• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Chiến Thần Số 1 (2 Viewers)

  • Chương 13: Tôi bảo anh đi thì anh đi

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.










Từ sau khi Tống Hồng Phúc từ bệnh viện trở về, vẫn cười không ngậm được mồm.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Trong lòng ông ấy vui vẻ.



Ba uống viên thuốc An Cung kia của Trần Thiên Hào, bệnh tình đã xuất hiện chuyển biến tốt.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Quan hệ anh em cũng trở nên hòa thuận, anh cả còn chính miệng đồng ý để Mỹ Hãn tiến vào tập đoàn



Lâm Thiên, đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc. Điều này đại biểu nhà mình rốt cuộc tiến vào trung tâm quyền lực của dòng học, cuối cùng nhận được sự đồng ý của dòng họ.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Ông ấy bảo Mã Phương Ngọc nấu mấy món ăn sáng, người một nhà ngồi xuống ăn bữa tối.




Thậm chí ông ấy còn lấy ra rượu Hoa Điều ông ấy xem là bảo ba i. nhất định phải uống hai chén với Trần Thiên Hào,





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Ông ấy bưng chén rượu lên, cười híp mắt nói với Trần Thiên Hào. "Trần Thiên Hào, bệnh tình của ba ba có thể chuyển biến tốt, Mỹ Hãn có thể tiến vào tập đoàn Lâm Thiên làm tổng giám đốc, công lao của con lớn nhất, hai ta uống một chén"



Trần Thiên Hào mìm cười nói: “Con kính ba





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Mã Phương Ngọc cũng cười ha ha nói: "Trần Thiên Hảo đó, tuy rằng con là đàn ông thất nghiệp, chẳng mẹ không thể không thừa nhận, từ sau khi con tới nhà chúng ta, vận may nhà chúng ta đều trở nên tốt đẹp đó."



Tống Mỹ Hãn bên cạnh đang cho con gái Tổng Thanh Vân ăn cơm, nghe thấy lời này của mẹ, không nhịn được bất bình cho Trấn Thiên Hào nói: “Mẹ, tại sao mẹ có thể nói Trần Thiên Hào như vậy. Viên thuốc cổ để lại trong nhà Trần Thiên Hào kia quỷ giả như vậy mà anh ấy cũng đồng ý lấy ra cứu ông, nhà chúng ta đã nợ ân tình lớn bằng trời của anh ấy rồi."





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Mã Phương Ngọc liếc con gái một cái: “Cũng đã là người một nhà, giữa vợ chồng còn có nợ nần sao?"



Tống Mỹ Hãn bị lời này của mẹ nói tới nỗi đỏ mặt trong nháy mắt, ngượng ngùng không nói được nên lời.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Lén nhìn Trần Thiên Hào bên cạnh, nhưng Trần Thiên Hào lại cười không nói, cô không khỏi nhắc gót giày cao gót lên lén đá anh một cái.



Hữ, vui cái gì, có chủ đây cũng không đồng ý làm vợ thật sự của anh nhé,





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Vốn một nhà Tổng Hồng Phúc còn lo lắng bác cả Tổng Hoài Nam có thể lật lọng, nhưng không ngờ, hôm sau Tống Mỹ Hàn thực sự nhận được thư thông báo chuyển việc, chính thức được điều đến tập đoàn Lâm Thiên đảm nhiệm chức tổng giám đốc.



Phạm vi kinh doanh tập đoàn Lâm Thiên là bắt động sản thương mại, triệu h đại học của Tống Mỹ Hãn chính là xây dựng dân dụng.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Cô nhậm chức ở tập đoàn Lâm Thiên, có thể nói như cá gặp nước.



Những năm này cô vẫn bị dòng họ lạnh nhạt.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Lần này rốt cuộc có cơ hội phát huy tài năng, cô cũng tích trữ đủ năng lượng, dự định thể hiện tài năng làm một phen thành tích cho mọi người xem.



Liên tiếp một tuần, Tống Mỹ Hân đều đi sớm về tre.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Mặc dù từ công ty về nhà, mỗi đêm cô cũng sẽ phần đấu đến nửa đêm.



Đêm nay đã mười hai giờ khuya.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Tống Mỹ Hân dọn dẹp tài liệu trong tay, sau đó từ từ xoay người, thở phào nói: “Phù, cuối cùng cũng viết xong kế hoạch." Cô vừa nói xong, cửa phòng truyền đến một tiếng rằng rác nhẹ nhàng, thì ra Trần Thiên Hào mở cửa đi vào.



Trong tay Trấn Thiên Hào còn bưng một bát mi trứng nóng hổi, Tống Mỹ Hãn nhìn thấy, trong lòng không khỏi hiện lên từng tia cảm động.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Mấy ngày nay cô thức đêm làm việc, Trần Thiên Hào đều sẽ đích thân xuống bếp chuẩn bị đổ ăn khuya cho cô, khiến cho sau khi cô làm việc mệt mỏi đều cảm thấy vô cùng ấm áp. VietWriter.vn website cập nhật truyện nhanh nhất



Tống Mỹ Hân khit khịt mũi: “Thơm quá!”





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Trần Thiên Hào đặt bắt mì trứng trên bàn của cô, đau lòng nói: “Mì sợi em thích nhất, cố ý cho em nhiều rau xanh hơn, còn bánh bao trứng chiên nữa, nhanh chóng ăn đi. Ăn xong rửa mặt nghỉ ngơi, em đã thức đêm liên tục một tuần rồi, anh sợ thành tích của em còn chưa ra thì có thể đã sụp đổ trước.





Tống Mỹ Hân bị Trần Thiên Hào trách móc, nhưng trong lòng lại ấm áp.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Cô vừa ăn mì Trần Thiên Hào nấu vừa ngọt ngào nói: "Lần này dòng họ để em đảm nhiệm chức tổng giám đốc của Lâm Thiên, em đương nhiên phải cố gắng thật tốt. "Em đã nghỉ kỷ, trong khoảng thời gian này, em muốn làm ra thành tích trước khi ông xuất viên. Chờ lúc ông xuất viện sẽ cho ông một niềm vui bất ngủ



Trần Thiên Hào mìm cười nói: "Thành tích gì?" Tổng Mỹ Hãn vừa ăn mì vừa đưa bàn kế hoạch trên bàn cho Trần Thiên Hào : “Chính là cái này"





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Trần Thiên Hào tiện tay tiếp nhận, nhìn bìa ngoài văn kiện tự đọc thầm: “Bản kế hoạch đấu thầu Khu đô thi Vinhomes Central Park?"



Tổng Mỹ Hân cười híp mắt nói: “Đúng vậy, gần đây trong thành phố công khai gọi thầu, muốn phá dỡ thân làng trong thành phố Hải Phòng, sửa thành khu đô thị Vinhomes Central Park." “Hoạt động kinh doanh chính của Lâm Thiên chúng ta là bất động sản thương mại. Đương nhiên không thể dễ dàng bỏ sót một dự án lớn như vậy. Em dự định sẽ tham gia đấu thầu. Nếu có thể trúng thầu dự án lớn này, ông nhất định sẽ rất vui.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Tống Mỹ Hãn nói tới đây, bỗng nhiên lại có hơi lo lắng, thở dài nói: "Chẳng qua tập đoàn Lâm Thiên chúng ta cũng không phải công ty đấu thầu duy nhất, hơn nữa công ty có thực lực mạnh hơn Lâm Thiên chúng ta cũng không ít. Em chỉ có thể đặt thêm nhiều tâm tư trên bản kế hoạch, có thể đấu thầu thành công hay không còn phải nhờ trời phủ hộ. Trần Thiên Hào nghĩ thẩm muốn cầu trời còn không bằng cầu anh, anh mim cưới an ủi nói: "Yên tâm, em cố gắng như vậy, bản kế hoạch làm ra nhất định rất tuyệt. Anh nghĩ những lãnh đạo phụ trách gọi thầu kia nhất định sẽ mắt sáng nhận ra châu ngọc, chọn lựa em."



Tổng Mỹ Hân ngọt ngào nói: “Hi hi, hy vọng thật sự như lời anh nói "





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Tông Mỹ Hân ăn xong mì trứng gà, cô tránh không đánh thức con gái ngủ ở góc giường, rón rén vào nhà vệ sinh rửa tay,



Trần Thiên Hào thì lại ra ngoài sân thượng, lấy điện thoại ra gọi điện: “Điển Lập, anh điều tra phía trong nước một chút, có phải có dự án công trình Khu đô thị Vinhomes Central Park đang gọi thầu không. Bảo bọn họ rằng hạng mục này do Tống Mỹ Hãn tới làm





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Điền Lập: “Vâng, Thiếu tướng !!



Mười ngày sau, cuộc họp đấu thầu trong nước cho dự án Khu đô thị Vinhomes Central Park đã được tổ chức theo lịch trình.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Nhiều lãnh đạo trong nước và Trương Chí Văn, Cục trưởng Cục Xây dựng Đô thị, đã tham dự hội nghị đấu thầu. Cuối cùng, trải qua sàng lọc từng tầng, cuối cùng trường phòng Văn cục Xây dựng tuyên bố trước mặt mọi người: "Tập đoàn Lâm Thiên do cô Tống Mỹ Hãn làm đại diện đã thành công trong việc đấu thầu. Việc phá dỡ thôn làng trong thành phố Hải Phòng, dự án sửa chữa Khu đô thị Vinhomes Central Park sẽ do cô Tống Mỹ Hân phụ trách hoàn thành"



Khi trường phòng Trương nói xong, rất nhiều người tại hiện trường đều kinh ngạc đến ngày người, bao gồm Tống Mỹ Hân và một đám quản lý cao cấp của tập đoàn Lâm Thiên cô đưa đến. Cập nhật chương mới nhất tại Truyệ n88.net





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Bởi vì lần này có nhiều công ty đấu thầu, trong đó không thiếu công ty có thực lực mạnh mẽ.



Mọi người đều không ngờ rằng dự án này sẽ do nhà họ Tổng thực lực trung bình đấu thầu thành công, trong lúc nhất thời dồn dập tiếng bàn luận xì xào.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Ngược lại Trần Thiên Hào ngồi bên cạnh Tống Mỹ Hãn nở nụ cười và vỗ tay trước tiên.



Những người lãnh đạo trong nước trên đài kia nhìn thấy Trần Thiên Hào vỗ tay đều giật mình, cuống quát vỗ tay theo.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Mọi người tại hiện trường nhìn những người lãnh đạo trên đài vỗ tay thì cũng dồn dập vỗ tay theo, lúc này mới bắt đầu chúc mừng Tổng Mỹ Hàn Trưởng phòng Trường mời Tống Mỹ Hãn đi tới đài, cười nói: "Chúc mừng cô Hân đấu thầu thành công



Tổng Mỹ Hân cảm thấy mình dường như đang mơ, mơ hồ đã đấu thầu thành công, còn tưởng là đã ký hợp đồng, chính thức phụ trách dự án Shopping Plaza trong thành phố Hải Phòng





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Ký xong hợp đồng, cô cùng Trần Thiên Hào và một nhóm giám đốc điều hành công ty Lâm Thiên rời khỏi địa điểm đấu thầu, cô còn không nhịn được nói với Trần Thiên Hào: "Trần Thiên Hào, nếu không anh nhéo em một cái, để em biết bây giờ em đang mơ hay là thật?”



Trần Thiên Hào mỉm cười nói: “Không cần nhéo thật như trân châu, nguyện vọng của em đã trở thành sự thật, em cứ chuẩn bị thể hiện tài năng đi





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Tổng Hoài Nam đang đánh golf với bạn, bỗng nhiên nhận được cuộc gọi của con trai, sau khi ông ta nghe xong, vừa mừng vừa sợ: "Cái gì, Tống Mỹ Hãn vậy mà thật sự lấy được dự án Khu đô thị Vinhomes Central Park?"



Trong giọng nói của Tổng Bảo Lân còn kích động: “Đúng vậy ạ, kết quả gọi thầu là tập đoàn Lâm Thiên của chúng ta, em họ thay mặt Lâm Thiên chúng ta kỷ hợp đồng tại chỗ rồi, dự án này đã chắc chắn là của chúng ta





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Tổng Hoài Nam cũng không khỏi dâng trào cảm xúc, ông ta vui vẻ làm nóng người: "Ô, vốn tưởng con nhỏ đó làm chuyện vô ích, không ngờ thật sự đấu thầu thành công. Đây chính là dự án lớn, làm xong dự án này, giá trị nhà họ Tổng chúng ta nhất định có thể tăng lên gấp đôi và trở thành một trong những người giàu trong nước.



Tổng Bảo Lân vui vẻ đã rồi thì còn kèm theo sự lo lắng: "Ba, dự án này là em họ giành được, nếu như tiếp tục để nó làm tổng giám đốc, vậy chẳng phải thành tích làm ra đều là của nó? Con sợ ông biết nó có khả năng như thế, sau này càng yêu chiều nhà bọn họ hơn thì làm sao?





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Tổng Hoài Nam nghe vậy thì cười lạnh: "Ha ha, dự án này có thể đấu thầu thành công, những người lãnh đạo vừa ý chính là thực lực của tập đoàn Lâm Thiên chúng ta, có quan hệ gì mới một con nhóc như nó?" “Ngược lại, bệnh tình của ông con đã sắp tốt lên rồi." “Những ngày qua ba viện dù cớ, ngăn cần một nhà chủ hai con tới thăm ông con "Ba cảm thấy đây là lúc nói cho ông con, chủ hai con lợi dụng thuốc An Cung phải cho con gái ông ta Tổng Mỹ Hãn làm tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thiên thì mới đồng ý lay thuốc ra cứu người."



Tống Bảo Lân vẫn hơi lắng: "Sơ ông chỉ nhìn thuốc cứu mang An Cung, còn có dự án lớn em họ giành được này, không nỡ ra tay với một nhà chủ hai."





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Tổng Hoài Nam cười lạnh: “Chờ lát nữa con đi theo ba thăm ông, con cứ nói bản kế hoạch đấu thầu là con cực nhọc làm ra, kết quả bị Tống Mỹ Hân cướp, bởi vậy nó mới đấu thầu thành công, nó cướp công lao của con."



Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom