• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bách Luyện Thành Thần Full 2023 (79 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1467: Tự tin

1583591445011.png
Tất nhiên, cuộc đối thoại giữa hai người cũng đã truyền vào tại La Chinh.
La Chinh cũng đoán ra được đại khái nội dung, hình như là 3Trưởng công chúa đang tìm một người nào đó, vì thế mới thúc ngựa đi tìm người này.


Nhưng vị Trưởng công chúa cũng không nghĩ đến hậu quả lại nghiêm tr6ọng như thế.


Máu thịt của nàng có sức hấp dẫn lớn đến8 như vậy sao? Mặc dù nàng ngồi trên Độc Giác Thú không ngừng phi nước đại, nhưng trong lòng lại không hề cảm thấy sợ hãi, ngược lại còn thấ5y vô cùng phấn khích.


Mặc cho Độc Giác thú phi nước đại về phía trước, ánh mắt tròn đen láy của nàng vẫn khóa chặt trên người La Chinh.

“Hắn có tu vi Thần Cực cảnh, hẳn vừa mới giáng sinh xuống cấm địa Thần Vực, có lẽ cũng vừa mới rời khỏi rừng xám không bao lâu.” Trưởng công chúa nhẹ giọng phân tích.

“Trưởng công chúa, bây giờ không phải là lúc thảo luận vấn đề này.” Hạ tả vệ dở khóc dở cười.

Hắn hoàn toàn không quan tâm La Chinh là ai.

Vừa nãy tên nhóc này trốn ở một bên, hắn cũng đã cảm nhận được, nhưng không cho rằng đó là con người, mà điều này cũng không quan trọng.

Hắn chỉ đang suy nghĩ làm thế nào để ngăn cản con quái vật đằng sau.

Nếu không, tất cả mọi người sẽ chết.

“Không được.” Trưởng công chúa nhìn chằm chằm La Chinh, cái miệng nhỏ bỗng nhiên nhếch lên: “Bắt hắn lại cho ta.

Bắt sống.” Nghe thế, La Chinh sa sầm mặt.

Đám người này, ngoại trừ Hạ tả vệ là Giới Chủ, còn có một vị Giới Chủ khác.

Ngoài ra, tất cả đều là võ giả Thần Biến Cảnh.

Chỉ cần tránh được hai vị Giới Chủ này, La Chinh sẽ không cần e ngại võ giả Thần Biển cảnh khác.

Hai vị Giới Chủ muốn bắt La Chinh, hơn nữa còn bắt sống, nhưng quan trọng là sau lưng mọi người đang có quái vật đuổi theo.

La Chinh không cho rằng hai vị Giới Chủ kia sẽ nghe theo lệnh của Trưởng công chúa.

Bởi vì đây là hành động tìm chết.

Quả nhiên, Hạ tả vệ đau khổ nói: “Trưởng công chúa, bây giờ vẫn nên chạy thoát đã thì hơn.

Ta cũng không nắm chắc mình sẽ bắt được người đằng sau.” “Đường đường là một Giới Chủ, lại ngay cả một tên nhóc Thần Cực Cảnh cũng không bắt được?” Trưởng công chúa hỏi lại.

Hạ tả vệ chỉ có thể oán thầm trong lòng.

Nếu cho hắn đầy đủ thời gian và không gian, tên nhóc Thần Cực Cảnh sao có thể thoát khỏi tay của hắn? Nhưng bây giờ là lúc nào chứ? Đây đang là lúc chạy trối chết.

Thứ đuổi theo sau lưng bọn họ chính là trăn Võ Tướng Thiên đó.

Nghe nói miệng của trăn Vô Tướng Thiên có thể nuốt sạch vạn vật trong trời đất này.

Trong bụng của nó là một hang động dài đẹp.

Bất kỳ thứ nào tiến vào đều sẽ bị hòa tan từng chút một.

“Bây giờ không phải là lúc bắt người.

Hơn nữa chắc hẳn người anh em kia là mới đến, cũng đang phải chạy trốn như chúng ta.

Người anh em, người sẽ không chạy trốn chứ? Ngươi vừa mới giáng sinh xuống cấm địa Luyện Thần, nếu nhận được sự trợ giúp của chúng ta thì sẽ làm ít ăn nhiều đó.” Hạ tả về không nhịn được nói.

Hạ tả về biết rất rõ tính tình của Trưởng công chúa.

Nàng nghìn dặm xa xôi chạy đến, lại “trùng hợp” để cho nàng ta tìm được một người giáng sinh, đây quả thật là chuyện rất thần kỳ.

Nàng ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho người đó.

Nhìn thân hình và tốc độ của tên nhóc này, có vẻ thực lực cũng không yêu.

Cho dù hắn là Giới Chủ thì cũng không thể khống chế được người đó trong chớp mắt.

Cho nên, trước hết dùng lời này để khống chế người đó thì hay hơn.

“Đúng, người sẽ không chạy trốn chứ?” Trưởng công chúa cũng đã nghĩ thông.

Dù sao, tên nhóc này cũng không còn chỗ để đi, chỉ cần cứ đi theo bọn họ là được, không cần thiết phải bắt hắn lại.

La Chinh chạy sau lưng bọn họ, chớp mắt một cái, lại bất thình lình nhảy sang chỗ khác.

Thân hình hắn lăn hai vòng trên không trung, tạo thành một đường vòng cung, nhanh chóng rơi vào một bụi cây.

Đám người kia không dám bay cao, nên tất nhiên La Chinh sẽ không ngự không phi hành.

Nhưng hắn biết, hình như con trăn Võ Tướng Thiên kia là bị vị “Trưởng công chúa” này hấp dẫn.

Đương nhiên, hắn sẽ không ngu mà đi theo bọn họ.

Nếu thế thì chẳng phải muốn chết sao? Huống chi cô gái đó còn tỏ ra ác ý với hắn, muốn bắt hắn lại.

Nếu hắn ngoan ngoãn nghe lời thì hắn thành kẻ ngu rồi.

Trưởng công chúa vừa mới hỏi xong, đối phương đã đi theo một hướng khác.

Trong lòng nàng ta tức giận vô cùng: “Hây.” Lúc này, nàng kéo cương ngựa, quay một góc chín mươi độ, đuổi theo La Chinh.

Đám người Hạ tả vệ nhìn thấy vậy, miệng đắng ngắt.

Bọn họ không ngờ sự việc lại phát triển đến nước này.

Rốt cuộc là tính mạng của mình quan trọng hay là tên nhóc râu ria kia quan trọng? Có điều, tính cách của vị Trưởng công chúa này luôn không đáng tin như vậy! “Trưởng công chúa, không nên đuổi theo!” “Trăn Vô Tướng Thiên đang đuổi theo, mục tiêu của nó có thể là Trưởng công chúa ngài đó!” Muốn nói buồn bực, lúc này người buồn bức nhất không phải là La Chinh thì còn là ai nữa.

Lúc trước hắn ẩn núp tiến lên, vẫn luôn bình an vô sự.

Không ngờ vừa chạy được một nửa, lại đụng phải một cô gái chẳng có đầu óc.

Bởi vì Trưởng công chúa cưỡi Độc Giác Thú thay đổi phương hướng, con trăn Vô Tướng Thiên cũng quay thân hình khổng lồ của nó, không ngừng co duỗi trên mặt đất, tiếp tục đuổi theo Trưởng công chúa, mà cũng là đuổi theo La Chinh.

Nếu từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy, trong khu rừng mênh mông không biên giới này xuất hiện một cái khe rất lớn.

Nơi nào con trăn đi qua đều để lại một mớ hỗn độn.

Chỉ là chuyện này thật sự quá bình thường trong cấm địa Luyện Thần.

Cấm địa Luyện Thần này là do thánh nhân cố ý tạo ra.

Tu luyện bên trong quả thật sẽ được lợi không ít, võ giả cũng có thể ngưng kết thần cách.

Những cấm địa Luyện Thần này lại cực kỳ nguy hiểm.

Quan trọng hơn, việc hoạt động vào ban đêm chính là một điều tối kỵ.

Trong mắt dân bản địa, ánh sáng trên mái vòm của cấm địa Luyện Thần được gọi là thần quang.

Dưới sự quản lý của thần quang, toàn bộ cấm địa Luyện Thần đều an toàn, tất cả yêu ma quỷ quái đều không dám manh động.

Nhưng một khi thần quang tan đi, đây lại là một thế giới khác.

Võ giả bình thường hoàn toàn không dám ra ngoài hoạt động vào ban đêm.

Chỉ có ai có cảnh giới Giới Chủ mới dám ra ngoài mà thôi.

Trưởng công chúa ỷ vào bên cạnh có người bảo vệ, cứ nhất định muốn xông vào rừng xám, chính là vì muốn tìm một người giáng sinh.

Quả thực La Chinh là giáng sinh từ trên bức tường Thiểm Kim Qua.

Có điều đó là nơi giáng sinh đã bị vứt bỏ, cho nên chỉ có một mình La Chinh tới mà thôi.

Đó cũng là lý do vì sao vị Trưởng công chúa này muốn đưa La Chinh về.

Tốc độ của Độc Giác Thú vô cùng nhanh, mỗi lần vó ngựa vung lên đều sẽ có ánh sáng mờ ảo lấp lóe phía dưới.

Nó vừa duy trì tốc độ cao lại vừa rất linh hoạt, theo sát La Chinh.

“Này, ngươi chờ một chút, đừng chạy nhanh như vậy.” Trưởng công chúa kêu lớn đằng sau.

Đám người theo sau lưng Trưởng công chúa đều tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Đằng sau có thú khổng lồ đuổi giết, cộng thêm cô gái này luôn miệng muốn bắt đối phương về, lại còn mong người ta chờ ngươi đến bắt sao? Không phải đang nằm mơ đó chứ? Quả nhiên, La Chinh không thèm phản ứng, tiếp tục phi nước đại.

Lúc này, thậm chí hắn còn không đi theo một con đường nào.

Nếu đụng phải những cây cối to một chút, hắn đều sẽ lao thẳng vào.

Dù sao, những khu rừng rậm như thể này cũng không thể cản trở được thân hình La Chinh, càng không có khả năng khiến hắn bị thương.

Nghe tiếng la to của Trưởng công chúa phía sau, trong lòng La Chinh nhiều lần muốn ra tay chém chết cô gái này cho rồi.

Nhưng nghĩ đến hai vị Giới Chủ đi theo đằng sau nàng ta, La Chinh chỉ có thể nhẫn nhịn, trong đầu nghĩ biện pháp thoát khỏi nàng ta.

“Hạ tả vệ, mau giúp ta ngăn tên kia lại.

Nếu không, ta sẽ không khách sáo với ngươi.” Đuổi một hồi lâu, khoảng cách giữa hai bên chưa từng rút ngắn lại, rốt cuộc Trưởng công chúa cũng nổi giận, vận dụng đòn sát thủ của mình mà ra lệnh.

Nghe vậy, La Chinh đã cầm Lôi Phong U Thần Kiếm trong tay.

Dù sao, con trăn kia cũng đang đuổi giết cô gái này.

Nếu vị cường giả Giới Chủ ra tay bắt hắn thật, hắn sẽ giết chết cô gái này trước tiên.

Phù phù...

Vừa chạy, La Chinh vừa không hề ngăn cản sát ý của mình khuếch tán ra.

Mặc dù sát ý này vô cùng bình thường, nhưng hiển nhiên Hạ tả vệ đã nhận ra, rõ ràng sát ý mà La Chinh tản ra có mang theo ý tứ cảnh cáo.

Hạ tả vệ cũng không tính nghe theo mệnh lệnh của Trưởng công chúa.

Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên hắn cãi lệnh nàng.

Nhưng việc La Chinh phát ra sát ý khiến Hạ tả vệ cảm thấy bất ngờ.

Người này phát ra sát ý chính là muốn cảnh cáo hắn, nếu Hạ tả vệ hắn ra tay, người này sẽ giết Trưởng công chúa trước tiên.

Tên nhóc này biết rõ trong đội ngũ của hắn có hai vị Giới Chủ, Trưởng công chúa cũng là võ giả Thần Biển Cảnh cấp cao, nhưng vẫn phát ra sát ý cảnh cáo như vậy.

Tên đó tự tin vào thực lực của mình như vậy sao? Trong nháy mắt, Hạ tả vệ cho ra một kết luận như vậy.
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Review truyện Bách luyện thành thần
Bách luyện thành thần convert
  • 4.30 star(s)
  • Ân Tứ Giải Thoát
Review...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom