• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 445

Chương 445


Là chịu khuất phục sao? Trương Bảo Thành chấp nhận cá cược thì chấp nhận thua, lẽ nào là chịu khuất phục trước Trần Xuân Độ?


Trong đôi mắt của rất nhiều khách mời hiện lên sự ngạc nhiên, nghi ngờ, không dám chắc, trong lòng lại hiện ra các loại phán đoán, bọn họ không biết rõ rốt cuộc giữa Trần Xuân Độ và Trương Bảo Thành đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ không ngờ, Trương Bảo Thành đã là một thế hệ bậc thầy, đối mặt với Trần Xuân Độ lại hoàn toàn mất đi thái độ kiêu kỳ, hoàn toàn không có phong độ của hội trưởng hiệp hội đổ thạch trước đây!


…..


Trong lúc đám người đang ồn ào, vô số người kinh ngạc không thôi, cách đó không xa, một bóng người anh tuấn, tiêu sái đang đi về chỗ Trần Xuân Độ.


Bóng dáng kia, ngọc thụ lâm phong, ôn nhu như ngọc, mà đôi mắt của anh ta lại thâm thúy như bầu trời sao, dường như có một ma lực kỳ lạ, khiến mọi người không chỉ nhìn mà dường như cả tâm trí đều muốn chìm sâu vào đó.


Mỗi bước chân của anh ta, nhịp bước ổn định, khả năng kiểm soát khoảng cách các bước có thể gọi là tinh tế, dường như bất kỳ sự biến hóa nhỏ nào của sự vật đều bị anh ta nắm chắc.


Mà bóng dáng này được mấy người đàn ông vóc dáng cao to, mình hổ thân gấu vây chặt xung quanh, vẻ mặt lạnh lùng, hung dữ, vây chặt xung quanh bóng dáng kia, tất cả sự thay đổi ở xung quanh, đều bị bọn họ thu vào trong mắt.


Đột nhiên, một bóng người ngẩng đầu lên, giọng nói trầm thấp, nói: “Cậu Lê, phía trước có người tụ tập, tôi đi xem một chút trước, đề phòng nguy hiểm.” Giọng một người đàn ông vừa dứt, đã bước bước lên đi về phía bên này.


Mà anh ta vừa đi, vẫn chưa đi được mấy bước, đã nghe thấy giọng nói thâm thúy của Lê Thần Vũ: “Không cần, nơi này, sẽ không có nguy hiểm gì, mấy người các ngươi đi nhất định sẽ khiến người khác khiếp sợ.”


Lê Thần Vũ nói, bước chân của bóng người kia dừng lại, sau khi nghe thấy giọng nói của Lê Thần Vũ, cung kính lui xuống.


“Mấy người đi theo sau tôi, bảo vệ hai vị tiền bối, một mình tôi đi xem thế nào.” Lê Thần Vũ thờ ơ lên tiếng, nhìn hai ông già ở phía sau, lộ ra một nụ cười cung kính, ôn hòa: “Hai vị tiền bối, nếu như buồn chán có thể đi dạo xung quanh.”


Một ông già trong số đó lắc đầu, nói: “Chúng tôi đến đây theo lời mời của Lê Thần đại nhân, chính là giúp cậu đứng vị trí cao nhất ở đây, dựa vào đó làm rạng danh Yên Kinh, Chung Cực Tam Đao chính là nơi tốt nhất, số người lúc nãy đã lấy được Chung Cực Tam Đao, ở đây cũng không có ý kiến gì, thảo luận đổ thạch, chất lượng đá thô ở đây quá kém, ngoại trừ Chung Cực Tam Đao còn có chút thú vị.”


Sau đó, một ông già tiếp lời: “Không sai, Chung Cực Tam Đao tập trung tinh túy của đại hội đổ thạch, chỉ có Chung Cực Tam Đao, hội nghị triển lãm mới lấy ra được vật quý được cất giấu, để cho người tham gia trận đấu so tài, những thứ rác rưởi này, còn chưa lọt vào mắt của chúng ta.”


Lê Thần Vũ gật đầu: “Vậy hai vị đợi tôi một lát, tôi đi một lát rồi sẽ về.”


Sau khi Lê Thần Vũ đến gần đám người, đúng lúc nhìn thấy Trương Bảo Thành đang nói với Trần Xuân Độ.


Sau khi Lê Thần Vũ nghe thấy Trương Bảo Thành nói, trước tiên hơi sững sờ, sau đó khóe miệng lại cong lên, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ càng thâm thúy.


Trong bầu không khí tĩnh lặng, Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào Trương Bảo Thành, lắc đầu, trong lời nói lạnh lùng thêm chút mỉa mai: “Đây là bí mật của tôi, dựa vào cái gì tôi phải nói với ông?”


Trương Bảo Thành mở miệng, cuối cùng không nói gì nữa, ông ta lúc này đã không còn sự hăng hái lúc trước, ngược lại trông càng giống như một ông già thất lạc.


Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài đám người xuất hiện một trận ồn ào!


Đại hội đổ thạch, trong phòng làm việc, ông già đứng trước bàn làm việc, có phải nhìn về phía chiếc ghế dành cho ông chủ đang quay lưng lại với mình, ánh mắt lộ ra sự cung kính.


Đây là chiếc ghế dành cho ông chủ của mình, bản thân là chủ nhân của phòng làm việc này, bây giờ, người làm chủ là người đó, đang cẩn thận, thận trọng chờ đợi, bởi vì người đang ngồi trên chiếc ghế dành cho ông chủ kia là một sự tồn tại rất mạnh mà bản thân không thể chống lại được.


Ông già đứng trước chiếc ghế dành cho ông chủ rất lâu, ông ta vẫn không thể nhìn thấy khuôn mặt Kinh kia, ông ta rất tò mò Kinh ở sau ghế, mặt hướng ra khung cảnh thành phố bên ngoài cửa sổ, rốt cuộc là vẻ mặt như thế nào, trong lòng rốt cuộc đang nghĩ cái gì.


Ông ta rất tò mò, loại người có đẳng cấp như Kinh lại vì một Trần Xuân Độ mà đích thân đến đây.


Sau khi Kinh ngồi trên chiếc ghế dành cho ông chủ, chiếc ghế dành cho ông chủ vẫn chưa di chuyển, tư thế ngồi của Kinh cũng không có bất kỳ sự thay đổi nào, từ sau khi Kinh ngồi xuống, giống như điêu khắc vậy, thậm chí chiếc ghế dành cho ông chủ cũng không hề di chuyển, hoàn cảnh, yên tĩnh đến đáng sợ.


Thậm chí ngay cả lúc này, dường như bất động, không biết qua bao lâu, đột nhiên bên ngoài phòng làm việc, có một người hùng hùng hổ hổ đi vào, đi đến trước mặt ông già, nói: “Hội trưởng, chúng ta tìm được người kia rồi?”


Trong lòng ông già khẽ động, nhìn nhân viên ở hội nghị triển lãm, hỏi: “Ở đâu?”


“Khu đổ cao cấp, chúng tôi vừa phát hiện, anh ta dùng đá thô đấu giá được, ở khu vực đổ cao cấp làm một cuộc đấu giá, kiếm tiền một các trắng trợn, đến bây giờ hình như đã kiếm được 450 tỷ!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom