• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đỉnh Cao Phú Quý (13 Viewers)

  • Chương 209: Đưa thuốc

Edit: Vasterel

Chủ tịch ngân hàng Trung Thượng từng giúp Long Học
Viễn.
Trình Uyên biết ngân hàng Trung Thượng tại Tân
Dương vẫn là rất có thế lực, cho nên Long Học Viễn mới
ở nước ngoài đợi, hắn đột nhiên trở về quen biết lớn như
vậy mà lại quan hệ tốt đến mức có thể cho hắn vay nhiều
mười mấy tỷ.
Cho nên anh đoán chủ tịch ngân hàng Trung Thượng
cũng do Long Học Viễn khống chế.
Sau đó, anh nói thầm vài câu với Lý Tịnh Trúc, vì vậy Lý
Tịnh Trúc lặng lẽ đến sau lưng chủ tịch ngân hàng Trung
Thượng.
Cô nói nhỏ với chủ tịch này, "Ta biết ngài đã trúng độc,
để ta cho ngài thuốc giải."
“Thuốc giải?” Nghe nói Lý Tịnh Trúc có thuốc giải, ánh
mắt chủ tịch ngân hàng Trung Thượng bỗng nhiên sáng
ngời.
Từ việc này có thể xác định, hắn quả thực bị Long Học
Viễn hạ độc.
Edit: Vasterel
“Tìm một nơi yên tĩnh trước.” Lý Tịnh Trúc nói.
Nghe vậy, Chủ tịch ngân hàng Trung Thượng không
khỏi cẩn thận nhìn về phía Lý Tịnh Trúc, không khỏi nhìn
chằm chằm,vào ánh mắt cô, liền suýt chút nữa không dứt
ra được.
Chất độc trong người này cũng giống như Vương Quân
nên Lý Tịnh Trúc giải được.
Hắn liền đưa Lý Tịnh Trúc ra khỏi cuộc đấu giá và trên
chiếc xe hơi sang trọng của mình.
Lý Tịnh Trúc cũng giải độc cho hắn.
Độc dược vừa được giải quyết xong, tên mập mạp lộ ra
vẻ thèm thuồng, vươn tay vỗ nhẹ lên bàn tay nhỏ bé của
Lý Tịnh Trúc, cười hỏi: "Lý tiểu thư đúng là có một đôi tay
đẹp, không bằng về sau đi theo anh đi, anh sẽ cho em ...
"
Lý Tịnh Trúc rút tay về, cười nói: "Hôm qua cũng có ông
chủ đã nói với tôi như vậy."
"Hả? Là ai?"
Edit: Vasterel
Lý Tịnh Trúc lắc đầu cười, "Ta cũng không nhận ra."
"Không nhận ra?"
Hắn ta nặng nề gật đầu, Lý Tịnh Trúc nói tiếp: " Còn
chưa kịp nhận ra,liền bị người đàn ông của tôi trong thấy,
về sau hắn liền bị chặt tay và ném vứt đi."
Hai tay của tên mập mạp này vốn dĩ duỗi ra để khẽ
động Lý Tịnh Trúc, nghe được những lời này,hắn liền hai
tay lập tức ở trên không trung.
đàn ông của ngươi?
Hắn nháy mắt liền nghĩ đến Trình Uyên.
Sau đó mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Sau khi Trình Uyên đi ra, đối với Lý Tịnh Trúc nói: "Để
chủ tịch các ngươi tới đây một chút, ta có chuyện muốn
nói với hắn."
Hắn ta không rõ tình hình trong hội trường, nhưng vì
đã giải độc dược nên sẽ không tiếp tục hợp tác với Long
Học Viễn.
Edit: Vasterel
Vì vậy, Lý Tịnh Trúc đến gặp Trình Uyên rồi nói lại.
Trình Uyên liếc nhìn chiếc Buick , lạnh lùng nói: "Ta
không biết, cũng không có hứng thú."
Đúng vậy, anh còn không biết tên của chủ tịch ngân
hàng Trung Thượng.
Vương Hinh Duyệt nhanh chóng nói: "Hắn ta tên là
Tống Triết."
“đã nói không có hứng thú.” Trình Uyên không kiên
nhẫn trả lời một câu, sau đó đi đến xe trước mặt của
mình rồi đi vào.
Lý Tịnh Trúc do dự một chút, cũng nhanh chóng theo
sau đi vào bên ghế phụ.
“Sao ngươi không đi cùng với Vương Hinh Duyệt?”
Trình Uyên thắc mắc.
Lý Tịnh Trúc thở dài, bất lực nói: "Ai nói với ta không có
ta bên cạnh thì không được?"
"..." Nghe đến đây, Trình Uyên sửng sốt.
Edit: Vasterel
Lý Tịnh Trúc nở nụ cười duyên nói, " Đừng có đoán mò,
ý của ta là nếu ngươi ngất đi, ta bên cạnh còn có thể cứu
ngươi, người khác làm được sao?"
Nghĩ đến đây quả thực là như vậy, Trình Uyên không
khỏi cười khổ, nhưng anh cũng biết lời này của Lý Tịnh
Trúc là đang chơi chữ.Bạn đang đọc truyện tại group:
Vasterel. Hãy tham gia group để được đọc những chap
mới nhất.
“ta củng cảnh cáo ngươi, ta có vợ rồi.” Trình Uyên vừa
khởi động xe vừa nói đùa.
Vốn dĩ trong tình huống này,nếu là cô gái bình thường
không có ý gì thì nhất định sẽ nóng lòng phản bác lại, sẽ
nói rõ,hoặc thế nào đó,… vân vân.
Mà Lý Tịnh Trúc lại cong mắt lên, cười một tiếng rồi
nói: " Ngươi là người rất thông minh, ta cũng không ngu
ngốc, cho nên, ta muốn cùng ngươi nói thẳng đi."
"Cái gì?"
"Ta thế nào?"
Edit: Vasterel
"Hả?" "ta so với vợ ngươi ai ngon hơn?"
"Cái gì?"
“giả ngu đi!” Lý Tịnh Trúc hếch cái mũi nhỏ, bĩu môi
nói.
Trình Uyên lắc đầu cười khổ "Ta là muốn hỏi, ngươi
muốn nói cái gì?"
"He he ..." Lý Tịnh Trúc chế nhạo.
“ ngươi hàng củng ngon !” Trình Uyên lẩm bẩm một
câu trong miệng.
Lý Tịnh Trúc đột nhiên hỏi "Thẩm Lệ, ngươi nghĩ thế
nào?"
Trình Uyên khẽ cau mày, nghĩ đến Thẩm Lệ, nghĩ đến
cảnh Bạch Ngạn Bân(Bạch Vĩnh Minh) uy hiếp mình bằng
mấy cái tấm ảnh, nên sắc mặt khó coi đáp: "Không tốt
lắm."
“Nhưng cô ấy thích ngươi.” Lý Tịnh Trúc cười hi hi nói.
"Đừng nói nhảm."
Edit: Vasterel
“Hi hi, đừng coi thường bản năng phụ nữ của chúng
ta.” Lý Tịnh Trúc kiêu ngạo nói.
Khi xe đến Cẩm Đông, hai người không nói về một chủ
đề nào cả.
Khi Trình Uyên xuống xe, Lý Tịnh Trúc vươn bàn tay
xinh đẹp nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay Trình Uyên.
Trình Uyên sợ hãi nhanh chóng thu tay lại.
Phản ứng theo bản năng này không khiến Lý Tịnh Trúc
chán ghét, ngược lại còn khiến cô cười khúc khích.
“Đừng căng thẳng, rất dễ bị ngất xỉu đấy.” Cô ân cần
nhắc nhở.
Trình Uyên nhìn cô như nhìn thấy quái vật, mạnh mẽ
trừng cô một cái.
Sau khi trở về Tập Đoàn Cẩm Đông, văn phòng của
chính mình, Kim Kiệt đem chuyện kể lại toàn bộ sự việc.
Từ khi Long Học Viễn chốt được mảnh đất Đông Giao,
nhưng không mua được, sau khi hắn ta rời đi, buổi đấu
giá lại tổ chức một buổi phát sóng khác.
Edit: Vasterel
Thẩm Lệ cuối cùng là người có được mảnh đất này.
Trình Uyên không có hứng thú với chuyện này, chỉ cần
là không bị Long Học Viễn chốt được, còn lại đối với mọi
người ai củng được.
Mục tiêu hiện tại của anh đã thay đổi, đối với năm
công ty do Long Học Viễn kiểm soát, bốn mảnh đất mà
họ chốt có vẻ rời rạc, nhưng lại bao quanh Cẩm Đông,
cho nên bọn hắn thực sự có được bốn mảnh đất đó, nếu
so với công viên Đông Dao này tiết kiệm chi phí hơn rất
nhiều và có lời.
Trong lần đấu giá trước, sở dĩ tài sản của Vương Quân
đột nhiên bị đóng băng là do Trình Uyên cùng bọn hắn
bàn bạc.
“Chủ tịch, có người xin gặp ngài.” Đúng lúc đó, Vương
Hinh Duyệt gọi.
Trình Uyên thuận tiện bật camera giám sát ở đại sảnh,
liền nhìn thấy trước mắt một người mặc vest lịch lãm.
Nhìn thấy người này Trình Uyên đột nhiên ngồi thẳng
người.
Edit: Vasterel
“Để anh ấy vào.” Trình Uyên nói nhỏ.
Người này Vương Hinh Duyệt không biết , nhưng Trình
Uyên thì có.
Vì hắn ta là người đeo kính đã tự cho anh thuốc giải
hôm đó.
Vào thời điểm đó, tên này vô cùng kiêu ngạo.
Bước vào phòng làm việc của Trình Uyên, người đàn
ông đeo kính cười "Trình Đổng, đã lâu không gặp."
Trình Uyên xua tay nói với Kim Kiệt: " Ngươi đi ra ngoài
trước đi."
Sau khi Kim Kiệt gật đầu đi ra ngoài, Trình Uyên lắc đầu
với người đàn ông đeo kính, "Đừng giả vờ quen biết,
chúng ta là kẻ thù, không phải bằng hữu."
Người đàn ông đeo kính cười và nói: "Thật vậy sao."
Trình Uyên hỏi: "Ngươi tới đây là có việc gì? Ngươi
không sợ ta giam ngươi lại sao?"
Edit: Vasterel
Người đàn ông đeo kính cười tự tin "Ngươi không
dám."
anh có thể thấy rằng hắn ta rất tự tin.
“Ta đến đây để cho ngươi một liều thuốc giải độc.” hắn
ta nói.
“Thuốc giải?” Vừa nghe lời này, Trình Uyên lập tức
tinh thần tỉnh táo.
“Đừng hiểu lầm, loại thuốc này không thể loại bỏ hoàn
toàn chất độc ra khỏi cơ thể ngươi, nhưng nó có thể
ngăn độc tố phát triển nghiêm trọng hơn trong vòng một
tháng.” Người đàn ông đeo kính cười.
Lúc trước hắn nói chủ nhân của hắn sẽ thường xuyên
cho Trình Uyên uống thuốc giải để giải trừ độc tính, chỉ
cần Trình Uyên không rời khỏi Tân Dương, đến lúc đó giải
độc hoàn toàn vẫn chưa muộn.
Nhưng bây giờ Trình Uyên có Lý Tịnh Trúc, cho nên
thuốc giải này ... Trình Uyên cũng không quan tâm như
vậy.
Đúng lúc này, Lý Tịnh Trúc đột nhiên mở cửa bước vào.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom