• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (122 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 3265-3267

Chương 3265:

Rất nhanh, Xa Huyền Đức và những người khác ngã xuống trước, toàn bộ đều quỳ rạp trên mặt đất hôn mê bất tỉnh.

Còn Trịnh Khánh Vân thì sững sờ, anh rể của cô ta quá trâu bò, chuyện này đều không sao cả Đúng lúc này, Bùi Nguyên Minh trực tiếp đem bình rượu qua thấy Huỳnh Mã Khắc trước mặt đã bắt đầu mơ hồ liền cười nói: “Anh Huỳnh, vì người ưu tú của nước Thiên Trúc, chúng ta lại uống thêm một ly”

Bùi Nguyên Minh lấy cớ này căn bản khiến Huỳnh Mã Khắc không thể từ chối Lúc này Huỳnh Mã Khắc không khỏi run lên, ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng, nhưng lại không thể không nhận lấy bình rượu mà Bùi Nguyên Minh đưa qua.

Mỗi lần uống hết một bình khiến Huỳnh Mã Khắc tưởng chừng như sắp phát điên rồi, đây là lần đầu tiên anh ta gặp một người có thể uống được như vậy.

Vừa mới lúc nấy còn muốn đánh địch bằng mưu kế, bày mưu tính kế.

Giờ phút này toàn bộ đều biến thành trò cười.

Lúc này Huỳnh Mã Khắc cả người mềm nhũn, dạ dày cũng bắt đầu nóng lên, anh ta cảm thấy nếu như mình còn tiếp tục uống thì chưa xong đời đã phát điên.

Nhưng Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không cho anh ta cơ hội nghỉ ngơi, ngược lại đưa cho anh ta thêm một chai rượu khác, trên mặt nở nụ cười: “Nào nào nào, vì gia tộc đứng thứ ba, chúng ta uống thêm một chai đi.”

“Được được được”

Ánh mắt của Huỳnh Mã Khắc trở nên mơ màng, anh ta cầm chai rượu uống một nửa, cuối cùng không thể chịu đựng được nữa mà ngã xuống đất Trong nháy mắt khi thấy Huỳnh Mã Khắc gục xuống, Bùi Nguyên Minh liền vứt chai rượu trong tay xuống, sắc mặt thờ ơ đứng thẳng người dậy.

Ba năm trong quân ngũ, anh đã luyện được chuyện uống rượu như nước, làm sao có thể say được?

Sau khi xem xét khắp xung quanh, Bùi Nguyên Minh mở hết rượu còn lại, rồi đổ từng chai từng chai một vào miệng Huỳnh Mã Khắc và Xa Huyền Đức.

Đám người của Thiên Chúc này say như chết, chưa nói đến việc đứng dậy nâng ly chúc mừng, những người này nói không chừng ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó khăn.

Trịnh Khánh Vân, người lúc đầu lo lắng, lúc này đã trở nên bàng hoàng.

Anh rể quả thực quá mạnh rồi.

Gần hai mươi người, tất cả đều là do một mình anh đánh bại.

Quả thực quá đáng sợ.

Quả thực quá dọa người rồi.

“Anh rể, anh làm như thế nào vậy?”

Trịnh Khánh Vân còn có chút lo lắng, vô thức tiến lên đỡ lấy Bùi Nguyên Minh, còn đưa tay lên giúp anh lau mồ hôi trên trán.

“Anh có sao không?”

“Có say không?”

“Anh không sao. Khánh Vân, em đi gọi xe trước đi.”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười.

“Anh nôn một chút là sẽ tốt hơn thôi, rồi ra ngoài sau.”

Nhìn thấy bộ dạng tỉnh táo của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Khánh Vân cũng không lo lắng nữa mà đi ra ngoài gọi xe.

Nhưng Bùi Nguyên Minh đã bước đến bên cạnh Huỳnh Mã Khắc, tìm kiếm một hồi cuối cùng cũng tìm thấy một lọ thuốc nhỏ.

Sau khi cho lên mũi ngửi, sắc mặt của Bùi Nguyên Minh ngay lập tức trở nên lạnh hơn.

Đây là thuốc gây ảo giác, tuy dược tính không quá mạnh, nhưng cũng đủ để đối phó với những cô gái.

Rõ ràng là Huỳnh Mã Khắc này ngay từ đầu đã không có suy nghĩ tốt đẹp gì.

Bùi Nguyên Minh cười lạnh một tiếng, mở ra lọ thuốc, đổ vào miệng Huỳnh Mã Khắc và Xa Huyền Đức mỗi người một nửa lọ, sau đó ném hai người họ vào trong nhà vệ sinh, thuận tay tạt cho mỗi người một chậu nước, để cho hai tên súc sinh này tỉnh lại.

Chẳng bao lâu, hai người họ không ngừng quấn lấy nhau.

Bùi Nguyên Minh hờ hững lấy điện thoại ra chụp ảnh, sau đó đóng cửa nhà vệ sinh, che giấu danh lợi của mình.

Sau đó, anh đi đến cửa của câu lạc bộ tư nhân, Trịnh Khánh Vân đã gọi được xe đang đứng đợi ở đó.

Bùi Nguyên Minh trực tiếp đưa Trịnh Khánh Vân đi tìm một quán ven đường yên tâm ăn bữa khuya rồi hai người mới quay về đại bản doanh của Băng Phủ Rìu.

Sau khi trở về, Bùi Nguyên Minh dặn Hàn Sang cử thêm người đến bí mật bảo vệ Trịnh Khánh Vân mấy ngày tới.

Đối với Huỳnh Mã Khắc có thế lực không nhỏ ở Thiên Trúc, Bùi Nguyên Minh căn bản không để ở trong lòng.

Anh cũng không có hứng thú đối với những người này, nhưng nếu những người này nhất định muốn khiêu khích, anh cũng không ngại lãng phí một chút sức lực với bọn họ.
Chương 3266:

Sáng hôm sau, công ty vàng Vũ Thành.

Trịnh Tuyết Dương tăng ca cả đêm, từ trong văn phòng bước ra ngoài trông vô cùng mệt mỏi.

Bởi vì mối quan hệ với Thanh Linh, cho nên trước mặt cô không ở trong đại bản doanh của Băn Phủ Rìu, mà thu xếp một gian phòng trong công ty tạm thời ở lại.

Sau khi trở về phòng nghỉ ngơi, Trịnh Tuyết Dương đặt một chút cháo chậm rãi ăn từng miếng nhỏ.

Công ty vàng Vũ Thành vận hành không dễ dàng như cô tưởng tượng, ngoại trừ những rắc rối phức tạp ở bên ngoài, bên trong cổ đông của công ty phân tán, hơn nữa mỗi người đều có quyền thế.

Ngay cả khi Trịnh Tuyết Dương kiểm soát 70% cổ phần có quyền phát biểu tuyệt đối, nhưng mỗi cổ động phân tán này cũng không thể coi thường.

Hơn nữa trong giới thượng lưu ở Vũ Thành đều có tính bài ngoại, cho nên hai ngày nay đối với Trịnh Tuyết Dương mà nói vô cùng gian khổ.

Mỗi khi nhớ tới số cổ phần trong công ty đều là do Bùi Nguyên Minh giúp mình lấy lại, sau khi Trịnh Tuyết Dương hít sâu một hơi, cầm lấy sổ sách kiểm tra một lần nữa.

Nếu Bùi Nguyên Minh chuyển nhượng miễn phí cổ phần của công ty Vũ Thành dưới danh nghĩa của cô thì cô cũng không có cách nào làm tốt chuyện kinh doanh. Đừng nghĩ tới chuyện có thể làm cho chỉ nhánh thứ chín của nhà họ Chân trở nên phát triển.

“Bùm”“

Đúng lúc này, dường như phía cửa lớn của công ty xảy ra va chạm vô cùng mãnh liệt, truyền đến một tiếng nổ, khiến Trịnh Tuyết Dương ngay lập tức đứng lên.

“Các người muốn làm gì?”

“A.

Một số nhân viên bảo vệ bị đối phương trực tiếp đánh bay. Sau đó chỉ thấy trước cửa lớn của công ty có bảy tám người trẻ tuổi nam nữ đều có sắc mặt vô cùng tức giận bước vào bên trong.

Mà ở phía sau những người này có hai nhà sư đầu trọc mê hoặc lòng người.

Trên người họ là áo màu vàng, trông giống như một vị cao tăng, nhưng khí chất lại giống như xã hội đen.

Điều quan trọng nhất là ánh mắt của họ thỉnh thoảng rơi vào người phụ nữ mặc đồ đen trước mặt, không che giấu được vẻ tham lam của mình Mà người phụ nữ mặc đồ đen này chính là người của thương hội Thiên Trúc, Lý Hải Ngưng.

Giờ phút này, cô ta trực tiếp dẫn đầu nhóm người tiến vào bên trong công ty vàng Vũ Thành, lúc này cũng là cô ta tự mình ra tay đánh mấy nhân viên bảo vệ.

Trịnh Tuyết Dương nhíu mày đi về phía trước, thấp giọng nói: “Các người là ai? Tại sao lại xông vào bên trong công ty của chúng tôi?”

Rõ ràng, vài ngày trước khi Lý Hải Ngưng đến, cô ta chỉ gặp Trịnh Khánh Vân, Trịnh Tuyết Dương không biết người này.

Lý Hải Ngưng liếc nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái, rồi sau đó cười lạnh một tiếng nói: “Lục soát.”

Sau khi cô ta ra lệnh xong, phía sau người này mấy tên vệ sĩ va cao tăng của Thiên Trúc lấp tức tản ra, đá tung khắp các phòng tìm người.

Một số nhân viên vào thời gian nghỉ ngơi đều ở lại công ty liền bị đám người này lôi ra ngoài, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.



3266-phu-dai-gia.jpg


lạnh một tiếng sau đó mới mở miệng hỏi.

“Gọi cho Bùi Nguyên Minh, để anh ta đến đây nhận lấy cái chết đi”

Trịnh Tuyết Dương sửng sốt một chút, nói: “Các người tìm Bùi Nguyên Minh làm gì?”

“Làm gì?!

Lý Hải Ngưng lạnh lùng nhìn Trịnh Tuyết Dương.

“Chúng tôi muốn làm gì, cô không cần phải xen vào.”

“Tất cả những gì cô cần làm là lập tức gọi điện thoại cho Bùi Nguyên Minh gọi anh ta tới đây.”

“Để anh ta tự mình đến đây chịu chết”
Chương 3267:

“Nếu như các người không nói rõ muốn làm gì, tôi sẽ không gọi điện thoại cho anh ấy” Trịnh Tuyết Dương nghiêm túc nói.

“Hơn nữa tốt nhất các người nên nhanh chóng rời đi, nếu như không rời đi, tôi sẽ báo cảnh sát.”

Mặc dù Trịnh Tuyết Dương không biết người phụ nữ trước mặt này có thù oán gì với Bùi Nguyên Minh. Tuy nhiên đối phương lại dẫn theo hai yêu tăng Thiên Trúc tới đây, cô sợ nếu như để Bùi Nguyên Minh xuất hiện nhất định sẽ có hại.

“Tôi đã tìm anh ta một ngày.”

“Kết quả cũng không biết tên khốn khiếp này đã chạy đi đâu.”

“Tuy cô chỉ là vợ cũ nhưng chúng tôi không tìm thấy anh ta cho nên chỉ có thể nhờ cô tìm giúp”

Lý Hải Ngưng lạnh lùng nhìn Trịnh Tuyết Dương “Tốt hơn hết cô ngay lập tức gọi điện cho anh ta, nếu không, một khi tôi tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng”

Rõ ràng, Lý Hải Ngưng không biết bình thường Bùi Nguyên Minh đều ở lại đại bản doanh của Băng Phủ Rìu.

Nếu như biết cô ta cũng sẽ không dám tới tìm Bùi Nguyên Minh để gây phiền phức.

Giờ phút này trong suy nghĩ của Lý Hải Ngưng, chỉ cần tìm được Trịnh Tuyết Dương, khống chế người này, như vậy Bùi Nguyên Minh sẽ phải ngoan ngoãn đến đây nộp mạng.

“Các người nghe không hiểu tiếng người sao?”

Sắc mặt Trịnh Tuyết Dương hơi trầm xuống.

“Đây là công ty vàng Vũ Thành, các cổ đông của công ty chúng tôi đều là những nhân vật lớn của Vũ Thành.”

“Bây giờ tôi thông báo rằng công ty chúng tôi không chào đón các người vì vậy đề nghị các người đi ra ngoài ngay lập tức. Nếu không thì…

“Bốp”

Trịnh Tuyết Dương chưa kịp nói xong, đã thấy Lý Hải Ngưng bước tới trước mặt mình trực tiếp giáng một cái bạt tái xuống mặt Trịnh Tuyết Dương, âm thanh vang lên giòn tan.

Trịnh Tuyết Dương lập tức kêu lên, vẻ mặt sững sờ lùi về phía sau, đồng thời trên mặt hiện lên năm dấu tay đỏ ửng.

Lý Hải Ngưng siết chặt tay phải của mình, hất hàm vênh mặt, lạnh lùng nói: “Họ Trịnh, cô là cái thá gì?”

“Cô có đủ tư cách để nói chuyện với thương hội Thiên Trúc của chúng tôi sao?”

“Tôi nói cho cô biết, mau quỳ xuống cho tôi”

“Nhanh chóng gọi Bùi Nguyên Minh tới đây”

“Nếu như anh ta không chịu tới, cô cứ quỳ như vậy cho tôi, viên đừng đứng lên: Vào lúc này, trong mắt Lý Hải Ngưng mang theo ý lạnh.

Chuyện xảy ra đêm qua khiến Huỳnh Mã Khắc và Xa Huyền Đức vô cùng tức giận.

Nếu như cô ta không có biện pháp giải quyết chuyện này, cho bọn họ một lời giải thích, nói không chừng kết cục của cô ta sẽ vô cùng thê thảm.

Trịnh Tuyết Dương che mặt, trầm giọng nói: “Mặc kệ các người là ai, nhưng đừng quên, nơi này là công ty của tôi.”

“Các người ở trong công ty của tôi không ngừng diễu võ dương oai, tùy ý đập phá, tôi có thể kiện khiến các người tán gia bại sản.”

Vừa dứt lời, Trịnh Tuyết Dương lập tức lấy điện thoại ra chuẩn bị báo cảnh sát.

Lý Hải Ngưng khẽ “hừ” một tiếng, lạnh lùng nói: “Xem ra nếu tôi không dạy cho cô một bài học, căn bản cô sẽ không biết, thương hội Thiên Trúc chúng tôi có bao nhiêu đáng sợ-”

Khi giọng nói vừa. dứt, mấy cô gái đứng phía sau Lý Hải Ngưng lập tức đi lên cướp lấy điện thoại trong tay Trịnh Tuyết Dương, hung hăng ném xuống đất.

“Rốt cuộc các người muốn làm gì?”

Trịnh Tuyết Dương giấy dụa, nhưng bọn họ đông người không cách nào chống lại được, cô vẫn bị bọn họ bắt được.

Còn có người trực tiếp khống chế Trịnh Tuyết Dương đè cô xuống ghế sô pha không cách nào nhúc nhích, dùng dây thừng đã chuẩn bị từ lâu trói tay cô lại.

Trịnh Tuyết Dương rốt cuộc không thể giấy dụa được, lúc này không khỏi nhíu mày nói: “Các người làm như vậy chính là xâm phạm và giam cầm bất hợp pháp.”

“Các người quả thực quá vô pháp vô thiên.”

“Pháp? Thiên?”

Lý Hải Ngưng cười lạnh một tiếng, tiến lên phía trước vươn tay võ vào mặt Trịnh Tuyết Dương: “Quỳ xuống cho tôi.”

Trịnh Tuyết Dương hừ một tiếng nói: “Cô đừng có mơ, tôi nhất định sẽ không quỷ.”

“Bốp’“

Lý Hải Ngưng cho Trịnh Tuyết Dương một cái tát trời giáng: “Lời tôi nói cô nghe không hiểu sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom