• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Bông Hồng Cho Kẻ Sát Nhân!! (1 Viewer)

boss

Đào Hoa, Đa Tài, Dài 20cm
Tác giả VW
image.jpeg
Chap 1:
-chết này con chó
-ý kiến này..
-đmm
Từng câu chửi kèm theo những tiếng bịch... Bụp vang lên trong 1 góc phòng giam tối tăm, nơi mà 1 cậu bé bị 6 tên bặm trợn xăm trổ đầy mình vây quanh. Chúng liên tục đá vào cậu, mặt, lưng, bụng... Mọi chỗ trên cơ thể cậu giờ thành như 1 bịch cát để chúng xả nỗi bực tức vào.
-này chúng mày định làm loạn hả. Tiếng của giám thị trại giam vọng vào kèo theo 1 tiếng chát chúa của dùi cui khi đập vào chấn song cửa
-dạ k có đâu cán bộ, sáng ra anh em tập thể dục chút thôi. 1 tên lên tiếng, rồi hắn ra hiệu cho bọn còn lại lùi ra ngoài.
-chúng mày cứ liệu hồn. Gã giám thị gằn giọng rồi cắp dù cui vào nách tiếp tục với công việc của mình.
Còn lại 1 mình trong góc phòng, toàn thân cậu bé đau ê ẩm, cậu cũng chẳng nhớ đây là lần thứ bao nhiêu cậu bị đánh nữa, bởi vì với cậu, chuyện ăn đòn trong trại giam này như cơm bữa rồi, có ngày nào mà chúng k đánh chứ, có ngày nào mà chúng k lôi cậu ra làm trò đùa tiêu khiển đâu, nhưng tất cả những gì cậu chịu đựng tất cả nỗi đau của cậu nơi đây, có lẽ cũng chỉ bằng 1 phần nhỏ của người ngoài kia, người ngày đêm lo lắng cho cậu.....
1 năm trước....
Cầm trên tay tờ giấy báo nhập học, cậu học trò tên Minh vui sướng biết bao, cậu chạy về nhà mà thở không nên hơi ra tiếng, cốt là chỉ để khoe với mẹ cậu rằng, con của mẹ đã đỗ đại học. Bố Minh mất sớm trong 1 lần đi biển để lại mẹ Minh đúng đến ngày lâm bồn, khi cậu cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc cơn bão thổi qua làng vạn chài bé nhỏ, từng liếp tranh rung lên chỉ chực bị cơn bảo nuốt chừng, cũng chính là lúc mẹ cậu nghe tin chồng mình bị đắm thuyền nơi khơi xa. Nén đau thương, mẹ Minh nuôi cậu khôn lớn, tần tảo sớm hôm cho cậu tấm áo quyển vở để bằng bạn bằng bè. Đáp lại công sức của mẹ, Minh cố gắng chăm chỉ học hành, rảnh rỗi lại phụ giúp mẹ phơi cá, nuôi gà, và thành quả là đây khi cậu đỗ vào đại học bách khoa với số điểm gần như tuyệt đối.
-mẹ ơi con đỗ rồi, con đỗ đại học rồi. Minh gọi to trên tay hươ hươ tờ giấy báo đại học
Mẹ cậu đứng từ xa, thả gánh cá xuống, bỏ cả nón chạy lại ôm lấy con, trên khuôn mặt khắc khổ hiện lên sự vui sướng tột cùng, từng giọt nước mắt lăn dài trên mi của bà, giọt nước mắt của hạnh phúc.
Cả xóm chài ai cũng mừng cho mẹ con Minh, từ xưa đến nay bà con vạn chài chỉ biết bám lấy biển, con trai 15 đã theo cha ra biển, con gái ở nhà phụ mẹ đan lưới thì làm gì có ai học cao đến đại học. Nay trong làng có người đo đại học, lại điểm cao nữa nên ai cũng lấy làm hãnh diện, bà con mỗi người 1 chút, người cho vài chục người cho cân gạo, vài lạng cá khô, dăm ba quả trứng.... Cho Minh lên thành phố học.
Từ biệt mẹ và bà con, Minh lên chuyến xe đến Hà Nội, chốn đô thị phồn hoa, nơi chắp cánh cho ước mơ của Minh, nơi cuộc sống của cậu thay đổi.... Và nơi bắt đầu cho tất cả
 
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom