• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Cường Giả Đô Thị (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 492-495

Chương 492 Trận thắng đầu tiên 2

Phòng ngự vừa thất thủ đã bị Dương Thiên chớp lấy thời cơ, bốn tay đành phải bắt chéo bốn thanh trường kiếm với nhau, vội vàng chống lại đại đao của Dương Thiên.

"Oanh!"

Dao động cuồng bạo đến từ điểm công kích của hai người, toàn bộ chiến trường đều không thể chịu được cỗ giao động này, trực tiếp lõm xuống thành cái hố sâu.

"Phụt!"

Hắc Vụ phun ra một búng máu, tay cầm bốn thanh trường kiếm nhưng đầu gối phải lại không chịu được lực lượng khổng lồ của Dương Thiên, nặng nề quỳ trên mặt đất.

Hổ khẩu trên bốn bàn tay anh ta đều xuất hiện vết nứt, xương cốt đều bị gãy, toàn bộ bốn thanh trường kiếm cũng bị đánh bay ra ngoài, cả người nhìn qua thập phần thê thảm.

"Hắc Vụ sắp thua?"

"Dương Thiên đến từ đế quốc văn minh cấp thấp đánh bại Hắc Vụ từ đế quốc văn minh cấp cao!"

"Chấn động lớn nha!"

"Muốn nổi danh khắp hệ ngân hà!"

Đông đảo thành viên của tinh hệ nghị luận sôi nổi.

"A!" Trong sân đấu, Hắc Vụ kêu thảm thiết, bốn bàn tay anh ta run rẩy, vũ khí rời tay cũng đồng nghĩa anh ta cách thất bại không xa.

"Kết thúc đi! Hắc Vụ, trận đấu này tôi thắng!", Dương Thiên lạnh nhạt nói, sau đó một đao đem Hắc Vụ chém thành hai nửa!

Thân ảnh Hắc Vụ biến mất, bị đào thải ra ngoài. Chỉ còn lại một mình Dương Thiên ngạo nghễ đứng thẳng trên đống phế tích, khuôn mặt thờ ơ.

"Dương Thiên quyết đấu Hắc Vụ, Dương Thiên thắng, được một điểm!" Một giọng nói vang lên!

"Dương Thiên! Dương Thiên!", toàn bộ hệ ngân hà hoàn toàn điên cuồng.

"Dương Thiên!", trên khắp địa cầu cũng ngập tràn tiếng hoan hô, trên mặt ai cũng là thần sắc kích động!

Mà trong võ trường thần quốc Côn Trụ, có một màn hình video cực lớn ngay trung tâm, trong video, Dương Thiên một đao bổ đôi Hắc Vụ, ngạo nghễ đứng thẳng trên đống phế tích.

Một góc trong võ trường lúc này, một vị nam tử trung niên tóc bạc nhìn thân ảnh Dương Thiên, khóe miệng lộ ra mỉm cười.

“Dương Thiên quyết đấu Hắc Vụ, Dương Thiên thắng, được một điểm!”, tiếng nói vang lên, Dương Thiên đứng thẳng ở sân đấu ba giây rồi một lần nữa quay lại nơi tập trung của hai ngàn thiên tài.

“Đó chính là Dương Thiên? Đến từ đế quốc văn minh cấp thấp mà lợi hại như vậy sao?”

“Có thể tiến vào giai đoạn thứ tư thì có người nào thực lực kém được? Dương Thiên có thể từ một đế quốc văn minh cấp thấp tiến đến giai đoạn thứ tư của trận chiến thiên tài này, làm sao có thể là người đơn giản?”



Mọi người xung quanh bàn luận sôi nổi, trước đó cuộc tranh tài của bọn họ kết thúc rất sớm, mà trận đấu giữa Dương Thiên và Hắc Vụ lại kéo dài mười mấy phút rồi, cho nên họ cũng muốn xem một chút cuộc đấu giữa hai người họ.

Tuy thực lực của Dương Thiên theo bọn họ nghĩ chỉ có thể coi là bình thường, nhưng đến bây giờ họ cũng xem như là biết được Dương Thiên quả thật là một thiên tài.

Trong trận chiến này, Dương Thiên cũng đã chứng minh được bản thân.

Dù sao trong hai ngàn thiên tài này, chỉ có Dương Thiên đến từ đế quốc văn minh cấp thấp, ngoại trừ hắn ra, những người khác đều là thiên tài đến từ đế quốc văn minh cao cấp và thần quốc Côn Trụ.

Hắc Vụ bại trận cũng nhìn Dương Thiên trong đám người, trong mắt hiện lên ý chí chiến đấu hừng hực.

Anh ta trực tiếp tiến về phía trước, nhìn Dương Thiên nói: “Dương Thiên, thực lực của ngươi quả không tồi, nhưng sau này ta nhất định sẽ vượt qua ngươi, sau đó công kích ngươi mạnh hơn!”

“Ta đợi ngươi!”, Dương Thiên lạnh lùng.

Hắc Vụ nói xong trực tiếp rời đi, tính cách anh ta vốn dĩ như vậy, độc lai vãng lai, có gì muốn nói liền nói ra hết.

Dương Thiên cảm thấy tên Hắc Vụ này quả không tồi, thất bại cũng không thù hận người khác, chỉ muốn dựa vào thực lực mà tiến bộ lên. Từ trong mắt Hắc Vụ, Dương Thiên chỉ nhìn thấy được ý chí chiến đấu, không hề nhìn thấy chút oán hận nào.

“Hây, Dương Thiên!”, đột nhiên truyền đến một giọng nói.

Dương Thiên quay người lại nhìn, là một thanh niên có đôi tai nhọn, ở cổ có bí văn màu xanh lục đang mỉm cười với hắn.

“Tháp Nại Tề.”, Dương Thiên nhìn người thanh niên trước mắt.

Tháp Nại Tề đến từ đế quốc văn minh cao cấp đế quốc Long Vũ, từng giao thủ với Dương Thiên một lần ở giai đoạn thứ ba, Dương Thiên địch không lại, dùng Ngư du thập bát biến chạy thoát.

“Một tháng không gặp, thực lực của Dương Thiên ngươi tiến bộ nhanh như vậy?”, Tháp Nại Tề kinh ngạc nhìn Dương Thiên.

Lần đầu anh ta gặp Dương Thiên, Dương Thiên trong tay anh ta không hề có chút lực chống trả nào, chỉ có thể dựa vào tốc độ mà chạy trốn, nhưng bây giờ có thể đánh bại được Hắc Vụ của đế quốc Hắc Vũ, vậy đó có thể là thiên tài mà anh ta chưa chắc có thể đánh bại được.

“Ngươi có muốn thử một chút không?”, Dương Thiên nói, hắn ta đối với Tháp Nại Tề không hề có chút ác cảm nào, thực tế, Dương Thiên cũng là một thành viên của đế quốc Long Vũ.

Đế quốc Long Vũ thống trị đế quốc Lam Nguyệt, đế quốc Lam Nguyệt thống trị ba đế quốc lớn hệ Ngân Hà, trong mắt đế quốc Long Vũ, hệ Ngân Hà chỉ có thể xem là một tinh hệ vô cùng bé nhỏ.

“Oa, Dương Thiên ngươi rất tự tin ha?”, Tháp Nại Tề cười nói: “Có điều chúng ta có thể không có cơ hội giao thủ! Ngươi dù sao cũng được xem là thành viên của đế quốc Long Vũ chúng ta, công ty lỗ sâu ảo và thần quốc Côn Trụ sẽ không để những thiên tài cùng một Tinh hệ trong cùng một tổ đâu.”

Dương Thiên sững sờ, hắn không biết đến quy định này.
Chương 493 Không có cơ hội

“Đi thôi! Dương Thiên, trận đấu của hai ngàn người đã kết thúc rồi, trận tiếp theo phải đợi đến ngày mai, chúng ta đi mua một phần video của các thiên tài về nghiên cứu một chút.”, Tháp Nại Tề vừa cười vừa nói.

Anh ta cũng có hiểu biết về những chuyện của giai đoạn thứ tư.

Dương Thiên gật gật đầu.

Sau khi giai đoạn thứ tư kết thúc, video chiến đấu của một ngàn thiên tài đều được cắt ra bán, giá cả không đắt, chỉ mười vũ trụ tệ một tổ, dù sao thì thời gian giao thủ cũng rất ngắn.

Mặc dù một tổ chỉ có giá mười vũ trụ tệ, nhưng một ngàn tổ có giá khoảng mười ngàn tệ, may mắn trên người Dương Thiên còn thừa mấy trăm ngàn vũ trụ tệ, hắn trực tiếp mua hết một ngàn tổ, bao gồm cả video chiến đấu của hắn và Hắc Vụ.

Sau đó, hắn bắt đầu phân tích chiến đấu của những thiên tài này.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Một ngày Dương Thiên không hề tu luyện mà dùng toàn bộ thời gian để nghiên cứu những video này, hiểu rõ thực lực đối thủ.

Một ngày sau, sắc mặt của Dương Thiên không được tốt lắm.

Tổng hai ngàn thiên tài, xem tất cả các video, có hơn một ngàn một trăm người đều sử dụng hai loại pháp tắc, trong đó một loại lĩnh ngộ được đến thức thứ ba Phần Thiên Chi Nộ, loại kia là thức thứ hai của Phần Thiên Chi Nộ.

Có hơn sáu trăm người có hai loại pháp tắc đều đạt đến trình độ thức thứ ba của Phần Thiên Chi Nộ!

Thậm chí có hơn một trăm người lĩnh ngộ được ba loại pháp tắc! Hơn nữa pháp tắc được lĩnh ngộ đều rất mạnh! Đa số đều là loại pháp tắc đạt đến thức thứ ba của Phần Thiên Chi Nộ, hai loại khác đạt đến thức thứ hai Phần Thiên Chi Nộ!

Thực lực của mấy chục người còn lại càng nghịch thiên, căn bản có thể trực tiếp giết chết đối thủ trên sân, không rõ thực lực cụ thể. Trong đó thiên tài mạnh nhất của thần quốc Côn Trụ- Côn Lạc, thậm chí không đến thời gian một giây, không thể nhìn rõ được chiêu thức công kích, liền trực tiếp giết chết đối thủ.

Theo Dương Thiên nhận định, trình độ của Côn Lạc vừa vặn là pháp tắc hệ Kim tối thiểu đạt đến thức thứ tư Phần Thiên Chi Nộ, thậm chí vượt qua thức thứ tư, hơn nữa Côn Lạc không thể chỉ lĩnh ngộ một tia pháp tắc, pháp tắc còn lại anh ta thậm chí còn chưa dùng đến.

Thực lực chỉ bộc lộ vỏn vẹn như vậy, đã có hơn tám trăm người mà Dương Thiên không cách nào địch nổi, còn lại hơn một ngàn người chắc chắn có che giấu thực lực của bản thân. Hơn nữa thực lực của Dương Thiên hiện tại căn bản đều đã bộc phát hoàn toàn.

Chỉ cần trong hơn một ngàn người kia có một trăm người có thực lực cao hơn Dương Thiên, Dương Thiên sẽ trực tiếp bị đào thải.

Mà thực lực của hơn một ngàn người ấy bộc phát ra cơ hồ đều ngang ngửa Dương Thiên, xuất hiện hơn một trăm người vượt qua Dương Thiên cũng quá dễ dàng rồi.

Dương Thiên vốn luôn bình tĩnh lần đầu tiên cảm thấy hoang mang, giai đoạn thứ tư, so với tưởng tượng của hắn khó hơn rất nhiều, với thực lực của hắn muốn nằm trong một ngàn người đứng đầu căn bản là không có khả năng!

Không thể đứng trong hàng ngũ một ngàn người đầu tiên, Dương Thiên với lần tuyển chọn cuối cùng coi như không có duyên phận, kết quả cuối cùng chỉ là gia nhập vào võ trường Côn Trụ.

Trong lòng Dương Thiên cảm thấy vô cùng bực bội, nếu hắn thất bại rồi, Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan, San San nhất định sẽ rất thất vọng, Long Kinh Thiên cũng thất vọng, thậm chí tất cả những người trên trái đất, trên hệ Ngân Hà cũng đều thất vọng.

Hắn bây giờ chính là hy vọng duy nhất của trái đất, của hệ Ngân Hà, hắn không muốn nhìn thấy ánh mắt thất vọng của mọi người.

Dương Thiên phiền não, muốn an tâm tu luyện như ngày trước nhưng căn bản không làm được.

“Làm sao đây? Mình nên làm thế nào mới có thể tiến vào trong một ngàn người đứng đầu?”, Dương Thiên không ngừng suy nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, nhưng qua nửa giờ đồng hồ, hắn cũng không nghĩ ra được bất kỳ phương pháp nào.

Thực lực của hắn bây giờ trong thời gian ngắn rất khó để nâng cao thêm, thức thứ ba của đao pháp Thủy Nguyên cần ít nhất hai tháng để nắm vững toàn bộ, thức thứ mười bốn Ngư du thập bát biến cũng sắp đạt đến thời cơ đột phá, nhưng Dương Thiên không biết được thời cơ này lúc nào mới đến.

Đột nhiên, Dương Thiên ngây người ra.

“Mình bắt đầu từ lúc nào mà trở nên phiền muộn như thế này? Sao lại còn để tâm đến ý kiến của người khác?”, Dương Thiên bỗng nhiên giật mình.

Dương Thiên sững sờ, vậy mà hắn lại vì bản thân không thể vào một ngàn người đứng đầu mà rối loạn trong lòng.

Từ khi có được Long phượng nguyên châu, hắn chưa bao giờ phải trải qua cảm giác này.

“Vinh dự thành công trong khoảng thời gian này đã làm đôi mắt của mình mất phương hướng rồi.”, trong lòng Dương Thiên thầm nghĩ.

Từ khi tham gia trận chiến thiên tài đến bây giờ, hắn từ hệ Ngân Hà đi ra, là thiên tài đế quốc văn minh cấp thấp liên tiếp thông qua giai đoạn thứ nhất, thứ hai, thứ ba, vượt qua vô số đế quốc văn minh trung cấp, đế quốc văn minh cao cấp, thậm chí các thế lực lớn của thần quốc Côn Trụ đều muốn mời hắn, những người muốn mời hắn đều là cường giả thực lực cấp Hắc Động, hơn nữa mỗi người đều mạnh hơn Tử Bá Càn rất nhiều.

Tên của hắn cũng được hàng tỷ Tinh hệ của thần quốc Côn Trụ biết đến, trong lòng hắn tuy bình tĩnh nhưng thực ra vô cùng tự đắc.

Có ai mà không muốn tên của mình được lan truyền khắp các Tinh hệ chứ?

Những vinh hạnh này giúp Dương Thiên càng được nhiều người sùng bái, nhưng cũng khiến Dương Thiên có thêm một tầng áp lực vô hình! Hắn sợ phải nhìn thấy những ánh mắt thất vọng của người khác nếu hắn thất bại.

“Sao mình phải quan tâm đến cách nhìn của người khác đối với mình chứ? Mình đã tiến vào giai đoạn thứ tư của cuộc chiến thiên tài rồi, cùng với những thiên tài từ đế quốc văn minh cao cấp, thần quốc Côn Trụ tranh tài, cho dù có thất bại cũng có thể chứng minh được gì chứ?”, Dương Thiên bắt đầu bĩnh tĩnh lại.

“Thời gian mình tu luyện quá ngắn, gần hai ngàn thiên tài này căn bản đều lớn hơn mình, cho dù bây giờ mình thất bại cũng không thể nói rằng sau này mình sẽ không vượt qua bọn họ!”
Chương 494 Đột phá

Nội tâm Dương Thiên bắt đầu bình tĩnh lại: “Công ty lỗ sâu ảo quả nhiên là một trong hai thế lực lớn mạnh nhất của nhân loại vũ trụ, mặc dù nếu mình gia nhập, có thể có được bồi dưỡng tốt nhất, nhưng nếu mình thất bại giữa chừng, không có cơ hội gia nhập, cũng không có nghĩa là thành tựu sau này của mình sẽ rất kém!”

“Bây giờ mình có Long phượng nguyên châu, trong Long phượng nguyên châu có hệ thủy, pháp tắc hệ thủy hoàn chỉnh, cho dù mình không gia nhập bất kỳ thế lực nào, sớm muộn có một ngày, mình cũng có thể nắm giữ hoàn toàn hệ thủy, pháp tắc hệ thủy. Mà một khi nắm giữ được hoàn toàn, mình chính là cường giả cấp Lĩnh Chủ!”

“Cả thần quốc Côn Trụ ngoại trừ quốc chủ thần quốc Côn Trụ ra, mạnh nhất cũng là cấp Lĩnh Chủ, bây giờ bất luận mình thắng lợi hay thất bại, đều không ảnh hưởng đến thành tựu sau này của mình! Thắng rồi, có thể tiến vào giai đoạn tuyển chọn cuối cùng, thành công gia nhập nội bộ công ty lỗ sâu ảo, trở thành thành viên tổ chức, tiến bộ ngày càng nhanh! Thất bại rồi, tốc độ tu luyện chậm hơn chút, nhưng sớm muộn cũng có ngày mình sẽ thành công!”

Trong lòng Dương Thiên thầm nghĩ, trong mắt tràn đầy ý chí kiên định.

“Những thiên tài giao chiến cùng mình, mình nên coi như đó là những đối thủ kinh nghiệm mà bản thân bắt buộc phải đối mặt trên con đường trưởng thành, cho dù họ có mạnh hơn cũng không sao, mình chỉ cần trong cuộc chiến với họ có thể tích lũy được kinh nghiệm là tốt rồi, mình chỉ cần nỗ lực hết sức, thắng thua cũng không quan trọng.”

Dương Thiên nghĩ vậy rồi bình tâm hoàn toàn, bắt đầu tu luyện.

Mỗi ngày sau cuộc tranh tài, thời gian còn lại các thành viên tự sắp xếp, chỉ cần trong thời gian tranh tài ý thức lại tiến vào trong không gian ảo là có thể lập tức đi vào sân đấu thế giới ảo của thần quốc Côn Trụ.

Dương Thiên bắt đầu âm thầm tu luyện Luyện thể quyết, sau đó lĩnh ngộ thức thứ ba của đao pháp Thủy Nguyên Đao Nguyên Tuyệt Tích, tiếc là, cho dù hắn toàn tâm lĩnh ngộ, cũng cần thời gian hai tháng, cuộc thi chỉ còn có một tháng, hắn chỉ có thể nắm giữ được một nửa.

Ngày thứ hai, ý thức của Dương Thiên lại tiến vào thế giới ảo, tiến hành trận tranh tài thứ hai.

“Chiến Giác Lĩnh, hoàng tử của đế quốc văn minh cao cấp đế quốc Ngọc Linh!”, Dương Thiên nhìn đối thủ trước mắt.

Chiến Giác Lĩnh là một thanh niên có ngoại hình tuấn mỹ, sau lưng có bện một bím tóc dài, toàn thân toát lên vẻ ngỗ ngược, vũ khí là hai chiếc phủ đầu(1) cực lớn!

Pháp tắc hệ thổ mà Chiến Giác Lĩnh lĩnh ngộ tương đương với giai đoạn thứ ba của Phần Thiên Chi Nộ, mà pháp tắc hệ kim tương đương với giai đoạn thứ hai của Phần Thiên Chi Nộ!

Hệ thổ nặng nề, hệ kim chủ công kích, chiến đấu của Chiến Giác Lĩnh vô cùng hung hãn!

Xét về lĩnh ngộ pháp tắc thì hai người tương đương nhau.

“Dương Thiên, hôm qua ta xem video của ngươi liền muốn cùng ngươi giao thủ, không ngờ hôm nay lại được như ý nguyện, hai cự phủ (2) trong tay ta có lực công kích rất mạnh, xem xem cự phủ của ta mạnh hay trường đao của ngươi mạnh!”, Chiến Giác Lĩnh nhìn Dương Thiên nói.

(1) Phủ đầu: rìu/ chiếc rìu

(2) Cự phủ: rìu khổng lồ

“Vậy thì thử xem!”, Dương Thiên lạnh lùng đáp rồi chủ động xuất kích!

Cả hai người đều là tuyển thủ phái sức mạnh, vậy mà ngay lần đầu tiên đã trực tiếp lựa chọn va chạm trực diện.

Chiến Giác Lĩnh tuy cầm hai chiếc phủ đầu lớn nhưng không hề ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của anh ta. Thân thể của anh ta lướt qua, giống như một tia chớp, chớp mắt tiến đến vị trí trung tâm sân đấu.

Mà Dương Thiên cũng đến vị trí này.

Hai chiếc phủ đầu to lớn, ánh sáng màu vàng nhấp nháy, mà xung quanh Chiến Giác Lĩnh, từng từng lớp lớp khí lưu màu vàng đất không ngừng lưu chuyển, Dương Thiên chạm vào dòng khí lưu màu vàng đất này liền cảm thấy như bản thân sa vào trong một vũng bùn.

Hai tay Chiến Giác Lĩnh vung vẫy, hai chiếc phủ đầu phát ra thứ ánh sáng mạnh dữ dội, toàn bộ hướng về phía Dương Thiên mà lao tới. Trực tiếp và bạo lực, tất cả đều không có bất kỳ kỹ xảo nào.

Sắc mặt Dương Thiên vậy mà không hề thay đổi, trường đao trong tay không hề sợ sệt, cùng với hai chiếc phủ đầu của Chiến Giác Lĩnh trực tiếp va vào nhau.

“Ầm!”

Toàn bộ sân đấu hứng chịu công kích của cả hai, mặt đất dưới chân dọc theo bước chân của hai người xuất hiện một vết nứt cực kỳ lớn, liên tục lan ra phía trước, sau đó đứt gãy toàn bộ rồi hiện ra một vực thẳm vô cùng đáng sợ.

Dương Thiên lúc này cảm nhận trong gan bàn tay run lên, một sức mạnh vô cùng lớn tác động lên tay của hắn, thậm chí trong gan bàn tay có một tia máu tươi chảy ra.

Ánh mắt Dương Thiên chuyển động, cơ thể nhanh chóng lùi về phía sau.

“Ha ha, Dương Thiên, xét về sức mạnh, ngươi đúng là không phải đối thủ của ta!”, Chiến Giác Lĩnh cười lớn. Ở sân đấu nếu mà chạy rất nhanh, mỗi bước chân đều lưu lại trên sân đấu một miệng hố dài đến chục mét.

Mà tốc độ của anh ta cũng không hề kém Dương Thiên, Dương Thiên nhanh chóng né tránh, nhưng vẫn bị Chiến Giác Lĩnh cuốn lấy, khí lưu màu vàng đất điên cuồng bám chặt Dương Thiên, làm hạn chế chuyển động của Dương Thiên.

“Bị đào thải dưới tay ta đi!”, khuôn mặt Chiến Giác Lĩnh lộ ra nụ cười hung ác rồi lao về phía Dương Thiên.

“Ngươi mới là người bị đào thải!”, Dương Thiên phẫn nộ, tốc độ đột nhiên tăng lên nhanh chóng, thân pháp vặn vẹo kỳ dị, trực tiếp thoát khỏi trói buộc của Chiến Giác Lĩnh, xuất hiện ở vị trí cách xa nơi vừa rồi.

“Cái gì?”, Chiến Giác Lĩnh kinh ngạc, anh ta cảm thấy tốc độ của Dương Thiên so với ngày trước nhanh hơn gần gấp đôi.

“Ngư du thập bát biến cuối cùng đã đạt đến thức thứ mười bốn rồi!”, trong mắt Dương Thiên hiện ra vẻ vui mừng. Ban đầu hắn bị Chiến Giác Lĩnh bám chặt, lại cảm thấy được thời cơ đột phá của thức thứ mười bốn Ngư du thập bát biến.

Dương Thiên đứng thẳng trên không trung, lạnh lùng nhìn Chiến Giác Lĩnh nói: “Tiếp theo đến lượt ta.”
Chương 495 Thắng liên tiếp

Trước đó thực lực của Dương Thiên tương đương với Chiến Giác Lĩnh, bây giờ Ngư du thập bát biến đột phá đến thức mười bốn, tốc độ lập tức vượt qua Chiến Giác Lĩnh.

"Hừ!" Chiến Giác Lĩnh phẫn nộ nói, cả người hóa thành một tia chớp, lại nhanh chóng tiếp cận Dương Thiên, hai thanh cự phủ trong tay vung lên, thỉnh thoảng phát ra một tia phủ quang, sẽ khiến cho sân đấu vỡ vụn, vô cùng khủng khiếp, nhưng thân thể Dương Thiên lại uốn lượn một cách kỳ lạ, rất dễ dàng thoát khỏi Chiến Giác Lĩnh, sau đó lại nhanh chóng xuất hiện ở một hướng khác.

Cùng lúc này, từng đạo đao mang màu xanh chém tới Chiến Giác Lĩnh!

Chiến Giác Lĩnh gầm lên giận dữ, phủ đầu liền trực tiếp chém đao mang của Dương Thiên thành hai nửa. Sức mạnh khổng lồ!

Trong thời gian ngắn, hai người liền giao đấu hơn chục lần!

Nhưng lần nào anh ta cũng không chạm được Dương Thiên, mà Dương Thiên lại không ngừng phóng ra đao mang, công kích anh ta, mỗi lần công kích, anh ta cần phải cố gắng hết sức để ngăn chặn.

"A! A! Dương Thiên, có bản lĩnh đừng chạy, chúng ta chính thức đấu với nhau một trận!" Chiến Giác Lĩnh gầm lên giận dữ. Đả pháp thế này làm anh ta quá ấm ức rồi!

Sắc mặt Dương Thiên lại không hề thay đổi, sức mạnh của Chiến Giác Lĩnh cao hơn hắn, mà hắn lại lợi dụng ưu thế tốc độ bản thân, bắt đầu thả diều, làm tiêu hao Chiến Giác Lĩnh từ xa. Đây chính là vận dụng chiến thuật.

Chiến Giác Lĩnh lĩnh ngộ pháp tắc hệ Thổ, thích hợp công kích cận chiến, nhưng cơ bản Dương Thiên không cho anh ta cơ hội.

Thời gian kéo dài, khuôn mặt Chiến Giác Lĩnh khẽ thay đổi, cánh tay của hắn đã hơi đau nhức.

Đã qua mười mấy phút, tất cả các nhóm thành viên thi đấu đều kết thúc, họ đều đang quan sát không gian chiến đấu còn lại này.

"Dương Thiên thật sự đủ nham hiểm!" Có thiên tài khinh thường nói.

"Ha ha, đây gọi là nham hiểm? Nếu tốc độ của Chiến Giác Lĩnh hoàn toàn vượt xa Dương Thiên, anh ta chạm không được Dương Thiên sao?" Có thiên tài phản bác.

"Nhưng tốc độ Dương Thiên rất nhanh, ta gặp hắn rất có khả năng cũng sẽ bị đào thải như vậy!" Một số thiên tài có cùng thực lực với Dương Thiên, Chiến Giác Lĩnh hiện vẻ suy tư, đang nghĩ xem nếu gặp phải loại đả pháp của Dương Thiên, nên đối diện thế nào!

"Mau xem, Chiến Giác Lĩnh sắp thua rồi!" Đột nhiên, có người kinh ngạc nói.

Trong sân đấu, Chiến Giác Lĩnh vẫn luôn chống lại đòn công kích của Dương Thiên, tốc độ hai người đều nhanh như chớp, trong hai phút ngắn ngủi đã giao đấu trên nghìn lần, mà cánh tay của Chiến Giác Lĩnh đau nhức không thể chịu được, còn đao mang công kích của Dương Thiên lại duy trì uy lực mạnh nhất.

Lại có một đạo đao mang khổng lồ chém tới, hai phủ đầu của Chiến Giác Lĩnh vung lên, ngăn chặn đòn công kích, nhưng tay phải đột nhiên không vững, sau đó phủ đầu khổng lồ hơi chém lệch!

Khuôn mặt Dương Thiên lạnh lùng, nắm lấy cơ hội này, trong nháy mắt đến bên cạnh Chiến Giác Lĩnh, trường đao trong tay giơ lên, bổ mạnh mẽ xuống Chiến Giác Lĩnh.

Hai cánh tay của Chiến Giác Lĩnh sớm đã đau mỏi, nhìn thấy Dương Thiên tấn công, vội vàng muốn ngăn cản. Nhưng bây giờ Dương Thiên đang ở trong trạng thái cực thịnh, mà anh ta đã cạn kiệt thể lực rồi!

Trường đao khổng lồ trực tiếp đánh vào cự phủ của Chiến Giác Lĩnh, Chiến Giác Lĩnh chỉ có thể cảm nhận được sức mạnh vô cùng to lớn, cự phủ cánh tay phải lại trực tiếp rơi khỏi tay, bị đánh bay ra xa. Trường đao của Dương Thiên hạ xuống, cánh tay phải liền bị Dương Thiên chặt đứt!

"A!" Chiến Giác Lĩnh kêu lên thảm thiết, mất cánh tay phải, lực chiến đấu của anh ta lập tức mất đi một nửa. Trong mắt của anh ta đầy vẻ điên cuồng, cự phủ bên tay trái vung lên, xông tới Dương Thiên.

Thế nhưng anh ta mất đi cánh tay phải, đã định trước thất bại của anh ta.

"Ầm!"

Dương Thiên không hề nể nang, thân thể nhanh chóng lùi về sau, quay người lại xuất hiện đằng sau Chiến Giác Lĩnh, đao mang khổng lồ liền bổ về phía sau lưng Chiến Giác Lĩnh.

"Xoạt!" Lúc này Chiến Giác Lĩnh đã trở nên vô cùng chậm chạp, bị trường đao của Dương Thiên mạnh mẽ bổ sau lưng. Một cơn đau kịch liệt truyền tới, sau đó thân thể trực tiếp nứt ra, ánh mắt của anh ta hoàn toàn trở nên ảm đạm!

"Dương Thiên quyết đấu với Chiến Giác Lĩnh, Dương Thiên thắng! Giành một điểm!" Một giọng nói vang lên.

Bóng người Dương Thiên cũng biến mất trong không gian chiến đấu, sau đó xuất hiện ở không gian tập trung phần đông thiên tài.

"Ha ha, Dương Thiên, ngươi thật nham hiểm! Chiến Giác Lĩnh chắc chắn bị chọc tức điên rồi!" Tháp Nại Tề đi tới mỉm cười nói.

"Cái đó gọi là thực lực có được không!" Dương Thiên lại lạnh nhạt nói: "Đúng rồi, kết quả chiến đấu của ngươi thế nào?"

"Thua rồi!" Tháp Nại Tề thờ ơ nói: "Dù sao dựa vào thực lực của ta cũng không thể lọt vào top một nghìn! Coi như đến mở mang kiến thức!"

Mặc dù anh ta nói như vậy, nhưng Dương Thiên vẫn nhìn thấy trong ánh mắt anh ta hiện lên vẻ không cam tâm.

Ở đây, mỗi một người đều là thiên tài không gì sánh được, kiêu căng tự mãn, không ai mà không muốn chiến thắng, đi vào trong top một nghìn, đại diện cho Thần quốc Côn Trụ giao đấu với thiên tài các Thần quốc khác.

Nhưng mà, toàn bộ thiên tài này đều vô vùng nghịch thiên, muốn ở trong top một nghìn, lại cùng vô cùng khó khăn!

"Đi thôi! Dương Thiên, chúng ta đi phân tích video chiến đấu của nhóm thiên tài kia!" Tháp Nại Tề mỉm cười nói.

Dương Thiên gật đầu, mỗi trận đấu, hắn có thể hiểu rõ phương pháp chiến đấu khác nhau của những thiên tài này, điều này rất có lợi để hắn tích lũy kinh nghiệm cùng với đối mặt ở những trận đấu tiếp theo.

Trong lòng Dương Thiên lúc này rất hưng phấn, cuối cùng hắn có hi vọng tiến vào top một nghìn, Ngư du thập bát biến của hắn đột phá đến thức mười bốn, tốc độ trong hơn một nghìn một trăm người, đã nằm trong danh sách đầu.

Ngày thứ ba trôi qua nhanh, Dương Thiên lại xuất hiện trong không gian chiến đấu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cường Giả Hàng Lâm Đô Thị
Tuyệt Thế Cường Long
  • 5.00 star(s)
  • Hoa Tiến Tửu
Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom