• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (98 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 4332-4337

Ông ấy có quá nhiều chuyện muốn bàn giao.

Ông ấy, thà dùng thời gian còn lại, để bàn giao những chuyện này.

Trương Thiên Chính nghe vậy cười khổ một tiếng, nói: “Lão Hình, lấy quan hệ của ta và ngươi mà nói, căn bản không cần phải nói những lời này.”

” Ta không có cách nào cứu ngươi, thế nào có thể thu tiền?”

Hình Lam chưa từ bỏ ý định nói: “Trương gia gia, chẳng lẽ ngài, liền không có cách nào nâng cao xác suất thành công sao?”

“Ngài là một đại sư Phong Thủy đứng đầu cả nước!”

“Tỉ lệ thành công thật sự không cao, ta chỉ có thể thử một chút, xem thứ gì trong cơ thể Lão Hình, hoặc cái gì ở bên người hắn, là nguồn gốc của Âm Khí.”

Trương Thiên Chính thở dài.

“Nhưng những thứ này, khảo nghiệm không nổi!”

“Nếu cố gắng, nguồn Âm Khí có thể bộc phát trực tiếp.”

“Và ta nghi ngờ có ít nhất năm nơi có nguồn Âm Khí, vì vậy xác suất thực sự chỉ là 20-30% …”

” Hoặc là, mạo hiểm thử nhìn một chút, hoặc ngươi thực sự phải chờ chết…”

Nghe Trương Thiên Chính nói, Hình Lam im lặng.

Lúc này Bùi Nguyên Minh mới đứng ra, thản nhiên nói: “Hình Lão gia, nếu ngài có thể tin tưởng tôi, một giang hồ dối trá, tôi có thể giúp ngài xử lý, thấy như thế nào?”

“Và tôi có thể nói với ngài, tỷ lệ thành công rất cao!”

Hình Lam vô cùng tức giận khi nghe điều này: “Con trai hư, ngươi đừng làm phiền nữa được hay không?”

“Ngay cả Trương gia gia cũng không nắm chắc, ngươi nói lung tung cái gì?”

” Xác suất thành công rất cao?”

Trương Thiên Chính nghe được Bùi Nguyên Minh nói vậy, lập tức khịt mũi coi thường.

” Tiểu hữu, không phải ta muốn đánh vào mặt ngươi!”

” Mà ngươi ở đâu ra lòng tự tin, nói ngươi xuất thủ, xác suất thành công rất cao?”

” Tới tới tới, ngươi trước tiên nói xem, ngươi học được từ đâu, Long Hổ Sơn hay là Mao Sơn, sau đó ta có thể biết ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!”

“Nói thật, cho dù ngươi đi theo Trương Thiên sư từ Long Hổ Sơn, cũng không thể tăng tỷ lệ thành công của chuyện này.”

Bùi Nguyên Minh lúc này liếc nhìn Hình Hoàng Ích, ấn đường của ông ta đen kịt, hắc khí gần như là rõ ràng, dưới hoàn cảnh như vậy, ông ấy mỗi ngày nhận tra tấn, khẳng định không nhỏ.

Không thể ngủ mỗi đêm, là điều cơ bản nhất.

Và mỗi khi không thể kìm lại, và gần như chìm vào giấc ngủ, ông ta có thể sẽ bị đánh thức bởi những cơn ác mộng.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, ông ấy thực sự chỉ có thể trụ được nửa tháng.

Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh trong lòng có chút thương hại.

Ánh mắt của anh rơi vào Trương Thiên Chính, nhẹ giọng nói: “Ta không phải thầy Phong Thủy, cư nhiên không có cái gì gọi là sư phụ.”

4332-phu-dai-gia.jpg



“Đánh giá vết chai dày trên tay trái, Tu luyện kiếm pháp tay trái của ngươi, có lẽ mạnh hơn nhiều cao thủ trên giang hồ, đúng không?”

“Hơn nữa, trên ngực của ngươi, hẳn là có một vết thương xuyên thấu. Đó là vết thương ngươi phải chịu khi cùng người đấu pháp, để lại di chứng nặng nề…”

“Mỗi đêm trăng tròn, ngươi sẽ đau khổ khó nhịn, đây chính là ngươi nguyên nhân cần bế quan…”

“Tuy rằng bây giờ, ngươi gần như kìm nén được cơn đau vào đêm trăng tròn này, nhưng cũng đã khiến cho thực lực của ngươi hao tổn nghiêm trọng. Ta sợ rằng, ngươi còn không có thực lực bằng 70% thời kỳ đỉnh cao, đúng không?”

Bùi Nguyên Minh nói hết về tình trạng trên thân của Trương Thiên Chính trong một hơi.

Vẻ mặt của Trương Thiên Chính cứng đờ.

Ông ta không tin nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, khóe miệng khô khốc: “Ngươi, làm sao ngươi biết…”

Hình Hoàng Ích và những người khác cũng sửng sốt.

Hình Lam càng thêm kinh ngạc: “Trương gia gia, ngài thật sự là cao thủ giang hồ sao? Còn bị thương khi chống lại người khác sao?”

“Tại sao tôi chưa nghe ngài nói bao giờ?”

Trương Thiên Chính mí mắt giật giật vài cái, sau đó khó khăn gật đầu.

Đao pháp tay trái liền không nói.

Đấu pháp là thời điểm một năm trước, mà lại mười phần bí ẩn, ông ta cùng một nhân vật thần bí sau khi giao thủ, liền bị trọng thương.

Sau đó, Trương Thiên Chính nghĩ rất nhiều cách, nhưng đều không giải quyết được.

Đối với địa vị và thân phận của ông ta, không có cách nào nhờ người ngoài giúp đỡ.

Cho nên chuyện đấu pháp bị thương, Trương Thiên Chính liền liệt thành điều cơ mật bậc nhất của mình, ngay cả đệ tử thân tín nhất của ông ta cũng không biết.

Cho nên, Bùi Nguyên Minh điểm phá công khai, ông ta hơi có chút giật mình.

Chẳng lẽ tiểu gia hỏa này, thật sự có mấy phần bản lĩnh sao?

Nghĩ đến đây, Trương Thiên Chính hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Bùi tiểu hữu có thể nhìn thấu tình huống của ta, cho thấy cậu ta thật sự có mấy phần bản lĩnh.”

” Mà bản lĩnh này, nói không chừng ở trên ta.”

” Chỉ có điều, thuật giết người này, làm sao cứu được người bị tổn thương bởi Phong Thủy? Cũng xin Bùi Tiểu Huynh đệ chỉ điểm một chút.”

Tuy rằng Trương Thiên Chính, có biểu hiện thỉnh giáo, nhưng Bùi Nguyên Minh rất rõ ràng, Trương Thiên Chính nhìn như chịu thua, nhưng nếu như mình không đem sự tình nói rõ ràng, ông ta sẽ không để cho tự mình ra tay.

Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: ” Cái gọi là thuật giết người, bao hàm toàn diện.”

” Võ thuật có thể giết người.”
” Độc thuật có thể giết người.”
” Y thuật có thể giết người.”
” Phong Thủy tướng thuật, tự nhiên cũng có thể giết người.”
“Ví dụ, ta bây giờ có thể dễ dàng nhìn ra, nguồn gốc của Âm Khí trong cơ thể Hình Lão ở nơi nào.”
” Chỉ cần ta ngay lập tức lấy ra, nó sẽ bị phá hủy.”
“Vậy tự nhiên sẽ không tổn hại đến tính mạng của Hình Lão.”
“Ngươi biết nguồn gốc của Âm Khí ở nơi nào sao?” Trương Thiên Chính sửng sốt, hiển nhiên là không tin.
Mình đã sử dụng rất nhiều thiết bị của Đạo gia, và kết quả là có bốn hoặc năm chỗ nghi ngờ.
Bùi Nguyên Minh chẳng qua dùng mắt nhìn một chút, liền có thể xác định nguồn gốc của Âm Khí ở đâu sao?
Làm sao có thể chứ?”
Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Nếu ta không nhầm, Trương đại sư Ngươi, đoán nguồn gốc của âm khí trong cơ thể Hình Lão, hẳn là cửu nhãn Thiên Châu đeo trên ngực, tay trái đeo nhẫn ngọc thạch, thiết bị hỗ trợ tim trong ngực, răng giả trong miệng cùng đinh thép nơi bàn chân trái. ”
” Ta nói không sai chứ?”
Trương Thiên Chính lần này thực sự kinh ngạc, ông một vẻ kinh động như gặp nguoif trời: ” Bùi Huynh đệ, đạo hạnh của cậu thật cao vô cùng!”
“Ta đã vất vả rất lâu, mới xác định được những nơi này, nhưng cậu chỉ cần liếc mắt một cái, là có thể xác định!”
Nói xong, ông ta hít sâu một hơi, nhìn Hình Hoàng Ích và Hình Lam nghiêm túc nói: “Lão Hình, Lam nhi, ta nghĩ có thể tin tưởng Bùi Thiếu một lần.”
Tạ Mộng Dao một mực an tĩnh, giờ phút này cũng lên tiếng: “Đúng vậy, Bùi Nguyên Minh thật có năng lực.”
“Tôi chỉ nghe nói, anh ấy xử lý chuyện của Nghiêm Dao dễ như trở bàn tay, cho nên tôi mời anh ấy đến đây.”
“Chuyện của Nghiêm Dao sao?”
Rõ ràng, Nghiêm Dao ít nhiều cũng là một đại nhân vật, Hình Hoàng Ích mấy ngày nay, cũng nghe nói qua trải nghiệm kỳ quái của hắn.
Vốn dĩ Hình Hoàng Ích, cũng định hỏi Nghiêm Dao, đã thuê Đại Thần giải quyết vấn đề ở nơi nào, nghĩ không ra, người đã được mời đến trước mặt.
Nghĩ đến đây, Hình Hoàng Ích liền đứng thẳng người, chắp tay với Bùi Nguyên Minh, nói: “Bùi Thiếu, cháu gái ta không hiểu chuyện, ta trước thay tôn nữ xin lỗi cậu.”
“Hơn nữa, cậu nói tỷ lệ thành công cao, thỉnh cầu Bùi Thiếu ra tay, giúp ta giải quyết.”
” Sống hay chết, ta đều chấp nhận.”
4334-phu-dai-gia.jpg

Vì vậy, tuy rằng Hình Hoàng Ích trong đầu, vẫn có phần nghi vấn phương pháp của Bùi Nguyên Minh.
Nhưng so với Trương Thiên Chính xác suất 20-30%, Bùi Nguyên Minh xác suất rất cao, điều này càng khiến ông muốn thử.
“Hình Lão nghiêm trọng rồi.”
Bùi Nguyên Minh vốn dĩ muốn rời đi, nhưng nhìn thấy bộ dạng đau đớn của Hình Hoàng Ích, trong lòng lại nổi lên sự trắc ẩn.
Rốt cuộc, thái độ của lão nhân gia vẫn rất tốt.
Hình Lam vẫn không muốn tin, cô nói trong tiềm thức: “Ông ơi, gia hỏa này…”
” Hình tiểu thư!”
Bùi Nguyên Minh ánh mắt lạnh lùng, ngắt lời Hình Lam.
“Ngươi không tin ta có thể cứu người, vậy hôm nay chúng ta đánh cuộc xem sao?”
“Nếu hôm nay, ta không giải quyết được chuyện của ông nội ngươi, vậy ta liền bò từ nhà các ngươi bò đi.”
“Nhưng, nếu ta giải quyết đuọc vấn đề, ta không muốn một nửa giá trị tài sản ròng của ngươi.”
“Ta chỉ có một yêu cầu, đó là trong ba năm tới, ngươi làm người hầu của ta.”
“Ngươi phải giặt giũ nấu ăn cho ta, dọn dẹp nhà vệ sinh, ngày nào cũng phải gọi ta là chủ nhân…”
” Như thế nào? Hình đại tiểu thư, ngươi có dám cùng ta đánh cược hay không?”
Khuôn mặt xinh xắn của Hình Lam thay đổi: “Bùi Nguyên Minh, ngươi muốn làm càn!”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: ” Thế nào? Ngươi cảm thấy ta là một giang hồ phiến tử, một tên lừa đảo, hiện tại còn sợ ta hay sao?”
“Trận đánh cuộc này, đối với ngươi mà nói, thế nào đều không lỗ?”
“Thắng, ngươi có thể xem chuyện cười của ta, để chứng minh Hỏa Nhãn Kim Tinh của ngươi.”
“Nếu như thua, ngươi chỉ là hầu gái ba năm, gọi ta là chủ nhân ba năm, nhưng là ông nội ngươi, có thể trốn qua một kiếp.”
Rõ ràng là Bùi Nguyên Minh, đã sẵn sàng giết chết nhuệ khí của Hình Lam.
Bằng không mà nói, bị người mở miệng phiến tử, ngậm miệng lừa đảo, anh cũng có chút khó chịu.
Hình Lam nhìn thấy dáng vẻ khiêu khích của Bùi Nguyên Minh, nàng cơ hồ một hơi cắn nát hàm răng.
Sau đó nàng nghiến răng nói: “Được, ta cùng ngươi đánh cuộc!”
“Trương đại sư và Mạnh Dao tỷ làm công chứng viên!”
“Nếu ta thua, ta sẽ là hầu gái của ngươi!”
“Tốt!”

Xác định trận cược, Bùi Nguyên Minh cũng không nói nhảm.

Anh một bước tiến lên, trực tiếp trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, anh một tay giật cửu nhãn Thiên Châu ra khỏi ngực Hình Hoàng Ích.

Sau đó, anh hướng về phía Hình Lam mỉm cười, nói:” Chuẩn bị gọi chủ nhân đi!”

Khi giọng nói rơi xuống, Bùi Nguyên Minh lui về phía sau ba bước, sau đó siết chặt tay phải của mình.

Liền nghe được “Drop” một tiếng, cửu nhãn Thiên Châu liền vỡ thành hai mảnh.

Cùng lúc đó, một luồng hắc khí, có thể nhìn thấy bằng mắt thường nháy mắt gào thét mà ra, như thể nó sắp quét về phía Hình Hoàng Ích.

Bùi Nguyên Minh nhanh chóng cắn nát ngón trỏ trái, sau đó một giọt máu tươi vung ra ngoài.

“Sneez—”

Như khí dầu đông đặc gặp mỏ hàn nóng, hắc khí vừa gào thét mà ra, lập tức biến thành khói trắng, liền tan biến vào hư không.

Chỉ có một mùi hôi thối tỏa ra.

“Trời ạ! Làm sao lại có hắc khí, trong cửu nhãn Thiên Châu đó như vậy?”

“Chẳng lẽ đây là nguồn gốc của cái gọi là Âm Khí?”

“Nhưng cửu nhãn Thiên Châu, là thánh vật của Phật giáo, làm sao lại có Âm Khí trong đó?”

Hơn chục người trong căn phòng xì xào bàn tán, tất cả đều nhìn cảnh tượng này với vẻ không thể tin được.

“Thịch!”

Bùi Nguyên Minh không nói nhảm, mà lại nặn ra một giọt máu, rồi ấn thẳng lên giữa lông mày Hình Hoàng Ích.

Ngay sau đó, nhìn thấy luồng khí đen quanh lông mày Hình Hoàng Ích, mờ dần với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

“Biến.”

Bấm xong giọt máu này, Bùi Nguyên Minh phủi tay, nhẹ nói: “Vấn đề đã giải quyết xong.”

“Hình Lão, ngài nhớ không được lau máu trên lông mày trong vòng 24 giờ.”

“Hai mươi bốn giờ sau, ngài sẽ có thể trở lại bình thường.”

Nghe Bùi Nguyên Minh nói, nhìn xem sắc mặt gia gia mình, chuyển biến tốt đẹp, khuôn mặt xinh đẹp của Hình Lam, bỗng trở nên xấu hổ và kích động.

Tạ Mộng Dao cũng cười khẽ nói: ” Thúc, thúc hiện tại cảm thấy thế nào?”

Hình Hoàng Ích có biểu cảm như đang nằm mơ.

Sau một vài phút, ông ta mang theo mấy phần nghĩ mà sợ lắc đầu, sau một khắc ông mừng rỡ như muốn phát điên.

“Không còn nặng nữa, không còn cảm giác như bị khối sắt nhét vào đầu nữa.”

“Cả người nhẹ nhõm hơn rất nhiều!”

“Và ta thực sự cảm giác muốn ngủ.”

Khi ông ta nói điều này, Hình Hoàng Ích trông rất thoải mái.

4336-phu-dai-gia.jpg

“Cửu nhãn Thiên Châu này, là thánh vật của Phật giáo ở Tây Tạng, trên thế giới không có nhiều.”

“Làm thế nào có thể có Âm Khí trong đó? Và nó lại trở thành nguồn gốc của Âm Khí?”

Hình Hoàng Ích cũng nhìn lại, vẻ mặt cổ quái.

Ông thế nào cũng không nghĩ đến, thứ này sẽ là cái gì âm khí.

Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn cửu nhãn Thiên Châu bị vỡ thành hai mảnh trên mặt đất, khẽ mỉm cười nói: “Nếu tôi không nhầm, Hình Lão trước đây có triệu chứng mất ngủ, sau đó ông tìm tới cửu nhãn Thiên Châu này, chỉ để được giúp đỡ của thánh vật Phật giáo, trọ giúp ngưng thần dễ ngủ? ”

“Đúng vậy, chất lượng giấc ngủ trước đây của ta rất kém. ba ngày khả năng chỉ có một ngày ngủ được.”

“Sau này một vị đại sư nói với ta rằng, nguyên nhân khiến ta có giấc ngủ kém, là do Hình gia chúng ta, đã kinh doanh đồ cổ Văn Ngoạn trong nhiều năm.”

“Ta đã tiếp xúc với những thứ này rất nhiều năm, chắc chắn sẽ có khí dư thừa trong cơ thể, ảnh hưởng đến giấc ngủ.”

“Đó là lý do tại sao, đại sư đề nghị ta, nên tìm một thánh vật của Phật giáo để mang theo, nhưng ta không thể nghĩ ra được …”

Nói đến đây, Hình Hoàng Ích sắc mặt kỳ quái.

Vị đại sư mà ông ta tìm kiếm, rất nổi tiếng ở Đại Hạ, nhưng anh ta đã suýt mất mạng vì lời đề nghị của đại sư này.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Đại sư đề nghị không sai, một phần âm khí trong cơ thể ngài, quả nhiên là do nhiều năm tiếp xúc với đồ cổ Văn Ngoạn.”

” Nhưng là lần này, tất cả vấn đề của ngài, lại đều đến từ miếng cửu nhãn Thiên Châu này!”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh ngồi xổm xuống, phá nát cửu nhãn Thiên Châu, bên trong lộ ra một mẩu xương cốt.

“Cái gì! ?”

Nhìn cảnh tượng này, ai cũng há hốc mồm hít vào không khí lạnh, trong thánh vật Phật giáo có xương cốt sao?

“Nếu tôi không nhầm, đây hẳn là một cái xương ngón tay trẻ con, bị chết một cách oan uổng.”

” Hài nhi chết, oán khí rất nặng.”

“Nhìn từ góc độ của khúc xương này, đứa bé hẳn là đã chết một cách thê thảm vô cùng, cho nên oán khí đặc biệt nặng.”

“Cộng thêm sự trấn áp của cửu nhãn Thiên Châu, oán khí mới hội tụ thành Âm Khí.”

4337-phu-dai-gia.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom