• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một (27 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1647

"Đã vào miệng Lục Đình Kiêu rồi thì còn mong cậy từ răng anh ta ra được chắc?" Vân Thâm chậm rãi nói trên mặt vẫn treo nụ cười nhạt đầy giễu cợt. Kiều Dịch nhăn mày: "Vậy cũng không thể để mặc Hắc Long rơi vào tay Lục Đình Kiêu, hắn ta biết quá nhiều chuyện của chúng ta!" Vân Thâm nhướng mày chẳng thèm đếm xỉa: "Vậy thì sao?" Kiều Dịch trầm giọng cảnh cáo: "A Thâm, con đừng khinh địch như thế, Lục Đình Kiêu không dễ đối phó đâu!" Vân Thâm nhếch khóe miệng để lộ ra vẻ hứng thú cùng sự điên cuồng: "Ha, nếu dễ đối phó thì còn có ý nghĩa gì?" Giọng điệu Kiều Dịch đột nhiên trở nên nghiêm nghị: "A Thâm! Bình thường con muốn đùa nghịch thế nào cũng được, nhưng chuyện này không phải chuyện để cho con đùa! Con đừng quên mẹ con chết thế nào, Vân gia làm sao mà bị diệt!" "Vân gia bị diệt có liên quan gì đến tôi?" Giọng nói của Vân Thâm đột nhiên trở nên lạnh lùng. Kiều Dịch hơi ngẩn ra: "Được, chúng ta không nói về Vân gia, chúng ta chỉ nói về mẹ con! A Thâm, đừng để mẹ con chết oan!" "Chú Kiều, chú không cần phải phí tâm nhắc nhở tôi! Mỗi đêm tôi đều thấy hình ảnh bà ấy chết trước mặt tôi! Câu trả lời này đủ để chú hài lòng chưa?" "A Thâm, chú biết con đau khổ nhưng con phải nhớ, tất cả những thứ này đều do Lục gia gây ra cho con!" ... Rạng sáng lúc năm giờ. Trong thôn nhỏ yên tĩnh, khi tất cả thành viên của đoàn làm phim còn đang chìm trong giấc mộng, trừ Lâm Chi Chi với Tiểu Đào do quá kinh hãi mà mất ngủ cả đêm. Một tiếng "két" rất nhỏ vang lên, Lục Đình Kiêu xoay người thức dậy mặc lại quần áo nghiêm chỉnh. Anh vừa định xuống giường thì một cánh tay mềm mại ôm lấy hông của anh: "Ừm... anh đi đâu đấy?" Lục Đình Kiêu xoay người lại hôn nhẹ lên môi cô: "Anh phải đi rồi." Ninh Tịch vẫn còn chưa tỉnh ngủ, chỉ lắc lắc đầu như đánh trống chầu theo bản năng: "Không muốn... không muốn anh đi..." "Ngoan nào." "Ừm... vậy để em dậy tiễn anh..." "Không cần, em ngủ thêm lát nữa đi, hôm nay cảnh quay rất nặng, đừng làm lỡ." Lục Đình Kiêu dịu dàng nói. Không ngờ Ninh Tịch cứ như thể nghe được gì đó phụ lòng lắm, cô tủi thâm lầm bầm: "Anh cũng biết là em phải cực khổ kiếm tiền cưới, anh không yêu em nữa à?" Lục Đình Kiêu có chút bất đắc dĩ nhưng trên mặt lại mang vẻ cưng chiều dung túng khiến người ta tan chảy: "Anh nằm với em thêm một lúc nữa nhé, hửm?" "Ừm..." Lúc này Ninh Tịch mới hài lòng mà mơ mơ màng màng thiếp đi tiếp. Lại nằm thêm một lúc lâu cộng với hôn hôn dỗ dành con thỏ con trong lòng mãi thì Lục Đình Kiêu mới rời đi được. Còn trễ nữa thì những người khác cũng dậy mất, anh đi không nổi. Lục Đình Kiêu nhẹ nhàng cài cửa lại nhưng không ngờ vừa mới bước ra cửa lại đụng phải một người. Tống Lâm... Cô thấy Lục Đình Kiêu bước từ phòng Ninh Tịch ra lại chẳng có vẻ gì là khiếp sợ, trái lại chỉ hơi nhướng mày: "Lục tổng, thật khéo." Không đợi Lục Đình Kiêu kên tiếng thì Tống Lâm đã cười nói: "Đừng lo, tôi sẽ giữ bí mật." "Cám ơn, nhờ cô chăm sóc Tiểu Tịch." Bởi vì đây là thần tượng mà vợ mình một mực sùng bái nên thái độ của Lục Đình Kiêu cũng rất khách khí. "Lục tổng khách sáo quá, tôi rất thích cô nhóc này! Chẳng qua là không ngờ cô gái ngày đó trong phòng làm việc của Lục tổng... thật sự là Tiểu Tịch..." Tống Lâm đầy ẩn ý cảm thán một câu, sau đó nhìn về phía Lục Đình Kiêu cất lời: "Lục tổng, tôi có chút chuyện muốn nói với anh, không biết anh có rảnh rỗi không?" "Chờ sắp xếp được thời gian rảnh tôi sẽ để trợ lí báo lại cho cô Tống." Tống Lâm khẽ mỉm cười: "Được, vậy tôi chờ tin tức của Lục tổng."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom