• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (43 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2318: Kiên cường quyết đấu

Ngay khi mọi người kêu gào bảo Mạc Thanh Tu ra tay với Dương Thanh, Mạc Thanh Tu bỗng nhíu mày, lạnh lùng nói: “Một đám phế vật dùng mắt chó nhìn người, rõ ràng bản thân không bằng người ta mà còn có mặt mũi nói người khác dùng âm mưu thủ đoạn?”

Lời này vừa thốt ra, vẻ mặt các võ giả Thiên Hải Tông đều khó coi.

Hà Đông Thành nhíu chặt mày, vẻ mặt không vui: “Mạc sư đệ, cậu nói các sư đệ mình như vậy, không thấy hơi quá đáng sao?”

Mạc Thanh Tu lạnh lùng nhìn Hà Đông Thành nói: “Giới Cổ Võ vốn là thế giới kẻ mạnh được tôn trọng, không nói đến việc Dương Thanh không dùng ám chiêu, mà dù có dùng thì sao chứ?”

“Thắng là thắng, thua là thua, nếu ngay cả việc thất bại cũng dám nhận thì sao các người có thể thành công được chứ?”

Nói xong, anh ta chẳng buồn quan tâm đến đối phương mà nhìn sang Dương Thanh.

Dương Thanh nhìn Mạc Thanh Tu, ánh mắt có chút tán thưởng. Vừa nãy, lúc Mạc Thanh Tu xuất hiện, anh còn nghĩ đối phương ra mặt là vì các đệ tử Thiên Hải Tông.

Bây giờ xem ra, không phải như vậy.

Đám người Hà Đông Thành nghe thấy lời Mạc Thanh Tu thì mặt mũi đỏ bừng, cũng không lấy cớ phản bác.

Giống như Mạc Thanh Tu nói, giới Cổ Võ vốn là thế giới kẻ mạnh được tôn trọng, dù bất cứ ám chiêu đánh lén thế nào thì cũng đều là một phần của thực lực.

Dương Thanh nâng tay đã có thể trấn áp các đệ tử Thiên Hải Tông, cũng đủ chứng minh sức mạnh của anh rồi.

Chỉ là, các đệ tử Thiên Hải Tông không thể chấp nhận được sự thật, dù sao bọn họ đều là võ giả của tông môn đỉnh cao trong giới Cổ Võ, mà Dương Thanh thì đến từ giới thế tục, trong mắt bọn họ, là một nơi linh khí khô cằn.

Vẻ mặt Mạc Thanh Tu bỗng đầy chiến ý nhìn Dương Thanh chằm chằm, lên tiếng nói: “Dương Thanh, tôi muốn thách đấu với anh, anh có dám nhận không?”

Vừa dứt lời, toàn bộ đệ tử Thiên Hải Tông có mặt ở đây đều sững sờ.

Mạc Thanh Tu lại chủ động thách đấu với Dương Thanh.

Phải biết rằng, Mạc Thanh Tu là võ giả Thiên Cảnh ngũ phẩm sơ kỳ, Dương Thanh có tư các gì mà được Mạc Thanh Tu thách đấu chứ?

Dương Thanh ngẩng người, sau đó khẽ nhếch miệng, ánh mắt chợt xuất hiện ý chí chiến đấu, lên tiếng: “Có gì không dám?”

“Tốt lắm!”

Mạc Thanh Tu nói: “Nếu đã như vậy thì đấu một trận đi, để tôi xem xem rốt cuộc anh mạnh đến nhường nào!”

Anh ta vừa dứt lời, luồng khí thế mạnh mẽ đã bùng nổ trong thân thể anh ta.

Vẻ mặt Dương Thanh vô cùng nặng nề, anh cảm nhận được áp lực rất mạnh từ trên người Mạc Thanh Tu, áp lực này khiến người ta có cảm giác như nghẹt thở.

“Mạnh thật! Tôi cảm thấy thực lực của Mạc sư huynh lại tiến bộ rồi, nói không chừng cách Thiên Cảnh ngũ phẩm trung kỳ không còn xa nữa đâu”.

“Sao có thể chứ? Mạc sư huynh mới đột phá đến Thiên Cảnh ngũ phẩm được mấy tháng, sao anh ấy có thể đột phá được nữa chứ? Nói không chừng, đối thủ lúc trước căn bản không để anh ấy dùng toàn lực”.

“Hình như đúng là vậy, chẳng lẽ tên khỉ đến từ giới thế tục này mạnh thật sao?”

Các đệ tử Thiên Hải Tông đều lên tiếng nói, vẻ mặt ai cũng kinh sợ.

Trong thế hệ trẻ có thể khiến Mạc Thanh Tu ra tay thách đấu, thật sự không có mấy người, huống hồ đối phương còn là một người trẻ tuổi đến từ giới thế tục”.

“Dương Thanh, tôi sắp ra tay rồi!”

Mạc Thanh Tu bỗng lên tiếng, sau đó anh ta vừa dứt lời, tiếng động vang dội đã vang lên, mặt đất dưới chân anh ta lập tức nứt ra, giây tiếp theo, thân thể anh ta đã xuất hiện trước mặt Dương Thanh.

“Đỡ một quyền của tôi đi!”

Mạc Thanh Tu quát lớn, nâng tay đánh ra một quyền, không do dự hay nương tay, trực tiếp giáng một đòn nặng nề.

Trong chớp mắt, Dương Thanh bỗng vung một chưởng cản lại.

“Rầm!”

Quyền chưởng va chạm nặng nề, luồng khí thế hùng mạnh càn quét khắp bốn phương tám hướng.

“Rầm rầm rầm!”

Mặt đất sau lưng hai người liên tiếp sụp đổ.

“Bịch bịch bịch!”

Giây tiếp theo, thân thể Dương Thanh bỗng lùi về sau bảy tám bước mới dừng lại.

Trái lại, Mạc Thanh Tu thì chỉ lùi lại ba bước.

“Mạnh thật!”

Đệ tử Thiên Hải Tông đều sững sờ.

Nếu như nói vừa nãy Dương Thanh dùng ám chiêu, vậy bây giờ thì sao? Hoàn toàn đơn thuần là quyền chưởng đối chọi.

“Thực lực tên này quả nhiên bất phàm, nhưng cũng không phải đối thủ của Mạc sư huynh”.

“Mạc sư huynh là cao thủ Thiên Cảnh ngũ phẩm sơ kỳ, Dương Thành và Mạc sư huynh quyền chưởng đấu nhau mà chỉ lùi lại bảy tám bước, cũng đã đủ mạnh rồi”.

“Nói như vậy, cảnh giới của anh ta có lẽ là Thiên Cảnh tứ phẩm đỉnh cao, thậm chí là Bán bộ Thiên Cảnh ngũ phẩm sơ kỳ, như vậy, chúng ta thất bại trong tay anh ta, có vẻ cũng không mất mặt gì”.

“Đúng vậy, ngay cả Hà sư huynh cũng không phải đối thủ của anh ta, huống hồ là chúng ta”.

Có đệ tử Thiên Hải Tông nói chuyện, người nói vô ý, người nghe có ý.

Sắc mặt Hà Đông Thành vô cùng khó coi, siết chặt hai nắm tay, lúc nhìn sang Dương Thanh, ánh mắt đầy sát ý.

Khác với bọn họ, vẻ mặt Lưu Khánh lại bình tĩnh, hắn ta là người duy nhất biết rõ sức chiến đấu thực sự của Dương Thanh, đương nhiên, hắn ta cũng rất tự tin với thực lực của Mạc Thanh Tu.

Còn về chuyện hai người ai thắng ai thua, hắn ta thực sự không thể đoán được, nhưng hắn ta có thể chắc chắn, Dương Thanh vẫn chưa dùng đến thực lực thực sự, nhưng Mạc Thanh Tu vốn là một tên điên hiếu chiến, vừa ra tay đã dùng sát chiêu, cho dù không dùng hết toàn lực, thì cũng dùng phần lớn rồi.

“Ồ?”

Mạc Thanh Trúc có chút kinh ngạc, anh trai cô ta là người thế nào, cô ta biết rất rõ.

Cô ta chú ý đến chi tiết mà những người khác đều không để ý đến. Vừa này, Dương Thanh là đứng tại chỗ, nhưng mãi đến khi đòn tấn công của Mạc Thanh Tu gần giáng xuống thì anh mới đưa tay ngăn lại.

Tuy Dương Thanh lùi lại bảy tám bước, còn Mạc Thanh Tu chỉ lùi lại ba bước, nhưng Mạc Thanh Trúc hiểu rõ, người cùng thế hệ có thể dùng một chiêu đẩy lùi Mạc Thanh Tu ba bước thực sự rất ít.

Huống chi, đối phương còn đang đứng tại chỗ đợi Mạc Thanh Tu chủ động tấn công.

Mạc Thanh Tu đứng tại chỗ, ánh mắt khi nhìn Dương Thanh cũng có chút kinh ngạc.

Mới đầu anh ta cũng biết rõ thực lực Dương Thanh rất mạnh, thậm chí có khả năng không yếu hơn anh ta bao nhiêu, nên vừa ra tay đã dùng đến tám phần sức lực.

Một quyền này giáng xuống, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh ngũ phẩm bình thường cũng rất khó mà đỡ được.

Mà Dương Thanh không những đỡ được một quyền dùng đến tám phần của anh ta, mà còn khiến bản thân anh ta lùi ba bước.

Còn Dương Thanh thì chỉ lùi bảy tám bước.

Ngoài mặt xem ra là Dương Thanh thua, nhưng Mạc Thanh Tu hiểu rõ, trận đối đầu này là bản thân đã thua rồi, mà còn thua thảm.

Vẻ mặt Dương Thanh vẫn bình thường, quả nhiên sức lực Mạc Thanh Tu rất mạnh, nhưng nếu đối phương chỉ có chút sức lực này thì thực sự không phải đối thủ của anh.

“Dương Thanh, anh khiến tôi rất ngạc nhiên, nhưng anh yên tâm, tôi cũng sẽ không khiến anh thất vọng, lần này, tôi sẽ dùng hết toàn lực!”

Vẻ mặt Mạc Thanh Tu hăm hở nhìn Dương Thanh, ánh mắt đầy ý chí chiến đấu.

Người cùng thế hệ có tư cách làm đối thủ của anh ta gần như là không có, Dương Thanh chắc chắn được xem như một người trong đó!

Dương Thanh nhìn Mạc Thanh Tu nói: “Tôi cũng sẽ không khiến anh thất vọng. Lần này, tôi muốn nghiêm túc đối đầu!”

Anh vừa dứt lời, một luồng khí thế dời non lấp biển bỗng bùng nổ từ trong người anh, đánh thẳng về phía Mạc Thanh Tu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom