• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (103 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 5019-5020

Chỉ là không thể so sánh với kích thước của Tử Cấm thành ở Yến Kinh, đại khái chỉ có kích thước bằng 1/10 Tử Cấm thành.

Nhưng Chu gia có thể tiếp tục sống ở nơi này, thực sự đã cho thấy, Ninh gia coi trọng Chu gia, cùng thế lực kinh khủng của Chu gia.

Tuy nhiên, Bùi nguyên Minh nghĩ lại thì cũng thấy bình thường, tổ tiên của Ẩn Thế Chu gia là Nguyệt Vương Triều, là Hán triều cuối cùng của Đại Hạ.

Trong bối cảnh này, có vẻ như Ninh gia ngầm thừa nhận, Ẩn Thế Chu Gia sống ở chỗ này, dường như cũng là đương nhiên.

Chẳng mấy chốc, xe dừng lại ở cổng một biệt viện trông thật tinh tế.

Nơi này chiếm diện tích rất lớn, nhìn đâu cũng thấy tường đỏ, ngói đỏ.

Cửa xe vừa mở ra, Bùi nguyên Minh chậm rãi đi ra ngoài, liếc mắt nhìn về phía toà nhà đã từng hoàng cung, hơi nhíu mày.

Nơi này không có tà khí, cũng không có vận rủi.

Có một loại dáng vẻ già nua.

Dường như có một luồng khí tức cực kỳ cường thịnh, đã từng xuất hiện ở nơi này, nhưng nó gần như đã trôi qua rồi.

Nhưng cho dù chỉ còn lại dấu vết già nua, vẫn có thể chống đỡ được địa vị vững chắc của Ẩn Thế Chu gia, người đứng đầu Lục gia ẩn thế.

Nhưng mà, một khi chút khí tức còn sót lại này tiêu tán, e rằng Chu gia …

Bùi nguyên Minh khẽ nhíu mày, lúc này cũng không nói gì.

Rốt cuộc, anh vẫn chưa tìm ra lý do, tại sao luồng khí tức này lại muốn bị tiêu tán.

Chu Quảng Lộc lúc này mới xuống xe, sau khi ra hiệu cho mấy người mặc sắc phục súng ống đầy đủ ở hai bên cửa, mới cùng Bùi nguyên Minh bước vào.

Sân riêng này không rộng rãi, nhưng lại có chín khúc cua mười tám khúc rẽ, có thể nói là vô cùng tinh xảo.

Khắp nơi có thể nhìn thấy đá Thọ Sơn, đá Thái Hồ và các đồ trang trí khác, khiến toàn bộ biệt viện, trông giống như khí tượng Hoàng gia.

Trên đường đi, có thể thấy rất nhiều thủ vệ, những người này về cơ bản là ẩn trong bóng tối của tòa nhà, thần sắc lạnh lùng nhìn chăm chú lên người đi ngang qua.

Bùi nguyên Minh liếc mắt nhìn vài lần, anh biết những người này không chỉ có võ công cao cường, sử dụng súng ống hiện đại cũng đến mức tột cùng.

Có thể nuôi nhiều cao thủ như vậy, thực lực của Ẩn Thế Chu gia hiển nhiên có thể thấy được.

Rất nhanh, Chu Quảng Lộc đưa Bùi nguyên Minh đến bờ ao cá ở chính giữa biệt viện.

Nắng ấm nơi này ôn hòa, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy tâm tình dễ chịu.

Và trên hành lang ở bờ ao cá, có một cái đình nhỏ.

Lúc này, có một người đang đứng chắp tay, trên tay cầm một ít mồi câu, ngẫu nhiên ném ra ngoài, lại làm cho bên trong ao cá, cá chép kim sắc tranh nhau chen lấn nhảy lên.
Có vẻ như hành động cho cá ăn đơn giản này, là thú tiêu khiển duy nhất mà người này có khi rảnh rỗi.

Bùi nguyên Minh khẽ nheo mắt, liền nhìn ra, người này tuy rằng đã có tuổi , ít nhất cũng đã 60 tuổi, nhưng trên thân vẫn mang theo một cỗ khí tức khó tả.

Rõ ràng, ông ta hẳn là người đứng đầu phủ Kim Lăng, gia chủ Ẩn Thế Chu gia, Chu Hồng Trinh!

Mà vị này, trên thân mang theo một loại khí thế khó tả, không cần nhìn ấn đường của ông ấy, Bùi nguyên Minh đều có thể nhìn ra, quan vận gia thân của ông ấy, khí thế phi phàm.

Căn bản cũng không phải là Chu Quảng Lộc cùng Chu Hướng Võ hai Huynh Đệ, có thể sánh được.

Lúc này, Chu Quảng Lộc đợi đến khi Chu Hồng Trinh cho cá ăn hết mồi trong tay, mới đi về phía trước, cung kính nói: “Cha, Bùi đại sư tới rồi.”

Hồi báo xong, Chu Quảng Lộc nhìn về phía Bùi nguyên Minh ra hiệu, ánh mắt anh ta hi vọng, Bùi nguyên Minh sẽ cho chút mặt mũi.

Bùi nguyên Minh im lặng cười, tiến lên: ” Vãn bối Bùi nguyên Minh, xin vấn an Chu Lão…”

Không đợi Bùi nguyên Minh nói xong, Chu Hồng Trinh đã nhàn nhạt quay đầu, liếc Bùi nguyên Minh một chút.

” Tiểu tử, Phong Thủy tướng thuật của cậu, xem ra không được tốt lắm…”

Bùi nguyên Minh hơi sững người: “Không tốt sao?”

Trong lòng của anh, thầm hô Chu Hồng Trinh thực bá đạo, dù sao Phong Thủy thuật của anh, quả thật là không được tốt.

Cái mà anh biết, là giết người, không phải Phong Thủy thuật.

Chu Quảng Lộc sửng sốt: “Cha, cha không thể nói như vậy, Phong Thủy tướng thuật của Bùi nguyên Minh, có thể xưng là đệ nhất Kim Lăng…”

Chu Hồng Trinh lạnh lùng nói: ” Làm việc lo trước lo sau, sợ đầu sợ đuôi, lại muốn làm chuyện kinh thiên động địa, nhưng lại sợ phiền phức sau đó…”

” Liền đối thủ khí vận như thế nào, mình có nên trêu chọc hay không, cũng nhìn không ra…”

“Người như vậy, thật là thầy phong thủy được sao?”

Nói đến đây, Chu Hồng Trinh mặt không giận tự uy, nhàn nhạt nhìn xem Bùi nguyên Minh, nhẹ nói: “Cho nên, cậu có tư cách gì đến Chu gia chúng ta, nhìn Phong Thủy cho Chu gia chúng ta?”

Bùi nguyên Minh hơi sững sờ, rất nhanh liền hiểu ra.

Mình trên đường tới đây, e rằng Chu Hồng Trinh, đã để người đem chuyện của mình làm, điều tra rõ rõ ràng ràng.

Mà tại trong mắt vị thượng vị giả này, mình không đủ mạnh mẽ để hành động, và mình không đủ quyết đoán, cho nên đối phương chướng mắt mình.

“Ngay cả việc nhỏ này, cũng không thể làm tốt…”

Chu Hồng Trinh chắp hai tay sau lưng, thần sắc đạm mạc nhìn Bùi nguyên Minh.
1655002311383.png

“Giáo dục hắn, không phải dễ dàng hơn sao, đánh tan mất khí tức của đối phương, đợi đến khi khí tức gần như khai thông, rồi mới ra tay chặt đứt rễ, chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?”

” Người nhìn Phong Thủy, nên thật tốt hướng dẫn mọi chuyện, có thể cải tạo đối phương…”

“Những kẻ giỏi mưu lược, cũng đều quen thuộc lấy ít thắng nhiều …”

Bùi nguyên Minh nói đến đây.

“Tôi cảm thấy, có người, có thế, vẫn không xứng để tôi toàn lực ra tay.”

” Tùy ý ra tay, tiện tay bố cục là được.”

Bùi nguyên Minh thờ ơ nói, nhưng là ăn miếng trả miếng với Chu Hồng Trinh, đồng thời trong lòng có một cỗ tự tin khó tả.

“Cậu thật sự tự tin, có thể khống chế toàn cục diện, chỉ bằng một chút thủ đoạn như vậy sao?”

Trên mặt Chu Hồng Trinh nở nụ cười tự tiếu phi tiếu.

” Trong mắt của ta, cậu chính là lo trước lo sau, thiếu quyết đoán…”

Chu Quảng Lộc nghe được Bùi nguyên Minh cùng Chu Hồng Trinh, đấu trí với nhau, trong lòng sớm nhớ lại, hai người là đang nói tới Kim Trạch Tuấn.

Anh ta chỉ là có chút tò mò, Kim Trạch Tuấn dù trâu như vậy, cũng không có tư cách để lọt vào trong mắt phụ thân nhà mình mới đúng.

Thậm chí ngay cả một nhân vật như Kim Tuấn Anh, bố mình cũng không để vào mắt.

Chỉ là Kim Gia nhị thiếu, có tư cách gì để phụ thân mình chú ý, nhắc tới như vậy?

Bất quá, Chu Quảng Lộc cũng là người thông minh, mặc dù xem không hiểu, nghe không hiểu, nhưng lúc này cũng yên lặng chờ đợi, chuẩn bị xem hai người bọn họ, rốt cuộc có thể nói cái gì.

Cảm nhận cái nhìn tò mò của Chu Quảng Lộc, và cảm nhận được Chu Hồng Trinh nhẹ như mây gió.

Bùi nguyên Minh biết. nếu không giải thích rõ ràng chuyện này, e rằng mình thật sự không đủ tư cách ra tay.

“Kim Trạch Tuấn, cho dù kinh người, chẳng qua chỉ là Kim gia nhị thiếu gia!”

“Trong thế hệ trẻ Kim Gia Kim Lăng, chỉ có Kim Tuấn Anh mới có thể nói chuyện.”

Bùi nguyên Minh cũng không có giấu diếm.

“Bởi vì Kim Tuấn Anh, không chỉ là trực hệ của Kim gia, mà thiên phú lại dị bẩm, võ đạo siêu phàm.”

“Trọng yếu nhất, hắn bị nghi ngờ là nhân vật mấu chốt nhất của Trường Sinh Điện tại Kim Lăng.”

“Tôi đối phó với hắn, có chút phiền phức.”

“Sở dĩ tôi thả Kim Trạch Tuấn, tôi cũng đặc biệt cho hắn biết các mối liên hệ, võ đạo của tôi.”

“Tôi chỉ muốn hắn biết rằng, trong thế hệ trẻ của Kim Lăng, không có mấy người có thể hạ được Kim Tuấn Anh.”

“Nhưng tôi, chắc chắn là một trong số ít đó!”

” Chỉ cần hắn muốn thượng vị, hắn nhất định sẽ cung cấp đầy đủ tư liệu cùng thông tin cho tôi “
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom