• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (108 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 3292-3294

Chương 3292

“Bây giờ, cậu phải đưa ra lựa chọn của mình, tôi có thể tha thứ cho sự liều lĩnh của cậu!”

“Hoặc là, vệ sĩ của tôi sẽ hành động theo quy tắc!”

Đang khi nói chuyện, Phạm Tiểu Trương võ tay, lập tức nhìn thấy một tên thuộc hạ của anh ta cung kính giao một cái hộp gõ.

Phạm Tiểu Trương đặt chiếc hộp gỗ lên mặt bàn, sau đó lấy ra một số bộ phận trong đó, bắt đầu vô tư lắp ráp một khẩu súng lục ổ quay.

“Phạm Tiểu Trương, ngươi thật sự cho rằng, ở đây ngươi nói là được sao?”

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm.

“Ngươi có chắc chắn, ngươi có đủ tiềm lực để khoa trương như vậy?”

Phạm Tiểu Trương lắp ráp súng lục ổ quay và nhét vào đó một viên đạn chì, sau khi quay cò quay, anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh cười ói: “Anh dám đánh tôi, tôi đương nhiên hiểu được, ngươi chắc chắn đến từ một gia đình hào môn nào đó.’.. “

“Nhưng, vậy thì làm sao?”

“Đừng quên, đây là Vũ Thành!”

“Phía sau lưng tôi không chỉ có Thiên Trúc của chúng tôi, còn có cậu chủ nhà họ Phạm, Phạm Mục Cương của Thương Hội Thiên Trúc, cùng cậu Long Thập Tam Long Thương Húc của nhà họ Long ở Vũ Thành, bọn tôi đều đã kết thành anh em với nhau.. “

“Nói một cách đơn giản, chúng tôi có thực lực ở đẳng sau, sau lưng có núi để dựa!”

“Ở Yên Kinh, trong thủ đô, tppo có thể không dám kiêu ngạo!”

“Nhưng ở Vũ Thành, ai dám đụng tới tôi cơ chứ?”

Trong khi nói chuyện, Phạm Tiểu Trương bước tới, vẻ mặt kiêu ngạo cùng khẩu súng lục trên tay áp vào trán Bùi Nguyên Minh, làm động tác bóp cò súng.

“bùm…”

Phạm Tiểu Trương làm một động tác tượng thanh, và sau đó anh †a cười một cách điên cuồng và khoái chí.

Anh ta tin chắc rằng lúc anh ta đem những người chống lưng của mình ra, cho dù tên khốn kiếp trước mặt kiêu ngạo cỡ nào, hẳn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn thừa nhận.

“Bốp”

Không đợi sự kiêu ngạo của Phạm Tiểu Trương kết thúc, cũng không đợi mọi người phản ứng lại, Bùi Nguyên Minh đã không cho Phạm Tiểu Trương một chút mặt mũi nào, mà lại tát vào mặt anh ta một cái.

€ó một tiếng động lớn, và đầu của Phạm Tiểu Trương đập xuống đất ngay lập tức …

Cái tát này còn mạnh hơn cái tát vừa rồi, nó ngay lập tức đập đầu Phạm Tiểu Trương xuống đất.

“Thật ngại quá, tôi lại động đến anh rồi.”

“Cậu cắn tôi?”

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt chán ghét lau ngón tay, vẻ mặt lạnh lùng vô cùng.

Mọi người ở đó đã bị sốc.

Nếu như cái tát vừa rồi của Bùi Nguyên Minh được hiểu như là một sự bồng bột của tuổi trẻ.

Vậy cái tát này thì khác hẳn.

Phạm Tiểu Trương đã đem Phạm Mục Cương và Long Thương Húc ra.

Nhưng Bùi Nguyên Minh đã thực sự tát anh ta thêm một cái.

Đây không chỉ là đánh vào mặt Phạm Tiểu Trương mà còn đánh vào mặt Phạm Mục Cương và Long Thương Hú: Một đám mỹ nữ có mặt đều sững sờ, một hồi lâu không nói nên lời.

Mặt Phạm Tiểu Trương đờ đẫn, sờ lên vết máu trên mặt, không phản ứng được chút nào.

Dù thế nào đi nữa, anh ta cũng không thể tin được rằng tên khốn Bùi Nguyên Minh lại dám tát mình khi anh ta đang cầm sung. Cả khi anh ta đã đem những nhân vật chống lưng cho mình ra, tên khốn Bùi Nguyên Minh này vẫn dám tát cho anh ta một cái.

Và khoảng hơn chục vệ sĩ cao lớn của Thiên Trúc dụi mắt không tin nổi “Thắng khốn, rốt cuộc mày là ai !?”

Một lúc sau, Phạm Tiểu Trương, đã có phản ứng, cuối cùng cũng phải cố gắng đứng dậy.

Anh ta kiêu ngạo, nhưng không ngu ngốc.

Trong hoàn cảnh như vậy, ai dám đánh anh ta.

Nếu không phải là một kẻ mất trí, thì chắc chắn là một nhân vật rất ghê gớm. Sẽ không có khả năng thứ ba.

Nói một cách đơn giản, nếu không phải là mãnh long thì chẳng thể qua sông!

Bùi Nguyên Minh vươn tay phải ra, võ võ mặt của Phạm Tiểu Trương, nhẹ giọng nói: “Tôi là ai, anh thật sự muốn biết sao?”
Chương 3293

“Tôi nói ra thân phận của tôi, anh không sợ anh sẽ chết khiếp sao?”

“Tôi là con rể của Thập đại gia tộc quyền lực, nhà họ Chân ở Thủ Đô”

“Cho hỏi anh đã sợ chưa?”

“Bị một đứa con rể ở rể đánh vào mặt, Phạm Tiểu Trương ngươi có vui không?”

“Là người phụ trách của khách sạn Vũ Thành, với tư cách là người quản lý thế giới ngầm, là thủ lĩnh của Băng Thiên Trúc.”

“Muốn đánh bạc mà không muốn nhận thua, thua rồi cũng không nhận, lại còn dám vu oan cho khác, còn uy hiếp khách”.

“Thế nào? Tôi tát anh mấy cái, anh dám tức giận sao?”

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, nói đến đâu thì tát bốp bốp vào mặt hẳn đến đó.

“Con rể ở rể !?”

“Dạo này ngay cả con rể ở rể cũng dám bước lên mặt tôi sao?”

“Thăng khốn, cậu có biết tôi là ai không?”

“Tôi là người nhà họ Phạm đẳng cấp thứ hai của Thiên Trúc!”

“Phạm Mục Cương là anh họ của tôi!”

“Tôi còn có quyền miễn trừ ngoại giao!”

“Tôi là người mà đứa ở rể như ngươi không khiêu khích được!”

“Từ đầu đến cuối, cậu đã tát tôi hai cái!”

“Ngươi có biết ngươi phải trả cái giá gì cho việc này không?

Sau khi đã biết được thân phận của Bùi Nguyên Minh, ánh mắt Phạm Tiểu Trương tràn đầy lửa giận, vẻ mặt dữ tợn đến cực điểm.

Anh ta cũng ra dấu, ngay sau đó, một nhóm cao lớn vệ sĩ của Thiên Trúc vây quanh, chuẩn bị ngay lập tức giết chết Bùi Nguyên Minh.

“Bốp!”

Bùi Nguyên Minh lại tát.

“Nào, nói cho tôi biết, tôi phải trả cái giá gì?”

Phạm Tiểu Trương bị một đánh đến mức sốc, lảo đảo lui về phía sau hai bước, kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh.

Tất cả những người có mặt cũng chết lặng.

Giờ ai cũng ước gì lúc sinh ra mình có thêm ra hai cái chân nữa, đế nhanh chóng rời khỏi đây.

Cái tát đầu tiên có thể hiểu là bốc đồng.

Cái tát thứ hai có thể hiểu là kiêu ngạo.

Nhưng cái tát này hoàn toàn là một sự khiêu khích.

Lúc này, Phạm Tiểu Trương đã đem tất cả các mối quan hệ sau lưng anh ta ra!

Đã vậy, tất cả mọi người đều biết rằng Bùi Nguyên Minh, trông có vẻ kiêu ngạo và độc đoán, cũng chỉ là một tên ở rể.

Một tên ở rể, thậm chí là con rể của gia tộc nhà họ Trân ở Thủ Đô, có tư cách gì để chọc tức một nhà quý tộc nhánh thứ hai của Thiên Trúc?

Chẳng phải là đang đùa hay sao?

Phạm Tiểu Trương che mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đồ khốn kiếp, cậu lại đánh tôi!?”

“Cái gì? Chê ít sao?”

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm.

“Tôi đã quá từ bi rồi, hay là cho ngươi một cái tát nữa?”

“Đồ khốn kiếp! Mày chết chắc rồi!”

Lúc này, Phạm Tiểu Trương ôm lấy hai bên mặt của mình, lạnh giọng nói: “Hôm nay tôi sẽ cho cậu biết sống còn hơn chết là như thế nào!”

Khi giọng nói vừa dứt, khẩu súng trong tay anh ta đột nhiên mở chốt an toàn chĩa về phía Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Một khẩu súng có thế làm cho ngươi thấy ổn sao?”

“Anh có chắc là anh có tư cách làm cho tôi sống còn hơn chết?”

“Mẹ kiếp, tôi không đủ tư cách sao?”

Phạm Tiểu Trương lúc này đang run lên vì tức giận.

Ngày hôm nay rốt cuộc là như thế nào.

Một đứa ở rẻ, còn dám tự tiện đập phá địa bàn của mình sao?

3293-phu-dai-gia.jpg


Những người này chỉ có thể trốn trong góc, họ rung rẩy, họ chửi rủa Bùi Nguyên Minh không biết chết là gì.
Chương 3294

“Lân đi!”

Phạm Tiểu Trương đang bị nghỉ vấn về năng lực, lúc này nhìn thấy Bùi Nguyên Minh kiêu ngạo như vậy, anh ta không kìm được nữa mà trực tiếp hét vào mặt một đám thuộc hạ của mình.

Cùng lúc đó, khẩu súng lục trong tay cũng nhằm vào Bùi Nguyên Minh, như thể sẽ bóp cò bất cứ lúc nào.

Mười mấy tên vệ sĩ của Thiên Trúc lập tức náo loạn, đồng loạt rống lên và lao về phía chỗ Bùi Nguyên Minh đang đứng.

Cảnh tượng này đã làm lóa mắt rất nhiều mỹ nữ.

Dẫu sao những cảnh bạo lực như vậy có thể kích thích tiết dopamine của phụ nữ một cách tự nhiên.

Trước khi Bùi Nguyên Minh ra tay, anh đã nhìn thấy Tân Ý Hàm bước tới phía trước với vẻ mặt lãnh đạm.

Mặc dù Tân Ý Hàm không phải Chiến Thần, nhưng với tư cách là người đầu tiên trong thế hệ trẻ của Long Môn ở Kinh Đô, cô ta nhất định có thực lực gần với Chiến Thần.

Lúc này, cô ta di chuyển nhanh chóng và dứt khoát, cô ta trông như một cô gái nhỏ xinh đẹp, nhưng cô ta lúc ra tay thì vô cùng gọn gàng và dứt khoát.

Cô ta giống như một con dao bén nhọn, trong nháy mắt thoát khỏi vỏ bọc, đồng thời lao ra tứ phía.

“Bốp Bốp Bốp, Một âm thanh giòn giã truyền tới!

Nhưng trong nháy mắt, cả chục vệ sĩ của Thiên Trúc đã bị Tân Ý.

Hàm đánh ngã xuống đất, có vài người gãy xương tay và xương sườn, bọn họ lúc này mới chật vật đứng dậy.

Phạm Tiểu Trương cầm khẩu súng lục trong tay, nhìn cảnh này, mí mắt không khỏi nhảy dựng.

Dù thế nào, anh ta cũng không thể nghĩ rắng người phụ nữ đi theo tên ở rể cũng khác thường như vậy.

“Rất tốt, Thân thủ có tiến bộ.”

“Nhưng khi cô ra tay, mấy động tác đẹp hơi nhiều.”

“Võ công của Đại Hạ chúng ta nên nhằm mục đích giết địch, nhưng trông không đẹp mắt.”

“Hãy từ bỏ một số thứ vô ích khiến động tác của cô trở nên đẹp hơn, lúc đó sức mạnh của cô có thể được cải tÍ ` Lúc này, Bùi Nguyên Minh dù bận vẫn còn tâm trạng để chỉ điểm cho Tân Ý Hàm điểm vài chỗ.

Tâm Ý Hàm lộ ra vẻ trâm ngâm, một lát sau mới gật đầu: “Cậu.

Minh, tôi biết rồi, hay là để tôi thử lại?”

Bùi Nguyên Minh gật đầu, ánh mắt rơi trên người Phạm Tiểu Trương, người đang có nét mặt vô cùng khó coi, nhẹ giọng nói: “Còn có ai không? Gọi ra đây đi.”

“Không thấy vệ sĩ của tôi còn muốn luyện tập sao?”

“Phụt -”

Phạm Tiểu Trương xém chút nữa phun ra máu.

Các cao thủ Thiên Trúc mà anh ta mời về và vệ sĩ riêng, trong mắt người họ Bùi, đã trở thành bia đạn để cấp dưới của anh ta tập luyện?

Lúc này, Phạm Tiểu Trương hận không thể bóp chết Bùi Nguyên Minh.

“Hết rồi?”

Nhìn thấy vẻ mặt của Phạm Tiểu Trương, Bùi Nguyên Minh bước tới, vươn tay phải vô võ mặt của anh ta, nhẹ nói: “Anh, những người xung quanh anh đều yếu, số lượng ít lại còn ít. Về phần bản thân anh, anh cũng không đủ can đảm” “

“Cầm súng lâu như vậy, còn không dám bóp cò.”

“Anh như thế này, có phải là đại ca của giới hắc bạch không?”

“Tôi khuyên anh nên về Thiên Trúc chăn bò đi.”

Phạm Tiểu Trương bị Bùi Nguyên Minh tát, vẻ mặt anh ta khó coi đến vô cùng, lúc này cũng không nói nhiều thêm nữa, mà thô bạo lấy ra một cái loa như cúc áo, trực tiếp bóp nát.

Làm xong hành động này, Phạm Tiểu Trương chế nhạo, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Cậu kiêu ngạo đi, tôi muốn xem cậu có thể kiêu ngạo bao lâu!”

“Ông lớn của chúng tôi từ Thiên Trúc đến đây, ngươi chết chắc rồi!”

“Rầm..”

Gần như ngay lúc bóng Phạm Tiểu Trương đổ xuống, đột nhiên nhìn thấy một bóng người màu vàng rực rỡ lao tới từ phía cổng lớn.

Đối thủ di chuyển cực nhanh, và tung một cú đấm về phía Bùi Nguyên Minh.

Thế lực của cái đấm này có thể dời non lấp biển, vô cùng đáng sợ.

Đây là binh với tướng khác nhau!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom