• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Hậu Duệ Kiếm Thần (5 Viewers)

  • Chương 3201-3205

Chương 3201: Khôi phục

Mộ Dung nhìn tu nữ cầm đao cong: “Tu nữ, hắn là kẻ Tiết Độc, điều này là chắc chắn, cô thực sự muốn bảo vệ hắn?”

Nếu có thể ông ta cũng không muốn đối đầu với một tu nữ.

Nhưng không còn sự lựa chọn nào khác, Diệp Quân và Trung Chúng Thần Điện đã có thù, hôm nay để hắn sống sót thì như thả hổ về núi.

Hơn nữa sau này chắc chắn mọi người vẫn sẽ còn đánh một trận.

Nếu sau này vẫn còn sẽ trở mặt, vậy tại sao không nhân lúc mình có ưu thế mà trở mặt luôn?

Tu nữ cầm đao cong cau mày, một lúc sau mới nói: “Ngươi… thu nạp ta… nghĩ thử xem”.

Nghĩ thử xem!

Diệp Quân và Cổ Bàn ngạc nhiên, lập trường của cô gái này không kiên định vậy sao?

Mộ Dung ở đằng xa cũng sửng sốt, ông ta cũng không ngờ tu nữ cầm đao cong này sẽ nói thế.

Không đúng!

Mộ Dung nhìn chằm chằm tu nữ cầm đao cong, híp mắt lại: “Cô muốn kéo dài thời gian”.

Diệp Quân: “…”

Cổ Bàn: “…”

Tu nữ cầm đao cong quay sang nhìn Diệp Quân, đưa mắt ra hiệu cho hắn.

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Ý… cô là sao?”

Hắn không hiểu thật.

Tu nữ cầm đao cong nhìn hắn: “Chạy… mau”.

Diệp Quân: “…”

Hắn không do dự kéo Cổ Bàn còn đang ngơ ngác ở một bên xoay người bỏ chạy.

Mộ Dung híp mắt, phất tay áo, một tia sáng vàng cả vạn trượng bỗng lao ra từ trong ấn chủ Thần Điện.

Đối mặt với vị tu nữ cầm đao cong này, ông ta không dám khinh thường hay xem thường kẻ địch, sử dụng quan ấn và lãnh vực Thần Minh của mình, mà ông ta cũng chưa từng nghĩ đến việc có giết được tu nữ cầm đao cong này, mục đích của ông ta rất đơn giản, là để ngăn cản tu nữ cầm đao cong này, còn Diệp Quân thì sẽ có cường giả phía sau ông ta giết.

Ánh sáng vàng vạn trượng lao xuống, trong đó không chỉ có Đại Đạo của Mộ Dung mà còn có sức mạnh ý chí Thần Minh cực kỳ mạnh, hơn nữa có cả quan ấn, thực lực của ông ta đã hơn hẳn cảnh giới Thần Minh bình thường.

Ngay lúc ánh sáng vàng xuất hiện, tinh hà này đã âm thầm bị tiêu diệt.

Lúc này, tu nữ cầm đao cong giơ đao cong lên, một lưỡi đao màu đỏ như máu bay đến, thoáng chốc lãnh vực Thần Minh bị phá vỡ cùng với quan ấn Thần Điện đó.

Mộ Dung lùi về sau cả mấy vạn trượng.

Uy lực của một nhát đao cực kỳ đáng sợ.

Sau khi dừng lại, Mộ Dung nhìn vết sẹo khá sâu trên ngực, bật cười: “Không hổ là tu nữ Thần Minh, sức mạnh thật đáng sợ…”

Nói rồi ông ta xòe tay ra, hơi siết nắm tay lại, thời không biến mất xung quanh lập tức trở thành một vòng xoáy màu đen kỳ lạ.

Sức mạnh Đại Đạo.

Không phải là sức mạnh ý chí Thần Minh.

Vừa là cảnh giới Thần Minh, vừa là một vị Mệnh Thần.

Tay phải Mộ Dung bỗng xòe ra, một luồng khí tức thời gian bỗng hiện ra từ trong vòng xoáy màu đen đó, sau đó một bàn tay khổng lồ duỗi ra từ trong đó, hung hãn tóm lấy tu nữ cầm đao cong cách đó không xa.

Tu nữ cầm đao cong ở đằng xa giơ thanh đao cong trong tay lên, sau đó chém mạnh về phía trước.

Một huyết quang của lưỡi đao lao đến, chỉ nghe thấy một tiếng xé toạc sắc bén, bàn tay khổng lồ đó thế mà lại bị nứt ra, nhưng huyết quang đó lại không hề biến mất, lao thẳng vào trong, hung hãn giết chém vào Mộ Dung.

Mộ Dung rất bình tĩnh, ông ta xòe bàn tay ra, một chùm sáng lao lên trời từ lòng bàn tay ông ta, chùm sáng này lại chặn được huyết quang lưỡi đao.

Vô số phù văn xuất hiện trong chùm sáng đó.

Tuy nhiên, ngay lúc này, một vệt máu lóe lên trên bầu trời, chém mạnh vào chùm sáng, chùm sáng lập tức vỡ tan, sức mạnh cực lớn đánh bật Mộ Dung ra, nhưng một cánh tay của ông ta lại vẫn ở nguyên chỗ đó.

Sau khi dừng lại, Mộ Dung nhìn cánh tay phải đã không còn trên người của mình, vẻ mặt nghiêm trọng hơn bao giờ hết, người phụ nữ trước mặt này là cảnh giới Thần Minh, ông ta cũng là cảnh giới Thần Minh, nhưng ông ta không ngờ sức mạnh của ông ta và người phụ nữ này có sự cách biệt lớn đến thế.

Mộ Dung biết một đánh một thì ông ta chắc chắn không phải là đối thủ của người phụ nữ này, nghĩ đến đây, ông ta không do dự thêm: “Khởi động trận pháp”.

Y vừa dứt lời, mấy vạn tia sáng vàng bỗng bay lên trời từ trong điện Thần Minh Trung Châu, hàng vạn tia sáng vàng xuyên thẳng qua thời không, đi vào tinh vực này, chúng tụ lại với nhau tạo thành một chiếc lồng vàng bao vây thời không ở đó, sau đó từng câu hát cổ chậm rãi vang lên từ trong chiếc lồng vàng này.

Tù trận Thần Minh!

Đây là trận pháp mạnh nhất của Trung Chúng Thần Điện, cũng là con át chủ bài, được một vị đại tài tuyệt thế của tinh hệ Thần Minh tạo ra, mấy năm nay, mỗi vị điện chủ của Trung Chúng Thần Điện sẽ liên tục tăng cường sức mạnh, trận pháp chưa từng được sử dụng từ lúc nó có mặt ở đây.

Bây giờ ông ta không thể không khởi động trận pháp này.

Để kích hoạt trận pháp này, cần ít nhất một tỷ Chân Linh Tinh, không chỉ vậy, còn cần ít nhất năm mươi cường giả cảnh giới Chủ Thần mới được.

Có thể nói bây giờ hắn đang dùng toàn bộ sức mạnh của Trung Chúng Thần Điện để ngăn tu nữ cầm đao cong này.

Sau khi chiếc lồng vàng xuất hiện, tu nữ cầm đao cong cau mày, cô ta bỗng ném đao cong trong tay.

Một tiếng xé toạc sắc bén vang lên, một tia huyết quang chém vào bức tường lồng vàng cách đó không xa, nhát đao này đã khiến chiếc lồng vàng xuất hiện vết nứt, nhưng lập tức khôi phục lại.
Chương 3202: Lo lắng

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Mộ Dung ở bên ngoài tối sầm lại, ông ta nhận ra ngay cả “Tù trận Thần Minh” này cũng không thể nhốt được tu nữ Thần Minh quá lâu.

Y quay đầu nhìn sang một bên khác, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng, năm người đó phải nhanh chóng giết được hai người Diệp Quân.

Ở một bên khác.

Diệp Quân kéo Cổ Bàn chạy thật nhanh, nhưng họ không chạy loạn cả lên, mà chạy về hướng tu nữ cầm đao cong chỉ.

Đến điện Thần Minh của tinh hệ Thần Minh.

Thế nhưng họ không chạy được bao lâu thì có năm luồng khí tức khá mạnh bao vây lấy họ.

Diệp Quân sầm mặt.

Hắn xoay người lại nhìn, có năm cường giả đứng đó cách đó không xa, trên người họ toát ra khí tức cực kỳ đáng sợ, mặc dù không bằng Mộ Dung nhưng tuyệt đối là những người có cấp bậc đỉnh cấp trong cảnh giới Chủ Thần.

Sắc mặt Cổ Bàn ở bên cạnh Diệp Quân cũng tối sầm.

Diệp Quân nói: “Tiền bối”.

Tông Tín xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, Tông Tín nói: “Ta đánh ba người”.

Diệp Quân thầm thở phào: “Được”.

Diệp Quân nhìn Cổ Bàn: “Mỗi người một người”.

Cổ Bàn gật đầu: “Được”.

Nói rồi ông ta siết chặt hai tay lại, mặc dù không có thân xác nhưng khí tức của ông ta vẫn rất mạnh.

Diệp Quân nói: “Đánh”.

Hắn vừa dứt lời, Tông Tín bỗng lao ra, ông ta bao vây ba cường giả cảnh giới Chủ Thần ở đằng xa.

Theo phía sau ông ta là Cổ Bàn, Cổ Bàn lao đến, vô số ngôi sao hiện ra, nơi này trở thành một biển sao.

Diệp Quân cũng biến mất khỏi chỗ đó, mục tiêu của hắn là cường giả cảnh giới Chủ Thần còn lại đó, hắn cầm kiếm Thanh Huyên, sử dụng áp chế thời gian của mình.

Hắn biết rất rõ bây giờ đánh sáp lá cà với đối phương không phải là cách khôn ngoan.

Hắn muốn giết đối phương chỉ trong một đòn tấn công.

Ở đằng xa, cường giả cảnh giới Chủ Thần bị Diệp Quân bao vây đó cũng nhận ra ý Diệp Quân, ông ta không mặt giáp mặt với Diệp Quân, mà lắc mình lùi về phía sau, buộc thoát ra khỏi sự bao vây của Diệp Quân, giữ khoảng cách với Diệp Quân lần nữa.

Nhát kiếm của Diệp Quân đâm vào không trung, hắn ngẩng đầu lên nhìn cường giả cảnh giới Chủ Thần, ông ta không đánh nữa mà chỉ lặng thinh nhìn hắn.

Diệp Quân không tiếp tục tấn công ông ta mà xoay người lao thẳng về phía cường giả cảnh giới Chủ Thần đang đánh với Cổ Bàn.

Cường giả cảnh giới Chủ Thần đang đánh với Cổ Bàn thấy Diệp Quân bỗng tấn công mình, vẻ mặt thay đổi, tất nhiên ông ta tự biết thanh kiếm của Diệp Quân đáng sợ thế nào, ông ta nhất thời không dám làm gì, đành lùi về sau, nhưng không lui về sau bao lâu đã bị Cổ Bàn chặn đường lui, lúc này kiếm của Diệp Quân lao đến trước mặt ông ta.

Cường giả cảnh giới Chủ Thần siết chặt hai tay, phóng lãnh vực cực mạnh của mình ra, tuy nhiên lãnh vực của ông ta không có tác dụng quá lớn với Diệp Quân, thanh kiếm của Diệp Quân dễ dàng xé nát lãnh vực của ông ta. Thấy thế, ánh mắt ông ta lóe lên tia quyết tâm, quyết định thiêu đốt thân xác và linh hồn, sau đó đâm sầm vào Diệp Quân.

Ầm!

Một tia lửa và kiếm quang đồng thời nổ tung, hai người cùng lùi về sau, khi cường giả cảnh giới Chủ Thần dừng lại, thân xác đang thiêu đốt của ông ta nổ tung, Cổ Bàn đấm mạnh một quyền, muốn một đòn giết chết ông ta, nhưng thoáng chốc cường giả cảnh giới Chủ Thần đánh với Diệp Quân trước đó chắn trước mặt ông ta, sức mạnh của hai người vừa giao nhau, khu vực họ đang đứng lập tức nổ tung.

Cổ Bàn lùi về sau.

Diệp Quân ở đằng xa hít sâu một hơi, hắn nhìn hai cường giả cảnh giới Chủ Thần cách đó khá xa, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn rung lên liên tục.

Hai người này khá đề phòng kiếm Thanh Huyên của hắn, hắn muốn giết đối phương ngay cũng khá khó.

Mà cứ tiếp tục kéo dài như vậy cũng bất lợi với họ, vì chắc chắn Trung Chúng Thần Điện còn có những cường giả khác.

Phải nhanh chóng giải quyết.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn hai cường giả cảnh giới Chủ Thần, thấy Diệp Quân nhìn sang, sắc mặt hai cường giả cảnh giới Chủ Thần cũng trở nên nghiêm túc, họ quả thật khá sợ thanh kiếm trong tay Diệp Quân, nhưng lại không còn cách nào, họ phải ngăn cản hai người Diệp Quân lại.

Không thể tránh khỏi đánh nhau.

Hai người nhìn nhau, ánh mắt hiện lên một tia quyết tâm, ngay lúc họ sắp liều mạng lao vào đánh nhau, một giọng nói vang lên trong ý thức của họ: “Để họ đi đi”.

Hai người đều sửng sốt.

Giọng nói đó lại vang lên: “Rút”.

Hai người không hề do dự, lập tức lùi ra sau.

Ở một bên khác, ba cường giả cảnh giới Chủ Thần đó cũng lùi về sau.

Thấy thế, ba người Diệp Quân đều cảm thấy khó hiểu.

Tông Tín bỗng nói: “Mặc kệ đi, đừng quan tâm nhiều, lập tức đến điện Thần Minh”.

Diệp Quân quay sang nhìn bên phải, hơi lo lắng.

Tông Tín nói: “Đừng lo cho tu nữ đó, đám người Mộng Du không giết được cô ta đâu…”

Diệp Quân gật đầu: “Đi”.

Tông Tín quay về trong ấn Thần Minh, Diệp Quân dẫn Cổ Bàn xoay người biến mất ở tận cuối tinh hà.

Không lâu sau, Diệp Quân dùng kiếm Thanh Huyên xuyên qua thời không, cuối cùng đến tinh hệ Thần Minh.

Tinh hệ Thần Minh có ba điện Thần Minh, lần lượt là điện Nam Thần Minh, điện Bắc Thần Minh và điện Nguyên Thần Minh.

Trước Thần Đô của điện Nam Thần Minh, Cổ Bàn thở phào: “Cuối cùng cũng đến”.

Diệp Quân đi đến trước Thần Đô của điện Nam Thần Minh, vừa đến cổng thành thì lấy ấn Thần Minh ra: “Ta là sứ giả Thần Minh”.

Xung quanh vô cùng tĩnh lặng.

Cổ Bàn hơi ngờ vực: “Sao thế?”

Diệp Quân lại sầm mặt: “Thôi xong”.

Cổ Bàn: “…”
Chương 3203: Hề Trọng

“Thôi xong?”

Cổ Bàn quay sang nhìn Diệp Quân, run giọng nói: “Diệp huynh… ý huynh là sao? Huynh đừng dọa ta…”

Diệp Quân nhìn thành trì im ắng trước mặt, vẻ mặt hết sức phức tạp: “Hay đấy, đúng là lợi hại, cứ tưởng Trung Chúng Thần Điện là giới hạn của chúng, giờ xem ra không phải rồi”.

Sắc mặt Cổ Bàn cực kỳ khó coi: “Ý huynh là điện Thần Minh này cũng là người của chúng?”

Diệp Quân gật đầu.

Cổ Bàn cứng đờ cả người.

Đi theo Diệp huynh này… có khi hơn ba trận đánh một ngày?

Chẳng thực tế chút nào.

Đúng lúc này, một kết giới bí ẩn bỗng xuất hiện xung quanh họ, kết giới đó phong tỏa khu vực hai người đang đứng.

Thấy thế, Cổ Bàn trầm giọng nói: “Diệp huynh, huynh là sứ giả Thần Minh… lẽ nào chúng muốn làm phản sao?”

Diệp Quân lặng thinh, thật ra hắn cũng không hiểu, lẽ nào mấy tên này muốn làm phản thật sao?

Không đúng!

Diệp Quân bỗng nói: “Quân U!”

“Cuối cùng cũng nhận ra rồi à?”

Lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ phía sau hắn.

Diệp Quân và Cổ Bàn quay lại nhìn, người đến không ai khác chính là Quân U, bên cạnh cô ta còn có một người bí ẩn mặc đồ đen, cả người người đồ đen được bao phủ bởi một chiếc áo choàng đen, giống như ma quỷ, vô cùng quái dị, nhưng Diệp Quân và Cổ Bàn hoàn toàn không cảm nhận được gã.

Diệp Quân nhìn Quân U nói: “Theo suy đoán của ta, cùng lắm thì cô có thể ảnh hưởng đến Trung Chúng Thần Điện, sở dĩ cô có thể ảnh hưởng đến họ là vì họ muốn thâu tóm Nam Chúng Thần Điện, nhưng không ngờ rằng cô thậm chí có thể ảnh hưởng đến điện Thần Minh”.

Quân U bật cười: “Khiến ngươi ngạc nhiên lắm đúng không?”

“Không đúng”.

Diệp Quân lại nói: “Có lẽ điện Thần Minh không phải bị cô ảnh hưởng, sở dĩ điện Thần Minh nhắm vào ta chắc hẳn là bởi vì Mộ Dung… Theo ta suy đoán, vì điện Thần Minh biến mất quá lâu, thế nên bây giờ nội bộ trật tự Thần Minh đã nảy sinh những vấn đề nghiêm trọng, hay nói cách khác là bây giờ có rất nhiều phe phái trong trật tự nội bộ Thần Minh, mà Mộ Dung của Trung Chúng Thần Điện hẳn thuộc một phe phái nào đó, điện Thần Minh nhắm mục tiêu vào ta chỉ vì họ cùng phe với Trung Chúng Thần Điện. Còn cô thì…”

Nói rồi hắn híp mắt lại: “Chắc là cô còn có phân thận khác”.

Cổ Bàn nhìn Diệp Quân, vừa ngạc nhiên vừa bái phục.

Mẹ ơi!

Đầu óc của tên này thông minh thế…

Ở đằng xa, nụ cười trên môi Quân U dần biến mất, cô ta nhìn Diệp Quân: “Không hổ là con trai của người từng được gọi là vua dựa dẫm mạnh nhất, rất thông minh”.

Nghe Quân U nói thế, Diệp Quân nhíu chặt mày, cảm thấy ngờ vực.

“Bốp bốp!”

Lúc này một tiếng vỗ tay bỗng vang lên từ ngoài cổng thành.

Diệp Quân và Cổ Bàn quay lại nhìn thì thấy một ông lão đang chậm rãi đi về phía cổng thành, ông lão mặc một bộ thần bào lộng lẫy, mặc dù râu và tóc đều bạc trắng nhưng trông rất có tinh thần.

Ông lão nhìn Diệp Quân, cười nói: “Ta tự giới thiệu, ta là điện chủ điện Thần Minh của điện Nam Thần Minh, tên là Hề Trọng”.

Tay phải Diệp Quân giơ ấn Thần Minh lên: “Thần Minh không nhận phải không?”

Hề Trọng nhìn ấn Thần Minh, cười nói: “Mặc dù ta không biết ngươi dùng cách nào mà có thể làm giả khí tức Thần Minh, nhưng ta có thể khẳng định ấn Thần Minh của ngươi là giả”.

Diệp Quân cười nói: “Lấy gì mà chắc chắn thế?”

Hề Trọng nói: “Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu biết nhiều về nền văn minh Thần Minh bọn ta, tất nhiên cũng có thể hiểu được, có một số việc cho dù là người trong nền văn minh Thần Minh cũng không biết nhiều chứ đừng nói là người ngoài. Vậy thì ta sẽ nói cho ngươi biết, ngươi có biết Thần Minh đã biến mất bao lâu rồi không?”

Diệp Quân nhíu mày.

Hề Trọng khẽ nói: “Thần Minh đã biến mất rất lâu rồi, hơn nữa, cho dù Thần Minh có muốn ban thần chỉ xuống thì cũng không phải dành cho ngươi, dù sao ngươi cũng là một kẻ Tiết Độc, đúng chứ?”

Diệp Quân nói: “Ngộ nhỡ là thật thì sao?”

Hề Trọng cười nói: “Ngươi nói xem?”

Diệp Quân bật cười: “Ta hiểu rồi, ta hiểu hết rồi”.

Cổ Bàn ở bên cạnh hắn khó hiểu hỏi: “Diệp huynh, huynh hiểu cái gì?

Hề Trọng nhìn Diệp Quân: “Ta cũng rất thắc mắc, ngươi hiểu cái gì?”

Diệp Quân nhìn chằm chằm Hề Trọng: “Thần Minh biến mất, nhưng nền văn minh Thần Minh vẫn còn đó, tức là phải có người hoặc một nhóm người kiểm soát chính phủ trong nền văn minh Thần Minh. Nhưng tính đến thời điểm hiện tại, hẳn là một nhóm người, vì nếu là một người thì sẽ không có tranh chấp nội bộ nền văn minh Thần Minh, mục đích của một nhóm người kiểm soát chính quyền không gì khác hơn là quyền lợi, bây giờ sứ giả Thần Minh đã xuất hiện, đại diện cho ý chí Thần Minh, chắc chắn sẽ là mối đe dọa lớn nhất với các ngươi, các ngươi đã quen với việc nắm giữ quyền lực, làm sao có thể giao quyền lực cho người khác? Thế nên, cho dù ta có thật là sứ giả đặc biệt của Thần Minh, các ngươi cũng sẽ nói ta là giả”.

Nụ cười trên môi Hề Trọng dần biến mất.
Chương 3204: Biết rõ

Diệp Quân khẽ giọng nói: “Nội bộ nền văn minh Thần Minh có khả năng đã mục nát đến tận cùng rồi”.

“Diệp công tử”.

Hề Trọng bỗng cười nói: “Ta khá tò mò, rốt cuộc ngươi làm sao mà làm giả được khí tức Thần Minh vậy… Thế mà có thể gạt được thánh nữ Thần Minh”.

Diệp Quân cười nói: “Ông lão, mặc dù ta biết ông là điện chủ điện Thần Minh, nhưng phía trên ông hẳn là có quan viên lớn hơn. Ta hỏi ông, nếu, ta nói nếu ta là sứ giả Thần Minh thật, đến lúc đó ông làm sao?”

Hề Trọng híp mắt.

Diệp Quan nói tiếp: “Hay là ông sẽ cảm thấy cuối cùng người phía trên ông có thể đánh bại được Thần Minh? Ta tin người phía trên ông chắc chắn đánh không lại, nếu có thể thì người đó đã áp chế những người khác từ lâu rồi đúng không?”

Hề Trọng không nói gì.

Diệp Quân lại nói: “Ông nói ta lừa gạt tu nữ Thần Minh… Chính nó là một cách thăm dò, chứng tỏ ông cũng khá giả tạo, vì ông biết tu nữ Thần Minh không dễ bị lừa gạt như vậy, đúng không?”

Hề Trọng nhìn Diệp Quân, vẫn không nói gì.

Diệp Quân nói tiếp: “Không phải ta tự hào gì, ông có từng gặp ai còn trẻ như ta mà mạnh thế chưa?”

Cổ Bàn: “…”

Tông Tín: “…”

Diệp Quân lại nói: “Chắc hẳn ông cũng đang tò mò, tại sao ta còn trẻ như vậy, tại sao ta lại mạnh đến thế? Và thanh kiếm trong tay ta… Tại sao ngay cả Thần Minh Khí cũng không thể đánh lại ta? Ông đã từng nghĩ đến những điều này, nhưng không có câu trả lời… Không đúng, chắc hẳn đã có câu trả lời, nhưng trong lòng ông không dám thừa nhận, câu trả lời là: Ta đúng thật là sứ giả Thần Minh! Vì chỉ có câu trả lời này mới có thể giải thích một cách hợp lý những nghi ngờ và suy đoán của ông, đúng chứ?”

Cổ Bàn: “…”

Hề Trọng vẫn nhìn chằm chằm Diệp Quân, vẫn không nói gì.

Ở một bên khác, Quân U cau chặt mày.

Diệp Quân không nói gì thêm, hắn xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên và ấn Thần Minh bay đến trước mặt Hề Trọng.

Hề Trọng nhìn kiếm Thanh Huyên và ấn Thần Minh trước mặt, im lặng, nhưng trong lòng vốn rất bình tĩnh lại bắt đầu rối ren.

Thanh kiếm này không phải là một thanh kiếm bình thường, vượt xa Thần Minh Khí, ông ta đã nhìn thấy rất nhiều thần vật trong điện Thần Minh, nhưng có thể chắc chắn không có vật nào có thể so được với thanh kiếm trước mặt này.

Khí tức trong ấn Thần Minh… đúng là khí tức Thần Minh… Tất nhiên, ông ta không dám chắc chắn một trăm phần trăm, vì ông ta chỉ từng tiếp xúc với ý chí Thần Minh, khí tức này rất giống với ý chí Thần Minh…

Diệp Quân nói: “Tiền bối đã đạt đến cấp bậc này nên chắc hiểu được thành tựu của cả một đời người thường liên quan đến sự lựa chọn của bản thân, hiện giờ đến lượt tiền bối đưa ra lựa chọn, ông muốn tiếp tục đầu hàng đám lão già ở phía trên hay là chọn đi theo ý định ban đầu của mình, tín ngưỡng Thần Minh, chiến đấu vì Thần Minh và chết vì Thần Minh”.

Hề Trọng ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân: “Tại sao Thần Minh không xuất hiện?”

Diệp Quân đã đoán trước được đối phương sẽ hỏi như vậy, thế là không do dự đáp: “Chấp pháp câu cá”.

Chấp pháp câu cá!

Đồng tử Hề Trọng co rụt.

Lý do này…

Cũng nói được!

Bây giờ nội bộ trật tự nền văn minh Thần Minh có vấn đề gì?

Dĩ nhiên ông ta biết rất rõ.

Không chấp pháp câu cá, sao đám đồi bại đó có thể tự mình ra mặt?

Tất nhiên… ông ta vẫn còn một mối bận tâm, mối bận tâm cuối cùng.

Ông ta nhìn Diệp Quân, muốn nói lại thôi.

Diệp Quân là người thông minh, đương nhiên hiểu được ý tứ của đối phương, lập tức chỉ ngón tay vào nhau, đầu ngón tay bị gãy, máu chảy ra, hắn nhìn Hề Trọng: “Ta, Diệp Quân, lấy máu của mình thề, nếu ta giàu, ta sẽ đền cho ông”.

Hề Trọng không còn lo lắng nào nữa, ông ta cầm lấy ấn Thần Minh và kiếm Thanh Huyên vào, sau đó nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Quân, hai tay cầm ấn Thần Minh và kiếm Thanh Huyên đưa cho Diệp Quân: “Thượng sứ, mời vào thành”.

Diệp Quân cất ấn Thần Minh và kiếm Thanh Huyên vào rồi kéo Cổ Bàn đang ngơ ngác vào trong thành…

Hề Trọng vội xoay người đi theo, cùng lúc đó giọng ông ta vang vọng khắp nơi: “Người đâu, lập tức truyền lệnh đến tinh hệ Thần Minh, vực Thần Minh, vực Chúng Thần, Cửu Đại Thần Địa, chiến trường Dị Tinh, Thần Châu, kêu gọi thần dân thiên hạ mau đến đây: Cần Vương”.
Chương 3205: Phải liều mạng

Khi đi theo Diệp Quân và Cổ Bàn vào thành, Hề Trọng không khỏi quay lại nhìn Quân U với vẻ nghiêm trọng trong mắt.

Quân U thì lại nhìn Diệp Quân khi nhớ lại hành động vừa rồi của hắn.

Chiêu hàng.

Đúng là thủ đoạn bỉ ổi!

Ba người kia vừa đặt chân vào thành thì các siêu trận pháp đã lập tức khởi động, bảo vệ bốn phương tám hướng.

Vô số cường giả ở khắp nơi bay lên cao, tỏa đi về mọi hướng.

Chi viện!

Vào khoảnh khắc lựa chọn Diệp Quân, Hề Trọng đã biết mình hiện nay không thể bảo vệ hắn, vì vậy phải hiệu triệu tất cả những ai trung thành với Thần Minh đến giúp.

Tuy văn minh Thần Minh đã bị hai vị Thần Châu kia kiểm soát, nhưng vẫn còn rất nhiều người trung thành với Thần Minh, ví dụ như các Tu nữ được Thần Minh nuôi lớn, một lòng hướng về Thần Minh cho đến chết.

Đây cũng là lý do ông ta đứng về phía Diệp Quân.

Nếu người khác nói Diệp Quân là đặc sứ thì Hề Trọng còn nghi ngờ, nhưng người nói lại là các Tu nữ lại do chính Thần Minh nuôi nấng.

Làm sao có thể nhầm được?

Đây cũng là một canh bạc mạo hiểm, nhưng Hề Trọng đã không còn lựa chọn khác. Hoặc là Diệp Quân, hoặc là bên trên, nếu đã vậy thì sao không chọn cái trước cho rồi? Nếu hắn thật sự là đặc sứ thì ông ta thắng chắc, còn không thì... thì càng đáng sợ!

Không phải do Thần Minh tạo ra mà đã nghịch thiên thế này, chỉ e rằng thế lực chống lưng cho hắn...

Khó lòng tưởng tượng.

Cũng không dám tưởng tượng.

Phải liều mạng thôi!

Hề Trọng không ngừng phát hiệu lệnh cho các cường giả trong Thần Minh Điện ra ngoài, khởi động mấy nghìn siêu đại trận lơ lửng chen kín khắp bầu trời.

Sau đó lại phái người trong thành di tản để không ngộ hại khi đại chiến nổ ra.

Những người đó vốn đã cảm thấy có điều gì bất ổn, nay có lệnh của Hề Trọng thì không chút chần chừ mà tháo chạy.

Bên ngoài.

Quân U nhìn tòa thành Nam Minh Thần Đô với ánh mắt tĩnh lặng như nước.

Không có gì phải gấp cả.

Ván cờ này chỉ vừa bắt đầu thôi.

...

Trong thành.

Hề Trọng lập tức cho Diệp Quân và Cổ Bàn đi trị thương, cung cấp cho họ một nơi tu luyện dồi dào linh khí và thánh dược từ Thần Minh Điện.

Hai giờ sau, thân xác Diệp Quân đã lành lặn trở lại, thần hồn bị thương nặng cũng đã khôi phục.

Trong tay hắn cầm một bình ngọc màu vàng có hai viên đan được đỏ tía, là thần dược do Hề Trọng đưa cho. Nó không chỉ giúp hắn khôi phục nhanh mà còn tích tụ dược hiệu trong cơ thể, lần sau nếu bị thương thì sẽ tự động kích hoạt hiệu quả chữa trị liên tục.

Có nó trong tay, sức mạnh của hắn tăng lên ít nhất hai phần.

Bỗng thấy Hề Trọng mặt đầu u sầu bước vào.

Diệp Quân hỏi: “Hề điện chủ, thuốc này còn nhiều không?"

Ông ta cười khổ: “Không giấu gì cậu, toàn bộ tòa thành này chỉ có năm viên, ba viên cho cậu, hai cho Cổ công tử, đã không còn gì rồi”.

Diệp Quân tò mò: “Nó là cấp gì mà quý dữ vậy?"

Hề Trọng: “Đạo đan cực phẩm, tương đương với Đạo khí cực phẩm, cực kỳ khó luyện chế”.

Diệp Quân ta thán: “Ôi, nếu có tầm mấy trăm viên thì đỡ quá”.

Hề Trọng: “...”

Diệp Quân trở lại vẻ nghiêm túc: “Điện chủ hãy cho ta biết về văn minh Thần Minh đi”.

Trái tim Hề Trọng như chìm xuống đáy. Đại ca ơi! Ngươi là đặc sứ của Thần mà còn bảo ta kể cho ngươi về văn minh Thần Minh?? Hóa ra nãy giờ ngươi gạt ta à??
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom