngọc Thành dường như trở nên tối hơn sau khi nhắc đến Cao Thanh Thu.

Mắt nhìn của người già luôn rất sáng, nhìn ra được có lẽ là tình cảm của Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành đã xảy ra chúa vấn đề.

Lão thủ trưởng nhìn về phía Tống Phó Quan ở bên cạnh, nói: “Đi gọi Thanh Thu đến đây.”

Tống Phó Quan nghe xong thì liền đi ra ngoài.

Hoa Ngọc Thành ngồi ở phía đối diện của lão thủ trưởng, nhớ đến Cao Thanh Thu... không biết tại sao, chỉ là muốn nhìn thấy cô, trong lòng đột nhiên lại căng thẳng.

Cao Thanh Thu vẫn còn đang ở trong phòng của An An, đang nói chuyện cùng với An An thì nghe thấy có tiếng gõ cửa.

Cô đứng dậy đi ra mở cửa, nhìn thấy Tống Phó Quan đang đứng ở cửa.

“Chú Tống.”

Thái độ của Tống Phó Quan rất lễ phép: “Lão thủ trưởng nói là cô đã đến đây, cho nên gọi cô qua để chào hỏi.”

“… À, được rồi.” Lão thủ trưởng luôn đối xử với Cao Thanh Thu rất tốt, nếu như đây là mệnh lệnh của ông ấy thì Cao Thanh Thu cũng không đành từ chối.

Cô quay lại trong phòng, cầm lấy áo khoác của mình lên, sau khi mặc xong rồi mới đi theo Tống Phó Quan ra khỏi cửa để đến gặp lão thủ trưởng.

Lúc đi vào phòng làm việc thì nhìn thấy Hoa Ngọc Thành đang ngồi ở đó, Bóng Đèn Nhỏ đang đứng ở bên cạnh của anh.

Chỉ là nhìn thấy bóng lưng của anh, trái tim của Cao Thanh Thu liền nhảy lên.

Cao Thanh Thu đông cứng tại chỗ, cô cứ cảm thấy cơ thể của mình hình như không nghe theo sai kiến của cô. Cô dựa vào ý chí rất lớn để đi đến, mỗi một bước đi đến gần anh, cô đều cảm thấy lòng mình càng khẩn trương hơn một phần.

Lão thủ trưởng nhìn Cao Thanh Thu, cười nói: “Thanh Thu.”

“Cháu chào chú Hoắc.”

Lão thủ trưởng chỉ vị trí ở bên cạnh của Hoa Ngọc Thành rồi nói: “Nhanh ngồi xuống đi, đã lâu rồi không gặp cháu, đều đến đây cả rồi mà cũng không chịu tới chào hỏi, e là chú không kêu người đi gọi cháu thì cháu cũng không đến đây để gặp chú phải không?”

Cao Thanh Thu có chút xấu hổ: “Cháu biết là chú bận rộn, cho nên không dám đến làm phiền, nên mới đến gặp An An một chút.”

Lão thủ trưởng đối xử với cô rất tốt, nhưng dù sao cũng không phải là người cùng một thế giới với cô. Tuổi của Cao Thanh Thu vẫn còn nhỏ, đối với mấy người bọn họ thì không có chủ đề chung, cho dù có ngồi cùng một chỗ thì cũng không có chủ đề nào.














Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1237: VÌ GẶP ANH CHO NÊN MỚI ĐẾN NHÀ HỌ HOẮC

Trước kia lão thủ trưởng là vì nể mặt Hoa Ngọc Thành, cho nên mới chăm sóc cô đủ kiểu, còn bây giờ thì...

Sao cô có thể mặt dày mày dạn chạy đến đây nhận người thân được?

Lão thủ trưởng cười nói: “An An vẫn cứ luôn nhắc đến tên của cháu đó, lần nào trở về, ngoại trừ Cố Sâm thì người được nhắc nhiều nhất chính là cháu, cứ nói là Thanh Thu đối xử với con bé tốt không ai bằng.”

An An bị bệnh, bình thường chẳng có người muốn gặp cô ta, khi mọi người nhìn thấy thì bọn họ cũng đều tránh xa cô ta.

Cao Thanh Thu thì vẫn còn tốt, cô không ngại những chuyện này. Lúc An An ở Giang Châu, chỉ cần cô có thời gian rảnh thì đều sẽ chăm sóc cô ấy được bao nhiêu thì chăm sóc bấy nhiêu.

Từ trước đến nay cô đều là người như thế này, người khác đối xử với cô tốt một chút thì cô cũng sẽ đối xử với người đó tốt đủ kiểu.

Cao Thanh Thu mỉm cười nói: “Đều là chuyện nên làm ạ.”

Lão thủ trưởng nói: “Cũng đã đến đây rồi, vậy thì chiều nay cùng nhau ăn một bữa cơm đi, dù sao Ngọc Thành cũng đang ở đây.”

Lão thủ trưởng nói xong thì nhìn về phía Hoa Ngọc Thành,

Cao Thanh Thu cũng nhìn về phía Hoa Ngọc Thành.

Giờ phút này, khoảng cách của hai người gần nhau cực kỳ.

Cao Thanh Thu nhìn anh, vô thức nhớ đến đêm hôm trước cãi nhau cùng với anh, bộ dạng anh ức hiếp cô.

Cô có chút không được tự nhiên mà nhẹ gật đầu, đồng ý lời mời của lão thủ trưởng: “Dạ được ạ.”

Chuyện cãi nhau với Hoa Ngọc Thành, Cao Thanh Thu quan tâm đến mặt mũi lẫn nhau cho nên cũng không muốn nhắc đến ở trước mặt của lão thủ trưởng.

Cô không phải là một kẻ ngốc, không nói đến chuyện bọn họ vẫn còn chưa ly hôn, cho dù thật sự ly hôn rồi, dựa vào tình cảm nhiều năm như vậy thì cũng phải quan tâm đến mặt mũi lẫn nhau chứ.

Sau khi nói chuyện xong với lão thủ trưởng ở trong phòng làm việc, lão thủ trưởng còn có khách, Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành liền đi ra ngoài.

Bóng Đèn Nhỏ được Hoa Ngọc Thành ôm đi ở phía trước, Cao Thanh Thu đi ở sau lưng của anh, vẫn luôn không nói chuyện.

Cho dù là hai người đi cùng với nhau mà ai cũng không chịu chủ động mở miệng, cũng uổng công thôi.

Bóng Đèn Nhỏ ở trong ngực của Hoa Ngọc Thành, hỏi Hoa Ngọc Thành: “Ba ơi, sao ba với mẹ lại không nói chuyện với nhau?”

“...” Hoa Ngọc Thành dừng bước lại, nhìn lướt qua Cao Thanh Thu.

Anh cũng muốn nói chuyện với Cao Thanh Thu, nhưng mà suy nghĩ cả ngày cũng không nghĩ ra được nói cái gì mới tốt.

Tối hôm qua cô còn kêu Lý Sơn chuyển lời về bàn chuyện ly hôn.

Chỉ là nghĩ đến đây, trong lòng của Hoa Ngọc Thành sẽ rất khó chịu, cũng hơi tức giận.

Một tuần cũng đã qua rồi, quả nhiên cô vẫn còn suy nghĩ chuyện muốn ly hôn.

Cái này khiến anh cảm thấy không biết phải làm như thế nào cho phải.

Sợ là một giây sau cô nói ra mấy chuyện ly hôn gì đó, anh nghe được đoán chừng lại tức giận.

Cao Thanh Thu cũng không đáng sợ như là Hoa Ngọc Thành suy nghĩ, vừa mở miệng nói chuyện thì muốn nhắc đến chuyện ly hôn.

Tối hôm qua kêu Lý Sơn chuyển lời là bởi vì ở ngay trước mặt của Hoa Ngọc Thành, cô nói không nên lời, bây giờ vừa nhìn thấy anh, cảm giác chua xót trong lòng liền bộc phát.

Hoắc Chấn Đông đứng ở cách đó không xa nhìn qua hai người bọn họ, bất đắc dĩ thở dài, thật là chịu không được mà!

Cao Thanh Thu đứng ở trước mặt của Hoa Ngọc Thành, cũng không nói chuyện, chẳng qua là cảm thấy bầu không khí cực kỳ xấu hổ.

Cũng may là lúc này điện thoại di động vang lên, Cao Thanh Thu cầm điện thoại di động đi đến bên cạnh nghe máy.

Mộ Thập Thất thân thiết nói ở trong điện thoại: “Thanh Thu, tối nay tớ sẽ làm tiệc độc thân, cậu nhớ kỹ là phải đến đó nha.”

Cao Thanh Thu gật đầu: “Được rồi, tớ sẽ đến mà, chú Hoắc kêu tớ ở lại ăn cơm ở nhà họ Hoắc, tớ ăn xong sẽ đến đó ngay.”

Mộ Thập Thất nói: “Được rồi, lát nữa gửi địa chỉ vào điện thoại của cậu nha, cậu với tổng giám đốc Hoa như thế nào rồi? Anh ta có nói chuyện với cậu không vậy?”

Đối với chuyện của Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành, Mộ Thập Thất cũng rất quan tâm.

Bởi vì chuyện của mẹ Hoắc, thật ra thì Cao Thanh Thu cũng không muốn đến nhà họ Hoắc. Cô muốn đi đến đây, nào có phải là muốn gặp An An, rõ ràng là muốn gặp người nào đó.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1238: TIỆN NGHI CHO HOẮC CHẤN ĐÔNG RỒI

Nếu như mà người đó biết phải trái, vậy thì dễ nói rồi, người đó cũng quá không biết điều rồi.

Cao Thanh Thu nhớ đến sự lạnh nhạt của Hoa Ngọc Thành, cô nói: “Không có.”

Mộ Thập Thất hít sâu một hơi, cảm thấy Hoa Ngọc Thành chính là một tên đầu heo.

Cô ấy an ủi Cao Thanh Thu: “Không có sao đâu, anh ta không nói thì thôi bỏ đi, cứ để mai mốt cho anh ta hối hận chết luôn.”

Mộ Thập Thất cúp điện thoại với Cao Thanh Thu rồi lại gọi điện thoại qua cho Hoắc Chấn Đông: “Người bạn Hoa Ngọc Thành đấy của anh là có chuyện gì xảy ra vậy? Rốt cuộc là anh có khuyên anh ta hay không đó? Hoắc Chấn Đông, em nói cho anh biết nha, nếu như anh ta cứ không chịu để ý đến Thanh Thu như thế này, vậy thì cũng đừng trách em không khách khí.”

Hoắc Chấn Đông nghe giọng điệu tức giận của Mộ Thập Thất ở trong điện thoại, cười cười nói: “Em muốn làm như thế nào mà không khách khí?”

Bây giờ anh ta cũng suy nghĩ giống như Mộ Thập Thất, đều hi vọng Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu làm hòa với nhau.

Cao Thanh Thu đến đây, Mộ Thập Thất cũng thông qua đó mà tức giận với Hoắc Chấn Đông.

Kết quả là bọn họ ở đây gấp muốn chết đi được, vậy mà Hoa Ngọc Thành lại không sốt ruột tí nào, Hoắc Chấn Đông cũng rất bất đắc dĩ.

Bây giờ so với những chuyện này, anh càng tò mò hơn người vợ sắp cưới của mình muốn làm gì Hoa Ngọc Thành.

Mộ Thập Thất nói: “Tối nay em đã gọi điện thoại mời Thanh Thu đi tham gia tiệc độc thân của em, em sẽ tìm một anh trai cho Cao Thanh Thu, à không tìm hai người... để em xem xem tổng giám đốc Hoa còn có thể bình tĩnh như vậy được không.”

Hoắc Chấn Đông nâng khóe miệng: “Chuyện của người khác, em có thể đừng gấp như vậy được không hả?”

“Thanh Thu tốt như vậy, em không muốn để ai bắt nạt cậu ấy.”

Nếu như là bạn bè của cô, vậy thì cô sẽ dùng cả sức lực để bảo vệ.

Loại chuyện như là Hoa Ngọc Thành bắt nạt Cao Thanh Thu, đương nhiên là không thể nào ngồi yên không quan tâm được.

...

Buổi chiều, Cao Thanh Thu dùng cơm ở nhà họ Hoắc.

Hoa Ngọc Thành cũng ở đây.

Chỉ là lúc ăn cơm, hai người bọn họ không nói với nhau cái gì. Hoắc Chấn Đông nhìn hai người bọn họ, mặc dù là rất gấp nhưng mà cũng cảm thấy là mình không giúp được gì.

Ăn cơm xong, Hoắc Chấn Đông sắp xếp tài xế cho Cao Thanh Thu, đưa Cao Thanh Thu ra từ trong nhà, nói với Cao Thanh Thu: “Tối nay nhớ là phải kêu Thập Thất về nhà sớm đó nha, đừng có chơi quá muộn, con người của em ấy rất ham chơi, chơi cái gì cũng quên luôn trời đất.”

Ngày mai là ngày tổ chức hôn lễ, tất cả mọi người đều sẽ rất bận rộn Hoắc Chấn Đông sợ là cô ngủ muộn quá thì ngày mai sẽ thức dậy không nổi.

Cao Thanh Thu gật đầu: “Ừm.”

Cô thấy dáng vẻ của Hoắc Chấn Đông rất quan tâm tới Mộ Thập Thất, cảm thấy rất vui mừng.

Mặc dù là trước kia có chút không dám tin, nhưng mà bây giờ anh ta đối xử với Thập Thất cũng rất tốt.

Hoắc Chấn Đông mở cửa xe ra cho Cao Thanh Thu, để Cao Thanh Thu lên xe rồi nói với tài xế: “Lái xe chậm một chút, cẩn thận một chút đó.”

“Biết rồi ạ.”

Hoa Ngọc Thành đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn bộ dạng của Hoắc Chấn Đông vô cùng quan tâm với Cao Thanh Thu, lông mày nhíu lại.

Bây giờ anh không nói lời nào với Cao Thanh Thu, ngược lại tiện nghi cho Hoắc Chấn Đông rồi!

Sau khi Hoắc Chấn Đông tiễn Cao Thanh Thu đi thì mới trở lại trong nhà, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành đang đứng ở đó, đi đến nói: “Tối nay tôi có hẹn mấy người bạn, chúng ta ra ngoài tụ tập một hôm đi.”

Chơi bời nhiều năm như vậy rồi, bắt đầu từ ngày mai anh ta sẽ trở thành một người đàn ông đã kết hôn, đương nhiên là tối nay phải chúc mừng thật đàng hoàng.

Hoa Ngọc Thành nhìn Hoắc Chấn Đông, sâu xa nói: “Cậu đối xử với Thanh Thu cũng nhiệt tình quá nhỉ.”

Hoắc Chấn Đông thích Cao Thanh Thu, cho dù bây giờ có phải là sắp kết hôn hay không, Hoa Ngọc Thành cũng không hề vui.

Chỉ trách Thanh Thu của anh được người khác yêu mến, ai cũng muốn đến để bắt chuyện.

Hoắc Chấn Đông nở nụ cười, cố ý nói: “Sao vậy, ghen rồi à? Nếu như ngay cả như thế này mà cậu cũng không chịu được, vậy thì sau này phải làm sao bây giờ đây. Chờ đến lúc ly hôn, sớm tối cô ấy đều ở cùng với người đàn ông khác, cho nên cậu vẫn nên làm quen sớm một chút đi.”





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1239: THẬP THẤT GIỚI THIỆU ANH TRAI CHO THANH THU

Anh ta rõ ràng là đang nói đùa với Hoa Ngọc Thành.

Mặc dù là như vậy, sắc mặt của Hoa Ngọc Thành vẫn trở nên cực kỳ khó coi.

Bạn bè của Hoắc Chấn Đông đều là những người anh em cũ, mọi người đều biết anh ta sắp kết hôn, ai cũng vui mừng hận không thể chuốc say anh ta.

Hoắc Chấn Đông vẫn còn có lý trí, uống chút rượu, nhưng mà cũng không uống nhiều.

...

Tiệc độc thân của Mộ Thập Thất thì rất náo nhiệt, bình thường cô ấy quen biết với rất nhiều người, ngoại trừ mấy chị em thì còn có bạn thân là nam.

Tâm trạng của Cao Thanh Thu không phải là rất tốt, tất cả mọi người đều đang chơi vui vẻ, cô chỉ im lặng ngồi ở một bên uống đồ uống.

Mộ Thập Thất đi đến nhìn Cao Thanh Thu: “Cậu không chơi đùa với mọi người hả?”

“Tớ không chơi đâu.” Cao Thanh Thu nói với Mộ Thập Thất: “Cậu cứ tiếp đãi bọn họ đi, không cần phải để ý đến tớ.”

“Sao có thể mặc kệ cậu được chứ.” Mộ Thập Thất ngồi ở bên cạnh của Cao Thanh Thu, ôm vai của cô rồi nói: “Đừng ủ rũ vì tổng giám đốc Hoa nữa, anh ta không để ý đến cậu thì đó là chuyện của anh ta, buồn bã vì anh ta là không đáng đâu. Cậu nhìn thử xem, có phải là tối hôm nay chỗ của chúng ta có rất nhiều bạn trai hay không?”

Ngay cả minh tinh như Đồng Dương cũng đến đây.

Cao Thanh Thu nhìn qua Mộ Thập Thất, tính cách của Mộ Thập Thất tươi sáng lại rất dịu dàng, bạn bè có nhiều như vậy thì cũng không bất ngờ gì. Chỉ là, không phải người mà cô quen biết hơi nhiều rồi đó chứ!

Cao Thanh Thu nói: “Đúng vậy, có rất nhiều.”

Mộ Thập Thất chỉ vào một bạn nam có bộ dạng đẹp trai trong số đó: “Cậu nhìn xem trên đời này cũng không phải chỉ có một mình tổng giám đốc Hoa, mấy người ở bên đó, cậu coi trọng người nào, để tớ kêu bọn họ đến đây với cậu.”

Không hiểu sao Cao Thanh Thu lại cảm thấy Thập Thất giống như mấy người mai mối.

“Không cần đâu.” Cao Thanh Thu không thích gần gũi với mấy người đàn ông khác.

Nhất là sau khi kết hôn với Hoa Ngọc Thành, cô liền được dạy dỗ ngoan ngoãn nghe lời.

“Sợ cái gì chứ, thẹn thùng hả?” Mộ Thập Thất nói: “Con người của bọn họ đều rất tốt.”

Nói xong với Cao Thanh Thu thì Mộ Thập Thất liền lên tiếng gọi, có hai người con trai mặc đồ tây đi tới.

Mộ Thập Thất giới thiệu với bọn họ: “Đây là Cao Thanh Thu, bạn của tôi đó, mọi người cứ gọi cậu ấy là Thanh Thu thì được rồi. Hôm nay tâm trạng của cậu ấy không tốt, mọi người phải dỗ dành cậu ấy cho đàng hoàng đó nha.”

“...” Cao Thanh Thu nhìn Mộ Thập Thất, nghe thấy cô ấy nói những lời này, quả thật không thể tin được, như thế này cũng được nữa hả?

Cao Thanh Thu nhỏ giọng nói với Mộ Thập Thất: “Hình như là cái này không tốt lắm đâu.”

Bị chú biết được, chắc chắn là cô sẽ chết rất thảm.

Mộ Thập Thất nói: “Có cái gì mà không được chứ? Sợ cái gì? Sợ tổng giám đốc Hoa hả? Dù sao thì anh ta cũng không thèm để ý, làm phụ nữ mà, chúng ta phải hiểu chuyện một chút. Lúc bạn trai hoặc chồng không để ý đến cậu thì chúng ta phải học được cách tự mình tìm mấy anh trai khác mà chơi đùa.”

Trước giờ Mộ Thập Thất cứ luôn tinh nghịch, lời của cô ấy nói ra, ngay cả anh trai của cô ấy nghe thấy cũng muốn lôi ra mà đánh cho một trận.

Chuyện này thì Cao Thanh Thu không học được.

Nhưng vẫn nhịn không được mà vỗ tay cho Mộ Thập Thất.

Cô nhớ đến Hoa Ngọc Thành, cảm thấy bản thân mình quen thuộc với ngày tháng sống bên cạnh anh.

Nói không chừng là bây giờ anh căn bản cũng không quan tâm đến có phải là cô đang nói chuyện với người đàn ông khác hay không.

“Thập Thất.”

Bên cạnh có người gọi Mộ Thập Thất, Mộ Thập Thất đi tới, để Cao Thanh Thu lại cho hai người con trai này.

Hai người con trai này cũng không phải là loại hèn hạ.

Biết Cao Thanh Thu là bạn của Mộ Thập Thất nào dám đối xử với cô thế nào.

Chỉ là rất dịu dàng nói chuyện với cô, nói chuyện được một lúc thì mở rộng ra chủ đề.

Cao Thanh Thu rất ít nói, bọn họ cũng không quan tâm.

...

Hoắc Chấn Đông bưng ly rượu lên uống với bọn họ, nhìn về phía Hoa Ngọc Thành ở một bên, anh ta đi tới rồi nói: “Lúc nãy Thập Thất vừa gửi đến cho tôi một tấm ảnh chụp của Thanh Thu nhà cậu, cậu có muốn nhìn một chút hay không?”





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1240: HOA NGỌC THÀNH TỨC GIẬN RỒI

“...” Hoa Ngọc Thành cảnh giác nhìn Hoắc Chấn Đông.

Hoắc Chấn Đông mở điện thoại di động ra đưa ảnh chụp cho Hoa Ngọc Thành xem.

Trên ảnh chụp là Cao Thanh Thu đang ngồi nói chuyện với hai cậu trai, hai cậu trai kia có vẻ cũng rất ân cần với cô.

Lúc đầu Hoa Ngọc Thành cũng bình tĩnh uống rượu, giờ phút này nhìn thấy những tấm ảnh này, thiếu chút nữa đã tức học máu: “Đây là cái gì hả?”

Hoắc Chấn Đông không bỏ qua mưa to gió lớn ở trong mắt của Hoa Ngọc Thành, tiếp tục bày ra dáng vẻ bình tĩnh mà thêm mắm dậm muối: “À, hai người này là bạn của Thập Thất đó, hình như là cảm thấy hứng thú với Thanh Thu. Tuổi của Thanh Thu cũng không lớn, lớn lên lại xinh đẹp, con gái đáng yêu như cô ấy thật ra rất được người khác yêu thích. Có điều là... dù sao thì cậu cũng không ngại có đúng không?”

Hoắc Chấn Đông hoàn toàn dùng giọng điệu của người ngoài cuộc mà nói chuyện, không hề quan tâm đến ánh mắt của Hoa Ngọc Thành khó coi tới cỡ nào.

Hoa Ngọc Thành trừng mắt nhìn Hoắc Chấn Đông: “Cô vợ sắp cưới của cậu cũng hay quá nhỉ.”

“...” Hoắc Chấn Đông nhướng mày.

Chỉ thấy Hoa Ngọc Thành vừa nói dứt lời thì nhanh chóng đi ra ngoài.

Hoắc Chấn Đông đã hoàn thành nhiệm vụ, trả lời lại tin nhắn cho Mộ Thập Thất: “Đã cho cậu ấy xem rồi, cậu ấy rất tức giận.”

Anh ta cũng phục mình luôn, vậy mà lại có thể góp sức với Mộ Thập Thất để chơi trò chơi ngây thơ như thế này.

“Còn biết tức giận là tốt rồi.” Ảnh chụp là Mộ Thập Thất cố ý chụp, chính là muốn để cho Hoa Ngọc Thành xem, chọc tức anh.

Cao Thanh Thu nói mấy câu với hai người kia thì liền đi ra.

Mặc dù là Mộ Thập Thất nói như vậy, nhưng mà cô vẫn không quen tùy tiện nói chuyện phiếm với mấy người đàn ông khác.

Cho dù cô với Hoa Ngọc Thành có cãi nhau hay không, cô cũng không thể làm được loại chuyện này.

Buổi tiệc kết thúc, Cao Thanh Thu và Mộ Thập Thất đi ra từ khách sạn, dưới ánh đèn có một chiếc xe đang đậu ở đó, hai người bọn họ vừa mới đi ra thì người trong xe liền mở cửa bước xuống.

Hoa Ngọc Thành đứng bên cạnh xe nhìn về phía Cao Thanh Thu, Cao Thanh Thu không biết là tại sao anh lại ở đây, cũng không có động tác gì.

Sáng ngày hôm nay cô vẫn luôn ở nhà họ Hoắc với Hoa Ngọc Thành, hai người bọn họ đều không nói với nhau câu nào, giờ phút này cô cũng không trông cậy vào anh sẽ nói cái gì.

Cao Thanh Thu cho là Hoa Ngọc Thành sẽ không thèm nhìn cô giống như là ban ngày, một giây sau lại nghe thấy Hoa Ngọc Thành ra lệnh: “Lên xe.”

Mộ Thập Thất đứng ở một bên nhướng nhướng mày, không ngờ đến Hoa Ngọc Thành lại đến nhanh như vậy.

Cô ấy cũng không ngăn cản Cao Thanh Thu, nhìn Cao Thanh Thu đang đi về phía của Hoa Ngọc Thành.

Cao Thanh Thu rất ngoan, cho đến bây giờ Hoa Ngọc Thành nói cái gì thì cô cũng nghe cái đó, cho dù hai người bọn họ đang cãi nhau, chỉ cần anh nói thì cô cũng không dám từ chối anh.

Cao Thanh Thu đi đến, Hoa Ngọc Thành mở cửa xe ra, cô ngồi vào trong xe. Rất nhanh, Hoa Ngọc Thành cũng ngồi vào.

“Lái xe đi.”

Hai tay của Cao Thanh Thu nắm lại đặt trên đầu gối, nghe thấy Hoa Ngọc Thành ngồi ở bên cạnh ra lệnh với tài xế.

Cô cũng không biết là sao anh lại đột nhiên đến tìm cô.

Hoa Ngọc Thành ngồi ở bên cạnh của Cao Thanh Thu, toàn thân cao thấp đều đang phát ra hơi lạnh không có cách nào che giấu được. Anh nhìn Cao Thanh Thu, lồng ngực phập phồng, nhớ đến cô ngồi cùng một chỗ với người đàn ông khác chụp ảnh với nhau, có một cơn tức giận đang dâng trào trong ngực.

Xe lái khoảng chừng hai mươi phút, Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu đều không nói gì, Cao Thanh Thu nhìn ra ngoài cửa sổ không nói không rằng, chỉ có thể nghe thấy bên cạnh đang truyền đến cơn giận dữ từ trên người của Hoa Ngọc Thành.

Cuối cùng xe dừng lại ở khách sạn, Hoa Ngọc Thành bước xuống từ trên xe, nói với Cao Thanh Thu: “Xuống xe.”

Cao Thanh Thu nhìn anh một cái, phát hiện anh đã xoay người đi, chỉ để lại một bóng lưng lạnh lùng cho cô.

Cô mở cửa xe ra, cẩn thận từng li từng tí bước xuống từ trên xe, tài xế lái xe rời đi.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1241: TRỪNG PHẠT TRONG THANG MÁY

Hoa Ngọc Thành đang bận bộ đồ tây đi ở phía trước, cũng không gọi cô, giống như là biết cô sẽ đuổi theo vậy.

Sự thật chính minh, đúng là Cao Thanh Thu đang đi theo sau lưng của anh.

Đi vào trong khách sạn, Hoa Ngọc Thành bước vào thang máy, Cao Thanh Thu cũng bước vào theo, nhìn thấy anh quét thẻ phòng, thang máy đi lên.

Bởi vì chỉ có hai người là anh và cô, trong thang máy lại lộ ra vẻ yên tĩnh cực kỳ.

Cao Thanh Thu căng thẳng lên tiếng nói: “Chú tìm em là để bàn chuyện ly hôn hả?”

Ngoại trừ cái đó ra, cô không nghĩ ra được nguyên nhân sao anh lại đến tìm cô.

Anh tức giận lâu như vậy, sẽ không phải là không có dấu hiệu gì mà đến làm hòa với cô đó chứ?

Ly hôn à?

Cái từ này giống như là ngòi nổ, đốt lên lửa giận Hoa Ngọc Thành đã kiềm chế rất lâu.

Cao Thanh Thu còn chưa kịp phản ứng, chỉ nhìn thấy trước mắt tối sầm lại, thân hình cao lớn của người đàn ông đã chèn ép tới, đè cô trong một góc thang máy, hung hăng cắn môi của cô.

Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành trước mắt mình, cảm thấy tay mình cứng đơ.

Không phải là tìm cô để nói chuyện ly hôn hả?

Lúc nãy đi đến đây, anh còn lạnh lùng như vậy, một bộ dạng không muốn nói chuyện cùng với cô, bây giờ lại...

Đây là tình huống như thế nào vậy?

Hoa Ngọc Thành hôn Cao Thanh Thu, thấy cô không phản kháng, cô chỉ dựa vào vách thang máy giống như là một con rối nhỏ cứng ngắc. Anh nhíu mày, có chút chán ghét buông cô ra.

Anh ghét bỏ nhìn cô: “Còn chưa ly hôn mà em đã không kịp đợi để lêu lổng với người đàn ông khác rồi, xem ra là anh hẳn phải nhìn nhận em cho đàng hoàng.”

Nhớ đến việc mình nhìn thấy ảnh chụp của cô cùng với người đàn ông khác cùng một chỗ với nhau trên điện thoại của Hoắc Chấn Đông, Hoa Ngọc Thành liền tức giận muốn chết đi được, chỉ hôn mạnh cô như vậy thì cũng cảm thấy trừng phạt này không đủ.

Cao Thanh Thu không biết là anh đang nói cái gì: “Em không có!”

Cô lêu lỏng với đàn ông khác lúc nào chứ?

Chẳng lẽ là hôm nay...

Anh không có ở hiện trường, làm sao biết chuyện này.

Cao Thanh Thu hơi kinh ngạc mà nhìn anh.

Hoa Ngọc Thành nhìn vào ánh mắt lúng túng của cô, nhíu mày nói: “Sao vậy, nhớ lại rồi à?”

“Cái đó chỉ là...” Cô cũng đâu có nói gì với mấy người đó đâu.

Chỉ nói vài câu xã giao mà thôi.

Hơn nữa không phải là anh không quan tâm tới cô hay sao.

Sao phải để ý loại chuyện này như vậy?

Hai người đã sắp ly hôn rồi, cô nói chuyện gì đó với ai thì đó cũng chính là chuyện của cô mà.

“Chỉ là cái gì hả?” Hoa Ngọc Thành lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, muốn nhìn xem xem cô có bản lĩnh nói ra lời nói càng làm cho anh tức giận hay không.

Cao Thanh Thu cắn cắn môi, rất muốn giải thích với anh giống như trước kia, nhưng mà nhớ đến mối quan hệ hiện tại của hai người có ăn cơm cùng nhau mà cũng không nói với nhau tiếng nào, giải thích hay không giải thích thì có liên quan gì.

Cô nói: “Đây là chuyện của em, dù sao cũng đã sắp ly hôn rồi, chú quản em làm cái gì?”

“...” Hoa Ngọc Thành nhìn chằm chằm Cao Thanh Thu, không ngờ đến là cô dám nói ra lời như vậy ở trước mặt của mình.

Ly hôn à?

Cô cũng hay quá nhỉ!

Không hiểu sao anh lại nhớ đến lời nói của Hoắc Chấn Đông, đợi sau khi cô ấy ly hôn rồi thì sẽ không quan tâm đến cậu nữa.

Cửa thang máy kêu “đinh” một tiếng rồi mở ra, Hoa Ngọc Thành bước ra ngoài, Cao Thanh Thu nhìn anh, đi theo anh bước ra thang máy.

Cả một đường anh đều không nói chuyện, cô nhắm mắt đi theo phía sau lưng của anh. Đi đến cửa phòng, anh mở cửa ra đi vào, Cao Thanh Thu cũng đi theo sau lưng anh.

Cô cho là anh sẽ nói chuyện ly hôn với cô, lại không muốn trốn tránh. Chia tay là do cô đã nói, nếu như cô chạy trốn, vậy thì chẳng phải là sợ à?

Cô bước vào cửa, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành đang đứng ở một bên cởi áo khoác, anh tháo cà vạt ra, giống như là đang liều mạng kiềm chế mình.

Ở trước mặt của Cao Thanh Thu, từ trước đến nay anh rất dịu dàng, mà giờ phút này khuôn mặt hung dữ của anh đã hiện ra.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1242: ÔM CÔ NGỦ

Có thể không tức giận được hay sao?

Người con gái mà mình chiều chuộng ở trong lòng, bây giờ lại muốn nói ly hôn với anh.

Cao Thanh Thu đứng ở một bên, cũng không dám cử động lung tung, chỉ là cẩn thận nhìn anh cởi áo khoác ra.

Hoa Ngọc Thành ngồi xuống ở trên giường, nhìn Cao Thanh Thu: “Em đi qua đây.”

“...” Cao Thanh Thu nhìn anh, không nhúc nhích.

Cứ luôn cảm thấy cảnh tượng này có vẻ quen thuộc.

Chỉ là cảnh tượng này với bầu không khí trước mắt hình như có chút không thích hợp.

Hoa Ngọc Thành nhìn cô không nhúc nhích: “Muốn anh đi đến mời em à?”

“...” Cô đành phải bước mấy bước đi đến trước mặt của anh.

Cô mới vừa đi đến gần thì liền bị anh kéo qua một phát.

Đột nhiên mất khống chế làm cho Cao Thanh Thu có chút trở tay không kịp.

Đợi đến lúc cô kịp phản ứng lại thì cô đã được Hoa Ngọc Thành ôm ở trong lòng.

Ủa, không phải nói chuyện ly hôn hả?

Sao lại biến thành như thế này?

Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, muốn nói gì đó, thấy anh ôm cô và nhắm mắt lại.

“Không phải là muốn nói chuyện ly hôn hả?” Cao Thanh Thu cẩn thận từng li từng tí mà hỏi một câu.

Đây là... làm cái gì đây?

Sao lại nằm xuống rồi?

“Em còn ồn ào nữa thì anh sẽ ném em ra ngoài đó.” Giọng nói của Hoa Ngọc Thành rất không kiên nhẫn.

Người phụ nữ của mình vừa mới mở miệng thì lại nói đến ly hôn, anh không thể để cho cô thấy được mình không nỡ, chỉ có thể giả bộ nghiêm túc làm cô sợ.

Đối với Cao Thanh Thu mà nói, từ trước đến nay Hoa Ngọc Thành luôn là người mà cô không hiểu được, mỗi lần anh đang tức thì cô cũng không dám nói nhiều, cũng chỉ có thể chiều theo ý anh.

Giống như là bây giờ, anh có thể tức giận như vậy, cô được anh ôm ở trong ngực, cũng không dám cử động lung tung, chỉ có thể cẩn thận mở mắt ra nhìn anh.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt tuấn tú của Hoa Ngọc Thành rất đẹp mắt.

Cao Thanh Thu nhìn anh, nhớ đến khoảng thời gian này Hoa Ngọc Thành không có ở bên cạnh của cô, cô vẫn luôn rất nhớ anh... lúc này cô nhìn vào gương mặt gần trong gang tấc, trong lòng của cô có một loại cảm giác bủn rủn không nói thành lời.

Bởi vì cách anh một khoảng cách rất gần, cho nên ngay cả hô hấp mà Cao Thanh Thu cũng trở nên cẩn thận từng li từng tí.

Cô cứ nằm như thế, nằm cũng sắp đến một tiếng đồng hồ, tay chân đều tê, nhưng cũng không dám cử động lung tung.

Hai mắt chua xót không chịu được, cũng không biết là Hoa Ngọc Thành đang ngủ hay là đang thức, cũng chỉ có thể nhìn anh như thế này.

Lúc cô đến đây thì mang theo túi xách, túi xách đang ở giữa của hai người, bị cấn cho nên có chút không thoải mái.

Cao Thanh Thu giật giật, thật là cẩn thận lấy cái túi xách xuống.

Được anh ôm chặt trong lồng ngực, muốn lấy túi xách xuống thật ra cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Vất vả lắm cô mới lấy túi xách ra được, đã nhìn thấy Hoa Ngọc Thành mở mắt ra.

Con ngươi đen nhánh mang theo vài phần lãnh đạm, anh nhìn cô cứ nhích tới nhích lui ở trong ngực của mình. Cao Thanh Thu dừng lại một hồi, bỏ túi xách qua một bên ở trước mặt của anh.

Hoa Ngọc Thành nhìn bộ dạng cô ngoan ngoãn muốn chết đi được, lúc này mới nhắm mắt lại lần nữa.

Thật ra thì gần đây ngủ không ngon cho lắm, lúc đi công tác thì ngày nào anh cũng tăng ca, mỗi ngày cũng chỉ ngủ có ba bốn tiếng mà thôi, sau khi ngủ rồi thì kiểu gì cũng sẽ nằm mơ thấy cô, mơ thấy cô ở trước mặt của mình khóc lóc cầu xin kêu mình buông tha cho cô.

Mơ thấy cô nói cô chưa từng yêu mình.

Lúc đầu anh cho rằng tình yêu là một chuyện hư vô mờ mịt.

Đến bây giờ mới biết được đó là một thứ sờ không được nhìn không thấy, vậy mà lại có thể giày vò khiến cho anh không thể ngủ say giấc.

Bây giờ ôm cô ở trong lòng, không cho cô có cơ hội chạy đi, anh mới có thể hơi yên tâm một chút mà nhắm mắt lại.

...

Trong phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi có thể nghe được tiếng hít thở lẫn nhau.

Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, nhìn người đàn ông đẹp trai như thiên thần ở trước mặt, lại nhớ đến một trận cãi nhau hồi tuần trước. Cô nghĩ nếu như cho cô một cơ hội lần nữa, cô chắc chắn sẽ không cãi nhau với anh.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1243: KHÔNG CHO PHÉP CÔ ĐI

Nhưng mà bây giờ...

Hình như là quá muộn rồi!

Cơ thể của Cao Thanh Thu vẫn luôn kéo căng khiến cho cô cảm thấy rất mệt mỏi, cuối cùng thấy Hoa Ngọc Thành vẫn luôn không mở mắt, cũng không buông mình ra, Cao Thanh Thu dứt khoát thả lỏng mình dựa ở trong ngực của anh ngủ thiếp đi.

...

Mộ Thập Thất về đến nhà, tắm rửa xong thì ngồi ở trên giường gọi video với Hoắc Chấn Đông.

Hoắc Chấn Đông hỏi: “Thanh Thu thế nào rồi?”

“Không biết nữa, bị Hoa Ngọc Thành mang đi rồi.” Mộ Thập Thất vừa mới tắm rửa xong, nhìn trắng trẻo đáng yêu, trên mặt đang đắp mặt nạ, cô nói với Hoắc Chấn Đông: “Em còn thật sự cho rằng anh ta có thể bình tĩnh không thèm để ý chút nào, có điều chỉ là một tấm hình mà lại vội vàng chạy tới.”

Vì hai người này, Mộ Thập Thất cũng hao tốn tâm trí.

Có điều là bây giờ... mục đích của cô ấy đã được hoàn thành, cũng có thể thả lỏng được một chút.

Cô cuộn chân ngồi trên giường nhìn Hoắc Chấn Đông, nói: “Anh cũng không biết đó chứ, tổng giám đốc Hoa quá là đáng ghét. Thanh Thu người ta đi từ xa đến như vậy mà anh ta cũng không thèm để ý đến người ta, Thanh Thu khổ sở muốn chết đi được.”

Mộ Thập Thất nhìn ở trong mắt, ghi ở trong lòng.

Cho dù là Cao Thanh Thu không nói, nhưng mà cô cũng có thể cảm nhận được thái độ của Hoa Ngọc Thành đã mang đến tổn thương rất lớn cho Cao Thanh Thu.

Cho dù giữa hai người cãi nhau, có mâu thuẫn gì với nhau, anh là một người đàn ông thì cũng không nên đối xử với vợ của mình như vậy.

Cho nên cô mới không thể không lôi kéo Hoắc Chấn Đông suy nghĩ ra chuyện này để kích thích Hoa Ngọc Thành cùng với cô.

Hoắc Chấn Đông nghe lời của Mộ Thập Thất, cười cười: “Đúng vậy đó, Cao Thanh Thu rất thích Hoa Ngọc Thành.”

Sao Hoa Ngọc Thành lại không thích Cao Thanh Thu cho được?

Cũng là do biết trong lòng của hai người bọn họ đều có nhau, mà lại là loại rất yêu thương nhau, cho nên anh ta mới có thể phối hợp với Mộ Thập Thất để làm ra chuyện ngây thơ như thế này.

Chỉ là không biết nếu như Hoa Ngọc Thành biết được mình với Thập Thất gài bẫy anh thì anh sẽ có phản ứng gì

...

Điện thoại vang lên trong căn phòng khách sạn yên tĩnh, Cao Thanh Thu bừng tỉnh ở trong ngực của Hoa Ngọc Thành, phát hiện Hoa Ngọc Thành đã dậy rồi.

Anh một tay ôm cô, một tay nhận điện thoại.

Giọng nói của Lý Sơn truyền tới: “Anh Hoa, Dương Dương đang tìm hai người này.”

Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu cùng nhau ra ngoài tham gia tiệc tùng, chính là nơi mà không thể mang theo Dương Dương, cho nên để Lý Sơn phụ trách trông nom thằng bé.

Lúc đầu cho là bữa tiệc vừa kết thúc thì bọn họ sẽ trở về đúng giờ, kết quả... anh lại đưa Cao Thanh Thu đến đây, quên luôn cả thằng nhóc nhỏ kia.

Hoa Ngọc Thành nói: “Cậu dỗ dành thằng bé đi, cho thằng bé ngủ một lát, sáng ngày mai đưa thằng bé tới đây.”

“Nhưng mà bây giờ thằng bé... nếu không thì để tôi dẫn thằng bé đi tìm bà chủ nha.”

Sao Lý Sơn biết được Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu đang ở cùng nhau, nếu như biết thì anh ta chắc chắn sẽ không nói ra lời này.

Hoa Ngọc Thành quan sát Cao Thanh Thu đang mở mắt ra nhìn mình ở trong ngực, nhíu mày, không lên tiếng nói, dứt khoát trực tiếp cúp điện thoại.

Cao Thanh Thu nhớ đến Bóng Đèn Nhỏ, vội vàng ngồi dậy.

Lúc cô đi thì cô đã đồng ý với Bóng Đèn Nhỏ sau khi công việc kết thúc thì sẽ đi tìm thằng bé.

Bây giờ không gặp được cô, chắc chắn là thằng nhóc đó nhớ cô rồi.

Hoa Ngọc Thành thấy Cao Thanh Thu muốn chạy trốn: “Đi đâu vậy?”

“Em phải trở về với Dương Dương.” Cao Thanh Thu nói: “Đã trễ lắm rồi, có chuyện gì thì để ngày mai rồi hẵng nói.”

Cô cũng điên rồi, vậy mà lại ở đây qua đêm với Hoa Ngọc Thành. Cho dù không làm gì, nhưng nghĩ lại cũng cảm thấy kỳ quái.

Cuối cùng là...

Hoa Ngọc Thành cụp mắt xuống nhìn cô đang muốn chạy trốn, lúc đầu muốn nói câu giữ lại, vừa nói ra khỏi miệng thì lại biến thành: “Nếu như em dám đi, anh làm cho sau này em không thể gặp thằng bé được.”

Anh nói được thì làm được!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom