• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bách Luyện Thành Thần Full 2023 (60 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • bach-luyen-thanh-than-1322

Chương 1322: Xuất thương




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
82993.png

Xem ảnh 2
82993_2.png
Vốn dĩ gã muốn có một ván hòa, kết quả lại bị Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu giết chết trong nháy mắt.



Thật ra, cho dù Hiên Viên Thần Phong hay là Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu, nếu một người hắn luôn áp dụng tư thế phòng thủ, một người hắn luôn bỏ chạy, thì cũng không bị bọn họ giết chết trong một chiều như vậy.



Chênh lệch giữa Đạo Tử và Thiên Kiều rất lớn nhưng cũng không đến lớn đến thế.



Bại hai trận liên tiếp, Nộ Phong đã cẩn thận hơn, chuẩn bị đến hai lớp phòng hộ.




Ma Hoàng Hộ Thể là thông qua chân nguyên thúc giục chiếc trống lớn.

Sau khi ngưng kết thành giáp Ma Hoàng, lại kết hợp cùng cương nguyên, có thể nói là một sự kết hợp Pháp Thể Song3Tu hoàn mỹ.

Lớp Cương Giáp Ma Hoàng bên ngoài đã cứng, lớp bên trong lại càng cứng hơn, sức mạnh bình thường hoàn toàn không có cách nào phá hỏng.

Nhưng Nộ Phong lại không thể phát huy nó đến cực hạn.

Lần này, tất cả Thiên Kiêu, Đạo Tử gần như đều đem tất cả bảo bối tốt nhất mà trưởng bối đưa cho vào trong này.

Gã không tin La Chinh có thể dựa vào đôi tay không của mình mà đập vỡ được Cương Giáp Ma Hoàng của gã.

Nếu bị võ giả Nhân tộc giết chết ba lần liên tiếp, đây chính là nỗi nhục nhã đối với Thiên Kiều Ma tộc.

Như vậy, gã có thể đi tự sát được rồi.

Chết trước mặt bức tượng Thánh Ma của tộc, gã mới có thể rửa sạch mối nhục2của mình, rửa sạch mối nhục mà gã đã mang về cho Ma tộc.

Cảm nhận được khí thế phát ra từ Cương Giáp Ma Hoàng, ánh mắt La Chinh hơi ngừng lại.

Ví dụ như cái trống lớn của Nộ Phong, đây là một thần khí chí tôn không tệ, xếp hạng thứ bốn trăm lẻ năm trên bia hoàn vũ vạn linh, tên là trống Ma Tâm.

Có điều, dù vũ khí bảo bối trong tay đám Thiên Kiêu cực kỳ sắc bén, nhưng bọn họ lại không thể phát huy sức mạnh chúng đến cực hạn.

Nói chung, muốn phát huy thần khí chí tôn đến cực hạn, ít nhất phải cần thực lực Thần Biến cảnh, thậm chí là Giới Chủ.

Nhưng, cho dù Cương Giáp Ma Hoàng chỉ thúc giục được một phần mười sức mạnh của3trứng Ma Tâm, thì sức phòng thủ của nó cũng không phải là thứ mà sức người có thể dễ dàng phá hủy được.

Lúc này, Nộ Phong vốn không tin.

Nếu bị võ giả Nhân tộc giết chết ba lần liên tiếp, đây chính là nỗi nhục nhã đối với Thiên Kiều Ma tộc.



Như vậy, gã có thể đi tự sát được rồi.



Chết trước mặt bức tượng Thánh Ma của tộc, gã mới có thể rửa sạch mối nhục của mình, rửa sạch mối nhục mà gã đã mang về cho Ma tộc.



Cảm nhận được khí thế phát ra từ Cương Giáp Ma Hoàng, ánh mắt La Chinh hơi ngừng lại.



Trong nháy mắt một quyền đánh tới, đầu của hắn cũng bắt đầu suy nghĩ.



Tất nhiên là sức mạnh của một quyền này rất mạnh, có lẽ sẽ phá9hỏng được Cương Giáp Ma Hoàng.



Nhưng đối mặt với cương giáp do thần khí chí tôn bên trong bố trí, muốn dựa vào sức người để đánh chết người này, thì sức mạnh trong cơ thể hắn phải tăng gấp đôi mới được.



Cũng may, tên kia chỉ phòng thủ.



Nói trắng ra, gã đã trở thành cái bia ngắm cho La Chinh đánh.



Dưới tình huống này, La Chinh cũng có rất nhiều lựa chọn.



Dùng sức mạnh đơn thuần để đánh tay không, cũng không phải là không thể giết được gã.



Nhưng chiều này vốn là một đòn sát thủ của La Chinh, thật không đáng vì giết chết Nộ Phong mà bại lộ.



Trong khoảnh khắc đó, La Chinh bèn thay đổi chiêu thức của mình.



Một quyền kia còn chưa phát sinh va chạm với Nộ Phong đã đột nhiên3thay đổi.



Từ quyền biển thành chưởng, đồng thời một thanh trường thương bắn ra từ nhẫn tu di của hắn.



Sát Lục Thánh Thương vừa mới bắn ra được một nửa, đã bị La Chinh nắm chặt, một nửa còn lại vẫn còn nằm trong nhẫn tu di.



Trong khoảnh khắc nắm chặt Thánh Thương trong tay, La Chinh đã rót khí hỗn độn vào bên trong.



Sát Lục Thánh Thương không phải là vũ khí mà La Chinh hay dùng.



Một phần là vì hắn cảm thấy sử dụng không quen, mặt khác là vì hắn không thể phát huy ra được uy lực chân chính của Thánh Thương.



Bên trong vũ trụ này, có lẽ chỉ có Huân mới có năng lực phát huy ra hoàn toàn uy lực của Thánh Thương.



Nhưng nói cho cùng...



Uy lực của Sát Lục Thánh Thương vẫn là đứng đầu trong số các thần khí chế tổn.



Có lẽ La Chinh không thể lĩnh ngộ được sự tinh diệu trong đó, cũng chưa từng lĩnh ngộ được thương ý.



Nhưng trong quá trình sử dụng trường thương, hắn giống như hổ thêm cánh, ít nhất có thể tiêu diệt đám Thiên Kiểu một cách nhanh gọn, đồng thời che giấu được đòn sát thủ của mình.



“Nhất Niệm Vô Chuyển!” Nếu La Chinh còn cách Nộ Phong một khoảng xa, vậy cho dù hắn có sử dụng Nhất Niệm Vô Chuyển, sợ rằng cũng khó mà đánh trúng được người này.



Mặc dù Nộ Phong là võ giả Ma tộc nhưng là Pháp Thể Song Tu, chung nguồn chân nguyên, tu luyện quy tắc hệ Phong làm chính, tốc độ không hề chậm.



Có điều, một quyền mới đánh ra của La Chinh chỉ đi được một nửa, nửa thanh Sát Lục Thánh Thương bên trong nhẫn tu di lại đã bay vụt ra.



Ánh thương do Nhất Niệm Vô Chuyển ngưng kết bắn ra, chỉ trong nháy mắt đã hình thành.



Vèo!



Trong vũ trụ, Sát Lục Thánh Thương không thuộc loại thần khí chí tôn mạnh nhất, nhưng xét về lực phá hoại, chỉ sợ không có vũ khí nào có thể đánh bại được nó.



Và cũng không ai trong vũ trụ này muốn cứng đối cứng với Sát Lục Thánh Thương.



Nộ Phong cũng không muốn.



Nhưng gã chỉ có thể trơ mắt nhìn La Chinh đổi chiều.



Nhìn nửa thanh trường thương từ trong nhẫn tu di của La Chinh bay ra, cho dù thanh trường thương kia chỉ lộ có một nửa, nhưng uy thể bén nhọn phát ra từ mũi thương cũng đủ khiến gã phải sợ hãi.



Có điều gian trá! Một suy nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu của gã.



Nhưng khi võ giả giao chiến, tất cả lấy thắng làm điều kiện tiên quyết.



Bất kỳ võ giả nào giao đấu với nhau đều không có cái gì gọi là bịp bợm cả.



Huống chi, trình độ lừa bịp kiểu này mà gã cũng trúng chiều, vậy chỉ có thể nói là gã có vấn đề chứ không phải La Chinh có vấn đề.



Bản thân gã muốn biến thành một cái bia ngắm, không muốn tác chiến, như vậy không thể trách người ta dùng thủ đoạn ác liệt để tàn phá gã.



Anh thương do Nhất Niệm Vô Chuyển bắn ra giống như một con cá sấu lớn đang há cái miệng rộng nuốt chửng Nộ Phong.



Mặc dù La Chinh không am hiểu dùng thương, nhưng Thánh Thương vốn có võ kỹ của riêng mình.



Hắn chỉ lợi dụng khi hỗn độn để thúc giục nó mà thôi.



Nhất Niệm Vô Chuyển được khí hỗn độn thúc giục lại càng thêm bá đạo.



Cho dù Cương Giáp Ma Hoàng cứng rắn đến lạ thường, vũ khí bình thường, thậm chí vũ khí có chứa luật nhân quả cũng khó mà xuyên qua, nhưng cương giáp đó lại không ngăn cản được ánh thương to lớn này.



Phập! Ánh thương kia đâm xuyên qua Nộ Phong.



Nộ Phong...



bại.



Vẫn là một chiều như cũ...



Nghiêm túc mà nói, nên tính là hai chiều.



Bởi vì một quyền của La Chinh xem như nửa chiều, chỉ là tạm thời biển chiều đổi quyền thành thương, xem như nửa chiêu trước là để lừa gạt, lại dùng thương để giết.



Nhưng lúc này, tất cả mọi người đều không quan tâm nửa chiều hay một chiêu.



Theo bọn họ thấy, Hiên Viên Thần Phong dựa vào một thủ ấn, Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu dựa vào một kiểm, còn La Chinh thì dựa vào một thương, vậy là đủ rồi.



Vấn đề là, trong tay La Chinh có Thánh Thương.



Tại sao Thánh Thương của Yêu Dạ tộc lại xuất hiện trong tay La Chinh? “Đó là Sát Lục Thánh Thương!” “Tại sao nó lại nằm trong tay La Chinh chứ?” “Sát Lục Thánh Thương chính là chỉ bảo của Yêu Dạ tộc, mà Yêu Dạ Vương đang ở bên cạnh La Chinh.



Thương này không phải do Sát Lục Vương của Yêu Dạ tộc truyền cho La Chinh chứ?” “Hừ, nghe nói bây giờ Sát Lục Vương chỉ còn là một linh hồn mà thôi.



Nàng ta có được Sát Lục Thánh Thương từ đâu chứ? Thương này rõ ràng đang được cất giữ trong Yêu Dạ tộc.” Trong Yêu Dạ tộc...



Dao lạnh lùng nhìn chằm chằm thanh Sát Lục Thánh Thương trong tay La Chinh, vẻ mặt độc ác, ánh mắt nhìn sang Minh Đạo bên cạnh.



“Ngô Vương.” Minh Đạo bỗng nhiên quỳ bịch xuống đất.



Xuất thân của Dao cùng một phái với Minh Đạo, trong đó cũng có huyết mạch truyền thừa.



Vì thế, năm đó nàng ta mới nâng đỡ phụ thân của Minh Đạo là Toái Ảnh Giới chủ trở thành Toái Ảnh Thiên Tôn.



“Thanh Sát Lục Thánh Thương là do ta không cẩn thận bị La Chinh cướp mất.” Minh Đạo vội giải thích.



Dao lắc đầu, thở dài nói: “Đó chỉ là hình chiếu của Thánh Thương mà thôi, không quan trọng, nhưng người thật đáng thất vọng.” Thanh Sát Lục Thánh Thương bên trong chiến trường mộng ảo không phải là Sát Lục Thánh Thương chân chính, Dao không thấy đau lòng.



Nhưng Minh Đạo bị cướp sạch điểm mộng ảo, không thể tiến vào một trăm người đứng đầu, điều này mới khiến Dao vô cùng thất vọng.



Trong chiến trường mộng ảo lần này, hai phái ủng hộ Hình Phạt Vương nàng trong Yêu Dạ tộc đều bị diệt toàn quân, nhưng bên phía Sinh Mệnh Vương lại bồi dưỡng ra được một Đạo Tử, một đường thuận buồm xuôi gió đi lên, hẳn đã lấy được thứ hạng không tệ.



Tuy nhiên, dù sao vị Đạo Tử đi theo phe Sinh Mệnh Vương của Yêu Dạ tộc cũng không phải người của nàng ta.



Đối với loại người thích nắm lấy toàn cục như Dao, làm sao có chuyện nàng ta muốn nhìn thấy chuyện này xảy ra chứ?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Review truyện Bách luyện thành thần
Bách luyện thành thần convert
  • 4.30 star(s)
  • Ân Tứ Giải Thoát
Review...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom