• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bách Luyện Thành Thần Full 2023 (90 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • bach-luyen-thanh-than-1277

Chương 1277: Đóng cửa




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81274.png

Xem ảnh 2
81274_2.png
Tiến vào vị trí một trăm võ giả chính là vào tầm mắt của toàn bộ vũ trụ.



Trong tháp Vô Định ở Tử Cực giới truyền đến tiếng hoan hô.



“Tiểu sư muội đã tiến vào vị trí một trăm người đứng đầu rồi.”



“Trước đây, trong một trăm người này, tất cả đều là Thiên Kiêu của các tộc lớn. Tiểu sư muội quả nhiên không phụ lòng mong đợi của mọi người.”




Trong lúc mọi người đang bàn luận, một cô gái dáng người cao gầy xuất hiện. Cô gái này cũng là đệ tử của Vô Định lão nhân. Nàng được xem là sư tỷ danh chính ngôn thuận của Khê Ấu Cầm.

“Bị loại? Khê Ấu Cầm chính là nhân vật Thiên Kiêu,3người đàn ông của muội ấy sao có thể bị loại được?” Cô gái này thản nhiên nói.

Mấy năm Khê Ấu Cầm ở tháp Vô Định, nàng cũng chỉ có mối quan hệ tốt với cô gái này. Cho nên, nàng ta biết không ít bí mật của Khê Ấu Cầm.

“Viên sư tỷ, Khê Ấu Cầm xuất thân từ Hạ Giới. Nhưng võ giả phi thăng kia sao có thể tranh giành với võ giả Thượng Giới?”

“Nói một cách đơn giản, người đàn ông mà Khê Ấu Cầm đang nhớ nhung có thể tiến vào một triệu người đứng đầu trên chiến trường mộng ảo hay không cũng là một vấn đề. Chỉ sợ sớm muộn gì cũng bị loại.”

“Âm Thể Tử Cực nhất2phẩm có thể được xưng là chủ nhân Tử Cực giới, tiến vào một trăm người đứng đầu là điều tất nhiên.”

Võ giả ở Tử Cực giới, chín mươi chín phần trăm đều có Âm Thể Tử Cực, nhưng sự chênh lệch giữa các Âm Thể Tử Cực cũng rất lớn.

Mấy năm trước, rất nhiều võ giả trong tháp Vô Định đã nghênh đón vị tiểu sư muội này.

Thật ra, vai vế của Khê Ấu Cầm trong tháp Vô Định cực kỳ cao. Dù sao nàng cũng trực tiếp bái Vô Định lão nhân làm sư phụ, cho nên thân phận của nàng cao hơn các đệ tử khác trong tháp Vô Định đến hai bậc, thậm chí là ba bậc.

Nhưng trong mắt người khác,2tuổi tác của nàng vẫn còn là trẻ con. Mọi người vẫn xem nàng như một tiểu sư muội mà che chở.

Trước khi lên đường, có không ít người lo lắng cho nàng.

Thực lực và thiên phú của Khê Ấu Cầm thì không cần hoài nghi, nhưng tiểu sư muội ngây thơ, mơ mộng, không hiểu sự đời, mọi người sợ nàng sẽ gặp phải khó khăn không nhỏ trong cuộc chiến trên chiến trường mộng ảo. Dù sao, khi võ giả giao đấu, rất nhiều thời điểm chưa chắc là so đấu thực lực, mà là trí tuệ và quỷ kế.

“Chẳng phải tiểu sư muội luôn nhắc đến người đàn ông của muội ấy sao...”

“Không biết lần này muội ấy có gặp được9hắn hay không.”

“Chỉ sợ hơi khó. Tiểu sư muội trổ hết tài năng, nhưng người đàn ông của muội ấy chỉ là một nhân vật từ Hạ Giới phi thăng lên, có khi đã bị loại rồi, làm sao có thể gặp được.”

“Bị loại? Khê Ấu Cầm chính là nhân vật Thiên Kiêu, người đàn ông của muội ấy sao có thể bị loại được?” Cô gái này thản nhiên nói.



Mấy năm Khê Ấu Cầm ở tháp Vô Định, nàng cũng chỉ có mối quan hệ tốt với cô gái này. Cho nên, nàng ta biết không ít bí mật của Khê Ấu Cầm.



“Viên sư tỷ, Khê Ấu Cầm xuất thân từ Hạ Giới. Nhưng võ giả phi thăng kia sao có thể tranh giành4với võ giả Thượng Giới?”



“Nói một cách đơn giản, người đàn ông mà Khê Ấu Cầm đang nhớ nhung có thể tiến vào một triệu người đứng đầu trên chiến trường mộng ảo hay không cũng là một vấn đề. Chỉ sợ sớm muộn gì cũng bị loại.”



“Ta cũng cảm thấy như vậy.”



Không phải trong Hạ Giới không có thiên tài siêu cấp.



Những võ giả này rất ít khi ra khỏi tháp Vô Định, cũng không đi lại quá nhiều bên ngoài, nhưng cũng biết trong Thượng Giới có không ít cường giả tiếng tăm lừng lẫy đều là người từ Hạ Giới phi thăng lên, ví dụ như Huyễn Hải Thiên Tôn tiếng tăm lừng lẫy.



Đại Thế Giới mà Khê Ấu Cầm sinh sống đã sinh ra một người có Âm Thể Tử Cực nhất phẩm như nàng thì vốn đã không tầm thường rồi. Người đàn ông mà nàng thương nhớ còn có thể lợi hại như thế nào nữa chứ?



Nhưng Viên sư tỷ chỉ cười khẩy: “Người đàn ông mà Khê Ấu Cầm thương nhớ tên là La Chinh.”



Cái tên này Khê Ấu Cầm cũng chỉ nói cho một mình Viên sư tỷ biết. Những người khác hoàn toàn không biết.



“La Chinh?”



“Cái tên này quen quen...”



Tử Cực giới nằm ở ranh giới của vũ trụ, là một giới nhỏ đã bị vỡ vụn vô cùng đặc biệt, tách rời ở bên ngoài vũ trụ. Cho nên bọn họ không thể nghe thấy tiếng của Thét Lệnh.



Mấy năm qua, cũng có những đệ tử của tháp Vô Định đi ra ngoài Đại Giới, nên có người biết được tin tức bên ngoài.



“Ta nhớ ra rồi, là người đã kể chuyện trong vũ trụ. Nghe nói người đó đã lừa giết Thiên Tôn, hơn nữa Thét Lệnh của hắn có thể dùng vô số lần.”



“Không cần ngươi nói, ta nhìn thấy tên của hắn rồi. Bây giờ hắn đang xếp thứ một trăm hai mươi lăm.”



“Người đàn ông của Khê Ấu Cầm chính là La Chinh. Ta đã từng nghe nói về người này ở Lạc Thiên giới. Nghe nói hắn bị mấy chủng tộc lớn liên thủ lại vây bắt, bây giờ vẫn còn trốn trong Tiên Phủ.”



Cái tên La Chinh bây giờ đã được treo ở đỉnh kim tự tháp, chỉ là chưa vào tốp một trăm người đứng đầu mà thôi. Lại thêm trước đây đám người ở Tử Cực giới không để ý đến La Chinh, nên lần này nghe đến, rất nhiều người đã dò từ đỉnh kim tự tháp trở xuống, lập tức phát hiện ra cái tên La Chinh.



Rất nhiều nữ đệ tử trong tháp Vô Định sôi trào hẳn lên.



Khê Ấu Cầm vốn là đối tượng khiến các nàng hâm mộ, bởi thiên phú của nàng cực kỳ cao, tuổi tác lại rất trẻ, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của Vô Định lão nhân.



Từ lúc bước vào tháp Vô Định, nàng đã rất tỏa sáng. Tất cả những người trong tháp Vô Định đều rất quan tâm, che chở cho nàng. Nàng được tu luyện trong những canh giờ đặc biệt, được uống Khổ Đan, mà những điều này mọi người đều phải năn nỉ mãi nàng mới dùng.



Khê Ấu Cầm cứ như vậy mà trưởng thành, bước vào một trăm người đứng đầu chiến trường mộng ảo một cách nhẹ nhàng.



Người đàn ông mà nàng thương nhớ cũng nằm ở vị trí hơn một trăm.



Trong lòng rất nhiều cô gái lập tức mất cân bằng.



Các nàng cũng có được Âm Thể Tử Cực, cũng là do các gia tộc lớn đưa vào tháp Vô Định để rèn luyện. Nhưng sự chênh lệch quá lớn khiến các nàng khó mà tiếp nhận được.



***



Cùng lúc đó.



La Chinh đưa đám người Quý Nam leo lên đỉnh núi trong đại sảnh Nhân Quả. Bọn họ sắp đối mặt với đại sảnh Nhân Quả cuối cùng.



“Cái này mà gọi là đại sảnh...”



Thương Ma nhìn những cột đá, sau đó hét to.



Trên đỉnh núi đúng là có một đại sảnh, nhưng có lẽ nên nói là “đã từng có”.



Trước mặt mọi người chỉ còn lại những cây cột hình tròn xếp thành một hàng, dường như đại sảnh đã sớm sụp đổ.



“Đây chính là thử thách cuối cùng, không được coi thường. Độ khó của đại sảnh này sẽ còn cao hơn trước đây.” La Chinh thản nhiên nói.



Bây giờ mọi người đã sớm ăn ý với nhau rồi. Nên sau khi La Chinh nói chuyện, mọi người cũng đứng sau lưng hắn.



Mặc dù toàn bộ đỉnh chóp đại sảnh đã sớm biến mất, nhưng hai cây trụ ngoài cổng vẫn đứng sừng sững. Đây chính là cánh cổng của đại sảnh Nhân Quả thứ năm.



Sau khi La Chinh tiến vào đại sảnh Nhân Quả, một luồng cảm xúc đặc biệt từ sâu trong lòng hắn truyền đến.



Khi đám người Quý Nam tiến vào hai cây trụ, biểu hiện trên nét mặt cũng thay đổi.



“Két...”



Cùng lúc đó, mọi người nghe thấy âm thanh rợn người do cánh cửa lâu năm không sửa ma sát tạo ra.



“Cạch cạch!”



Tiếng đóng cửa truyền đến.



Sau khi tiếng đóng cửa vang lên, mọi người vội quay đầu nhìn lại, thấy giữa hai cột đá không có cánh cửa nào. Vậy thì âm thanh kia từ đâu truyền đến?



Huyễn Linh khẽ nhíu mày, bước chân đến chỗ giữa hai trụ đá, đưa tay chạm vào.



“Cửa, đóng rồi.” Huyễn Linh nói.



Mặt mọi người đầy vẻ tò mò, vội vàng bước đến, đưa tay sờ soạng như Huyễn Linh.



Quả nhiên, giữa hai cây cột đá có một cánh cửa vô hình.



“Cửa đã đóng rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi. Chắc hẳn mọi người không định rời khỏi đây chứ?” La Chinh hỏi.



Mọi người đến được chỗ này cũng không phải dễ dàng gì, nếu cứ như vậy mà từ bỏ thì không cam tâm. Phần thưởng của đại sảnh thứ tư là một số điểm rất kinh người. Đại sảnh Nhân Quả thứ năm này có thể mang đến cho bọn họ được cái gì?



“Meo!” Con mèo lửa nhỏ trong lồng ngực Quý Nam kêu lên một tiếng. Quý Nam cười nói: “Tiểu Hỏa tỏ vẻ đồng ý, chúng ta tiếp tục đi thôi.”



Đúng là con gái, mới một lúc mà Quý Nam đã đặt tên cho con mèo nhỏ là Tiểu Hỏa rồi.



Rồng tổ đi theo La Chinh đã một thời gian dài, nhưng hắn chưa từng đặt cho nó cái tên nào, thậm chí còn chưa từng có suy nghĩ đặt tên cho nó.



Quý Nam không có khế ước thú, cho nên trên người không có túi linh thú, chỉ đành ôm con mèo nhỏ trên người.



Nhưng khi Quý Nam vừa mới dứt lời, khoảng không phía trên đỉnh chóp bỗng nhiên có một luồng sấm sét đánh xuống, quấn quanh cây cột đá.



Khi bị luồng sấm sét quấn quanh, đỉnh cột đá bắt đầu xuất hiện rất nhiều mảnh vỡ, chúng không ngừng gây dựng lại, xung quanh cột đá bắt đầu hiện lên non nửa mái nhà.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Review truyện Bách luyện thành thần
Bách luyện thành thần convert
  • 4.30 star(s)
  • Ân Tứ Giải Thoát
Review...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom