• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Bảo Bối Của Toàn Tinh Tế (1 Viewer)

  • Chương 39

Chương 39: Hân Hoan
Cùng lúc này, sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Lê An Hảo, Katy lập tức đăng nhập vào diễn đàn Cukets rồi truyền đi thông tin cậu sẽ lại tiếp tục phát sóng trực tiếp, cô cũng nói ra luôn việc cậu vẫn còn đang ở trong bệnh viện ngày mai mới có thể phát sóng.

Ngay lập tức diễn đàn nổ tung.

“Cuối cùng cậu ấy cũng trở về rồi, tôi nhớ cậu ấy đến mức không còn tha thiết gì với men đạm nữa.”

“Karol vẫn còn nằm viện sao? Nếu vậy không cần phải phát sóng sớm như vậy, đợi cậu ấy khỏe hẳn rồi gặp chúng ta cũng được, sức khỏe là quan trọng nhất.”

[Katy trả lời: Tôi vừa gặp cậu ấy rồi, tuy gầy hơn lúc trước một vòng, nhưng không đến mức yếu ớt không ngồi dậy được, cậu ấy muốn khi nào phát sóng thì khi đó phát sóng, chúng ta vẫn nên tôn trọng quyết định của cậu ấy.]

“Tôi là người mới, chỉ mới xem hai phần ghi hình Karol đăng lên đã thèm chảy nước miếng, được tận miệng ăn thử món ăn do cậu ấy nấu chắc chắn nằm mơ tôi cũng bật cười.”

“Tôi muốn hỏi, tại sao chỉ có Katy liên hệ được với Karol, hai người họ rất thân thiết sao?”

“Bạn ở trên đừng dẫn hướng gây chuyện, không nhớ kết cục của những kẻ phá hoại vừa rồi sao? Hai người họ chỉ là bạn bè, một khi họ chưa chính miệng nói ra họ đang quen nhau thì mọi lời đồn thổi đều vô căn cứ.”

“Tôi là người mang thể chất cấp F-, đang dùng thuốc mà viện nghiên cứu phân phát để điều trị hệ miễn dịch của cơ thể, thật lòng mà nói loại thuốc này rất đắng, nếu không vì cứu lấy mình, tôi tuyệt đối không uống nó, nhưng lúc trước tôi nghe nói sữa chua Karol làm rất ngon, dễ uống lại thơm, không biết tôi có cơ hội được nếm thử hay không?”

“Tôi cảm thấy kẻ đáng thương nhất chính là những người vứt bỏ phần thưởng trúng được từ Karol, nếu không bây giờ mà bán lại, một hũ sữa chua có khi lên tới mấy ngàn đồng tinh tế ấy chứ.”

“Tôi sẵn sàng bỏ ra mười ngàn đồng tinh tế để mua lại một hũ sữa chua của Karol.”

“Tôi bỏ ra một trăm ngàn đồng tinh tế luôn này.”

Dưới bài đăng, hàng triệu người bày tỏ niềm hân hoan mong chờ của mình trước sự trở lại của Lê An Hảo, kể cả người không biết cậu là ai, chỉ dựa vào công lao to lớn của cậu giúp cứu sống những đứa trẻ xấu số thôi cũng đã đủ khiến họ tung hô ủng hộ cậu rồi.

Dường như không một ai trong số này buông lời khó nghe về cậu, đối với dân cư của thời đại tinh tế, họ không có quá nhiều cảm xúc tiêu cực trong cuộc sống, cái họ muốn nhất chính là hòa bình và hạnh phúc, ai mang lại cho họ cuộc sống hạnh phúc, họ sẽ tôn sùng người đó.

Bên này, Lê An Hảo ngồi phi thuyền về đến nhà, người máy N57 và N58 lập tức chạy tới đón, cả hai vùi đầu vào lồng ngực của cậu làm nũng khiến cậu nhịn không được mà bật cười ha ha, nếu không phải dáng vẻ bên ngoài của chúng đều là máy móc lạnh lẽo, cậu còn cho rằng chúng là thú cưng của mình nữa.

Thật ra Lê An Hảo cũng có ý định muốn nuôi thú cưng, nhưng Liên Bang lại không cho phép dân cư tự ý nhận nuôi bất cứ giống loài nào khi chưa chứng minh được điều kiện của bản thân phù hợp với quy tắc nhận nuôi, cho nên cậu chỉ có thể tạm thời gác việc này sang một bên.

Vừa mới về đến nhà, Lê An Hảo đã lập tức chạy ra vườn, may mắn cậu chỉ mới rời khỏi một tuần, N57 và N58 dựa theo thiết lập ban đầu giúp cậu chăm sóc rau củ và cây ăn quả, cho nên khu vườn không bị hư hại gì nhiều, ngoại trừ cây ăn quả chỉ mới vừa kết quả non ra, phần lớn rau củ đều đã thu hoạch được rồi.

Lê An Hảo vui vẻ thăm thú khắp nơi, trong lòng âm thầm tính toán số lượng rau củ thu hoạch được, sau đó mở quang não lên gửi yêu cầu kết nối đến Viện phúc lợi Eakar.

Không bao lâu sau, người bên phía Viện phúc lợi chấp nhận yêu cầu và liên hệ lại với Lê An Hảo.

Lúc này, đối diện với Lê An Hảo là một người phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, đeo kính, tóc cắt ngắn, khuôn mặt hiền hòa dễ gần, khiến cậu cảm thấy khá thoải mái khi tiếp xúc với bà ấy.

Lê An Hảo lễ phép chào hỏi: “Chào dì, cháu là Karol, hôm nay cháu có chuyện muốn làm phiền dì ạ.”

Người phụ nữ bên kia cũng dịu dàng gật đầu chào lại, sau đó mỉm cười nói: “Dì là viện trưởng của viện phúc lợi, cháu cần dì giúp gì?”

Lê An Hảo không ngờ viện trưởng lại đích thân ra nói chuyện với mình, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

Nói thật ra thì Lê An Hảo chỉ mới quyên cho viện phúc lợi một trăm nghìn đồng tinh tế và lập nên một quỹ hỗ trợ chưa chính thức hoạt động, đáng lẽ viện trưởng sẽ không trịnh trọng tới mức tự mình ra mặt gặp cậu, nhưng sau sự kiện ngộ độc và điều chế ra thuốc hoàn thiện hệ miễn dịch vừa rồi, cậu chính là ân nhân của toàn bộ trẻ em ở nơi này.

Bởi vì sở dĩ trẻ em được đưa đến viện mồ côi của Eakar phần lớn đều thuộc thể chất cấp F-, gia đình không muốn có thêm gánh nặng cho nên lựa chọn từ bỏ chúng nó, bà ấy thân là viện trưởng, làm việc ở nơi này mấy chục năm, nhìn từng đứa trẻ một chưa kịp trưởng thành đã ra đi, thử hỏi làm sao không đau lòng cho được?

Bây giờ Lê An Hảo xuất hiện cứu vớt những đứa trẻ tội nghiệp này, lại là một nhân vật truyền cảm hứng qua sự kiện bạo lực mạng lần trước, hầu hết trẻ em trong viện mồ côi đều đã xem cậu là thần tượng của mình mà cố gắng phấn đấu trở thành người tài giỏi như cậu, chính vì thế, đừng nói là tự mình ra gặp mặt, bảo bà ấy đích thân đến chỗ của cậu, bà ấy cũng bằng lòng.

Không để bên kia chờ lâu, Lê An Hảo nói thẳng ra ý định của mình: “Rau củ nhà cháu đã đến lúc thu hoạch rồi, cháu dự định sẽ nấu cho tụi nhỏ ở viện mồ côi một bữa ăn thịnh soạn, không biết có được không ạ?”

Được, quá được nữa là đằng khác!

Trong lòng viện trưởng không ngừng kêu gào, bà ấy cũng từng xem phần ghi hình nấu ăn của Lê An Hảo rồi, dù chỉ nhìn qua màn hình, con sâu đói trong bụng bà ấy lại cứ cồn cào hết cả lên, bây giờ có cơ hội ăn tận miệng thì làm sao bà ấy nỡ từ chối chứ?

Nhưng ngoài mặt viện trưởng vẫn giữ nụ cười ôn hòa không làm mất thân phận, bà ấy nói: “Như vậy quả thật rất tốt, vậy cháu có cần nhân lực đến thu hoạch giúp cháu không?”

Lê An Hảo suy nghĩ một hồi khẽ gật đầu, đáp: “Một mình cháu vẫn có thể thu hoạch hết, nhưng như vậy sẽ mất thời gian lắm, nếu có người đến thì còn gì bằng, cháu cảm ơn dì trước.”

Viện trưởng thích nhất là những đứa trẻ ngoan ngoãn lễ phép lại hiểu chuyện như cậu, trên gương mặt không giấu nổi nụ cười trìu mến, bà nói: “Người nên cảm ơn là dì mới đúng, cháu đúng là bé ngoan.”

Sau đó cuộc trò chuyện kết thúc, Lê An Hảo lại đăng nhập vào diễn đàn Cukets, dùng tài khoản đã lâu không hoạt động của mình đăng lên một thông báo.

[Karol: Chào mọi người. Sáu giờ sáng mai tôi sẽ bắt đầu phát sóng, buổi phát sóng này sẽ kéo dài suốt một ngày thay lời cảm ơn mọi người đã chờ đợi tôi lâu như vậy, mong rằng mọi người sẽ ủng hộ @Viện phúc lợi Eakar, ngày mai tôi sẽ nấu một bữa tiệc lớn cho trẻ em ở nơi này bằng nguyên liệu tự trồng trong khu vườn nhà mình, hẹn gặp lại!]
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom