• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (42 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2265: Nên đi rồi

Chương 2265: Nên đi rồi

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Dương Thanh, giới chủ hài lòng gật đầu.

“Nếu vậy thì tôi không thuyết phục nữa, chỉ mong cậu nhớ ngày hôm nay, nếu có ngày cậu đứng trên đỉnh thế giới thật, nhớ phải nghĩ tới những người ở tầng đáy, họ mới là người khó khăn nhất”.

Giới chủ nói tiếp: “Khoảng thời gian tới, cậu tạm thời tu luyện ở đây đi!”

Dương Thanh mừng rỡ, nồng độ linh khí ở đây hơn xa thế giới mới bây giờ, nếu anh có thể tu luyện ở đây thì sẽ tiến bộ rất nhanh.

Dương Thanh chợt hỏi: “Tiền bối, tôi vẫn chưa hiểu chuyện này”.

Giới chủ mỉm cười, nhìn về phía Khương Cửu Hùng vừa rời đi, nói: “Các cậu vào đi!”

Sau khi lão dứt lời, hai bóng người một già một trung niên bỗng xuất hiện trước mặt Dương Thanh.

Khi nhìn về phía người trung niên kia, Dương Thanh lập tức mở to mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.

Dương Thanh kinh ngạc nói: “Chẳng phải ông chết rồi à?”

“Ha ha ha...”

Giới chủ cười lớn rồi nhìn về phía người đó: “Khương Kiếm, cậu tự giải thích với Dương Thanh đi!”

Khương Kiếm nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp, thoáng im lặng rồi nói: “Trước đó cậu đã giết tôi một lần, nhưng đó là trong ảo cảnh”.

“Ảo cảnh?”

Dương Thanh kinh ngạc, vô thức nhìn về phía giới chủ.

Hồi nãy, giới chủ vừa cho anh chứng kiến một ảo cảnh như thế giới thật, chẳng lẽ việc anh giết Khương Kiếm cũng chỉ là ảo cảnh ư?

Nhưng nếu đó không phải ảo cảnh, sao Khương Kiếm - người đã bị cao thủ viễn cổ trong Thiên Tử Kiếm giết có thể sống sót chứ?

“Đó là ảo cảnh bao phủ cả nhà họ Hà mà lão tổ sắp đặt, nhằm khiến mọi người nghĩ cậu đã giết Khương Kiếm, lão tổ đã dựa theo thực lực của Khương Kiếm để tạo ra một Khương Kiếm khác giống hệt trong ảo cảnh”.

“Mọi người đều nghĩ cậu đã giết Khương Kiếm, như thế thì mới khiến Đỗ Ngọc Sơn nghĩ nhà họ Khương và cậu là kẻ thù không đội trời chung”.

Nói đến đây, trong mắt Khương Cửu Hùng tràn ngập sự tức giận, lão ta lạnh lùng nói: “Nếu lão tổ không âm thầm ra tay, giờ tôi đã trở thành con rối của Đỗ Ngọc Sơn rồi”.

“Đương nhiên, giờ ông ta vẫn chưa biết tôi đã thoát khỏi sự kiểm soát của ông ta”.

Dương Thanh lập tức sững sờ.

Anh không ngờ minh chủ Đỗ Ngọc Sơn của Thủ Hộ Minh lại định kiểm soát Khương Cửu Hùng.

Dương Thanh hỏi: “Chủ gia tộc họ Khương, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”

Khương Cửu Hùng nhìn Dương Thanh, nói: “Đỗ Ngọc Sơn định dùng một loại thuốc để kiểm soát tôi, sau đó mượn tay tôi để làm những chuyện mà ông ta không tiện làm”.

“Ông ta vẫn muốn giết cậu, nhưng lại kiêng dè cao thủ Đế Thôn nên định điều khiển tôi chỉ đạo Khương Kiếm đi giết cậu, một khi xong chuyện, ông ta hoàn toàn có thể đổ hết trách nhiệm lên nhà họ Khương, cho dù Đế Thôn muốn báo thù cho cậu thì cũng chỉ đi tìm nhà họ Khương, không liên quan gì tới Đỗ Ngọc Sơn hết”.

Nghe thấy Khương Cửu Hùng nói thế, Dương Thanh sầm mặt.

Nếu là hồi trước, có lẽ anh sẽ chất vấn Khương Cửu Hùng, nhưng giờ anh không nghi ngờ nữa.

Lão tổ nhà họ Khương là giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ, có thể dễ dàng giết anh, không cần lừa anh làm gì.

Thế nên Đỗ Ngọc Sơn định giết anh thật, còn muốn mượn tay nhà họ Khương.

Nếu không có giới chủ, đến giờ anh sẽ chỉ ghi hận nhà họ Khương chứ không nghĩ chuyện này có liên quan tới Đỗ Ngọc Sơn.

Dương Thanh hỏi với vẻ ngờ vực: “Sao ông ta lại định giết tôi?”

Giới chủ nói: “Vì ông ta chỉ là một quân cờ, ông ta định giết cậu để thăm dò thái độ của Đế Thôn”.

Dương Thanh lập tức im lặng.

Anh không ngu, sau khi nghe giới chủ nói xong, anh đã hiểu đang xảy ra chuyện gì.

Đế Thôn là một thế lực siêu nhiên, ngay cả Thượng Giới giới Cổ Võ cũng phải kiêng dè họ.

Trong mắt các cao thủ đứng đầu, minh chủ Đỗ Ngọc Sơn của Thủ Hộ Minh ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ là quân cờ thích hợp nhất.

Dương Thanh lại là người phát ngôn mà Đế Thôn đẩy ra, nên cũng là lựa chọn thích hợp nhất để thăm dò Đế Thôn.

“Ở thế giới mới bây giờ, mọi người đều sẽ nghĩ cậu và gia tộc Cổ Võ họ Khương đã hoàn toàn trở mặt, ai cũng chờ thái độ của nhà họ Khương đối với cậu, chắc chắn Đỗ Ngọc Sơn sẽ ra lệnh cho Khương Cửu Hùng tới giết cậu nhân lúc này”.

“Cậu phải chết thì mới thăm dò được thái độ của Đế Thôn, nhưng họ không biết Đế Thôn đã biến mất”.

“Tôi vốn định để cậu ở lại Trung Giới giới Cổ Võ rồi dùng ảo cảnh để tạo ra cảnh tượng cậu đã bị Khương Cửu Hùng giết, sau đó nữa, tôi sẽ ra tay với tư cách cao thủ Đế Thôn, giết Đỗ Ngọc Sơn”.

Giới chủ nhìn Dương Thanh, nói tiếp: “Nhưng bây giờ xem ra, kế hoạch này vẫn chưa thực hiện được”.

Dương Thanh mở to mắt, anh không ngờ giới chủ sẽ có ý định như thế.

Anh hỏi: “Vậy giờ thì sao ạ?”

Giới chủ nhìn Khương Cửu Hùng, nói: “Giờ chỉ có thể trở mặt với Đỗ Ngọc Sơn”.

Khương Cửu Hùng gật đầu: “Lão tổ, tôi hiểu rồi”.

Giới chủ khoát tay: “Được rồi, cậu đi đi!”

Khương Cửu Hùng nhanh chóng dẫn Khương Kiếm đi.

Sau thoáng chốc, trong hang động tu luyện của giới chủ chỉ còn Dương Thanh và giới chủ.

Dương Thanh áy náy nói: “Tiền bối, xin lỗi!”

Theo anh thấy, nếu anh không từ chối ở lại Trung Giới giới Cổ Võ thì đã không xảy ra chuyện như vậy.

Đỗ Ngọc Sơn đang nghĩ lão ta đã thành công kiểm soát Khương Cửu Hùng, nhưng giờ Khương Cửu Hùng sắp bị lộ.

“Chuyện này không liên quan tới cậu, những năm gần đây, Đỗ Ngọc Sơn rất huênh hoang ở Hạ Giới giới Cổ Võ , cũng đến lúc cho cậu ta biết quân cờ chỉ là quân cờ”.

Trong mắt giới chủ lóe lên ánh sáng sắc bén, lạnh lùng nói: “Tuy tôi không ra tay được nhưng Khương Cửu Hùng thì có”.

Lão nói rồi nhìn về phía Dương Thanh, trầm giọng nói: “Nếu cậu không thể ở lại Trung Giới giới Cổ Võ, sau khi bế quan xong, cậu hãy về thế giới mới rồi nắm giữ quyền lên tiếng tuyệt đối”.

Dương Thanh nói: “Tiền bối yên tâm, tôi biết nên làm thế nào”.

Giới chủ gật đầu: “Tôi sẽ bảo Khương Cửu Hùng phối hợp với cậu, khi đó nhà họ Khương sẽ trở thành thanh kiếm sắc trong tay cậu, chỉ thẳng vào Thủ Hộ Minh!”

Dương Thanh cảm nhận được áp lực nặng nề trên vai.

“Được rồi, cậu tu luyện trước đi, tôi ra ngoài một lát”.

Trong mắt giới chủ lóe lên ánh sáng sắc bén, lão nói rồi lập tức biến mất.

“Đỗ Ngọc Sơn!”

Dương Thanh cắn răng, trong mắt tràn ngập sát khí mãnh liệt, anh siết chặt nắm tay.

Anh ngồi xếp bằng, vận chuyển Chiến Thần Quyết, linh khí nồng đậm bỗng tràn vào người anh.

Trong lúc Dương Thanh đang tu luyện tại nơi tu luyện của giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ, ở trụ sở chính của hội trưởng lão trong thế giới mới.

“Rốt cuộc thái độ của hội trưởng lão là thế nào? Dương Thanh đã biến mất bao lâu rồi, sao họ vẫn chưa có hành động gì ạ?”

Mạnh Thiên Lan tức giận nhìn Diệp Chiến Quốc, lớn tiếng chất vấn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom