• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1706-1709

Chương 1706:



Cơ thể Lục Hàn Đình đang nhanh chóng khôi phục, anh chỉ mới hơn ba sangz mươi tuổi, tuổi trẻ lực tráng, nên hồi phục rất nhanh.



Hôm nay Hạ Tịch Quán bắt mạch cho anh, liên tục gật đầu: “Lục tiên sinh, tốc độ khôi phục của anh thực sự là vượt qua sức tưởng tượng của em.”



Lục Hàn Đình đột nhiên vươn tay, đè xuống ngực mình: “Quán Quán, chỗ này của anh đau.”



“Ngực đau? Không thể nào, để em xem.” Hạ Tịch Quán vươn tay.



Một giây kề tiếp, Lục Hàn Đình trực tiếp kéo cô lại, nhẹ nhàng kéo, thân thể nhỏ : mêm của Hạ Tịch Quán trong nháy mắt rơi xuống trong lồng ngực ấm áp mà to lớn của anh, anh nắm lấy bàn tay cô, đặt trên trái tim của mình: “Tim anh đập rất nhanh, em sờ một cái xem.”



Hạ Tịch Quán run mi, lúc này mới ý thức được mình bị lừa: “Lục tiên sinh, anh xấu lắm!”



“Anh không có, thực sự nhịp tim anh đập rất nhanh mà.” Lục Hàn Đình nói.



Hiện tại bàn tay cô dán lên buồng tim anh: “thình thịch thình thịch”, trái tim anh mạnh mẽ có lực dao động trong lòng bàn tay của cô, làm tay cô cũng bắt đầu tê dại.



Lục tiên sinh khỏe mạnh thực sự đã trở về.



Hạ Tịch Quán cảm nhận, nhịp tim của anh hình như thực sự rất nhanh…



Hạ Tịch Quán chớp đôi mắt trong vắt nhìn anh: “Lục tiên sinh, anh có phải…..



àm chuyện xấu gì hay không, mau hành thật khai báo, thành thật sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ nghiêm trị!”



Lục Hàn Đình nhéo nhéo bàn tay mềm mại của cô: “Quán Quán, em xem, cơ hể của ta đã khôi phục gần hết rồi, có một số việc có phải nên làm rồi không?”



“Việc gì cơ?”



Lục Hàn Đình chậm rãi câu môi: “Quán Quán, chúng ta nên kết hôn rồi!”



` : Hạ Tịch Quán ngân ra, mây giây sau mặt mày cười, đúng vậy, đoạn đường cô và anh đi này, đúng là nên… kết hôn rồi!



Nhật ký kết hôn.



Hai người bàn bạc một chút, lần này quyết định đi cục dân chính nhận giấy kết hôn trước, sau đó sẽ làm hôn lễ.



Trời còn mờ tối, Lục Hàn Đình liền kéo Hạ Tịch Quán đi tới cục dân chính, Hạ Tịch Quán còn chưa mở mắt nổi, giọng còn ngái ngủ, cô lầm bằầm: “Lục tiên sinh, tại sao chúng ta lại phải tới sớm như vậy?”



So với Hạ Tịch Quán, Lục Hàn Đình thần thái sáng láng: “Xếp hàng đó, hôm nay chúng ta phải làm người đầu tiên lĩnh chứng!”



Trong lòng Hạ Tịch Quán ngọt ngào, cả người giống như không xương ngã vào trong ngực anh, làm nũng nói: “Nhưng, em còn buồn ngủ lắm.”



Lục Hàn Đình ngồi bên cửa cục dân chính, sau đó vươn tay ôm cô ở trên đùi mình, bảo vệ ở trong lòng: “Em ngủ tiếp đi, đến giờ anh gọi em.”



“Dạ.” Hạ Tịch Quán tiễn vào trong ngực anh, ngọt ngào nhập mộng đẹp.



Lục Hàn Đình hôn trán cô một cái, bắt đầu đợi, thế nhưng bọn họ thực sự tới quá sớm, trong lòng có ôn hương như ngọc, anh không cần thận cũng ngủ gật theo.
Chương 1707:



Lúc mơ mơ màng màng, bên tai truyền đến tiếng động, có người đang gọi anh: “Tiên sinh… Tiên sinh, mau tỉnh lại!”



Lục Hàn Đình lập tức liền thanh tỉnh, anh vội vã lắc lắc Hạ Tịch Quán trong ngực: “Quán Quán, dậy đi, mở cửa rồi, chúng ta có thể lĩnh chứng rồi!”



Hạ Tịch Quán mở ra đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ.



Hai người vừa định đứng dậy, chỉ nghe người phía trước nói: “Tiên sinh, cô nương à, có phải hai người nhầm rồi không, hôm nay là cuối tuần, cục dân chính không đi làm mà.”



: : Lục Hàn Đình cứng đờ, anh ngâng đâu nhìn lên, người trước mặt căn bản cũng không phải là nhân viên cục dân chính, mà là một bác gái dọn vệ sinh tốt bụng.



Lục Hàn Đình cùng Hạ Tịch Quán liếc nhau một cái, hai mặt nhìn nhau: “…”



Nhật ký quay phim.



Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán lại tìm một ngày tốt đến cục dân chính xếp hàng thật sớm, lần này hết sức cẩn thận, bọn họ lấy được hai quyền sổ đó, rốt cục lĩnh chứng được rồi.



Chuyên viên quay phim bên trong cục dân chính cười nói: “Nào vợ chồng Son, nhìn qua đây này, một… hai… ba, cười một cái.”



Hạ Tịch Quán mỉm cười với màn ảnh,



lúc này khuôn mặt chợt mêm, Lục Hàn Đình đột nhiên nghiêng người qua, dùng sức hôn một cái trên mặt cô.



Phụt.



Mọi người bật cười.



Chuyên viên quay phim: “Chú rễ tương lai, anh nghịch quá đó, khắc chế một chút, nhịn nữa không được cũng phải nhịn!”



Khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán bạo nổ, cô lén liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, Lục Hàn Đình cũng nhìn cô, ôn tồn cưng chìu cười với cô.



Tình cảm như vậy làm ai ai cũng hâm mộ, có người nói: “Cô dâu chú rễ, hai người chắc quen nhau không bao lâu nhỉ! Vừa nhìn liên biêt đang ở giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt.”



Lục Hàn Đình cằầmtay Hạ Tịch Quán: “Không phải, chúng tôi đã quen biết trọn sáu năm rồi.”



Hạ Tịch Quán khẽ động lòng, lúc này Lục Hàn Đình che tai nói nhỏ, thì thầm bên tai cô: “Ở cùng em mỗi một ngày đều như là đang hẹn hò.”



Hạ Tịch Quán mở sổ kết hôn ra, ảnh chụp trên đó chính là ảnh anh hôn trộm cô, cô ở trong lòng ngọt ngào nghĩ – Lục tiên sinh ngốc, chúng ta nào chỉ quen nhau sáu năm, từ lúc em sinh ra, anh đã đi tới bên cạnh em rồi.



Nhật ký hôn lễ.



Hai người lĩnh giấy hôn thú, kế tiếp chính là làm hôn lễ, Hạ Tịch Quán cũng không muốn làm hôn lễ, bởi vì lấy lần trước, coi như đã làm hôn lễ rồi.



Thế nhưng Lục Hàn Đình không đồng ý, kiên nhãn muốn làm cho cô một hồi thịnh thế hôn lễ, Hạ Tịch Quán cũng đồng ý.



Hai người cùng nhau trở về Đề Đô, về nhà thăm Lục lão phu nhân.



Đã trải qua Lục Tư Tước Liễu Anh Lạc cùng Lục Tử Tiễn rời đi, tóc Lục lão phu nhân đã hoa râm, Hạ Tịch Quán và Lục Nhân Nhân ở phòng bếp bận làm cơm, Lục lão phu nhân và Lục Hàn Đình ở trong phòng khách nói chuyện phiêm.



Lúc Hạ Tịch Quán đi ra, Lục lão phụ nhân đã trở về phòng, Lục Hàn Đình cũng không ở đây, không biết đi đâu.



Hạ Tịch Quán tìm ra, rất nhanh trong hành lang gấp khúc ở Lục gia đại trạch thấy được Lục Hàn Đình, lúc này sắc đêm phủ xuống, một mình anh đứng ở nơi đó, sương lạnh rơi trên đầu vai anh, anh đứng lặng nơi đó, cao ngất như cây Tùng, bảo vệ Lục gia trâm anh trăm năm, nhưng, bóng lưng anh lại cô độc.
Chương 1708:



Hạ Tịch Quán đi tới, chậm rãi vươn tay, cầm bàn tay của anh.



Lục Hàn Đình bỗng nhiên quay đầu lại, lập tức liền đụng phải đôi mắt trong vắt kia của Hạ Tịch Quán, trong con ngươi cô lóe ra toái quang, là yêu say đăm và lưu luyến nhất, tròng mắt của cô thong dong kiên định, chậm rãi truyền cho anh ấm áp và sức mạnh.



Lục Hàn Đình biết, tương lai sau này, nhiều năm về sau, cô sẽ vẫn đứng bên cạnh anh, làm Lục gia đương gia chủ mẫu, cùng anh gánh vác gian khổ, bảo vệ căn nhà này.



Cô từng nói – sau này mặc dù phí hoài tháng năm, thì giờ giới hạn, cũng sẽ say cười bồi quân ba nghìn tràng!



Lục Hàn Đình cầm ngược bàn tay nhỏ của cô, cong khóe môi – Quán Quán, gặp được em, quả thực là may mắn của đời anhl Lúc này, Lục Nhân Nhân đỡ Lục lão phu nhân đứng lặng ở trên ban công, các bà nhìn hai người nắm chặt tay dưới lầu, Lục Nhân Nhân cười nói: “Mẹ, về sau mẹ có thể yên tâm rồi.”



Lục lão phu nhân đứng lặng ở Lục gia nhiều năm như vậy, từng tự tay đưa tiễn ba đời người của Lục gia, ở khoảnh khắc thần chung mộ cổ, sóng gió ngừng lại nơi cửa nhà Lục gia, chậm rãi mỉn cười gật đầu, tình yêu hoàn mỹ nhất thế gian đều xứng đôi vừa lứa – đi thôi các con, mau đi về phía trước, Lục gia giao cho các conl



Nhật ký chàng rẻ đẹp nhất.



Hôn kỳ của Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán đã định, thư mời cũng phát ra ngoài.



Hôm nay Lục Hàn Đình tắm xong, anh nhìn mình trong gương, đột nhiên phát hiện một sợi tóc bạc.



Anh mới 34 tuổi, vậy mà đã có tóc bạc.



“Lục tiên sinh, anh tắm xong chưa?”



Lúc này cửa phòng tắm bị đẩy ra, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Hạ Tịch Quán thò vào.



Nhìn Hạ Tịch Quán trong veo nhữ nước, nở rộ như hoa, Lục Hàn Đình có nguy cơ sâu đậm, nguy cơ của đàn ông trung niên.



“Xong ngay thôi, Quán Quán, em ra ngoài trước đi.” Lục Hàn Đình đóng cửa lại, sau đó nhổ sợi tóc bạc kia xuống, len lén ném đi.



Anh vẫn chưa yên tâm, còn hướng về phía gương kiểm tra tóc trong tóc ngoài một lần, xác định không có tóc bạc mới an tâm.



Hạ Tịch Quán cảm thấy Lục Hàn Đình thần bí, không biết đang làm cái gì, cô đi ra ngoài một chuyến trở về, phát hiện một việc rất khiếp sợ, Lục Hàn Đình lại ngồi trên bàn trang điểm của cô… đắp mặt nạ dưỡng dai Chủ tịch bá đạo Lục Hàn Đình lại đi Đắp, Mặt, NạI “Lục… Lục tiên sinh, anh… anh làm sao vậy?” Hạ Tịch Quán giật mình, khiếp Sợ hỏi.



Lục Hàn Đình ngoái đầu nhìn lại, liếc mắt cô: “Quán Quán, hôn kỳ của chúng ta sắp đến rồi, anh muốn làm chú rễ đẹp nhất.”



Hạ Tịch Quán: “…”



Nhật ký các cục cưng đáng yêu.



Lục Thần Dịch và Tiểu Lục Họa đều nhận được thư mời hôn lễ của bố mẹ, dĩ nhiên, Tiểu Bì Bì của chúng ta cũng nhận được.



] Tiêu Bì Bì chính thức đôi tên, tên này là sư phụ cậu bé đặt, tên là Lục Huyền Gia.



Không sai, sư phụ của Lục Huyền Gia chính là cao tăng Huyền Dịch, Huyền Dịch đã nhận Lục Huyền Gia làm đệ tử của mình, cũng chính là truyền nhân đời thứ tám.



Tiểu Lục Huyền Gia vào chùa, cùng một đám tiểu sa di cùng nhau lớn lên.



Hôm nay Tiểu Lục Huyền Gia nhận được thư mời hôn lễ, cậu nặng nề thở dài một cái.



“Sư đệ sư đệ, em sao thế?” Một đám tiểu sa di quan tâm hỏi.



Ặ : Tiêu Lục Huyện Gia: “Ai, trời sắp mưa rồi, mẹ sắp gả, bố sắp cưới kiều thê, cho nên, em phải xuống núi một chuyến rồi~.”
Chương 1709:



Tiểu Lục Huyền Gia đứng dậy, nhanh chóng rời đi, cậu vẫn là gương mặt phấn điêu ngọc trác ấy, áo cà sa rộng thùng thình sắp tuột xuống từ một bên va, mềm mại lại đáng yêu.



Một đám tiểu sa di “xoát” một cái không gì sánh được đồng tình nhìn Tiểu Lục Huyền Gia, thì ra… thì ra… Huyền Gia tiểu sư đệ sinh ra ở gia đình đã ly dị, hiện tại bố mẹ còn kết hôn hết, thật sự đáng thương, quá đáng thương, chúng ta về sau đều phải đối tốt với Huyền Gia tiểu sư đệ một chút!



Lục Hàn Đình cùng Hạ Tịch Quán ở phương xa: “…”



Đối diện miếu hòa thượng chính là am ni cô, lúc Tiểu Lục Huyền Gia đi xuống núi liền thấy phía trước một đám tiểu ni cô, ai nấy đều tươi ngon mọng nước.



Tiểu Lục Huyền Gia trực tiếp vươn tay, hái một đóa hoa dại nhỏ ven đường, vui vẻ chạy tới: “Tiểu sư muội, đóa hoa này tặng cho các em.”



Nhóm tiểu ni cô “a” thét chói tai, trực tiếp bỏ chạy.



“Này tiểu sư muội…” Tiểu Lục Huyền Gia mới vừa mở miệng, lúc này phía sau truyền đến vài tiếng ho khan nặng : nê, sư phụ Huyên Dịch Cao Tăng tới.



“Sư phụ.” Tiểu Lục Huyền Gia lúc này ngoan ngoãn kêu một tiếng.



Huyền Dịch Cao Tăng không vui nhìn Tiểu Lục Huyền Gia: “Huyền Gia, người xuất gia phải tứ đại giai không, là không thể đụng vào nhất là nữ sắc, con còn tuổi nhỏ sao lại bắt đầu đùa giỡn lưu manh rồi?”



Tiểu Lục Huyền Gia: “Sư phụ, sư phụ nói các sư muội là cái gì?”



Huyền Dịch Cao Tăng: “Nữ sắc a.”



Tiểu Lục Huyền Gia lắc đầu: “Không đúng. Ở trong mắt sư phụ, những tiểu sư muội kia là nữ sắc, ở trong con mắt con, các muội ấy đều là chúng sinh.”



: : Nói xong, Tiêu Lục Huyện Gia xoay người đi, bước chân cậu mềm mại thoải mái lại có mấy phần tiên khí xuất trần.



..” Huyền Dịch Cao Tăng sống nhiều năm như vậy, mãi đến khi gặp gỡ Tiểu Lục Huyền Gia mới phát giác được mình gặp địch thủ, cái miệng nhỏ… xảo trá của Tiểu Lục Huyền Gia này, đợi thêm mười năm nữa, chắc chắn chính là một thần côn.



Ba đứa con này của Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán, con cả Lục Thần Dịch chính là đứa con của rồng, từ nhỏ đã là đề vương, con gái út Lục Họa là công chúa của thế gian này, trong mệnh cao sang không gì sánh bằng.



Ngoại truyện ngọt ngào.



Hôn lễ cận kề, Hạ Tịch Quán cũng đặc biệt bận rộn, cô mang hạt đậu đỏ và quyền sổ y học mà Lục Tử Tiễn lưu lại, trở thành bác sĩ chân chính.



Cô tiếp nhận đoàn đội y học mà Lục Tử Tiễn lưu lại, đồng thời nhanh chóng mở rộng, những thứ này Lục Hàn Đình cũng không để ý, Lục Tử Tiễn không chỉ là người cô yêu thương, cũng là người mà anh yêu, Lục Hàn Đình để ý là… trong đoàn đội y học này có rất nhiều tinh anh… soái ca tuổi trẻ tài cao!



Mấy ngày nay Lục Hàn Đình không ngừng sửa soạn cho mình, nhìn dung nhan tuấn tú càng thêm sang trọng rong gương, tự tin của anh cuối cùng cũng đã trở về.



Lấy điện thoại ra, anh lướt vòng bạn bè.



Liền thấy Hạ Tịch Quán cập nhật trạng hái.



Phía trên có mấy tắm ảnh, có một tấm, Hạ Tịch Quán ngồi ở trên ghế sa lon, cầm cahi rượu trong tay, một đám tiểu thịt tươi(*) nhan sắc cao vây quanh ở bên người cô, vây quanh cô, mà cô hướng về phía màn ảnh vui vẻ giơ tay chữ V.



(*) Tiểu thịt tươi: là chỉ những chàng trai trẻ trung, ngoại hình thanh tú, làn da không tì vết, ăn nói nhỏ nhẹ và sở hữu vẻ đẹp mang hơi hướng phi giới tính (unisex).



Tâm trạng vui vẻ vừa rồi của Lục Hàn Đình lập tức dập tắt, một màn này đâm tròng mắt anh đau nhức.



Trong ngực anh nhanh chóng cuồn cuộn ra nước chua, giống như bình giấm chua bị đổ, bàn tay siết lấy di động, anh trực tiếp mở cửa phòng, hướng về phía dưới lầu hô: “Thím AI Thím AI”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom