• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Xuyên sách còn bị bắt đi cày (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Phần 6 END

Tóm tắt phần trước: Vì cứu con Lan mà anh Tây Độc bị đuối nước, may được chị Trần mủi lòng vớt lên. Chị Trần về nhất cuộc thi thể lực ở trường, được thưởng năm trăm ngàn tệ, chị phân phát hết cho những mảnh đời khó khăn. Hoan hô chị!

24.

Cuộc sống của tôi cứ thế tành tành trôi qua.

Bây giờ nông sản trồng trong nông trường của tôi sẽ cung ứng cho căng tin trường.

Chừa một ít bán cho 500 con cá hoặc bày sạp bán.

Nội dung câu chuyện về Tư Thiên Lan và bốn chàng công tử càng ngày càng đi xa nguyên tác.

Sau sự kiện cứu người dưới biển, Quách Tiểu Tây bắt đầu ngáng chân ba gia tộc lớn kia.

Cuộc chiến thương mại của bốn gia tộc lớn vô cùng khốc liệt.

Hôm nay Tây gia sai người cào nát yên xe của 200 chiếc xe đạp công cộng của Đông gia.

Ngày mai, Đông gia cho người đăng 100 tấm hình sếch lên app mới phát hành của Tây gia, sau đó báo cáo cơ quan chức năng.

Ngày mốt, Tây gia phái người sang Nam gia nằm vùng, nửa giờ rút dây mạng công ty một lần.

Ngày kia, Nam gia chạy thẳng tới văn phòng Tây gia trộm con dấu.

Còn lúc Bắc gia mời cơm đối tác, Tây gia âm thầm thuê người đổi hết mười món ăn thành dưa chuột đập dập.

...

Thương nhân đấu đá chỉ đơn giản như thế thôi.

Nhà họ Vương nhân cơ hội này từng bước xâm chiếm thị trường, chiếm thị phần.

Cục diện bốn gia tộc lớn lũng đoạn toàn bộ nền kinh tế trong truyện đã bị đánh vỡ.

25.

Dạo này bốn chàng công tử F4 lo đấu đá trên thương trường, không còn thời gian để ý tới Tư Thiên Lan nữa.

Sau lần trước được ba công tử cứu lên bờ, ba người thay phiên hô hấp nhân tạo cho Tư Thiên Lan, thế là lời đồn về cô ta càng ác ý hơn nữa.

Ở trường, những học sinh không ưa Tư Thiên Lan bắt đầu ra tay dạy dỗ cô ta.

Cuối cùng, Tư Thiên Lan không chịu được nữa, leo lên sân thượng giảng đường.

Cô ta ngồi trên lan can đung đưa hai chân.

Cảnh sát, đội cứu hộ, truyền thông báo chí kéo nhau tới đông đen.

Rất nhanh, một tiêu đề bắt mắt được đẩy lên hot search.

[Học sinh nghèo học trường quý tộc bị tiết lộ chuyện riêng, bị bắt nạt đến mức nhảy lầu!]

Rất nhiều kênh bắt đầu tường thuật trực tiếp từ hiện trường để hút người xem.

Còn tôi thì hồn nhiên không biết gì, ngồi luộc ngô trong căng tin, sau đó nhận được điện thoại của giáo viên chủ nhiệm.

Hóa ra, sau khi chuyên gia đàm phán nói chuyện với Tư Thiên Lan thì cô ta đòi gặp tôi.

26.

Sân thượng trường học.

Thấy tôi tới, Tư Thiên Lan quay đầu lại nhìn tôi.

Cô ta nắm chặt lan can nhưng mặt lại làm ra vẻ tuyệt vọng cùng cực.

"Ninh Trần Trần, cậu tiết lộ chuyện riêng của tôi trước mặt cả trường, dồn tôi tới bước đường cùng thế này... Tôi coi cậu là bạn thân nhất, tôi cho rằng cậu không giống họ! Chẳng ngờ cậu lại ác độc không khác gì lũ con gái nhà giàu kia!"

Tôi chỉ hờ hững nhìn cô ta: "Chẳng phải cô tiết lộ chuyện riêng của tôi trước hay sao? Cô vạch mặt tôi một lần, tôi cũng vạch mặt cô một lần, rất công bằng!"

Cô ta khóc lớn: "Không công bằng! Cậu có bị ảnh hưởng gì đâu! Còn tôi thì sao? Ngày nào cũng bị bắt nạt, bị cười vào mặt!"

Tôi: "Đừng sợ, tôi sẽ cùng cô đối mặt tất cả!"

Cuối cùng cô ta không nhịn nổi nữa mà gào lên: "Cậu không phải tôi, cậu làm sao hiểu được cảm giác của tôi cơ chứ! Cậu lấy cái gì để mà cùng tôi đối mặt tất cả?"

Tôi nở nụ cười trào phúng: "Tư Thiên Lan, cô có thấy câu tôi vừa nói quen tai không? D.a.o đ.â.m vào người cô, cô có thấy đau không?"

"Tôi từng mơ một giấc mơ, trong giấc mơ ấy, cô tiết lộ chuyện riêng tư của tôi trước mặt cả trường trong ngày khai giảng. Lúc đó cô cũng thề son sắt bảo rằng sẽ cùng tôi đối mặt tất cả! Cuối cùng, tôi không chịu nổi búa rìu dư luận mà nh.ả.y lầ.u, nhà tôi còn bị bốn công tử F4 ép phá sản. Còn cô thì sống cuộc đời sung sướng không nhục không thẹn với bốn công tử."

"Nhưng tôi không giống cô, tôi n.h..ảy l.ầ.u là tìm chỗ vắng mà nhảy! Tôi sợ người khác gặp tai bay vạ gió vì tôi. Nếu cô muốn c.h.ế.t thật thì đừng giương cờ giống trống như vậy làm gì. Cô không muốn sống chứ người khác còn muốn sống đấy."

Nghe tôi nói xong, chuyên gia đàm phán vội vàng đẩy tôi đi.

Đây đâu phải là khuyên cô ta đừng nhảy, tôi ép cô ta nhảy thì có.

Một lát sau, Tư Thiên Lan trên nóc nhà lại đòi gặp bốn công tử.

Trừ Quách Tiểu Tây, ba công tử khác đều tới.

Nếu như yêu đương mù quáng mà có phân chia cấp bậc thì ba anh này chắc chắn xếp vào đỉnh cấp trong đỉnh cấp.

Bọn họ cùng ngồi lên lan can với Tư Thiên Lan.

Dưới đất có một đám người hóng drama không chê chuyện lớn, thi nhau gào lên: "Nhảy đi! Nhảy đi! Nhảy mau lên!"

"Đừng đóng phim nữa! Không dám nhảy thì về nhà giùm cái!"

"Phải đấy! Đừng lãng phí thời gian của mọi người nữa!"

Không biết câu nào chạm nọc Tư Thiên Lan, thế mà cô ta nhảy thật.

Ba công tử cũng vội vàng nối đuôi nhau lao theo.

Tư Thiên Lan dám nhảy không phải vì chán sống thật, mà là vì ở dưới đã có đệm hơi to đùng chờ sẵn rồi.

Nhưng kết quả lại không tốt đẹp như Tư Thiên Lan nghĩ.

Đệm hơi cứu nạn không biết bị ai xì hơi mất một nửa, không đạt độ căng.

Thế là cô ta và ba công tử rơi một phát nhập viện, liệt nửa người luôn.

Cuối cùng cảnh sát điều tra ra, Quách Tiểu Tây đã sai người giở trò với đệm hơi cứu nạn.

Sau khi thấy ba công tử cũng leo lên can can ngồi, cậu ta bèn sai người xì bớt hơi của đệm hơi cứu nạn, còn thuê người đứng dưới kích động mấy người họ nhảy xuống.

Vì sự kiện này quá xôn xao, tập trung sự chú ý của dư luận nên dù gia đình Quách Tiểu Tây có quyền thế cỡ nào thì cũng không chạy tội cho cậu ta được.

27.

Ngày Quách Tiểu Tây lãnh án, tôi còn bận thu hoạch tỏi Lý Sơn.

[Ting! Chúc mừng cô mở khóa nhiệm vụ chủ nông trường!]

[Chúc mừng người nông dân thăng cấp thành chủ nông trường! Từ nay trở đi, cô có thể giao kèo với các nông dân, để họ giúp cô hoàn thành nhiệm vụ!]

Tôi: "Trời má cuối cùng cũng có thể rũ bùn đứng dậy sáng lòa!"

Về nhà, tôi vội vàng lấy điện thoại câu cá ra, gửi tin nhắn vào nhóm.

[Tin cực vui đây! Tin cực sốc đây! Trải nghiệm làm nông tại nông trại vui vẻ giá gốc 200 đồng nay giảm sốc chỉ còn 9.9 đồng!!!]

Ngày hôm sau, nhìn 500 con cá bận rộn vác cuốc cuốc đất, tôi nở nụ cười!

Ninh Trần Trần, đây hẳn là cảnh đẹp mà cô muốn thấy!

[Ting! Chúc mừng cô hoàn thành nhiệm vụ chủ nông trường! Hệ thống tôi đây có thể thực hiện một nguyện vọng của cô!]

Tôi: "Vậy thì cho Ninh Trần Trần quay về đi! Ở đây còn có ba mẹ cô ấy nữa!"

Hệ thống làm nông: [Được!]

Trước khi rời đi, tôi để lại một lá thư cho Ninh Trần Trần.

[Ninh Trần Trần, chào cô! Ở thế giới của tôi có một danh nhân từng nói thế này: Xin bạn đừng bao giờ do dự mà tự cứu lấy mình trước nguy nan dù một lần, hai lần, ba lần hay trăm lần ngàn lần vạn lần. Con người cần phấn đấu là để nắm vận mệnh của chính mình trong tay, là để có thể càng vẻ vang, càng mạnh mẽ hơn, nắm giữ càng nhiều quyền chủ động hơn trong thế giới không theo lý lẽ này. Để khi vận may đến, cô sẽ thấy rằng mình xứng đáng, rằng đây là điều tốt đẹp mà mình nên có, rằng mình có giá trị. Không bao giờ là quá muộn, chỉ cần bắt đầu là được. Hi vọng chúng ta có thể cùng phấn đấu ở hai thế giới khác nhau! Chúc cô những điều tốt đẹp nhất!]

28.

Khi mở mắt ra, tôi thấy bạn cùng phòng đang gọi tôi phía đầu giường.

"Ninh Trần Trần, còn ngủ nữa à? Hôm nay phải lên lớp sớm đấy! Có tiết Vi sinh vật nông nghiệp của giáo sư Lý!"

Thấy tôi lười biếng không chịu xuống giường, bạn cùng phòng lại bơm động lực.

"Ninh Trần Trần, đừng nói là tôi không nhắc cậu nha! Tôi tận tai nghe được, hôm nay có một anh cao mét chín mới chuyển tới trường mình. Nghe nói nhà giàu lắm! Người ta vốn học ở nước ngoài, chẳng hiểu sao lại tự nhiên đòi chuyển tới trường mình."

"Nghe nói để xin chuyển tới trường mình, nhà họ miễn phí thuê 100 mẫu đất trong 70 năm cho trường mình đấy. Cậu nói xem, sao người họ Vương toàn người giàu vậy nhỉ?"

Tôi: "?"

(Hết)
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom