• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Em Chồng, Anh Đừng Qua Đây - Khả Hân (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 257-258


Chương 257: Đường cùng
Chương 257: Đường cùng
Khả Hân biết ý tránh đi để hai người có không gian nói chuyện riêng, Anna lại nắm lấy cánh tay cô muốn cô ở lại. Khả Hân vỗ vỗ lên bàn tay Anna, lắc đầu nói
“Cô tự giải quyết đi, Vĩ Phong và Khả Vĩ còn chờ tôi ở trên lầu.”
Hoàng Thiệu Huy vừa vào nhìn thấy mấy tờ báo trước mặt Anna liền vội vàng giải thích:
“Em đừng có tin, toàn là báo lá cải thôi, anh thật sự chỉ bàn công việc với bọn họ.”
“Anh không việc gì phải giải thích với em.” - Anna không mặn không nhạt nói.
“Anh phải giải thích chứ, anh không muốn em hiểu lầm.” - Thiệu Huy vừa nói vừa lấy ra một ít món mà Anna thích ăn bày ra trước mặt cô.
“Đồ lần trước anh mang đến vẫn chưa ăn hết, dì Ba nói tủ lạnh sắp hết chỗ để thức ăn anh mang đến rồi.” - Anna nhớ lại dì Ba thỉnh thoảng sẽ nói xa nói gần mấy câu với cô, chủ yếu là muốn cô biết Thiệu Huy thật lòng đối tốt với cô.
Thật ra những người ở đây đều là người tốt, ai cũng giống như Khả Hân thật lòng đối đãi với cô. Không chỉ vì cô từng có quan hệ tình cảm với Thiệu Huy mà còn vì cô là mẹ nuôi của Khả Vĩ. Nếu không phải cô bị cưỡng ép tới đây có lẽ cô sẽ rất tận hưởng ngày tháng ở nhà họ Lâm, giống như một cuộc nghỉ dưỡng.

Chương 257: Đường cùng
“Em cũng không nói với anh là em muốn ăn gì, anh chỉ có thể mỗi lần đều đem hết đến, hy vọng là có thứ khiến em vui vẻ.”
“Anh biết thứ gì có thể khiến em vui vẻ mà.”
Rời khỏi nơi này, quay về Canada. Hoàng Thiệu Huy cười trừ không nói thành tiếng, thời gian càng trôi qua sự lạnh nhạt của Anna đối với cậu không còn là nhất thời nữa. Thiệu Huy cũng biết mình còn giữ cô ở đây chỉ là cố chấp kéo dài thời gian.
“Em chỉ muốn ra ngoài đi dạo, em còn chưa biết thành phố này có gì đẹp. Khả Hân lúc ở Canada còn được đưa đi thăm quan mấy vòng lận đó.” - Anna cười nói.
Thiệu Huy còn tưởng cô muốn rời đi, nghe Anna nói muốn cùng mình đi dạo thì ngay lập tức đồng ý:
“Đợi anh sắp xếp một chút.”
Mọi người đều biết David vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bọn họ, muốn đưa Anna ra ngoài Thiệu Huy nhất định phải làm thật lặng lẽ. Nếu điều động nhiều người đến bảo vệ chẳng khác nào “lạy ông tôi ở bụi này”, Thiệu Huy cho người chạy một chiếc xe cậu chưa từng dùng trước đây rồi dùng nó đưa Anna ra ngoài.

Chương 257: Đường cùng
Sau khi đã đi được một đoạn Anna mới thấy lạ quay sang hỏi Thiệu Huy:
“Chỉ hai chúng ta thôi sao?”
“Chúng ta ra ngoài hẹn hò mang theo nhiều người làm gì.” - Cậu vui vẻ đáp.
Anna lườm Thiệu Huy không thèm chỉnh lại hai chữ “hẹn hò” của cậu, cô nghĩ để Thiệu Huy có thể đưa cô ra ngoài ít nhất cũng điều động cả đoàn người. Hai người cùng đi dạo một vòng quanh thành phố, Thiệu Huy đóng vai một người hướng dẫn viên nhiệt tình giới thiệu cho cô về thành phố và những điều ở Canada khó mà thấy được.
“Anh đã đặt bàn ở tòa nhà cao nhất thành phố, đợi khi đêm xuống đèn lên em sẽ được nhìn thấy một bộ mặt khác của nơi này.”
Anna gật đầu, mặc dù biệt thự nhà họ Lâm không nhỏ nhưng suốt ngày cứ đi ra đi vào khiến cô tù túng vô cùng. Anna muốn ấn nút hạ kính xe xuống hít chút không khí tự do, Thiệu Huy vội vàng ngăn cô lại:
“Không nên để người khác chú ý.”
Anna có chút hụt hẫng nhưng cũng gật đầu đồng ý.

Chương 257: Đường cùng
Anna có chút hụt hẫng nhưng cũng gật đầu đồng ý.
Hoàng Thiệu Huy dừng xe trước tòa nhà chọc trời, cậu quay sang dặn dò Anna trước khi xuống xe.
“Anh vào kiểm tra lại lịch đặt bàn của chúng ta, em đừng đi đâu đấy nhé.”
Anna gật đầu đã hiểu, cô nheo mắt nhìn Thiệu Huy đã khóa cửa xe lại sau khi ra ngoài. Cô thở dài giữa bọn họ đã thiếu sự tin tưởng đến mức độ này rồi, cô nhớ lại khoảng thời gian yêu đương của hai người. Lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười, không chút nghĩ ngợi gì, cứ yêu thôi mặc kệ ngày mai thế nào.
Anna nhìn ra ngoài thấy Thiệu Huy chưa đi vào được tòa nhà đã bị vài người vây lấy, Thiệu Huy cố gắng thoát khỏi mấy người đó quay lại xe. Gương mặt cậu đầy khó xử quay sang Anna:
“Anh nghĩ chúng ta không lên đó được đâu, kiểu gì cũng bị viết đầy lên báo.”
“Không sao.” - Anna cũng không thiết tha gì bữa ăn ngắm thành phố về đêm gì đó - “Có chỗ nào vắng vẻ lộng gió không? Em muốn ra ngoài hít thở.”

Chương 257: Đường cùng
“Được, để anh chở em ra ngoại ô, có một ngọn đồi nhỏ nhìn thấy biển.” - Thiệu Huy nhớ đến nơi mà Vĩ Phong từng nhắc qua với anh.
Suốt một đường đi Anna đều nghiêng đầu qua cửa kính nhìn ra cảnh vật bên ngoài không nhìn Thiệu Huy lấy một cái. Lòng cậu khó chịu nhưng cũng không thể hiện ra, vẫn cố treo trên miệng nụ cười, biết đâu sau khi lên đồi tâm trạng Anna sẽ tốt hơn.
Hoàng Thiệu Huy chạy lên đỉnh đồi, mở cửa xe cho Anna xuống, gió cuồn cuộn ùa vào người, Anna ngẩng mặt lên trời hít một hơi thật sâu. Thiệu Huy cởi áo ngoài khoác lên vai cô:
“Em đừng để cảm lạnh.”
Anna phóng tầm mắt ra xa, đúng như cậu nói, ở đây có thể nhìn thấy biển:
“Anh có nghe thấy sóng biển không?”
Thiệu Huy gật đầu, cậu đã hiểu vì sao một nơi phù hợp để làm du lịch thế này nhưng Vĩ Phong vẫn nhất quyết không triển khai. Từ ngọn cỏ nhành cây ở đây đều vô cùng nguyên sơ, cả bãi biển chưa có nhiều dấu chân người kia nữa, thay vì biến nó thành một địa điểm thương mại thì cứ giữ nó như này vẫn hay hơn.

Chương 257: Đường cùng
Anna cảm nhận được gió từ biển thổi qua mặt mình có chút bỏng rát, cô nghiêng đầu nhìn Thiệu Huy nói:
“Anh có thể cảm nhận được vị mặn của gió không?”
Thiệu Huy ngẩng ra, tóc cô tung bay trong chiều gió lộng, gương mặt không vướng chút muộn phiền nào của cô này, cậu đã rất lâu rồi không thấy được.
“Có.”
“Nó không mặn bằng nước mắt em đã rơi vì anh.”
Đây là lần đầu tiên Anna thừa nhận mình đã khóc, đã yếu đuối rơi lệ vì Thiệu Huy. Từ trước đến giờ cô vẫn luôn giữ cho mình hình tưởng mạnh mẽ dứt khoát, dù là nói lời chia tay cũng chưa từng rơi nước mắt.
“Anh là người đầu tiên khiến em muốn cùng anh có một tương lai. Em đã từng tưởng tượng về tương lai của hai đứa, anh biết em thấy gì không?”
Thiệu Huy mím môi lắc đầu.
“Sương mù, mờ mịt.” - Anna cười khổ - “Chúng ta có thể yêu nhau nhưng không thể dài lâu, khoan nói đến những mâu thuẫn trong tình cảm. Chúng ta sẽ vượt qua được khác biệt về quốc tịch, địa lý, vị thế xã hội sao?”

Chương 257: Đường cùng
Anna hít sâu một hơi, có những lời cô để ở trong lòng rất lâu, cô không nghĩ sẽ nói với cậu nhưng có lẽ hôm nay là một cơ hội tốt.
“Ngay chính trong tình yêu của chúng ta cũng tồn tại rất nhiều vấn đề. Em tha thứ cho việc lúc đầu anh tiếp cận em vì muốn lợi dụng em, nhưng tha thứ không có nghĩa là sẽ quên đi. Em muốn bạn trai em chỉ thuộc về riêng em, từ lúc chúng ta còn quen nhau, em đã không chấp nhận được khi nhìn anh cùng những minh tinh đó, khi về đây em hiểu rõ chuyện đó không bao giờ dừng lại, cuộc sống của anh luôn hào nhoáng và lấp lánh như vậy.”
“Anh không hề có ý gì với bọn họ cả, sau này anh sẽ khiến bọn họ tránh xa anh.” - Thiệu Huy cố gắng giải thích.
“Không quan trọng nữa, em không cần anh thay đổi.” - Anna nhún vai lắc đầu - “Chúng ta chỉ đơn giải là không dành cho nhau thôi. ”
Anna cởi áo khoác ra, đi đến gần bên Thiệu Huy, đặt áo vào trong tay cậu sau đó ôm chặt lấy cậu.
“Anh đã cố gắng rồi, em biết, chúng ta đã khiến nhau mệt mỏi lắm rồi, buông tay thôi.”
Hoàng Thiệu Huy lắc đầu, cậu ghì chặt lấy cô, sự ấm áp của cái ôm này vẫn khiến cậu quá luyến tiếc.

Chương 257: Đường cùng
“Không được, không thể được.”
Anna buông lỏng hai tay, dáng vẻ vô cùng bất lực, cô chỉ về chiếc xe đang đầu ở phía mép đồi:
“Chúng ta bây giờ chẳng khác gì chiếc xe đó, chỉ có thể lùi thôi, không thể tiến. Phía trước là đường cùng, chỉ cần tiến thêm một bước sẽ rơi xuống vực. Thiệu Huy, chúng ta đến đường cùng rồi.”
Hoàng Thiệu Huy ghì chặt cô lần cuối, cậu biết sau cái ôm này bọn họ thật sự chỉ có thể lùi lại mà thôi. Anna nói đúng, cậu đã cố gắng hết sức rồi, nhân lực còn giữ lại được những ký ức đẹp đẽ mà buông tay, còn dây dưa nữa e rằng sau này nhớ về nhau chỉ có nước mắt.
Lâm Vĩ Phong và Khả Hân đứng trên ban công nhìn Hoàng Thiệu Huy đổ xe ở trước cổng, mở cửa xe cho Anna bước ra. Hai người còn nhìn nhau cười nói mấy câu tạm biệt, Vĩ Phong có chút bất ngờ nói:
“Bọn họ nối lại tình xưa nhanh vậy sao?”
Khả Hân lắc đầu, thở ra một hơi:
“Hai người họ chính thức chia tay rồi, vẻ mặt của hai người giống như vừa buông xuống một gánh nặng vậy.”
Lâm Vĩ Phong nhíu mày, vội vàng ôm Khả Hân vào lòng:
“Xem ra anh vẫn là người may mắn nhất.”
Cuộc sống không phải một bộ phim hay một quyển tiểu thuyết, không phải cứ lạc nhau thì có thể tìm lại. Có những người đánh mất rồi thì chính là chấm hết, không có vế sau nữa.

Chương 258: Tin tức mới
Chương 258: Tin tức mới
David nhìn thứ chất lỏng đặc quánh màu nâu hổ phách trong ly, anh ta không nhớ nổi mình đã uống bao nhiêu ly như thế này mỗi ngày. Cảm giác nóng rát nơi cổ họng khiến anh ta càng tỉnh táo hơn, David mở điện thoại ra đọc lại tin nhắn hôm đó của Anna gửi.
Cô muốn quay về Canada, cô đã nói với anh là muốn về Canada vậy mà anh ta vẫn chưa tìm được cách đưa cô rời khỏi đây. Dù là lúc để Vĩ Phong và Thiệu Huy đưa Khả Hân, Anju và Anna đi mất, David cũng không thấy mình vô dụng như lúc này.
Có tiếng gõ cửa và mở cửa vang lên, David cũng không buồn liếc nhìn, người duy nhất dám tự tiện như vậy chỉ có Henry mà thôi.
“Hy vọng cậu có tin tức tốt cho anh.”
“Có, hai tin mới nhưng không biết là tốt hay xấu.”
David đặt ly rượu trong tay xuống, hứng thú nhướn mày đợi Henry nói tiếp.
“Hoàng Thiệu Huy vừa đưa Anna ra ngoài, chuyện này khá chớp nhoáng chúng ta cũng không trở tay kịp. Nhưng có thể khẳng định chắc chắn Anna ở biệt thự nhà họ Lâm, không ở cùng Thiệu Huy.” - Henry nói.

Chương 258: Tin tức mới
David siết chặt hai tay, Anna giờ thật sự giống như vảy ngược của David, ngoài Henry ra không ai dám nhắc tới.
“Vậy còn tin thứ hai?”
“Ngài Andrew chuẩn bị sang đây.”
“Cậu không đùa?” - David khó tin hỏi lại.
“Ngài ấy không hề liên lạc với tôi hay anh, tin tức này là do người ở Canada truyền đến. Anh nói xem lần này ngài ấy thật sự tức giận muốn tự mình ra tay hay có thâm ý nào khác?”
David lắc đầu, chuyện này anh ta không đoán được, Andrew nghĩ gì trong đầu vẫn luôn là thứ khó đoán nhất.
“Cha nuôi đã nói không bao giờ quay lại đây, không ngờ lần này ông ấy lại làm trái lời từng nói.”
“Tôi nghĩ không chỉ đơn giản vì muốn xử lý Lâm Vĩ Phong đưa Anju trở về đâu. Chuyện có thể khiến ngài Andrew đưa ra những quyết định khác thường như vậy chắc chắn phải là chuyện cực kỳ ý có ý nghĩa với ngài ấy.” - Henry đã có gặng hỏi chuyện xảy ra sau khi bọn họ rời Canada nhưng người bên cạnh Andrew đều kín miệng.

Chương 258: Tin tức mới
“Sao cũng được, cứ chuẩn bị tinh thần trước.” - David không mặn không nhạt đáp.
“Gần đây chúng ta đã gây sức ép toàn diện lên việc kinh doanh của Lâm Vĩ Thành và Lâm Vĩ Phong nhưng bọn họ vẫn không có ý đáp trả lại. Vậy tiếp theo anh định làm thế nào?”
David lắc đầu, vốn dĩ còn muốn đầu với bọn họ một trần ra trò bây giờ Andrew đã muốn trực tiếp nhúng tay vào, làm gì còn chỗ cho David nữa.
“Chúng ta bây giờ chỉ có thể chờ lệnh từ cha nuôi.”
“Tôi hiểu rồi, tôi đi trước đây.” - Henry gật đầu xoay người bước ra cửa.
David nheo mắt nhìn theo, gọi lại:
“Henry, dạo này cậu rất bận sao? Tôi thường xuyên không tìm được cậu?”
Henry mặt không biến sắc, chậm rãi đáp:
“Có nhiều chuyện phải lo mà, riêng chuyện kinh doanh đã chiếm hết thời gian của tôi.”

Chương 258: Tin tức mới
“Có nhiều chuyện phải lo mà, riêng chuyện kinh doanh đã chiếm hết thời gian của tôi.”
“Henry, khoảng thời gian trước khi tổ chức sinh nhật Anju cậu đột nhiên biến mất, rõ ràng cha nuôi không giao việc gì cho cậu. Tổ chức cũng không có việc gì phát sinh, rốt cuộc cậu đã đi đâu vậy?” - Ánh mắt David không cho phép Henry trốn tránh, anh không hỏi, anh chỉ đang cho Henry cơ hội nói sự thật mà thôi.
“Tôi cũng có cuộc sống riêng mà, anh sẽ không hỏi sâu như vậy chứ?”
David rủ mắt, lắc đầu, phất tay ý không còn gì nữa Henry có thể ra ngoài. David không muốn nghi ngờ người của mình, hơn nữa còn là người đã cùng anh ta lớn lên nhưng lời giải thích vừa rồi của Henry quá giả rồi.
Henry bước vội ra ngoài, lái xe thẳng ra ngoại ô, suốt đường đi luôn cẩn thận quan sát có ai bám theo không. Cậu lái xe vào một con đường mòn nhỏ, một căn nhà dần dần hiện ra trước mắt, xung quanh nhà có không ít người canh chừng.
“Mấy hôm nay có gì bất thường không?” - Henry bước xuống xe hỏi người canh giữ ở cửa chính.
“Hết thảy vẫn bình thường.”

Chương 258: Tin tức mới
Lúc này Henry mới khẽ thở phào, cậu sợ David đã biết được gì rồi xem mọi thứ vẫn chỉ dừng ở mức nghi ngờ mà thôi. Henry đẩy cửa bước vào, một người phụ nữ với chiếc váy ngủ vô cùng gợi cảm đang nằm dài trên sofa thưởng thức từng quả dâu mộng đỏ.
“Cậu đến rồi à?” - Người phụ nữ khẽ vén váy lên cao để lộ ra đôi chân nuột nà đầy mời gọi.
Henry nhíu mày, bước tới kéo váy của cô ta trở lại vị trí cũ:
“Không phải lúc để đùa, David nghi ngờ rồi.”
Người phụ nữ không chút mảy may để ý, nghiêng đầu tựa vào vai Henry với tay muốn lấy thêm quả dâu tây.
“Cậu sợ anh ấy à?”
Henry lấy dâu đưa đến bên môi cô ta:
“Chị thừa biết là tôi không e ngại David mà.”
“Vậy còn gì phải lo?”
“Ngài ấy sắp đến đây rồi.”

Chương 258: Tin tức mới
“Cha nuôi?” - Mặt Lý Tuyết Dung tái đi, trái dâu đang cắn một nửa cũng rơi xuống.
Lâm Vĩ Phong, Khả Hân, Khả Vĩ cùng với Anna đang ăn trưa thì Dương Trạch đến. Dì Ba nhanh chóng lấy chén đũa cho anh, Dương Trạch lắc đầu nói:
“Không cần đâu, tôi ăn rồi.”
“Ăn thêm đi, có món cậu thích đó.” - Vĩ Phong lên tiếng.
“Mọi người biết anh Vĩ Thành và Bạch Mai đã ở bên nhau chưa?” - Mục đích Dương Trạch đến chính là để kể chuyện này - “Tôi gọi cho Bạch Mai hỏi dạo này Vĩ Thành có tìm cô ấy không, có cần tôi đến diễn tiếp không thì Bạch Mai nói hai người họ đã yêu nhau rồi.”
“Thật sự sao?” - Khả Hân mừng rỡ hỏi lại, cô quay sang Vĩ Phong - “Anh biết chuyện chưa?”
Lâm Vĩ Phong lắc đầu, Vĩ Thành cũng không nói với anh nhưng đúng là mấy hôm nay Vĩ Thành giống như có mùa xuân vậy.
“Nghe bảo là anh Vĩ Thành chạy đến bệnh viện chờ đến nửa đêm rồi tỏ tình với Bạch Mai.” - Dương Trạch kể lại.

Chương 258: Tin tức mới
“Đúng là anh trai tôi rồi.” - Vĩ Phong gật gù nói.
Khả Hân khẽ nắm tay anh, cô biết ngoài mặt anh không thể hiện gì nhưng trong lòng Lâm Vĩ Phong là người vui mừng hơn ai hết. Nếu chỉ có mình Vĩ Phong được hạnh phúc còn Vĩ Thành cứ đi về lẻ loi thì hạnh phúc của Vĩ Phong và cô cũng không trọn vẹn được.
Anh quay sang nhìn cô cười, Khả Vĩ không hiểu gì nhưng thấy mọi người đều cười con bé cũng cười theo. Vĩ Phong xoa xoa đầu con gái:
“Chắc là Khả Vĩ cũng muốn có anh hay chị để chơi cùng rồi.”
“Vậy thì mau hối hai người họ cưới nhau đi.” - Anna im lặng nãy giờ cũng lên tiếng, tuy rằng cô chỉ mới gặp Bạch Mai một lần nhưng lại vô cùng hợp nhau, Anna rất mừng khi biết Bạch Mai đã được ở bên người trong lòng cô ấy.
“Tính anh Vĩ Thành một khi đã quyết rồi sẽ không đổi, hôn lễ này chắc chúng ta sẽ…”
“Sẽ thế nào?” - Lâm Vĩ Thành đột nhiên xuất hiện từ phía sau, anh nắm chặt lấy vai Dương Trạch, gằn giọng hỏi.
“Sẽ sớm diễn ra thôi.” - Dương Trạch cười vô cùng gượng gạo, nhìn thái độ của Lâm Vĩ Thành chắc chắn là muốn tính sổ chuyện Dương Trạch lừa anh suốt thời gian qua.

Chương 258: Tin tức mới
“Tôi xem cậu như em trai, cậu lại lừa tôi như vậy, tôi phải làm gì với cậu đây?”
“Anh Vĩ Thành, em trai anh cũng góp phần.” - Dương Trạch nhanh chóng chỉ tay qua phía Vĩ Phong.
Lâm Vĩ Phong xoay mặt tiếp tục đút cơm cho Khả Vĩ xem như mọi chuyện không liên quan đến mình. Dương Trạch cầu cứu qua Khả Hân, cô lắc đầu tỏ ý bản thân không biết gì cả.
“Bây giờ anh và Bạch Mai đã ở bên nhau rồi, anh phải cảm ơn ông mai là em chứ.” - Dương Trạch quay lại đối mặt với Vĩ Thành, tự mình cứu lấy mình.
Lâm Vĩ Thành nhìn sâu vào mặt Dương Trạch, nghiêm túc hỏi:
“Thật sự chỉ là lừa anh, cậu không có bất kỳ ý đồ gì với Bạch Mai?”
“Tơ tưởng chị dâu là đại kỵ, anh biết em không vậy mà.”
Lâm Vĩ Thành cười lớn, vỗ vai Dương Trạch mấy cái:
“Sau này anh cưới, phong bì ông mai cho em không thiếu đâu.”

Chương 258: Tin tức mới
“Sau này anh cưới, phong bì ông mai cho em không thiếu đâu.”
“Nhớ dày chút đó.” - Dương Trạch cười nói, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Vĩ Thành cũng ngồi xuống ăn cơm cùng mọi người, ai cũng trêu anh và Bạch Mai. Chủ yếu là mong anh đẩy anh tiến độ. cô gái tốt như vậy phải mau chóng cưới về nhà.
Dương Trạch nhìn quanh bàn ăn một lượt, đột nhiên nhớ đến là thiếu một người:
“Dạo này Thiệu Huy bận gì vậy? Lâu rồi không thấy cậu ấy đâu.”
Vĩ Phong ngay lập tức liếc về phía Anna ra hiệu cho Dương Trạch đừng nói nữa. Anna mỉm cười lên tiếng:
“Mọi người không cần e ngại tôi đâu, chúng tôi thật sự chia tay rồi, còn là chia tay vui vẻ nữa, coi nhau là bạn bè.”
Dương Trạch gãi gãi đầu, làm gì có chuyện chia tay rồi có thể làm bạn, nếu không Thiệu Huy đã không tránh mặt suốt mấy bữa nay. Dương Trạch và Vĩ Phong nhìn nhau gật đầu, hai người đều biết Thiệu Huy vẫn còn rất yêu Anna nhưng dù sao bọn họ cũng đã quyết định rồi, mọi người đều sẽ tôn trọng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom