• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (105 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1546-1550

Chương 1546

Cổ phiếu nhày lên hai trăm.

Bùi Nguyên Minh đá một cái, trực tiếp đá bay

Quách Tuấn Anh rồi.

Mà nhìn thấy hai vị trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành đều bị Bùi Nguyên Minh giẫm lăn lộn trên đất.

Đám Thiệu Tĩnh Anh trợn mắt há miệng, vẻ mặt đờ đẫn.

Đây chính là bon cậu chủ Càng Thành đấy!

Ở Càng Thành giống như trời!

Nhưng người như vậy, lại rơi vào kết cục như thể!

Chật vật như vậy!

Thậm chí nếu không phải hôm nay là ngày vui tập đoàn đưa ra thị trường, nói không chừng mạng của Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên đã bị mất ở đây rồi. “Sao có thể như vậy?”

“Sao có thể như vậy được?”

Lúc này Thiệu Tĩnh Anh sắp tức phát khóc, nhận thức của cô ta không phải như vậy. Người như anh Quách, anh Bùi, mới là nhân vật chinh của the giới này!

Bọn họ nên là người chiến thắng cuối cùng! Mà loại người sa cơ thất thể như Bùi Nguyên Minh, chỉ là thể từ, sao có thể xoay người?

Nhưng mà sự thật là Bùi Nguyên Minh đã xoay người, còn đánh hai trong bốn cậu chủ của Cảng Thành thành chó rơi xuống nước, chuyện này khiến quả phụ đen Thiệu Tĩnh Anh căn bản không thể tiếp nhận.

Người nhà họ Trịnh và người nhà họ Thanh, tuy đều không tiến lên, nhưng lúc này thấy cảnh tượng như vậy, bọn họ đều cảm thấy áp lực như núi.

Đặc biệt là người nhà họ Trịnh, bây giờ còn muốn nhân cơ hội này đạt được tất cả tài sản của Bùi Nguyên Minh.

Nhưng mà lúc thấy cảnh này, bọn họ biết ý nghĩ của mình buồn cười cỡ nào.

Mà người nhà họ Thanh thì lộ ra về mặt tàn nhẫn, bởi vì bọn họ biết rõ, e rằng thù của mình không báo được rồi!

Mà ở bên cạnh Bùi Nguyên Minh, ánh mắt Trịnh Tuyết Dương và đám phụ nữ nhìn Bùi Nguyên Minh tràn ngập kinh ngạc.

Tuy đã biết thân phận của Bui Nguyên Minh bất phàm, nhưng mà ai cũng không thể ngờ tới, vậy mà siêu đằng như thế, có thể nói lúc này không giống ngày xưa rồi! “Được lắm, được lắm!”

“Bùi Nguyên Minh, thế từ Minh!”

“Chuyện ngày hôm nay, tao nhớ kỹ roi!”

Quách Tuấn Anh được người ta nâng lên, không có ý liều mạng với Bùi Nguyên Minh, mà gio ngón tay nói với Bùi Nguyên Minh: “Quách Tuấn Anh tạo thể với trời, tao nhất định phải khiến Bùi Nguyên Minh mày chết không có chỗ chôn, tạo nhất định phải khiến mày nhà tan cửa nát!”

Nói tới đây, vẻ mặt Quách Tuấn Anh điện cuồng.

Mà về mặt Bùi Văn Kiên cũng vô cùng khó coi, nhưng anh ta không có ý nói những lời tàn nhẫn, mà xoay người nhanh chóng rời đi.

Anh ta càng rõ tính cách của Bùi Nguyên Minh hơn Quách Tuấn Anh.

Nói những lời tàn nhẫn như vậy trước mặt thể từ Minh, không có một chút tác dụng nào.

Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên.

Dù sao hôm nay cũng là ngày vui, giết người Đại Hạ trước mặt người Băng Quốc, chỉ thành chuyện cười cho người ta mà thôi.

Lúc này Bùi Nguyên Minh dời mắt, nhìn về phía Lý Vân Thiện. “Sao thể? Thế tử Minh!”

“Môn chủ của Long Môn vô cùng trâu bò, nhưng chỉ có thể khổng chế được người Đại Hạ các cậu!”

“Người Băng Quốc chúng tôi, không sợ người Long Môn các cậu đâu!”

Lúc này Lý Vân Thiện nhanh chóng gửi một tin nhắn, trên gương mặt đều là đắc ý: “Môn chủ Long là chỗ dựa vững chắc cho cậu, chuyện này tôi vô cùng bất ngờ, nhưng mà nếu cậu cảm thấy mượn môn chủ Long có thể khiến tôi sợ, khiến tài phiệt Thượng Tinh chúng tôi xin lỗi như vậy, tôi chi có thể nói với cậu, không được đâu!”

Rất rõ ràng, ông ta thừa nhận Long Nhật Minh rất trâu bò, ông ta cũng kiêng kị Long Nhật Minh ba phần.

Nhưng đối với Bùi Nguyên Minh thể từ Minh cáo mượn oai hùm, ông ta không có quá nhiều e ngại! “Một người nhất định không rời khỏi được Đà Nẵng, tôi cần hù ông làm gì?”

Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến nhìn Lý Vân Thiện, vẻ mặt rét lạnh: “Hắn là tôi từng nói với tài phiệt Thượng Tinh các ông roi đúng không?”

“Người của tài phiệt Thương Tỉnh, chi can dám bước vào Đà Nẵng chúng tôi nửa bước, giết không tha!”

“Tôi đã nói những lời này, chúa Jesus tới cũng không cứu được các ông!”

“Nếu các ông đã đen dây, như vậy không cần đi nữa! Lên đường đi!”


Chương 1547
“Không cần đi sao?”
“Cậu nghĩ mình là ai? Cậu là tổng giáo đầu trong truyền thuyết sao?”
“Còn muốn khiến tôi không đi ra khỏi được Đà
Nẵng sao?”
Có lẽ lúc này Lý Vân Thiện đã tìm được chỗ dựa vững chắc, nên vô cùng hung hãn. “Họ Bùi kia, cậu hết lần này tới lần khác đối nghịch với người của tài phiệt Thượng Tinh chúng tôi, còn hại chết hai đứa con trai của tôi, cậu thật sự nghĩ tôi sẽ bỏ qua cho cậu sao?”
“Tôi vốn muốn khiến cậu phá sàn trước, khiến cậu sống không bằng chết!”
“Nhưng bây giờ tôi thay đổi chủ ý rồi!”
“Không phải là cậu rất trâu bò sao? Không phải là cậu rất giỏi võ à?”
“Tôi nói cho cậu biết, tôi đã mời người đứng đầu Taekwondo Băng Quốc chúng tôi tới: Ông Phác Việt Bân! Một tay của ông ấy đủ để tran áp cậu!”
“Ông Phách sắp đến đây, ông ấy sẽ tự minh ra mặt khiêu chiến cậu, đấu một choi một với cậu!”
“Có thể chết trong tay ông Phác, là phúc của cậu đây!”
“Còn môn chủ Long, ông ta có thể che cho cậu, chẳng lẽ ông ta còn có thể ra tay thay cậu?”
Lý Vân Thiện bị nín hòng rồi.
Hôm nay ông ta bắt tay Quách Tuấn Anh, Bùi Văn Kiên mà đến, hạ quyết tâm muốn ra tay từ thị trường chứng khoán, giẫm chết Bùi Nguyên Minh.
Nhưng mà không thể ngờ tới, Bùi Nguyên Minh lại có thể phản kích lại.
Nếu là như vậy, ông ta không chơi nữa!
Ông ta quyết định trực tiếp giẫm chết luôn!
Vừa nghĩ tới đây, Lý Vân Thiện đắc ý nhìn di động: “Ngay vài phút trước, tôi đã gửi định vị cho ông Phác!”
“Họ Bùi, cậu sẽ chết nhanh thôi!”
Người đứng đầu Taekwondo Băng Quốc, Phác
Việt Bân sao?
Bùi Nguyên Minh tốn rất nhiều sức lực, mới nhở toi một người như vậy.
Hình như còn là tổng huấn luyện viên của quân đội Băng Quốc? “Lý Vân Thiện, nơi này là địa bàn của Đại Ha chúng tôi, tôi khuyên ông đừng tùy ý làm bậy, mời ông trở về cho.”
“Nếu không thể từ Minh ra tay giết ông, tôi cũng không tiện ngăn cản.”
Vẻ mặt Long Nhật Minh lạnh nhạt nói.
Khóe mắt Lý Vân Thiện giật giật, ông ta dám đấu lại Bùi Nguyên Minh, nhưng tuyệt đối không dám đấu lại Long Nhật Minh.
Thân phận của vị này rất cao, ông ta là vương thực sự của giới hắc bạch Đại Hạ!
Người như vậy, nói câu đầu tiên có thể khiến tài phiệt Thượng Tinh ở tinh Tam Lăng tan thành mây khói, cho nên Lý Vân Thiện không muốn đắc tội ông ta! “Bùm…”
Ngay sau đó, một chiếc xe Rolls – Royce gào rít mà tới, đỗ trước đám người.
Lúc thầy biển số xe, gương mặt trắng xanh của Lý Vân Thiện mừng rỡ như điên: “Ông Phác, cuối cùng ông cũng tới chủ trì lẽ phải rồi!”
“Nếu không tài phiệt Thượng Tinh chúng ta sẽ bị bắt nạt tới chết!”
“Tôi đã thay ông hạ chiến thư khiêu chiến Bùi Nguyễn Minh rói!”
“Ông nhất định phải tự tay đánh chết cậu ta, không cần nề mặt tôi!”
Lúc Lý Vân Thiện luôn lên nhảy xuống đi tới, vẻ mặt Phạc Việt Bân thản nhiên, giống như thần tiên đi xuống.
Nhìn Lý Vân Thiện lúc này vô cùng kích động, Phác Việt Bân lạnh lùng nói: “Đại diện Lý, ông là người có thân phận lớn ở Băng Quốc chúng ta, sao có thể làm việc kích động như thế.”
“Bất cử kẻ nào dám can đảm uy hiếp ông, dám can đảm ức hiếp ông, đều có Phác Việt Bân tôi làm chỗ dựa vững chắc cho ông!”
“Nào nào nào, ông nói cho tôi biết, là ai muốn gây sự với Băng Quốc chúng ta.”
“Để tôi nói cho kẻ đó biết, núi cao bao nhiêu, nước sâu bao nhiều!”
Sau khi nói xong, Phác Việt Bân để hai tay ở sau lưng, nhìn về phía cửa tập đoàn Thiện Nhân,
Lot vào tầm mắt đầu tiên, là Long Nhật Minh. Nhìn thấy Long Nhật Minh ở đây, đôi mắt Phác Việt Bân mở to!
Long Nhật Minh?
Vậy mà là Long Nhật Minh?
Cấp bậc như bọn họ, trên cơ bản là quen nhau.
Mà Long Nhật Minh từng là đại trường lão của bộ binh khó đối phó cỡ nào, Phác Việt Bân lại càng biết rõ.
Nhưng mà giống như nhìn thấu tâm tư của Phác Việt Bân, Long Nhật Minh thản nhiên nói: “Ông Phác đúng không? Ông yên tâm đi, Băng Quốc các ông đã hạ chiến thư với vị này, như vậy tôi sẽ không nhúng tay…”
Các ông tự tiện…”
Sau khi nói xong, Long Nhật Minh lùi sang một bên, Phác Việt Bân nhìn qua theo bản năng.
Chương 1548

“Đoàng…”

Vẻ mặt Phát Việt Bân lạnh nhạt dời mắt, vừa định mở miệng.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, toàn thân ông ta chấn động, vẻ mặt đờ đẫn!

Tổng giáo đầu?

Sao có thể là tổng giáo đầu?

Là tổng giáo đầu hoành hành một thời, một minh giết khiến năm đại cường quốc liên hợp lại phải củi đầu?

Đây chính là ác mộng của toàn thế giới, cũng là người khiến các quốc gia e sợ nhất!

Đây cũng là một trong những người Phác Việt Bân e sợ nhất trong Đại Hạ!

Trời ạ!

Tên Lý Vân Thiện này, vậy mà hạ chiến thư với tổng giáo đầu?

Còn tuyên bố, một tay mình có thể đánh bại tổng giáo đầu?

Rám rám!”

Còn chưa kịp nói ra câu gì, chỉ tiếp xúc với ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, chỉ trong nháy mắt người đứng đầu Taekwondo Băng Quốc, ông Phác Việt Bân không chịu nổi, trực tiếp quỳ xuống!

Lúc này, ông ta đâu còn phong thái của người đứng đầu Taekwondo?

Quỳ rồi?

Phác Việt Bân người đứng đầu Taekwondo ở Băng Quốc, vậy mà còn chưa ra tay, đã trực tiếp quỳ xuống rồi?

Sao có thể có chuyện này?

Vô số người trợn mắt há miệng nhìn cảnh tượng

Phác Việt Bân là nhân vật cấp bậc truyền thuyết

Nghe nói tam thánh Taekwondo của Băng Quốc là này! đấy! do ông ta dạy dỗ ra.

Một mình ông ta khiêng cả giới võ thuật ở Băng Quốc!

Ông ta cũng từng là tổng huấn luyện viên của quân đội Băng Quốc!

Nhưng người như vậy, nói quỷ là quy!

Quỳ nhanh chóng lưu loát như vậy!

Lý Vân Thiện trợn tròn mắt há hốc miệng, ngay sau đó, ông ta không kìm lòng nổi tiến lên, kéo áo Phác Việt Bân nói: “Ông Phác, sao lại thế này? Sao ông có thể quỳ như vậy?”

“Ông là người đứng đầu Taekwondo Băng Quốc đấy!”

“Một tay ông có thể đánh ngã tên nhóc này mà!”

“Vì sao ông phải quỳ?”

“Đây là quyết đấu công bằng, không có người ngăn cản ông, ông nhanh đứng dậy đi, bắt cậu ta đánh tàn phế cho tôi!”

“Bốp..”

Phác Việt Bân quỳ trên đất sợ tới mức toàn thân run rẩy, sau đó ông ta trở tay tát bộp vào mặt Lý Vân

Thiện!

Một cái tát như vậy, trực tiếp đánh Lý Vân Thiện hôn mê bất tinh…

Thế giới hoàn toàn yên tĩnh.

Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, biểu cảm lạnh nhạt nhìn về phía Phác Việt Bân, cười mà như không cười nói: “Ông chạy đến Đại Hạ à?”

“Dạ, là kẻ hèn này đã làm liều…”

Phác Việt Bân run rẩy mở miệng, có chút bị dọa sợ.

Không có biện pháp bóng ma của vị này ở trong lòng ông ta quả nặng.

Ban đầu ở chiến trường Âu Á, ông ta không có chút dũng khí, lúc này đối diện thẳng với vị kia, ông ta căn bản không đứng dậy nổi. “Tôi biết ông, tam thánh Taekwondo, tám Đại Thiên Vương của Băng Quốc, đều là đệ tử của ông đúng không?”

“Ông không ngoan ngoãn ở yên Băng Quốc, chạy tới Đại Hạ làm gì?”

“Tới đầu một mình với tôi sao?”

“Hay là một bàn tay có thể đánh tôi nằm sấp xuống?”

Nghe thấy câu này, Phác Việt Bân sợ tới mức toàn thân run rẩy.

Ngay sau đó, ông ta trực tiếp dập đầu rồi. “Tôi sai rồi! Tôi sai rồi!”

“Tôi là bị tiểu nhân mê hoặc!”

“Tôi không nên đặt chân tới Đại Hạ nửa bước!”

Vừa dập đầu, toàn thân Phác Việt Bân đều ướt đẫm mồ hôi lạnh, trên đỉnh đầu lại càng có hơi nóng bốc lên.

Không phải nóng, mà là bị doa.

Nhìn thấy cảnh tượng không thể ngờ tới này, tất cả mọi người sợ ngây người.

Người nào cũng không thể ngờ tới, Phác Việt Bân chẳng những bị dọa quỳ, còn khúm núm như vậy.

Người đứng đầu Taekwondo Băng Quốc như thần tiên này, ở trước mặt Bùi Nguyên Minh còn không bằng một con chó! “Ông đã nói muốn một tay đánh tôi nằm sấp xuống, như vậy tôi cho ông một cơ hội, chỉ cần ông đỡ được một chiêu của tôi, chuyện này bỏ qua.”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.


Chương 1549
“Không dám! Tôi không dám!”
“Tôi không có tư cách ra tay với cậu!”
Lúc này Phác Việt Bân hối hận tới mức hộc máu. Sớm biết sẽ gặp tổng giáo đầu, như vậy đánh chết ông ta cũng không tới Đại Hạ!
Nơi này không phải nơi loại người như bọn họ có tư cách đặt chân. “Đây không phải là vấn đề ông dám hay không, mà là Băng Quốc các ông đã giẫm chân lên mặt tôi, tôi thả ông về như vậy, chẳng phải sau này con chó con mèo ở ven đường đều có thể tới gây sự với tôi sao?”
Bùi Nguyên Minh bước từng bước lên trước. “Đứng dậy, đỡ một chiêu của tôi.”
Nghe thấy những lời này của Bùi Nguyên Minh, toàn thân Phác Việt Bân run rẩy, gương mặt tái nhợt, nhưng mà ông ta biết rất rõ, đây là Bùi Nguyên Minh nể tình rồi.
Nếu không với thân phận của anh, ông ta đặt chân lên Đại Hạ chi có đường chết mà thôi.
Muốn nhặt về một mạng, nhất định phải đỡ một chiêu này của anh, còn phải dùng toàn lực ứng phó! “Vậy thì đắc tội!”
Phác Việt Bân hít sâu một hơi, dù sao cũng là cấp bậc tông sư, lúc này hai tay của ông ta vỗ lên mặt đất, cả người nhảy lên, sau đó đánh ra một cước.
Người đứng đầu Taekwondo Băng Quốc, quà thật là có chút bản lĩnh, trong lúc ra tay mang theo vài phần thể thế bão táp.
Một kích này nhìn có vẻ bình thường, lúc ông ta sử dụng, ẩn chứa uy lực quỷ thần khó lường! “Bum!”
Gió bão mạnh mẽ tỏa ra bốn phương tám hướng.
Đá vụn và lá rung trên mặt đất đều bị quét bay.
Mọi người xung quanh đều bị sóng khí này bức lui mấy chục mét.
Thân thể Lý Vân Thiện trực tiếp bay đi. “Phác đại sư uy vũ!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, lúc này mấy thuộc hạ của Lý Vân Thiện đều mo miệng theo bản năng.
Bọn họ không biết rốt cuộc Phác Việt Ban bị làm sao?
Bọn họ chỉ biết rằng, lúc này Phác Việt Bân rất mạnh!
Quá mạnh mẽ rồi!
Nói một cách đơn giản là mạnh mẽ vượt xa người khác. “Phụt!”
Gạch đá trên đất đều văng tung tóe toàn bộ.
Một cước này, bộc phát ra âm thanh đáng sợ!
“Bốp!”
Lúc một kích kinh thiên động địa này sắp đánh trúng người Bùi Nguyên Minh…
Bùi Nguyên Minh bước ra nửa bước, vè mặt lạnh nhạt tát một cái. “Bốp!”
Cuối cùng một cước này của Pháp Việt Bân không có cơ hội đánh xuống, cà người ông ta bay ra, trực tiếp đập trúng xe Rolls – Royce của ông ta, để lại ấn kỷ hình người.
Người đứng đầu Taekwondo của Băng Quốc, ngay cả một cái tát của Bùi Nguyên Minh cũng không đỡ được! Cành tượng này, trực tiếp khiến tất cả mọi người bị doa ngốc.
Đặc biệt là Lý Vân Thiện mới tinh dậy, lúc này trực tiếp sợ tới mức đái ra quan. “Lý Vân Thiện, đại diện Lý đúng không.”
“Những lời tôi nói, ông còn nhớ rõ đúng không?”
Bùi Nguyên Minh rút khăn tay ra, vừa chà lau tay phải, vừa lạnh nhạt mở miệng. “Nhớ rõ, nhớ rõ, tôi đàm bào, từ hôm nay trở đi, tài phiệt Thượng Tinh tuyệt đối sẽ không đặt chân vào Đà Nẵng nửa bước!”
“Tôi thề!”
Lý Vân Thiện lập tức nói. “Đã muộn rồi.”
“Tôi cho ông một ngày, nếu trước ngày mai, ông không có biện pháp cho tôi một câu trả lời hài lòng.”
“Ông biết hậu quà rồi đấy.”
Một lát sau, khóe mắt Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên giật giật chật vật rời đi, lúc thấy được Bùi Nguyên Minh tát một cái tát chết người đứng đầu Taekwondo, bọn họ đều bị dọa so roi.
Còn Lý Vân Thiện, cũng là chạy trối chết. Đảm người khác vốn chuẩn bị xem kịch vui, cũng đều chen lấn rời đi, toàn bộ đều đang lo lắng Bùi Nguyên Minh sẽ tính số sau!
Chưa tới vài phút, đường phố vốn vô cùng náo nhiệt chỉ còn lại đám Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh đã mời mọi người vào đại sảnh của tập đoàn Thiện Nhân, mọi người vừa nhìn giá cổ phiếu tăng lên, vừa dùng trà nói chuyện phiếm.
Ba giờ chiều, thị trường chứng khoán ngừng kinh doanh.
Lúc chiều cùng với Nạp Lan Tuấn Vũ nhập ba nghìn năm trăm tỷ vào, cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân được đẩy lên cánh cửa năm trăm.
Tập đoàn Thiện Nhân, một phiếu mà đò, ngày đưa ra thị trường, giá thi trường tăng lên gấp mười lần!
Chương 1550

Đến lúc này, tập đoàn Thiện Nhân đưa ra thi trường là chuyện đã định,

Trịnh Tuyết Dương ngồi bên cạnh Bùi Nguyên Minh, về mặt có chút phức tạp, một lát sau thờ dài một hơi nói: “Hóa ra lúc trước anh đều nói thật.”

“Anh là thể tử Minh!”

Lúc này, giọng nói của Trịnh Tuyết Dương dịu dàng trước nay chưa từng có, trong lòng cũng có hận thức hoàn toàn mới đối với Bùi Nguyên Minh.

Trước đây cô cảm thấy chồng minh cái gì cũng tốt, chỉ là thích nói mạnh miệng.

Nhưng mà lúc này cô mới hiểu được, những lời Bùi Nguyên Minh nói đều là sự thật. Nếu lúc trước mình tin tưởng anh, quan hệ giữa hai người, chỉ sợ sớm đã tiến triển cực nhanh. “Có phải là thế từ hay không, đều không có bất cứ ý nghĩa gì.”

“Ở trước mặt em, anh vĩnh viễn đều là ở rể nhà họ

Trịnh.” Bùi Nguyên Minh uống một ngụm trà, vẻ mặt bình tĩnh. “Nhưng mà lúc trước em hiểu lầm anh rất sâu, cũng không thể trách em, dù sao lúc anh bị ép rời khỏi Dương Thảnh, cho dù có rất nhiều bố trí, nhưng bản thân thật sự không có một xu.”

“Cho nên em cũng không cần có trách nhiệm gì.”

“Còn tập đoàn Thiện Nhân, dù sao em thích kinh doanh, sau này giao cho em xử lý rồi.”

“Hà?”

Trịnh Tuyết Dương hoàng sợ, tầm mắt lặng lẽ nhìn về phía Hạ Vân, mang theo chút dam chua nói: “Em tới giúp anh xử lý chuyện tập đoàn Thiện Nhân mà nói, thư ký xinh đẹp của anh, e rằng sẽ có ý kiến.”

Khi nói chuyện, Trịnh Tuyết Dương lặng yên không một tiếng động véo đùi Bùi Nguyên Minh một cái.

Lúc trước chỉ cảm thấy Hạ Vân quả tốt đối với Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương xuất phát từ giác quan thứ sáu của phụ nữ, thật sự có chút kiêng kị cô ấy!

Bây giờ biết rõ cô gái xinh đẹp này là thư ký bên cạnh chống minh, lúc này bình dấm chua của Trinh Tuyết Dương đánh nghiêng. Cảm nhận được sức lực của Trịnh Tuyết Dương, khỏe mắt Bùi Nguyên Minh giật giật, tuy minh giải quyết được một phiền phức, nhưng hình như lại có phiền phức lớn hơn nữa roi.

Giống như cảm nhận được mập mờ giữa Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương, vẻ mặt Hạ Vân trong veo mà lạnh lùng đi tới.

Cô ấy cúi người với Bùi Nguyên Minh, sau đó lấy một lá thư từ chức đã sớm chuẩn bị đưa cho Bùi Nguyên Minh, nói khẽ: “Tổng giám đốc Bùi, lúc trước tôi đã muốn từ chức với anh, nhưng mà tập đoàn sắp đưa ra thị trường, cho nên tôi không nói chuyện này.”

“Bây giờ mọi chuyện đã xong xuôi, tôi chính thức từ chức với anh!”

Chuyện tập đoàn, tôi đều tự tay dạy cho Lôi Tuấn Quang, như vậy anh ta có thể thay anh quàn lý tập đoàn thật tốt!”

Sau khi nói xong, không cho Bùi Nguyên Minh cơ hội phản ứng, Hạ Vân đưa thư từ chức cho Bùi Nguyên Minh, sau đó cô ấy xoay người đi ra khỏi đại sành tập đoàn Thiện Nhân.

Hạ Trung Hưng nhìn thấy cảnh này, cười khổ một tiếng, sau đó khom người với Bùi Nguyên Minh, nói: “Tổng giám đốc Bùi, trong nhà có chút việc cần xử lý, cho nên mới bảo Hạ Vân từ chức, hi vọng cậu hiểu cho.”

Sau khi nói xong, Hạ Trung Hưng nhanh chóng đi ra khỏi đại sảnh, thân thể biến mất,

Nhìn thấy cảnh này, Trịnh Tuyết Dương hơi sửng

Bùi Nguyên Minh cũng khẽ nhíu mày.

Tập đoàn Thiện Nhân vừa mới đưa ra thị trường, nhưng Hạ Vân đột nhiên từ chức, điều này khiến anh cảm thấy không thích hợp. “Sao thế, thư ký nhỏ đi rồi? Đau lòng hả?”

Trịnh Tuyết Dương cười mà như không cười nhìn

Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh dở khóc do cười, vốn muốn đuổi theo hỏi xem rốt cuộc là có chuyện gì, bây giờ không đi được.

Nếu không bình dấm chua trong nhà mình đánh nghiêng, vậy thì xong đời.

Huống chi ở đây còn có Long Nhật Minh mục đích không rõ, Bùi Nguyên Minh không thể rời đi như vậy.

Đợi mọi người rời đi gần hết, Long Nhật Minh moi tiến lên trước, cười nói: “Tổng giám đốc Bùi, không biết có thể kiếm chỗ nói chuyện không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom