• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Cục Cưng Có Chiêu (46 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2496-2499

CHƯƠNG 2496

“Ai?”

Giọng Thanh Loan lạnh lùng và tức giận.

Thuý nhanh chóng bước vào.

“Công chúa, người của quốc chủ đến rồi.”

Thuý thận trọng liếc nhìn, phát hiện trên bàn có hai chiếc ly thì đột nhiên không còn quan tâm đến lễ nghĩa nữa, bước tới giấu một ly vào ống tay áo.

Thanh Loan thấy vậy thì không khỏi ngợi khen, nhưng đáy mắt lại lướt qua một tia nghi hoặc.

Phương Chính chưa bao giờ đến chỗ cô ta, cũng chẳng quan tâm cô ta bao giờ, sao lại đột nhiên đến đây làm gì?

Lẽ nào ông ta đã phát hiện ra điều gì?

Thanh Loan vô thức nhìn về phòng Thẩm Hạ Lan đang trốn, bất giác bảo: “Tôi ra ngoài xem thế nào, không có sự cho phép của tôi, không ai được phép vào phòng.”

Thuý đã đoán được gì đó nhưng vẫn gật đầu.

Thanh Loan hơi lo lắng, nhưng tình hình hiện tại không cho phép cô ta ở lại đây, nếu Thẩm Hạ Lan xảy ra chuyện ở chỗ cô ta, Diệp Ân Tuấn sẽ nghĩ rằng cô ta cố tình làm vậy.

Đáng ghét!

Quả nhiên người phụ nữ này là khắc tinh của cô ta.

“Tôi nói lại lần nữa, bất cứ ai cũng không được vào, nếu không giết không tha!”

Vẻ nghiêm túc của Thanh Loan khiến Thuý nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, vội vàng hỏi: “Nếu người của quốc chủ nhất quyết xông vào thì sao ạ?”

“Tôi nói rồi, giết không tha!”

Trong mắt Thanh Loan loé lên tia sát ý.

Thuý giật mình.

Công chúa định vạch mặt với quốc chủ sao?

Vì một người đàn ông, có đáng không?

Thuý không biết, nhưng cảm thấy Thanh Loan bây giờ cực kỳ điên cuồng, cũng cực kỳ đáng sợ.

“Thuý, cô nghĩ cho kỹ đi theo tôi hay theo quốc chủ. Nếu bây giờ cô hối hận thì tôi có thể để cô đi.”

Điều Thanh Loan nhìn thấy nhiều nhất trong những năm qua chính là lòng người, vì vậy sự thay đổi trong ánh mắt của Thuý vừa nãy cũng không thoát khỏi mắt cô ta.

Thuý sững sờ một lúc, cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.

Cô ta lập tức quỳ xuống.

“Công chúa, Thuý sống là người của công chúa, chết là ma của công chúa.”

“Nếu vậy thì lệnh cho người chuyển Trương Vũ xuống tầng hầm, ngoài ra thế thân mà tôi bảo cô chuẩn bị lúc trước có thể dùng được rồi.”

Sau khi Thanh Loan đón Trương Vũ thì sợ Phương Nguyên đến gây phiền phức nên đã sai Thuý tìm thế thân cho mình, thậm chí vì sợ Vu Phong nhìn ra sơ hở nên cô ta đã sai người đánh gãy tay chân của thế thân rồi sai người nối lại, tất cả đều rất thích hợp.
CHƯƠNG 2497

“Vâng.”

Thời gian cấp bách, Thuý cũng không thể ra ngoài bèn gọi điện dặn dò.

Thanh Loan như tự nói với chính mình: “Mong rằng Trương Vũ không sao.”

Thẩm Hạ Lan đang trốn trong phòng hơi lo lắng.

Thanh Loan sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này, hơn nữa nghe ý của Thanh Loan thì cô ta đã sớm đề phòng có người đến đưa Trương Vũ đi, về điểm này, cô rất biết ơn cô ta.

Trong khi nói thì người của quốc chủ đã bước vào.

“Bái kiến ngũ công chúa.”

Quan truyền tin nhìn Thanh Loan với ánh mắt cung kính, đây là điều mà Thanh Loan không ngờ tới.

“Quan truyền tin đến chỗ tôi bao nhiêu năm rồi hay là lần đầu? Thuý, rót trà cho quan truyền tin.”

“Ngũ công chúa có lòng, trà thì thôi tôi không uống nữa, hôm nay tôi đến là phụng mệnh của quốc chủ tới xin ngũ công chúa một người.”

Quan truyền tin vào thẳng vấn đề.

“Ồ? Đến cung của ta xin người? Không biết phụ thân muốn thị vệ hay là thị nữ?”

Thanh Loan giả ngốc hỏi.

“Là một thị vệ tên Trương Vũ.”

Nghe thấy tên Trương Vũ, tim Thẩm Hạ Lan lỡ một nhịp.

Quả nhiên là đến vì Trương Vũ.

Cô thấy thật kỳ lạ, Trương Vũ ẩn nấp kỹ như thế, sao bây giờ lại thu hút sự chú ý? Trước đây là Vu Phong bức ép, bây giờ lại đổi thành Phương Chính, rốt cuộc bọn họ muốn tin gì từ Trương Vũ?

Hay là ngay từ đầu Trương Vũ đã bại lộ?

Thẩm Hạ Lan không có thời gian để suy nghĩ kỹ, cô biết ý của Thanh Loan là muốn cô đưa người đi rồi dùng thế thân thế vào.

Nhưng cô có thể đưa Trương Vũ đi đâu?

Lúc này Diệp Ân Tuấn nhảy từ cửa sổ vào khiến Thẩm Hạ Lan giật nảy mình.

“Sao anh lại ở đây?”

Thẩm Hạ Lan dùng khẩu hình hỏi Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn cũng dùng khẩu hình đáp lại: “Về không thấy em đâu nên anh tới, thấy em và Thanh Loan đánh nhau còn uống rượu nên anh không lên tiếng. Đưa Trương Vũ đi trước rồi tính tiếp.”

“Được.”

Thấy Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan như thấy cứu tinh, cô nhảy ra cửa sổ theo anh.

“Anh Diệp, bên này.”

Cường đã tiếp ứng sẵn ở ngoài, xem ra Thanh Loan thật sự thật lòng với Diệp Ân Tuấn.

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đi theo Cường đến chỗ Trương Vũ, lúc này Trương Vũ vẫn đang hôn mê, Cường cõng Trương Vũ lên rồi nói với Diệp Ân Tuấn: “Anh Diệp, trước mắt chỗ đường chủ không còn an toàn nữa, nếu quốc chủ để mắt tới nơi này thì chỉ có thể đưa người đến nơi khác, nhưng bây giờ không có cách nào đưa ra khỏi cung. Anh Diệp có chỗ nào không?”

Tình thế cấp bách, ban đầu khi tìm thế thân cho Trương Vũ, Thanh Loan đã định chuyển người đến chỗ Phương Nguyên, nhưng lúc này Phương Chính lại đến cung điện của Phương Nguyên, lại đến cung của cô ta đòi người, hiển nhiên đã biết hai anh em họ có quan hệ, cũng nổi lên lòng nghi ngờ, bây giờ đưa người về sợ là sẽ liên luỵ đến Phương Nguyên.
CHƯƠNG 2498
Thanh Loan không có tình cảm gì với người anh hai này, nhưng anh ta lại là anh họ của Thẩm Hạ Lan, là người mà Diệp Ân Tuấn quan tâm nên Thanh Loan không thể không quan tâm.
Diệp Ân Tuấn cũng hết đường xoay sở.
Bây giờ ở trong cung anh thật sự bất lực.
Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Đi theo em, em biết một nơi có thể giấu người.”
Dù sao Trương Vũ cũng là người của Thẩm Hạ Lan, cô không thể trơ mắt nhìn anh ta xảy ra chuyện.
“Em có chỗ.”
Diệp Ân Tuấn hơi ngạc nhiên.
“Chỗ của lục công chúa Phương Yến Nhi.”
Thẩm Hạ Lan biết Phương Yến Nhi vẫn còn rất nhiều điểm đáng nghi nhưng bây giờ cô không còn lựa chọn nào khác.
Chuyện Thanh Loan có thể nghĩ đến, đương nhiên Thẩm Hạ Lan cũng có thể nghĩ đến, bây giờ mà đưa Trương Vũ về chỗ Phương Nguyên sẽ chỉ bại lộ mối quan hệ giữa Phương Nguyên và Trương Vũ, không chừng Phương Chính và Vu Phong chính vì điều này mới bám mãi Trương Vũ không buông.
Dù sao Phương Nguyên ở nước Z nhiều năm, hơn nữa lại có quan hệ họ hàng với Thẩm Hạ Lan, Trương Vũ lại từng là người của Ám Dạ.
Nghĩ đến đây, tim Thẩm Hạ Lan chợt chùng xuống một chút.
Là cô đã đẩy Trương Vũ vào tình thế nguy hiểm này, cô không thể mặc kệ anh ta, hơn nữa bây giờ anh ta còn đang hôn mê, không biết chuyện gì.
Diệp Ân Tuấn chỉ hơi sững sờ một lát sau đó nói với Cường: “Có đường nào đến chỗ lục công chúa gần hơn không?”
“Có một lối đi bí mật đường chủ dùng để trốn thoát, có lẽ có thể thông đến chỗ của lục công chúa.”
Cường nói nhanh.
Tuy không biết họ mới tới không lâu tại sao lại có qua lại với lục công chúa, nhưng hiện tại cuối cùng cũng vẫn còn chỗ để đi.
“Đi.”
Diệp Ân Tuấn nắm tay Thẩm Hạ Lan, nhanh chóng đi theo sau Cường.
Khi đến phía sau hòn non bộ, Thẩm Hạ Lan mới biết mấy năm nay Thanh Loan đã làm những gì ở nước T. Càng đi sâu vào lối đi bí mật, Thẩm Hạ Lan càng khâm phục Thanh Loan hơn. Có thể lặng lẽ xây lối đi thế này trong cung điện không thể chỉ trong mấy năm là hoàn thành, xem ra từ sau khi về cung Thanh Loan đã bắt đầu làm việc này.
Thẩm Hạ Lan vô cùng cảm động trước sự hy sinh cho Diệp Ân Tuấn, gạt đi thân phận tình địch, Thanh Loan thực sự xứng đáng với danh nữ trung hào kiệt.
Trên đường đi, lòng Thẩm Hạ Lan phức tạp, mọi người nhanh chóng đến chỗ Phương Yến Nhi dưới sự dẫn đường của Cường.
Phương Yến Nhi khá ngạc nhiên khi thấy họ tới, nhưng thấy người phía sau thì hiểu ra ngay.
“Tĩnh Hy, chuẩn bị phòng rồi tìm bác sĩ có thể tin tưởng đến đây.”
“Vâng thưa lục công chúa.”
Tĩnh Hy nhanh chóng đi ra ngoài.
“Cảm ơn cô.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng cảm ơn.
CHƯƠNG 2499
Cường thấy đã đưa được người đến lại sợ bên phía Thanh Loan gặp nguy hiểm nên về trước, mà Diệp Ân Tuấn cũng lo cho sự an nguy của Mặc Vân Thanh, nhưng để Thẩm Hạ Lan ở lại đây anh cũng không yên tâm lắm.
Nhìn ra vẻ khó xử của anh, Thẩm Hạ Lan thấp giọng bảo: “Anh muốn làm gì thì đi làm đi, đừng lo cho em, nếu lục công chúa muốn gây bất lợi cho em thì đã làm lâu rồi.”
“Được, có chuyện gì thì gọi cho anh bất cứ lúc nào, còn nữa, bật định vị lên.”
Diệp Ân Tuấn nhìn vòng tay của Thẩm Hạ Lan, ánh mắt hơi nghiêm nghị.
Bây giờ vì sợ Diệp Ân Tuấn lo lắng nên Thẩm Hạ Lan vẫn nhanh chóng mở vòng tay lên, lúc này anh mới rời đi.
Tình hình của Trương Vũ không tốt lắm, anh ta đã bắt đầu lên cơn sốt.
Vẻ mặt Thẩm Hạ Lan hơi lo lắng, Tĩnh Hy vẫn chưa về, Phương Yến Nhi bèn nhỏ giọng bảo: “Hay là tôi cho người ngoài cung tìm bác sĩ về nhé, chắc cũng phải một lúc nữa Tĩnh Hy mới về. Không giấu gì cô, mời bác sĩ trong cung còn khó hơn tìm bên ngoài.”
Nghe Phương Yến Nhi nói vậy, Thẩm Hạ Lan hơi khó hiểu.
“Nếu vậy sao cô lại cho người của mình mời bác sĩ đáng tin cậy tới?”
Phương Yến Nhi nhìn xung quanh: “Đương nhiên là để bịt tai che mắt mọi người rồi.”
Thẩm Hạ Lan lập tức hiểu ra Phương Yến Nhi không tin tưởng người xung quanh.
Chẳng lẽ bên cạnh cô ta có có người của quốc chủ?
Nhưng Thẩm Hạ Lan không hỏi ra câu này, dù sao cô cũng không thân với Phương Yến Nhi, bây giờ Trương Vũ sốt cao không giảm, nếu lời cô ta nói là thật thì tình hình của Trương Vũ sẽ đáng lo ngại.
“Mời bác sĩ bên ngoài thì không khiến người khác nghi ngờ à?”
“Không, tôi có cách, hơn nữa trong khoảng mười phút là sẽ tới.”
Lời này của Phương Yến Nhi khiến Thẩm Hạ Lan hơi động lòng.
“Nếu mời bác sĩ trong cung thì mười phút vẫn chưa có à?”
“Nhanh nhất cũng phải hai mươi phút.”
Nếu Phương Yến Nhi đã nói như vậy, Thẩm Hạ Lan cân nhắc ưu và nhược điểm rồi cũng đồng ý.
Không biết Phương Yến Nhi gọi cho ai, sau đó bảo thị nữ chuẩn bị nước nóng vào hầu hạ Trương Vũ.
Trương Vũ dù sốt, thậm chí không tỉnh táo lắm nhưng vẫn liên tục thì thào: “Tôi không sao, tôi sẽ không chết đâu, tôi còn phải về.”
Nếu không ghé sát tai thì sẽ không nghe thấy, nhưng Thẩm Hạ Lan nghe thấy rồi, chẳng những nghe thấy mà lòng càng thêm chua xót.
Chính cô là người đã khiến Trương Vũ phải rời xa quê hương đến đây, hiện giờ còn gặp nguy hiểm đến tính mạng.
“Yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa cậu về nhà, nhất định!”
Thẩm Hạ Lan nắm chặt tay Trương Vũ.
Không biết Trương Vũ nghe thấy hay do cảm thấy gì đó, giống như người chết đuối vớ được cọng rơm cứu mạng, nắm chặt tay Thẩm Hạ Lan khiến cô hơi đau, nhưng cô không kêu lên, trong mắt đầy vẻ xót xa.
Phương Yến Nhi thấy vậy thì nhỏ giọng hỏi: “Anh ta là người của cô?”
“Đúng.”
“Cũng chung thành đấy.”
Phương Yến Nhi không hỏi thêm gì nữa mà lui ra, để lại không gian cho Thẩm Hạ Lan.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom