• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Khi cơn mưa chợt tạnh (1 Viewer)

  • Chương 1. Phần 1.

Chương 01. Những cơn mưa bất chợt
Phần 01. Gặp cậu trong mưa

“Có những người chợt đến rồi chợt đi, giống như cơn mưa vậy. Nhưng mưa thì sẽ rơi nhiều đợt, mà đợt thì hàng tỷ đợt khác nhau. Hệt như cậu.”

~oOo~
Cậu đến vào một chiều mưa buông…

Rồi chợt bỏ đi giữa đêm đen ẩm ướt…

Cửa tiệm tạp hóa mở toang ra rồi khép chặt lại. Thụy Miên bước vào cùng với chiếc ô xanh và để lại phía sau là cơn mưa rào cuối hạ đầu thu đang rơi ào ạt. Không khí của buổi chiều tà đã bị mùa mưa làm cho ẩm ương và bức bối.

Cô đứng dưới gian hàng bận rộn chọn từng loại mỳ một. Có lẽ chuyến công tác của ba sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến bữa cơm một tháng của cô nếu như người anh trai tốt tính không ôm tiền trốn đi mất.

Tour du lịch cùng trường Đại học, và quyết định ở lại tự túc thêm một tuần nữa để “trải nghiệm” chút gì đó hay ho mà chỉ có ông anh cô mới rõ.

Ngồi bệt xuống nền gạch lạnh ngắt, chậm chạp lựa cả tá đồ dùng được ghi trên tờ giấy màu vừa lôi ra từ trong túi, cô thở dài thườn thượt.

Một lát sau, vội chất đầy đống đồ lên giỏ rồi bước nhanh đến quầy thu ngân, cô chợt đánh rơi chiếc chìa khóa cửa. Cúi người xuống nhặt nhanh rồi ngước lên, bất chợt nhìn thấy một cậu con trai trạc tuổi cô đang đứng ngẩn ngơ ôm giỏ, đôi mắt dán về phía gian hàng thủy tinh. Miên khẽ cười, nhanh chóng đặt giỏ đồ lên quầy thu ngân.

Mưa tháng Bảy rạo rực mà ảm đạm. Ngoài trời lúc này đã chực tối, chỉ còn mảng màu xám cam bởi trận mưa dở dang và mặt trời đang âu sầu núp bóng.

Miên ôm lấy bọc đồ và nhận tiền thừa, sau đó đi đến chỗ để ô cạnh cửa kính. Chiếc ô màu xanh nằm ngoài mép tường, hình như ban nãy cô đã đặt ở đó. Cầm vội rồi lấy đi, bước ra khỏi tiệm tạp hóa đang ồn ào vì đông khách, thêm cả những người muốn trú mưa.

Con đường về nhà chợt dài hơn bởi cơn mưa đang bao trùm cả thành phố bằng hơi thở lạnh lẽo. Miên nhìn chiếc đồng hồ treo tường ở một khu nhà sáng đèn. Đã sáu giờ rưỡi tối.

Đến một ngã tư, cô định nhanh chân đi qua đường vừa lúc đèn chập đỏ. Bất chợt từ phía sau có một bàn tay nắm chặt lấy vai cô, vội vã kéo ngược lại. Một giọng nói trầm trầm vang lên:

“Xin lỗi, hình như vừa nãy cậu lấy nhầm ô của tớ rồi.”

Miên quay đầu nhìn, một cậu con trai với đôi mắt sáng rực rỡ giữa cơn mưa, vài sợi tóc mỏng manh bay lất phất, đôi môi nhoẻn miệng cười phóng khoáng đang cầm chiếc ô y hệt màu ô của cô đứng bên cạnh. Bỏ tay của mình xuống khỏi vai cô, cậu cầm lấy chiếc ô mà Miên đang giữ chặt, sau đó liền đặt chiếc ô còn lại vào tay cô đang buông lỏng.

“Cảm ơn nhé.”

Cuối cùng thì quay lưng bỏ đi.

Miên ngơ ngác đúng nhìn bóng dáng cậu con trai lạ lùng dần khuất hẳn sau con phố ồn ã. Hai lần đèn đỏ trôi qua, tiếng còi xe khiến cô chợt bừng tỉnh. Sao lại có thể lấy nhầm ô được nhỉ? Mà… hình như đó là người mà cô đã gặp ở tiệm tạp hóa lúc chiều.

~oOo~
Gần chín giờ tối.

Cô ngồi cạnh khung cửa sổ, thong thả rải từng hạt thức ăn xuống bể cá. Bên ngoài mưa đã tạnh từ một tiếng trước, chỉ còn cơn gió đang gầm gừ se buốt, thổi qua hàng cây đập vào tấm kính vẫn còn ướt dưới hiên.

Thụy Miên trầm ngâm nhìn tờ lịch xé dở. Tháng Bảy sắp trôi qua, mùa hạ đã lặng lẽ dứt, kéo theo mùa thu cũng chạm ngõ gửi lời chào.

Một hạt nữa rơi xuống mặt nước, hai con cá vàng lạnh lùng quay đầu, đuôi vẫy vẫy. Miên bật cười, có lẽ là đã no quá rồi.

Bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên, cô đứng dậy cầm lấy nó trên bàn.

“Miên, Miên. Cậu đã xem danh sách lớp chưa? Năm nay tớ với cậu lại được học chung đó. Ba ngày nữa lên trường nhận lớp kìa.”

Tiếng Mai ríu rít trong điện thoại. Miên bước lại gần chiếc máy tính, cúi xuống lướt qua danh sách một hồi, cười hiền:

“À à, tớ thấy rồi. Ừ ừ, hôm đó gặp cậu ở chỗ cũ nhé, mà sao không đi thẳng lên lớp? Lại nhà ăn à? Cậu chỉ có ăn thôi. Được rồi, cậu ngủ ngon.”

Ngồi xuống trước bàn học. Hình như ngoài trời lại đổ mưa, nhưng mưa nhỏ hơn lúc chiều. Miên nhìn qua một lượt danh sách thêm lần nữa, xem ra ngoài Mai thì đúng thật là chẳng quen ai cả. Cô tắt máy, tiếp tục vùi đầu vào đống hỗn độn trên bàn.

Đôi mắt chợt dừng lại bên chiếc ô đang nằm chiễm chệ cạnh góc tường, chiếc ô xanh còn rơi vài giọt nước mưa xuống nền gạch lạnh ngắt…
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom