• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Siêu Cấp Cưng Chiều (272 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1735: Sao đội trưởng doãn trở nên thông minh thế?

Sau đó, Thương Úc cũng lên trực thăng, lấy đồng hồ đeo tay trong túi ra, kéo tay trái Lê Tiếu, đeo lên lại cho cô, vuốt ve khớp xư1ơng đầy vết thương nhỏ, cong môi: “Thứ nên cầm đã cầm đi hết rồi.”

Lê Tiếu sờ mặt đồng hồ, bình thản gật đầu: “Vậy được.”0

Quần đảo Văn Khê là vùng biển nằm giáp ranh giữa biên giới và Myanmar. Nếu nói chính xác thì vị trí địa lý của quần đảo 6này thuộc về Myanmar. Yết hầu Thương Úc chuyển động, nên cơn ho khan, ôm Lê Tiếu xuống bãi đỗ máy bay, đi nhanh đến một căn nhà trên đảo.

Đây là một tòa nhà ngắm cảnh, mặt hướng ra biển, trước cửa còn có ghế xích đu.

Thương Úc đặt Lê Tiếu trên giường lớn màu đen trong phòng ngủ chính, đưa tay sờ trán cô, xác nhận cô không phát sốt, nhìn cô thêm mấy lần rồi xoay người ra cửa. Quần đảo có trên trăm hòn đảo lớn nhỏ nằm rải rác trên mặt biển xanh, phong cảnh như tranh, khí hậu8 trong lành.

Quần đảo này phải thông qua đồng ý của chính phủ Myanmar mới có thể bán lại hoặc cho thuê.

Ba mươi h2òn đảo trong đó đã được bản đi, nghe nói do một tay buôn đồ cổ mua lại. Thấy thế, Thương Úc ôm cô xuống trực thăng, vừa đứng lại đã cau mày ho khan hai tiếng. Vọng Nguyệt và Truy Phong lập tức một trải một phải tiến lên, lo lắng nhỏ giọng đề nghị: “Lão đại, không thì để Lạc Vũ ôm đi?”

Tối qua, họ quay lại võ quán ngầm, lúc đó lão đại như Tu La vậy, đập hết quản lý và đám tay chân võ quán. Cả Đan Mẫn bị thương nằm bất tỉnh cũng bị lão đại xách cổ ném xuống đường xe giữa chợ. Trong hai giờ ngắn ngủi, võ quán đổi chủ, chắc giờ đã được ghi dưới danh dưới tên cô Lê. Thế nên, lão đại cũng bị thương.

Sau mấy phen đánh đấm, anh cũng chẳng phải mình đồng da sắt, không bị thương mới lạ. Chưa đến ba giờ chiều, trực thăng đáp xuống bãi đ6ỗ máy bay một hòn đảo nhỏ.

Tiếng cảnh quay rất lớn cũng không đánh thức Lê Tiếu.

Có lẽ vì quá mệt, trải qua bao nhiêu sóng gió tối qua, dù cửa trực thăng mở, gió biển ấm nóng và ẩm ướt phả vào mặt, cô cũng chỉ nhíu mày không tỉnh lại. Lê Tiếu đang nửa mê nửa tỉnh, bỗng nghe được tiếng sóng biển xô bờ.

Cô mở mắt, nhìn trần nhà xa lạ trên đỉnh đầu, lại nhìn bày trí căn phòng, biếng nhác không muốn nhúc nhích.

Đây là nơi dưỡng thương mà Thương Úc đã nói sao?

Cô nằm ườn trên giường một lúc, sau đó đứng dậy đẩy cửa ra, cảnh biển và gió biển phả vào khiến tâm trạng người ta sảng khoái.

Trên ghế xích đu trước cửa, Lạc Vũ đang làm ổ, gác tréo chân hút thuốc. Bỗng dưng thấy Lê Tiếu, Lạc Vũ dùng cả tay chân bò ra khỏi ghế: “Cô Lê, cô tỉnh rồi.” Lê Tiếu quay đầu nhìn cô ta đang cố gắng đứng dậy, cong môi: “Đây là đâu?” “Quần đảo Văn Khê.”

Lê Tiếu ngạc nhiên nhướng mày, hai hôm trước cô có đến đây.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Review truyện Siêu Cấp Cưng Chiều (Mạn Tây)
Siêu Cấp Shipper
  • Vạn Trạch Thiên
Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Siêu Cấp Shipper
  • Vạn Trạch Thiên

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom