• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một (27 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1148

Trên đường quốc lộ, Trang Khả Nhi đứng cạnh xe đi đi lại lại mà lòng nóng như lửa đốt, mãi tới khi thấy Ninh Tịch bước ra mới thở phào một hơi, lập tức chạy lại gần Ninh Tịch: "Tiểu Tịch!" "Đi thôi!" Ninh Tịch mở cửa ghế phó lái rồi nhanh chóng đỡ Trang Khả Nhi lên xe. Trang Vinh Quang cũng ngoan ngoãn rúc vào băng ghế sau. Trang Khả Nhi kéo sát áo khoác của Ninh Tịch trên người mình lại, sau đó bất an nói: "Bộ dạng của tớ bây giờ mà về nhà rồi bị người giúp việc trông thấy... thì e là rất phiền toái..." "Đến chỗ tớ trước đi." "Ừ." Trang Khả Nhi gật đầu một cái, hốc mắt đỏ ửng nhìn cô gái đang lái xe: "Tiểu Tịch, chuyện đêm nay thật xin lỗi cậu! Lúc đó tớ hoảng quá nên không suy nghĩ nhiều đã gửi tin nhắn đi, sau đó nghĩ lại mới thấy mình sai lầm cỡ nào, nhỡ đâu cậu vì tớ mà bị làm sao thì tớ có chết vạn lần cũng không đủ... thật thật xin lỗi..." Ninh Tịch liếc nhìn Trang Khả Nhi qua kính chiếu hậu, đôi mắt đã không còn đỏ ngầu như lúc trong kho hàng, cô dịu dàng nói: "Cậu không cần xin lỗi tớ, thực tình tớ rất vui vì là người đầu tiên cậu nghĩ đến khi gặp khó khăn." Nhìn vẻ mặt ôn nhu của Ninh Tịch, trong lòng Trang Khả Nhi dâng lên một cảm xúc khó có thể diễn tả được bằng lời, cô rút ra một tờ khăn giấy giúp Ninh Tịch xóa đi vệt máu trên mặt: "Nhưng mà... sao cậu lại tới nhanh như thế được?" "Mấy ngày nay tớ đang công tác ở tỉnh ngoài, tối nay vừa về đến Đế Đô xong! Lúc từ sân bay về nhà thì nhận được tin nhắn của cậu, may mà lúc đó tớ ở gần đấy." Nếu không, chỉ tới chậm một bước thì chính Ninh Tịch cũng không dám tưởng tượng ra hậu quả sẽ là gì... Trang Khả Nhi nghe vậy thì tỏ vẻ hóa ra là vậy nhưng sau đó lại rầu rĩ: "Tiểu Tịch, chuyện này liệu có ảnh hưởng gì đến cậu không, dẫu sao vừa nãy cậu mới..." Ninh Tịch nghiêng đầu cho Trang Khả Nhi một vẻ mặt "yên tâm đi": "Tin mình đi, họ sẽ không tra ra đâu." "Ừ." Trang Khả Nhi gật đầu thật mạnh, trong ánh mắt lộ rõ sự tín nhiệm vô điều kiện. Trang Vinh Quang ngồi ở ghế sau ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vào Ninh Tịch, trong mắt cậu ta có một... sự ước ao mà chính bản thân cậu ta cũng không biết. Cậu ta muốn... muốn trở thành người như vậy. Trở thành một người có thể làm chỗ dựa cho người khác... Có thể khiến người bên cạnh hoàn toàn tin tưởng cùng ỷ lại vào mình... Cậu muốn làm một người đàn ông chân chính... ... Nửa tiếng sau, Ninh Tịch lái xe về đến biệt thự của mình. Vừa vào nhà, Ninh Tịch đã lập tức tìm một bộ quần áo sạch cho Trang Khả Nhi: "Cậu đi tắm rồi thay đồ đi." "Ừ." Trang Khả Nhi đi rồi, Trang Vinh Quang có chút luống cuống tay chân đứng đực trong phòng khách. Cậu ta cho rằng nhất định Ninh Tịch sẽ mắng cậu ta té tát, không chừng còn tẩn cậu ta gần chết ý chứ. Nhưng kết quả là Ninh Tịch chẳng hề nói cậu ta nửa câu, từ đầu đến cuối còn không thèm nhìn lấy một cái chứ đừng nói đến mắng, cứ như thể cậu ta là người vô hình vậy. Thái độ hờ hững của Ninh Tịch còn khiến cậu ta cảm thấy khó chịu hơn cả việc bị ăn mắng một trận... Một lát sau, Trang Khả Nhi tắm xong bước ra. Ninh Tịch để Bánh Bao cầm hòm thuốc đến sau đó mới bảo Trang Khả Nhi ngồi xuống cạnh mình: "Để tớ xem vết thương của cậu." Ninh Tịch nhìn lướt qua đã thấy được trên tay và trên cổ của Trang Khả Nhi hắn đầy dấu vết bị bóp mạnh. Những vết xanh tím đó còn nổi bật đến chói mắt chứ đừng nói đến những mảng bầm tím ở những chỗ lộ ra bên ngoài...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom