• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Bảo bối tinh nghịch của Lệ thiếu (1 Viewer)

  • Chương 4: Kiếm tiền

Trình Tuyết Sương tới ngân hàng kiểm tra lại tài khoản tiết kiệm của mẹ con cô. Lúc này cô cảm thấy rất may mắn bởi vì bản thân không phải một cô gái nhỏ cái gì cũng không hiểu. Từ năm mười lăm tuổi cô đã xin phép mẹ được đi làm thêm, cô cũng đã chứng minh cho mẹ thấy được là mình đã thực sự trưởng thành, có thể hiểu rõ tình trạng kinh tế trong nhà.

Cô biết kiếm được tiền không hề dễ dàng, cho nên cũng chưa bao giờ ăn tiêu phung phí. Cứ mỗi năm nghỉ hè cô lại ra ngoài tìm việc làm thêm, từ việc nhỏ như phát tờ rơi ở ngã tư, chăm sóc thú cưng cho những khách hàng yêu thích động vật, đến việc lớn như làm phụ bếp trong một quán bánh ngọt có tiếng. Cô còn từng đi giao sữa trong mấy tháng trời, cho nên không nói ngoa chứ cô nhớ rõ từng ngóc ngách trong thị xã nơi cô ở.

Nói tóm lại thì Trình Tuyết Sương chỉ có tuổi tác là chưa trưởng thành, nhưng sự hiểu biết của cô về thế giới bên ngoài là không hề ít. Đối với một cô gái mười sáu tuổi, phải gánh vác tiền viện phí với một con số trên trời như vậy quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Nhưng cô nhất định phải trấn tĩnh, cho dù có khó khăn thế nào cũng không được phép từ bỏ.

Tiền tiết kiệm của mẹ cô được chia ra làm mấy phần, gửi ở các ngân hàng có lãi suất cao. Ngoài ra mấy năm trước bà còn góp vốn với người quen mở một quán lẩu bình dân nữa. Tính đi tính lại, số tiền mặt còn giữ trong ngân hàng là khoảng ba trăm năm mươi triệu.

Những tài sản khác như ngôi nhà mẹ con cô đang ở và quán lẩu mẹ cô góp vốn kia cũng là một số tiền lớn. Nhưng muốn trong khoảng thời gian ngắn có thể bán lại với giá tốt là việc không hề dễ. Hơn nữa ngôi nhà là tổ ấm của hai mẹ con suốt mười sáu năm trời, còn có bao nhiêu hồi ức về ba ở đó, nếu không đến bước đường cùng, cô tuyệt đối sẽ không bán nó đi.

Để kiếm tiền trang trải viện phí cho mẹ, cô không có đủ thời gian để làm những công việc chỉ kiếm được vài triệu một tháng. Bệnh của bà nếu không thể trị dứt điểm, vậy thì số tiền phải bỏ ra sẽ cuồn cuộn không ngừng. Trình Tuyết Sương nắm chặt bàn tay, trong mắt ánh lên sự kiên định. Mẹ là người thân duy nhất của cô, bằng bất cứ giá nào cô cũng phải giữ mẹ ở lại bên cạnh mình.

Trong khi cô đang suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại vang lên báo hiệu có cuộc gọi đến.

Nhìn thấy ghi chú "Bác sĩ" hiện lên trên màn hình, Trình Tuyết Sương vội vã ấn nút nhận.

- Xin chào bác sĩ, cháu là Trình Tuyết Sương đây ạ.

Giọng nói ở đầu dây bên kia hiện lên chút vui mừng.

- Tình trạng khôi phục sức khỏe của mẹ cháu khá tốt, trong vòng nửa tháng tới có thể tiếp tục phẫu thuật lần hai để loại bỏ hoàn toàn lượng máu bị tràn ra, nếu như phẫu thuật thành công thì có khả năng điều trị dứt điểm căn bệnh này của bà ấy.

Trình Tuyết Sương mở to mắt, trên mặt không giấu được nét sung sướng. Giọng nói của cô cũng như được tiếp thêm sức sống, tràn trề năng lượng.

- Thật sao ạ? Vậy tỷ lệ phẫu thuật thành công là bao nhiêu ạ?

Giọng điệu bác sĩ trở nên chần chừ.

- Mẹ cháu bị xuất huyết não là do tác động từ bên ngoài, khả năng phẫu thuật thành công cao hơn những bệnh nhân khác cùng mắc chứng bệnh này, chúng ta nắm chắc khoảng 30% có thể cứu sống bà ấy.

Bàn tay Trình Tuyết Sương siết chặt điện thoại. Chỉ có ba phần mười khả năng, nhưng cô biết bác sĩ nói đúng. Cô đã tìm hiểu về căn bệnh này, biết được có tới 44% bệnh nhân sẽ chết chỉ trong một tháng, tỷ lệ điều trị thành công là 20%. Cô không dám mạo hiểm, cô sợ 70% kia sẽ trở thành sự thật.

- Nếu không phẫu thuật thì mẹ cháu sẽ thế nào ạ?

Tuy rằng bác sĩ rất không đành lòng nói ra kết quả này, nhưng cũng không thể giấu diếm sự thật.

- Nếu không phẫu thuật thì có thể khẳng định mẹ cháu không thể sống quá một tháng nữa. Cho dù chỉ có 30% thành công, nhưng phẫu thuật là cách duy nhất để mẹ cháu được sống.

Trình Tuyết Sương cảm thấy lồng ngực như nghẹn lại. Một tháng? Chưa bao giờ cô cảm thấy thời gian lại ngắn ngủi như thế. Ngay vài ngày trước thôi, cô cũng không thể tưởng tượng nổi tin sốc này sẽ ập đến nhanh như thế.

Giọng nói của cô gần như trở nên vỡ vụn. Trình Tuyết Sương cắn răng nói ra từng chữ một.

- Cháu muốn phẫu thuật.

Làm ơn, xin ông trời hãy thương xót mẹ con cô, đừng để cô phải lần nữa mất đi người thân quan trọng nhất đời mình.

- Được, chi phí phẫu thuật là năm trăm triệu, cháu phải chuẩn bị trong vòng nửa tháng nữa.

Trình Tuyết Sương thở dài một hơi, điều quan trọng nhất bây giờ vẫn là tiền, tiền viện phí trong vòng nửa tháng và chi phí phẫu thuật, cô cần phải có ít nhất là sáu trăm năm mươi triệu. Ngoài ra cô còn cần tiền để bồi bổ sức khỏe cho mẹ sau phẫu thuật nữa, như vậy có hai sự lựa chọn, một là bán căn nhà này, hai là bán số cổ phần trong quán lẩu đi. Cô cần phải quyết định thật nhanh mới được.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom