• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (119 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2891-2895

Chương 2891
Không lâu sau, trong ánh mắt của Lý Linh Đơn xuất hiện mười mấy người có nam có nữ mặc hán phục đi tới.
Chính giữa, là một người phụ nữ mặc trang phục quý tộc của đế quốc, cùng với một thanh niên thần thái lãnh đạm, ăn mặc tùy
Người phụ nữ có dung mạo thanh tú, pha lẫn một nét quyến rũ của người con lai, sống mũi cao, đôi mắt đẹp như tranh vẽ, hơn nữa trên mặt còn đeo một chiếc mặt nạ, khiến cả người cô ta dường như mang theo một loại mỹ cảm mơ hồ.
Vị này, chính là tứ công chúa, người thừa kế thứ tư của hoàng thất đế quốc Ba Tư.
Và kém hơn cô ta nửa bước, là người đàn ông cao gần mét tám, gương mặt tuấn tú góc cạnh tựa như đao vọt.
Tướng mạo của anh ta cũng không thể nói là quá xuất sắc nhưng lại mang một nét tà quái khó tả, khiến người ta nhịn không được muốn quỳ phục trước mặt anh ta.
Nam tước của đế quốc Ba Tư, phó chỉ huy của đoàn thánh điện kỵ sĩ, nhất đại chiến thần, Lý Liên Kiệt.
Lý Linh Đơn chạy lon ton về phía trước, sau đó thả hai tay xuống cung kính nói: “Công chúa, Lý thiếu chủ”
“Linh Đơn, gần đây anh khiến tôi thật sự rất thất vọng”
Tứ công chúa không nói, còn Lý Liên Kiệt thì phả khói vào mặt Lý Linh Đơn.
Sau đó anh ta duỗi tay VỖ VỖ vào mặt Lý Linh Đơn, lạnh lùng nói: “Dẫn người của tôi đến hai thành Cảng Thành và Las Vegas nhiều ngày như thế, vậy mà lại chẳng làm tốt được việc gì”
“Đổ bài của nhà họ Hòa cũng không lấy được.”
“Con ả Bùi Diễm Lan đó vẫn chưa khuất phục”
“Nghe nói, ngay cả diễn viên thuộc hạ đó của anh nhảy đi nhảy lại, cũng không có cách giúp anh vơ vét được ích lợi gì.”
“Anh nói, tôi nên phạt anh như thế nào?”
Sắc mặt Lý Linh Đơn hơi thay đổi, ngay sau một tiếng “bịch” chỉ thấy anh ta quỳ xuống trước mặt Lý Liên Kiệt, trầm giọng nói: “Đoàn trưởng, là Linh Đơn bất tài, xin đoàn trưởng trừng phạt”
Nhìn thấy Lý Linh Đơn bỗng nhiên quỳ xuống, Lý Liên Kiệt tỏ vẻ thờ ơ, như không quan tâm.
“Lý, tôi nghe nói Lý Linh Đơn ở hai thành Cảng Thành và Las Vegas đã rất cố gắng.”
Tứ công chúa nãy giờ vẫn im lặng đột nhiên lúc này lại lên tiếng, cô ta nói tiếng Đại Hạ vô cùng lưu loát, rõ ràng đã được dạy dỗ chuyên nghiệp.
“Dù sao thì anh ta cũng ở bên cạnh anh nhiều năm rồi, vẫn luôn thay anh vào sinh ra tử. Mặc dù gần đây có nhiều tin đồn Lý Linh Đơn lòng dạ khó lường, có nhiều tâm cơ muốn kế vị. Nhưng tôi lại cảm thấy những lời đồn đại này là do người ngoài cố ý tung ra, mục đích là để chia rẽ chủ tớ các người. Cho nên, nể mặt Lý Linh Đơn không có công lao cũng có khổ lao, hay là anh đừng trừng phạt anh ta nữa? Được chứ?”
Một chút bí mật ẩn giấu trong nội tâm sâu thẳm bị người ta vạch trần ngay trước mặt, khiến Lý Linh Đơn xém chút sụp đổ.
Nhưng mà, suy cho cùng thì anh ta vẫn là một nhân vật, lúc này, trước ánh mắt băng giá của Lý Liên Kiệt, anh ta trầm giọng nói: “Đoàn trưởng, Lý thiếu chủ, mọi sai lầm đều là do lỗi của tôi. Tất cả là do tôi kém cỏi, muốn phạt thế nào thì cứ phạt như thế ấy, tôi tuyệt đối không có nửa lời oán trách! Ngoài ra, tôi cũng xin cảm ơn tự công chúa đã cầu xin cho tôi, nhưng từ xưa đến nay, quân sử thần tử, thần bất tử bất trung!”
“Sức mạnh, địa vị, thực lực hôm nay mà tôi có, mọi thứ, mọi thứ đều do Lý thiếu chủ ban cho tôi, anh ấy làm chủ sinh mạng của tôi, quyền sinh sát của tôi!”
“Vì vậy, tôi chấp nhận chịu phạt!”
Nhìn thấy dáng vẻ kính cẩn lễ phép của Lý Linh Đơn lúc này, trong mắt Lý Liên Kiệt thoáng qua một tia cười như không cười, sau đó điềm đạm nói: “Đứng dậy đi, anh đã nói tới mức này, tôi còn trách phạt anh được nữa sao?”
Chương 2892
Khóe miệng Lý Linh Đơn giật giật một hồi, sau đó mới từ từ đứng thẳng dậy, trầm giọng nói: “Lý thiếu chủ anh yên tâm, lần này tôi làm việc không được tốt, nhưng các người cứ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ tận lực xử lý tốt chuyện này!”
Lý Liên Kiệt điềm nhiên nói: “Tôi hy vọng là như thế”
“Nhưng mà, cho dù anh có thật sự làm không được cũng không sao. Có những chuyện, vốn dĩ nên tự tôi đích thân ra tay” Vừa nói, Lý Liên Kiệt phủi sạch tàn thuốc trên tay, rồi làm động tác ra hiệu cho Lý Linh Đơn đi theo anh ta ra ngoài.
Vừa đi, Lý Liên Kiệt vừa bình tĩnh nói: “Năm đó, khi tôi đến nhà họ Lý ở Cảng Thành, cũng coi như là tuổi trẻ phơi phới. Tuy nhà họ Lý ở Cảng Thành cứ luôn coi thường tôi, nhưng tôi vẫn vì cái gia tộc này mà phấn đấu, còn tự hào nữa! Muốn khiến nhà họ Lý ở Cảng Thành có thể trở thành gia tộc hàng đầu hai thành Cảng Thành và Las Vegas! Chính tay tôi đã định hình lại quy tắc kinh doanh của nhà họ Lý ở Cảng Thành, để gia tộc họ Lý ở Cảng Thành phát triển mạnh mẽ. Sự giàu có, quyền lực và sức mạnh của gia tộc đã từng trở thành top bốn gia tộc hàng đầu ở Cảng Thành! ”
“Thậm chí, lập tức có thể chiếm được vị trí của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas. Chỉ tiếc là, người của nhà họ Lý ở Cảng Thành vẫn luôn bất mãn với tôi.”
“Họ cảm thấy tuy tôi cũng là người nhà họ Lý, nhưng suy cho cùng lại là một nhánh của đế quốc Ba Tư. Bọn họ sợ tôi sẽ tiếp tục mạnh hơn, trở thành người nắm giữ nhà họ Lý ở Cảng Thành”
“Theo bọn họ thấy, cho dù tôi có mạnh mẽ hay lợi hại đến đâu, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Chỉ cần trong tay không chế được những thứ mà tôi đã dốc sức làm ra, như thế bọn họ mới cảm thấy an tâm!”
“Suy cho cùng, cái đêm tối đính hôn với Bùi Diễm Lan ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas đã xảy ra chuyện lớn..”
“Sau khi tôi bị chuốc say, bị người ta ném lên giường của chị dâu họ, sau đó chính là bắt gian tại giường.”
Nói đến đây, Lý Liên Kiệt phì cười một tiếng.
“Thủ đoạn đơn giản biết bao, cái đêm hôm đó, tôi bị người nhà họ Lý tại Cảng Thành và Las Vegas đánh gãy hai tay hai chân, giống như một con chó hoang bị vứt ra ngoài đường”
“Qua một đêm, tôi từ một người cao quý ở Cảng Thành, trở thành một con chuột qua đường. Ngày hôm sau, tôi bị người ta tống vào nhà tù ở Cảng Thành. Nhưng tôi đã may mắn gặp được quý nhân cả đời mình ở đó.”
“Vì vậy mới có tôi của ngày hôm nay, nam tước của đế quốc Ba Tư, đoàn trưởng của đoàn kỵ sĩ thánh điện, nhất đại chiến thần.
2892-1.jpg

Lý Liên Kiệt mỉm cười nói: “Không hổ là một trong ngũ đại môn phiệt của Đại Hạ, có bản lĩnh, có người chống lưng, hoàn toàn khác hẳn.”
Lý Linh Đơn do dự một lúc, mới nói tiếp: “Nhưng sáng mai, tôi đã hẹn Bùi Diễm Lan gặp mặt rồi.”
“Buổi tối ngày mai, cũng sẽ đến Đổ Thành cùng người nhà họ Hòa cược một ván cuối cùng, lấy chắc miếng đổ bài đó.”
Lý Liên Kiệt nở nụ cười: “Vậy sao? Làm tốt lắm”
“Đã như thế, chúng ta đến nhà họ Lý ở Cảng Thành thử xem.”
“Tôi đã trở về, chỉ muốn giẫm đạp lên bọn họ, mới có thể khiến cho bọn họ biết được, cái gì gọi là: Vị vua trở lại!”
Chương 2893
Đỉnh núi Thái Bình
Bây giờ, đèn màu rực rỡ, ngợp trong vàng son. Bà cụ Lý Hạnh Mai sớm đã cai quản nhà họ Lý ở Cảng Thành, ngồi ở vị trí đầu đại sảnh, lúc này trên mặt thoáng ửng hồng.
Lúc này, bà ta trông rất phấn khích và nói: “Chúa phù hộ cho nhà họ Lý chúng ta!”
“Chính vừa rồi, phía sân bay mới truyền đến một tin, Tứ công chúa của đế quốc Ba Tư và Lý thiếu chủ đoàn trưởng của đoàn kỵ sĩ thánh điện tử thành phố Luna đến đã đồng ý đến nhà họ Lý Cảng Thành chúng ta làm khách rồi!”
“Đúng là thiên chúa đang phù hộ cho chúng ta!”.
“Có sự che chở của quý nhân đến từ đế quốc Ba Tư, nhà họ Lý chắc chắn sẽ đứng đầu trong tứ đại gia tộc!”
Bùi Văn Kiên đứng phía sau Lý Hạnh Mai, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng gì đến bố trí của anh ta, ví dụ lần này tứ đại gia tộc ở Cảng Thành phụ trách an ninh, đóng góp nhiều nhất vẫn là nhà họ Lý.
Ví dụ, Lý Linh Đơn và những người xung quanh anh ta sớm đã được Bùi Văn Kiên cho ăn no rồi. Cho nên, lúc này Bùi Văn Kiên đã nở một nụ cười rạng rỡ trên gương mặt mình phải là họ Lý, danh bất chính ngôn bất thuận.
Nếu không có Lý Hạnh Mai áp chế, anh ta căn bản không thể ngồi vào vị trí này. Nhưng chỉ cần có thể nhận được sự ủng hộ của các nhân vật lớn ở đế quốc Ba Tư, vị trí này của anh ta coi như là vững chắc rồi.
Và nghe được điều này, những thanh niên trẻ tuổi của nhà họ Lý Cảng Thành ai nấy cũng đều tỏ ra tự hào và hãnh diện. Công chúa đến từ hoàng thất đế quốc Ba Tư, cùng với đoàn trưởng của đoàn kỵ sĩ thánh điện, vậy mà lại đồng ý đến nhà họ Lý?
Đây là vinh quang cỡ nào chứ!
Sau ngày hôm nay, vị trí đứng đầu trong tứ đại gia tộc của nhà họ Lý ở Cảng Thành coi như là đã ngồi vững rồi! Trong tương lai nói không chừng có tư cách đọ sức với Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas rồi!
Còn những người nhà họ Lý ở Cảng Thành, trong giới thượng lưu ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, địa vị của họ sẽ càng trở nên khác biệt hơn.
Và những người được mời tới tham gia bữa tiệc gặp mặt tối nay cũng đều là những người nhân vật có tiếng ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.
Sau khi nghe tin hai nhân vật lớn của đế quốc Ba Tư đã đến Cảng Thành, điểm dừng chân đầu tiên là đến nhà họ Lý, những người này đều ngưỡng mộ ghen tỵ đến đỏ cả mắt,
“Nhà họ Lý thật là may mắn! Không những Bùi Văn Kiên được thiểu chủ Bùi Cửu Thiên xem trong, bây giờ còn được hai nhân vật lớn đến từ đế quốc Ba Tư xem trọng!”
“Khoan nói đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ thánh chiến có thân phận thần bí đó, chỉ riêng về tổ công chúa, cũng rất kinh người rồi?”
“Nghe nói vị phó đoàn trưởng đó cũng họ Lý, cũng không biết có phải là thân thuộc gì của nhà họ Lý ở Cảng Thành không?”
Đúng lúc này, có tiếng xe ô tô ầm ầm từ bên ngoài.
Một chiếc Rolls-Royce Phantom nối dài dùng trước cửa biệt thự của nhà họ Lý.
“Nhân vật lớn đến rồi!”
“Tứ công chúa đến rồi!”
“Bọn họ đều đến rồi!”
“Mọi người xếp hàng nghênh đón!”
Lúc này ở đây vang lên tiếng vỗ tay như sấm, hầu như tất cả mọi người đều tự động xếp hàng, đứng ở hai bên, chờ đợi nhân vật lớn bước vào.
“Bốp bốp bốp-”
Nhưng sau khi tiếng vỗ tay ngừng lại, còn có người vỗ tay đi vào.
Âm thanh rõ ràng và to, từ xa tiến đến gần. Trên thảm đỏ, có một bóng người đang từ từ bước vào trong. Vóc dáng người này cao ráo, gương mặt góc cạnh như tạc. Chỉ là bước đi thôi cũng toát lên một sự áp lực khó tả.
Chương 2894
Hầu như hơi thở của mọi người đều hơi se lại.
“Đây không phải là Lý Liên Kiệt sao?”
Không biết là ai kinh ngạc hô lên đầu tiên, nhận ra Lý Liên Kiệt đã từng một thời rạng rỡ ở hai thành Cảng Thành và Las Vegas.
Bỗng chốc, hơn trăm cặp mắt của khán giả đều tập trung vào Lý Liên Kiệt.
“Sao có thể là anh ta?”
“Sao có thể như thế ?”
Một loạt suy nghĩ hiện lên trong đầu của tất cả mọi người có mặt ở đây, ai ai cũng đều chưa thể phản ứng lại được.
Không thèm quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lý Liên Kiệt từng bước đi trước mặt Lý Hạnh Mai, anh ta chăm chú dò xét sắc mặt có hơi cứng đờ lúc này của Lý Hạnh Mai, khẽ mỉm cười nói: “Nghe nói, lão phế vật Lý Kính Đình đó đã bị bà giam lỏng.”
“Còn tên phế vật Lý Thành Đức đó cũng bị bà phế rồi”
Anh ta nhếch lên một nụ cười sâu xa.
Khóe mắt Lý Hạnh Mai giật giật, trầm giọng nói: “Lý Liên Kiệt? Cậu không còn là người nhà họ Lý ở Càng Thành chúng tôi lâu rồi! Cậu đến đây làm gì chứ? Cái đồ không biết lớn nhỏ!”
“Cút ra ngoài cho tôi!”
“Bốp”
Lý Liên Kiệt tỏ vẻ thờ ơ, trở tay trực tiếp tát vào mặt Lý Hạnh Mai một cái.
Im lặng!
Khung cảnh yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy được tiếng kim rơi!
Không thể nào ngờ được.
Tất cả những người trong nhà họ Lý ở Cảng Thành đều chết lặng.
Lý Liên Kiệt đã làm gì thế?
Anh ta thực sự dám tát người nắm quyền của nhà họ Lý ở Cảng Thành!?
“Cậu rốt cuộc là ai, cậu.”
Cả hiện trường chỉ có Bùi Văn Kiên là phản ứng lại, mí mắt của anh ta nhảy lên, nghĩ đến một khả năng tuyệt đối không thể xảy ra.
“Bốp”.
Lý Liên Kiệt cũng một tát đánh Bùi Văn Kiên ngã lăn ra đất. Sau đó, anh ta ngồi vào vị trí ban đầu dành cho Lý Hạnh Mai, bắt chéo hai chân, châm một điếu thuốc, thản nhiên nói: “Nói cho bọn họ biết đi.”
Tại lối vào, Lý Linh Đơn thần sắc phờ phạc đi vào.
Ánh mắt của anh ta lạnh lùng quét qua đám người kia, sau đó lạnh lùng nói: “Trước mắt các người chính là nam tước của để quốc Ba Tư, đoàn trưởng của đoàn kỵ sĩ thánh điện, Lý, Liên, Kiệt, Lý thiếu chủ!”
“Từ nay về sau, biệt thự này đã được Lý thiếu chủ trưng dụng! Đồng thời, đây cũng sẽ là nơi ở của tứ công chúa! Tất cả mọi người đều cút khỏi đây cho tôi! Ngoài ra, tôi sẽ thay mặt Lý thiếu chủ thông báo một chuyện!”
“Chuyện xảy ra sáu năm trước, tất cả mọi người có mặt ở đây chắc là đã nhớ rất kỹ. Lý thiếu chủ cho các người ba ngày trở về chuẩn bị hậu sự.
Sau đó toàn bộ đều quỳ trước cửa lớn, tự mình kết liễu”.
“Nếu không, Lý Linh Đơn tôi đảm bảo, ngay cả mộ tổ tiên mười tám đời của các người cũng sẽ bị tôi đào lên, nghiền xương thành tro!”
“Những người có liên quan đến chuyện sáu năm trước, hãy nhớ lấy!”
Đợi khi người đều đi hết, tứ công chúa mới từ từ bước đi trên tấm thảm mới trải khác vào đại sảnh.
Cô ta nhìn Lý Liên Kiệt đang ngồi trên bảo tọa, nhíu mày nói: “Lý, lãng phí thời gian với đám người nhỏ bé này làm gì? Tại sao không trực tiếp giải quyết chúng?”
Lý Liên Kiệt khẽ cười nói: “Tứ công chúa tôn kính, cô không hiểu. Có một câu nói là, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Tuy rằng tôi không phải quân tử, những khó khăn lắm mới trở về, không chơi trò mèo bắt chuột cho thật đã, làm sao có thể xứng đáng với công sức nhẫn nhịn sáu năm qua của tôi?”
“Cô yên tâm đi, nhanh thôi, cả Cảng Thành này sẽ dấy lên gió tanh mưa máu…”
“Tôi phải khiến hai thành Cảng Thành và Las Vegas, trời long đất lở!”
Chương 2895
Mười giờ tối, không trăng không sao.
Bầu trời cả Cảng Thành trở nên u ám, xung quanh là những đám mây mù mịt bao phủ.
Dường như một cơn mưa lớn sắp ập đến khiến người ta tâm phiền ý loạn.
Bùi Nguyên Minh bước vào biệt thự hoa viên của Bùi môn ở Cảng Thành, bởi vì Bùi Diễm Lan đã đặt biệt gọi điện đến, nói rằng Bùi Văn Cẩn muốn gặp anh càng sớm càng tốt.
Nghe tin môn chủ Bùi môn gọi mình, Bùi Nguyên Minh phải mau chóng trở về.
Suy cho cùng mấy ngày nay anh đều ở trong biệt thự hoa viên, bình thường ngày nào anh cũng gặp mặt Bùi Văn Cẩn.
Nếu không phải xảy ra chuyện lớn, Bùi Văn Cẩn sẽ không đột nhiên bảo Bùi Diễm Lan gọi điện tới.
Trong phòng ăn của biệt thự hoa viên, các món điểm tâm sáng đã được chuẩn bị xong.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi vào, Bùi Văn Cẩn đã đợi rất lâu nhưng vẫn chưa động đũa đến, trong tay cầm mấy tấm ảnh, khi thấy Bùi Nguyên Minh đi vào, Bùi Văn Cẩn đưa mấy tấm ảnh cho Bùi Nguyên Minh.
Trong bức ảnh, có hai người, một người là phụ nữ giống nét con lại, người còn lại là một người đàn ông điển trai. Cho dù chỉ nhìn qua ảnh của hai người này, nhưng vẫn khiến người ta nhận ra khí chất ngời ngời, là một người cầm quyền toát ra trên người họ.
Người bình thường ở trước mặt họ, sợ là cũng không có dũng khí nhìn thẳng vào mắt họ.
Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn bức ảnh này một hồi, sau đó cảm thấy hứng thú nói: “Hai người này là?”
Bùi Văn Cẩn điềm tĩnh nói: “Một vị là tứ công chúa của đế quốc Ba Tư, một vị là Lý Liên Kiệt nam tước của đế quốc Ba Tư, đoàn trưởng của đoàn kỵ sĩ thánh điện”
Bùi Nguyên Minh “Ồ” lên một tiếng, nhìn Bùi Diễm Lan một cái, trong lòng muốn nói đây chính là người chồng chưa cưới rẻ tiền. của cô và nhân tình của anh ta sao?
Bùi Văn Cẩn nói tiếp: “Tối nay, hai người này đã đáp xuống sân bay quốc tế Cảng Thành
“Nghe nói, tứ đại gia tộc của Cảng Thành và các đại gia khác đã cùng nhau chuẩn bị hàng vạn nhân viên bảo vệ đến sân bay đón người”.
Bùi Nguyên Minh hơi ngạc nhiên, chỉ có thể nói thế sự như bàn cờ, chiều hôm nay anh vừa ở chỗ Trần Đồng Hoa nghe được chuyện của Lý Liên Kiệt và tứ công chúa.
Không ngờ, bây giờ cả hai đã đến Cảng Thành.
“Sau đó thì sao?”
“Lý Liên Kiệt đến nhà họ Lý ở Cảng Thành?”
“Vị vua trở lại? Người nhà họ Lý ở Cảng Thành bao gồm cả bà già Lý Hạnh Mai cũng đều phải quỳ xuống?”
“Tuy nhiên, sau khi Lý Liên Kiệt đến nhà họ Lý ở Cảng Thành, anh ta đã tát Lý Hạnh Mai té ngã.”
“Đồng thời, anh ta còn trưng dụng biệt thự trên núi Thái Bình của nhà họ Lý làm nơi ở.”
“Ngoài ra, còn tuyên bố trước nhiều người tất cả những người liên quan đến vụ việc sáu năm trước trong vòng ba ngày sẽ phải đến trước cửa biệt thự tự xử để tạ tội”
“Nếu không thì, anh ta sẽ đào mộ mười tám đời tổ tiên người đó lên nghiền nát tro cốt!”
Bùi Văn Cẩn thở dài: “Cậu ta không phải là đến trả thù”
“Mà là muốn hai thành Cảng Thành và Las Vegas phải trời long đất lở!”
Trong khi nói, Bùi Văn Cẩn đưa cho Bùi Nguyễn Minh một cái máy tính bảng, trong đó ghi lại chi tiết toàn bộ câu chuyện sáu năm trước.
Sau khi xem xong tình tiết của vở kịch lớn này, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Đây là phiên bản “Bá tước Monte Cristo” phiên bản Cảng Thành, nhưng Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas dường như không dính dáng đến chuyện này, Bùi môn chủ làm gì phải So?”
“Sợ?” Bùi Văn Cần bật cười. “Tôi quả thật là sợ, nhưng không phải tôi sợ cậu ta sẽ thật sự giết người”
“Điều tôi sợ chính là không ít hào môn ở Cảng Thành vốn dĩ là gió chiều nào theo chiều nấy”.
“Lỡ như bởi vì chuyện này mà rơi vào tay để quốc Ba Tư, thể thì những môn hộ phía nam Đại Hạ ta, sắp xảy ra chuyện rồi.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom