• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Công Tước Full dịch (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-1502

Chương 1517: Bán bạch (3)




*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Xem ảnh 1
72942.png
Lam Anh kinh ngạc: “Anh không quen à?” Anh chỉ mấy cái tên liền nhau nói: “Những người này anh hoàn toàn không biết, không phải nhắm v3ào Cung Cửu Dương thì là nhắm vào nhà họ Yến...”



Lam Anh nhăn nhó: “Vậy phải làm thế nào?”



Cung Ngôn tình cười nói: “2Yên tâm đi, chuyện này cứ để anh xử lý



Nếu bọn họ đã gửi tiền mừng, chắc chắn phải nghĩ cách liên lạc, dù sao anh cũng là ngư5ời nhà họ Cung, vẫn có cơ hội gặp lại.” Lam Anh gật đầu



Cô dâu chú rể bận rộn cả ngày đánh răng rửa mặt xong, lên giường nghỉ4 ngơi từ sớm



Trong bóng tối, Cung Ngôn Đình nói: “Vợ, dù sao cũng là đêm tân hôn! Không làm gì sẽ có lỗi với cả ngày bận rộn 0của chúng ta, em nói đúng không?”



Lam Anh: “...”



Ngay sau hôm đám cưới, huấn luyện viên Lam lại đi làm, người ở phòng huấn luyện đều há hốc mồm: “Huấn luyện viên Lam, cô không nghỉ ngơi à?”



Lam Anh đang quấn vải vào tay, không ngẩng đầu lên trả lời: “Đã là vợ chồng già rồi, không đi tuần trăng mật nữa



Hôm qua học viên đến đông đủ chứ? Tôi xem tiến độ của mọi người...” Bán Bạch đang hướng dẫn một học viên mới vận động nóng người



Cô ta mặc một bộ quần áo mới, là quần áo huấn luyện phòng huấn luyện phát, cảm giác tự ti sâu sắc đó cuối cùng cũng được quần áo huấn luyện che giấu đi một chút.



Cuộc sát hạch cuối tháng, nhân sự thống kê thời gian chuyên cần của huấn luyện viên, người thuộc tốp ba chính là Bán Bạch, nhân sự cười nói: “Sếp, người mới đó biểu hiện không tệ



Đi làm rất chăm chỉ đúng giờ, học viên đánh giá cũng khá tốt...”



Lam Anh: “Khảo sát thêm một tháng, nếu như làm tốt thì chuyển sang chính thức trước thời hạn.”



Nhân sự cười nói: “Sếp, em chỉ nhìn số liệu thôi, em nói không đúng được.”



Lam Anh: “Em nhìn số liệu, chị nhìn biểu hiện.”



Tiền lương tháng đầu tiên của Ban Bạch ít hơn người khác, bởi vì cô ta đang trong thời gian thử việc



Biết được hôm nay phát tiền lương, buổi trưa cô ta đến ngân hàng xem mình được bao nhiêu tiền



Đến khi nhìn thấy con số trên thẻ, cô ta ngẩn ra một lúc lâu.



Thu nhập mỗi tháng của Khưu Hoa khoảng chín nghìn năm trăm tệ



Thu nhập này chỉ được coi là lớp trung ở Thanh Thành, nhưng ở trong mắt ba mẹ chồng chính là rất giỏi



Bán Bạch cũng luôn cảm thấy thu nhập của Khưu Hoa cao, nhưng bây giờ Bán Bạch nhìn thu nhập trên thẻ của mình là tám nghìn tệ, mà nhân sự nói đó chỉ là 80% lương chính thức, vậy có phải có nghĩa là thu nhập tổng của cô ta là mười nghìn tệ không?



Buổi tối tan làm, cô ta không về nhà ngay mà đến trung tâm thương mại bên ngoài mua cho mình hai bộ đồ thể thao.



Sau khi về nhà, trừ con gái nhỏ đang làm bài tập ra, ba mẹ chồng và chồng đều sầm mặt



Thấy cô ta vào nhà, chồng cô ta cau mày nói: “Muộn thế này rồi, cô đi đâu hả? Không biết về nhà nấu cơm à? Bây giờ cô càng ngày càng lười, ngày nào cô cũng ra ngoài như thế, cô.” Bán Bạch xách túi quần áo vào nhà, nói: “Em đi ra ngoài mua hai bộ quần áo...” Cô ta còn chưa dứt lời, mẹ chồng đã nhảy lên, “Cái gì? Cô mua quần áo? Cô lấy tiền ở đâu ra? Đại Hoa, chuyện này nghiêm trọng rồi, con quản vợ con đi, đây là không muốn sống tử tế nữa đúng không? Bây giờ còn ăn trộm tiền!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom