• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-461

CHƯƠNG 461: KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ RA TAY




CHƯƠNG 461: KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ RA TAY
Đối mặt với những lời nói bịa đặt bên ngoài, Dương Gia Cửu chỉ giao cho Rick cần nhanh chóng giải quyết.
Vì vậy lúc Đại Thiên công bố, tất cả chỉ có một mục đích duy nhất là nhanh chóng. Đại Thiên trực tiếp bày ra chứng cứ, chỉ muốn nói bên ngoài hai việc.Thứ nhất, công ty sẽ không can dự vào tình cản riêng tư của nghệ nhân, bất kể giữa ba người bọn họ có xích mích gì, Đại Thiên sẽ không can dự vào.Thứ hai, quan hệ của Bùi Hiển Hiển và Âu Dương Hải, người trong giới rất nhiều người biết, có thể làm chứng.
Hai động thái này nói rõ, Đại Thiên chưa từng chèn ép Vu Phi Phi, càng thuận tiện chứng minh Âu Dương Hải từ đầu không hề phản bội Bùi Hiển Hiển.
Có kí giả cũng chưa sợ trời đất chưa đủ loạn, vậy mà trước cửa Đại Thiên chặn Tống Như lại, hỏi cô rốt cuộc là có việc gì, cô có hay không dùng quan hệ đối phó với Vu Phi Phi?
Tống Như nhàn nhạt cười trả lời một câu: “Nếu tôi làm, vậy Vu Phi Phi ba chữ này sớm đã biến mất trong giới giải trí rồi”.
Lúc đó kí giả cầm micro, đến dũng khí hỏi câu thứ hai cũng không còn nữa.
Đây chính là sự quyết đoán của phu nhân tổng tài Đại Thiên, cô dám nói dám làm, làm cũng sẽ không dấu đầu hở đuôi, không dám thừa nhận, với lại phẩm chất của Tống Như ai ai cũng sớm biết, cô tuyệt đối sẽ không làm chuyện của kẻ tiểu nhân như vậy.
Cộng đồng mạng từ sau khi nhìn thấy vẻ ung dung của Tống Như, cảm thấy Vu Phi Phi càng đáng cười…..
“Tống Như thật bá khí”!
“Chả trách đây là người phụ nữ được Dương tổng nhìn trúng, tôi đã biết đây nhất định là tin giả thôi”.
Một màn kịch ồn ào cuối cùng cũng đã thu màn lại rồi, những người cảm thấy Bùi Hiển Hiển bắt bí Âu Dương Hải cũng ngậm miệng lại rồi, hoài nghi Âu Dương Hải không chịu trách nghiệm, một chân đạp hai thuyền cũng ngậm miệng lại, càng đáng cười hơn là, những người châm biếm Tống Như giở thủ đoạn một chốc trên mạng đã biến mất rồi.
Trải qua việc như vậy, hợp đồng của Vu Phi Phi với Đại Thiên cũng tuyên cáo kết thúc, cô có muốn hát nữa cũng không thể ở trong nước nữa rồi, vì vậy có cộng đồng mạng nhìn thấy cô đặt vé bay quốc tế trong đêm, trốn ra nước ngoài rồi.
Âu Dương Hải cũng hồi phục thói quen vô cùng thần bí, chỉ lúc có hoạt động, mới đem trợ lí ra khỏi cửa, hôm đó người đàn ông tỏ tình trên đường dường như là một giấc mơ vụt qua vậy.
Bộ phim chính thức tuyên bố khởi chiếu, trong buổi tiệc chúc mừng đóng máy thành công, Tống Như với tư cách là nữ diễn viên chính tham dự buổi tiệc.
Thời gian tiệc, cô đặc biệt chuẩn bị một bộ tay trang thời thượng màu đen to rộng, vô cùng lão luyện, lại không hiện rõ có bầu, vì vậy không có ai nhìn ra cô đã mang thai rồi.
Úc Nam cảm thấy trạng thái của Tống Như so với lúc có thai tốt nhiều rồi, vậy là đề nghị: “Nếu cô đồng ý, có thể cũng đoàn phim cùng đi ra nước ngoài tuyên truyền”.
Tống Như trừng mắt, hơi cười hỏi: “Lúc nào vậy”?
“Tuần sau, với lại thời gian tuyên truyền sẽ không quá dài, tuyệt đối sẽ không ảng hưởng đến cô nghỉ ngơi, chủ yếu tôi cũng muốn, nếu cô có thể mượn cơ hội này, đi ra thị trường phim ảnh nước ngoài lộ mặt, đố với dự phát triển về sau của cô cũng có lợi, với lại cũng có thể đại biểu cho nữ diễn viên trong nước chúng ta, giành vinh quang cho đất nước”.
“Thị trường phim ảnh trong nước chính là dựa vào một chút thực lực của mọi người để làm trụ cột”.
“Úc tổng, ngài khen tôi quá cao rồi”. Tống Như không hề kiêu ngạo, sau khi suy nghĩ, cho Úc Nam một đáp án, cô muốn trở về cùng chồng thương lượng một chút, trước tối hôm sau cho ông ấy đáp án.
Sau khi về nhà, Dương Gia Cửu cũng cảm thấy cái cơ hội này không tệ.
“Úc Nam suy nghĩ là đúng, đối với tác phẩm sau khi hợp tác quốc tế, cũng sẽ là một điểm cộng rất tốt”.
“Thật ra, em cũng không phải có lòng riêng gì, với lại trong mảng điện ảnh thường nghe ông nội nói chuyện lúc trước, cảm thấy diễn viên lúc trước muốn đi ra ngoài, không có cơ hội, bây giờ chúng ta có cơ hội như vậy, không phải là nên tuyên truyền nhiều một chút hình tượng của nữ diễn viên trong nước, như vậy cũng coi là cống hiến một phần sức lực của bản thân chúng ta”.
“Vâng, nghe ngài vậy”. Dương Gia Cửu yêu chiều sờ tóc dài của cô: “Chỉ cần em bảo đảm nghỉ ngơi, bất kể đi đâu, anh sẽ đi cùng em”.
Tống Như cười một cái: “Còn có việc này, em nghĩ rồi cảm thấy vẫn là đừng công khai việc em mang thai nữa đi”.
“Sao vậy? Tống Như em….”
“Không phải, em muốn một moii trường yên tĩnh, nếu công khai, nhất định sẽ có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào bụng em, em không hy vọng ầm ĩ đến ai cũng biết, chỉ cần em với cục cưng an toàn khỏe mạnh, là đủ rồi”.
Dương Gia Cửu nghe xong, thở dài nói: “Nhưng bên ngoài đang truyền tin em không thể mang thai, anh sợ em buồn”.
“Tin đồn về em trong giới giải trí còn ít sao? Chúng ta biết đó không phải là thật, vậy không phải được rồ sao?"
“Với lại, chúng ta còn cần đề phòng Tống Nhu”.
Dương Gia Cửu nắm chặt tay của cô: “Anh không như em khoan dung đại lượng, nếu hôm nay không phải em đề nghị ra, anh nhất định phải khiến người cả thế giới này biết việc này, lên tiếng rửa sạch cho em, nhưng mà anh trước giờ đều đáp ứng yêu cầu của em, lần này cũng không ngoại lệ”.
Chỉ cần em muốn, anh sẽ hết sức đáp ứng.
Tống Như ở trong ngực anh, lộ ra nụ cười hạnh phúc, Dương Gia Cửu khoác vai của cô, hai người kề vai như vậy, hai bên ấm áp đối phương….
Trong giới giải có nhơ nhớp này, chỉ có nhà của họ là thiên đường ấm áp nhất.
Biết Tống Như phải cùng đoàn phim tuyên truyền ở nước ngoài, Tống lão gia đặc biệt gọi điện thoại cho Tống Như.
“Năm đó, diễn viên trong nước chúng ta ra nước ngoài diễn tour, tuyên truyền, chưa bao giờ được đối xử tốt, những lão tổng nước ngoài kia bọn họ rất xem nhẹ chúng ta, nha đầu lần này cháu đi, nhất định cần thay ông nội giành lại khẩu khí”!
“Cháu biết rồi ông”.
Bên cạnh, Dương Gia Cửu hơi nheo mi, trong lời nói mang mấy phần ghen: “Anh cảm thấy ông nội quá bất công rồi”.
Tống Như hì hì cười ra tiếng: “Ông nội yêu thương anh bao nhiêu năm rồi, bây giờ nhìn thấy cháu dâu này mang thai chắt, tất nhiên là chia cho em một chút yêu thương, lại nói nữa, ông yêu thương em, là đồng nghĩa với là đang yêu thương anh”.
“Chúng ta là vợ chồng nhất thể, anh đừng ghen như vậy”.
Dương Gia Cửu không có nói gì nữa, chỉ là ghé sát vào trước mặt cô hôn nhẹ một cái.
Sau đó vợ chồng hai người cùng nhau tắt điện nghỉ ngơi, chỉ là trong đêm Dương Gia Cửu ở trong phòng tắm rất lâu, dường như còn có tiếng nước, đợi anh trở về phòng ngủ, Tống Như nghi hoặc nhìn giọt nước trên đầu anh: “Anh sao vậy”?
Ánh mắt đen của Dương Gia Cửu hiện lên một tầng trầm dục, giọng nói cũng vô cùng khàn, anh cũng không biết cảm giác tối nay sao lại mãnh liệt như vậy, tắm 10 phút nước lạnh vẫn không có tác dụng.
“Anh không sao, em ngủ trước đi”.
“Gia Cửu…”
Tống Như ngồi dậy, gọi tên anh, sau đó nhẹ nhàng nắm tay anh, cô so với ai càng hiểu, Dương Gia Cửu nhẫn nhịn bao nhiêu vất vả, cô đã không chỉ một lần nhìn thấy anh trong đêm đi tắm nước lạnh rồi.
Anh vừa thương cô, lại vừa sợ sẽ làm hại đến cô và con.
“Em….em đến giúp anh”.
“Anh không muốn làm hại đến em, ngoan, ngủ đi”. Dương Gia Cửu tận lực khắc chế.
“Lúc trước, em cũng hỏi qua bác sĩ, bác sĩ nói, bây giờ tình hình cũng ổn định rồi, chỉ cần cẩn thận chút là không có vấn đề gì”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom