• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 587-590

Chương 587



Nhưng dường như Trần Xuân Độ đã sớm đoán được Chu Cảnh sẽ nói như vậy, nên ung dung nói: “Ngọc Thành Vọng chính là người đứng đầu nhà họ Ngọc, có lẽ đã từng xem lịch sử đổ thạch nhiều đời được sưu tập lại của nhà họ Ngọc, nếu Ngọc Thành Vọng đã từng nhìn thấy miêu tả của sao lửa mặt trời thì chắc cũng đã từng nhìn thấy ghi chép về bạc chìm ngàn năm.”



Dứt lời, ánh mắt Trần Xuân Độ bỗng nhìn về phía một hướng, lúc này, Ngọc Thành Vọng chủ động rời khỏi khán đài đang ngồi, lúc này, ánh mắt ông ta phức tạp quan sát màn hình lớn, khi nhìn thấy bạc chìm ngàn năm, trái tim ông ta gần như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.



“Nếu ông không tin, thì nhà họ Ngọc là minh chứng tốt nhất, nếu ngay cả miêu tả về sao lửa mặt trời và bạc chìm ngàn năm mà Ngọc Thành Vọng cũng quên thì ông ta cũng không cần làm người đứng đầu nhà họ Ngọc làm gì nữa.” Trần Xuân Độ cười lạnh nói.



“Rốt cuộc bạc chìm ngàn năm là thứ gì?” Trên khán đài, Lê Kim Huyên, tổng giám đốc nữ thần xinh đẹp cau mày lại, nhìn chằm chằm màn hình lớn, dù cô cũng hiểu một chút về đổ thạch, nhưng loại giống như bạc chìm ngàn năm này thì hầu hết người trong vòng đều chưa nghe nói, làm sao cô có thể biết được.



“Kỳ lạ, sao tôi càng nhìn càng thấy người kia quen mắt nhỉ?” Sự chú ý của Lê Kim Huyên nhanh chóng bị Trần Xuân Độ hấp dẫn, cô càng ngày càng hiếu kỳ về anh, giám khảo thần bí mời riêng này càng ngày càng khiến tổng giám đốc nữ thần cảm thấy không khỏi quen thuộc.



Nghe thấy Lê Kim Huyên nói vậy, Tô Loan Loan bên cạnh vẻ mặt phức tạp, tất nhiên cô ta không thể nói cho Lê Kim Huyên nguyên nhân.



“Bạc chìm ngàn năm…” Trong khán đài, Ngọc Thành Vọng chăm chú quan sát màn hình lớn, ánh mắt phức tạp, trong lòng không khỏi run rẩy.



Ngọc Thành Vọng nằm mơ cũng không nghĩ tới, Chung Cực Tam Đao lần này lại có nhiều thần liệu hiếm thấy chỉ có trong truyền thuyết xuất thế như vậy.



Bảo thạch hai màu… sao lửa mặt trời, bạc chìm ngàn năm, những thần liệu hiếm thấy này này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thậm chí ngay cả Ngọc Thành Vọng cũng sắp quên mất sự tồn tại của chúng, một ngày kia, bọn chúng cứ như vậy xuất hiện trước mặt Ngọc Thành Vọng.



Như Trần Xuân Độ nói, tất nhiên Ngọc Thành Vọng hiểu hơn bất kỳ kẻ nào, cái này, ngoài là bạc chìm ngàn năm thì không có bất kỳ khả năng gì.



“Rốt cuộc bạc chìm ngàn năm là thứ gì?” Khán giả bên cạnh Ngọc Thành Vọng tò mò hỏi, tất nhiên có nhiều người không hiểu, tên bạc chìm ngàn năm nghe có vẻ rất vĩ đại, nhưng không ai biết, rốt cuộc nó là cái gì.



“Thương bạc Long Đảm Lượng mà Thường Sơn Triệu Tử Long sử dụng trong truyền thuyết chính là dùng bạc chìm ngàn năm chế tạo ra, mà thương bạc Long Đảm Lượng đó có tồn tại hay không, đến nay còn có chờ nghiên cứu, còn có một truyền thuyết, thương bạc đó đã trở thành tổ khí được thờ phụng của nhà họ Triệu… Nhưng không ai biết được rốt cuộc bạc chìm ngàn năm là cái gì, loại kim loại này cũng chỉ tồn tại trong trong truyền thuyết, không nghĩ tới, hôm nay vinh dự được nhìn thấy một lần…”



Ngọc Thành Vọng bỗng chậm rãi mở miệng, khiến sắc mặt khán giả bên cạnh khi ngước nhìn Ngọc Thành Vọng lập tức trở nên cung kính.



Nhà họ Ngọc có địa vị cực cao trong giới đổ thạch, mà Ngọc Thành Vọng lại là người đứng đầu nhà họ Ngọc, tất nhiên được người kính ngưỡng.



“Vậy đây chính là cùng loại với kim loại chế tạo ra thương bạc Long Đảm Lượng sao?” Một vị khán giả khác mở miệng hỏi.



Ngọc Thành Vọng chăm chú quan sát khối kim loại màu bạc, từ từ khẽ gật đầu: “Dù thể tích không bằng thương bạc Long Đảm Lượng, nhưng cũng đã không thể đánh giá giá trị thần liệu quý hiếm này… Chỉ cần trộn một ít và bất cứ kim loại gì, đều có thể khiến những binh khí đó cực kỳ bền… giá trị này vượt xa giá trị của bảo thạch ba màu.”



“Bạc chìm ngàn năm… phải là bạc tinh khiết chìm xuống đáy nghìn năm, mới có thể hình thành một khối nhỏ bạc chìm ngàn năm cực kỳ quý giá, một khối nhỏ này, chính là cô đọng bạc tinh khiết khó có thể tưởng tượng…” Trần Xuân Độ nhẹ nhàng nói, mà sắc mặt Chu Cảnh càng thêm khó coi, Trần Xuân Độ hiểu rõ khối bạc chìm ngàn năm nay, không chỉ như thế, anh cũng hiểu rõ sao lửa mặt trời như lòng bàn tay… dường như không có gì là anh không biết.



“Tôi không tin, bây giờ cậu hãy giải thích rõ ràng, không ai có thể lập tức chứng minh lời cậu nói là sự thật.” Chu Cảnh nghiến răng, lúc này ánh mắt các khán giả đều dừng trên người ông ta, khiến ông ta cảm thấy chấn động, không thể nào tiếp thu được.



“Tôi có thể!”



Ngay lúc này, một âm thanh chợt vang lên.



Ánh mắt của mọi người lại đổ dồn về phía đó, chỉ thấy dưới ghế giám khảo, hai người Song Tử Thần ánh mắt phức tạp đi tới trước mặt giám khảo, vô cùng phức tạp nhìn Trần Xuân Độ, gằn từng chữ hỏi: “Bạc chìm ngàn năm, sao lửa mặt trời, rốt cuộc làm sao cậu biết được những thứ này?”



Trần Xuân Độ cúi đầu, nhìn lướt qua Song Tử Thần, hờ hững mở miệng: “Dựa vào cái gì mà tôi phải nói cho ông? Ông hãy cho tôi một lý do.”
Chương 588



Hai vị lão giả liếc nhau, nhìn thẳng Trần Xuân Độ: “Tôi có thể giúp cậu làm chứng, nhưng cậu nhất định phải nói cho tôi, rốt cuộc làm sao cậu biết được những thứ này.” Song Tử Thần trầm giọng nói.



Ánh mắt Trần Xuân Độ dừng trên người Song Tử Thần hai ba giây, sau đó khẽ gật đầu: “Được.”



Chu Cảnh nhìn về phía Song Tử Thần, sắc mặt ông ta càng thêm tái nhợt, vừa rồi Song Tử Thần đã thể hiện hàm ý rõ ràng, ông ta phản bội rồi.



Chu Cảnh không rõ, tại sao Song Tử Thần lại đột ngột thay đổi chủ ý, Chu Cảnh nhìn về phía hai lão giả dù thần thái hay tướng mạo đều giống hệt nhau kia, mở miệng nói: “Hai vị tiền bối, xin các vị đừng làm ảnh hưởng trật tự cuộc thi đấu.”



Hiện Chu Cảnh đã hoàn toàn luống cuống, ông ta không hề nghĩ tới, đường đường Song Tử Thần, lại có thể phản chiến, nếu mình thật bị tên đó vạch trần, sau này mình còn làm sao đứng vững trong giới đổ thạch.



Hai vị lão giả nhìn về phía khối kim loại màu bạc, lúc lâu sau, mới chậm rãi nói: “Sở dĩ chúng tôi có thể làm chứng, là bởi vì… Chúng tôi đã từng đến nhà họ Triệu, tận mắt nhìn thấy tổ khí nhà họ Triệu, thương bạc Long Đảm Lượng… chính là dùng bạc chìm ngàn năm trước mắt để chế tạo.”



“Khối bạc chìm ngàn năm này giá trị vô lượng, bảo thạch ba màu của tôi không thể nào sánh được, nên tôi nhận thua.”



Vù!



Hai vị lão giả vừa dứt lời, sắc mặt vốn khó coi của Chu Cảnh càng trở nên tái nhợt, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.



Toàn trường lập tức xôn xao, sôi trào.



Mà thân thể Chu Cảnh bỗng nhiên lắc lư mấy lần, rồi mới ngã xuống đất.



Hai vị lão giả Song Tử Thần vừa dứt lời đã khiến nơi này trở nên hỗn loạn.



Không khán giả nào ngờ kết cục lại thành như thế này, tất cả hoàn toàn bất ngờ.



Khu vực khách VIP, Lê Thần Vũ bỗng dưng đứng dậy, nhìn chằm chằm Song Tử Thần, hai vị lão giả đó cho anh ta món quà quà kinh hãi rồi.



“Không thể có chuyện này được.” Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm hai vị lão giả, chậm rãi mở miệng, anh ta không thể tin được, đây chính là đại lão Lê Hồng tự mình tìm đến, vậy mà bởi vì một khối bạc chìm ngàn năm dẫn đến sự cố đảo ngược nhiều như vậy.



Lê Thần Vũ không thể nào tiếp thu được, anh ta trơ mắt nhìn Song Tử Thần lại có thể giúp đám người Trương Bảo Thành và Lê Kim Huyên.



Ông ta lại có thể có quyết định giống Ngọc Thành Vọng, rốt cuộc tại sao ông ta lại làm như thế?



Lê Thần Vũ không hiểu, ánh mắt anh ta nhìn thẳng hai vị lão giả, sắc mặt chợt trở nên vô cùng u ám.



“Cậu Lê bớt giận.” Một tên đàn em vội vàng đi tới, cung kính thấp giọng mở miệng nói.



Lê Thần Vũ không nói gì, mà nhìn chằm chằm Song Tử Thần, không ai biết trong lòng anh ta đang nghĩ gì.



Dưới ghế giám khảo, sau khi Chu Cảnh ngã xuống, các giám khảo khác vội vàng đỡ Chu Cảnh ngã trên mặt đất dậy, mà sự chú ý của khán đài cũng nhanh chóng tập trung vào trên người Chu Cảnh.



Chu Cảnh được coi là nhân vật quyền lực trong các giám khảo, nhưng vừa nãy, lại bị một giám khảo thần bí mạnh mẽ vả mặt hết sức thê thảm, rất nhiều người suy đoán, giám khảo Cảnh chắc là lửa giận công tâm, mới phun ra một ngụm máu tươi.



Chu Cảnh ngã xuống liền ngất đi, nhất thời, các giám khảo còn lại hai mặt nhìn nhau, không có giám khảo Cảnh dẫn đầu, lần này không ai trong bọn họ dám ngông cuồng mở miệng chủ trì cuộc thi đấu.



Lúc lâu sau, nhân viên cấp cứu hiện trường đã vội vàng chạy tới, làm Chu Cảnh tỉnh lại từ trong hôn mê.



Chu Cảnh tỉnh lại nhưng sắc mặt tái nhợt như sương, rất khó coi, được mấy giám khảo dìu lên, nhìn lướt qua đám người, ánh mắt lần nữa dừng lại trên người Trần Xuân Độ.



Lúc này, ánh mắt Chu Cảnh nhìn về phía Trần Xuân Độ đã hoàn toàn thay đổi, Chu Cảnh vô cùng cẩn thận đánh giá Trần Xuân Độ, sắc mặt hết sức nghiêm nghị, lúc lâu sau, Chu Cảnh mới mở miệng nói: “Rốt cuộc, cậu là ai?”



“Tôi chính là tôi.” Trần Xuân Độ đứng đó, vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên.



“Vậy tại sao cậu không dám bỏ tấm che mặt xuống, từ đầu đến cuối cứ giả thần giả quỷ, rốt cuộc có chuyện gì không thể công khai mà khiến cậu cứ phải che che lấp lấp?” Chu Cảnh nghiến răng nghiến lợi, lạnh giọng mở miệng.



“Các loại thần liệu quý hiếm như bạc chìm ngàn năm, sao lửa mặt trời, ngay cả Ngọc Thành Vọng cũng chưa chắc nhớ rõ, cậu vừa nhìn đã có thể nhìn thấu, toàn bộ giới đổ thạch không có nhân vật như vậy.”
Chương 589



Chu Cảnh tiếp tục mở miệng, sự chú ý của mọi người ở đây đều đặt ở trên người Trần Xuân Độ, nhất thời, tất cả khán giả đều bị mấy câu này của Chu Cảnh khơi lên lòng hiếu kỳ, bắt đầu bàn tán, tò mò về thân phận giám khảo thần bí mời riêng này.



Song Tử Thần bên cạnh trầm mặc, cũng nhìn Trần Xuân Độ như vậy, Chu Cảnh nói không hề sai, ngay từ đầu Song Tử Thần cũng chẳng hề liên tưởng băng chìm ngàn năm với thương bạc Long Đảm Lượng, chứ đừng nói tới sao lửa mặt trời, ngay cả ông ta cũng chưa từng nhìn thấy loại thần liệu này.



Đúng là toàn bộ giới đổ thạch không tìm ra người thứ hai.



Hai mắt Song Tử Thần nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, lúc này, ngay cả bọn họ cũng sinh ra ý nghĩ mặc cảm.



“Ha ha…” Trước mặt mọi người, Trần Xuân Độ đột nhiên bật cười.



“Cậu cười cái gì?” Chu Cảnh nhướng mày, Trần Xuân Độ đột nhiên cười to, khiến ông ta bỗng cảm thấy bất an.



“Xem ra mọi người đều quên rồi.” Trần Xuân Độ liếc mắt nhìn chung quanh, chậm rãi mở miệng, giọng điệu bỗng trở nên khàn khàn.



Câu này của Trần Xuân Độ rất khó hiểu, nhưng không biết tại sao lại khiến Chu Cảnh không khỏi giật mình.



Không chỉ vậy, mấy người Song Tử Thần, Hoàng Kim Đồng và Trương Bảo Thành đều nhíu mày, Trần Xuân Độ khiến bọn họ cảm thấy khó hiểu.



“Cậu ta đang làm gì?” Các giám khảo còn lại hai mặt nhìn nhau, không hiểu lắm.



“Nếu đã như vậy, tôi không hóa trang nữa.” Trần Xuân Độ mỉm cười, lập tức đưa tay, gỡ mặt nạ xuống.



“Tôi, tức Long!” Trần Xuân Độ hờ hững mở miệng, âm thanh Trần Xuân Độ cũng không vang, nhưng từng chữ của anh lại cuồn cuộn như sấm truyền vào tai mỗi người.



Ầm!



Khuôn mặt bình tĩnh trầm lặng của Trần Xuân Độ lập tức xuất hiện ở trên màn hình lớn, lúc này anh mặc đồ đen khiến thân thể mềm mại của Lê Kim Huyên trên khán đài bỗng run lên, đôi mắt đẹp đột nhiên trừng lớn, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ.



Nhưng Lê Kim Huyên nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, bất giác đứng lên, muốn lao xuống khỏi khán đài.



Tô Loan Loan một tay ngăn Lê Kim Huyên lại, vội vàng liên tục khuyên nhủ: “Tổng giám đốc Lê, không nên kích động!”



“Tên này, sao anh ta lại xuất hiện ở nơi đó, rốt cuộc anh ta muốn làm gì?” Đầu óc Lê Kim Huyên lập tức mơ hồ, nổi giận khẽ quát.



Tô Loan Loan cảm thấy hết sức lúng túng, chỉ có thể nói: “Tổng giám đốc Lê, xin cô hãy tỉnh táo, Trần Xuân Độ xuất hiện ở nơi đó chắc chắn là có nguyên nhân.”



“Cô mau bảo anh ta tới đây, anh ta nào có danh tiếng gì, anh ta cho là mình là ai?” Lê Kim Huyên lo lắng nói, lúc này tổng giám đốc nữ thần, gấp như kiến bò trên chảo nóng.



“Tổng giám đốc Lê, anh ta chính là giám khảo mời riêng đó.” Tô Loan Loan rơi vào đường cùng, đành thở dài nói ra.



“Hả?” Lê Kim Huyên sững sờ, gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Trần Xuân Độ, trong đầu nổ bùm một tiếng, bỗng nhiên trở nên trống rỗng.



“Cô nói cái gì…” Lê Kim Huyên nhìn về phía Tô Loan Loan, kinh ngạc hỏi.



Tô Loan Loan nhún vai, còn Lê Kim Huyên nhìn về phía Trần Xuân Độ, cả người đều choáng váng, ngây ra như phỗng.



Hai mắt tổng giám đốc nữ thần nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, cô không thể ngờ được, Trần Xuân Độ, lại chính là giám khảo mời riêng đó.



Sao có thể như vậy chứ?



“Anh ta. . . Làm sao có thể là… giám khảo.” Ngực Lê Kim Huyên phập phồng kịch liệt, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ khó tin, trong lòng khó mà bình tĩnh được.



Khu VIP, Lê Thần Vũ bỗng đứng dậy từ chỗ ngồi, nhìn chằm chằm về phía Trần Xuân Độ, đôi mắt sâu thẳm ánh lên vẻ lạnh lùng.



“Nhĩ Đông Trần!” Tay nắm ly đế cao của Lê Thần Vũ run lên bần bật, ly rượu đột nhiên rơi xuống đất, rượu văng tung tóe khắp nơi.



Cậu chủ nhà họ Lê trước nay luôn hờ hững, tự tin, từ sau khi nhìn thấy Trần Xuân Độ xuất hiện, đã không thể tiếp tục bình tĩnh được nữa, đôi mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, toàn thân đều đang run rẩy.



Ánh mắt Lê Thần Vũ đầy kinh ngạc, khó tin, dù anh ta cũng không hề nghĩ tới, giám khảo thần bí mời riêng này. . . lại là Nhĩ Đông Trần.



“Rốt cuộc mày muốn làm cái gì?” Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, tự lẩm bẩm, gắt gao siết chặt nắm đấm, móng tay khảm sâu vào da thịt, nắm đấm của anh ta cũng đang run rẩy.
Chương 590



Trong sàn đấu, Chu Cảnh nhìn Trần Xuân Độ bình tĩnh nhưng khuôn mặt nam tính đầy quyến rũ, nhướng mày: “Long? Long là ai? Sao tôi chưa từng nghe qua?”



Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt muốn bao nhiêu đặc sắc có bấy nhiêu đặc sắc, trước đó ông ta còn nghĩ xem làm thế nào báo đáp vị giám khảo thần bí mời riêng này một chút, không có anh ta thì mình đã bị loại từ vòng thứ nhất rồi.



Nhưng sau khi biết vị giám khảo thần bí này là Trần Xuân Độ, cả người đều choáng váng, không thể duy trì bình tĩnh.



“Long. . . cậu là Long? Cậu làm sao có thể là anh ta.” Hoàng Kim Đồng bên cạnh nhìn Trần Xuân Độ, bỗng nhiên quát lớn, vẻ mặt mang theo sự kinh hãi khó tin.



Trần Xuân Độ quay đầu, nhìn lướt qua Hoàng Kim Đồng, nhếch miệng cười đầy nghiền ngẫm, từ tốn nói: “Cuối cùng có trí nhớ tốt.”



“Long…” Cơ thể Trương Bảo Thành run mạnh, ông ta trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, cuối cùng ông ta đã nhớ ta rồi, Long, đây không phải người cùng xưng thần thoại bất bại với Song Tử Thần sao. . . Lại là anh ta?



Trương Bảo Thành hô hấp dồn dập, ánh mắt nhìn về phía Trần Xuân Độ chỉ còn lại vẻ phức tạp: “Long?



Sao có thể là cậu?”



Lúc này, trong lòng Trương Bảo Thành gào thét… Mẹ kiếp, đời này nằm mơ ông ta cũng nghĩ không ra, thần thoại bất bại giới đổ thạch trong truyền thuyết, còn thần bí hơn Song Tử Thần lại là tên lưu manh mà trước đó bị ông ta nhiều lần châm chọc.



“Tôi không tin. . . Cậu sao có thể là Long. . . Không ai biết dáng vẻ Long. . . Nhất định là cậu đang giả vờ làm anh ta.” Chu Cảnh được hai giám khảo dìu, ánh mắt nhìn về phía Trần Xuân Độ tràn ngập kinh hãi, giọng điệu nói chuyện vì không có sức mà run rẩy.



Khóe miệng Trần Xuân Độ hơi nhếch lên, liếc mắt nhìn Hoàng Kim Đồng: “Có phải giả dạng hay không, ông cứ hỏi ông ta là được… Hoàng Kim Đồng, bây giờ ông có chơi có chịu, còn muốn bái sư không?”



Trần Xuân Độ nhìn về phía Hoàng Kim Đồng, giọng điệu mang theo vài phần trêu chọc, lại khiến cho Hoàng Kim Đồng kích động bỗng nhiên quỳ xuống “bịch” một tiếng.



“Quả thật là anh…” Hoàng Kim Đồng nhìn Trần Xuân Độ, trông ông không khỏi kích động, sự khiếp sợ, đồng thời khó tin và các cảm xúc phức tạp khác hiện rõ trên mặt ông, hai chân như nhũn ra, ông như không tự chủ được mà quỳ hẳn xuống trước mặt Trần Xuân Độ!



Hoàng Kim Đồng đột nhiên kích động như vậy, khiến cho những người xung quanh cảm thấy như mơ hồ không tin vào mắt mình, Hoàng Kim Đồng, có thể nói cũng là một nhân vật có tiếng trong giới đổ thạch, nhưng kết quả hiện tại trước mắt thì ông đang quỳ gối trước mặt Trần Xuân Độ như vậy, đương nhiên sẽ khiến cho mọi người xung quanh mơ hồ không biết được chuyện gì đang xảy ra, khiến cho họ không ngừng suy đoán.



Trần Xuân Độ với vẻ mặt bình tĩnh lên tiếng nói: “Không cần quỳ, cho dù là hôm nay, tôi cũng sẽ không đồng ý.”



Toàn thân Hoàng Kim Đồng run mạnh, ông nhìn Trần Xuân Độ, giọng nói có phần không bình tĩnh: “Sau trận đấu lần trước, tôi đã tốn rất nhiều công sức để tìm anh, nhưng không hề có chút tin tức gì liên quan đến anh.”



Mọi người xung quanh nghe được lời nói của Hoàng Kim Đồng, gương mặt họ càng tỏ ra tò mò kỳ lạ, họ không thể nào hiểu được, người tên Long này rốt cuộc có lai lịch như thế nào, mà có thể khiến cho Hoàng Kim Đồng tốn nhiều công sức để tìm kiếm như vậy!



Vậy mà cũng không có chút tin tức nào.



Với địa vị của Hoàng Kim Đồng trong giới đổ thạch, đương nhiên ông có rất nhiều mối quan hệ, nhưng kết quả ông tốn nhiều nguồn lực, tiền bạc và thời gian, vậy mà không hề có được chút tin tức liên quan đến Trần Xuân Độ, nhất thời Trần Xuân Độ càng khiến cho nhiều người cảm thấy tò mò hiếu kỳ.



Trần Xuân Độ khẽ nhếch mép, anh cười nhẹ, Hoàng Kim Đồng muốn tìm anh, nhưng nếu anh không muốn để Hoàng Kim Đồng tìm thấy, vậy thì làm sao Hoàng Kim Đồng có thể tìm được anh?



Cho dù là đội đặc công giỏi nhất của nước C, muốn tìm Trần Xuân Độ, e là cũng chỉ được kết quả bằng không mà thôi!



“Long… Có thật anh là Long?!” Chu Cảnh trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, sắc mặt ông như tối sầm lại, vẻ tuyệt vọng và khó tin hiện rõ trên gương mặt ông!



Đương nhiên Hoàng Kim Đồng không thể nào nhận lầm người được, với phản ứng của Hoàng Kim Đồng, đủ để khiến cho rất nhiều người tin phục rằng, Trần Xuân Độ, chính là một thần thoại bất bại khác trong giới đổ thạch!



“Long…” Song Tử Thần thầm rùng mình trong lòng, hai ông lộ rõ vẻ bất ngờ trên mặt, nếu như nói trước đó họ vẫn còn nghi ngờ đối với Trần Xuân Độ, thì giây phút này đây, họ hoàn toàn choáng váng với những gì diễn ra trước mắt!



Trần Xuân Độ, hoàn toàn thuộc đẳng cấp ngang hàng với họ!



Mà còn Trương Bảo Thành, đầu óc ông như quay cuồng, ông không cách nào chấp nhận được người đàn ông trước mặt này, người mà trước đây luôn bị ông khinh thường, rốt cuộc lại là thần thoại bất bại trong giới đổ thạch!



Trong thời gian quá ngắn, mọi chuyện đảo ngược quá nhanh, không một ai có thể chấp nhận được sự thật! Chu Cảnh thở gấp, ông nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ trước mặt mình, người đó không ai khác chính là Long, thần thoại bất bại của giới đổ thạch, rốt cuộc ông đã làm gì, ông còn dám nói những lời khoa trương cực độ trước mặt thần thoại bất bại của giới đổ thạch, đã vậy còn khinh thường cười chê Long!



Lúc này Chu Cảnh như chết trân, nếu ông biết từ sớm, biết Trần Xuân Độ chính là … Long, thần thoại bất bại, có đánh chết ông cũng không đến đây!



Này không khác gì là múa rìu qua mắt thợ, trước đây Long chấn động cả giới đổ thạch, nhưng vì sự việc đã quá lâu, có nhiều người cũng đã quên mất chuyện đó, ngược lại họ chỉ nhớ sau này người thường xuyên xuất hiện, đó là Song Tử Thần, nhưng Chu Cảnh đã sống hơn nữa đời người, đương nhiên không thể nào quên được, ông còn nhớ rất rõ những thần bí của Long hơn xa Song Tử Thần!



sao lửa mặt trời… bạc chìm ngàn năm, những thần liệu quý hiếm này đến cả Song Tử Thần cũng không biết rõ, nhưng Long thì biết rõ như lòng bàn tay, chỉ với điểm này thôi thì Long đã bỏ xa Song Tử Thần rồi!



“Thì ra là anh ta!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom