• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đỉnh Cao Phú Quý (7 Viewers)

  • Chương 221-225

Edit: Vasterel
Chương 221: Xử hắn
Khi ra khỏi nhà Thẩm Lệ,tâm tình Bạch An Tương đã rơi
xuống vực sâu.
Thẩm Lệ luôn lập lờ, cô không nói rõ, nhưng cô cũng
đã nói rõ ràng cho Bạch An Tương rồi.
Cô thật có lỗi với Trình Uyên.
Chưa nói tới hối hận, bởi vì cô không nhớ được những
chuyện trước đây, nhưng cô không biết phải đối mặt với
người đàn ông đó như thế nào.
Trước khi biết chuyện, cô đã quay trở lại Vịnh Áng
Trăng, sững sờ đứng ở cửa, cô do dự không biết nên đi
vào hay không?
Cũng đúng lúc này.
Đột nhiên, trước cửa nhà cô hiện ra một khung cảnh
náo nhiệt.
Nhiều người xuất hiện mà không hề báo trước, sau đó
vây quanh Bạch An Tương.
Edit: Vasterel
Những người này vừa nói vừa cười, đều nhìn Bạch An
Tương với vẻ ngưỡng mộ, ghen tị, hoặc ánh mắt chúc
phúc.
Một người đàn ông nổi bật giữa đám đông.
Long Học Chiêu hôm nay ăn mặc rất chỉnh tề, tóc tai
chải ngược sáng bóng, trên tay còn cầm một bó hoa hồng
cực lớn.
Hắn ta mỉm cười đi tới chỗ Bạch An Tương, sau đó quỳ
một gối xuống.
"An Tương, làm ơn hãy đón nhận hoa hồng của anh!"
Bạch An Tương bị sốc vì tất cả những điều này.
Cô choáng váng, cô thất thần ...
Hoa hồng tượng trưng cho tình yêu, và nhận hoa hồng
có nghĩa là chấp nhận tình yêu của người kia.
Long Học Chiêu nói, "Bởi vì nhiều lý do, chúng ta đã bỏ
lỡ quá nhiều. Đối với anh mà nói, bỏ lỡ em là tiếc nuối
lớn nhất trong cuộc đời anh. anh không muốn lại bỏ lỡ
Edit: Vasterel
thêm lần nào nữa, An Tương, chấp nhận anh đi, chúng ta
bắt đầu lại, anh sẽ yêu em bằng tất cả trái tim này. "
Bạch An Tương càng thêm bối rối, cô nói: "Tôi đã có
chồng."
“anh không quan tâm!” Long Học Chiêu kiên quyết nói
“anh không quan tâm quá khứ của em như thế nào, anh
chỉ quan tâm hiện tại cùng tương lai với em.”
Không còn nghi ngờ gì nữa, câu nói này đã đánh gục
trái tim của không biết bao nhiêu cô gái.
Khả năng gây sát thương quả thực rất lớn.
Bạch An Tương hoảng sợ.
"chấp nhận anh ta đi!"
"Chấp nhận! Chấp nhận!"
Những người xem đồng loạt đồng thanh hô lên.
Cô không biết người đàn ông trước mặt mình, và bản
năng cô nói với cô rằng cô không thể chấp nhận được.
Edit: Vasterel
Nếu Cô chấp nhận người đàn ông trước mặt,thì có lý
do gì để nói với người đàn ông đó rằng cô không xứng
với anh ta? Để anh ta nhìn thấy rõ bản thân mình?
Tình yêu mà Trình Uyên dành cho cô, trong lời kể của
người khác, khiến cô cảm thấy rất nặng nề, thở không
nổi.
Một ý tưởng viển vông nảy sinh từ tận đáy lòng cô.
"An Tương, đừng sợ. Những người này là hàng xóm
láng giềng của chúng ta. anh mời họ đến để chứng kiến
chúng ta bắt đầu lại từ đầu." Long Học Chiêu nghĩ Bạch
An Tương bị đám người làm cho hoảng sợ.
Tại thời điểm này...
Phanh cái "kít" vang lên.
Audi dừng lại ở trước cửa.
Trình Uyên, Lý Tịnh Trúc và người phụ nữ kia lần lượt
xuống xe.
Nhìn thấy điều này, Bạch An Tương càng thêm hụt
hẫng.
Edit: Vasterel
Long Học Chiêu kinh ngạc.
Không phải nói Trình Uyên bị bắt cóc sao?
Nếu biết Trình Uyên không phải bị bắt cóc,cho hắn
thêm tiền hắn cũng không dám khiêu khích Trình Uyên
như thế này.Bạn đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy
tham gia group để được đọc những chap mới nhất.
Lâm Xương Dịch đang trốn trong đám người hóng hớt
cũng bị làm cho chấn động.
Đẩy đám người ra khỏi, Trình Uyên bước vào , nhìn
thấy cảnh này, theo bản năng nhíu mày, lửa giận từ trong
đáy lòng dần dâng lên.
Hắn liếc nhìn Long Học Chiêu vẫn đang quỳ một trước
mặt cô, lộ ra vẻ mặt giễu cợt.
Sau đó anh ấy nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Bạch An
Tương nói: "Về nhà đi."
Ai biết, Bạch An Tương đột nhiên rút tay ra khỏi tay
củaTrình Uyên.
Edit: Vasterel
Anh sững sờ, kinh ngạc nhìn cô.
Cô cúi đầu, mím chặt môi.
Thời gian dường như đóng băng vào lúc này.
Nhìn thấy cảnh này, Long Học Chiêu vốn là kinh hãi,
bỗng nhiên hưng phấn.
Có vẻ như Bạch An Tương rõ ràng đã xảy ra chuyện gì
không vui giữa Trình Uyên, khiến Bạch An Tương bây giờ
rất ghét Trình Uyên.
Chẳng lẽ, vừa rồi nói cái gì nàng đã có cảm xúc? Long
Học Chiêu hưng phấn nghĩ.
Nếu đúng như vậy thì không còn gì là quá tuyệt vời.
"Trình Uyên, anh đã nhìn thấy hết rồi, tôi cũng không
muốn giấu diếm chuyện này. Tôi thích An Tương. Anh
biết không, hiện tại cô ấy trên danh nghĩa là vợ của anh,
nhưng tôi nghĩ cô ấy vẫn có quyền lựa chọn."
"Mong anh đừng ép cô ấy, để An Tương tự mình lựa
chọn, đi theo anh hay là chấp nhận tôi."
Edit: Vasterel
Nói xong, hắn ta đứng dậy, lại cầm bó hoa hồng cho
đưa Bạch An Tương.
Lý Tịnh Trúc chạy đến chỗ Bạch An Tương, nắm lấy
bông hồng trong tay Long Học Chiêu, nói: "Sao ngươi lại
vô liêm sỉ thế hả? Người ta đã có chồng rồi."
“Vậy thì sao?” Long Học Chiêu cũng không chịu thua
kém “Người ta có quyền lựa chọn, có thể kết hôn hoặc ly
hôn, đúng không?
Lúc đó người hóng hớt mới biết Bạch An Tương đã có
chồng.
Nhưng không thành vấn đề, dù sao bọn họ lấy được
tiền của Long Học Chiêu lúc trước cùng nhau giúp xong
phi vụ này.
“Đúng đấy, nước ta rất chú trọng đến quyền tự do kết
hôn, không hợp thì có thể ly hôn.”
"Đúng vậy á, bây giờ ly hôn rất nhiều."
"Ta nghĩ Long công tử này là thành tâm thành ý với
Bạch tiểu thư..."
Edit: Vasterel
"Nếu là ta, ta cũng sẽ chọn Long công tử."
Long Học Chiêu nhìn thoáng qua Lý Tịnh Trúc, nhìn
thẳng Trình Uyên nói: "Nếu coi trọng An Tương,hãy để cô
ấy tự mình quyết định, được không?"
Trình Uyên khẽ liếc nhìn đám người đang hóng hớt,
trên mặt lộ ra một chút lạnh lùng.
Đem đóa hoa hồng trong tay Lý Tịnh Trúc ném xuống
đất, trước mặt mọi người, dùng chân dẫm nát từng bông
một!
“Ngươi ...!” Long Học Chiêu tức giận nói.
Trình Uyên lắc đầu nói với Bạch An Tương, " Mặc kệ tới
khi nào,anh mãi mãi sẽ là chồng của em. Đời này em
không bao giờ thoát khỏi bàn tay của anh, cho nên cái
này không có lựa chọn."
Bạch An Tương kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Trình Uyên.
Đột nhiên, vào lúc này, một cảnh tượng tương tự
không ngừng lóe lên trong đầu.
Edit: Vasterel
Trình Uyên cùng Long Học Chiêu cũng vậy, bọn họ cũng
là cho cô lựa chọn.
Lúc đó, Trình Uyên đang cưỡi con phân khối lơn bằng
điện , còn Long Học Chiêu lái con xe Ferrari.
Cuối cùng, cô ngồi vào ghế sau xe điện của Trình Uyên.
Dù chỉ là một đoạn ký ức vụn vặt nhưng cũng khiến
Bạch An Tương kích động không thôi.
Lúc đó Trình Uyên được Bạch An Tương chọn, nhưng
bây giờ ...
Trình Uyên nói, không có lựa chọn!
Long Học Chiêu không ngờ Trình Uyên vậy mà cự tuyệt
quyền lựa chọn của Bạch An Tương,lúc ấy liền sửng sốt.
Lâm Xương Dịch ở trong đám người đột nhiên hét lên,
"Trình Uyên, ngươi quá độc đoán, không nói chuyện
nhân quyền sao?"
Trình Uyên nắm lấy hai vai Bạch An Tương, nghiêm túc
nói "Không có lựa chọn nào!"
Edit: Vasterel
Bạch An Tương bị sự bá đạo của Trình Uyên làm cho
kinh ngạc, ôm đầu ngơ ngác nhìn Trình Uyên nửa cái đầu,
trong lòng có cảm giác không nói nên lời.
Đây cũng là lần đầu tiên Lý Tịnh Trúc thấy được sức
mạnh bá đạo độc đoán của Trình Uyên, cảm thấy hả giận,
đồng thời lại cảm thấy tựa như có chút tiếc nuối.
Người phụ nữ đi chung với anh, không rõ sự tình cho
lắm nên tiếp tục đứng xem.
Sau khi định thần lại, Trình Uyên đối với đám người
hóng hớt này nói: "Nghe này, đây là vợ của ta, các ngươi
Làm sao lại có thể đi hỗ trợ cho người này cướp vợ của
người khác? Các ngươi đều là ngu lol sao?"
Trong một câu, anh hỏi mấy người hóng hớt mà Long
Học Chiêu mua chuộc.
Sau đó Trình Uyên lạnh lùng nói "Cút!"
Những người đang hóng hớt ngay lập tức nhìn nhau.
Đột nhiên có người hét lên "Chúng tôi không phục!"
Edit: Vasterel
Trình Uyên ánh mắt ngưng tụ, lập tức nhìn thấy Lâm
Xương Dịch trong đám người, liền vươn tay ra hiệu "Bạch
Long, xử hắn!"
Edit: Vasterel
Chương 222: Giám sát đập phá
“Bốp!” Một cái tát dữ dội tát vào mặt hắn.
Bạch Long đột nhiên xuất hiện ở trong đám người này,
đứng như tòa tháp trước mặt Lâm Xương Dịch, nghe
được mệnh lệnh của Trình Uyên là nhếch miệng không
nói hai lời trực tiếp một từ chính là vả.
Cũng may hắn đang kìm nén lại sức lực, nếu không cái
tát này cũng không khiến mặt Lâm Xương Dịch nở hoa.
Thật ra, những cái tát không quan tâm đến sức mạnh, có
đau hay không không quan trọng, mà là thể diện của một
con người.
Sau khi bị tát một cái, Lâm Xương Dịch sửng sốt, sau đó
cảm thấy mặt mũi tổn thương rất nhiều.
Hắn chưa từng thấy Bạch Long,tự nhiên không sợ hắn.
Duỗi ra cái cổ vừa trừng mắt, "Ngươi dám đánh ta?"
“Bốp!” Vừa dứt giọng, Bạch Long lại tát.
"CMM, ngươi..."
Edit: Vasterel
"Bốp!"
"TÔI..."
"Bốp!"
"Con mẹ mày tao liều mạng với mày ..."
“bốp!” Cái tát này trực tiếp tát vào Lâm Xương Dịch,
trong mắt lập tức lóe lên các vì sao, hắn cảm giác trời đất
quay cuồng, bị đánh cho ảo mộng.
trước sau Bạch Long tát hắn năm cái, toàn bộ khuôn
mặt của hắn đều lớn hơn trước một cen.
Mọi người đều nhìn như bị ngu ngốc.
Những người khác không biết Bạch Long, bọn họ đều
nhìn thấy Bạch Long kích thước đã lớn lại còn khí thế, liền
không ai dám động đến người này.
Long Học Chiêu biết Bạch Long nên không dám nói gì.
Khung cảnh bỗng trở nên thật vắng lặng, yên tĩnh đến
lạ thường.
Edit: Vasterel
Trình Uyên chỉ vào Lâm Xương Dịch nói: "con mẹ nó
nhà ngươi ngươi là đồ chó chết không thể thay đổi được
thói nhân cách, không học được bài học gì sao. không
ngừng đến trước mặt ta tìm đường chết, OK! Ta thành
toàn cho ngươi, ngươi không phục thật sao? Ta sẽ đánh
cho đến khi nào ngươi phục mới thôi! "
" Có phục hay không?"
Lâm Xương Dịch lưỡng lự, lúc còn đi học còn là nam
nhân của lớp, nhìn Trình Uyên lúc đó bị đối xử như thế
nào?
Bây giờ anh chàng này tự hỏi mình có phục không?
"Ta không ..." hắn đang giãy dụa muốn đứng lên, bỗng
nhiên lại thấy Bạch Long xốc tay áo lên, trực tiếp nằm
xuống "Ta sẽ không nói!"
Có một cảm giác xấu hổ.
Chà chà, tôi không phục đấy. bạn có thể làm gì được
với tôi?
Edit: Vasterel
Trình Uyên hừ lạnh một tiếng, đối với Bạch Long tiếp
tục nói: "Đánh, không nói cứ đánh, đánh cho tới khi nào
hắn phục thì thôi!"
Mẹ kiếp!
Nghe vậy, Lâm Xương Dịch lo lắng nói, "Con mẹ nó
chứ, ta không nói đấy!"
“Bốp!” Một cái tát nữa vào mặt.
Lần này mạnh hơn một chút, Lâm Xương Dịch trực tiếp
bị santo mấy vòng trên mặt đất rồi mới dừng lại, đau
lòng "A a a a a..." hắn kêu lên.
“Tiếp tục!” Trình Uyên nói.
“Đừng đừng đừng nữa, ta sẽ nói, phục, phục, CMN
chứ, phục!” Lâm Xương Dịch thực sự sợ hãi.
"rầm!"
Lần này Lâm Xương Dịch không hú nữa, trực tiếp ngất
đi.
Hiện trường lặng ngắt như tờ.
Edit: Vasterel
Long Học Chiêu không khỏi nuốt nước miếng, đối với
Bạch Long mà nói, hắn thực sợ hãi vô cùng.
Nhưng lúc này trước mặt Bạch An Tương thuyết phục
không được, lại bị Bạch An Tương coi thường, cho nên
chuyển sang nói với Trình Uyên, "Ngươi thật sự quá dã
man,qua bạo lực, chúng ta đều là con người, tất cả mọi
người đều có quyền lựa chọn của riêng mình, ngươi
không thể ... "
“Câm miệng!” Trình Uyên gào lên, cắt ngang Long Học
Chiêu, lạnh giọng hỏi: “Nếu như có người nói thích mẹ
ngươi, ngươi cũng vui vẻ nhìn mẹ ngươi lựa chọn sao?
"..." Một câu nói Long Học Chiêu nghẹn ngào không nói
nên lời.
Trình Uyên khẽ nói: " Hôm nay tất cả mọi người tới
đây, một người cứ tính một cái. Hiện tại các ngươi đã ở
đây, đừng vội trở về, bao gồm cả ngươi Long Học Chiêu."
“Ý ngươi là gì?” Mọi người đều bị sốc khi nghe điều
này.
Edit: Vasterel
Long Học Chiêu cười lạnh chế nhạo nói: " ngươi nói
không để cho chúng ta rời đi, chúng ta liền không rời đi
được sao? Chân là của chúng ta, làm sao, ngươi có thể
ngăn cản được tất cả chúng ta?"
"Đúng đấy, ngươi thực sự cho rằng ngươi là ai?"
"Người này quá độc đoán ...!"
" Quả thực chính là thiểu năng!"
Mọi người tỏ ra bất bình và khinh thường trước ác ý
của Trình Uyên.Bạn đang đọc truyện tại Group: Vasterel.
Hãy tham gia group để được đọc những chap mới nhất.
Nhưng sau đó Trình Uyên đối với Bạch Long nói: "Ai
chạy,đánh gãy chân hắn!"
Âm thanh không lớn nhưng ai cũng có thể nghe rõ, lập
tức lần nữa lặng ngắt như tờ.
Trên thực tế, lúc này chỉ cần mọi người tản ra chạy
trốn, Bạch Long thật sự không bắt được , nhưng vấn đề là
bây giờ mọi người bị tâm lý nên đứng quan sát nhau,
cũng không ai muốn mình là người đầu tiên cả, thế là,
liền cũng không dám lên tiếng
Edit: Vasterel
“rốt cuộc Ngươi muốn làm gì?” Long Học Chiêu cũng
sợ hãi.
Trình Uyên nhàn nhạt nói, "Nhiều người như vậy tụ tập
trước nhà tôi, cái này quá không bình thường, nhất là
nhà tôi vừa mới mất mười triệu."
“Cái gì?” Lúc này, tất cả mọi người ngẩn ra.
“Đúng vậy, mười triệu tiền mặt của tôi mất hết sạch.”
Trình Uyên chỉ vào những người này nói, “Các người đều
có biểu hiện nghi ngờ, Tịnh Trúc, giúp tôi gọi cảnh sát.”
Trình Uyên nói xong, Lý Tịnh Trúc cầm điện thoại di
động gọi cảnh sát.
“Trình Uyên, ngươi đừng đi quá xa, không có việc gì
quan trọng ai lại để mười triệu tiền mặt ở nhà?” Long
Học Chiêu tức giận nói.
“là Ta!” Trình Uyên nhìn hắn như một thằng ngốc.
Long Học Chiêu nghẹn ngào không nói nên lời.
Edit: Vasterel
Ý của Trình Uyên đã quá rõ ràng rồi, tôi không mất tiền
đấy, nhưng tôi nói tôi mất 10 triệu ,thì sao , ngươi có
bằng chứng tôi không mất tiền không?
Các ngươi đến cửa nhà người ta gây sự, ta chính là
muốn vu oan các ngươi, các ngươi có thể làm gì?
Một nhóm người không bình tĩnh.
Long Học Chiêu nhịn một hồi lâu, đỏ mặt nói: "Ngươi ...
cái này vu khống!"
Trình Uyên nhún vai.
"..."
Đột nhiên, Long Học Chiêu dường như nghĩ tới cái gì,
vẻ mặt không kiên nhẫn lập tức bình tĩnh trở lại, sau đó
nhếch miệng cười nhạo.
"Trình Uyên, đừng quên, cả cái khu này đều có camera
giám sát, nhất là nhà ngươi. Chúng ta đều không có vào.
nhà ngươi có giám sát rất rõ ràng." Long Học Chiêu nhắc
nhở.
Nghe đến đây, Trình Uyên nhíu mày.
Edit: Vasterel
Sau đó, anh từ từ quay lại, đi dưới camera giám sát ở
nhà mình, và nghiêng đầu một lúc.
"Haha... Trình Uyên, ngươi biết báo án giả là sẽ . ...."
"Rắc rắc!"
Long Học Chiêu còn chưa nói xong, Trình Uyên liền từ
dưới đất nhặt lên một viên đá, tìm màn hình của chính
của camera đập nát, màn hình đột nhiên vỡ nát.
Sau đó Trình Uyên cười với Long Học Chiêu "May mắn
thay là ngươi kịp thời nhắc nhở."
"..." Long Học Chiêu sững sờ.
Trình Uyên gọi cho Trương Tuần và nói, "xóa hết tất cả
các tệp giám sát trong khu vực. thiết bị Giám sát lập tức
bảo trì tiến hành kiểm tra tu sửa."
Long Học Chiêu gần như phát điên.
Ngay sau đó Lý Túc cùng với người của mình đi tới,
những người này bao gồm Long Học Chiêu cùng Lâm
Xương Dịch, đều bị mời lên xe cảnh sát.
Edit: Vasterel
“Chúng tôi cần anh đi cùng để phối hợp điều tra.” Lý
Túc nói với Trình Uyên.
Lần này, Trình Uyên khác với lúc trước, mặc kệ Lý Túc,
mà nắm lấy tay Bạch An Tương, trực tiếp trở về biệt thự
của mình.
Lý Túc bị treo ở đó, vẻ mặt khó xử.
Lâm Xương Dịch vừa mới bị nhét vào trong xe cảnh sát,
liền tỉnh lại, mắng: "Chú cảnh sát, nhìn xem, hắn coi các
chú không ra gì cả."
“Câm miệng!” Lý Túc tức giận hét lên.
“đội trưởng?” Một người cấp dưới hỏi.
Lý Túc xua tay "các Ngươi trở về xử án trước đi, ta còn
có chuyện khác."
Một vài người gật đầu và lái xe đi.
Và Lý Túc bước vào biệt thự của Trình Uyên.
“ngươi làm vậy là có ý gì, ngươi có coi ta là bằng hữu
không.” Lý Túc bước vào phòng khách của Trình Uyên nói
Edit: Vasterel
với Trình Uyên. “Nhưng đối với công chúng, nếu ngươi
không hợp tác, vụ án này sẽ không thể tiến hành. những
người này ta đành phải thả.. "
Edit: Vasterel
Chương 223: Sắp bị đánh, cám dỗ điên cuồng
“Vậy ngươi nói cho ta biết, nếu như ta đi, ngươi có thể
xử bọn hắn tội gì?” Trình Uyên hỏi ngược lại.
Lý Túc ngẩn người.
Thật ra ai cũng biết mất tiền chỉ là hành động trút giận
của Trình Uyên, thậm chí không có một chút bằng chứng
nào.
Thấy Lý Túc không nói nên lời, Trình Uyên quay sang
Bạch An Tương nói: "An Tương, nghe anh nói, đừng lo
lắng về những gì anh vừa nói lúc nãy, thật sự là anh
không còn cách nào khác."
"Nếu em muốn lựa chọn trước khi em mất trí nhớ, anh
sẽ tôn trọng sự lựa chọn này của em, nhưng bây giờ thì
không được."
"Hiện tại quá khứ của em cái gì cũng không biết,em
cũng không biết người bên ngoài đang suy nghĩ cái gì,
cũng không biết giữa chúng ta đã trải qua cái gì."
"Đó chỉ là tin đồn khiến em cảm thấy những khúc mắc
trong lòng? Đã có một số chuyện xảy ra? em có thể chắc
chắn biết không?"
Edit: Vasterel
"Không phải anh không cho em tự do,mà là bởi vì em
bây giờ ngây thơ vô thức, giống như một tờ giấy trắng dễ
lừa gạt, cho nên anh không thể cho em tự do bây giờ
được."
Trình Uyên đã nói rất nhiều với Bạch An Tương, nhưng
sự thật rất đơn giản, Bạch An Tương nghe cũng hiểu
được.
Sau khi hiểu ra, nỗi phiền muộn trong lòng cô biến mất
ngay lập tức.
Trình Uyên hỏi cô "Em có tin anh không?"
Lần này, Bạch An Tương kiên định gật đầu "tin."
So với say sưa trước cái lãng mạn so với lời nói ngon
nói ngọt so qua trước mắt là cảnh vật tuyệt trần, không
thể nào so được với sự chân thực làm rung động làm
cảm động lòng người.
Bạch An Tương đã nhìn thấy tình cảm thực sự dành
cho mình ở Trình Uyên.
Lời nói của anh cũng khiến cô bớt trằn trọc, cả ngày lẫn
đêm không ngủ được.
Edit: Vasterel
Quay đầu, Trình Uyên nhìn đối với Lý Túc nói: "Chúng
ta là bằng hữu, cho nên ngươi sẽ gọi cô ấy một tiếng em
dâu."
"Mất trí nhớ là một căn bệnh, em ấy bị bệnh."
“Những người đó lợi dụng bệnh tình để lừa gạt em ấy.”
Trình Uyên cười lạnh nói: “Nếu tôi là em ấy, ngươi sẽ làm
gì?
Lý Túc im lặng, một lúc sau mới gật đầu "Ta hiểu rồi."
“Ngươi không hiểu.” Trình Uyên lắc đầu.
Lý Túc không phản bác, xoay người rời đi.
Sau khi trở lại đồn cảnh sát, cấp dưới của anh ta hỏi
anh ta, "Những người này đã xét xử qua. Đó có thể là
một sự hiểu lầm."
Lý Túc châm một điếu thuốc, sau đó nhìn thời gian nói:
"cứ tiếp tục lấy khẩu cung, đừng bỏ qua bất cứ chứng cớ
gì."
"Vâng!"
Edit: Vasterel
" Đem những người khác thả đi. Về phần Lâm Xương
Dịch và Long Học Chiêu, bọn họ là người đứng đầu tập
hợp này,qua sáu giờ thả bọn hắn ra."
"Vâng!"
...
...
Sau sáu giờ, Lâm Xương Dịch và Long Học Chiêu được
thả ra.
Vào mùa thu, trời tối sớm hơn một chút, và bầu trời đã
tối hơn một nửa sau sáu giờ.Bạn đang đọc truyện tại
group: Vasterel. Hãy tham gia group để được đọc những
chap mới nhất.
Đi ra từ cục cảnh sát, Lâm Xương Dịch ôm bụng nói với
Long Học Chiêu, "Long đại Ca, chúng ta buổi trưa không
ăn gì. Tôi hiện tại rất đói. Hay chúng Ta đi ăn một chút gì
đi, tôi mời."
Edit: Vasterel
Long Học Chiêu cau mày hỏi: "Gọi Đại Đinh, hỏi chuyện
gì đã xảy ra? Trình Uyên không phải là hắn bị trói rồi
sao?"
Lâm Xương Dịch vội vàng gật đầu lấy điện thoại di
động ra, quay số điện thoại trước đó rồi cười lạnh nói ,
"Cái thằng Trình Uyên chết tiệt dám phá hỏng việc tốt
của Long Ca, nhưng đừng lo lắng Long Ca, tôi sẽ để cho
Đại Đinh bí mật xử hắn . "
Xử Trình Uyên?
Lâm Xương Dịch không biết, nhưng Long Học Chiêu
biết rất rõ.
Ngay cả hai huynh đệ của hắn đều bại trong tay Trình
Uyên, ngươi là một Lâm Xương Dịch không bằng cái rắm
chó,đòi muốn giết Trình Uyên sao?
Hắn ta không khỏi liếc nhìn Lâm Xương Dịch nhiều
hơn, trong mắt đầy vẻ châm chọc.
Tất nhiên, hắn ta không nói thẳng, mà là khuyên nhủ
“ngươi đừng quên bài học hôm nay”.
Edit: Vasterel
Lâm Xương Dịch cũng giễu cợt, "Hôm nay?đi vào cục
cảnh sát? Nhưng thật sự so với chúng ta thì hắn còn xấu
hổ hơn. Tôi đoán chừng lần này sẽ có khoảng cách giữa
hắn và cô ta."
"Về phần chúng ta, hắn cũng không thể làm gì được
chúng ta, nhiều nhất cũng là để chúng ta một chuyến du
lịch vào đồn cảnh sát thôi."
"Buổi sáng đi vào, buổi chiều đi ra. tạm thời cứ coi là đi
chơi."
Lâm Xương Dịch gọi điện cho Đại Đinh, rất lâu sau vẫn
không có ai trả lời.
Long Học Chiêu hỏi "sao vậy?"
Lâm Xương Dịch thở dài, "Chuyện này, không biết
thằng cha này còn đang trên giường."
Long Học Chiêu cau mày, cho rằng có gì đó không đúng
lắm.
Nhưng Lâm Xương Dịch lại không nghĩ như vậy, ngược
lại đem đề tài liên lụy đến Trình Uyên lần nữa nói. "Long
đại Ca, đại ca không cần phải đi ra tay, tôi mỗi ngày sẽ
giúp người xử lý Trình Uyên này." . "
Edit: Vasterel
"sẽ chọc phá hắn ta mỗi ngày một lần, cho đến khi hắn
ta khóc lóc cầu xin thôi."
Lâm Xương Dịch không biết Long Học Chiêu cùng Bạch
An Tương là bạn học, huống chi Long Học Chiêu rất thích
Bạch An Tương, còn tưởng rằng Long Học Chiêu chỉ là
theo đuổi Bạch An Tương.
Nếu là như vậy, hắn nghĩ không cần Long Học Chiêu ta
tay tự mình làm được.
Trong lúc nói chuyện, cả hai đi vào một con hẻm.
Bước ra khỏi con hẻm này, sẽ đến một con phố sầm
uất ở phía đối diện, nơi có đủ loại rượu của các nhà hàng.
Long Học Chiêu và Lâm Xương Dịch đều là đi xe của
cánh sát miễn phí,nên giờ muốn về phải băng qua con
hẻm này, sang đường đối diện mới bắt được taxi.
Nhưng con hẻm này vốn không khó đi qua, hôm nay đã
bị chặn đứng.
"Ừ, Lý đội trưởng, làm gì vậy, một mình ngươi nằm
vùng ở trong ngõ hẽm này sao?"
Edit: Vasterel
Nhìn thấy Lý Túc mặc thường phục, Lâm Xương Dịch
cùng Long Học Chiêu đều là sững sốt một chút, sau đó
Lâm Xương Dịch nói trêu đùa.
Lý Túc mặc đồ đen lắc đầu, "Không phải, ta không phải
Lý đội trưởng."
"Cái Gì?"
“Sau khi tan sở, ta hiện tại là một người bình thường.”
Lý Túc nhẹ giọng nói.
"Haha ... Lý đội trưởng đã nhấn mạnh điều này với
chúng ta. Bây giờ hai người chúng ta đánh ngươi cũng
không phải là đánh cảnh sát rồi?" Lâm Xương Dịch tiếp
tục nói đùa.
Ai biết, Lý Túc ngẩng đầu lên, kỳ quái nở nụ cười, thật
sự nói "Phải!"
Lâm Xương Dịch không để ý, nhưng Long Học Chiêu thì
có, bản năng có dự cảm không lành.
Mà Lâm Xương Dịch cũng tới gần Lý Túc cười nói: "Vậy
thì ta đánh!"
Edit: Vasterel
Nói xong đấm nhẹ vào ngực Lý Túc.
Sức lực rất nhỏ, chỉ như là một trò đùa.
Nhưng Lý Túc dường như không nghĩ như vậy?
“WTF, ngươi dám đánh ta?” Lý túc vẻ mặt kinh ngạc.
Nhìn thấy vẻ mặt của Lý Túc, Lâm Xương Dịch cũng
sửng sốt. "Cái này ... tính sao?"
Cú đấm “Bụp!” Đập vào mặt Lâm Xương Dịch, trực tiếp
múc hắn xuống đất, Lý Túc đè trên người Lâm Xương
Dịch tát một cái.
Khuôn mặt vốn dĩ đã bị sưng vù do Bạch Long đánh nay
càng sưng hơn.
“A, đau quá Lý đội trưởng, hiểu lầm,chỉ là hiểu lầm
thô!” Lâm Xương Dịch không ngừng than thở.
Lý Túc nói: "Đừng nói nhảm, ta tan sở rồi, không phải
Lý đội trưởng gì cả, chỉ là Lý Túc, ngươi dám đánh ta, ta
liền đánh trả."
Edit: Vasterel
Trong phút chốc, Long Học Chiêu đã hiểu ra mọi
chuyện.
Đánh tôi thì tôi đánh lại, tất cả đều là chuyện nhảm
nhí, nói rõ ràng, Lý Túc ra mặt thay cho Trình Uyên.
Mà Lâm Xương Dịch chết tiệt này, thế mà chủ động động
thủ với hắn ta, lần này thì ăn đấm không trượt phát nào.
Còn mẹ hắn ăn thứ gì ngu ngươi ra?
Long Học Chiêu quay người liền muốn chạy..
Edit: Vasterel
Chương 224: Cao thủ
Long Học Chiêu cuối cùng cũng không thoát khỏi "lòng
bàn tay" của Lý Túc.
Múc xong Lâm Xương Dịch, Lý Túc chạy về phía Long
Học Chiêu, hắn xoay người muốn chạy, thì liền ăn một
cước vào mông, và trực tiếp ngã xuống đất.
Sau khi bắt kịp, anh ta giơ chân lên và định thực hiện một
cú đá tiếp theo.
Nhưng mà, khi anh nhìn thấy Long Học Chiêu bị một
cước ngay mông lúc trước làm ngã xuống đất, đột nhiên
...
Với một âm thanh "Hìu!", Một cơn gió mạnh thổi đến.
L{ Túc đột nhiên giật mình,anh né người sang một bên,
một thanh phi đao liền sát gương mặt của anh bay tới.
Ngay sau đó, một bóng người đột nhiên lao về phía Lý
Túc, giống như một cỗ xe tăng, mạnh mẽ lao tới Lý Túc.
Lý Túc vội vàng giơ hai tay lên chặn lại, một quyền của
người này, nhưng lực va chạm quá lớn khiến anh không
trụ vững được nên đa văng đập vào bức tường phía sau.
Edit: Vasterel
Với một âm thanh "Rầm!", trên vách tường bụi đất
tung bay..
Có thể thấy sức mạnh của cú va chạm này như thế nào.
Trời gần hoàng hôn, đèn đường của con hẻm nhỏ này
còn chưa sáng nên càng tối hơn so với lúc trời tối.
Một người đàn ông thần bí cũng hoàn toàn hắc ám,
đeo kính râm và đeo khẩu trang xuất hiện giữa Long Học
Chiêu và Lý Túc.
Long Học Chiêu nhìn thấy người mặc đồ đen, vẻ mặt
hoảng sợ lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt bình
tĩnh.
Người mặc đồ đen hỏi Long Học Chiêu, "Không sao
chứ?"
Long Học Chiêu đứng dậy, vỗ vỗ đất bám trên người
hắn, "không sao, cũng may ngươi đến kịp."
“Ông chủ phái tôi đến.” Người đàn ông mặc đồ đen
nói.
Hai người trực tiếp mặc kệ L{ Túc đang tồn tại ở đó.
Edit: Vasterel
Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần có người mặc đồ đen, L{
Túc cũng không thể nào uy hiếp được nữa.
“Người này xử l{ như thế nào?” người mặc đồ đen hỏi
Long Học Chiêu.
Long Học Chiêu biết hắn đang hỏi Lý Túc, cho nên lắc
đầu, "Đánh một trận là được rồi, thân phận của hắn, thật
sự nếu bị giết,sẽ càng thêm phiền phức."
“Được.” Nam nhân áo đen gật gật đầu, đi về phía Lý
Túc.
Hiển nhiên, người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện ở
đây để giúp đỡ Long Học Chiêu, hắn nhất định có thực
lực.
Về phần quan hệ của bọn họ, Lý Túc không biết, ông
chủ của bọn hắn L{ Túc cũng không biết.
“Long thiếu gia nói, đánh ngươi một trận.” người mặc
đồ đen nhẹ giọng nói với L{ Túc: “thật Xin lỗi, ngươi ráng
chịu một chút, có thể sẽ rất đau..”
Edit: Vasterel
Lý Túc nhìn chằm chằm người mặc áo đen, vẻ mặt cực
kz nghiêm túc.
“Ngươi tốt nhất đừng phản kháng.” Long Học Chiêu
cười lạnh chế nhạo. “Một mình hắn đã đánh chết bốn đai
đen TaeKwonDo rồi. Càng chống cự lại càng bị đánh nặng
hơn.”
" Ngoan, nhịn một chút rồi cũng sẽ qua."
L{ Túc chăm chú nhìn chằm chằm người áo đen.
Người áo đen rắc cổ khởi động ai ngờ sái cổ
cất bước đi về phía Lý Túc.
chưa kịp cất bước, đột nhiên ...
Như thể một tia sét đánh thẳng vào bụng người đàn
ông mặc áo đen, hắn ta đột nhiên đau đớn, cơ thể cúi
xuống theo bản năng, và chưa kịp hiểu chuyện gì thì một
cước lên gối đã đánh vào cằm hắn ta.
"Bùm!"
Không khí lúc này như go lại.
Edit: Vasterel
Vừa rồi động tác của L{ Túc quá nhanh, nhanh đến
mức Long Học Chiêu không thể nhìn rõ, người mặc đồ
đen chỉ nghĩ mình đã nhận vào một đòn nhẹ như kiến
cắn.nhưng không ngờ lại bị kiến cắn.
Ngã xuống đất, người áo đen vừa nghĩ muốn đứng dậy,
đã bị Lý Túc giẫm lên ngực, không thể nhúc nhích.Bạn
đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy tham gia group
để được đọc những chap mới nhất.
Long Học Chiêu ngẩn ra, há hốc mồm, thẩn thờ rất lâu.
Làm sao. . . Có thể như vậy?
Một người cảnh sát sao lại có thân thủ như vậy?
Trên thực tế, L{ Túc chưa bao giờ để lộ ra thân thủ của
mình ra thế giới bên ngoài, huống chi là Long Học Chiêu,
ngay cả Trình Uyên cũng không biết anh thực ra là một
hậu duệ của Bát Cực Quyền đích thực ẩn thân.
Tuổi thơ của anh chỉ toàn gắn liền với bóng tối của sự
luyện tập khắc nghiệt khiến anh ít bạn bè từ thuở nhỏ.
Trình Uyên chỉ vào Bạch An Tương nói với Lý Túc,
chúng ta là bằng hữu, ngưoi nên gọi em ấy là em dâu.
Edit: Vasterel
Một câu nói rất đơn giản nhưng lọt vào tai Lý Túc, lại xuất
hiện một nguồn cảm giác khác thường.
Anh ấy nói với Trình Uyên rằng tôi hiểu, bởi vì anh ấy
thực sự hiểu.
Trình Uyên đương nhiên không biết hành trình trải qua
của L{ Túc, còn tưởng rằng chỉ là qua loa rồi xong, nhưng
hiện tại xem ra Lý Túc thật sự có thể hiểu được tâm trạng
của Trình Uyên lúc đó.
Vì vậy, anh ta sẵn sàng lao vào nguy hiểm, cũng phải
thay bằng hữu của mình trút cơn giận.
“Ngoan, nhịn một chút rồi sẽ qua.” L{ Túc đối với
người mặc áo đen nói.
Người đàn ông mặc đồ đen mở to hai mắt nhìn.
L{ Túc cúi người, vung lên nắm đấm đánh người mặc
áo đen, người mặc áo đen nhanh chóng vươn tay ra đỡ,
nhưng rõ ràng là không theo kịp Lý Túc.
L{ Túc đánh xong một quyền, hắn không đỡ kịp.
Edit: Vasterel
Sau đó, mọi cú đấm đều giống nhau, sau một thời gian,
người đàn ông mặc áo đen thậm chí liền không còn
chống cự.
Dần dần, người mặc đồ đen bị đánh đến hôn mê bất
tỉnh.
Sau đó L{ Túc chậm rãi ngẩng đầu nhìn về Long Học
Chiêu.
Đôi chân sợ hãi của Long Học Chiêu mềm nhũn ra, gần
như không ngã sụp xuống. "L{ ... Đội trưởng, tôi, tôi, tôi
... Tôi vừa rồi chẳng qua là nói đùa, thật ra là ..."
"Hú ha hú ha..."
Đúng lúc này, một hồi còi báo động của cảnh sát ập
đến.
Nghe được tiếng hú này, Long Học Chiêu lập tức trong
lòng lộ ra vẻ vui mừng.
Lý Túc cau mày.
Sau khi suy nghĩ về điều đó, anh cuối cùng thở dài.
Edit: Vasterel
...
...
Cùng lúc đó, một chiếc Audi dừng ở cửa “Quán bar”,
Trình Uyên xuống xe, đem Ngươi phụ nữ này như một
con gà con ném thẳng vào người Từ đậu trọc đang đợi ở
cửa.
“Ông chủ, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Từ Đầu trọc
khuôn mặt nghiêm túc hỏi.
Sau khi về đến nhà, Trình Uyên chủ yếu là để trấn an
Bạch An Tương.
Khi trời đã khuya, anh mới nhớ tới Ngươi phụ nữ này
nên gọi điện cho Từ đầu trọc và được biết hắn ta đang ở
quán bar Champs, nên đã để Lý Tịnh Trúc ở bên Bạch An
Tương rồi sau đó đích thân anh đưa Ngươi phụ nữ đi.
Anh không muốn Từ đầu trọc tới biệt thự của mình,
bởi vì hắn khí chất giang hồ quá nặng, Trình Uyên lo lắng
Bạch An Tương sẽ sợ khi gặp hắn.
“Chính ngươi hỏi cô ta đi.” Trình Uyên chỉ vào Ngươi
phụ nữ vẻ mặt rụt rè.
Edit: Vasterel
Giờ phút này, Ngươi phụ nữ giống như một đứa học
sinh làm sai chuyện gì đó, cúi đầu xuống, hai tay đan lẫn
vào nhau,như muốn nhìn thấu bên trong chiếc giày.
Từ đầu trọc trừng mắt nhìn Ngươi phụ nữ, không có
hỏi cô ta, mà là trực tiếp chào hỏi Trình Uyên "Ông chủ,
mời vào bên trong."
“bên trong là của ngươi?” Trình Uyên hỏi.
"Không," từ đầu trọc lắc đầu nói, "Bạn của tôi mở ra."
"Oh, vậy cũng được."
Theo sau Từ đầu trọc vào quán bar, người phục vụ đặc
biệt sắp xếp một phòng riêng cho họ.
Sau khi kể lại câu chuyện, đôi mắt của Từ đầu trọc dần
trở nên lạnh lẽo. "Đại Đinh, lúc trước nếu như không phải
tôi ra tòa giúp hắn làm chứng,thì cuộc chiến ẩu đã có vũ
trang đó đã không chỉ bị kết án bốn năm tù cho hắn ta.
Tôi không ngờ Con chó này thế mà lấy oán trả ơn. "
Trình Uyên không muốn biết hay hiểu mối thâm thù
giữa Từ đầ ại Đinh, anh chỉ có chút hơi hiếu kì.
Edit: Vasterel
"trên thực tế, ngươi đâu không có tiền, tại sao em gái
ngưoi lại cảm thấy hám tiền như vậy?"
Nhắc tới Ngươi phụ nữ, Từ đầu trọc không khỏi vuốt
trán, cười khổ nói: "Ông chủ, ngài không biết, em gái tôi
... haiz,thôi đừng nhắc tới cô ta nữa,chúng ta uống rượu
đi."
Trình uyên cùng từ đầu trọc uống hai chén.
từ đầu trọc lần nữa cảm kích Trình Uyên, nói: "Thực tình
mà nói, tôi chỉ là có một người em gái như vậy. Nếu như
xảy ra chuyện với cô ấy, tôi ... May mà lần này lại có
ngài,không thì …, ân tình của ngài tôi từ đầu trọc suốt đời
không thể nào quên được. Ngài nói đi, ngài cứ việc sai
bảo, lần này tôi sẽ không tính phí, tôi sẽ toàn lực làm hết
sức mình.”
Trình Uyên lắc đầu nói: " Chỉ là sự trùng hợp mà thôi."
Thấy Trình Uyên không có biểu thị ý kiến gì thêm, Từ
đầu trọc đột nhiên vỗ đùi, "Ông chủ, tôi sẽ dẫn ngài đến
mội nơi này."
Edit: Vasterel
Chương 225: Trình Uyên suy đoán
“Bạn của tôi vừa tới,đi cùng một đám thiếu nữ, rất xinh
đẹp, không muốn không được.” Từ đầu trọc cao hứng
nói.
Trình Uyên liếc nhìn Em gái của Đầu từ trọc, không cao
hứng nói: " Em gái của ngươi còn ở đây."
Từ Đầu trọc chậm rãi xua tay, cười nói: “Mặc kệ cô
ấy,chúng ta đi thôi.”
“Mặc kệ cô ấy.” Trình Uyên cứng họng, tại sao lại mặc
kệ? Em gái ngươi còn chưa đủ vị thành niên, trước mặt
em gái lại nói ra mấy lời như thế này, quả thực là.
Gã đầu trọc sững lại một lúc, rồi nhìn em gái.
Em gái của Đầu từ trọc ngẩng đầu lên, kinh ngạc nói:
"em cũng muốn đi?"
"..."
“Tạm biệt!” Trình Uyên cảm thấy được hai huynh đệ
này thật sự không có tiếng nói chung.
Rời Champs Bar và lái xe về nhà.
Edit: Vasterel
Vốn dĩ Trình Uyên còn tưởng rằng buổi tối có thể thì
thầm với Bạch An Tương để tăng thêm chút tình cảm, ai
ngờ, Lý Tịnh Trúc mãnh liệt yêu cầu ở lại muốn ngủ cùng
với Bạch An Tương, Bạch An Tương cũng rất vui vẻ đồng
ý.
Không còn cách nào nữa, Trình Uyên chỉ có thể đơn
độc ngủ phòng khách.
Ngày hôm sau, sau khi đến Cẩm Đông, Vương Quân từ
tập đoàn Cốc Thiên cũng tới.
Tổng cộng có bốn ông chủ tịch của tập đoàn khác đến.
"Trình Đổng, đây là hợp đồng phục dựng khu nhà máy
xưởng chế biến cũ của nhà máy thực phẩm.”
"Trình Đổng, tôi còn có..."
Từng người trong số bốn người này giao hợp đồng
chốt được tại buổi đấu giá lấy ra cho Trình Uyên.
Trên thực tế, đây cũng là sau khi Lý Tịnh Trúc chữa khỏi
độc tố cho bọn họ, Trình Uyên cùng bọn họ bàn bạc.
Edit: Vasterel
Những ông chủ này thực ra không quan tâm đến
những mảnh đất mà họ có được, đối với Cẩm Đông, đó là
một mắt xích quan trọng trong sự phát triển của Vịnh
Ánh Trăng.
Trình Uyên đương nhiên sẽ không từ chối.
“Được rồi, mọi người cứ yên tâm, tôi sẽ không để mọi
người phải chịu thiệt thòi.” Trình Uyên tiếp nhận bản hợp
đồng và nói, “Tôi sẽ cho các bạn thêm 5% dựa theo giá
các ông đã mua.”
"Haha ... Trình Đổng quá khách sáo rồi."
"Đã vậy, Trình Đổng sau này có chuyện gì, cứ việc lên
tiếng."
Bọn họ đều là lễ phép, tại đây nói chuyện rất ồn ào,
nhưng không ai cự tuyệt trước con số năm phần trăm
này.
Trình Uyên không quan tâm chuyện này, "Ba ngày nữa,
ta sẽ cho kế toán chuyển tiền vào tài khoản của các
ngươi."
Vài người vui vẻ gật đầu.
Edit: Vasterel
Sau một lần chào hỏi, mọi người thõa thuận đều vui
vẻ, họ chào tạm biệt và rời đi.
Sau khi mấy ông chủ rời đi, Vương Hinh Duyệt lo lắng
nói: "Số tiền này ảnh hưởng đến nguồn vốn của chúng ta,
hay là vay ngân hàng?"
Trình Uyên suy nghĩ một chút nói: "vay đi."
Vương Hinh Duyệt gật đầu, rời đi và mang theo hợp
đồng.
Không bao lâu, Vương Hinh Duyệt lại trở lại, sắc mặt
càng thêm nghiêm túc.
"Chủ tịch, tôi đã cố gắng liên hệ với một số ngân hàng,
nhưng không rõ lý do thế nào, mà từ chối yêu cầu vay
của chúng ta."
Nghe đến đây, Trình Uyên không khỏi nhíu mày.
"Ý của ngươi là? Từ chối cho Cẩm Đông vay?"
" Vâng."
Edit: Vasterel
Nhiều năm nay, Tập Đoàn Cẩm Đông luôn có uy tín cao
trong giới ngân hàng, là công ty đứng đầu của Tân
Dương, ngân hàng nào cũng muốn hợp tác với Cẩm
Đông, nhưng lần này không ngờ lại bị từ chối. bạn đang
đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy tham gia group để
được đọc những chap mới nhất.
“Điều tra lại một chút đi.” Trình Uyên nói.
Vương Hinh Duyệt gật đầu đi ra ngoài.
Ngay sau đó, Vương Hinh Duyệt quay lại rất nhanh,
liền nói với Trình Uyên, "Bởi vì trước đây chúng ta hợp
tác với Ngân hàng Trung Tín, tôi đã đích thân hỏi chủ tịch
của Ngân hàng Trung Tín. Hắn ta không có nói thẳng, mà
chỉ là hỏi chúng ta gần đây có phải là đắc tội chủ tịch
ngân Hàng Trung Thượng Tống Triết. "
“Tống Triết?” Nghe xong lời này, Trình Uyên có chút
bối rối.
Nói đến Ngân hàng Trung Thượng thì tại Tân Dương là
ngân hàng nổi tiếng nhất, được hầu hết các công ty công
nhận vì cho vay nhanh và lãi suất thấp.
Edit: Vasterel
Ở Tân Dương thì có các ngân hàng Liên doanh với
nhau, không thể nghi ngờ là Tống Triết chủ tích của Trung
Thượng trong liên doanh này có rất nhiều uẩn khúc.
Tống Triết?
Trình Uyên nhớ tới lúc đấu giá , hắn bắt đầu giúp đỡ
cho Long Học Viễn, Trình Uyên đoán chừng cũng bị Long
Học Viễn hạ độc, liền để cho Lý Tịnh Trúc giải độc, về sau
hắn muốn Trình Uyên đi gặp hắn.
Nhưng lúc đó, Trình Uyên cảm thấy người này quá giả
tạo, thật xấu hổ khi cùng ngồi chung với hắn,nên dứt
khoát cự tuyệt.
Nhưng dù sao, việc Lý Tịnh Trúc giúp hắn giải độc là
thật.
“Con mẹ hắn, lại lấy oán báo ân.” Trình Uyên tức giận
nói.
“Làm sao bây giờ?” Vương Hinh Duyệt hỏi.
Tức giận thì tức giận, nhưng vẫn cần phải làm một số
việc, đặc biệt là khi một công ty lớn bắt đầu một dự án,
nó không thể làm được nếu không có ngân hàng hỗ trợ.
Edit: Vasterel
Trình Uyên biết rằng vẫn có sự khác biệt giữa kinh
doanh và làm người, nếu muốn ở trong thế giới kinh
doanh, nhất định phải học được khóa nịnh nọt,học được
mọi việc đều thuận lợi, thậm chí học luôn cách cúi đầu.
Anh bất lực thở dài, "Còn có thể làm gì nữa? Liên hệ
Tống Triết cho tôi, nói tối nay tôi mời anh ấy đi ăn tối."
“Ừm.” Vương Hinh Duyệt gật đầu.
Lúc này, cửa phòng làm việc lại bị gõ.
Từ Xuyên sắc mặt nghiêm túc xuất hiện trước cửa
phòng làm việc của Trình Uyên.
Nhìn thấy Từ Xuyên, nhất là nhìn thấy biểu hiện Từ
Xuyên, Trình Uyên không khỏi căng thẳng.
“Thuốc, ngươi đưa cho ta trước đây đã xét nghiệm
rồi.” Từ Xuyên đặt một chai sứ lên bàn Trình Uyên.
Người đàn ông đeo kính đưa thuốc cho Trình Uyên, lại
bị Trình Uyên nhốt vào kho lạnh bỏ hoang ở bến tàu,
thuốc giải tự nhiên rơi vào tay Trình Uyên.
Edit: Vasterel
Anh không dám trực tiếp sử dụng mà đưa cho Từ
Xuyên để kiểm tra.
"rồi sao? Có vấn đề gì không?" Trình Uyên hỏi.
Từ Xuyên cho biết, "Các thành phần có trong loại thuốc
này không độc hại, khi lấy ra một thành phần riêng lẻ thì
không sao, nhưng khi thêm một số thành phần vào với
nhau, chúng sẽ phát triển thành một thành phần hóa học
gây mất trí nhớ."
" trước đây Tôi không nghĩ đến việc kết hợp những
thành phần riêng biệt này với nhau, nhưng lần này là một
ý tưởng đột phá, tôi không ngờ đến..."
Nghe đến đây, Trình Uyên sửng sốt.
Anh đột nhiên nghĩ đến Bạch An Tương "Vậy, thuốc
giải lần trước tôi đưa cho vợ ...?"
Từ Xuyên trịnh trọng gật đầu.
Quả nhiên.
Bạch An Tương mất trí nhớ không phải ngẫu nhiên mà
có.
Edit: Vasterel
Viên thuốc trong lọ sứ đúng là thuốc giải, nhưng đồng
thời cũng là một loại thuốc độc khác.
Bạch An Tương đã uống nó và đồng thời gây ra mất trí
nhớ.
Sau khi hiểu được điều này, trong lòng Trình Uyên từ
từ nổi lên một ngọn lửa chướng khí không tên.
Đầu tiên là Trần Đông, sau đó là người hạ độc,về sau là
người đàn ông đeo kính, ông trùm đứng sau họ là ai?
Là ai muốn hãm hại mình như thế này?
Người đàn ông đeo kính trước kia cũng từng nói ông
chủ của bọn hắn không muốn Trình Uyên rời khỏi Tân
Dương, chỉ cần anh không rời đi, tính mạng của anh sẽ
không gặp nguy hiểm.
Nói cách khác, người đó không muốn Trình Uyên đi nơi
khác.
Nơi khác là nơi nào?
Trình Uyên nghĩ, mình có khả năng sẽ đi nơi nào?
Edit: Vasterel
Kinh thành Bắc Kinh, Trình gia?
Anh xác định không chắc, nhưng cảm thấy rất đúng.
Nếu như là Kinh thành Bắc kinh của Trình gia, muốn đi
đến đó cũng là kế thừa gia nghiệp Trình gia, vậy thì ai là
người mà không muốn anh kế thừa gia nghiệp gia tộc
nhất?
Trình Nặc?
Trình Nặc là em trai của Trình Uyên, mà lần trước Lý
Quế Như (Lý Lan Oanh) đến, thời điểm đó cũng chính là
mẹ ruột của Trình Uyên, Trình Uyên tự nói ra suy đoán
của mình, đoán chừng Trình Nặc chết rồi,cho nên Lý Quế
Như mới tìm đến mình.Vietwriter.vn
Lúc ấy Lý Quế Như cũng ngầm thừa nhận.
Chẳng lẽ hắn không chết?
Một đám mây nghi ngờ lan tỏa trong đầu Trình Uyên.
Vì vậy, anh hiện tại muốn tìm một người.
Edit: Vasterel
Chỉ khi tìm được người này, thì anh mới có thể chắc
chắn về suy đoán của mình.
Nếu Trình Nặc làm tất cả những điều này, anh sẽ không
buông tha cho "người anh em" của mình.
Hắn chắc chắn không muốn anh đi đến Kinh thành?
Hắn không muốn anh bỏ đi, nhưng anh muốn cho hắn
biết nó sẽ phải trả giá như thế nào khi làm tổn thương
những người xung quanh anh.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom