• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (49 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1391-1399

Tin tức Lý Dương bị giết gây chấn động cả Hoàng thành Thượng Quan.

Nhà họ Lý là gia tộc mạnh nhất chỉ sau Hoàng tộc Thượng Quan, Lý Dương lại là người thừa kế.

Trong một toà biệt thự cao cấp của Hoàng tộc Thượng Quan, Dương Thanh cũng nhận được tin tức, sắc mặt nghiêm trọng.

Anh cảm giác từ khi bước lên chuyến bay tới Hoàng thành Thượng Quan, anh đã rơi vào một cái bẫy.

Anh cứ tưởng Thượng Quan Hoàng muốn mượn tay mình đối phó nhà họ Lý, nhưng sau khi tiếp xúc với lão ta, anh bỗng cảm thấy không phải do lão ta làm.

Nhưng ở đây là Hoàng tộc Thượng Quan, nếu cái bẫy này không liên quan tới bọn họ thì có thể là ai?

“Cậu Thanh!”

Ngay khi anh đang nghi ngờ, Thượng Quan Nhu đột nhiên tìm tới.

Dương Thanh hỏi: “Chị tìm tôi có chuyện gì sao?”

Cô ta gật đầu đáp: “Chắc cậu cũng đã biết tin Lý Dương bị giết trên đường rời khỏi Hoàng tộc Thượng Quan”.

Dương Thanh gật đầu, lạnh lùng đáp: “Nghe nói là gặp tai nạn giao thông phải không?”

Dương Thanh đọc báo của Hoàng thành Thượng Quan mới biết Lý Dương bị tai nạn giao thông.

Nhưng anh biết chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Nhà họ Lý vốn rất mạnh, thậm chí có thể uy hiếp địa vị của Hoàng tộc Thượng Quan. Đây cũng là lí do Lý Dương dám xông vào Hoàng tộc Thượng Quan nhưng Thượng Quan Hoàng không giết ông ta.

Vậy mà Lý Dương lại gặp nạn trên đường rời khỏi Hoàng tộc Thượng Quan. Ông ta là người thừa kế nhà họ Lý, chuyện này chỉ có thể gây thù oán giữa nhà họ Lý và Hoàng tộc Thượng Quan.

Thậm chí là có khả năng khai chiến!

Lúc này, Thượng Quan Nhu rất lo lắng, lắc đầu nhìn anh: “Tai nạn giao thông chỉ là nguỵ trang. Lý Dương chết vì một dao trí mạng”.

“Mặc dù cao thủ Thần Cảnh đi cùng Lý Dương còn sống nhưng không biết bị cái gì kích thích, đã biến thành một kẻ ngu”.

“Người có thể dễ dàng lấy mạng cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, còn khiến cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong biến thành đồ đần tuyệt đối không đơn giản, chắc chắn thực lực của đối phương phải là Siêu Phàm Cảnh”.

Dương Thanh không biết những chuyện này, nghe vậy không khỏi ngạc nhiên.




Thượng Quan Nhu nói không sai, chắc chắn đối phương phải là cao thủ Siêu Phàm Cảnh. Cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh không thể làm được như vậy.

“Hiện giờ thái độ của nhà họ Lý như thế nào?”, Dương Thanh hỏi.

Thượng Quan Nhu lắc đầu đáp: “Tạm thời chưa biết được, nhưng có thể chắc chắn bọn họ sẽ tính mối thù này lên đầu Hoàng tộc Thượng Quan”.

“Chỉ là không biết bao giờ bọn họ mới ra tay”.

Dương Thanh nghi hoặc hỏi: “Chủ nhà họ Lý không phải kẻ ngu, chẳng lẽ không thấy chuyện này có điểm đáng ngờ sao? Bọn họ khai chiến với Hoàng tộc Thượng Quan, dù tiêu diệt được đối thủ thì bản thân cũng phải tổn thất nặng nề, không sợ lúc đó bị gia tộc khác hưởng lợi sao?”

Tuy anh nói rất thẳng thắn nhưng sự thật chính là như vậy.

Thượng Quan Nhu lắc đầu nói: “Cậu không biết chủ nhà họ Lý. Ông ta là một kẻ điên, thực lực võ thuật cực mạnh. Bây giờ còn có tin đồn cụ tổ nhà họ Lý vẫn còn sống. Nếu có cơ hội, bọn họ nhất định sẽ ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan”.

“Còn chuyện gia tộc khác hưởng lợi như cậu nói tuyệt đối không có khả năng”.

“Bởi vì ở Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Lý có ưu thế tuyệt đối có thể tiêu diệt các gia tộc khác”.

“Không dám giấu cậu, thậm chí tôi còn hoài nghi cái chết của Lý Dương là nhà họ Lý tự giở trò, kiếm cớ khai chiến với Hoàng tộc Thượng Quan”.

Nghe Thượng Quan Nhu nói vậy, Dương Thanh cũng ngây dại.

“Chắc là không phải đâu”.

Anh kinh ngạc nói: “Nếu nhà họ Lý muốn đối đầu Hoàng tộc Thượng Quan cũng đâu cần phải giết Lý Dương?”

Thượng Quan Nhu đắng chát nói: “Cậu biết tại sao bốn Hoàng tộc có thể đứng vững suốt mấy trăm năm không?”

Thấy Dương Thanh lắc đầu, cô ta giải thích: “Bởi vì ở bốn Hoàng thành có người bảo vệ quy tắc. Chính vì thế, Hoàng tộc mới có thể sừng sững không ngã”.

“Người bảo vệ quy tắc sẽ không nhúng tay vào cuộc chiến giữa các cao thủ trong Hoàng thành, chỉ khi Hoàng tộc gặp tai hoạ mới xuất hiện”.

“Nếu nhà họ Lý ngang nhiên khai chiến, dù có thể huỷ diệt được Hoàng tộc Thượng Quan thì những người bảo vệ quy tắc kia cũng sẽ không cho phép”.

“Nhưng nếu người thừa kế nhà họ Lý bị Hoàng tộc Thượng Quan đoạt mạng, nhà họ Lý sẽ có lý do đối đầu với Hoàng tộc, người bảo vệ quy tắc không ngăn được”.

Dương Thanh không hề hay biết những chuyện này, bây giờ nghe xong giật mình kinh hãi.

“Người bảo vệ quy tắc?”




Anh ngạc nhiên nói: “Chẳng lẽ bọn họ dễ bị lừa như vậy sao? Rõ ràng Hoàng tộc Thượng Quan không giết Lý Dương mà bọn họ vẫn cho phép nhà họ Lý khai chiến?”

“Nếu nhà họ Lý có người đấu lại được người bảo vệ quy tắc thì sao?”, Thượng Quan Nhu đột nhiên hỏi.

Dương Thanh sững sờ, lập tức đáp: “Vậy thì dù người bảo vệ quy tắc biết cái chết của Lý Dương không liên quan tới Hoàng tộc Thượng Quan cũng chỉ có thể bị nhà họ Lý ngăn chặn. Một khi bọn họ diệt được Hoàng tộc Thượng Quan, sợ là Hoàng tộc sẽ phải đổi sang họ Lý”.

Sự tồn tại của người bảo vệ quy tắc vốn là vì giữ gìn ổn định cho Hoàng thành. Nếu Hoàng tộc bị diệt, chỉ cần một gia tộc khác kịp thời thay thế thì cục diện ở Hoàng thành sẽ không bị ảnh hưởng.

Lúc Thượng Quan Nhu nói cái chết của Lý Dương có thể do nhà họ Lý tự gây ra, Dương Thanh còn không tin. Nhưng sau khi nghe cô ta phân tích, anh lại cảm thấy khả năng này là rất lớn.

Xem ra nhà họ Lý không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. E là thực lực của bọn họ đã vượt xa Hoàng tộc Thượng Quan.

Nếu không nhà họ Lý đã không thể lung lay địa vị của Hoàng tộc.

“Dù đây chỉ là suy đoán của tôi nhưng tôi nghĩ đây rất có thể là sự thật”.

Thượng Quan Nhu nhìn Dương Thanh, trầm giọng nói: “Nếu nhà họ Lý thật sự muốn ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan, tức là bọn họ tự tin nắm chắc phần thắng”.

“Tôi cầu xin cậu một chuyện. Nếu Hoàng tộc Thượng Quan thật sự gặp phải tai hoạ diệt vong, mong cậu có thể ra tay cứu giúp”.

Lúc này, Thượng Quan Nhu đỏ bừng mắt nhìn anh, vẻ mặt khẩn khoản.

“Yên tâm, nếu thật sự có chuyện này, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu”.

Dương Thanh nghiêm nghị nói.

Khi ở Yến Đô, Thượng Quan Nhu không hề do dự đứng về phía anh, từ đó kết bạn được với anh.

Trước giờ Dương Thanh chưa từng keo kiệt giúp đỡ bạn bè.

“Cảm ơn cậu!”

Thượng Quan Nhu vô cùng cảm kích.

Tuy Dương Thanh đồng ý lời cầu khẩn của Thượng Quan Nhu nhưng trong lòng anh cũng rất lo lắng. Anh biết có người bảo vệ quy tắc tồn tại. Ở chiến trường cũng có những người bảo vệ quy tắc sở hữu thực lực đỉnh cao, bảo vệ quy tắc của chiến trường.

Nhưng anh không ngờ bốn Hoàng thành của Chiêu Châu cũng có người bảo vệ quy tắc.

Quan trọng nhất là, đến cả anh cũng không cảm giác được sự tồn tại của người bảo vệ quy tắc này, chứng tỏ thực lực của đối phương cao hơn anh.
Thượng Quan Nhu không ở lại phòng Dương Thanh lâu. Sau khi anh hứa hẹn giúp đỡ liền rời khỏi.

Người thừa kế nhà họ Lý bị giết khiến cả Hoàng thành Thượng Quan đều như chìm trong sương mù. Nhất là người Hoàng tộc Thượng Quan đều nơm nớp lo sợ.

Dương Thanh đứng cạnh cửa sổ nhìn mây đen đầy trời, bỗng nói: “Cục diện Hoàng thành Thượng Quan sắp thay đổi rồi!”

Đúng lúc đó, anh bỗng cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ khủng bố ngay trong Hoàng phủ.

Nó khiến tim anh đập mạnh liên hồi.

“Chẳng lẽ đây chính là người bảo vệ quy tắc âm thầm bảo vệ Hoàng thành sao?”, Dương Thanh kinh ngạc lẩm bẩm.

Uy lực khiến người ta sợ hãi kia chỉ lóe lên một cái rồi biến mất.

Dương Thanh muốn cảm giác lần nữa cũng không còn.

Hoặc có lẽ là vì Thượng Quan Nhu nói cho anh biết về sự tồn tại của người bảo vệ quy tắc nên anh mới cảm nhận được khí tức của ngườ đó!

Theo như anh cảm giác được, thực lực của người kia ít nhất cũng phải là Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của anh, có lẽ thực tế còn mạnh hơn.

“Vậy có nghĩa là, nhà họ Lý biết người bảo vệ quy tắc có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh mà vẫn dám khai chiến với Hoàng tộc Thượng Quan sao?”

Dương Thanh tự nhủ: “Nếu thật là như vậy, thực lực thật sự của nhà họ Lý phải mạnh tới mức nào?”

Ngay lúc ấy, mấy luồng khí tức mạnh mẽ bỗng ập tới Hoàng phủ Thượng Quan.

Người dẫn đầu là một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

“Người nhà họ Lý tới rồi sao?”

Dương Thanh lo lắng nhìn về phương xa.

Cùng lúc đó trong một tòa biệt thự xa hoa của Hoàng tộc Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng đang nhắm mắt nghỉ ngơi chợt mở choàng mắt.

Trong mắt lão ta lóe lên sát khí mãnh liệt: “Lý Giang Hùng, ông không nhịn nổi nữa rồi sao?”

Lý Giang Hùng là chủ nhà họ Lý có thực lực gần bằng Hoàng tộc Thượng Quan ở Hoàng thành.

Không ai ngờ tới lão ta cũng đã đột phá bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

Lúc này, Lý Giang Hùng dẫn theo hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và mười mấy cao thủ từ Thần Cảnh sơ kỳ đến hậu kỳ.

Đội ngũ này hoàn toàn có thể so với một Hoàng tộc.

“Thông báo toàn bộ mọi người chuẩn bị sẵn sàng khai chiến!”




Mệnh lệnh của Thượng Quan Hoàng khiến cả Hoàng tộc đều chấn động.

Ngay sau đó, mấy chiếc xe sang trọng xông tới. Lý Giang Hùng đi lên dẫn đầu một đám cao thủ Thần Cảnh.

“Hoàng Chủ Thượng Quan, Lý Giang Hùng tôi dẫn cao thủ nhà họ Lý tới xin đấu võ!”

Lý Giang Hùng cao giọng hô lên.

Giọng nói của lão ta như tiếng sấm cuồn cuộn, mang theo khí thế của cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh càn quét cả Hoàng phủ Thượng Quan. Những người có thực lực dưới Thần Cảnh lập tức bị chấn động tới nội thương.

Dù là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ, trung kỳ cũng bị ảnh hưởng, lảo đảo lùi lại.

Chỉ có cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ trở lên mới không bị thương tổn.

“Lý Giang Hùng, ông muốn chết hả?”

Giây tiếp theo, Thượng Quan Hoàng lập tức xuất hiện, giận dữ gầm thét, cũng bộc phát uy lực của bán bộ Siêu Phàm Cảnh tấn công cao thủ nhà họ Lý.

Cao thủ dưới Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Lý nhao nhao lùi về sau, lồng ngực như bị búa nện.

Nhưng người Lý Giang Hùng dẫn theo đều là cao thủ đứng đầu nhà họ Lý, chỉ có năm người dưới Thần Cảnh hậu kỳ.

Đám cao thủ do Thượng Quan Hoàng dẫn đầu hung tợn nhìn chằm chằm đám cao thủ họ Lý.

“Hoàng Chủ, tôi dẫn người tới muốn đấu võ, tại sao lại nói tôi muốn chết?”

Lý Giang Hùng cười lạnh, châm chọc nói: “Chẳng lẽ Hoàng Chủ bị cao thủ tôi dẫn tới dọa sợ sao?”

Nghe vậy, người của Hoàng tộc Thượng Quan đều lườm ông ta sắp rách mí mắt. Bao nhiêu năm nay Hoàng tộc Thượng Quan chưa từng bị khiêu khích như vậy.

Nếu Lý Giang Hùng nói tới cái chết của Lý Dương và Lý Bảo Phong, Thượng Quan Hoàng còn có lý do đáp trả. Nhưng đối phương lại không hề nhắc tới, chỉ lấy cớ đấu võ.

Điều này nằm ngoài dự đoán của Thượng Quan Hoàng, nhưng không thể không thừa nhận cách này còn thích hợp hơn lấy cớ trả thủ cho Lý Dương và Lý Bảo Phong.

Nói là đấu võ, sợ là để ra tay tàn ác với người của Hoàng tộc Thượng Quan. Sau này hoàn toàn có thể nói là nắm đấm không có mắt, không khống chế được sức mạnh. Người bảo vệ quy tắc cũng không có lý do nhúng tay vào.

Vậy thì Hoàng tộc Thượng Quan chỉ có thể dựa vào chính mình chống đỡ nhà họ Lý.

“Được, ông chủ Lý đã muốn đấu võ, đương nhiên chúng tôi phải đồng ý”.

Thượng Quan Hoàng lạnh giọng đáp.

Chuyện đến nước này, lão ta không thể không đồng ý.

Lý Giang Hùng nhếch môi cười đắc ý: “Tôi dẫn theo mười hai cao thủ Thần Cảnh tới đây. Hoàng tộc Thượng Quan vốn có nhiều cao thủ Thần Cảnh hơn chúng tôi”.

“Vậy thì thi đấu mười hai trận, yêu cầu cao thủ cùng cấp bậc đấu với nhau, đến khi một bên nhận thua coi như kết thúc. Ông thấy sao?”




Quy tắc rất đơn giản, nhưng không hề nói tới có thể giết chết đối thủ hay không, tức là hoàn toàn có thể.

Lý Giang Hùng đã chuẩn bị từ trước, định tiêu diệt hết cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc Thượng Quan!

Mặc dù Thượng Quan Hoàng nhìn ra được ý đồ của ông ta nhưng lại không thể từ chối: “Được!”

“Vậy thì Lý Kiện đánh trận đầu đi!”

Lý Giang Hùng nhìn sang một cao thủ trung niên có thực lực Thần Cảnh sơ kỳ, cười nói: “Trận đầu tiên cực kỳ quan trọng. Cậu đừng khiến tôi thất vọng đấy”.

“Chủ gia tộc yên tâm, tôi nhất định sẽ không để ông thất vọng!”

Lý Kiện bước lên trước, ngạo nghễ nhìn đám cao thủ Thần Cảnh bên phe Hoàng tộc Thượng Quan: “Thần Cảnh sơ kỳ, ai dám đấu với tôi?”

“Hoàng Chủ để tôi đấu cho!”

Một cao thủ trung niên Thần Cảnh sơ kỳ của Hoàng tộc Thượng Quan tức giận tiến lên xin chiến.

Thượng Quan Hoàng gật đầu dặn dò: “Không đấu lại được thì cứ nhận thua!”

“Vâng thưa Hoàng Chủ!”

Người kia vội vàng đáp, trong lòng lại thầm nhủ dù có chết cũng quyết không nhận thua.

Hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ lập tức lao vào chiến đấu.

“Bắt đầu đi!”

Lý Giang Hùng hô lên, trong mắt tràn ngập sát khí.

Hôm nay ông ta tới vốn là để tiêu diệt toàn bộ cao thủ đỉnh cao của Hoàng tộc Thượng Quan.

Ngay sau khi ông ta dứt lời, Lý Kiện thoắt cái lao đến trước mặt cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ của Hoàng tộc Thượng Quan.

“Giết!”

Ánh mắt Lý Kiện lóe lên sát khí, toàn thân tăng vọt khí thế.

Chỉ trong chớp mắt, thực lực của ông ta đã tăng lên Thần Cảnh trung kỳ.

Không phải cảnh giới của ông ta tăng lên, mà là sức chiến đấu.

“Nhận thua! Mau nhận thua đi!”

Thượng Quan Hoàng hoảng hốt gào thét.
1628395869036.png

Trông thấy cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ bị giết chết trong nháy mắt, cả Hoàng phủ Thượng Quan đều lặng ngắt như tờ.

Vẻ mặt người Hoàng tộc Thượng Quan đều tràn đầy tức giận.

“Ha ha! Tốt! Tốt lắm!”

Lý Giang Hùng chợt cười phá lên, đắc ý nói: “Lý Kiện, lần này cậu lập công lớn, thưởng một tỷ!”

“Cảm ơn chủ gia tộc!”, Lý Kiện vội vàng đáp.

Lý Giang Hùng nhìn các cao thủ còn lại của nhà họ Lý, cao giọng nói: “Giết cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ thưởng một tỷ! Giết cao thủ Thần Cảnh trung kỳ thưởng hai tỷ! Giết cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ thưởng năm tỷ! Giết cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thưởng mười tỷ!”

Lý Giang Hùng phách lối cổ vũ cao thủ gia tộc mình giết người của Hoàng tộc Thượng Quan ngay tước mặt Thượng Quan Hoàng, hơn nữa còn treo thưởng rất lớn.

“Chủ gia tộc vạn tuế!”

“Chủ gia tộc vạn tuế!”

...

Đám cao thủ nhà họ Lý đều hưng phấn hẳn lên.

Ngược lại, người của Hoàng tộc Thượng Quan đều bừng bừng lửa giận.

“Lý Giang Hùng, ông thật quá đáng!”

Thượng Quan Nhu cắn răng quát.

“Ranh con chết tiệt muốn chết hả?”

Lý Giang Hùng đằng đằng sát khí nói, đồng thời khí thế võ thuật mạnh mẽ gần bằng Siêu Phàm Cảnh từ người ông ta xông thẳng về phía Thượng Quan Nhu.

“Lý Giang Hùng!”

Thượng Quan Hoàng giận dữ rống lên, đồng thời bộc phát khí thế của bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

Hai luồng khí thế khủng bố va chạm vào nhau. Lúc này áp lực đè nặng lên Thượng Quan Nhu mới giảm hơn phân nửa.

“Sao hả? Hoàng Chủ không nhịn được muốn quyết chiến với tôi rồi à?”

Lý Giang Hùng lạnh giọng chất vấn.

Thượng Quan Hoàng cố nén giận. Lý Giang Hùng là người đầu tiên có thể ép lão ta tới mức này.

“Ông muốn chơi, tôi sẽ chơi với ông đến cùng!”

Dứt lời, Thượng Quan Hoàng nhìn vào một người trung niên, nghiêm giọng nói: “Thượng Quan Vũ ra đấu đi!”

“Vâng thưa Hoàng Chủ!”

Người trung niên nghe lệnh bước lên.

Ông ta là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ có sức chiến đấu mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan.

Cuộc chiến đầu tiên, Hoàng tộc Thượng Quan đã thua trận, thậm chí còn chết người. Thượng Quan Hoàng không thể để thua tiếp.

Lý Giang Hùng khinh thường nhìn Thượng Quan Vũ rồi ra lệnh: “Lý Mục, trận này cậu lên đi!”

“Vâng thưa chủ gia tộc!”

Lý Mục cất bước đi lên, cũng là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.

Thoáng chốc, trong Hoàng phủ Thượng Quan rộng lớn bị khí thế mạnh mẽ bao trùm. Các cao thủ dưới Thần Cảnh còn không thể tới gần.

Hơn chục cao thủ Thần Cảnh bên cạnh Thượng Quan Hoàng đều lạnh lùng nhìn hai người giao đấu trên bãi đất trống ở giữa.

Bên cạnh Lý Giang Hùng cũng có mười mấy cao thủ Thần Cảnh, tuy số lượng không bằng Hoàng tộc Thượng Quan nhưng ai cũng có sức chiến đấu cực mạnh.

“Giết!”




Lý Mục đột nhiên lao vọt tới.

Vừa ra đòn liền vượt xa sức chiến đấu của cảnh giới hiện tại. Dù sao Thượng Quan Vũ cũng là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ có sức chiến đấu mạnh nhất Hoàng tộc Thượng Quan, đương nhiên cũng không đơn giản.

Ngay khi Lý Mục ra tay, ông ta cũng di chuyển.

“Giết!”

Thượng Quan Vũ nổi giận gầm lên, bộc phát khí thế mạnh ngang Thần Cảnh hậu kỳ.

“Bịch!”

Đòn tấn công của hai người va chạm vào nhau, một luồng khí thế cực kỳ đáng sợ như thủy triều càn quét xung quanh.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

Mặt đất rung chuyển, lấy hai người làm trung tâm nứt toác ra như mạng nhện.

Rõ ràng cả hai đều là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ nhưng lại có sức chiến đấu tương đương Thần Cảnh hậu kỳ.

Lúc này, Dương Thanh trong một tòa biệt thự cao cấp cũng cảm nhận được mọi chuyện diễn ra trong Hoàng phủ Thượng Quan.

Anh có thị lực siêu phàm, chăm chú nhìn về nơi cách đó trăm mét ở ngoài cửa sổ, sắc mặt u ám.

Bây giờ anh đã chắc chắn, ngay từ khi nhận được lời mời của Thượng Quan Hoàng tới Hoàng thành Thượng Quan, anh đã bị người ta tính kế.

Anh có thể xác định, người bày ra âm mưu này chính là Lý Giang Hùng.

Nếu không thì mọi chuyện không thể trùng hợp được như vậy.

Hai cao thủ Thần Cảnh trung kỳ vẫn đang chiến đấu kịch liệt.

Sức chiến đấu của Thượng Quan Vũ cực kỳ mạnh mẽ. Mặc dù chỉ có cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ nhưng ông chỉ còn cách Thần Cảnh hậu kỳ một bước.

Hiện giờ có thể bộc phát thực lực sánh bằng Thần Cảnh hậu kỳ cũng dễ hiểu.

Nhưng rõ ràng Lý Mục vừa mới đột phá Thần Cảnh trung kỳ đã có thể bộc phát sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ.

Nếu chỉ mình Lý Mục thì không sao, nhưng cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ vừa chiến đấu của nhà họ Lý cũng có thực lực vượt xa cảnh giới.

“Chắc chắn có vấn đề!”

Dương Thanh lạnh giọng nói.

Bản thân anh cũng có thể chiến đấu vượt cấp, thậm chí có thể dùng thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh đánh ra sức chiến đấu của Siêu Phàm Tam Cảnh. Nhưng anh biết rõ muốn làm được vậy vô cùng khó khăn.

Cao thủ có thể chiến đấu vượt cấp vốn rất ít, bây giờ lại liên tục xuất hiện hai người, đúng là rất bất thường.

“Sợ là nhà họ Lý đã dùng thủ đoạn gì đó”, anh tự nhủ.

Giống như chín vị Vương của biên giới phía Bắc đều có thực lực Vương Cảnh nhưng lại có thể phá giải phong ấn sức chiến đấu để có được thực lực bán bộ Thần Cảnh.

“Giết!”

Dường như Lý Mục bị sức mạnh của Thượng Quan Vũ chọc giận, gào thét một tiếng. Khí thế trên người ông ta lại tăng vọt thêm lần nữa.

Giờ phút này, Lý Mục chỉ có cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ lại bộc phát ra khí thế của Thần Cảnh đỉnh phong.

“Sao… sao có thể như vậy được?”

“Ông ta thật sự là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ sao?”

...

Người của Hoàng tộc Thượng Quan cảm nhận được khí thế khủng bố của Lý Mục đều sợ chết khiếp.

Sắc mặt Thượng Quan Hoàng cực kỳ khó coi. Cuộc chiến đầu tiên cao thủ bên mình đã bị giết hại, chẳng lẽ cuộc chiến thứ hai cũng thua sao?

Lão ta rất coi trọng Thượng Quan Vũ, có cơ hội rất lớn đạt tới Thần Cảnh đỉnh phong. Ông ta mà chết sẽ là tổn thất lớn với Hoàng tộc Thượng Quan.




“Thượng Quan Vũ nhận thua đi! Mau nhận thua ngay!”

Thượng Quan Hoàng cuống quýt ra lệnh.

Nhưng Thượng Quan Vũ lại bừng bừng khí thế, ý chí chiến đấu dâng trào, cắn răng nói: “Hoàng Chủ, tôi sẽ không thua! Nhất định sẽ không thua!”

Nói xong, Thượng Quan Vũ bỗng nổi giận hét lớn: “Phá!”

Ầm!

Bỗng một luồng khí thế Thần Cảnh hậu kỳ bộc phát từ người ông ta.

Cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều sợ ngây người, không ngờ Thượng Quan Vũ lại đột phá.

Đột phá ngay trong lúc chiến đấu!

“Mau giết hắn!”

Lý Giang Hùng nghiêm nghị nói.

“Giết!”

Lý Mục lập tức ra tay.

Tuy Thượng Quan Vũ đột phá Thần Cảnh hậu kỳ, nhưng Lý Mục lại có thể dùng thực lực Thần Cảnh trung kỳ bộc phát sức chiến đấu sánh bằng Thần Cảnh hậu kỳ, thậm chí tăng vọt lên Thần Cảnh đỉnh phong.

Rõ ràng là Thượng Quan Vũ đột phá, nhưng lại giống như Lý Mục đột phá.

Ngay sau đó, hai người lại lao vào nhau.

“Bịch!”

Sau cuộc va chạm, Thượng Quan Vũ bị đánh bay ra ngoài như con diều đứt dây.

“Chết đi!”

Lý Mục không hề ngừng tay, thừa thắng xông lên muốn lấy mạng Thượng Quan Vũ.

“Nhận thua! Mau nhận thua đi!”

Thượng Quan Hoàng vội vàng quát lớn.

Thượng Quan Vũ rất không cam lòng. Ông ta đã đột phá Thần Cảnh hậu kỳ nhưng vẫn bị Lý Mục chỉ có thực lực Thần Cảnh trung kỳ đánh bại.

“Tôi nhận thua!”

Rốt cuộc Thượng Quan Vũ gằn giọng hô lên.

Nhưng Lý Mục không hề có ý định thu tay, ánh mắt tràn ngập sát khí vọt lớn trước mặt Thượng Quan Vũ, giơ tay đánh xuống.

“Cậu dám!”

Thượng Quan Hoàng nổi giận phóng tới.

“Thượng Quan Hoàng định vi phạm quy định sao?”, Lý Giang Hùng cũng xông lên ngăn cản.

Lúc này, đòn trí mạng của Lý Mục đã sắp đánh trúng đầu Thượng Quan Vũ, hoàn toàn không có một ai cứu nổi.

Thượng Quan Vũ tuyệt vọng nhìn Lý Mục, ánh mắt căm hận.

“Chết đi!”

Lý Mục dữ tợn rống lên.

“Phập!”

Ngay khi tất cả đều tưởng Thượng Quan Vũ sắp bị giết, một chiếc lá rụng bỗng đâm xuyên qua giữa trán Lý Mục.

Ông ta lăn đùng ra đất, máu tươi trào ra như cánh hoa hồng nở rộ dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người.
Giờ phút này, Hoàng phủ Thượng Quan bốn bề yên tĩnh, ai cũng sợ hãi nhìn Lý Mục nằm trong vũng máu.

Nhất là Thượng Quan Vũ, ngoại trừ kinh hãi còn thấy may mắn vì còn sống sót.

Vừa rồi vốn không ai có thể cứu được ông ta, ngay khi ông ta tuyệt vọng nhất thì một chiếc lá bay tới xuyên thủng trán Lý Mục.

Thượng Quan Vũ cảm thấy như đang nằm mơ, những người còn lại cũng vậy.

“Kẻ nào dám ra tay độc ác với người nhà họ Lý chúng tôi như vậy?”

Đúng lúc này, Lý Giang Hùng giận dữ hỏi, toàn thân toát lên khí thế bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

Mọi người nhìn ngó xung quanh tìm kiếm cao thủ thần bí kia.

“Đến từ đâu thì cút về đó đi. Nếu không tất cả người nhà họ Lý đều phải chịu tội chết!”

Tiếp đó, đó một luồng khí thế càng khủng khiếp hơn càn quét toàn bộ Hoàng phủ.

Lý Giang Hùng chỉ cảm thấy lạnh thấu xương, sát khí mãnh liệt bao trùm. Dường như chỉ cần một ý nghĩ của đối phương cũng đủ để lấy mạng một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh như ông ta.

Ánh mắt Thượng Quan Hoàng loé lên.

Lão ta biết đây là Dương Thanh ra tay.

Sắc mặt Lý Giang Hùng cực kỳ khó coi, cắn răng nói: “Nhà họ Lý và Hoàng tộc Thượng Quan đang đấu võ, quy tắc cũng do hai bên tự quyết định. Ngài lại giết chết cao thủ nhà họ Lý chúng tôi, hơi quá đáng rồi đấy!”

“Bịch!”

Tiếng động thật lớn vang lên. Nửa cành cây lao tới giữa không trung cắm xuống mặt đất dưới chân Lý Giang Hùng.

Cành cây cắm sâu xuống mặt bê tông rắn chắc.

Vẻ mặt Lý Giang Hùng lập tức cứng đờ, nhìn nửa cành cây sắp chạm vào giày mình chỉ thấy tim đập loạn xạ.

Ông ta không hề hay biết làm sao cành cây này lại xuất hiện ở đây.




Đột nhiên ông ta nghĩ tới, nếu cành cây này đâm về phía mình, mình có thể tránh được không?

“Còn mười giây nữa, không cút thì chết!”

Giọng nói như đến từ chín tầng mây, tựa tiếng sấm rền lại vang vọng cả bầu trời phía trên Hoàng phủ Thượng Quan.

Mặt Lý Giang Hùng sa sầm, lúc này ở lại không được, đi cũng không xong.

Ông ta vô thức nhìn ra cổng Hoàng phủ nhưng vẫn không thấy bóng dáng của người ông ta đang chờ mong.

“Hoàng tộc Thượng Quan, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!”

Lý Giang Hùng nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoàng, uy hiếp một câu rồi quay lưng rời đi.

Thoáng chốc, toàn bộ người nhà họ Lý đều không còn.

Người của Hoàng tộc Thượng Quan có cảm giác như vừa thoát chết. Vừa rồi Lý Giang Hùng dẫn người tới đấu võ rõ ràng là nhằm vào tính mạng của các cao thủ hàng đầu Hoàng tộc Thượng Quan.

Bây giờ bọn họ chỉ mất một cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ. Nhà họ Lý lại tổn thất một cao thủ có sức chiến đấu Thần Cảnh hậu kỳ.

Tính ra nhà họ Lý mới bị thiệt lớn.

Cùng lúc đó, Dương Thanh ở trong biệt thự cảm nhận được Lý Giang Hùng dẫn người đi mới thở phào một hơi.

“Khụ khụ…”

Anh bỗng ho khan vài tiếng, sắc mặt trắng bệch cười khổ: “Với tình trạng sức khoẻ hiện giờ, mình vẫn không thể chịu nổi sức mạnh của Siêu Phàm Tam Cảnh!”

Vừa rồi anh tự ép mình nổi giận để tăng sức chiến đấu lên mức cực hạn.

Lần này, thực lực của anh không chỉ tăng lên Siêu Phàm Tam Cảnh bình thường, mà gần bằng Siêu Phàm Tứ Cảnh.

Đương nhiên hậu quả chính là sau khi nổi giận anh suýt mất khống chế, may mà Lý Giang Hùng rời đi kịp thời, nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.




Hiện giờ, sau khi bước vào trạng thái cuồng bạo, thực lực của anh có thể ổn định ở Siêu Phàm Tam Cảnh.

Đương nhiên, đây không phải thực lực mạnh nhất của anh. Chỉ cần tiếp tục tức giận, anh sẽ có thể bộc phát được thực lực mạnh hơn nữa. Nhưng càng mạnh, anh lại càng khó giữ tỉnh táo.

Mà mỗi lần cuồng bạo, cơ thể anh đều sẽ phải chịu tổn hại khổng lồ.

Nhưng lần này, anh buộc phải cưỡng ép tăng thực lực. Bởi vì anh biết đây rất có thể là cái bẫy do nhà họ Lý giăng ra.

Đã vậy, chắc chắn đối phương biết rõ thực lực hiện tại của anh là Siêu Phàm Nhất Cảnh.

Nhà họ Lý biết Hoàng thành Thượng Quan có người bảo vệ quy tắc mà vẫn dám làm vậy, chứng tỏ thực lực của cụ tổ nhà họ Lý không hề thua kém người bảo vệ quy tắc.

Lúc trước Dương Thanh cảm giác được trong Hoàng tộc Thượng Quan có một cao thủ ít nhất là Siêu Phàm Ngũ Cảnh. Vậy thì thực lực của cụ tổ nhà họ Lý ít nhất cũng phải từ Siêu Phàm Tứ Cảnh trở lên.

Vừa rồi, Dương Thanh thể hiện sức mạnh của Siêu Phàm Tứ Cảnh cũng coi như doạ như được đối phương, nếu không lão ta đã ra mặt rồi.

Đúng lúc này, Thượng Quan Hoàng và Thượng Quan Nhu tìm tới.

“Cảm ơn cậu Thanh ra tay cứu giúp!”

Thượng Quan Hoàng khom người cung kính nói.

Anh lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: “Nhất định phải giải quyết ổn thoả chuyện này. Hôm nay có tôi trấn áp nhà họ Lý, sau khi tôi đi phải làm thế nào?”

Thượng Quan Hoàng gật đầu, sắc mặt lo âu.

Dương Thanh không thể ở lại Hoàng tộc Thượng Quan mãi được. Bây giờ nhà họ Lý đã lộ rõ tham vọng, sau khi anh đi chắc chắn sẽ còn ngóc đầu trở lại.

“Sợ là nhà họ Lý cũng sẽ không chịu dàn xếp ổn thoả. Dù sao cái chết của Lý Dương cũng là cái cớ tốt nhất để bọn họ đối phó chúng tôi”.

Thượng Quan Nhu đột nhiên lên tiếng.

Dương Thanh và Thượng Quan Hoàng đồng loạt nhìn sang, cô ta lại nói tiếp: “Hiện giờ có thể xác định, cụ tổ nhà họ Lý còn sống, đương nhiên thực lực cũng đạt Siêu Phàm Cảnh, hơn nữa còn rất mạnh”.
1628395888200.png

Nghe thấy Thượng Quan Nhu nói vậy, Thượng Quan Hoàng kinh ngạc hỏi: “Chủ động tấn công?”

Hoàng tộc Thượng Quan không giống nhà họ Lý. Lý Giang Hùng có thể dẫn cao thủ tới xin đấu võ với bọn họ, nhưng bọn họ lấy lý do gì tới nhà họ Lý?

Cũng không thể nói là Hoàng tộc Thượng Quan xin đấu võ với nhà họ Lý được.

Hơn nữa, Hoàng tộc Thượng Quan đã khống chế Hoàng thành này trăm năm nay, nếu tiêu diệt nhà họ Lý thì các gia tộc còn lại sẽ nghĩ gì?

“Cháu biết ông nội đang do dự điều gì. Hoàng tộc có tôn nghiêm của Hoàng tộc, nhưng nhà họ Lý kiên quyết muốn tiêu diệt chúng ta. Chỉ cần cho họ cơ hội, họ sẽ không tha cho chúng ta đâu”.

Thượng Quan Nhu nghiêm túc nói: “Bây giờ chỉ có huỷ diệt nhà họ Lý mới có thể đảm bảo tương lai ổn định cho Hoàng tộc Thượng Quan. Ông nội hãy quyết định đi!”

Thượng Quan Hoàng không lên tiếng, ánh mắt loé sáng.

Lão ta chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày tự mình dẫn theo cao thủ của Hoàng tộc tới trấn áp một gia tộc hàng đầu khác trong Hoàng thành.

Chuyện này liên quan tới thể diện của Hoàng tộc Thượng Quan.

Nếu nhà họ Lý chủ động tìm tới mới bị Hoàng tộc Thượng Quan tiêu diệt, người đời sẽ chỉ cho rằng nhà Lý không biết tự lượng sức mình.

Nhưng nếu lão ta dẫn người tới tấn công nhà họ Lý, tiêu diệt được còn đỡ, nhỡ thất bại thì sao?

Sau này Hoàng tộc làm gì còn quyền uy ở Hoàng thành nữa?

Đến lúc đó, sợ là vô số gia tộc trong Hoàng thành đều sẽ đứng về phe nhà họ Lý.

Có lẽ trong thời gian ngắn, nhà họ Lý vẫn chưa làm gì được Hoàng tộc, nhưng về lâu dài, phe nhà họ Lý sẽ ngày càng mạnh lên. Có khi nào bọn họ sẽ liên thủ trấn áp lại Hoàng tộc không?

“Không được!”

Thượng Quan Hoàng kiên quyết từ chối đề nghị của Thượng Quan Nhu.

“Ông nội!”

Thượng Quan Nhu vội vàng khuyên nhủ: “Chẳng lẽ thể diện còn quan trọng hơn sự sống chết của cả Hoàng tộc sao?”

Thượng Quan Hoàng nhíu mày, lạnh giọng nói: “Dù cụ tổ nhà họ Lý thực sự còn sống, chỉ cần ông ta dám tới, người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành cũng sẽ không để yên”.

“Ông nội, người bảo vệ quy tắc cũng chỉ có thể xuất hiện khi Hoàng tộc sắp huỷ diệt. Nhưng ông có từng nghĩ tới nếu nhà họ Lý lại ngóc đầu dậy, chuyện vừa rồi xảy ra lần nữa nhưng không còn cậu Thanh ở đây, chúng ta sẽ phải đối phó thế nào không?”

“Đến lúc đó cao thủ hàng đầu đều bị giết sạch, Hoàng tộc còn là Hoàng tộc nữa không?”

“Khi đó, sợ là chẳng cần cụ tổ nhà họ Lý ra mặt, Hoàng tộc đã chỉ còn cái vỏ rỗng. Coi như nhà họ Lý kiêng kỵ người bảo vệ quy tắc, không tiêu chúng ta, Hoàng tộc cũng không thể tiếp tục kiểm soát Hoàng thành được nữa!”

Thượng Quan Nhu tận tình thuyết phục: “Chúng ta chủ động tấn công đi!”




“Câm miệng!”

Thượng Quan Hoàng quát: “Ông tự biết phải đối phó nhà họ Lý thế nào!”

Dứt lời, lão ta giận dữ rời đi.

Từ đầu đến cuối, Dương Thanh chẳng nói năng gì. Đây là chuyện riêng của Hoàng tộc Thượng Quan, không liên quan đến anh. Nếu không vì nể mặt Thượng Quan Nhu, vừa rồi anh cũng sẽ không âm thầm ra tay.

“Cậu Thanh nghĩ Hoàng tộc có nên chủ động tấn công không?”

Một lúc lâu sau, Thượng Quan Nhu chờ mong nhìn Dương Thanh.

Anh lắc đầu đáp: “Tôi không biết rõ thực lực thật sự của Hoàng tộc. Có lẽ vừa rồi dù tôi không ra tay, nhà họ Lý cũng sẽ không được như ý. Tôi không thể trả lời chị được”.

Nghe thấy thế, Thượng Quan Nhu lập tức thất vọng tràn trề.

Nhưng cô ta cũng biết lời anh nói là thật. Hoàng tộc có thể nắm giữ Hoàng thành trăm năm nay, sao có thể dễ bị đánh bại như vậy được?

Nếu Dương Thanh không ra tay, cô ta cũng không biết Thượng Quan Hoàng có cách nào giải quyết nhà họ Lý hay không. Nhưng cô ta có thể xác định nếu không có anh, cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc Thượng Quan sẽ phải chết rất nhiều.

Cùng lúc đó trong một chiếc Rolls-Eoyce, Lý Giang Hùng sa sầm mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chết tiệt, không ngờ thực lực của Dương Thanh lại mạnh như vậy, đến cả lão tổ tông cũng không dám tuỳ tiện ra mặt”.

“Chủ gia tộc, cao thủ thần bí giết Lý Mục thật sự là Dương Thanh sao?”

Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khó tin hỏi.

Người nhà họ Lý đều đã nghe danh Dương Thanh, chưa tới ba mươi tuổi đột phá Siêu Phàm Cảnh đủ để khiến người ta khiếp sợ. Thế nhưng khí thế Dương Thanh vừa thể hiện rõ ràng vượt xa Siêu Phàm Nhất Cảnh.

Lý Giang Hùng cắn răng nói: “Ngoài cậu ta ra còn ai vào đây nữa? Chẳng lẽ Hoàng tộc Thượng Quan vẫn còn cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác à?”

“Liệu có phải là người bảo vệ quy tắc không?”

Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia dè dặt nói: “Biết đâu Dương Thanh chỉ là một quân cờ. Người bảo vệ quy tắc tồn tại là để bảo vệ quyền uy của Hoàng tộc. Nói không chừng người giết Lý Mục chính là người bảo vệ quy tắc”.

“Dù có người truy cứu trách nhiệm, bọn họ cũng sẽ đổ lên đầu Dương Thanh. Dù sao cậu ta cũng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh”.

Lý Giang Hùng kinh ngạc hỏi: “Ý ông là, người bảo vệ quy tắc đã ra tay sao?”

“Phải!”

Người kia vội vàng gật đầu.

Lý Giang Hùng không nói không rằng, mãi lâu sau mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu thật sự là vậy, chúng ta làm gì còn phần thắng?”

“Vẫn nên đợi gặp được cụ tổ xem ông ấy nói gì!”, người kia cũng là dòng chính nhà họ Lý, bèn nói.

Hai mươi phút sau, Lý Giang Hùng về tới gia tộc.




Ông ta bước vào một căn hầm, đi thang máy xuống trụ sở bí mật chín tầng dưới mặt đất.

Trong đó, một lão già đang ngồi xếp bằng, luồng khí tức như có như không lượn lờ xung quanh lão ta.

“Bố!”

Lý Giang Hùng hơi khom người nhìn đối phương, thái độ vô cùng cung kính.

Cụ tổ nhà họ Lý đã trăm tuổi nhưng vẫn còn sống trên đời.

“Thất bại rồi à?”

Lão ta lên tiếng hỏi, không thèm quay đầu lại, giọng điệu cực kỳ bình thản.

Lý Giang Hùng gật đầu đáp: “Có lẽ người bảo vệ quy tắc đã ra tay!”

“Không thể nào!”

Cụ tổ nói chắc nịch.

Lão ta chậm rãi đứng dậy, cặp mắt đục ngầu nhìn chằm chằm Lý Giang Hùng: “Mày khiến tao rất thất vọng!”

“Bố ơi!”

Lý Giang Hùng hốt hoảng vội quỳ rạp xuống, đỏ mắt nói: “Con cũng không ngờ trong Hoàng phủ Thượng Quan còn có một cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác”.

“Bốp!”

Tiếng bạt tai vang dội. Lý Giang Hùng bị ăn tát.

Ông ta bay ngược ra ngoài như trái bóng da, nặng nề đâm vào vách tường của căn hầm.

“Xin bố bớt giận!”

Ông ta vô cùng sợ hãi, cảm thấy xương cốt toàn thân như vỡ thành từng mảnh, nằm bò ra đất cầu khẩn.

Cụ tổ lạnh giọng nói: “Mày không nên tính kế thằng nhóc kia”.

Lý Giang Hùng giật mình kinh hãi, đương nhiên biết thằng nhóc cụ tổ nhắc tới là ai.

Từ khi Dương Thanh được Thượng Quan Hoàng mới tới Hoàng tộc Thượng Quan, Lý Giang Hùng cũng đã bắt đầu giăng bẫy để Dương Thanh chạm mặt Lý Bảo Phong trên máy bay, dẫn dắt họ mâu thuẫn vì Quách Sở Sở.

Tất cả đều trong dự đoán của Lý Giang Hùng. Chính vì lão ta hiểu rõ Dương Thanh, đoán được anh sẽ ra tay lấy mạng Lý Bảo Phong.
1628395897858.png

Người ngoài không hề hay biết ba nhánh trong Hoàng tộc họ Thượng Quan vẫn còn nhiều cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đến thế.

Mà thực tế thì không chỉ Hoàng tộc họ Thượng Quan, các Hoàng tộc khác và những thế lực hàng đầu đều có nội tình rất phức tạp.

Những gì người ngoài biết được chẳng qua chỉ là những thứ các thế lực này muốn cho họ biết.

Dù thế nào cũng là gia tộc đã có bề dày mấy trăm năm lịch sử, sự rắc rối và phức tạp của các mối quan hệ sâu bên trong sao có thể đơn giản như bề ngoài được?

"Không phải tôi yêu cầu các ông phải ra sức mà là chỉ chuẩn bị trước ba người có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong thôi. Cho các ông nửa giờ đồng hồ, phải bảo họ đến đây ngay, nếu không tự gánh lấy hậu quả!"

Sắc mặt Thượng Quan Hoàng sa sầm xuống, lạnh giọng nói.

Chủ của ba nhánh đều khó chịu ra mặt, nhưng cũng biết bây giờ đang là lúc Thượng Quan Hoàng tức giận nhất nên không ai dám phản đối, lần lượt vâng mệnh rồi đi ra ngoài.

Chờ mấy người kia đi rồi, Thượng Quan Hoàng hừ lạnh rồi nói: "Một lũ ăn cây táo, rào cây sung. Dám lấy tiền của gia tộc để âm thầm xây dựng quân đội, tưởng tôi mù thật đấy à?"

Vì bị mệnh lệnh bắt ép nên nửa tiếng sau, chủ của ba nhánh mỗi người đều đưa hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đến gặp Thượng Quan Hoàng.

Chủ của ba nhánh vốn có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, lại thêm hai người do mỗi bên mang đến, thế là trong phòng nghị sự bỗng chốc có mười mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

Một đội hình thế này mà được công khai thì có thể sẽ làm chấn động cả toàn bộ Chiêu Châu.

Số người có thể đạt đến mức Thần Cảnh đỉnh phong không hề nhiều, thế mà chỉ trong Hoàng tộc họ Thượng Quan đã có đến mười mấy cao thủ như thế.

"Tôi triệu tập mọi người đến đây để thực hiện một nhiệm vụ, đó là bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan bằng mọi giá!"

Thượng Quan Hoàng đưa mắt nhìn lướt qua toàn bộ phòng nghị sự, khí thế của bán bộ Siêu Phàm Cảnh bộc phát ra khỏi cơ thể, bao phủ lấy mỗi một người ở đây.

Những người khác đều cảm nhận được sức mạnh sắp đột phá Siêu Phàm Cảnh đến từ lão ta, sắc mặt ai nấy đều trở nên kinh ngạc.

Không sai, Thượng Quan Hoàng đã sắp tiến vào Siêu Phàm Cảnh. Lão ta đã chạm đến ngưỡng cửa của cảnh giới này, dường như chỉ cần tiến về phía trước thêm một bước là có thể vượt qua.

Thậm chí, những người thuộc ba nhánh của Hoàng tộc đều có cảm giác Thượng Quan Hoàng đã thực sự bước vào Siêu Phàm Cảnh, nếu không thì trên người lão ta đã không có khí thế kinh khủng đến vậy.

"Hoàng Chủ yên tâm, chỉ cần còn sống, chúng tôi nhất quyết không để người ngoài gây ảnh hưởng đến Hoàng tộc!"

Bọn họ đồng loạt bày tỏ quyết tâm của mình.




"Tốt!"

Thượng Quan Hoàng gật đầu.

Thình lình, đôi lông mày của lão ta chau lại, nét mặt hết sức nặng nề, nói: "Chuẩn bị chiến đấu!"

Lời này vừa vang lên thì một uy thế võ đạo đáng sợ bao trùm toàn bộ Hoàng phủ họ Thượng Quan.

Cùng lúc đó, khí thế của một vài người có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong cũng xuất hiện ở Hoàng tộc.

"Đây là..."

Ai nấy đều hoảng hốt.

Về cơ bản thì tất cả bọn họ đều là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng giờ đây họ lại cảm nhận được những khí thế võ đạo còn kinh khủng hơn, thậm chí còn vượt xa uy thế mà Thượng Quan Hoàng gây ra cho họ.

"Thằng nhãi Dương Thanh kia, cút ra đây chịu chết đi!"

Một tiếng thét đầy phẫn nộ như sấm rền nổ đùng đoàng giữa bầu trời Hoàng phủ.

Thượng Quan Hoàng lập tức dẫn đám cao thủ ra ngoài, nhìn thấy ở phía trước là một ông lão với hơi thở mênh mông bàng bạc, còn Lý Giang Hùng - chủ gia tộc họ Lý thì đang cẩn thận đứng cạnh người này.

Sau lưng hai người còn có mười mấy cao thủ Thần Cảnh, trong đó gần một phần ba là có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong.

Tuy tính đến số lượng cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thì họ đều không bằng Hoàng tộc họ Thượng Quan, ngặt nỗi ông lão cầm đầu kia lại toát lên khí thế của Siêu Phàm Cảnh.

Đó là một tồn tại có thể tàn sát toàn bộ Hoàng tộc họ Thượng Quan!

"Tiền bối là ông tổ của nhà họ Lý, Lý Trọng phải không?"

Thượng Quan Hoàng nhìn ông lão kia, hỏi.

Lý Trọng nhíu mày, lạnh lùng nhìn lão ta mà đáp trả: "Không ngờ Hoàng Chủ vẫn nhớ ông già này đấy!"

Đương nhiên Thượng Quan Hoàng còn nhớ Lý Trọng. Khi lão ta còn là Hoàng tử, Lý Trọng chính là chủ gia tộc họ Lý, có thể nói đây là một nhân vật đóng vai trò quan trọng trong thời đại của Hoàng Chủ đời trước.

Lý Trọng cũng nhớ rõ Thượng Quan Hoàng. Cho dù ở thời lão ta đứng trên đỉnh cao huy hoàng thì nhà họ Lý vẫn phải chịu sự quản lý của Hoàng tộc họ Thượng Quan. Xưa kia, Thượng Quan Hoàng mang thân phận Hoàng Chủ tương lai cao quý, lão ta mà gặp cũng phải cúi người chào đón.

"Hoàng Chủ, nhà họ Lý không muốn làm kẻ thù với Hoàng tộc, mong Hoàng Chủ hãy giao cậu ta ra đây!"




Lý Trọng lạnh giọng đưa ra yêu cầu.

Dĩ nhiên Thượng Quan Hoàng biết người mà lão ta muốn mình giao ra chính là Dương Thanh.

Vừa rồi Thượng Quan Hoàng cũng cảm nhận được khí thế võ đạo của Dương Thanh đã dao động rất mãnh liệt, chắc sẽ đột phá sớm thôi. Nhưng đến bây giờ Dương Thanh vẫn chưa xuất hiện, rõ ràng là vẫn chưa đột phá thành công.

Như vậy thì lão ta sẽ không dễ dàng để cho quá trình tu luyện của Dương Thanh bị cắt đứt.

Dù sao, Thượng Quan Hoàng rất sẵn lòng nhờ cậy Dương Thanh giải quyết nhà họ Lý.

"Cậu Thanh là khách quý của Hoàng tộc tôi, tiền bối chỉ nói một câu đã ép tôi giao ra thì có hơi không xem Hoàng tộc ra gì rồi đấy?"

Thượng Quan Hoàng bình tĩnh nói.

Lông mày của Lý Trọng nhíu lại, Lý Giang Hùng đang đứng bên cạnh lập tức tiến lên một bước, giận dữ quát: "Con tôi chết trong tay Dương Thanh đấy, chẳng lẽ Hoàng Chủ vẫn muốn bảo vệ cậu ta?"

Thượng Quan Hoàng cười lạnh: "Lý Giang Hùng, con trai ông chết như thế nào thì ông nên tự hỏi bản thân chứ đừng tìm đến tôi làm gì".

Lý Giang Hùng là ai, sao lão ta lại không biết?

"Hoàng Chủ, ý ông là gì?"

Con ngươi của Lý Giang Hùng co rút, đằng đằng sát khí trừng mắt nhìn Thượng Quan Hoàng.

"Lý Giang Hùng, có một số việc tôi không nói quá rõ ràng vì muốn giữ mặt mũi cho ông".

Thượng Quan Hoàng lạnh lùng đáp: "Tôi nghĩ chắc tiền bối Lý Trọng đây cũng không muốn tôi nói toạc hết ra nhỉ? Dĩ nhiên, nếu như tiền bối muốn thì tôi có thể lấy một số chứng cứ ra".

"Chẳng qua, lúc đó nhà họ Lý bị bẽ mặt thì đừng quay sang trách tôi".

Vừa nghe thấy những lời này thì khóe miệng Lý Giang Hùng giật giật, trong lòng lão ta bỗng dâng lên sự sợ hãi.

Lý Giang Hùng biết rõ chứng cứ mà Thượng Quan Hoàng vừa nói đến là cái gì.

Lão ta cho rằng mình đã xử lý cái chết của Lý Dương rất sạch sẽ, tuyệt đối không để lại bất kỳ bằng chứng nào.

Nhưng bây giờ lại nghe thấy Thượng Quan Hoàng nói vậy, lão ta cũng không quá chắc chắn.
Nghe thấy giọng nói này, ai nấy cũng đều giật mình!

Mọi ánh nhìn đồng loạt đổ dồn về phía cô gái đang bước đến.

"Nhu Nhu!"

Nhìn thấy Thượng Quan Nhu, ánh mắt của Thượng Quan Hoàng trở nên trầm trọng.

Lão ta không biết cháu gái mình nói vậy là có chứng cứ thật hay chỉ đang lừa gạt nhà họ Lý.

Khuôn mặt của Lý Trọng và Lý Giang Hùng cũng trở nên sa sầm, nhất là Lý Giang Hùng, khó chịu ra mặt, bởi người đã dàn dựng cho cái chết của Lý Dương chính là lão ta. Một khi chuyện này bị người khác tìm ra bằng chứng thì kể cả khi nhà họ Lý có thể thay thế Hoàng tộc họ Thượng Quan, Lý Giang Hùng cũng sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ Hoàng thành Thượng Quan.

Lý Dương nói thế nào cũng là con trai của mình, thế mà Lý Giang Hùng lại vì quyền thế mà nhẫn tâm giết chết con trai.

"Chứng cứ? Thật nực cười!"

Đây không phải lời của Lý Giang Hùng mà là Lý Trọng – cụ tổ của nhà họ Lý. Trong mắt lão ta ánh lên sát khí mãnh liệt.

"Con nhỏ kia, suy nghĩ cho kỹ vào. Cô mà dám vu khống nhà họ Lý thì đừng hòng tôi bỏ qua cho cô!"

Trong giọng nói của Lý Trọng đầy sự đe dọa.

Sắc mặt của Thượng Quan Hoàng lập tức thay đổi, giận dữ quát: "Lý Trọng, ông dám uy hiếp cháu tôi à?"

Lý Trọng không thèm nhìn lão ta mà vẫn đằng đằng sát khí trừng Thượng Quan Nhu. Ai cũng hiểu nếu Lý Trọng muốn ra tay thì cô ta tuyệt đối không còn đường sống.

Thượng Quan Nhu lại không hề nao núng, còn lạnh giọng nói: "Dẫn người tới đây!"

Cô ta vừa nói xong thì một người trung niên đang ngồi trên xe lăn được đẩy tới.

Đầu của người đàn ông ấy còn được quấn băng vải, cả hai chân lẫn hai tay đều bó thạch cao.

Khuôn mặt thì sưng vù, nhìn là biết bị thương rất nặng.

Ông ấy đang cắn răng nhìn những người thuộc nhà họ Lý với vẻ mặt đầy phẫn nộ.

"Chú Hoàng, chú cứ yên tâm nói ra sự thật đi ạ".

Thượng Quan Nhu nói với người trung niên.

"Chính là ông!"

Ông ấy bỗng nhiên chỉ tay vào một người trung niên bên cạnh Lý Giang Hùng, căm phẫn nói: "Chính ông đã cho tôi một triệu để tôi tông một người!"

"Con tôi mắc bệnh hiểm nghèo, rất cần tiền chạy chữa nên tôi mới chấp nhận một triệu đấy của ông".

"Tôi làm theo lời của ông, thế mà cuối cùng ông chẳng những không giao tiền cho tôi mà còn cho người đi giết vợ con tôi. Nếu không được cô Thượng Quan mang đến nơi an toàn, chắc tôi cũng đã bị ông diệt khẩu rồi!"




"Mấy người đúng là độc ác, rõ ràng tôi đã làm việc cho mấy người rồi, tại sao còn giết cả nhà tôi chứ? Có gì thì cứ nhằm vào tôi, họ không biết gì hết, họ vô tội cơ mà, mấy người là súc sinh! Cầm thú!"

Cảm xúc của người trung niên đang rất kích động, chỉ vào những người bên Lý Giang Hùng mà giận dữ phỉ báng, trong đôi mắt tràn đầy nỗi bi thương và căm thù.

Nếu có thể, ông ấy nhất định sẽ sẽ tự tay giết đối phương.

"Ông nói cái quái gì vậy!"

Người đàn ông ở bên cạnh Lý Giang Hùng lập tức giận dữ quát tháo: "Lý Bảo Hoa tôi đây là ai, có thân phận gì mà lại nói ông đi giết em trai ruột của mình chứ?"

"Con nhỏ này bảo ông tới đây để vu oan, hãm hại nhà họ Lý chúng tôi có phải không?"

Chú Hoàng như mất hết lý trí, hét lớn: "Tôi giết ông! Tôi giết tên súc sinh ông!"

"Chú Hoàng!"

Thượng Quan Nhu vội vàng tiến lên, lớn tiếng khuyên can: "Chú đừng kích động!"

"Chính ông ta đã giết người nhà của tôi! Người nhà tôi không biết gì cả, thật sự không biết gì cả mà! Thế mà tên súc sinh đó lại cho người đến giết họ, ngay cả đứa cháu trai năm tuổi của tôi cũng không bỏ qua! Chúng đúng là không phải người, không phải người!" . Tiên Hiệp Hay

Chú Hoàng không thể kìm nén cảm xúc, khóc rống lên.

Thượng Quan Nhu cắn môi, kiên quyết hứa hẹn: "Chú Hoàng đừng lo, chúng tôi nhất định sẽ báo thù giúp chú!"

Dứt lời, cô ta nhìn về phía Lý Bảo Hoa, giận dữ quát: "Lý Bảo Hoa, ông còn gì muốn nói nữa không?"

"Không liên quan gì đến tôi, sao tôi có thể cho người đi giết em trai của tôi được? Không lý nào lại vậy!"

Đương nhiên Lý Bảo Hoa sẽ không thừa nhận.

Trên gương mặt của Thượng Quan Nhu đầy nét châm chọc: "Làm sao ông biết người mà chú Hoàng đã tông xe là Lý Dương – em trai của ông? Chú ấy chỉ nói ông cho chú ấy tiền để tông chết một người, có nói phải tông chết ai đâu?"

Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lý Bảo Hoa.

Đặc biệt là người của nhà họ Lý, ngoại trừ Lý Giang Hùng và Lý Trọng ra thì những người khác đều vô cùng ngỡ ngàng. Tuy Lý Bảo Hoa không thừa nhận nhưng lời nói của Thượng Quan Nhu lại rất có lý.

Nếu ông ta thật sự không tìm đến chú Hoàng kia để yêu cầu tông chết Lý Dương, thì tại sao lại biết người đó là ai trong khi rõ ràng chú Hoàng không đề cập đến chứ?

Lý Bảo Hoa nhất thời hốt hoảng, tức giận hét ầm lên: "Cô tìm đại một người để vu khống rằng tôi chỉ thị ông ta giết em trai mình thì đúng là vậy sao?"

"Nếu đây cũng có thể xem như chứng cứ thì tôi cũng có thể túm một người tới đây để xác nhận là các cô cho người đụng chết em trai tôi".

"Câm miệng!"

Lý Giang Hùng đột nhiên quát lớn. Bấy giờ Lý Bảo Hoa mới vội vàng ngậm miệng lại, ánh mắt khi nhìn Thượng Quan Nhu ngập tràn giận dữ.

Cô ta là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, thực lực không hề yếu hơn Lý Bảo Hoa nên không hề nao núng khi đối diện với ánh nhìn của ông ta.




Lý Giang Hùng biết rằng, nếu để mặc cho Lý Bảo Hoa nói tiếp thì chân tướng sẽ thực sự bị bại lộ.

"Cô bé này quả là miệng lưỡi lanh lợi, không phải cô tìm một người để nói gì thì cũng thành chứng cứ được đâu. Lý Dương con tôi sau khi rời khỏi Hoàng tộc không lâu thì bị ám sát, cả Hoàng thành Thượng Quan này có ai có thể giết chết con tôi trong thời gian ngắn như vậy? Chỉ có Hoàng tộc họ Thượng Quan mấy người thôi!"

Giọng Lý Giang Hùng lạnh ngắt: "Hôm nay mấy người phải cho chúng tôi một câu trả lời thỏa đáng, nếu không thì đừng trách nhà họ Lý không nể mặt!"

"Tôi có chứng cứ! Tôi có chứng cứ xác thực!"

Đúng lúc này, chú Hoàng đột nhiên hét to lên. Vừa rồi là do quá kích động, chỉ muốn giết Lý Bảo Hoa nên ông ấy vẫn chưa nói ra vấn đề trọng tâm.

Hiện giờ, chú Hoàng cũng đã ý thức được chỉ có Hoàng tộc họ Thượng Quan mới có thể giúp mình báo thù.

Thế nên ông ấy mới không do dự nói cho mọi người biết mình có chứng cứ xác thực.

Thượng Quan Nhu cười lạnh nhìn Lý Giang Hùngrồi nói với chú Hoàng: "Chú Hoàng à, chú có chứng cứ gì thì lấy ra đi ạ!"

"Khi Lý Bảo Hoa bảo tôi tông Lý Dương, tôi đã lén lấy điện thoại thu âm lại. Nó có thể chứng minh cho việc ông ta đã yêu cầu tôi tông chết Lý Dương!"

Câu nói của chú Hoàng như một cú nổ động trời làm cho Lý Bảo Hoa cực kỳ sợ hãi, người run cầm cập.

Hoàng tộc họ Thượng Quan là thủ phạm đã gây ra cái chết của Lý Dương chính là lý do duy nhất để nhà họ Lý tuyên chiến với họ, nếu chuyện này đổ vỡ ra, ông ta sẽ thật sự trở thành tội đồ của gia tộc mất.

Lúc đó, Lý Giang Hùng cũng nhất định sẽ không bỏ qua cho ông ta, cho dù ông ta có là con trai trưởng của Lý Giang Hùng đi chăng nữa.

Mặt mày Lý Giang Hùng tái mét. Lỡ mà có chứng cứ xác thực, lại thêm chuyện nhà họ Lý tuyên chiến với Hoàng tộc họ Thượng Quan thì họ sẽ hết đường chối cãi khi người bảo vệ quy tắc xuất hiện.

Đó sẽ là ngày tận thế của nhà họ Lý.

Ánh mắt Thượng Quan Hoàng đầy vui sướng, lão ta cười lớn, nói: "Lấy chứng cứ ra mau lên!"

Chú Hoàng lạnh lùng liếc mắt nhìn Lý Bảo Hoa rồi lấy điện thoại ra.

"Ầm!"

Ngay lúc ông ấy lấy di động ra thì một tia sáng sắc lạnh chớp nhoáng.Tiếng nổ vang lên, điện thoại của chú Hoàng nổ tung, ngay cả bàn tay đang cầm điện thoại của ông ấy cũng nổ tan tành.

"Á!"

Chú Hoàng đau đớn hét lên.

"Phụt!"

Nhưng ông ấy chỉ vừa thét lên một tiếng thì một viên đá bắn ra như viên đạn, trong nháy mắt đâm thủng mi tâm của chú Hoàng. Chết không nhắm mắt.

"Lý Trọng!"

Thượng Quan Hoàng cực kỳ phẫn nộ, giận dữ hét về phía Lý Trọng. Đến lão ta cũng không ngờ Lý Trọng lại giết chết chú Hoàng.
Thượng Quan Nhu mặt đờ dẫn, nhìn chú Hoàng chết không nhắm mắt, sự tức giận dần dần hiện lên trên khuôn mặt.

Khi cô ta tìm được chú Hoàng, ông ấy vốn từ chối ra mặt làm chứng, nhưng cô ta vẫn luôn đảm bảo nhất định sẽ không để ông ấy xảy ra chuyện, còn đảm bảo có thể trả thù rửa hận cho ông ấy, chú Hoàng mới đồng ý tới Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Nhưng cô ta lại không thể bảo vệ được chú Hoàng.

“Hừ!”

Lúc này Lý Trọng lạnh giọng nói: “Cô tùy tiện dẫn tới một kẻ tầm thường, ông ta nói có thể làm chứng sao?”

“Hoàng Chủ, cậu vẫn nên giao Dương Thanh ra đi, nhà họ Lý không muốn đối địch với Hoàng tộc, nhưng nếu như Hoàng tộc vẫn nhất quyết muốn bảo vệ hung thủ giết người nhà họ Lý, như vậy nhà họ Lý thật sự chỉ có thể khai chiến với Hoàng tộc!”

Theo sau những lời Lý Trọng nói ra, áp lực võ thuật kinh khủng tràn ra từ trong cơ thể lão lập tức bao phủ khắp Hoàng phủ họ Thượng Quan.

Đôi mắt Lý Giang Hùng lóe sáng, thoắt cái đã tiến lên một bước, hơi thở võ thuật bán bộ Siêu Phàm Cảnh bộc phát từ trên người lão ta.

Không chỉ Lý Giang Hùng, còn cả những cao thủ khác của nhà họ Lý cũng đồng loạt bước ra, khí thế cao thủ Thần Cảnh đều không ngừng tỏa ra.

Sắc mặt Thượng Quan Hoàng vô cùng khó coi, quanh người lão ta bụi đất dần dần tung bay, sâu trong đáy mắt đen nhánh là cơn tức giận ngút trời.

Hoàng tộc họ Thượng Quan nắm giữ Hoàng thành Thượng Quan mấy trăm năm nay, đã bao giờ bị người ta khinh thường như vậy?

“Lý Trọng, ông dẫn người tới Hoàng tộc gây chuyện, thật sự không sợ người bảo vệ quy tắc sao?”

Thượng Quan Hoàng bỗng ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Trọng, tiếng nói như kim loại va chạm xuống mặt đất, khiến cho người ta không rét mà run.

Mười mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sau lưng lão ta đều vô cùng tức giận, uy nghiêm của Hoàng tộc không cho phép bất kỳ ai chà đạp, cho dù đối phương sở hữu thực lực Siêu Phàm Cảnh.

Lý Trọng cau mày, lạnh giọng nói: “Cho dù người bảo vệ quy tắc xuất hiện thì cũng có thể thế nào? Nếu không phải Hoàng tộc nhất quyết muốn bảo vệ hung thủ giết chết người nhà họ Lý, sao chúng tôi phải khai chiến với Hoàng tộc chứ?”

“Hơn nữa, nếu người bảo vệ quy tắc là cơ chế bảo vệ Hoàng thành, chỉ khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt mới xuất hiện, hôm nay chưa phải là lúc Hoàng tộc bị tiêu diệt, người bảo vệ quy tắc sẽ không xuất hiện”.

“Hoàng Chủ, cậu vẫn nên ngoan ngoãn giao người ra đây, cho cậu một phút cuối cùng nữa, nếu còn không giao người ra đây, vậy chỉ có thể khai chiến thôi!”

Nói đoạn, sát khí lạnh như băng bao phủ quanh Thượng Quan Hoàng, cả người lão ta lạnh lẽo, bỗng cảm thấy thực lực võ thuật của mình đều bị áp chế.

Hoàng phủ Thượng Quan rộng lớn nhất thời yên tĩnh không tiếng động, cao thủ hai bên đã chuẩn bị trạng thái tấn công mạnh nhất, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.




Lý Trọng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đương nhiên lão ta sẽ không ra tay với cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cảnh, vì sợ người bảo vệ quy tắc sẽ lập tức xuất hiện.

Đây không phải là điều lão ta muốn, cho nên hôm nay chỉ có thể dựa vào đám Lý Giang Hùng.

Lúc này, hơi thở võ thuật trên người Lý Giang Hùng mơ hồ đã đột phá đến khí thế Siêu Phàm Cảnh.

Trong những cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý kia, những người vốn là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ thì lúc này trên người tràn ngập hơi thở Thần Cảnh trung kỳ, cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ thì trên người tràn ngập hơi thở Thần Cảnh đỉnh phong, mà cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thì khí thế đã tăng thẳng lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

Thượng Quan Hoàng không biết bọn họ làm cách nào được như thế, nhưng có thể xác định nhà họ Lý nhất định đã dùng thủ đoạn gì đó để cưỡng ép sức chiến đấu của những người này tăng lên một bậc.

Nhìn thì có vẻ số lượng cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Thượng Quan Hoàng vượt qua nhà họ Lý, nhưng mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý lại tựa như có được thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

Một khi hai bên giao chiến, sẽ là một trận ác chiến, vậy thì trận ác chiến này vô cùng bất lợi với Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong lòng Thượng Quan Hoàng tràn đầy bi thương, lão ta đường đường là Hoàng Chủ của một Hoàng tộc lại bị dồn đến bước đường này sao?

“Là các người ép tôi!”

Thượng Quan Hoàng vừa dứt lời, một luồng khí thế võ thuật hào hùng nháy mắt tản ra từ cơ thể lão ta.

“Tách tách tách!”

Thình lình, mặt đất rung chuyển, trong lúc mọi người khiếp sợ, chỉ thấy mặt đất dưới chân Thượng Quan Hoàng xuất hiện những khe hở giống như mạng nhện, lan ra bốn phương tám hướng.

Mái tóc bạc trắng của Thượng Quan Hoàng cũng dần trở nên xám trắng, sau đó biến thành màu đen.

Trong nháy mắt, mái tóc bạc trắng của Thượng Quan Hoàng biến thành mái tóc dài đen nhanh, tung bay trong gió.

Hơi thở kinh khủng làm người ta sợ hãi tản ra từ cơ thể lão ta.

Giờ khắc này, cho dù là Lý Trọng cũng mặt mày khiếp sợ, tựa như không ngờ Thượng Quan Hoàng còn có thực lực mạnh như vậy.

Lúc này, trên người Thượng Quan Hoàng tràn ngập áp lực võ thuật Siêu Phàm Cảnh, nhưng cảnh giới của lão ta vẫn chỉ ở bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

Bên phe nhà họ Lý, ngoài Lý Trọng là Siêu Phàm Cảnh, những người khác mạnh nhất là Lý Giang Hùng có thực lực bán bộ Siêu Phảm Cảnh.




Nói cách khác, hôm nay người có thể trấn áp Thượng Quan Hoàng chỉ có Lý Trọng.

Nhưng Lý Trọng vô cùng rõ ràng, người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành cũng không phải chỉ khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt mới xuất hiện, mà còn xuất hiện khi người đứng đầu Hoàng tộc đối mặt với cao thủ có thực lực mạnh hơn.

Một khi lão ta ra tay với Thượng Quan Hoàng, người bảo vệ quy tắc nhất định sẽ xuất hiện.

“Ra tay đi!”

Cảm nhận được hơi thở trong cơ thể Thượng Quan Hoàng càng ngày càng mạnh, lúc này Lý Trọng mới ra lệnh.

Ngay giây phút Lý Trọng ra lệnh, Lý Giang Hùng dẫn hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng lao về phía Thượng Quan Hoàng.

“Giết!”

Thượng Quan Nhu đã sớm giận đến phát điên vì cái chết của chú Hoàng, thấy cao thủ nhà họ Lý ra tay, cô ta cũng không chút do sự một mình xông về phía cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý.

“Thượng Quan Hoàng, nếu ông đã chọn con đường này, vậy thì phải gánh chịu tất cả hậu quả!”

Lý Giang Hùng đã vọt tới trước mặt Thượng Quan Hoàng, nháy mắt tung ra một chưởng, đánh thẳng vào đầu Thượng Quan Hoàng.

Đám cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan nhất thời khiếp sợ, hét lớn: “Hoàng Chủ!”

Lão già khốn kiếp Lý Giang Hùng này lại định lấy tính mạng của Thượng Quan Hoàng, người của Hoàng tộc đều vô cùng tức giận.

Ngoài Lý Giang Hùng ra, còn có hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý đang một trái một phải ở bên cạnh lão ta, nháy mắt cũng tung ra đòn tấn công mạnh nhất.

“Giết!”

Lúc này, ba cao thủ gồm một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng lập tức cùng tung ra một đòn mạnh nhất.

“Ầm!”

Thượng Quan Hoàng nháy mắt ngẩng mặt lên trời thét dài.

Sau đó một luồng khí thế võ thuật vô cùng kinh người giống như có thể dời non lấp biển cuốn ra bốn phương tám hướng.
1628395936406.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom